Chế độ Hà Nội là chế độ ngụy danh
Đề cập đến chữ “danh”, Nguyễn Công Trứ dõng dạc hạ bút:
“Đã mang tiếng ở trong trời đất
Phải có danh gì với núi sông”
NCT
Thế nào là danh? Danh do đâu mà xuất hiện? Nếu không có Con Người, chữ danh không thể thành hình. Thế nhưng, nếu một người sống đơn độc chốn rừng sâu, núi thẳm, chắc chắn chữ danh cũng không có cơ hội ra đời. Như vậy, danh là hệ quả tất yếu của những ứng xử hai chiều giữa cá nhân và xã hội trên dòng sống chung của loài người. Trên dòng sống chung kia, mỗi cá nhân lại có một dòng đời riêng biệt gọi là phận. Hàng tỷ người có hàng tỷ phận, người nào sống đúng theo phận ổn định của người nấy, đó là chân ý nghĩa của hòa bình thế giới.
Một người có phận là sống với công việc cầm súng bảo vệ quê hương, xã hội đặt tên (nêu danh) cho phận của người này là quân nhân, là sĩ quan, hạ sĩ quan hay binh sĩ… Rõ ràng danh là tên gọi của phận. Danh phải trùng khớp với phận. Danh với phận như hai mặt không thể tách rời của một bàn tay. Nói về các lọai “người tài” trong xã hội, nhà tư tưởng Lý Đông A đưa ra nhận định:
“Nuôi tâm sinh thiên tài
Nuôi trí sinh nhân tài
Nuôi thân sinh nô tài”
Nhận định của Lý Đông A mang hàm ý: Phận là nuôi tâm, danh là thiên tài. Phận là nuôi trí, danh là nhân tài. Phận là nuôi thân, danh là nô tài. Như vậy, nhìn phận, biết danh. Nghe danh, nhận ra phận. Phận nào, danh nấy. Phận ma đi với danh ma. Phận Phật đi với danh Phật. Danh như vậy gọi là chính danh.
Trong thực tế của đời sống không phải lúc nào và ở đâu danh với phận cũng bước với nhau những bước đồng điệu như cặp bài trùng. Rất nhiều khi phận đen, danh trắng. Nói rõ hơn những người không lương hảo thường dùng danh cao quý để che đậy phận tệ hại. Phận là họng súng đẻ ra chính quyền, phận là những cuộc bầu cử gian dối, phận là tham ô kiểu Vinashin làm cả thế giới kinh ngạc, phận là ngoan ngoãn cai trị đất nước theo mệnh lệnh của Đại Hán, phận vừa là hoàng đế tàn độc đối với người dân vừa là tôi tớ hèn mọn đối với ngoại bang … Thế nhưng danh lại là “giới lãnh đạo anh minh và chân chính của Việt Nam”. Danh như vậy là danh giả, danh ngụy.
Phân tích và lượng giá phận là phương pháp chính xác nhất giúp con người xác định được sự khác nhau như ngày với đêm giữa chính danh và ngụy danh. Chính phương pháp phân tích và lượng giá vừa kể đã dẫn chúng ta đi đến kết luận không một chút dè dặt rằng: Nhà đương quyền Hà Nội hiển nhiên là nhà cầm quyền ngụy danh.
Giữa thế giới tràn ngập ngụy danh, công việc tìm kiếm và nhận diện chính danh rất dễ bị lạc đường. Vì vậy, bên cạnh nguyên tắc “chính danh, định phận” còn có lời nhắc nhở : “Danh có chính thì ngôn mới thuận”. Chân lý này dẫn đến định lý nghịch đảo rằng : “Nhà cầm quyền nào có ngôn không thuận, nhà cầm quyền đó ắt phải mang tính ngụy danh”. Con người diễn tả tư tưởng, ý muốn bằng “ngôn”. Ngôn có thể là lời nói, ngôn cũng có thể là cử chỉ, là hành động. Mặt khác, trên địa bàn chính trị, hiểu một cách chung nhất, cốt lõi nhất: “thuận” có nghĩa là người dân đồng ý với nhà cầm quyền, ủng hộ nhà cầm quyền. Dấu hiệu tiên khởi và trọng đại hàng đầu để người dân biểu lộ ý chí thuận kia chính là sự việc người dân được tuyệt đối tự do sử dụng lá phiếu để chọn và ủy nhiệm giới lãnh đạo thay mặt dân điều hành việc nước. Tại Việt Nam dưới chế độ Cộng Sản, ngoại trừ những cuộc bầu cử gian trá, mọi hình thức bầu cử tự do đều bị triệt để thủ tiêu. CSVN “ngôn” với dân theo kiểu vừa kể, làm gì có sự kiện người dân thuận với nhà đương quyền?
Còn nữa, đảng CSVN do một nhóm tư nhân thành lập, không hề có tư cách pháp lý dành cho giới đại biểu của dân, thế nhưng đảng này lại lấy tiền thuế của dân, lấy tài nguyên của quốc gia để chi trả lương cao, bổng hậu cho đảng viên từ bộ chính trị cho tới các cấp đảng bộ địa phương. CSVN “ngôn” như vậy gọi là ngôn thuận ư?
Còn nữa, ngày 28/08/2011 nhân một cuộc đối thoại về quốc phòng giữa Việt Nam và Trung Quốc, khi đề cập tới những cuộc biểu tình của nhân dân Việt Nam chống Trung Quốc, ông Nguyễn Chí Vịnh thứ trưởng quốc phòng của CSVN đã cung kính thông báo cho phía Trung Quốc biết: Hà Nội “chủ trương kiên quyết xử lý vấn đề tụ tập đông người ở Việt Nam với tinh thần không để sự việc tái diễn”. Rõ ràng là ngôn của CSVN chẳng những là ngôn không thuận mà còn là ngôn của tội ác chống dân biểu tình, chống dân yêu nước, chống nhân dân. Có thể nói được rằng lịch sử của đảng CSVN là lịch sử trùng trùng điệp điệp của những ngôn không thuận. Nhà cầm quyền ngôn không thuận hiển nhiên là nhà cầm quyền ngụy danh.
Nói chung lại, “phận đen, danh trắng” và “ngôn không thuận” là hai chỉ dấu của ngụy danh. Đó là công lý hằng cửu. Thế nhưng mới đây công lý hằng cửu kia đã bị xúc phạm bởi một ý kiến kỳ lạ. Ngày 31/10/2011 trên một diễn đàn bạn đọc, GS Lê Xuân Khoa viết: “CHXHCNVN là một thực thể được quốc tế nhìn nhận là một thành viên của Liên Hiệp Quốc, được ASEAN nhận làm hội viên, được Hoa Kỳ nhìn nhận và tất cả những quốc gia dân chủ khác thiết lập quan hệ hợp tác trên nhiều lãnh vực. Như vậy về mặt bang giao quốc tế, CHXHCNVN là một thực thể pháp lý có tính chính danh”
Bằng vào đoạn văn nêu trên, ông Lê Xuân Khoa đã đưa ra luận cứ: chế độ CSVN đã là một thành viên thực sự của guồng máy bang giao quốc tế. Từ đó CSVN là một thực thể pháp lý có tính chính danh. Cội nguồn quan trọng bậc nhất của luật quốc tế là hiệp ước quốc tế. Khi hai hay nhiều quốc gia ký tên vào một hiệp ước thì hiệp ước kia trở thành luật quốc tế đối với các quốc gia đồng ước. Ngày 30/04/1975, CSVN đã công khai xé bỏ hiệp ước Ba Lê 28/01/1973 trước mắt nhìn vô cảm của toàn thế giới. Lịch sử của bang giao quốc tế cho thấy có rất nhiều hiệp ước đã từ trần theo kiểu hiệp ước Ba Lê 1973. Những trường hợp từ trần kia là bài học dạy cho con người hiểu biết một cách chính xác: luật quốc tế là luật của phản trắc, luật của súng đạn, luật của kẻ mạnh. Bang giao quốc tế diễn ra trên khung sườn của luật quốc tế. Vì vậy bang giao quốc tế là hình thức bang giao nhiều chao đảo nhất, nhiều đổi trắng thay đen nhất. Trong chiến tranh lạnh, Hoa kỳ và Liên Xô nhìn nhận nhau, bang giao mật thiết với nhau. Sau cùng, ngày 25/12/1991 Liên Xô vỡ vụn dưới đôi tay bí ẩn của Hoa Kỳ. Đây là thí dụ điển hình cho thấy: trong bang giao quốc tế, sự việc các quốc gia nhìn nhận lẫn nhau không liên hệ gì đến tính chính danh hay không chính danh của chế độ chính trị.
Nhìn nhận ngoại giao chỉ để trao đổi các quyền lợi kinh tế, tài chánh, tài nguyên thiên nhiên, tin tức tình báo các loai… Nhìn nhận ngoại giao không hề và không thể ban phát tính chính danh cho bất kỳ chế độ chính trị nào. Đây là lý do giải thích tại sao tổ chức Liên Hiệp Quốc lại là nơi chứa chấp đủ loại chế độ chính trị từ dân chủ chân chính đến độc tài tham ô cùng với các chế độ tay sai ngoại bang, phản dân chủ, chống nhân quyền… tất cả đều hiên ngang có mặt trong Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc. Dĩ nhiên tác giả Lê Xuân Khoa không thể không biết thực chất của bang giao quốc tế, thế nhưng tác giả này vẫn viết: “Về mặt bang giao quốc tế, CHXHCNVN là một thực thể pháp lý có tính chính danh”.
Thế nào là một thực thể pháp lý? Luật quốc nội cũng như luật quốc tế (luật của nay còn, mai mất) không hề có văn bản nào qui định một cá nhân hay tập thể cần phải hội đủ bao nhiêu yếu tố để có thể thủ đắc được một tư cách pháp lý có tên gọi là “thực thể pháp lý”. Xin đừng quên rằng gốc rễ của luật quốc tế là luật quốc gia. Luật chân chính của quốc gia hiển nhiên là luật của công bằng, chính trực, luật của pháp trị (Rule of law). Mỗi khi luật quốc tế gặp khó khăn vì luật thiếu sót hay mơ hồ, xã hội quốc tế phải đi tìm giải pháp thỏa đáng và kịp thời cho quốc tế trong ý niệm pháp trị của luật quốc nội. Hiệp ước quốc tế, án lệ quốc tế, tập quán quốc tế, học lý quốc tế… toàn bộ vận động của luật quốc tế không thể mâu thuẫn với công lý pháp trị trong luật của mỗi quốc gia. Có như vậy Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền mới được thượng tôn. Có như vậy nguyên tắc “Dân tộc tính và nhân loại toàn tính thống nhất” (Tư tưởng Lý Đông A) mới được thăng hoa.
Sau khi đã trình bày mối liên hệ biện chứng giữa “chính danh và định phân”, giữa “danh chính” và “ngôn thuận”, sau khi đã bác khước toàn bộ luận cứ lơ mơ và không nghiêm chỉnh của GS Lê Xuân Khoa, bài viết này trân trọng kính gửi đến Bạn Đọc một kết luận ngắn, gọn và dứt khoát: Chế Độ CSVN là chế độ ngụy danh, gọi tắt là ngụy quyền.
© Đỗ Thái Nhiên
© Đàn Chim Việt
Trong suốt mấy chục năm qua csvn thường chửi rủa chế độ VNCH là “nguỵ quyền”.
Nhưng ngày 25/11/2011 thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã dõng dạc nhiều lần đề cập tới Việt-Nam-Cộng-Hòa trước Quốc hội rằng;
“…Chúng ta làm chủ khi 2 quần đảo này chưa thuộc bất kỳ một quốc gia nào và chúng ta đã làm chủ trên thực tế và liên tục hòa bình. Nhưng đối với Hoàng Sa, năm 1956 Trung Quốc đưa quân chiếm đóng các đảo phía Đông của quần đảo Hoàng Sa. Đến năm 1974 cũng Trung Quốc dùng vũ lực đánh chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa trong sự quản lý hiện tại của chính quyền Sài Gòn, tức là chính quyền Việt Nam cộng hòa. Chính quyền Sài Gòn, chính quyền Việt Nam cộng hòa đã lên tiếng phản đối, lên án việc làm này và đề nghị Liên hợp quốc can thiệp…
Ngụy Văn Thà có bao giờ là ngụy quân Thà?
Tác giả Lê Thiên viết…”Như vậy, VNCH và các quân-dân-cán-chính phục vụ chính thể VNCH có là “ngụy quân ngụy quyền” hay không? Chúng tôi chạnh lòng thương nhớ cố Trung tá Hải quân Ngụy Văn Thà cùng 74 chiến sĩ VNCH hy sinh trong trận hải chiến quyết liệt ngày 19-1-1974 chống lại quân xâm lăng bắc phương tiến chiếm đảo Hoàng Sa mà các Anh đang trấn thủ…”
Tôi đồng quan điểm với t/g Lê Thiên, và nghĩ rằng:
Đã đến lúc chúng ta phải dẹp bỏ dị biệt, bất đồng chính kiến, để nhìn vào sự thật và góp tay xây dựng một nước Việt Nam DÂN CHỦ, một xã hội công bằng, đa nguyên đa đảng, Nhân quyền và Luật pháp phải đưọc tôn trọng triệt để. Mong thay!
Lục Thất cho biết ngày dài – Phụ nguyên mới thực ở đầy tào khê
[Sấm Trạng]
Lục Thất: Đời ấy những quỉ cùng ma – Chẳng còn ở thật người ta đâu là. Ý nói đến sự dối trá của đảng cộng sản và và đời sống lừa bịp của xã hội chủ nghĩa hiện giờ. Ngày dài: Chẳng còn bao lâu nữa cái thời Lục Thất sẽ châm dứt và ngày dài trở thành ngày ngắn!
Phụ Nguyên: Cờ vàng ba sọc phát xuất từ thời nhà Nguyễn. Tào khê: sông suối, ý nói lãnh thổ. Phụ Nguyên mới thực ở đầy tào khê, có nghĩa là lãnh thổ Việt Nam thuộc biểu tượng của cờ vàng.
Thơ với lẩn thẩn . Hán với Tầu khựa . Suy diễn khập khiễng như 1 kẻ tâm thần ấy .
+ VNCH với cờ 3 que xỏ … cọc , qua 2 đời TT đầy lộn xộn và chết nhục nhã ( 1 độc tài gia đình trị ,chết thảm còng queo nằm dưới chân giày lính – và 1 chết nhạt thếch vì hèn nhát ,đòi tử thủ nơi xó trời ngoại bang , trong sự nguyền rủa của đám loạn quân tan tác ). Phải chăng , thực tế bê bết đó là tào khê ,mà maison cố ca cẩm ?
+ Hơn 80 năm rồi , CSVN vẫn còn sống phây phây ra đó . Họ lãnh đạo Nhân Dân VN , từ trong nô lệ và nghèo đói , đã vùng lên đánh đuổi mấy kẻ thù to là ngoại bang xâm lược . CSVN đã đưa đất nước vươn mình như một con Hổ mới . Cả Mỹ và Thế Giới đều dang tay đón chào và trải thảm đỏ cùng CHXHCN Việt Nam mời thăm lẫn nhau , hợp tác cùng nhau phát triển .
Điều đó là rõ ràng . Chế độ 25 năm chết yểu với mảnh cờ rách nát và xơ xác kia , mà đòi là thọ hơn người khác ư ? Vậy mà maison và những kẻ nào kia , có tai mắt cũng như không , nói tào lao bừa phứa , phi thực tế , làm ô uế ở diễn đàn mang danh dân chủ và trí thức này .
+ Hãy vểnh tai lên và mở mắt ra , để thấy : Trời đã phù hộ ai ? Chế độ nào có phúc , mà sống lâu thế ?
Nhân Dân VN này hỗn xược quá, cần phải cải tạo lại mới được. Bác Hù đây đã đem Nhân Dân VN vào lò học tập cải tạo lại hết cho đúng với chủ nghĩa Mác Lé từ khi cướp được chính quyền, đúng chưa? Chắc còn sót lại chú mày, không sao cũng sẽ có phần trong trại.
Thật ra bác có Nãnh đạo nhân rân cái khỉ tiều gì đâu, bác chỉ có nằm trong hang Pác Bó với mấy em sơn nữ mà thôi. Bọn đàn em của bác toàn là thất học, nên dề bị bác dụ, bọn chúng ra tay sách động bọn cướp khác, chó ngáp phải ruồi nên đoạt được thời cơ, để bác có dịp làm vua. Bọn “phản động” đã tìm thấy các chi tiết này nên đăng đầy trên internet, cháu nên tìm đọc xem, hấp dẫn lắm!! Còn việc tại sao bọn Ngụy lại “chết yểu” thì cũng vi tụi nó nhân đạo và Dân chủ tự do, cho nên mới bị bác cài người vào phá hoại dài dài. Còn việc chúng ta giữ được cơ nghiệp cướp được từ tay nhân dân, là do chúng ta sẵn sàng giết hay thủ tiêu ngay những ai có “tư tưởng chống đối”, dù chưa có bằng chứng cụ thể. cứ dùng súng đạn kê vào đầu nhân dân là bọn chúng im lặng để cho chúng ta cưỡi đầu cưỡi cổ cho đến 100 năm chứ nói gì 80 năm!! Với lịch sử thì 80 hay 1000 năm cũng chỉ là một cái chớp mắt. Chỉ có cái đúng, cái thật, có giá trị là tồn tại. Còn những thứ trôi dạt chó nhẩy bàn độc, giòi bọ lên làm người như bác cháu mình, thì sau này chúng chửi cho không biết trốn đâu cho kịp. Bác rất mong được sớm gặp cháu để cho cháu gặp Kụ Mác, Kụ Lé, Kụ Mao, họ cùng với bác đang ở tầng cuối cùng của Hỏa ngục đó cháu.
Các cha chứ tranh luận hoài thì chế độ Hà nội vẫn đang tồn tại là một chế độ với danh chính ngôn thuận mà trên một trăm tám mươi quốc gia trên thế giới công nhận. Trên bản đồ thế giới đàng hoàng tồn tại một dải đất là nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam trên bờ Biển Đông. Trên nhiều diễn đàn thế giới đều mặc nhiên có quốc gia Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam tham gia. Lãnh đạo quốc gia Việt Nam từ Đảng, chính phủ… đều nhận được sự hợp tác, ủng hộ của thế giới! Sao lại không chính danh nhỉ?
Người ta bảo Yêu nhau củ ấu cũng tròn, ghét nhau thì quả bồ hòn cũng vuông. Đang có mà các cha bảo người ta là không. Thật tức cười cho cái lập luận nhộn nhạo của mấy vị loạn chữ. Dẹp cho đỡ phiền.
Nội dung tư tưởng của bài viết có thể là rất cũ, nhưng đối với người VN trong nước thì rất mới, tôi nghĩ các bạn nên để ý đến diều này. Có hơn 90% người dân chưa biết, vì họ được nghe tuyên truyền hàng ngày chỉ cò một chiều.Tôi thiết nghĩ tất cả những hành động gì của ngụy quyền, dù cho có đúng đi nữa, đều là ngụy cả. Thủ Dũng hoàn toàn không do dân bầu, thì dù có nói lời ngon ngọt, dân ủng hộ đi nữa cũng không thể biến thành chính danh được. Thực ra đó cũng chỉ là lời trấn an của kẽ cướp.
Theo thiển ý, về tranh biện “chính danh”, đây là một thí dụ của “ông nói gà, bà nói vịt”. Nếu phiên dịch ra Anh ngữ:
1. GS Lê Xuân Khoa muốn nói rằng Hà Nội hiện là OFFICIAL Representative của VN.
2. Tác giả Đỗ Thái Nhiên bảo rằng VC không thể là RIGHTEOUS Representative của VN.
Hai tĩnh tự Official và Righteous trong khi có ý nghĩa không giống nhau, khi dịch ra Việt ngữ đều thành “CHÍNH”.
Nguyên Giao
Tôi không đồng ý với ông Nguyên Giao.
Trong bài có dẫn câu kết luận GS Lê Xuân Khoa: “Như vậy về mặt bang giao quốc tế, CHXHCNVN là một thực thể pháp lý có tính chính danh”,
tức là vừa OFFICIAL lại vừa RIGHTEOUS, tức là kiểu gì cũng “chính” !!!
Mà bài của ông GS Khoa viết bằng tiếng Việt, tại sao lại phải dịch đi rồi lại dịch lại?
Tôi thấy tác gỉa Đỗ Thái Nhiên đã hoàn toàn có lý để chửi bọn ngụy quyền Hà Nội !
Khi một đám côn đồ lưu manh mạt hạng cầm súng dí vào nhân dân bắt nhân dân làm con tin, thì bọn chúng đang đoạt được quyền thuơng lượng với kẻ khác từ tay nhân dân. Bọn chúng chính là bọn cướp CSVN cầm đầu là ông Hồ chí minh. Cái “chính danh” mà GS Lê Xuân Khoa muốn đề cập đến chính là cái quyền được thuơng lượng với kẻ khác của bọn cướp đang bắt giữ con tin.
Cái chính danh mà tác giả Đỗ Thái Nhiên đề cập đến là chính danh của những kẻ đại diện do dân bầu ra thì hành cái quyền thuơng lượng với kẻ khác nhân danh toàn dân và vì lợi ích của tòan dân.
Do đó, có thể GS Khoa đã nhầm lẫn mờ mịt giữa “quyền thuơng lượng” với “chính danh” chăng?
Đây là 1 trong những phương thức đấu tranh trực tiếp mà người Việt nên làm. Tạm thời chưa có 1 đại diện/tổ chức chính thức thì ai làm được điều gì thì cứ làm. Chúng ta có rất nhiều điều có thể làm và làm được. Quá trình phấn đấu sẽ chỉ ra ai là những người thật sự có tài có tâm cho đất nước , thay vì đặt để trước những danh xưng mà thiếu dẫn chứng cụ thể. Một tổ chức nếu được thành lập trên cơ sở như thế này thì mới là 1 tổ chức vững mạnh từ gốc?. Nhìn nhận của quốc tế cũng sẽ được cũng cố trên cơ sở này. Đối với người Việt hải ngoại, khi mà miếng cơm manh áo không còn là những đòi hỏi quá cấp bách nữa, khi mà những danh vọng phù phiếm của 1 đời người ngắn ngũi không thể mang theo qua bên kia thế giới thì phải chăng những hoạt động cho 1 lý tưởng cao đẹp lại trở thành những hiện thực trong tầm tay?
Comment tôi viết là để trả lời cho comment của bạn Tr. True… Không hiểu bấm lộn làm sao lại chạy lên đây nên trở thành vô nghĩa?
Hì hục viết vòng vo quá , thành ra Dài – Dai – Dại -Dở …
Lẽ thường , Cái gì hợp quy luật tự nhiên và xã hội – thì tồn tại .
– Tác giả viết : Ngụy Hà Nội .(!) – Thế mà , thực tế là : Sau khi MỸ CÚT , mà Ngụy Hà Nội vẫn không nhào .
– Trái lại , Hà Nội cũng như cả Đất Nước của Nhân Dân và Cộng Sản Việt Nam , vẫn vững vàng phát triển hơn mười ngày xưa . Khắp nơi ( kể cả Mỹ ) đang xúm lại trải thảm đỏ , cùng VN mời thăm nhau , cùng đầu tư hợp tác . Đặt niềm tin vào Hà Nội và CSVN , Thế Giới – Họ ngu ư ? mà sao nói Ngụy đó không chính danh ?
Thôi đừng có dóc anh ba, thời đại Internet mà. Trứng chạy lộn xộn trong quần còn làm màu. Coi chừng đám miền nam như Dũng và Sang đó nghen. Đám này hồi trước đi theo cộng sản vì bị gạt, Lỡ ôm rồi thì có cơ hội cũng tự chừa cho mình con đường sống. Ăn đủ rồi, phủi tay là chuyện thường. Nhớ đừng có ôm chân Bác nghe lời Trọng Lú mà có ngày mất mạng. Kỳ này hình như Dũng/Sang có back up đằng sau của thế lực nào đó nên ra giọng chống đám Panda ngay giữa quốc hội. Tui nghĩ là có sự thỏa hiệp của quân đội gì đó. Thời nào cũng vậy đám súng dài ngon hơn tụi súng ngắn, nhất là các anh còn tệ hơn là không có cây súng nào mà chỉ có trang bị tạp chí Nhân Dân và nước dãi. Í ẹ, nói tới đây mà tui đái giùm cho mấy anh em rồi. Bye
“Hì hục viết vòng vo quá , thành ra Dài – Dai – Dại -Dở …”
Tôi đồng ý với bạn Trực Ngôn – Tuổi Trẻ Việt Nam! Bây giờ tác giả Đỗ Thái Nhiên mới nói…“Chế độ Hà Nội là chế độ ngụy danh” là quá trễ, quá dở!
Người ta đã biết nó từ rất lâu rồi, ngay từ khi ông HCM cõng CNCS vào Việt Nam và cướp chính quyền trong tay chính phủ Trần Trọng Kim 1945 cơ mà!
Chuyện “Khắp nơi ( kể cả Mỹ ) đang xúm lại trải thảm đỏ, cùng VN mời thăm nhau , cùng đầu tư hợp tác” cũng rất dễ hiểu…Chỗ nào có ăn thì người ta sẽ nhào vào kiếm ăn.
Có điều…Trực Ngôn – Tuổi Trẻ Việt Nam</…chỉ có thể nói leo và chầu rìa, chứ làm sao tranh ăn được với đám tham quan và cán bộ nhà nước csvn, đúng không?
Bây giờ còn nêu lên vấn đề “chính danh” của nhà nước Việt cộng thật buồn cười… không khác nào mang niềm ưu tư với một cô gái điếm, không biết cô nàng có còn “trinh tiết” hay không?
Phải biết đây là câu hỏi thuộc về nền tảng, nguồn gốc, hay truy về bản chất của sự việc. Nhà nước Vc do đảng cs dàn dựng, người dân không quyền bầu chọn, bản chất vốn không danh chánh ngôn thuận…. danh vốn không, thì chính làm sao dựng được?
Cấp bách bây giờ là làm cách nào ngăn ngừa nhà nước vc mượn danh nghĩa đại diện chánh phủ VN đi vay tiền các nước khác trên thế giới (Nga 7 tỷ US dollars để xây dựng nhà máy nguyên tử, Nhựt, Ấn Độ, Trung Quốc nhiều tỷ US dollars cho các dự án khác, chưa kể tiền nợ TQ và Nga thời chiến tranh chưa trả xong, thì thất thoát thêm 4.5 tỷ US dollars do tập đoàn Vinashin gây ra….), Vc rồi sẻ chia chác và chi tiêu bừa bãi vô trách nhiệm, mà con cháu ta nhiều thế hệ sau này phải chi trả số nợ to lớn này.
Người Việt hải ngoại phải cấp tốc thành lập thế liên minh chính trị đoàn kết với tư cách một Chánh Phủ Lưu Vong, càng nhanh càng tốt, để kịp thời thông báo cho thế giới biết là: Các hợp đồng của họ với nhà nước CHXHCN hiện hành là sự thõa thuận giữa họ với một cá thể độc lập, không mang tính đại diện quốc gia, chánh quyền đó không do dân bầu, vì thế người dân VN sẻ không có trách nhiệm trong bất cứ hợp đồng nào kỳ kết với bất cứ ai, cá nhân, đoàn thể, hay quốc gia.
Đây là phương cách hưu hiệu đề tiến tới thể chế dân chủ và vô hiệu hóa cơ cấu đảng trị. Một khi khối cs đã thâu hẹp lại còn số ít quốc gia để có thể giao dịch nội bộ tự tồn.
Các nước tư bản củng sẻ chùng bước trong vấn đề giao dịch kinh doanh với Vc một khi tiền nợ không được nhân dân VN bảo chứng…. họ sẻ không còn bị đồng tiền làm mù quán bỡi những lời hứa cuội của Vc.