WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Donald Trump “make America great again” là cơ hội cho Việt Nam

Donald Trump. Ảnh Newsweek

Donald Trump. Ảnh Newsweek

Không phải bỗng dưng Tân Tổng Thống Donald Trump ký sắc lệnh cấm người nhập cư vào Hoa Kỳ từ 7 nước có đa số dân theo đạo Hồi và tạm ngưng nhập nội bất cứ ai có thẻ xanh hay visa, đang ở ngoài nước, đã bị giới truyền thông Hoa Kỳ rầm rộ phản đối và còn lan ra thế giới.

Còn nhớ trong thời gian mới bắt đầu vận động tranh cử để được đảng Công Hòa đề cử (một ứng cử viên chưa từng tham gia chính trị) cứ tưởng ông lớ ngớ nên mới dại dột đương đầu ngay với giới truyền thông, vốn được coi như thống lĩnh dư luận. Điều mà trước đây chưa có bất cứ ứng cử viên nào dám gây sự. Đáng nói hơn nữa là không phải bất cứ lập luận nào để “phản pháo” truyền thông của ông cũng đúng sự thật, nếu không nói là nhiều khi sai be bét! Vì thế truyền thông lợi dụng ngay vào điểm đó để tấn công mạnh hơn nữa. Nhưng ông Trump vẫn ngoan cường đến độ coi như bất chấp dư luận! Nhưng “dư luận” là ai? Câu hỏi nầy đã có giải đáp.

“Dư luận của giới truyền thông” là bà Hillary Clinton có thể thắng đến 90%!

Thế nhưng, đại bộ phận người Mỹ tưởng chừng im lặng, như đã từng, lại lên tiếng qua lá phiếu. Vậy, việc ông Trump đắc cử chính là cái vỗ vào mặt giới truyển thông Mỹ!

Sau thất bại ê chề, tưởng họ phải tự dẹp bỏ thói hãnh tiến để truy tìm nguyên nhân, trở về gần với sự thật trần trụi, nhưng họ lại tiếp tục vận động dư luận (lại dư luận) tấn công thời hậu bầu cử! Điểm nổi bật được nêu ra là ‘nhờ bàn tay lông lá của trùm Putin, Tổng Thống Nga, nên Trump mới thắng’! Nếu đúng theo lập luận nầy thì thay vì tấn công ông Trump, phải quy trách nhiệm cho cựu Tổng Thống Obama mới chính xác, nhưng họ làm ngơ!

Điểm khác nữa là được truyền thông PR, đảng Dân Chủ tưởng nắm chắc phần thắng, bỗng bị rơi xuống hố sâu! Nên, nếu đặt trọng tâm vì đất nước trên hết, thì bà Clinton nên thẳng thắn đứng ra kêu gọi người từng ủng hộ bà gát bỏ thất bại cay đắng vừa qua để hợp tác với Tân chính phủ, chờ đợi chỉ sau “100 ngày trăng mật” hãy phê phán, như thông lệ, cũng không muộn!

Vì thế cơn bão chính trị đang xảy ra chắc chắn sẽ không có lợi cho đất nước Hoa Kỳ cho dù đủ thứ nhân danh!

Cụ thể là nhân danh “lòng nhân đạo”!

Chỉ với 90 ngày cấm nhập nội Hoa Kỳ để Tân chính phủ có thời gian rà soát những khe hở luật pháp, lo về an ninh lâu dài cho đất nước, chứ đâu phải là cấm vĩnh viễn vì lý do tôn giáo? Trong khi đó bọn ISIS đã từng hứa là sẽ khủng bố ngay trên đất Mỹ để trả thù! Và nước Mỹ đã tốn cả tỉ tỉ để lo về an ninh từ sau vụ đại khủng bố 9/11 mọi người hình như quên hẵn!

Trong thời gian tranh cử ông Trump đã từng hứa lo về an ninh là ưu tiên và người Mỹ đã chọn ông, thì việc tìm mọi cách làm cản trở tiến trình rà soát an ninh chính là hình thức đánh mất dân chủ, vì đang phản lại giá trị lá phiếu của cử tri!

Còn nếu lập luận là “cả thế giới đều phản đối kế hoạch ‘điên khùng’ của Tổng Thống Trump”, đặc biệt ở Âu châu, thì tại sao cả khối NATO đã không lo được an ninh cho chính họ? Bạo loạn, khủng bố liên quan đến di dân đang xảy ra khắp nơi? Và, tệ hại hơn nữa là không đương đầu nổi với trùm Putin sau vụ Crimea của Ukraine đưa đến hậu quả là nước Anh “Brexit”? Như vậy sự phản đối đó có đúng và có giá trị thực hay không?

Với người Việt Nam ‘chống Trump’ liệu có phải là do ‘mặc cảm tị nạn’ nên phải ‘cứu’ người tị nạn?

Lịch sử Hoa Kỳ đã bị một vết nhơ không thể chối cãi đó là bị thua về quân sự tại chiến tranh Việt Nam. 58 ngàn quân nhân Mỹ đã bỏ mình vì chiến đấu cho Tự do do lỗi lầm của các chính phủ. Nếu Hoa Kỳ không giết anh em Tổng Thống Ngô Đình Diệm, vì ông không chịu để Hoa Kỳ đổ quân vào, thì lịch sử Việt Nam đã khác đi! Chính vì sự phản bội “đồng minh” nầy nên Hoa Kỳ bị mất mặt trên thế giới! Do đó việc nhận hàng triệu người tị nạn từ miền Nam đương nhiên là vì nhân đạo nhưng cũng chính Hoa Kỳ cần phải vớt vát thể diện với đồng minh khác trên cùng chiến tuyến chống cộng sản! Hơn thế nữa, người Việt Nam tị nạn chắc chắn không phải là loại khó tìm cách xác minh lý lịch như bọn khủng bố. Hơn 40 năm qua đã chứng minh điều đó. Vì thế tính cách tị nạn của người Việt Nam khác hẵn với những người tị nạn hiện tại.

Với người Việt Nam ‘ủng hộ Trump’ có phải là hy vọng hão huyền về việc Hoa Kỳ sẽ đánh Tàu cộng ‘giúp’ Việt Nam?

Lịch sử Hoa Kỳ là do chính người Hoa Kỳ gây dựng ngay từ những ngày đầu lập quốc. Chẳng những thế mà chính họ đã làm cách mạng từ bỏ lệ thuộc vào vương quốc Anh. Điều nầy cho thấy người Mỹ tôn trọng những ai tự đứng vững trên đôi chân của chính mình để chiến đấu! Đối với những nước muốn lệ thuộc vào Mỹ, vì nhu cầu của Mỹ, Mỹ giúp, nhưng sẽ bị dẫn dắt, bị khinh thường! Ngược lại những nước dựa vào Mỹ để tự vươn lên và trụ vững trên đôi chân chính họ thì Mỹ tôn trọng. Nhật, Đại Hàn, Do Thái là tiêu biểu. Còn những chế độ khác chỉ dựa vào Mỹ để lợi dụng thì rất nhiều, do đó sẽ bị Mỹ bỏ rơi dễ dàng trong nhiều tình huống. Câu nói “làm kẻ thù của Mỹ dễ hơn làm bạn” là sự ngụy biện của các chế độ thối nát để che giấu tội lỗi. Vì thế không có gì lạ sau khi Tổng Thống Trump tuyên bố nước Mỹ quay về lo chuyện của nước Mỹ (chủ nghĩa dân túy) đã làm dấy lên sự la lối om sòm khắp nơi!

Với cái nhìn tổng thể như vậy thì việc hy vọng Mỹ sẽ ‘đánh giúp Tàu cộng’ cho Việt Nam chỉ là chuyện khôi hài! Nhưng, với các tuyên bố không che đậy của Tân Ngoại trưởng Rex Tillerson, của Bộ trưởng quốc phòng James Mattis và hành động quân sự cụ thể đang xảy ra tại biển Đông, gần như trái ngược thời cựu Tổng Thống Obama, thì người Việt Nam chống cộng có hy vọng.

Hy vọng khi Tàu cộng bị tấn công về mọi mặt thì Việt cộng, vốn dĩ thuộc loại “sớm đầu tối đánh” (dưới cái nhìn của Tàu cộng như đã “dạy cho Việt Nam một bài học” năm 1979) sẽ bị chao đão! Đi kèm với tình trạng nội bộ đảng “tự diễn biến” như ông Nguyễn Phú Trọng đã cảnh báo, ai dám bảo một số trong lực lượng công an, quân đội sẽ không quay lại chống đảng để tự cứu bản thân? Trong khi đó các phong trào chống cộng nhờ vào internet đang phát triển nhanh và mạnh sẽ giúp cho người dân cả nước hiểu rõ sự thật để họ vượt qua nỗi sợ hãi, công khai hợp tác chống đảng.

Khi các người chống Tàu cộng, chống Formosa đầu độc môi trường, tác hại đến đời sống hàng triệu người… bị bắt vô cớ càng nhiều thì chính là lúc đảng cộng sản phô bày sự yếu đuối và sợ hãi của chính họ rõ ràng nhất.

Một đảng nắm trong tay tất cả quyền lực mấy chục năm dài mà sợ hãi vô cớ như vậy thì sự sụp đổ đã đến ngay trong lòng chế độ. Hơn thế nữa, vị đại sứ Mỹ tại Việt Nam, ông Ted Osius thay vì phải từ nhiệm như hầu hết các đại sứ khác, lại được lưu nhiệm, cho thấy chính sách của Tân chính phủ Mỹ với Việt Nam có thể được tiếp tục. Và Mỹ có thể tận dụng tính cách “sớm đầu tối đánh” của Việt cộng, để Việt Nam tự xoay trục qua Mỹ một khi thấy Tàu cộng bị tứ đầu thọ địch. Như vậy Hoa Kỳ có thể đạt được lợi thế khi mặc cả với Tàu cộng, tương tự thời ông Kissinger đi đêm ngoại giao với Bắc Kinh năm 1972, nhưng khác, là lôi kéo được Việt Nam vào quỷ đạo Mỹ.

Nếu lợi dụng được thời cơ nầy người Việt Nam sẽ giành lại vận mạng đất nước. Và cuộc cách mạng nầy thành công hay không chính là do sự Tự chủ. Tấm gương tiêu biểu của Nhật, Đại Hàn đang ở trước mắt!

Vì thế với các nước khác thì chủ trương “make America great again” có thể rất nguy hiểm nhưng với Việt Nam sẽ là thời cơ tốt!

Dẫu gì thì thân phận của Tổng Thống Hoa Kỳ cũng sẽ bị định đoạt trong 4 năm nếu đi sai hướng nhưng vận mạng dân tộc Việt Nam thì phải tranh thủ từng khoảnh khắc, nếu có cơ hội!

(2/4/2017)

Kông Kông

5 Phản hồi cho “Donald Trump “make America great again” là cơ hội cho Việt Nam”

  1. SẮC NGÀN says:

    CHÍNH TRỊ MÊ TÍN VÀ CHÍNH TRỊ KHOA HỌC

    Chính trị mê tín là chính trị mê muội, không hề có hướng đi đúng, do vậy cũng không bao giờ hiệu quả.
    Chính trị khoa học là chính trị đặt trên nền tảng khách quan cụ thể, đó mới thật sự là chính trị hiệu quả và mang lại kết quả.

    Chính trị kiểu ý thức hệ chẳng hạn, đó là kiểu chính trị mê tín. Vì chỉ cần một số cá nhân cuồng tín nào đó có ý chí muốn làm lay chuyển cả xã hội, đôi khi vẫn có thể thành công được theo chủ quan của họ, nếu hoàn cảnh khách quan thuận lợi, cũng như dùng tuyên truyền và bạo lực cưỡng chế bắt toàn xã hội phải đi theo đường lối họ yêu cầu, nhưng nó chỉ thành công nhất thời, không bao giờ có kết quả lâu dài, vì chủ yếu dựa trên độc tài, như Liên Xô và toàn khối Đông Âu cũ, cho dù tồn tại đến trên bảy thập niên nhưng cuối cùng phải đổ vì thực chất nó không khách quan.

    Trong khi đó chính trị khoa học chỉ biết dựa vào thực tế khách quan trong cuộc sống, dựa vào các quan điểm khoa học cụ thể và đúng đắn thật sự, nên nói chung thường tôn trọng tự do dân chủ của toàn xã hội hay toàn dân, ý nghĩa của nó là bền lâu, hiệu quả mọi mặt, nhưng nhất thời có thể thất bại vì các thế lực chống đối, phá hoại nó, khiến nó nhất thời có thể bị đánh bại. Đó là lý do nhiều khi những xã hội dân chủ tốt đẹp vẫn có thể bị những lực lượng độc tài dễ dàng đánh bại trong những hoàn cảnh hay trường hợp nhất định nào đó.

    Do vậy chính trị mê tín thì thường hay dựa vào thế lực nước ngoài. Bởi những người cầm lái thường hay không có thực lực khoa học, không có tư duy độc lập tự mình, nên họ hay rước các chủ nghĩa từ nước ngoài về, hoặc trong nước thì có thể phát sinh do các đam mê mù quáng nào đó nhưng nhân danh tôn giáo hay nhân danh hoặc dựa vào những thần tượng giả dối nào đó chiêu dụ hoặc mê tín hóa người dân. Trường hợp chiến tranh tôn giáo trong quá khứ xa xưa, hay sự khủng bố của các thế lực Hồi giáo cực đoan ngày nay, hoặc chiến tranh ý thức hệ trong thế kỷ trước, đều là những dạng chính trị mê tín.

    Nên tóm lại, chỉ có chính trị khoa học mơi là ý nghĩa chính trị chính đáng và luôn luôn cần thiết nhất. Muốn vậy bất kỳ ai hay nhóm nào làm chính trị cũng phải luôn có đầu óc thực tiển, vì dân vì nước, vì xã hội, vì con người khách quan thật sự mà không vì chủ quan kiểu ý thức hệ phiến diện hay một chiều nào đó. Có thế họ mới thật sự lãnh đạo được đất nước theo ý nghĩa tự do dân chủ vững vàng và sáng suốt thật sự, không sa đà vào mọi sự viễn vông tai hại hay chỉ ngụy trang các tham vọng lợi ích cá nhân mà họ hướng tới. Nước ta sau hơn 90 bị trị bởi thực dân Pháp, đáng lý ra sau khi giành được nền độc lập, giải phóng đất nước phải đi vào nền chính trị khoa học thực tế mới phải, đàng này chỉ có sa đà vào chính trị ý thức hệ một thời tàn phá và chua chát, đó là điều nhiều nước Đông Nam Á khác tránh khỏi trong khi đất nước Việt Nam lại không tránh khỏi. Tất nhiên lỗi đó không phải hoàn toàn do nhân dân mà chính là do các cá nhân từng một thời cầm quyền lèo lái lãnh đạo, và điều đó nhất thiết sau này lịch sử đất nước không thể không ghi nhận và chê trách.

    NON NGÀN
    (09/02/17)

    • Hùng AK 47 says:

      Thưa quan bác, em nghĩ rằng quan bác chưa đề cập giải thích đến một loại chính trị khác quan trọng vô cùng mà các đồng chí lãnh đạo đảng ta đang đeo đuổi, đó là chính trị mê…tiền.

  2. Thien La says:

    Tác giả : “ Ls Hoa Kỳ đã bị một vết nhơ khg thể chối cãi đó là bị thua về quân sự tại Chiến tanh Việt Nam” là chính xác .
    Tuy nhiên , điều cầ biết là HK tham gia là nhằm ngăn chận toàn cầu ( World Commies containment ) nên vừa đánh vừa đàm với Liên sô. Sau này khai thác sư rạn nứt cìa LS và TQ , họ liền bỏ miền Nam ( vì quá cứng đầu trg v/đ dân chủ).
    Hai tuóng HK là Powell & Schwarzkopf than phiền là “đánh giặc chĩ một tay. Tay kia bị trói.” Chĩ vì thận trọng đó đã đưa HK đã thành công toàn cầu . (Trong HĐ Paris ,CSVN tuởng lầm mình thắng nên khiến Liên Sô tuởng vậy nên hóa ra sụp đổ ). Không ai chối cải là Hoa kỳ đã thắng lớn trong Chiến Tranh Lạnh.!..

  3. Nguyễn Văn says:

    Mỹ đã đến Việt Nam từ lâu và đã nhiều lần, cũng đã non 1 thế kỷ, tính từ khi muốn hất Pháp ra khỏi Đông Dương. Trước là để chống làn sóng Đỏ và cộng sản Liên Xô bị tiêu diệt nhưng cộng sản Tàu và Việt cướp được Miền Nam Việt Nam. Và bây giờ Mỹ đang quay trở lại Việt Nam là để chống tư bản Đại Hán Đỏ bành trướng, hậu thân của chế độ cộng sản sau thời kỳ làm ăn với Mỹ.

    Trên thế giới có ba nước bị phân chia vì địa chính trị. Khi còn chiến tranh lạnh thì Liên Xô còn cần Đông Đức, nhưng Liên Xô thua thì Đông Đức cũng không còn. Hai nước phân chia còn lại là Đại Hàn và Việt Nam đều có biên giới chung với nước Tàu, và khi Mỹ bỏ thì VNCH cũng mất theo. Và một ngày nào đó nếu Mỹ bỏ thì Nam Hàn cũng sẽ mất.
    Nhưng vì là vị trí địa chiến lược nên Việt Nam và Nam Hàn ngày nay đều là những nước mà Mỹ cần phải ảnh hưởng để cân bằng các cân quyền lực ở Đông Á để bảo vệ lợi ích và an ninh bờ tây nước Mỹ. Nếu mất VN (VN theo Tàu) coi như Mỹ sẽ mất cả vùng Biển Đông, nguy cơ đe dọa lợi ích và an ninh cả khối ASEAN kéo dài tới Úc; nếu mất Nam Hàn thì có cơ nguy Mỹ sẽ mất cả lợi ích từ nước Nhật. Chính vì vậy mà bảo vệ Nhật không thể không bảo vệ Nam Hàn, và bảo vệ khối ASEAN đồng minh không thể bỏ rơi Việt Nam. Nhưng đảng cộng sản Việt Nam có mắt mà không dám nhìn, có khác chi đã lòa? Có miệng nhưng không dám nói, có khác chi câm? Có cái đầu nhưng chỉ biết nghĩ lo thân làm giàu, có khác chi óc đậu? Có chân nhưng không dám đứng dậy bước đi, có khác chi bại liệt? Đất/biển/đảo mỗi ngày mỗi teo ít lại nhưng đảng vẫn còn lo chiếm quyền lực làm giàu.
    Cơ hội đến với Mỹ để xây dựng đất nước có non cả thế kỷ nhưng đảng không muốn người dân có tự do, ấm no, và hạnh phúc.

    nv

  4. Buá Tạ says:

    Chuyện Việt Nam thì phaỉ do chính người Việt Nam lo là chính. Tại sao phaỉ lệ thuộc vào ông này bà nọ ? Nếu họ không làm theo lối suy đoán, trông đợi cuà mình thì sao ?
    Nên dùng nội lực làm lực đẩy chính. Ngoại lực nên được dùng như “phụ lực”
    Việt Nam ta luôn bị phụ thuộc vi không có được nội lực , hay nội lực không đủ mạnh để tự cường.
    Đương nhiên, không có được nội lực nên phaỉ trông chở vào ngọại lực để “sống còn”. Sự lệ thuộc phát sinh từ đó.

Leave a Reply to Nguyễn Văn