WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Bộ chính trị trước nước cờ chiếu tướng hiểm hóc

Chiếu tướng hiểm hóc.

“Ủy viên Bộ chính trị, ông là ai?” là một bài viết trên blog Anh Ba Sàm rất được cư dân blog chú ý, loan truyền rộng và bình luận. Bài viết đặt vấn đề ai giao cho 15 người trong Bộ chính trị quyền hạn to lớn, không giới hạn đến thế? Tâm và tầm mỗi ông ra sao?

Sau đó, lại một loạt bài của các đảng viên Cộng sản kỳ cựu bàn sâu về nhân sự của lãnh đạo đảng sắp đến tại Đại hội XI, được loan truyền rộng, nhận xét từng người trong 15 người trong Bộ chính trị hiện tại, và kết luận rằng không một vị nào trong 15 vị ấy xứng đáng nhận chức vụ tổng bí thư, cần tìm cho ra người xứng đáng khác ở ngoài 15 vị ấy, nếu không thì bế tắc hoàn toàn về lãnh đạo. Cả việc chọn 15 vị ủy viên Bộ chính trị mới cho khóa XI cũng hoàn toàn bế tắc. Ai chọn? làm thế nào để lựa chọn nhân tài? Những người xuất sắc nhất? Hoặc chỉ làng nhàng bậc trung, kém cả khoá này!

Gần đây, một số đảng viên lên tiếng, người thì tỏ ra bênh vực ông Nguyễn Tấn Dũng, ông Phạm Quang Nghị, chê trách nặng nề các ông Nông Đức Mạnh, ông Nguyễn Phú Trọng và ông Nguyễn Minh Triết; kẻ thì kết tội ông Dũng nặng nề về vụ Vinashin, mất lập trường đảng viên mất cảnh giác giai cấp, khi thông gia với sỹ quan cao cấp của chế độ cũ hiện là triệu phú ở Hoa kỳ, đồng thời kể lể tội của ông Trương Tấn Sang trong vụ Tân Trường Sanh và cả ông Hồ Đức Việt trong việc rượu chè be bét và buông thả về đạo đức.

Một loạt thư của cán bộ ngành văn hóa tố cáo ông Phạm Quang Nghị khi làm bộ trưởng Văn hóa đã “chấm mút hàng trăm ngàn Euro” từ 6 triệu Euro chính phủ Pháp giúp cho việc nâng cấp Nhà hát lớn Hà Nội. Thành ra trong những ứng viên chức tổng bí thư thay ông Mạnh không có một ai có tâm và có tài xứng đáng cả. Để xem cuộc họp Ban chấp hành trung ương kỳ thứ 13 sẽ giải quyết nhân sự cấp cao nhất một lần cuối ra sao?

Có một điều nguy khốn hơn nhiều cho đảng Cộng sản là rất đông đảo trí thức, và cả một số đảng viên kỳ cựu, đặt thẳng vấn đề về chức năng của Bộ chính trị trong cơ chế cầm quyền của chế độ hiện hành, chiếu theo Hiến pháp. “Quốc hội là cơ quan quyền lực cao nhất của chế độ” vậy sao Quốc hội lại phải chấp hành nghị quyết của đảng, và mọi chủ trương lớn lại cứ phải chờ quyết định của Thường vụ Bộ chính trị hiện có 5 người?»

“Cao nhất” rồi lại còn có cấp cao hơn, thì “nhất” còn có nghĩa lý gì nữa?

Ai cho quyền một tổng bí thư đảng CS Việt Nam ký thông cáo chung với một tổng bí thư đảng CS khác cam kết hợp tác về khai thác bauxite ở Tây nguyên, trong khi chính phủ và Quốc hội đều chưa bàn gì đến vấn đề này? Sao lại lộn xộn, vô nguyên tắc đến thế?

Lại có trí thức đảng viên hỏi rằng, Trung ương đảng là do nội bộ đảng bầu, Bộ chính trị là chức vụ trong nội bộ đảng, có do nhân dân, do công dân, do cử tri bầu đâu mà lại có quyền lực cai trị của quốc gia? Thế là cướp quyền, tiếm quyền của nhân dân, là hoàn toàn bất hợp pháp, bất hợp hiến, phạm pháp và vi hiến quả tang, không có thể chối cãi.

Nghị quyết của đảng là để cho đảng viên chấp hành, chứ sao lại bắt nhân dân, quân đội và Quốc hội chấp hành, thật là cực kỳ vô lý.

Trong Báo cáo chính trị của Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh tại Đại hội VII (1991) ghi rõ: đảng không bao biện làm thay chính quyền, từ nay đảng chỉ lãnh đạo bằng cách đề nghị, kiến nghị với chính quyền và đảng viên làm gương, nêu gương trong thực hiện. Báo cáo chính trị được đại hội thông qua, nhưng ngay sau đó Bộ chính trị vẫn chứng nào tật ấy, bao biện, lấn quyền còn tệ hơn xưa. Tệ hơn rõ rêt, khi cấm phản biện, cấm ra báo tư nhân, cấm tự do ngôn luận, như hiện nay.

Lại một nước cờ chiếu tướng khác nữa hướng vào 15 vị ủy viên Bộ chính trị, rằng từ nay cần tách biệt rạch ròi các khái niệm Nhân dân, Dân tộc, Quốc gia, Tổ quốc. Mỗi khái niệm có một nội dung ý nghĩa, một nội hàm riêng biệt trong từ điển, trong Bách khoa toàn thư, Không thể trộn lẫn, lộn sòng, để đồng nhất nhân dân với đảng, đảng với dân tộc, đảng với tổ quốc. Đó là kiểu dân ta quen gọi là xập xí xập ngầu, gian trá!

Chỉ cần một thí dụ nóng bỏng. Bà Aung San Syu Ki là chiến sỹ kiên cường, sát cánh với nhân dân Miến Điện để đòi độc lập, dân chủ, tự do cho đất nước, vừa được trả tự do sau 7 năm dài tù đày quản thúc, cả thế giới vui mừng, các tổng thống, thủ tướng trên thế giới gửỉ điện chúc mừng, riêng Việt Nam và Trung Quốc im re; báo Nhân Dân, báo Quân Đội Nhân Dân lờ tịt, trong khi trí thức nước ta, tuổi trẻ nước ta, phụ nữ nước ta, binh sỹ bộ đội ta hân hoan truyền tin cho nhau.

Vậy tổng biên tập tờ báo mang tên Nhân Dân, ban biên tập báo mang tên Quân Đội Nhân Dân có thấy hổ thẹn hay không? Họ có thật là tiếng nói của nhân dân, của bộ đội nhân dân hay chỉ là cái loa rè của một nhúm 15 người trong Bộ chính trị đã không còn liên hệ gì đến nhân dân? Sao không dám công khai thẳng thắn trả lại tên gọi của tờ báo cho nhân dân và lấy tên là Cộng sản? Tự vỗ ngực ta đây là đảng của Dân tộc mà không dám bảo vệ độc lập tự do của Dân tộc, lãnh thổ thiêng liêng bất khả xâm phạm của Tổ quốc trước họa bành trướng thì còn gì là tính chính đáng để tiếp tục cầm quyền, để hàm hồ nhận vơ đảng với nhân dân với dân tộc là một.

Chính vì các lý lẽ vững chắc, hùng hồn, khoa học trên đây mà cuộc họp hơn 20 nhà khoa học mũi nhọn – đảng viên cộng sản cao cấp đầu tháng 10 vừa qua ở Hà Nội nhất loạt bác bỏ hoàn toàn nội dung Cương lĩnh do Bộ chính trị duyệt và đưa ra mời toàn dân góp ý.

Cuộc hội luận nhất trí cao yêu cầu phải viết hẳn lại một Cương lĩnh mới, vì bản dự thảo hiện nay chứa quá nhiều sai lầm nguy hiểm, xa rời thực tế, xa rời cuộc sống, quá nhiều điều lừa dối nhân dân, nếu thực hiện chỉ mang tai họa mọi mặt cho đồng bào và đất nước. Cuộc hội thảo nhất trí cho rằng vấn đề hệ trọng, cấp bách nhất là đổi mới cơ cấu chính trị, hệ thống cầm quyền, điều mà Cương lĩnh dự thảo né tránh.

Bộ chính trị, 15 vị tự cho mình quyền lực tối cao mà không được ai ủy nhiệm, đang như ngồi trên lò than hồng. Họ như đang bị chiếu tướng ở ngay hậu cung mà không có lối thoát. Để nguyên bản Báo cáo Chính trị, bản Cương lĩnh và bản Chiến lược đã bị bác bỏ triệt để để đọc tại Đại hội XI sắp tới thì kẹt quá và dại quá. Mà sửa thì sửa ra sao, vá víu lại càng khó. Nát cả 15 bộ óc, mà là những bộ óc tỏ ra thuộc loại xoàng, nếu so với hơn 20 bộ óc của cuộc hội luận trên đây thì lại càng xoàng hơn.

Chẳng lẽ cho người lẻn sang hỏi cao kiến của ông Gia Cát Lượng tân thời ở Bắc Kinh chăng? Cũng chỉ là tối kiến, vì Bộ chính trị Bắc Kinh cũng đang bị hãm vào một cuộc chiếu tướng cực kỳ gay go.

Blog Bùi Tín (VOA)

12 Phản hồi cho “Bộ chính trị trước nước cờ chiếu tướng hiểm hóc”

  1. Lao Già says:

    Tôi vẫn thích đọc những bài viết của Ông Bùi Tín hơn tất cả bởi kiến thức sâu rộng và tầm hiểu biết so với nhiều bài cùng chủ đề. Về chánh trị, mỗi người một nhãn quan, nhưng xin lạm bàn: ông đã phân tích kỹ lưởng, thấu đáo rồi, song làm sao để “hạ bệ” được 15 “lô cốt” nầy cho Dân được nhờ?

  2. Nguyen thai Chuan says:

    Bai viết của ông Bùi Tín ở VN có một tiếng vang khá lớn. Thông tin của các bài viết đáng tin cậy, mới mẻ, bình luận từ tốn, như bài viết về phim Sự thật về HCM. Những bạn bè cùng tuổi ông ở VN mà tôi từng gặp, họ đều cảm phục sự hy sinh của ông. Tôi không hiểu nhiều về chính trị, cũng có lúc như nhiều người dân trong nước tôi cho hoạt động chính trị là đen tối,thích nổi tiếng, muốn làm to để có quyền lực, để cướp tiền của nhiều mà không bị trừng phạt, chơi gái thoải mái như Nguyễn Trường Tô chủ tịch tỉnh Hà giang mà không phải ra tòa, bán nước cho Tàu mà lại được đi bắt Phạm thanh Nghiên….. Nay nhờ có đọc ở mạng nhiều có cả bài của ông ..tôi đã hiểu hơn, từ đó làm đúng đạo lý hơn, và cũng nguy hiểm hơn, vì xã hội CSVN không có chổ cho người tử tế.

  3. HOÀNG BẢO says:

    Lòng tham vô đáy. Quyền lực quá cao-tiền bạc quá khủng. Tổng thu nhập của OBAMA cũng chỉ bằng vài phần trăm của một bí thư tỉnh ở miền trung.
    Nhiều dự án bất động sản phải chi hàng vài triệu đô cho vị bí thư này. Hơn vua. Vua không bán đất được như vậy.
    ……
    Không ai từ bỏ quyền lợi của họ đâu dù dân tộc này càng suy kiệt-đạo đức càng suy đồi.
    Cha mẹ giết con thơ đầy rẫy ở Việt nam , nhất là thời gian gần đây. Sản phẩm của ĐCSVN?
    Con thú không giết con tại sao đất nước mình lại như vậy.
    Mỗi người Việt có lương tâm hãy góp một tay loại những con thú trong bộ chính trị , những con thú
    vô cùng tàn độc.
    Cảm ơn những nhà yêu nước như Bùi Tín , Dương Thu Hương , Cù Huy Hà Vũ , Trần Xuân Bách
    , Lê Hiếu Đằng, Nguyễn Minh Thuyết ,Phạm Thị Loan …..

  4. Trần Quang says:

    Thật tội nghiệp cho ông Bùi Tín và cả bà Dương Thu Hương nữa. Các vị đã gào khản cổ, đã viết cả ngàn
    bài, mòn cả trăm cây viết, mà mọi việc vẫn cứ “vũ như cẩn”. Chúng tôi, phó công dân, đọc thấy khoái cái lỗ nhĩ, nhưng ngặt nỗi là những tên như Lông Đứt Mạch, Nguyễn Tàn Đũng (quần), Nguyễn Phó Trống…tên nào cũng có đôi tai trâu, nên đàn hát hay cách mấy cũng vô hiệu.

    Theo ý tôi bây giờ chỉ còn cách thúc đẩy lòng yêu nước của các tướng lãnh, của cả quân đội, đồng lòng đứng lên lât đổ cái chế độ cực kỳ thối nát, cực kỳ tham nhũng, cực kỳ hèn hạ trước bọn Tàu
    Phù. Chỉ có cách đó dân ta mới khá được. Trông chờ vào diễn biến hòa bình từ hải ngoại, hoặc chờ đến khi toàn dân vùng dậy, chỉ là những trông chờ vô vọng.

    Các tướng lãnh yêu nước ơi. Các chiến sĩ QĐND kiêu hùng ơi. Thời cơ đã đến, xin đồng lòng vùng lên cứu lấy giang sơn gấm vóc của tổ tiên ta để lại.

    • Quang Trung Sài Gòn says:

      Xin được mạng phép hoàn toàn đồng ý với Trần.Quang.
      Hoan hô bài viết quá rỏ ràng về 15 tện đần độn nhất Việt Nam cùng những tên csvn gian ác mất hết tính người, muốn hại ai thì hại.

    • Hong Tam says:

      Toi rat khoai cai dong Bac ky cua ong
      Hong Tam

    • Trần-Huỳnh says:

      Đồng-ý cả hai tay với Ông Trần-Quang.Cái lũ Việt-cộng đần,lỳ,tham,hèn nầy có mắng mỏ mãi cũng như nước đổ lá môn mà thôi

  5. Trung hoàng says:

    Nếu cho là không có những cuộc tranh chấp quyền lực gần đây cuả nội bộ đảng Cộng Sản Việt Nam, thì đó là một nhận định quá hời hợt và có phần nông cạn, không tìm hiểu nhiều về các thủ đoạn thanh trừng lẩn nhau, giưả những lảnh đạo trong đảng cộng sản.

    Thường những cuộc đấu đá với nhau sẽ phải xảy ra, khi gần đến những kỳ đại hội bầu lại ban bệ lảnh đạo. Những cuộc bắt bớ cho dù đó là thành phần tham nhũng trong chính quyền, hay cả những thành phần gọi là tranh đấu cho dân chủ, không ít thì nhiều cũng mang tính ăn miếng trả miếng trong chính nội bộ đảng CSVN. Bộ chính trị là “đỉnh cao trí tuệ“ cuả đảng CSVN, theo đúng cung cách chọn lọc từ trước đến nay, có thể tạm gọi là “thiên tài cuả đảng”, hay ví von hơn là “túi khôn cuả đảng CSVN”. Tranh nhau để có chổ ngồi trong bộ chính trị, là đỉnh điểm phải đạt được cuả những kẻ có tham vọng quyền lực trong thành phần đảng viên.

    Cái Lưỡi Bò Trung Quốc cố liếm hết toàn bộ Biển Ðông Việt Nam, sự có mặt trở lại đúng lúc cuả Hoa Kỳ để tìm cách chận đứng làn sóng bành trướng cuả kẻ bá quyền, hai động lực đó cùng một lúc thúc đẩy sự tỉnh thức, chẳng những trong người dân Việt mà lan đến cả tầng lớp đang cầm quyền, để tìm một hướng đi mới cho dân tộc và đất nước. Cái gốc rễ tùng phục Trung Quốc từ lâu trong thành phần đảng viên ÐCSVN đã phải bị lung lay, Những con tắc kè cần đổi màu để được tồn tại luôn là việc phải có, những chuyện trở cờ cũng đáng được ca ngợi, bởi vì tình nòi giống chủng tộc, nhất là trong giai đoạn dân Việt trong ngoài cần nắm chặt tay nhau hơn nưã. Tất cả hãy đặt quyền lợi dân tộc và đất nước lên trên, cùng nhau hướng đến mục tiêu CHỐNG ÐỘC TÀI NGĂN BÀNH TRƯỚNG.

    Tổng Bí Thư và Bộ Chính Trị cuả ÐCSVN, chỉ có vị thế trong nội bộ đảng, với một phần nào đó với ÐCSTQuốc, mà không có ảnh hưởng nhiều lắm đối với các nước dân chủ trên toàn thế giới. Ảnh hưởng nhiều nhất với các nước dân chủ và nhất là với Hoa Kỳ, hẳn nhiên là chính quyền điều khiển trực tiếp hiện nay. Không ít thì nhiều, lảnh đạo chính quyền cũng có sự giao tiếp liên hệ nhiều với các nước phương Tây và Hoa Kỳ, sự tác động ảnh hưởng tất nhiên sẽ phải có xảy đến.

    Quyền hạn và việc làm cuả một Thủ Tướng trong thể chế CS, sẽ phải liên hệ nhiều với các nước trên thế giới, trong thời kinh tế toàn cầu mở rộng không ngừng sự giao lưu, nên ÐCSVN thường chọn người miền Nam làm Thủ Tướng. Từ Phạm Hùng, Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải, đến Nguyễn Tấn Dũng hiện nay. Một lý do hợp tình hợp lý nưã vì Sài Gòn chính là Hòn Ngọc Viễn Ðông, điểm giao tiếp kinh tế thuận lợi nhất so với những thành phố khác, chẳng những so với trong nước mà cho đến cả những thành phố khác trong khu vực.

    Bản thân các vị Thủ Tướng đó cho dù có muốn đổi mới theo ý muốn cuả mình, cũng không thể làm được gì khác hơn, dưới sự chỉ đạo bên trong cuả một Tổng Bí Thư và cả Bộ Chính Trị. Sự bất lực cho đến chết cuả Võ Văn Kiệt, sự thốt lên cay đắng “Trên bảo dưới không nghe” cuả Phan Văn Khải, sự cố gắng cuả Nguyễn Tấn Dũng trong thời gian gần đây. Tất cả cũng không thể cưỡng lại những thoả thuận ngầm giưả hai tổng bí thư Việt-Trung, cũng như sự đồng tình cuả cả Bộ Chính Trị.

    Nếu cương vị cuả Thủ Tướng là phải hành động theo lệnh đảng, nó giống như là người đứng ngoài ánh sáng và phải lộ rõ từng hành động trước toàn dân và cả thế giới, thì chính Tổng Bí Thư hay Bộ Chính Trị mới là Bàn Tay dấu bên trong, điều hành chỉ đạo bắt bưộc Thủ Tướng phải theo, cho dù điều đó có hại đến đường lối kinh tế ngoại giao mà Thủ Tướng mong muốn, hay cả đến quyền lợi cuả đất nước và dân tộc bị đánh mất và thiệt hại, Thủ Tướng chỉ phải biết chấp hành theo Bàn Tay Dấu Mặt Bên Trong mà thôi. Bàn Tay đó chính là Tổng Bí Thư và Bộ Chính Trị.

    Người miền Nam trong giòng máu cha ông họ đã mang tính Cấp Tiến, những thành phần không tùng phục thói quan liêu phong kiến, bỏ xứ theo chuá Nguyễn vào Nam tìm miền đất Hưá, họ muốn có được cuộc sống tự do thực sự. Tính tiêu diêu phóng khoáng cuả nòi giống Lạc Hồng vượt lướt tiến mãi về phương NAM. Giòng máu cấp tiến luôn tuôn chảy mạnh mẻ nồng ấm, bên trong đôi cánh thanh thoát không biết dừng lại cuả họ. Trong khi bản chất bảo thủ, để giử lại những gì một thời hoàng kim dân tộc mình cuả người Hà Nội phương Bắc, vẫn còn mãi trong họ tính bảo lưu cố hữu đó, tính kẻ cả bảo thủ một quyền lực mà không bao giờ muốn buông bỏ.

    Ở đây, không có sự kỳ thị Nam Bắc, mà chỉ muốn phân tách, tự trong bản chất chỉ để cùng tìm hiểu. Bởi vì Cấp Tiến có cái lợi cuả nó, mà bảo thủ cũng có cái lợi cuả nó. Không thể chỉ biết Cấp Tiến, mà không có Bảo Thủ để giử lại. Cũng như chỉ biết bảo thủ mà không có được Cấp Tiến để mở rộng thêm hơn nưã. Nhất là trong giai đoạn hiện nay, làn sóng Cấp Tiến đang có ưu thế hơn Bảo Thủ. Một ưu thế sẽ có tác động rất nhiều, trong nội tình đất nước Việt Nam hôm nay. Khi một số cội gốc Bảo Thủ có nguy hại đến đất nước và dân tộc, cần phải loại bỏ qua cuộc CÁCH MẠNG MÀU XANH trong ổn định.

    Bộ Chính Trị hay Tổng Bí Thư hiện nay sẽ phải bị chiếu tướng, việc phải đến thì sẽ đến như biểu đồ thăng giáng âm dương thế thôi. Nếu còn Ðảng CSVN, sự lệ thuộc vào Trung Quốc là điều khó tránh. Trong khi làn sóng chống bá quyền bành trướng Trung Quốc ngày một nhanh chóng lan dần trong mọi tầng lớp dân Việt trong ngoài. Thì cuộc lột xác thoát thai cho ÐCSVN là chuyện phải đến trong tương lai gần đây mà thôi. Dân Chủ và Xã Hội là hai tính đối kháng bên trong dân Việt, mà nó cũng tương hợp với thế cuộc hiện tình đối trọng bên ngoài, theo thế ngoại giao đa cực rất đúng đắn và khôn ngoan hiện nay.

    Một để tiến và một để giử, không bên nào coi trọng mà cũng chẳng xem khinh bên nào. Vừa tiến bước dân chủ hoá đất nước, mà cũng vưà tự bảo vệ chính dân tộc mình, trên lộ trình tự chủ tự cường tự lực, con đường tuyệt hảo triệt đáo cuả cha ông bao thời, đã từng truyền lưu lại trong giòng máu toàn dân Việt rất đáng yêu cuả chúng ta.

    Xin trân trọng.

    • Vũ Duy Giang says:

      Đợi xem nếu Nguyễn tấn Dũng(người Nam)sẽ lên làm TBT(thường dành cho Bắc kỳ) thay Nông đức Yếu,thì có khá hơn không?Và 1 Thủ tướng mới(thường dành cho Nam kỳ) , người Bắc thì sẽ có để xẩy ra những vụ phá sản như Vinashin như Dũng,vì Dũng không biết”làm kinh tế”(như ở miền Nam trước 1954 đều do Hoa kiều Chợ lớn nắm giữ,cho đến khi 1 triệu Bắc kỳ di cư vào Nam)nên dù Dũng có thời đã được làm Thống đốc Ngân hàng nhà nước(Central Bank)trọng 18 tháng,thì phải nhường chổ(vì không chống nổi lạm phát lên cao)cho Lê đức Thúy.Từ khi Nguyễn minh Triết làm CT nước,thì chức vụ này cũng không dành cho người miền Trung nữa.Vậy không nên”dành”chổ cho”kỳ”nào nữa!!

      • Hồng Tâm says:

        Ông Vũ Duy Giang ơi. Làm gì có chuyện người miền nào ở đây. Đểu là một bè lũ với nhau cả.
        Xin dẫn chứng ông nghe: Trước đây ai cũng tin rằng nếu người Nam mà lãnh đạo thì sẽ phóng khoáng hơn, cởi mở hơn, chịu chơi hơn, dân dễ chịu hơn v.v. Thế nhưng thử nhìn Lê Hồng Anh – bộ trưởng bộ Công An – ngưởi Nam 100%. Chưa có một bộ trưởng công an nào dám mở những chiến dịch bắt bớ, khủng bố rầm rô, gây ra những oan sai như lão Út Anh này. Tiếp đến Nguyễn Tấn Dũng – nguời Nam 100%- có thủ tướng nào mà ký những lệnh vừa ngu vừa chết người như là giải tán viện IDS, cấm báo tư nhân, cấm kiếu nại tập thể, cho tiến hành việc khai thác bauxite ở Tây Nguyên, đưa thằng bạn đồng hương Cà mau lên làm chủ tịch tập đoàn Vinashine v.v.
        Trong 15 ghế trong Bộ Chính Trị, có đến 7 ghế là do người Nam nắm giữ. Nhưng đây là một Bộ Chính Trị tồi tệ nhất, giốt nát nhất, sôi thịt nhất, và bảo thủ nhất, bị dân kinh bỉ nhất,. Tôi không hiểu tại sao thiên hạ cứ tin rằng nếu người Nam lãnh đạo thì tình hình sẽ khá hơn.

        Hong Tam

        Trần Hồng Tâm

      • Vũ Duy Giang says:

        Đúng là về tài năng”đàn áp”thì Nam kỳ(7 người trong BCT) ra tay mạnh hơn,và coi thường dư luận(vì tính”nghĩ sao,nói dzậy”).Thêm vào đó,họ không giỏi về kinh tế,buôn bán như Bắc kỳ,hoặc Tầu(vì thế mà có cả 1 tỉnh Chợ Lớn cạnh Saigon,và chỉ có 1 phố Hàng Buồm nhỏ ở Hà nội),nhưng họ”chịu chơi hơn”(chơi đờn,hát Vọng cổ!). Còn người miền Trung thì”được làm vua(như HCM),thua làm giặc”,cũng chỉ vì:
        “Quê hương em nghèo lẵm,ai ơi,mùa đông thiếu áo,hè thời thiếu ăn”.

  6. THANH says:

    TẠI ĐẠI HỘI VII ÔNG NVL NÓI ĐẢNG KHÔNG BAO BIỆN, LÀM THAY CHINH QUYỀN MÀ CHI ĐỀ NGHỊ, KIẾN NGHỊ CHÍNH QUYỀN NÊN THEO ĐƯỜNG LỐI NÀY CHÍNH SÁCH NỌ CỦA ĐẢNG VÀ THỰC HIÊN NHỮNG ĐIỀU ĐẢNG YÊU CẦU. TRÊN THỰC TẾ CHÍNH QUYỀN CÓ BAO GIỜ DÁM LÀM TRÁI VỚI NHỮNG GÌ ĐẢNG ĐỀ NGHỊ KHÔNG? BỞI VÌ “ĐẢNG LÃNH ĐẠO”!!! THẾ THÌ CÒN GÌ ĐỂ NÓI NỮA.

Phản hồi