WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Nhiều giải pháp hay, nếu biết lắng nghe

Ban lãnh đạo cộng sản này ’’to gan lớn mật ’’ thật. Không biết bao nhiêu vấn đề lớn nhỏ, phức tạp, lưu cữu đối với 3 lĩnh vực chiến lược Trí thức, Thanh niên, Nông thôn, cộng với nền kinh tế tài chính trong cơn lạm phát – khủng hoảng, thế mà giải quyết vèo trong có một tuần lễ, tại Hội nghị TƯ 7.

Tìm hiểu kỹ tận gốc, các vị ở Văn phòng trung ương cho biết đây là theo lề lối làm việc ’’hiện đại, chính quy ’’(!). Đã 4 khóa nay, Trung ương chỉ họp xuân thu nhị kỳ thôi, mỗi năm vào tháng 2 và tháng 7. Nên nhiều vấn đề dồn vào một cuộc họp. Mời bạn chịu khó đọc 3 đoạn chính của 3 nghị quyết dưới đây:

…’’ Phải đặt thanh niên ở vị trí trung tâm trong chiến lược bồi dưỡng phát huy nhân tố và nguồn lực con người. Chăm lo giáo dục bồi dưỡng thanh niên là trách nhiệm của cả hệ thống chính trị dưới sự lãnh đạo của đảng, phát huy vai trò quan trọng của Đoàn thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh, gia đình, nhà trường và xã hội. Nhà nước quản lý thanh niên và công tác thanh niên, tạo điều kiện cho thanh niên phát triển và cống hiến, đồng thời khuyến khích, vận động thanh niên nỗ lực rèn luyện, tự thân phấn đấu theo tấm gương của Bác Hồ, coi đó là yếu tố quan trọng để xây dựng thế hệ thanh niên thời kỳ mới ’’. Toàn là khẩu hiệu ! Cho 5 năm trước hay 5 năm sau đều được. Xin cố nghe tiếp:

…’’ Từ nay đến năm 2020, chúng ta phải phấn đấu theo mục tiêu xây dựng đội ngũ trí thức lớn mạnh, đạt chất lượng cao, số lượng đông và cơ cấu hợp lý, từng bước tiến lên ngang tầm với trình độ trí thức của các nước tiên tiến trong khu vực và thế giới; xây dựng đội ngũ trí thức vững mạnh là trực tiếp nâng tầm trí tuệ, sức mạnh của đất nước, của đảng và của cả hệ thống chính trị ’’. Về trí thức đấy. Mục tiêu ghê gớm. Nhưng vẫn toàn là khẩu hiệu. Kêu chan chát, nhưng suông ! Xin tiếp:

…’’ Xây dựng nông thôn mới xã hội chủ nghĩa có kết cấu hạ tầng kinh tế xã hội hiện đại, cơ cấu kinh tế và các hình thức tổ chức sản xuất hợp lý, xây dựng nông thôn ổn định, giàu bản sắc dân tộc, môi trường sinh thái được bảo vệ, nâng cao sức mạnh của hệ thống chính trị dưới sự lãnh đạo cuủ đảng, xây dựng giai cấp nông dân, củng cố liên minh công nông trí, tạo nền tảng kinh tế xã hội và chính trị vững chắc, bảo đảm thực hiện thành công sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa theo đinh hướng xã hội chủ nghĩa’’. Vẫn là công thức, là khẩu hiệu, là lưỡi gỗ đáng sợ đến phát khiếp.

Cho nên giải pháp đầu tiên cần kíp là: từ bỏ kiểu ra nghị quyết hình thức theo công thức và khẩu hiệu, rất chung chung, không có biện pháp cụ thể, đọc rất kêu nhưng trống rỗng. Những ’’giải pháp’’ chủ quan kiểu hô khẩu hiệu đang bị thực tế phủ định. Nghị quyết 7 nói về chống làm pháp, giữ giá… chưa kịp khô mực thì sáng nay giá xăng nhảy chồm lên 19 ngàn đồng/lít (tăng 1 phát 30%), chứng khoán gượng dậy 1 tuần lễ hy vọng vượt 500 điểm sáng nay lại chúi xuống 470 điểm, bài học sốt dẻo cho ai khai sinh ra Nghị quyết 7 sặc mùi ảo.

Sao không tổng hợp để báo cáo ra cuộc họp vô vàn góp ý, kiến nghị, gợi ý, chất vấn mang tinh thần xây dựng của trí thức, nhà khoa học, nhà báo, thanh niên … Biết bao giải pháp hay ở trong đó. Ngay ở trong nước, trên các báo và mạng Đại đoàn kết, Thanh niên, Tuổi trẻ, Vietnam Net, Tiền Phong, Tia Sáng, Pháp luật, Lao động, Viện nghiên cứu phát triển DSI… cũng như trên báo bị cấm mà không cấm được như Tự do Ngôn luận, Tổ Quốc, Nhà báo tư do, Phía trước … có biết bao ý kiến hay, có tinh thần xây dựng.

Có bạn đọc gửi email riêng cho tôi nhận xét bài báo tôi viết ngày 7-7-2008 về hội nghị 7 là xác đáng, nhưng sao không đưa ra giải pháp ? Xin trả lời là có giải pháp chứ. Nhiều giải pháp hữu hiệu cao nữa. Có giải pháp trong tầm với của đáng CS, có giải pháp đòi đảng CS phải tự lột xác, điều này có phần khó, phải chịu hy sinh cho dân cho nước, khi mỗi vị trung ương đều đã giàu sụ hết cả rồi, có thể cho đời con, đời cháu, thế mà họ vẫn còn ham, còn tham…

JPEG - 91.6 kb

Giải pháp mạnh, như đã nói có tác dụng ngay là sòng phẳng hoàn trả nông dân cá thể quyền sở hữu ruộng đất, sở hữu rừng (ở miền núi) vốn có từ ngàn xưa, còn tồn tại dưới thời phong kiến và thực dân Pháp, cùng với cả Tự điền (ruộng dành cho cúng lễ của các dòng họ) cũng như Học điền (để khuyến khích học sinh giỏi). Nông dân làm chủ hoàn toàn ruộng đất sẽ chăm sóc từng thửa ruộng như chăm bẵm cho con đẻ ruột thịt của mình, không còn là ruộng của ai khác được giao, được mượn để lúc nào cũng có thể bị đòi lại, thu hồi! Lúc ấy ruộng đất có chủ, thuận mua vừa bán, không còn hà hiếp, mua rẻ như bèo để các quan CS bán lại đắt hơn vàng. Phải có quyết tâm cao, đúng, có lợi cho dân cho nước là làm; sẽ chấm dứt cảnh ly nông, ly hương, hết chuyện thu hồi, đền bù, sổ xanh, sổ hồng, sổ đỏ … Việc hình thành trang trại nông nghiệp từ nhỏ đến lớn sẽ thuận theo quy luật của thị trường, nhanh, vững, trong ứng dụng kỹ thuật mới lợi nhuận cao. Nông thôn sẽ vươn dậy.

JPEG - 32.2 kb

Một giải pháp mạnh, có hiệu quả cực lớn là chống tham nhũng thật lòng. Ít ra cũng như Trung quốc: hàng loạt ủy viên trung ương bị truy tố, hàng chục ngàn cán bộ cao cấp ra tòa, ủy viên bộ chính trị cũng có thể bị tử hình, ủy viên bộ chính trị hàng thứ tư, kiêm bí thư thành phố cực lớn là Thượng Hải đầy thế lực cũng bị truy tố và tù mọt xương. Ở Việt nam, vụ bí thư tỉnh ủy Cà mau bị ’’ cảnh cáo ’’ vừa rồi chỉ là chuyện đùa cợt trước công luận. Vụ lật án, rồi bắt giam các nhà báo dám tố cáo quan tham, bịt chặt mồm báo chí là biểu hiện rõ của thái độ đánh trống bỏ dùi trơ trẽn của người lãnh đạo.

Biện pháp kinh tế mạnh, cần thiết, cấp bách, có kết quả ngay tức khắc nếu thật có ý muốn là chấn chỉnh gấp, quản lý chặt lại các tập đoàn kinh tế quốc doanh, vốn xưa nay được nuông chiều, ưu đãi quá đáng, hư hỏng tận gốc, kế toán lem nhem, giữ chặt độc quyền, bung ra buôn tiền, kinh doanh bất động sản, đầu cơ chứng khoán, du lịch, khách sạn. Các chuyên gia quốc tế cho rằng chỉ cần chấn chỉnh thật sự 7 tập đoàn kinh tế và 86 Tổng công ty quốc doanh trong số 1.720 doanh nghiệp nhà nước hiện còn lại là có thể đỡ tổn thất ít nhất hơn 12.000 tỷ đồng (bằng hơn nửa tỷ US$) trong năm 2008. Đã thành nổi tiếng về bê bối là các Tập đoàn Đóng tàu thủy, Than-khoáng sản, Hàng không, Điện lực, Dầu khí, Viễn thông, Xây dựng (miền Trung ), Chè, Cao su, nợ lớn, lỗ nặng, phung phí vô kể tài nguyên quốc gia, được ngay các nhà kinh tế lão luyện trong nước gọi là bọn ’’ phá gia chi tử ’’, lẽ ra phải là đàn bò sữa nuôi sống cả nước. Bộ chính trị có dám mở một phiên họp riêng sắn tay chấn chỉnh, mổ sẻ cái ung bướu chết người này không ? Chậm một ngày là tai hại thêm một ngày đấy. Một bản báo cáo xoa dịu không che dấu nổi khối ung bướu đã di căn cực kỳ khó chữa này.

Biện pháp mạnh rất hiệu quả để tiết kiệm ngay hàng vài tỷ đôla là giản đơn hóa bộ máy cực kỳ cồng kềnh nặng nề của đảng cộng sản. Vẫn còn bày ra quá nhiều ban bệ, vụ, viện, phòng, ban ở mọi cấp, hiệu xuất thì ít, dẫm đạp lên bộ máy chính quyền thì nhiều. Chính ban tổ chức trung ương đảng kêu trời rằng bộ máy viên chức của đảng và chính quyền ở tỉnh Thanh hóa hiện có đã gần bằng số viên chức thuộc phủ toàn quyền Đông dương năm 1940. Ở trung ương, một ví dụ rất nhỏ: riêng Học viện chính trị Quốc gia mang tên Hồ chí Minh được một số trí thức đánh giá là đông đảo nhất, nhiều thạc sỹ, tiến sỹ (giấy không ít) nhất, lương cao nhất, chiếm nhiều nhà sang nhất, nhiều bổng lộc, đi nước ngoài nhiều nhất, đi lại bằng xe cộ sang nhất, nhưng hiệu quả cho nhân dân thì vô cùng ít ỏi, lại có khi tai hại nhất vì bảo thủ và giáo điều nhất.

JPEG - 80.5 kb

Một biện pháp đơn giản có hiệu quả ngay là 14 vị bộ chính trị nêu gương về tiết kiệm, như không dùng xe ôtô loại quá sang (de luxe), chỉ dùng xe đủ tốt đi trong thành phố, nêu gương cho các ủy viên trung ương, các bộ trưởng… thì đã dôi ra khối của cho xã hội. Không có ai cười được mình, uy tín quốc gia không bị giảm, mà còn được thế giới ca tụng và nhân dân khen ngợi. Xin cứ làm thử mà xem. Chớ có như ông chủ tịch thủ đô Hànội đi xe ngoại hạng Lexus giá trị bằng 4 ngàn con trâu mộng, thành bia miệng để đời. Xin nhớ gương của Liên bang Đức tiệc quốc gia chỉ có 3 món cùng với bia, không rượu, so với Đại yến trong Đại lễ đường Bắc kinh 14 món đủ loài cá, lợn, bò, dê, sơn hào hải vị, với rượu mạnh Mao đài tửu tu thả cửa, có ai ca ngợi đâu !

JPEG - 25.9 kb
Lý Quang Diệu.

Xin nhắc lại lời khuyên của ông Lý Quang Diệu là tập trung sức cho giải pháp gốc: không ai dám tham nhũng (vì sợ, bị trị rất nặng), không ai có thể tham nhũng (vì luật và lệ nghiêm, kiểm tra chặt), không ai cần tham nhũng vì lương đủ sống) và tuyên truyền lối sống thanh bạch trong sáng, không đua đòi hưởng thụ, nhất là thanh niên. Ở ta thì ai cũng tham nhũng được, hầu như thả lỏng, đua đòi nhau đút lót, nền ’’văn hóa của ăn vụng và chùi mép’’. Xin tìm cho ra một gương sáng như Tưởng Kinh Quốc ở Đài Loan. Một tấm gương thanh bạch, trong sáng; lên làm tổng thống năm 1978, ông liền quyết định ngay lối sống làm gương của chính phủ, tự mình ở nhà hẹp, đi xe ôtô bình thường, giảm chi phí yến tiệc, cấm ngặt tệ quà cáp, không cho con nuôi, em, cháu mình vào làm cán bộ viên chức bộ máy nhà nước theo kiểu ’’một người làm quan cả họ được nhờ’’, còn tự nguyện góp 3 phần tư lương tổng thống cho quỹ xã hội và từ thiện, cả gia đình sống thật giản dị, vui lòng trong nếp sống thanh bạch cao quý. Tự ông đôn đốc chống và trị tham nhũng, kiểm soát gắt gao chi phí ngân sách quốc gia. Đời sống toàn dân cải thiện rõ từng năm. Xin nhớ cha ông là Tưởng Giới Thạch không hề cử ông lên thay mình; cha ông mất năm 1975, sang năm 1978 Tưởng Kinh Quốc mới được bầu. Ông mất năm 1988, để lại một mô hình phát triển nhanh, bền vững, có nét văn hóa cũ-mới hài hòa kiểu Đông Bắc Á, thành nếp đến nay.

Còn nhiều biện pháp nữa. Chỉ cần có ý muốn phục vụ người dân. Sao không giao cho Hội Phụ nữ đảm nhận bẳng được việc chấm dứt tận gốc nạn buôn bán phụ nữ, trẻ em và người lao động đang lan rộng sang Cambốt, Thái lan, Mã lai, Nam hàn, Trung đông, để dạy nghề cho chị em và người lao động?

Còn hơn là mở chiến dịch học tập gương Bác Hồ một cách hình thức nhạt nhẽo vô bổ. Sao không giao hẳn cho Đoàn thanh niên nhiệm vụ vận động ráo riết và thiết thực thanh niên nước ta đang nghiện hút thuốc lá nặng (ở hàng đầu châu Á), nghiện xì ke, ma túy và cai nghiện, giảm bớt bia, rượu, cờ bạc, cá cược đủ loại… Sao không giao cho đội ngũ báo chí sứ mạng tố cáo tham nhũng và lãng phí, không có khu cấm, vùng cấm, cấp bậc cấm, theo chức năng là quyền lực thứ tư đại diện cho công luận, phối hợp chặt với quyền lực của tư pháp và giới luật sư. Sao không giáo dục và vận động Thiếu nhi Việt nam ’’không nói tục, không nói dối, không nói ngọng (s lẫn với x, tr với ch, để có đại biểu quốc hội, có giáo sư, tiến sỹ nói trên đài cũng ngọng một cách vô tư), không làm ô nhiễm môi trường’’, tôn trọng của công, yêu thiên nhiên…

Xin mỗi công dân Việt nam nghĩ đến cuộc sống của dân mình, của nước mình, mà phát biểu ý kiến ngay thật, công khai, yêu cầu đảng cộng sản vẫn cứ ôm khư khư độc quyền lãnh đạo một cách phi lý thì phải làm những điều ích nước lợi dân. Nước Việt ta không phải là của riêng ai.

Có một biện pháp cơ bản nữa đã chín quá rồi là đảng cộng sản phải chịu chơi theo luật pháp dân chủ, chịu để công dân lập hội, lập đảng rồi ganh đua ngay thật với các đảng ấy, lấy nhân dân và lá phiếu làm trọng tài. Tài giỏi thì ở lại. Hèn kém thì để cho người tài giỏi đức độ hơn thay thế.

Lúc ấy nước ta, dân ta mới có thể đổi đời.

Thời bao cấp, mua gạo chỉ có một cửa hàng mậu dịch, chỉ có một thứ gạo mốc, gạo ẩm, bắt dân phải mua, nay đã có hàng trăm hàng gạo, hàng chục lọai gạo đủ lọai để chọn.. Đó gọi là đa nguyên kinh tế. Sao về ’’chính trị ’’ lại cứ bắt dân ’’mua’’ và ’’ ăn ’’ mãi chỉ một thứ gạo mang nhãn hiệu đảng cộng sản đã mốc thành meo đến hơn nửa thế kỷ rồi.

Cái biện pháp cơ bản chính trị dân chủ đa nguyên nhiệm mầu này, hơn 2/3 nước trên thế giới đã được hưởng, đều qua đấu tranh mà có. Không có một nước nào còn độc quyền chính trị mà dân có giàu sang và hạnh phúc cả. Dân ta về chính trị đang phải nhá ’’gạo mốc độc quyền của mậu dịch’’, khi từ láng giềng bay sang mùi gạo tám thơm nức mũi của dân chủ đa nguyên. Ai mà chịu thấu, phải không bạn.

Bùi Tín
Paris 22-7-2008.

Phản hồi