Vì sao lại sợ cờ vàng?
Cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ cuối năm 2016 có ồn ào vụ Hùng Cửu Long định mặc áo dài đỏ với sao vàng đến Little Saigon, Quận Cam ở California để thách thức thiên hạ xem sao.
Tuy nhiên, khi đến đó ông ta đã không mặc áo dài đỏ với sao vàng, như ở nhiều nơi khác trên đất Mỹ mà ông đã đi qua, mà ông chỉ mặc áo dài mầu vàng, bên ngoài khoác chiếc áo dạ mầu đen. Nhưng khi bị phát hiện trước khu thương xá Phước Lộc Thọ ở thành phổ Westminster, thủ phủ của người Việt tị nạn, Hùng Cửu Long cũng đã bị sỉ vả và bị một số người đuổi đi, cho đến khi cảnh sát đến để bảo đảm an ninh và đưa ông ra khỏi khu vực.
Trước vụ việc đó, có ý kiến cho rằng Hùng Cửu Long chỉ muốn làm nổi, tạo tiếng vang cho ông và công ty vàng bạc đá quí của ông.
Sự kiện Hùng Cửu Long đi nhiều nơi trên đất Mỹ mặc áo dài đỏ có sao vàng trước ngực rồi chụp hình quay phim đưa lên Facebook là sáng kiến của riêng ông, muốn tạo tiếng vang cho mình, cho công ty, hay ông làm thế là theo chỉ thị của nhà nước cộng sản Việt Nam thì chỉ ông biết. Ông được lợi gì và mất gì qua những hành động đó cũng chỉ có ông biết.
Ở Hoa Kỳ, mang cờ đỏ đến nơi có đông người Việt sinh sống là thách thức với cộng đồng người Việt ở đó.
Còn ai đến với cộng đồng người Việt ở Mỹ mà không muốn thấy cờ vàng ba sọc đỏ thì cũng sẽ bị phản đối. Điều này đã xảy ra với Đại sứ Ted Osius và vừa mới đây với cô ca sĩ Mai Khôi.
Hai năm trước, Đại sứ Mỹ tại Hà Nội Ted Osius có đến San Jose gặp gỡ cộng đồng người Việt. Trong buổi tiếp xúc, một phụ nữ lên tiếng phản đối ban tổ chức về việc bà bị buộc phải cởi bỏ dây đeo trên cổ có hình cờ Việt Nam Cộng hòa và cờ Hoa Kỳ thì mới được cho vào dự. Khi biết có sự việc này, Đại sứ Osius phát biểu rằng ông tôn trọng lá cờ vàng và quyền tự do biểu đạt của vị khách. Còn việc ông đã nói trước với ban tổ chức là ông không muốn thấy cờ vàng trong phòng hội vì ông phải trở lại Việt Nam làm việc và không muốn làm phiền lòng nhà nước Việt Nam.
Điều này cho thấy Hà Nội rất bực mình và sợ hãi trước sự tồn tại của lá cờ vàng ba sọc đỏ, dù đã sau hơn 40 năm, từ ngày lá cờ này là đại diện cho một quốc gia là Việt Nam Cộng hòa bị sụp đổ vào ngày 30/4/1975, khi xe tăng với lính bộ đội cộng sản miền Bắc tiến vào Dinh Độc Lập và Tổng thống Dương Văn Minh đã phải đầu hàng.
Lá cờ vàng không còn là biểu tượng của một quốc gia, nhưng ngày nay nó là biểu tượng của cộng đồng người Việt tự do ở Hoa Kỳ và đã chính thức được nhiều tiểu bang, quận hạt và thành phố công nhận.
Cờ vàng như chiếc gai chọc vào mắt quan chức Hà Nội nên nhà nước đã ra sức tuyên truyền rằng đó là biểu tượng của những thành phần cực đoan, chuyên chống phá nhà nước, âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân, muốn khôi phục lại Việt Nam Cộng hòa. Những ai tìm cách giương cờ vàng lên là bị bắt giam, bị sách nhiễu.
Vì bị tuyên truyền như thế nên nhiều người Việt khi ra nước ngoài du học, du lịch hay tham gia sinh hoạt văn hoá, văn nghệ thường e ngại, không muốn chụp hình bên cạnh cờ vàng.
Tuần trước có cô ca sĩ Mai Khôi (FB Do Nguyen Mai Khoi) từ trong nước qua Mỹ hát. Cô không phải là ca sĩ nổi tiếng, mà tự cho mình là nghệ sĩ, là người làm ra những sản phẩm nghệ thuật vì cô có viết một số bài hát phản đối chính quyền tham nhũng, kiểm duyệt, ngăn cản tự do sáng tạo nghệ thuật.
Cô được biết đến nhiều hơn sau khi ra tranh cử vào Quốc hội với tư cách ứng viên độc lập, nhưng bị loại từ những vòng hiệp thương đầu tiên. Sau đó, như là một người đại diện cho xã hội dân sự, ca sĩ Mai Khôi cùng dăm người nữa được gặp riêng Tổng thống Barack Obama nhân chuyến viếng thăm Việt Nam của ông vào năm ngoái.
Mai Khôi không thích cờ vàng và cô đã nói điều này với nhà văn Nguyễn Thị Thanh Bình, người đứng ra tổ chức buổi văn nghệ. Cô cũng yêu cầu không có quay video hay phỏng vấn trong buổi trình diễn. Trên FB của mình, Mai Khôi cho biết cô đã nói với ban tổ chức là: “Tôi có 3 điều tôi không muốn dính vào đó là: cờ vàng, Việt Tân, tham gia tổ chức nào đó…”.
Đến Mỹ, muốn gặp gỡ người Việt như cô mời gọi trên FB, mà cô ca sĩ đặt những điều kiện xem ra khó quá cho cộng đồng người Việt ở đây. Vì nếu ở nơi công cộng thì sao tránh khỏi cờ vàng. Còn nếu trong riêng tư thân hữu, ai là người của Việt Tân hay tham gia tổ chức nào thì sao biết được. Mà những người tham gia các hội đoàn, tổ chức ở Mỹ có gì không tốt mà cô không muốn dính vào?
Những gì đã diễn ra trong buổi hát chiều 8/1/2017 ở vùng Thủ đô Washington của Mai Khôi cho thấy giữa cô và ban tổ chức đã không hiểu rõ ý của nhau, hay cố tình làm khó cho nhau.
Ca sĩ Mai Khôi chỉ muốn hát trong vòng thân mật, riêng tư, nhưng ban tổ chức đã biến nó thành buổi hát cho công chúng, với chủ để “Trói vào tự do” qua tờ quảng cáo mời mọi người đến tham dự mà cô cũng đã đồng lòng phổ biến qua FB.
Theo như một phóng sự do nhà báo Bùi Dương Liêm thực hiện trên Truyền hình Việt Nam Hoa Thịnh Đốn (THVN-HTĐ), trước giờ trình diễn của Mai Khôi, cờ vàng và cờ Hoa Kỳ đã bị di chuyển tới lui trong phòng, từ phía trước xuống bên hông, rồi xuống cuối phòng mà ca sĩ vẫn chưa chịu hát. Sau một hồi chờ đợi, Mai Khôi bước vào và chuyển hướng ngồi hát qua bên hông, khán giả phải quay mình lại, chỉ vì cô ca sĩ muốn tránh thấy hình ảnh cờ vàng có thể lọt vào bên cạnh hay phiá sau của cô.
Còn chuyện không được quay video hay phỏng vấn, chẳng hiểu vì sao lại vẫn có, cô vẫn trả lời các câu hỏi như ghi nhận trong phóng sự dẫn trên đã được phát đi trên mạng.
Tôi đã gặp những tu sĩ, du học sinh, thương gia và người hoạt động chính trị đã định cư ở nước ngoài không muốn chụp ảnh họ với cờ vàng, nhưng không ai yêu cầu ban tổ chức phải dẹp bỏ cờ đi nếu đã có treo. Có một tu sĩ đến sinh hoạt, không tránh khỏi chụp hình mà không có cờ vàng nên đã yêu cầu nếu đưa hình lên báo thì tránh đừng cho có cờ vàng vì sợ phiền toái khi về lại Việt Nam.
Hy vọng các sự kiện trên đã cho những ai quan tâm đến chuyện cờ vàng một bài học. Đó là, nếu không muốn chụp hình có cờ vàng thì không nên xuất hiện trong những sinh hoạt mang tính đại chúng mà chỉ nên gặp gỡ thân mật ở một nơi chốn riêng tư mà thôi.
Một khi đã tham gia sinh hoạt cộng đồng, dù có yêu cầu không treo cờ vàng, như trong cuộc gặp gỡ với Đại sứ Mỹ Ted Osius, nếu ban tổ chức làm theo là không treo thì có thể vẫn có người tham dự đem cờ vàng vào phòng sinh hoạt, vào trong thính đường mà không ai có thể ngăn cản được, vì đó là quyền tự do của công dân.
Tuy nhiên tôi không đồng ý với việc choàng cờ vàng vào cổ, hay trao cờ vàng cho những ai mới từ Việt Nam qua Mỹ, dù là để định cư hay chỉ tham gia sinh hoạt rồi trở về quê hương, vì làm như thế là gây bối rối và có thể khó khăn cho họ vì họ, sau bao nhiêu năm sống dưới sự tuyên truyền của cộng sản, chưa hiểu rõ được ý nghĩa của cờ vàng trong cộng đồng người Việt tự do tại hải ngoại.
Chúng ta có thể tặng cờ cho những dân cử Hoa Kỳ, những nhà hoạt động cộng đồng vì họ hiểu được ý nghĩa của biểu tượng cờ vàng.
Ca sĩ Mai Khôi trong chuyến đi Mỹ đã đến nơi trưng bày những sự kiện về Tu chính án Số 1 của Hiến Pháp Hoa Kỳ, trong đó có quyền tự do biểu đạt. Hy vọng cô đã có nhiều hiểu biết hơn về nếp sống tự do ở Mỹ.
© 2017 Buivanphu
Sợ chứ, sợ ma, nhứt là ma trẻ, sợ ma VNCH về bóp cổ lè lưỡi!!!
Nghe em cò mồi mĩa mai mà anh Ngu…mắc cười quá.
Hổng sợ cờ vàng thì hiên ngang đối mặt với nó đi?
Nói mí đảng và nhà nước VN Cộng láo có ngon đừng cho côn đổ giở trò…tự phát đi?
VN nội địa cho treo cờ vàng, anh Ngu bằng mọi giá cũng sẽ treo cái cờ đỏ, biểu dương VN Cộng láo và cò mồi.
Dám không?
CHUYỆN CÂY CỜ
Cây cờ chính trị rõ ràng
Ai mà nói trái chỉ càng ngây thơ
Bởi chính trị khi thành quyền chính
Dĩ nhiên cờ cũng phải đi theo
Miền Nam khi trước cờ vàng
Từ ngày sụp đổ cờ vàng còn đâu
Miền Bắc thắng nên hầu cờ đỏ
Cờ từ lâu cách mạng búa liềm
Cờ vàng Thành Thái ngày xưa
Trải qua thời cuộc sau này vậy thôi
Cờ thời cuộc nên hầu đừng cãi
Ở bầu tròn ở ống thì dài
Chỉ hiềm khi kiểu dân ngu
Hay là quá khích mới ghim màu cờ
Liên Xô đổ thì cờ cũng hết
Cờ nước Nga lại phất phới bay
Nên thôi tháng rộng ngày dài
Con thuyền lịch sử mỗi ngày vẫn trôi
Cờ như kiểu cột buồm giong gió
Có gì đâu mà phải um sùm
Chỉ dân nhiều lúc ngại ngùng
Cờ nào cũng vậy phát khùng làm chi
Cờ nào gắn vào hồn đất nước
Mới luôn luôn còn mãi ở đời
NGÀN SAO
(15/01/17)
Giả thử bạn “thần tượng” Mai Khội xem cô ta là “tượng đài”, mời cô ta về nhà tâm tình cho bõ những ngày cơ cực . Đến nhà bạn, bạn muốn chụp chung với cô ta một “pô” hình, cô ta nhìn quanh rồi tuyên mẹ rằng thì là muốn chụp hình quay phim gì thì trước tiên phải dẹp bức chân dung của “thằng lính nguỵ” ngồi trên bàn thờ cái đã .
Thay vì đá một phát cho con bé hỗn láo văng ra đường thì các bạn lại chọn “phương án” làm thế nào để chụp ảnh, quay phim mà không “dính” tấm hình ông bố bạn trên bàn thờ . Con bé mất dạy có chìa đít ra đánh rắm vào mặt bạn, và cả họ hàng, thân bằng quyến thuộc của bạn thì cũng là chuyện dễ hiểu .
Yêu hay ghét là ý thích của mỗi người. Cũng như Trần Truồng, cũng như NPH, NNL. Đáng bị lên án và chửi rủa là những người tán trợ và tạo cơ hội cho chúng phóng uế vào mặt những người Việt Hải Ngoại
Cá nhân tôi , tôi không trách cô ca sĩ Mai Khôi, tôi cũng chẳng phiền hà gì về những phát ngôn của cô ta – vì với tôi – cô ta không phải là một khuôn mặt sáng giá ở trong nước cũng như ở hải ngoại….đơn giản vì cô hát không hay lắm, nhạc của cô không mang một chút “ấn tượng” nào về “ngôn từ” cũng như về “giai điệu” ngoài cái tên của chủ đề rất ….củ chuối là “Trói (sic!) vào tự do”; Nói chung là “xoàng thôi !” (đã bị “trói” thì làm đếch gì còn là tự do nữa?!)
Điều đáng trách, hay nói cho đúng là đáng khinh thì phải dành cho người đứng ra tổ chức, ra quyết định “dựng cờ vàng” để ép cô Mai Khôi phải đứng dưới bóng cờ vàng, rồi sau đó – vì để đươc thưởg thức tiếng hát (bất hủ hay Vô tiền khoáng hậu ?) của Mai Khôi mà sẵn sàng “dẹp cờ vàng” , hy sinh cái “lý tưởng cờ vàng” của mình (nếu chúng không tự coi cờ vàng là biểu tượng của chính nghĩa, của lý tưởng thì ai có thể ép được chúng nó phải treo cờ vàng cơ chứ ?!)
Đáng khinh vì sự hèn hạ, tiền hậu bất nhất của người tổ chức – kẻ đã sẵng sàng bỏ qua “cái chính nghĩa cờ Vàng” của minh chỉ vì để được nghe hát…vậy nếu để được cho ăn thì “y/thị” chắc cũng sẵn sàng đào mà bố lên để đánh đổi chắc ?
Nhưng biết đâu, cũng có khi đây là một màn kịch được cả Mai Khôi và bọn nằm vùng cố tình dàn dựng nhằm ba mục đích:
1/ – đánh bòng tên tuổi Mai Khôi.
2/ – Để Mai Khôi đái công chuộc tội với đảng vì những phát ngôn – hành động có phần đụng chạm đến “uy tín của đảng” qua các đề tài “chống tham nhũng” hay “tự do sáng tác”…Mà có thể cô ta đã bị đảng đe dọa một khi trở về lại VN (?)
3/ – Hạ nhục Cờ Vàng của cộng đồng tỵ nan CS .
Đó là MỘT CÔNG ĐÔI BA CHUYỆN , Một mũi tên bắn …ba con nhạn.
Có điều quan trọng là Cộng Đồng Tỵ Nạn CS nên cảnh giác với cái nhóm đã đứng ra tổ chức sự kiện nhằm mục đích hạ nhục Cờ Vàng này .
Cá nhân tôi , tôi không trách cô ca sĩ Mai Khôi, tôi cũng chẳng phiền hà gì về những phát ngôn của cô ta – vì với tôi – cô ta không phải là một khuôn mặt sáng giá ở trong nước cũng như ở hải ngoại….đơn giản vì cô hát không hay lắm, nhạc của cô không mang một chút “ấn tượng” nào về “ngôn từ” cũng như về “giai điệu” ngoài cái tên của chủ đề rất ….củ chuối là “Trôi (sic!) vào tự do”; Nói chung là “xoàng thôi !” ,
Điều đáng trách, hay nói cho đúng là đáng khinh thì phải dành cho người đứng ra tổ chức, ra quyết định “dựng cờ vàng” để ép cô Mai Khôi phải đứng dưới bóng cờ vàng, rồi sau đó – vì để đươc thưởg thức tiếng hát (bất hủ hay Vô tiền khoáng hậu ?) của Mai Khôi mà sẵn sàng “dẹp cờ vàng” , hy sinh cái “lý tưởng cờ vàng” của mình (nếu chúng không tự coi cờ vàng là biểu tượng của chính nghĩa, của lý tưởng thì ai có thể ép được chúng nó phải treo cờ vàng cơ chứ ?!)
Đáng khinh vì sự hèn hạ, tiền hậu bất nhất của người tổ chức – kẻ đã sẵng sàng bỏ qua “cái chính nghĩa cờ Vàng” của minh chỉ vì để được nghe hát…vậy nếu để được cho ăn thì “y/thị” chắc cũng sẵn sàng đào mà bố lên để đánh đổi chắc ?
Nhưng biết đâu, cũng có khi đây là một màn kịch được cả Mai Khôi và bọn nằm vùng cố tình dàn dựng nhằm ba mục đích:
1/ – đánh bòng tên tuổi Mai Khôi.
2/ – Để Mai Khôi đái công chuộc tội với đảng vì những phát ngôn – hành động có phần đụng chạm đến “uy tín của đảng” qua các đề tài “chống tham nhũng” hay “tự do sáng tác”…Mà có thể cô ta đã bị đảng đe dọa một khi trở về lại VN (?)
3/ – Hạ nhục Cờ Vàng của cộng đồng tỵ nan CS .
Đó là MỘT CÔNG ĐÔI BA CHUYỆN , Một mũi tên bắn …ba con nhạn.
Có điều quan trọng là Cộng Đồng Tỵ Nạn CS nên cảnh giác với cái nhóm đã đứng ra tổ chức sự kiện nhằm mục đích hạ nhục Cờ Vàng này .
Đã thất thổ ly hương mà người VNCH hải ngoại vẫn hành xử như một chính quyền MN còn tồn tại ngay trước năm 1975 , thì đây là một thất bại và sai lầm to lớn trong ông tác tuyên truyền khai dan trí cho lớp trẻ chả hiểu gì nhiều về MN trước 75 .
Chính sự cưỡng chế thậm chí cả chưởi bới chẳng khác chi độc tài cs , khiến MK phải có những lời xúc phạm đến cờ vàng , khơi lại nỗi đau trong lòng người VNCH . Để rồi cuối cùng MK cũng xin lỗi trong tam trạng bất phục không cần thiết .
Một bài học khá muộn màng nhưng vẫn còn giá trị nếu những ai còn nghỉ mình mang vác một sứ mạng lịch sử , nêu cao chính nghĩa Quốc gia .
Nêu cao chính nghĩa Quốc gia , VNCH , lá cờ Vàng không đồng nghĩa với việc cướp lại chính quyền Cọng Sản hiện nay để thiết lập một chế độ VNCH với cờ Vàng ba sọc đỏ như trước năm 1975 .
Hãy bỏ đi cái tôi cờ Vàng để tìm đến mọi người Việt thuần tuý như Thiên chúa giáo và Tin Lành đã tìm đến với nhau trong một thỏa thuận vì phụng sự Chúa trong vài ngày gần đây .
Cội nguồn dân có từ 4000 năm , không phải từ khi có cờ Vàng hay cờ Đỏ ! Không đi tìm được về cội nguồn truyền thống dân tộc , chúng ta dễ trở thành mất gốc vì Cộng Sản , vì tự do cả vì dân chủ . Bản thân của chúng ta sẽ mất cội nguồn , dù cho giống dân Việt vẫn còn đó , đất nước Việt vẫn còn đó .
Cách đây khá lâu, khi chàng công tử đỏ họ Cù qua bên này, không ít người đã lên tiếng cảnh giác rồi. Cái NQ 36 của chúng nằm chình ình ra đó không thấy sao mà ngây thơ quá vậy. Quí Ô/B ngây thơ chứ VC chúng mà ngây thơ “thả hổ” về rừng sao? Nay một con “nhải” tự cho mình là “dân chủ” được quí bà “văng sỉ” Thanh Bình nào đó mời qua biểu diễn bên DC để nó quay đít vào lá cờ của VNCH thì tội lỗi này quí bà “văng sĩ” và quí ông có mặt hôm đó phải lãnh đủ.
Còn nữa, quí Ô/B không thấy chúng vứa mới tổng kết cái NQ 36 của chúng là “nghị quyết đã thành công tốt đẹp” đó sao? Bên này thì có con văn công Thu Phương về bển mặt áo đỏ sao vàng lên sân khấu, bên kia thì cho “văn nghệ sĩ” qua đây quay đít về cờ vàng biểu diễn, lại còn lên lớp về “tự do” với quí vị khán giả, thế thì chúng không thành công là gì?? Tại ai? Trước là tại những người rước họ qua đây (như nhà “văng” Thanh Bình) sau là tại quí vị quá ngây thơ. Đã thế con nhải Mai Khôi còn mắng quí vị xối xả là ngu. Nhục!!
Thôi thì để mình nói đại ra cho nó xong, giùm cô em và các cụ, xem có phải thế không nhé, vì có khi điều mình làm từ tiềm thức mà chưa đặt tên, hay không tiện nó thẳng ra? Với cô em, chụp hình với quý cụ rồi ngộ nhỡ về Việt Nam nó bảo em hoạt động lật đổ chính quyền, nó cấm cửa không cho làm ăn, và tệ hơn nữa nó bắt đi tù thì có mà bỏ mẹ, đi tù Việt cộng thì quý cụ biết rồi, sung sướng lắm cơ! Ấy là chưa kể đến áp lực từ gia đình, cha mẹ người ta sợ cho người thân. Phải không? Còn các cụ, chưa hẳn là đã tin em, mà có tin em thì cũng chửa chắc đã tin đứa đứng sau em, thôi thì chứ đưa cờ ra phất cho nó chắc ăn, lại thêm phần long trọng, rồi đấy, tha hồ cho chúng nó chụp hình quay phim đem chiếu tuyên truyền làm trò 36 kiểu mọi nơi, nếu muốn! Vì sao ra nông nỗi này? Hồ Chí Minh muôn năm!
Ở gần Pulman (WA) ,về hướng Đông có thành phố Moscow và tượng Lenin! Nơi đây có rất nhiều người Nga sinh sống. Không biết bây giờ tượng Lenin có còn không? Riêng tên Moscow vĩnh viển ở nơi nầy. Ở cái xứ tư do,anh muốn dựng tượng ai thì dưng,nhưng phải đủ chữ ký của cư dân vùng đó ! Muốn vất bỏ nó đi củng thế ! Cờ Vàng được treo lên ở chổ có đông người Việt TNCS .Đó củng là điều dễ hiểu . Mai Khôi hát cho người Việt tỵ nạn nghe mà “ngại” ,không muốn có cờ Vàng,thì kể củng lạ ! Càng lạ thay,khi ban Tổ chức củng đồng ý “dẹp” Cờ Vàng để nghe tiếng hát của cô ca sĩ nầy !!Tiếng hát cho dù có hay mấy,nhưng không thể so sánh với Cờ Vàng được ! Vì đó là căn cước của chính ban Tổ chức! Không có người TNCS, thì có “trăm lần” Mai Khôi nửa,củng chẳng ai thèm nghe. Tôi hiểu rỏ những người từ Vn sang,dù là Ca sỹ hay du (lịch) sỹ… đều going như những con chim bị nạn. Đậu cành” mềm” sợ đả đành ,mà ngay cành “cứng”củng sợ !.Nhưng cái BTC ,trong đó có NTTBinh, “dẹp “Cờ Vàng là điều không được ! Mới chỉ có “chừng ấy” mà đả cuốn cờ bỏ chạy,huống chi làm việc lớn ! Nếu tôi là người Tổ chức ,dẹp “mẹ” cái Cô ca sỹ kia,còn Cờ Vàng thì mãi tung bay !!