Phạm Thị Hoài: Đông Tây nam nữ
Viết cho Ngày Phụ nữ
1.
Không có gì thể hiện sự khinh bỉ đàn bà sâu sắc như tệ sùng bái gái trinh của đàn ông một số nước châu Á, đặc biệt là Việt Nam và Trung Quốc. Ngẫm nghĩ về việc săn trinh những cô gái trẻ để lấy đỏ trong làm ăn, tôi từng sa vào những thắc mắc: Trinh tiết đàn bà giúp được gì cho business? Tăng nguồn đầu tư chăng? Phá trinh một em xong thì trúng tuyển công chức chăng? Mấy em gộp lại thì đủ trúng thầu một cầu vượt? Hay tổng thể và hoành tráng hơn, bao nhiêu cái trinh hùn vào thì giúp được một đại gia khám phá triết lí mở đường cho kinh doanh thành đạt, kiểu “nền dân chủ cà phê” chẳng hạn?
Đương nhiên không có câu trả lời khả dĩ nào mà không xúc phạm đến lí trí bình thường. Nên một thời gian dài tôi lí giải hiện tượng này theo hướng những tín điều u minh, về bản chất hoàn toàn giống việc tranh đoạt ấn Đền Trần, cướp hoa tre Hội Gióng. Cửa Phật, cửa Thánh, cửa Mẫu, hay cửa mình của chị em đều là chỗ để đặt niềm tin vào tài lộc do các thế lực siêu nhiên ban phát theo quota. Nhưng nếu đã thế thì vì sao các đấng mày râu không đeo cái chiến lợi phẩm trinh nữ ấy như bùa hộ mệnh ở cổ? Sao không dâng lên bàn thờ?
Song siêu nhiên hóa hay tâm linh hóa cái màng trinh không chỉ là ngớ ngẩn, mà trước hết là lãng mạn rởm. Đằng sau hiện tượng sùng bái mấy giọt máu này không có gì huyền nhiệm mà thuần túy là một phép tính lạnh lùng [1]. Nó bắt nguồn từ tập quán đàn ông đi nhà thổ để giải đen. Họ tin rằng toàn bộ sự xui xẻo trong mình sẽ theo dòng tinh trùng mà xả ra. Sau cơn mây mưa họ sẽ được tẩy trần, sạch dơ dớp nhớp nhúa của vận hạn.
Nhưng vì sao họ chọn gái điếm chứ không phải vợ hay người yêu để phục vụ sứ mệnh ấy? Rất đơn giản: Cái mà họ xả ra cũng là cái mà họ trút vào người đàn bà. Vận đen, theo niềm tin của họ, tuần hoàn bất diệt trong nhân gian, không tự nhiên sinh ra và không tự nhiên mất đi, chỉ chuyển từ người này sang người khác. Người khác tất nhiên không thể là người thân của họ. Đằng sau sự thản nhiên trút tất cả vận rủi của bản thân vào một cô gái làng chơi để tẩy rửa mình cho vận hên ấy là một triết lí vụ lợi trắng trợn và một văn hóa khinh miệt phụ nữ vô tận. Thân thể đàn bà là bãi chứa xú uế của đàn ông.
Các cô gái nhà chứa sẽ làm gì khi chìm trong cái biển nhầy nhụa rủi ro phun ra từ khách hàng đó? Câu hỏi này đám đàn ông coi việc chơi đĩ để giải đen cũng bình thường như đi nhậu hiển nhiên không bao giờ đặt ra. Nhưng họ biết rõ sức chứa có giới hạn của một người đàn bà đã nhận vô vàn trận xả xui trong cuộc đời bán thân của mình. Đã bão hòa. Rót một giọt đen thêm vào đó là vòng tuần hoàn nói trên có thể đổi hướng. Họ điên tiết. Khả năng đụng phải vài ba thằng cha khác xả xui cùng một lỗ là rất lớn. Họ khát khao một cái lỗ mới toanh. Còn nguyên niêm phong. Nơi họ không phải gặp một thằng cha nào khác. Nơi họ là kẻ đầu tiên xả như chưa bao giờ được xả. Đến đây, cuộc săn trinh gái trẻ bắt đầu và trẻ đến đâu dường như cũng không đủ. Không phải để lấy đỏ như tôi ngớ ngẩn tưởng. Mà để giải đen với hiệu ứng cao nhất và chất lượng đáng tin cậy nhất, thậm chí có thể chữa lành Aids.
2.
Hồi tôi lấy chồng, một anh bạn nhà văn chân thành chúc mừng rằng: “Hoài may mà có thằng Tây khuân đi, chứ ở nhà thì ế.” Tôi chưa bao giờ lọt vào dù chỉ vòng ngoài cùng của tấm bia sắc đẹp mà đàn ông mê bắn. Đi cạnh chồng ở Hà Nội, tôi đã quen nghe bình luận ngay trước mũi rằng bọn Tây có cái gu kì cục, thiếu gì gái Việt đẹp mà chọn toàn những cô không ra gì. Nên khi nghe anh bạn nói thế tôi chỉ lo cho anh, lỡ lời rồi phải nói tiếp đúng điều mình nghĩ thì thật bất tiện. Nhưng lời giải thích sau đó không đến nỗi khó nuốt. Anh bảo, đàn bà thông minh như tôi thì bố thằng nào dám sờ đến.
Tôi thầm cảm ơn anh vì chữ dám tế nhị. Thực tế không được nhã nhặn như thế. Thực tế là đàn ông Việt Nam không phải không dám, mà họ tránh xa những người đàn bà có nhiều hơn một phút tư duy trong đầu. Sau bao nhiêu thử thách của 200.000 năm tiến hóa cùng nhân loại cộng thêm extra bonus 4014 năm văn hiến riêng, đích hôn phối của đàn ông Việt đã hoàn toàn được xác định. Đó là một thiên thần xinh xắn, tóc dài, da trắng ở cả những chỗ hay bắt nắng và hệ thần kinh trung ương cũng trắng triệt để, làm lụng luôn tay, ngoan cả ngày lẫn đêm, hiền lành, hi sinh, chịu khó chịu thương và trên hết là chịu đựng. Không có tài khoản riêng. Không có ý kiến riêng. Không có nguyện vọng riêng. Đấy là gói basic. Tùy nhu cầu có thể đặt thêm các khoản phụ trội khác như biết đẻ con trai, tận tụy với nhà chồng, hết lòng vì sự nghiệp làm vợ và làm mẹ… Tôi đáp ứng được không đầy năm phần trăm lí tưởng ấy. May mà có thằng Tây khuân đi.
Đàn ông Việt Nam là một chủng loại đặc biệt chăng? Câu hỏi này, dù thế nào, dứt khoát nên trả lời phủ định. Trừ những cơn thỉnh thoảng lại giống, trở về thời bầy đàn cắn xé vì một tảng thịt, một góc hang, một con cái, thì hiện tại tôi thấy họ có nhiều điểm chung với giới mày râu khắp thế giới đấy chứ. Họ cũng chiếm đa số trong các câu lạc bộ quyền lực, các danh sách triệu phú và các thống kê tội phạm. Họ cũng hói, cũng liệt dương, viêm tinh hoàn, rối loạn tuyến tiền liệt và bụng càng ngày càng phệ. Họ cũng chia sẻ hai sở thích nổi bật của đàn ông mọi châu lục: những bộ ngực đàn bà đồ sộ và những chiếc xe hơi khổng lồ. Với vóc dáng nhỏ xinh nhất hành tinh, giữa những chiều kích cực đại ấy trông họ bất giác giống một bức hí họa. Nhưng can họ là vô ích, sự điên rồ này họ cũng chung với anh em bất kể giống nòi: chỉ đàn ông mới nhầm lẫn giữa size và độ lớn. Chỉ đàn ông mới có thể mắc chứng vĩ cuồng.
Gần đây có phong trào chị em so sánh trai Việt với trai ngoại quốc, đặc biệt là trai Tây. Tôi cũng biết vài phụ nữ Việt lấy chồng Đức ở đây, người tự hào thằng Tây nhà tao hiền lắm, người khoe Tây nhà em cực chăm chỉ, Tây nhà mình dễ nuôi, Tây nhà tớ trung thành…, nghe tuy hơi giống người ta khen một con ngựa, thêm kích thước, độ bền, độ khỏe nữa thì thành quảng cáo cái máy xúc, nhưng trong đó có một sự thật nho nhỏ là khá nhiều đàn ông Tây hiện đại đang được trang bị những đức tính mà khá nhiều đàn ông Việt hiện đại không phải là không sở hữu mà không thèm sở hữu. Hiền lành, chăm chỉ, chí thú gia đình, chung tình…, những phẩm chất đàn bà chán ngắt. Dù nói chung không biết mình là ai, đứng ở vị trí nào, đàn ông Việt luôn biết chắc một điều: mình là thằng đàn ông, đứng cao hơn đàn bà ít nhất dăm bảy bậc.
3.
Thật ra chẳng có điều gì khác nhau giữa trai Tây và trai Việt, trừ quỹ đạo chuyển động. Đàn ông phương Tây phần lớn hoàn toàn đơn giản: họ sống ở thế kỉ 21, tuyên ngôn ở thế kỉ 21, tư duy ở thế kỉ 21, cảm xúc ở thế kỉ 21, yêu đương ở thế kỉ 21, lấy vợ ở thế kỉ 21. Đàn ông Việt Nam phức tạp hơn gấp bội: sống ở thế kỉ 21, tuyên ngôn ở thế kỉ 30, tư duy ở thế kỉ 19, cảm xúc ở thế kỉ 18, yêu đương ở thế kỉ 20 và lấy vợ ở thế kỉ 15. Điều đáng kinh ngạc là phần lớn phụ nữ Việt Nam trong cùng một ngày chịu được chừng ấy niên đại.
Nguồn: Pro&contra
——————————————————–
[1] Phần lớn mớ tín điều đỏ đen chẳng những dai dẳng tồn tại mà còn ngày càng thịnh hành trong xã hội Việt Nam cũng thế, thoạt nhìn thì rắc rối bí ẩn lắm, tưởng phải thuộc làu pho văn hóa dân tộc mới cắt nghĩa nổi, nhưng thực ra chỉ dựa trên những cảm nhận nhập nhằng, tùy tiện, không thể không gọi là ngây ngô. Cái mâm ngũ quả ngày Tết chẳng hạn: nặng trĩu ý nghĩa và biểu tượng, nào ngũ phúc, ngũ hành, nào ngũ thường, ngũ giới, nào năm mầu, năm phương, nào tổ tiên, nào phong thủy. Vậy mà rốt cuộc thì miền Bắc nhất định bày cam và chuối, miền Nam lại sợ hai thứ đó như hủi, chỉ vì chuối gần với chúi nhủi, cam mang vạ từ quýt làm cam chịu. Miền Nam cúng bằng mãng cầu, dừa, đu đủ, xoài, sung để cầu vừa đủ xài sung. Không lâu nữa người ta sẽ cúng bằng quả bí, để theo âm business.
Kinh hoàng cảnh đàn ông Việt bạo hành vợ :
Chồng Chém Vợ Đang Có Bầu Hài Nhi Văng Ra Bụng, Cứu Kịp
(12/13/2013)
SAIGON — Bị chồng chém lòi con 37 tuần tuổi ra ngoài, vợ bình tĩnh cứu con…
Bản tin trên báo Người Lao Động hôm 12-12-2013 kể lại rằng, người chồng đã liên tiếp dùng dao chém vào người vợ đang mang bầu khiến thai nhi 37 tuần tuổi lòi ra bên ngoài. Người vợ dùng sức kháng cự và bình tĩnh đỡ con ra, vỗ mạnh cho bé khóc rồi cố sức chạy đi cầu cứu.
Sự việc nghiêm trọng xảy ra vào lúc 21 giờ ngày 11-12, tại một căn hộ trên tầng 2 (thuộc chung cư Tây Thạnh, TP SG).
Báo Người Lao Động nói, lúc đó chị Vũ Thị Hoài Nam (32 tuổi) đang mang thai con trai 37 tuần tuổi, tắm trong nhà tắm thì bị chồng vào dùng dao chém liên tiếp vào người. Vết chém ngang bụng khiến thai nhi 37 tuần tuổi trong bụng chị Nam lòi ra ngoài.
Bản tin viết:
“Mặc dù bị thương nhưng chị Nam vẫn chống cự quyết liệt, đẩy chồng ra ngoài rồi chốt cửa nhà tắm. Cả tử cung, ruột, thai nhi xà ra ngoài qua vết chém ngang bụng. Dù máu ra nhiều và vật vã tại nhà tắm nhưng chị N. cũng cố gắng sức sơ cứu con của mình bằng cách vỗ mông cho bé khóc. Sau đó chị ôm cả con còn dính dây rốn loạng choạng đi ra ngoài cầu cứu hàng xóm trong chung cư. Sau khi chém vợ, người chồng tự đâm vào người để tự sát.”
May mắn, một số người dân sống gần căn hộ chị Nam phát hiện sự việc nên lập tức đưa chị Nam cùng chồng đi cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa khu vực Khu công nghiệp Tân Bình, sau đó chuyển đến Bệnh viện Phụ sản Hùng Vương rồi qua Bệnh viện Chợ Rẫy.
Lúc nhập viện, rất nghiêm trọng, theo báo NLD:
“…tối 11-12, chị Nam nhập viện trong tình trạng đa vết thương nặng vùng trán, má, cổ, đặc biệt vùng bụng bị vết rách ngang dài khoảng 12-15 cm, lồi cả tử cung, ruột ra ngoài, hôn mê, choáng nặng do mất máu, huyết áp không đo được. Các bác sĩ 3 chuyên khoa phối hợp đã phẫu thuật cấp cứu hút máu ổ bụng, đưa ruột vào vị trí cũ, lấy bánh nhau ra, khâu lại tử cung cứu sản phụ.”
Đọc thời sự hàng ngày ở Việt nam hiên nay không thiếu gì những tin đàn ông Việt nam đánh đập, hành hạ vợ con theo kiểu tra tấn kẻ thù . Những đầu óc bã đậu đó rồi ra lại mong chờ vợ con sẽ săn sóc, lo lắng cho chúng khi lâm bệnh hay gặp những sự không may mắn trong cuộc sống hàng ngày, hoặc trong tuổi về già ?!
Thật là mỉa mai khi nhìn thấy cảnh người vợ múc từng thìa cháo cho con quái vật đang bị bệnh ăn, chăm nom thuốc thang cho nó mau lành bệnh . Để rồi, khi khỏe trở lại , con quái vật lại tiếp tục trò tay đấm, chân đạp, miệng chửi rủa tục tĩu lên đầu người đã từng săn sóc , thức đêm thức khuya lo lắng cho nó .
Thật là chua chát khi nhìn thấy con quái vật được nạn nhân của nó đẩy xe lăn đi dạo . Không biết nạn nhân này nghĩ gì khi hồi tưởng lại bao nhiêu những chục năm qua đã phải sống trong sự sợ hãi không biết khi nào sẽ bị con quái vật bạo hành quá tay khiến vong mạng.
Trong đời sống vợ chồng hàng ngày, không biết người vợ nghĩ gì khi mà con quái vật muốn trèo lên người của mình để đòi quan hệ tình dục . Nạn nhân có bỗng chốc quên hết tất cả những trận đòn mà con quái vật đã đổ xuống thân thể của mình , tai có không còn nghe văng vẳng những tiếng chửi rủa từ miệng của con quái vật để đắm chìm trong cơn giao hoan với nó ?
Đất nước nghèo đói , biển, đảo bị mất dần vào tay ngoại bang, đàn ông Viêt có tài gì để phụ nữ Việt phải ép mình nể phục ?
Thị Hoài, ơi Phạm Thị Hoài
Cớ sao than vãn những lời oán ca
Đàn ông Tây cũng như ta
Cũng là giống đực, trái cà củ khoai
Khác nhau: to bé nhỏ dài
Người thì yếu sức, ngựa lài cương hơi
Đờn ông ai chẳng thích chơi
Người dai nửa tiếng, yếu bơi chóng tàn!
Bây chừ Hoài Phạm phàn nàn
Rằng thì ta dở, Tây đờn tốt hơn
Tây, Ta tùy hứng tùy cơn
Ai hay ai dở tùy đờn căng dây
Ớt tiêu tuy nhỏ mà cay
Cắn vào một phát nhớ dai cả đời
Ớt tây tuy lớn nhưng tơi
Chỉ được tốt mã, ăn thời không cay.
Phụ Nữ Việt Cộng ??
“Gần phân nửa các vụ ăn cắp hàng hóa tại Nhật dính líu người Việt [Cọng] và cảnh sát ra trát bắt một tiếp viên Viet[Cộng] Airlines, một báo có uy tín tại nước này đưa tin.”
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2014/03/140304_vietnamese_thieves_in_japan.shtml
“Có báo đưa, rất nhiều trong số này là người [VC] nhà mình. Thật buồn!” BBC
Tôi rất hâm mộ Phạm Thị Hoài qua trang Talawas (đã vô hằng ngày). Nhưng tôi rất rất không hâm mộ Phạm Thị Hoài qua trang Pro&Contra (năm thì mười họa mới vô).
PTH hằn học đánh vào đàn ông VN để thỏa mãn cái gì đó bị ức chế. Tôi cho cái ức chế đó là, cái đen nhưng bà không dám và không được nói nó là đen.
Hạn chế của PTH:
- Đánh vào đàn ông Việt Nam nhưng không dám đánh vào csVN. Tôi tin, hơn ai hết PTH hiểu csVN là cái loài khả ố của khả ố. Bà không những thông minh (hơn đồng hương miền Bắc) (như bà tự nhận) mà còn được ăn được nói được gói mang đi nữa mà.
- Dưới con mắt của PTH (và cả Dương Thu Hương, Bùi Tín, ..) thì miền Bắc VN là nước Việt Nam và ngược lại. Miền Nam (VNCH) không tồn tại. Bởi vậy, những bài viết của PTH thì chỉ có một nhúm người miền Bắc đọc nổi.
PTH&co có cái lý của họ để không công nhận VNCH. Công nhận VNCH thì văn chương các bác không là cái nghĩa lý gì. Nó chỉ loanh quanh với biện bạch và lý giải các vấn đề ó đâm. Nó chỉ là cái chỗ xì hơi cho trái banh đã quá căng.
Gởi Đông A:
Sao lại nói chị Hoài như vậy. Anh có đọc những bài chị Hoài viết gần đây không?
Chị Hoài đánh thẳng vào Hồ Chí Minh chớ không phải đáng hôi vòng ngoài như người khác.
Đức Chúa Trời ban cho mỗi người một ấn tướng. Không thể bắt chị Hoài làm công việc mà chị không thể.
Hồng Ân
Có một điều gì ẩn khúc để TALAWAS bị đóng cửa???? Chị Hoài có thể giải thích??? Bị bọn lãnh đạo CS dùng áp lực???
Uẩn khúc cái con mẹ gì, không có tiền thì làm sao chạy nổi một tờ báo lớn như vậy.
Bắc Kỳ
Vậy ông Bắc kỳ có đọc website Pro&Contra của Phạm Thị Hoài không???
Nhân tác giả nhắc đến trái vú sữa của miền Nam làm tôi nhớ đến miền Bắc có người rất sùng bái trái Vú sữa của miền Nam, đó là….bác Hù chí mao. Nhân dân cả nước ai cũng biết tấm hình bác đưa tay làm chum chúm quả vú sữa của các nữ cán bộ miền Nam, miệng lộ vẻ thèm thuồng chảy nước dãi. Vú sữa của các cô gái miền Nam đã làm cho bác hạ quyết tâm phải Phỏng giái miền Nam bằng mọi giá, cho dù đốt cháy cả dãy Trường Sơn, dâng biển đảo TS, HS cho Tàu cộng để đổi lấy vũ khí, lùa vài triệu người vào chỗ chết chỉ vì trái Vú Sữa đã chứng tỏ rằng bác Hù rất lãng mạn đa tình, dám chết vì tình, ngoại trừ những cô tình nhân lỡ mang bầu như cô Nông thị Xuân, thì bác bỏ và thủ tiêu ngay.
Tác giả viết và phân tích rất đúng về đàn ông VN hiện nay, tôi tuy là đàn ông nhưng có may mắn sống trong lòng 2 chế độ…trước và sau 1975 . Trước 1975 dù chỉ là học sinh những năm đầu bậc trung học … Nhưng chúng tôi vẫn được giáo dục thường xuyên tôn trọng phụ nữ, nhường nhịn và ưu tiên cho phụ nữ trong công việc hàng ngày ngoài xã hội. Thi ca , tiểu thuyết miền Nam thời đó luôn luônđề cao nét đẹp dịu dàng ,duyên dáng,thông minh và tính chịu đựng của phụ nữ miền nam . Hình như trong thời đó câu châm ngôn” không bao giờ được đánh người phụ nữ …dù chỉ đánh bằng một cành hoa ” lúc nào cũng vang lên trong tâm trí của lớp trẻ sinh viên học sinh chúng tôi. Mua trinh người con gái thời đó đa số chỉ xảy ra ở giới con buôn Ba Tàu Chợ lớn … Tôi cho rằng đó là việc Ngu Xuẩn và ngớ ngẩn nhất của đám đàn ông, đặc biệt đàn ông Á Châu . Sau năm1975 mọi sự đều thay đổi ,hơn 3 thập niên miền Nam dưới sự cai trị của đảng CS ( miền bắc 40 năm) đã biến một một dân tộc văn minh hiền hoà, nhân bản, kiêu hùng thành một dân tộc hèn nhát,ích kỷ, di đoan nhất thế giới…sống thì lừa đảo trộm cướp …ăn chơi xa đọa ở mọi tầng lớp cán bộ cho tới học sinh. Hình như mọi thói hư tật xấu của xã hội Tư Bản đã tồn đọng và đang chảy ngược vào Việt Nam ? Điều đau lòng là trong khi các nước tư bản Tây phương đang ra sức bài trừ những tệ đoan xã hội đó thì xã hội VN lại hoan hỷ chấp nhận coi như đó là thể hiện đẳng cấp XHCN…hì hì . Những hình thức thờ cúng, xin ấn đền trần, hội Gióng, cửa Phật, cửa Thánh ,cửa Mẩu …hay cửa mình ha ha …xem ra còn đỡ hơn Ngoại Cảm được sự hỗ trợ của chính quyền đi lừa tìm hài cốt liệt sĩ . Dị đoan một cách vô lý , có lẽ chỉ có trong XHCN …VN. Tác giả khinh bỉ cái đám đàn ông VN đi chơi đĩ , mua trinh…vv để xả xui nhưng có lẽ tác giả không đau lòng và nhục nhã bằng cái đám đàn ông VN khi đọc các bài phóng sự hay xem các đoạn video ngắn trên you tube : nói về các Mệ đi kiếm ” phi công trẻ” hay đi kiếm đĩ đực…có đoạn video quay được cảnh một bà đang trả giá với mấy ông Nhọ đực ở công viên 23/9 Thành Phố ??? So sánh đàn ông VN và đàn ông Tây là sự so sánh khập khiễng và hơi nhục mạ đàn ông Tây…Đàn ông VN sau năm 1975 trưởng thành và được giáo dục dưới mái trường XHCNVN thì tác giả nên so sánh với mấy thằng mọi bên Phi Châu xem ra hợp lý hơn !!!?
Đâu có,ngày Tết miền Nam cúng Măng cụt,Vú sữa,Vải và Sầu riêng [Măn(g),Vú,Giải,Sầu]!!!
Tác giả nói rất trúng: “Đàn ông Việt Nam phức tạp hơn gấp bội: sống ở thế kỉ 21, tuyên ngôn ở thế kỉ 30, tư duy ở thế kỉ 19, cảm xúc ở thế kỉ 18, yêu đương ở thế kỉ 20 và lấy vợ ở thế kỉ 15.” Tôi nói thêm: hầu hết (trí thức lẫn bình dân) đều vô trách nhiệm với vợ con, ăn nhậu gái gú một cách thản nhiên, nói tục công khai, làm gương xấu cho trẻ con trong gia đình cũng như ngoài xã hội. Bản thân ít chịu rèn luyện thể chất (thể dục thể thao), ít chịu học hỏi (đọc sách, nghiên cứu), tốt nghiệp rồi coi như xong, sách vỡ ít khi nào đụng tới.
Văn phong của tác giả hằn học, cay độc nhưng tôi cho là như vậy mới đủ mạnh, cảnh tỉnh đàn ông Việt hy vọng là kịp thời(?). Cảm ơn tác giả đã nói thay chúng tôi. Tôi viết ý kiến này đúng vào ngày 8/3.
Đa số phụ nũ ta thích nuốt chuối tây,vì cái gì của tay cũng to hơn của ta hén.Có nhiều em thích nuốt chuối Châu Phi mới ngầu.
À thì ra chị Hoài lấy chồng Tây.Thông minh như chị thì chồng việt nào kham nổi.On n’est pas à la hauteur,grandeur,largeur et longeur.On n’est qu’un piment bonzé.