WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tôi không yêu nước

Có nhiều cách yêu nước. Ảnh minh họa, nguồn On the net

Tôi cảm thấy buồn khi ngay từ mấy năm trước Trung Quốc đã nỗ lực chuẩn bị cho Thế vận hội 2008 còn các cư dân mạng Việt Nam 2004 hô hào nhau trên các forum tập kích vào website Hoa Hậu Thế Giới để bầu chọn cho Hoa hậu Việt Nam, hòng lấy số đông ảo để tạo nên thành tích thật.

Trên cuộc phỏng vấn trực tuyến, còn có người hỏi kháy ông Tổng Biên Tập báo Tiền Phong Dương Xuân Nam rằng, trong khi cả nước nô nức ủng hộ cho nhan sắc Việt Nam thì ông có lên mạng bình chọn cho Hoa hậu chăng? Dường như ngầm ý nói, ông mà không bình chọn thì tức là ông không ủng hộ Việt Nam sao? Trong khi họ quên phắt thực chất con đường tới vương miện đã được trải bằng bao nhiêu công sức mồ hôi và nỗ lực của cả một tập thể phóng viên nhân viên báo Tiền Phong. Chừng đó tiền của công sức vẫn thua một cái click sao?

So sánh một Olympic với một cuộc thi người đẹp quả thật quá khập khiễng, dù nó đều mang tính quốc tế cao. Nhưng bạn có biết một quốc gia cần gì trên con đường phát triển không? Tôi thích một thành tựu mang tên Việt Nam được tôn xứng đúng với giá trị thật của nó, những phát triển thực chất, những vị thế mới trên bản đồ kinh tế, chính trị, thể thao của thế giới, hơn là bằng những cú click của đám đông ham hố để rồi tự sung sướng ăn mừng?

Những người viết blog rất hay nhảy vào blog tôi yêu cầu đăng links này, quảng cáo web kia, vì ủng hộ chương trình Vì người nghèo nọ. Những thư yêu cầu tôi treo ảnh bác, treo cờ Việt Nam lên blog, nếu không sẽ chửi liền tôi mất gốc, tôi kênh kiệu. Những người không hiểu ở xó nào nhảy xổ ra chửi tôi chỉ vì tôi không quảng cáo bầu chọn Vịnh Hạ Long như họ muốn, không copy đăng bài hô hào bình chọn Vịnh Hạ Long lên cái blog đại chúng này (của tôi). Và gay gắt nhất là những blogger xúm vào mạt sát tôi khi tôi cự tuyệt kiên quyết việc quảng bá “Đồng ca vì Công lý”.

Tôi muốn nói rằng tôi là một cá nhân, bạn không có quyền lấy lý do gì để ép người khác làm điều họ không muốn. Tôi không quyên góp và quảng cáo vì tôi không giúp đỡ người khác theo cách đó. Vì tôi không thích góp tiền bố thí cho ăn mày, mà tôi chỉ góp tiền học bổng cho bác sĩ, chính họ sẽ thay tôi chữa lành hàng nghìn vết thương khác. Tôi giúp đỡ những trí thức bởi họ sẽ thay tôi thay đổi cả xã hội! Tôi mủi lòng trước bà mẹ khốn khổ này, nuôi bà nửa năm, không có nghĩa là tôi buộc phải cho bạn tiền (của tôi) để bạn mang cho tất cả những người (mà bạn cho là khốn khổ) khác. Vì tôi muốn tự tay trao, biết tiền của tôi thực sự sẽ được trao cho họ toàn bộ và hiệu quả, chứ không phải để giúp bạn tạo nên một vụ Thành Đoàn Hà Nội đầy bỉ ổi và nhục nhã lần thứ hai trong lịch sử Việt Nam. Tôi không thích bình bầu vịnh Hạ Long theo cách bất chấp, không đếm xỉa các vấn đề về môi trường, xã hội, du lịch, năng lực khai thác và gìn giữ… Tôi kiên quyết cự tuyệt việc “Đồng ca vì công lý” bởi những yếu tố thiếu thuyết phục của nó, không có nghĩa là tôi không có lương tâm. Và tôi thà bị loại ra khỏi đám đông còn hơn buộc phải treo cờ lên blog vì bị sức ép.

Những điều giản đơn thế, sao lại đã được hiểu không hề giản đơn?

Và các blogger sau khi không được thoả mãn ở blog tôi với những yêu sách vô lý ấy, đã hằn học dùng đủ mọi thủ đoạn để hạ thấp tôi? (Tất nhiên họ có bao giờ nói ra lý do thực sự).

Tôi chỉ muốn nói rằng, nếu yêu nước là phải treo cờ lên blog, là phải bầu chọn, là phải hoà vào số đông tốn thời gian vô bổ làm những việc vô bổ với bản thân, là phải viết một bài báo đăng trên báo tự hào “Hôm nay cờ tổ quốc đỏ rực trên blog”, là tâm lý đám đông… thì tôi xin nói luôn là tôi không muốn yêu nước một tí nào.

Một tiếng, một ngày của tôi làm việc nghiêm túc tạo ra của cải và lợi ích cho xã hội lớn hơn việc cắm mặt vào thay cờ trên blog, bầu chọn và tán thưởng theo số đông blogger.

Tôi không tin lắm cờ lắm hoa lắm khẩu hiệu thì Việt Nam trở thành con rồng con hổ, xã hội bớt đi kẻ ác, gia đình tôi bớt đi khó khăn. Bạn muốn treo cờ tổ quốc trên blog là việc của bạn. Tôi không treo không có nghĩa là bạn có quyền vào đây chửi bới tôi.

Tôi chỉ muốn nói rằng, thế thì tôi không yêu nước.

Chính xác hơn, tôi không yêu nước theo kiểu của các bạn!

Nguồn: Blog Trang Hạ

20 Phản hồi cho “Tôi không yêu nước”

  1. nvtncs says:

    TrucTruong viết:

    “Tôi nghĩ bạn và tôi đều cũng là một lủ tầmthường như nhau thôi, tranhđấu, huênhhoang, tuyênbố lớnláo nhưng nếu bị bắt vào tù, bị đánhđập cho một trận là em xin, em xin ngay…và nhỡ mà maymắn ”kách
    mệnh” thànhcông thì một sớm, một chiều sẽ thành ngay ra một lủ ”cườnghào ácbá” mới! ”
    ————————————————————–

    Có thể ông hiện đang sống ở ngoại quốc nhưng trí óc ông vẫn đang ở trong nhà tủ lớn Việt Nam, dưới thời đại đồ đá và đồ đểu, vì nhữnh hỉnh ảnh tra tấn, đánh đập của ác bá hãy còn ám ảnh ông. Buồn cho ông thay.

    May mắn cho tôi, tôi thoát nhà tù lớn, hiện là môt thường dân ở một xứ tự do dân chủ, thế kỷ XXI.

    Ở xứ này tinh thần tôi thoải mái, vì không có công an đến gõ cửa mời đi “làm việc”.

    Ở đây, dù thủ tướng là một người độc ác đến đâu chăng nữa, cũng không thể ra lệnh CA đến bắt kẻ thù, nếu có kẻ thù, về tra tấn, vì thủ tướng phải tuân theo đúng luật quốc gia, dưới sự quan sát chặt trẽ của nghị viện, toà thượng thẩm và báo chí tự do. Đồng thời người bị cáo có quyền thuê luật sư và nếu không có tiền, nhà nước sẽ uỷ nhiệm luật sư. Hơn nữa, hiến pháp quốc gia đòi hỏi nhà nước phải cho người bị cáo biết tội mình là gì trong 24 tiếng.
    Như vậy, ở sứ văn minh này, ông thủ tướng không làm gì được tôi.

    Ờ nhà tù lớn muốn đổi chính phủ, có khi cần cách mạng, tranh quyền, đâm chém, ám sát nhau.

    Ở đây thì bầu cử trong hoà bình mỗi khi chính phủ mất tín nhiệm cua cái nghị viện gọi là “bầu không tín nhiệm” ( vote of no confidence in the government in parliament ).

    Ở đây, quyền hành là từ dân tạm thời trao cho lãnh tụ một đảng, sau cuộc bầu cử trong mục đích duy nhất là để làm việc phục vụ dân tộc, nếu không làm đủ tiêu chuẩn của dân, sẽ bị dân thay thế. Quyền hành ở đây không phải là một thế lực một đảng nào dành lấy qua bạo lực hay lừa lọc.

    Dân trí Việt thấp là tại vì đảng CSVN nói dối, bưng bít, tuyên truyền, ngu dân, đảng CSVN gây căm thù, gây chia rẽ qua cái tư tưởng ngoại bang gọi là đấu tranh giai cấp, đảng CSVN gây chiến tranh từ ngày HCM ký với Jean Sainteny cho quân đội Pháp vào Hà Nội ngày sáu tháng ba năm 1946.

    Việt Nam, ngay giờ nay cũng có người “thường dân” can đảm như chị Lê Thị Công Nhân, và nhiều người nữa…

    Cái khác biệt giữa người có học thức thật sự là sự dung hoà, sự biết điều, sự biết phải trái của người có học trước sự cường bạo, dối trá của kẻ thất học. Vì người cọ học thật sự, biết suy nghĩ, không thể là người độc ác. Tổ tiên ta đã dạy:”Lấy trí nhân để thay cường bạo, đại nghĩa để thắng hung tàn.” Ta quên rồi hay sao?

    Ở đời, phải tin ở mật cái gì thiêng liêng, nếu không, ta chỉ là một con vật duy vật, thời cơ, sống vất vưởng dưới chế độ nào cũng chấp nhận được miễn là có cơm no, áo ấm sao? Thế tương lai nước ta thì sao? Có quan tâm không? Hay mặc ai nấy sống? Nếu vậy có chỗ đứng chân không khi cơn giông tố đến?

  2. TrucTruong says:

    DaoLe ơi, bạn muốn thờ, muốn bái, muốn tônkính mảnh vải màu gì là kwyền tựdo của bạn! Nhưng phải hiểubiết cho tới nơi, tới chốn…bạn có biết ko, ba vạch dương đó là phải luônluôn nằm ngang, nghĩa là phải tungbay, oaihùng, nhưng nhiều kẻ ko biết, ngay từ triều kụ Ngố, cứ đem nó treo dọc, tức cờ rũ, cờ liệt, thế thì mấtmát, tanthương và đổvỡ là phải thôi!!!
    Nvtncs ơi, bạn hiểu chínhchị, bạn tàigiỏi thì xin cứ làm được gì, hãy làm đi, tôi chỉ là người tầmthường nên chỉ nói lên cái ý nghĩ tầmthường thế thôi, theo cái suynghĩ tầmthường của tôi thì đấtnước nào cũng phải có cái vậnmạng của đấtnước đó và ko phải baogiờ hay ở đâu cũng có các bậc tàiba, thôngminh sángsuốt, hết lòng vì dân vì nước như các bậc vỹnhân mà bạn nói đâu! Tôi nghĩ bạn và tôi đều cũng là một lủ tầmthường như nhau thôi, tranhđấu, huênhhoang, tuyênbố lớnláo nhưng nếu bị bắt vào tù, bị đánhđập cho một trận là em xin, em xin ngay…và nhỡ mà maymắn ”kách
    mệnh” thànhcông thì một sớm, một chiều sẽ thành ngay ra một lủ ”cườnghào ácbá” mới! Cứ nhìn lại lịchsử mà xem, triều nào dù tốtđẹp baonhiêu thì rồi sớm muộn cũng thamkwyền cốvị, đem con em cháuchắt, bàcon emút bên vợ toàn ngudốt đầnđộn vô cho làm ông to bà lớn, đầy uykwyền, sức mạnh, muốn làm gì thì làm, đè đầu cỡi cổ đồngbào nhândân thôi…vì thế mà cứ káchmệnh woài…nó đã thành ra nghiệpdĩ thế rồi…Mà cái nghiệp đã thế thì phải thế, bạn phải chữa từ gốcngọn tức là cái trìnhđộ dântrí của mỗi người dân trước đã, chứ thayđổi hoàncảnh mà dântrí umê, tâmhồn íchkỷ nhỏmọn, lối sống ỹ lại, ưa dựa thế, dựa ”thần” thì chỉ tổ làm nôlệ cho ngoạibang, hay cho lủ ”buôn thần bán thánh” cho mau mà thôi!!!

  3. nvtncs says:

    TrucTruong says:
    04/11/2010 at 7:12 pm

    Vinh nói rất hay…
    Nhưng mà đó là những gì mà bạn đang nghĩ hôm nay,
    Còn ngày mai, khi có kwyềnhành và sức mạnh trong tay
    Tôi tin chắc, bạn sẽ không còn ônhòa như thế nữa, mà bạn sẽ đổi thay…
    Vì sao? Vì bạn sẽ sợ mất đi những gì bạn có
    Cho nên bạn sẽ ngăn cấm điều này, điều nọ…
    Bạn sẽ bắt giam những người nào không thích bạn và chống đối bạn, vânvân và vânvân…
    —————————————————————-

    Viết như trên biểu lộ lối nghĩ của một người tầm thường không hiểu chính trị và khinh thường dân Việt không có nhân tài và hiền nhân.

    Xưa kia, Gandhi van nài Jinnah đừng tách đôi nước Ấn Độ, và sẵn sàng nhường sự lãnh đạo và quyền cho Jinnah. Jinnah không chịu.

    Albert Einstein, khi dân Do Thái cử người đến Mời ôn làm chủ tịch nước Israel, Einstein từ chối.

    Nguyễn Trãi giúp song vua Lê, về hưu không ở lại triều đình.

    Những thí dụ trên cho ta thấy có nhiều người tài giỏi, đạo đức không coi tiền và quyền là quan trọng. Người thì để đất nước trên quyền lợi tư, người thì coi sự học vấn quan trọng hơn la “làm vua”.

    Như vậy, ta thấy mục địch chính của nền học vấn không phải để làm quan hoăc học nghề kiếm ra tiền. Mục đích của học vấn là đạt sự hiểu biết, tìm chân lý, sự thật, mở rộng kiến thức, đạt được trí tuệ; từ đó, hiểu rằng hạnh phúc không nằm ở những điều vật chất và vô thường như tiền và quyền mà ở sự phục vụ quê hương, tổ quốc, dân tộc. Hâu quả của sự phục vụ đó là để lại tiếng thơm muôn đời cho mình, cha mẹ và giòng họ, như George Washington, Abraham Lincoln chẳng hạn.

    Hơn nữa, trong một nước dân chủ, cử bốn năm lại có bầu cử tự do nên không ai cầm quyền được quá hai nhiệm kỳ.

  4. Dao Le says:

    Thế nào là cờ tổ quốc? Tổ quốc tôi đâu có lá cờ máu đó! Cờ đó là của ai đó cướp chính quyền rồi buộc cả nước phải chấp nhận. Tôi đâu có chấp nhận được! Tôi có chính nghĩa và tôi không chấp nhận cái chủ thuyết cọng sản áp đặt vào dân tộc tôi. Nó là ngoại lai!
    Bởi thế tôi không chấp nhận cờ đỏ sao vàng là cờ của tổ quốc tôi. Đó không phải là cờ tổ quốc của nước tôi. Tôi chỉ có cờ vàng, cờ quẻ ly, từ thời Nguyễn cho đến nay. Đó là cờ tổ quốc của tôi!!!

  5. TrucTruong says:

    Vinh nói rất hay…
    Nhưng mà đó là những gì mà bạn đang nghĩ hôm nay,
    Còn ngày mai, khi có kwyềnhành và sức mạnh trong tay
    Tôi tin chắc, bạn sẽ không còn ônhòa như thế nữa, mà bạn sẽ đổi thay…
    Vì sao? Vì bạn sẽ sợ mất đi những gì bạn có
    Cho nên bạn sẽ ngăn cấm điều này, điều nọ…
    Bạn sẽ bắt giam những người nào không thích bạn và chống đối bạn, vânvân và vânvân…
    Trên và sau cùng hết, đó là ở trên đời này, mọi sự đều vôthường và đổi thay để tồn tại,
    Và rõràng là bạn hay bấtcứ một ai thì cũng thế mà thôi…chúngta ngày hôm nay thì đã khác
    với chúngta ngày hôm kwa rồi! Nếu không thế thì ngày xưa khi bạn sinh ra đâu có nắm lá cờ vàng?
    Thế mà nay bạn phải chọn nó để làm gì? Nó chẳng kwa cũng chỉ là một mảnh vải có màu, thế thôi!!!

  6. Vinh says:

    Tôi có blog giống như tác giả, tôi không treo cờ cộng sản, nhưng tôi treo cờ cộng hoà. Tôi treo cờ cộng hoà không phải vì muốn hại nước việt nam, cũng không phải chống lại người cộng sản. Tôi treo cờ cộng hoà là vì tôi tin vào tự do và dân chủ, tôi tin rằng người tự do dân chủ không hại nước mình, không hại dân mình, không độc tài, không độc đảng, và nhất là họ sẽ không bao giờ tù đày và giết những người bất đồng chính kiến với mình cùng dân tộc, ngay cả người đó là người cộng sản đi nữa.
    Hãy nhìn đông âu, sau cộng sản có người cộng sản nào bị giết, bị tù đày không ? nhưng nhìn lại cách mạng cộng sản Nga 1910, cộng sản tàu 1949, cộng sản Miên 1975, cộng sản việt nam 1975 và tất cả các nước theo cộng sản khác, khi họ lên cầm quyền không biết bao nhiêu người chết…

    Tôi chọn lựa cờ vàng là vì thế, vì tự do, vì dân chủ và công bằng đến với mọi người. Dù người đó là người cộng sản đi nữa!

  7. chu chi says:

    Rất đồng ý với những ý kiến suy tư của Trang Hạ. Vâng, mọi người có quyền tự do không ai được quyền xâm phạm và tệ hơn là nhân danh bất cứ điều gì để xâm phạm.

  8. nvtncs says:

    Ai không đồng ý với ĐẢ̉NG không những không yêu nước mà dưới cách nhìn của ĐẢNG, còn là “Thù Địch” và “Việt Gian”.
    Hai chữ “Thù Địch” và “Việt Gian” đã ngấm vào trí não của họ đến nỗi họ tự động, không suy nghĩ, dùng đến hai chữ đó như con vẹt.

    Ở xứ tự do người ta nói “Tôi sẽ bảo vệ với tính mạng tôi, quyền anh bất đồng với tôi.”

  9. BaWa says:

    TrườngSa, HoàngSa OF ViệtNam…
    Và rồi sau đó sẽ dẫn tới một ngày
    Mà toànthể ViệtNam bỗng trở thành OF ”Gót”
    Mà ”Gót” thì chỉ có thươngyêu và cứuvớt
    Những con chiên biết ”yêukính” và phượngthờ ”ngài”…

    Vậy thì cuốicùng ViệtNam là OF ai ???

  10. Minh Triết says:

    Trích: “Tôi không tin lắm cờ lắm hoa lắm khẩu hiệu thì Việt Nam trở thành con rồng con hổ, xã hội bớt đi kẻ ác, gia đình tôi bớt đi khó khăn. Bạn muốn treo cờ tổ quốc trên blog là việc của bạn. Tôi không treo không có nghĩa là bạn có quyền vào đây chửi bới tôi.
    Tôi chỉ muốn nói rằng, thế thì tôi không yêu nước.
    Chính xác hơn, tôi không yêu nước theo kiểu của các bạn!

    Đồng ý với Blog Trang Hạ.

Phản hồi