Tôi ủng hộ Thủ tướng trong việc này
Từ khi còn nhỏ, thế hệ chúng tôi luôn được học thuộc lòng câu khẩu hiệu: “Sống, chiến đấu, lao động và học tập theo gương bác Hồ vĩ đại”. Thế là đủ cho cuộc sống học tập và phấn đấu của mỗi thanh niên khi lớn lên. Có câu khẩu ngữ đó, không lo lạc đường, không lo bị yếu kém về nhận thức chính trị, chậm tiến… và hầu hết trong mọi bài thi, mọi bản báo cáo, thu hoạch sau những đợt học tập, câu khẩu hiệu đó phải được nhắc đến một vài lần. Trên mọi bức tường, đường đi, hàng rào cơ quan, công xưởng, trường học… lượng sơn, vôi để kẻ câu khẩu hiệu đó phải kể đến là vô thiên lủng.
Tưởng rằng chỉ cần có thế thì xã hội sẽ tốt đẹp lên, đi lên không ngừng bằng “ba cuộc cách mạng song song, trong đó cách mạng khoa học kỹ thuật là then chốt” và chẳng mấy chốc thì xã hội chúng ta sẽ là Thiên đường, bọn tư bản chỉ có nằm mơ cũng không với tới.
Đọc thì vậy, viết như thế nhưng quả thực là mấy thằng chúng tôi cũng chẳng hiểu muốn sống, chiến đấu, lao động và học tập theo gương bác Hồ thì làm những cái gì và làm như thế nào. Vì cả mấy thằng đều con nhà nghèo, là nông dân thì không thể theo gương bác Hồ đi làm phụ bếp trên tàu biển, không có chỗ làm bồi bàn, không thể lấy viên gạch nướng lên trong lò để chống lại băng giá nước Anh.
Thôi thì học tập gương bác Hồ nhưng sáng tạo theo kiểu Việt Nam vậy.
Hồi đó trời rét lắm, mức độ rét chắc hơn thời nay nhiều. Chắc chắn là vậy, dù hồi đó không có nhiệt kế để đo, chỉ biết là rét, rét lắm. Một thằng bạn tôi còn công phu thực tập cái việc nướng hòn gạch để ủ ấm mùa đông xem nó có tác dụng đến đâu. Hắn lấy đủ các loại gạch, gạch chỉ, gạch mộc, gạch ba banh… to nhỏ đủ cả đem nướng lên rồi bọc giấy báo đem ủ. Hóa ra làm kiểu nào cũng hỏng. Nướng kỹ quá, gói vào báo cháy báo và cháy cả ổ rơm, nướng không đỏ, gói bao lần cũng chỉ được chừng tiếng đồng hồ là nguội ngắt. Lại rét tái tê như ai đổ nước vào chỗ nằm.
Thế là hỏng, cái học tập này chẳng ăn thua, có lẽ nước Anh băng giá không lạnh bằng Việt Nam chúng ta thì phải. Nhưng thằng bạn tôi thì nhất định rằng đó chỉ là chuyện bịa, làm gì mà rét bên đó không bằng bên ta và làm gì có một viên gạch hồng lại chống được cả mùa băng giá.
Thế rồi cái việc học tập đó cũng không đi đến đâu, lớn lên đi học, mấy thằng bảo nhau: “À, thì ra phải xin đi xuất khẩu lao động chúng mày ơi, bác Hồ ngày trước cũng đi nước ngoài rồi mới về VN làm việc đấy thôi”. Thế là một số đứa đua nhau chạy xin đi xuất khẩu. Nhưng đâu phải ai cũng được đi.
Sau này lớn lên, vẫn câu khẩu hiệu ấy nhưng vào những công việc cụ thể thì chịu không biết làm gì cho đúng theo gương bác Hồ vĩ đại nữa. Mà hồi đó đâu đã có nảy sinh ra cái môn “Tư tưởng, đạo đức HCM” như sau này.
Chuyện đó rồi cũng dần quên đi, dù câu khẩu hiệu “bất hủ” kia vẫn còn mãi. Nhưng thế hệ thanh niên lớn lên hồi đó đã làm chủ xã hội thì càng đưa đạo đức xã hội đi xuống. Các ngành, các cấp căn bệnh tham nhũng lan tràn cũng từ lớp người đã từng “sống chiến đấu, lao động và học tập theo gương…” hồi đó mà ra.
Rồi một lần đưa cái thắc mắc này nói với anh bạn tôi – lão Phan- lão bảo: “Nếu có cuộc thi sáng tạo Việt Nam sẽ đứng cuối cùng, nhưng nếu có cuộc thi “học tập làm theo”, chắc chắn VN sẽ đứng đầu bảng. Mà chỉ có học tập làm theo thì chính là giết chết sự sáng tạo của thế hệ kế tiếp, giết chết cả một dân tộc”. Chẳng biết Việt Nam có đứng đầu bảng hay không, nhưng về mặt “học tập và làm theo”, chắc phải thua anh Tàu khựa. Bất cứ thứ gì, kể cả bộ khóa theo kiểu Nga, kiểu Mỹ… bạn chỉ cần đưa lên Phố Thuốc Bắc, đặt hàng và chỉ vài tuần sau đó lên nhận hàng trăm bộ y chang, không hề phát hiện ra đồ nào là “học tập làm theo” và đồ nào là đồ chính hiệu. Tất cả nhờ anh Tàu khựa chế tạo. Nghe nói kể cả máy bay, tàu chiến, anh Tàu khựa còn “học tập và làm theo” đến mức anh Nga, anh Mỹ còn phải sợ anh Tàu kia mà.
Xã hội càng tiến lên, việc “theo gương bác Hồ vĩ đại” càng khó. Mấy thằng thanh niên đầu tóc xanh đỏ đi xe máy thì nó học tập theo gương bác Hồ sao được, hồi bác Hồ làm gì có xe máy mà đi, vậy nên nó đua xe? Mấy đứa sinh viên học tin học muốn học tập làm theo cũng chịu, hồi xưa vi tính là chuyện vớ vẩn, hão huyền làm gì có để chúng nó thấy bác Hồ sử dụng vi tính như thế nào là làm theo… vì thế nên nhiều đứa biến thành tin tặc.
Nếu chỉ theo “gương” thì cả xã hội mặc quần ống đứng, cắt tóc ba phân, đi dép cao su có quai hậu và đội mũ cối tất như có thời công an đã đứng ở ngã ba đường lăm lăm cái tông đơ trong tay cắt trọc những tên đầu “đít vịt” và cái kéo sẵn sàng xẻ dọc ống quần những tên mặc quần “ống típ”. Rồi thỉnh thoảng công ai lại lôi đi mấy người dân chẳng cần luật, chẳng cần tòa án… cứ thế sống thì về, chết thì thôi.
Sau này, chừng như cái cách quản lý xã hội bằng cách buộc mọi người “sống chiến đấu, lao động, học tập theo gương bác Hồ vĩ đại” rất mơ hồ kia chẳng thể quản lý được xã hội. Và xã hội buộc có cách khác. Câu khẩu hiệu mới ra đời là: “Sống, làm việc theo Hiến pháp và Pháp luật”. Có lẽ từ đó, người ta chú ý đến “luật” hơn là “gương”.
Cũng ngày trước, với thế hệ chúng tôi, nói đến Luật là điều cũng mơ hồ như cái máy vi tính. Cả miền Bắc Việt Nam hồi đó chỉ có trường Đại học Pháp Lý, không có trường Luật. Sau này thành lập Đại học Luật nhiều đứa con cười bảo học cái gì không học lại đi học Luật thì làm được cái gì.
Rồi khi hội nhập với thế giới văn minh, người ta mới thấy luật lệ là quan trọng. Nếu một xã hội điều hành kiểu chiến tranh ngày xưa, cứ công an là chuẩn mực và quyền lực vô biên, thì xã hội không thể ổn định, xã hội không phải là một gia đình.
Thế rồi cái gì dùng nhiều rồi cũng quen, đến một khi nào đó, thì người ta mới ngã ngửa ra rằng nếu không có luật, thì xã hội hỗn loạn, không quản lý xã hội theo luật, thì xã hội không thể phát triển. Đến ngày nào đó, người ta mới nhận ra rằng: Xã hội loài người khác xã hội loài vật ngoài những điểm khác, còn có một yếu tố là có “Luật”. Luật đó do xã hội cùng đề ra và cùng chấp hành để duy trì xã hội.
Nếu không có luật, thì đương nhiên con người phải dùng đến một thứ luật của loài vật, đó là luật rừng “Mạnh được, yếu thua”.
Vì thế, dần dần ai cũng thấy điều không thể thiếu của một xã hội văn minh là phải có luật.
Ấy vậy mà mới đây, khi ông Thủ tướng Dũng yêu cầu Quốc hội có Luật Biểu tình, thì đã nhận được nhiều ý kiến trái, phải khác nhau.
Một số người cho rằng: Biểu tình là quyền Hiến định của mỗi người dân, Quốc hội không ra luật biểu tình được là mắc nợ người dân, không cho biểu tình là tự ý tước đoạt quyền của người dân và là vi hiến. Những cuộc biểu tình gần đây của những người yêu nước đã làm cho chính quyền lúng túng như gà mắc tóc, không thể xử lý tù tội hoặc bắt giữ họ vì họ đã và đang thực hiện quyền được Hiến pháp quy định. Mà để vậy thì những cuộc biểu tình không có sự lãnh đạo của đảng là “tự phát” thì càng không yên tâm. Vì thế ông Thủ tướng mới đặt ra cái việc có Luật Biểu tình cho dân.
Nhưng, ngược lại, có ông nghị Phước lại phản đối cái Luật này. Chỉ vì ông cho rằng dân trí Việt Nam thấp, nên biểu tình chỉ là để chống chính phủ và không cần thiết có luật biểu tình. À, thế ra ông nghị này cho rằng Luật sinh ra chỉ là để bảo vệ chính phủ, không phải vì quyền lợi của người dân, không phải vì Hiến pháp đã quy định như vậy?
Cứ tưởng trong Quốc hội của đảng ta có nhiều bộ óc thông minh, thì việc ông nghị kia có đưa ra cái ý kiến ngớ ngẩn kia sẽ ngay lập tức bị các vị khác vùi dập không thương tiếc vì cái ý tưởng muốn đưa xã hội trở về xài luật rừng. Thế nhưng, đáng buồn hay đáng giận đây khi một số “nghị” khác a dua theo ý tưởng quái gở này.
Thế mới hiểu được cơ quan lập pháp của ta đang chứa những bộ óc khá khôi hài. Trong đó có ông nghị IQ cao cần làm đường cao tốc, ông nghị Biển đảo, bà nghị “dân chủ gấp vạn lần dân chủ tư sản”, ông nghị “cứ làm sai mà kỷ luật thì lấy đâu ra cán bộ làm việc”, nay lại thêm ông nghị “không cần luật”…
Tuy nhiên, cũng có ý kiến cho rằng: Có luật, nhưng đưa luật sử dụng vào cuộc sống xã hội như thế nào là điều cần bàn, vì nhà nước ta thiếu gì luật, nhưng nhiều luật sinh ra chỉ để gác bếp, trong ngăn tủ… ngay cả Hiến pháp rành rành ra đó, còn không đưa thực hiện nữa thì nói chi đến Luật.
Nhưng, trước hết, hãy có luật đi đã, rồi sử dụng tính sau. Cũng như nhà nông dân, cứ mua chiếc xe máy đi đã, tập đi và sử dụng như thế nào sẽ bàn vào dịp khác, vì không ai có thể đi bộ mãi được chỉ vì dân trí thấp hoặc nhà ta còn nghèo.
Như trên đã nói, một xã hội muốn phát triển, cần có luật, những ý nghĩ đi ngược lại điều này, thực chất chỉ muốn xã hội đi xuống và được điều hành theo kiểu bản năng và luật rừng mà thôi.
Vì vậy, tôi ủng hộ ông Thủ tướng Dũng trong việc cần có luật Biểu tình.
© blog J.B Nguyễn Hữu Vinh
Hà Nội, ngày 25/11/2011
Tôi không ủnghộ thủ tướng trong việc này vì theo thiển ý:
1/không cần luật biểu tình vì biểu tình là quyền của dân có ghi trong hiến pháp.
2/biểu tình là để phản đối ai đó,cáí gì đókhông hợp,hay sai trái với suy nghỉ thường tình của mọi người như biểu tình phản đối chính phủ đàn áp nhân dân,xử việc bất công ,không lúật lệ phép tắc hay thảnổi cho cấp dưới chèn ép ,bắt nạt,ức hiếp dân,ăn cướp ,giết dân trắng trợn. (ví dụ như vụ biểu tình phản kháng TC chiếm biển đảo của nhân dân ta mà chính phủ cứ hèn nhát sọ hải,không dám cho biểu tình dù là ôn hòa,phản đối TC.Còn khi nhân dân chất vấn thì trả lời trướt hớt,”qua tang lề” mà bất cứ ai củng có thể nói,trả lời đươc, Có thể có người còn nói hay hơn thủdủng . Hay chiếm nhà ,lấy đất,đàn áp tôn giáo,Hay đánh giết người giửa thanh thiên bạch nhật,hành xử như bọn du đảng ,mafia (cón hơn bọn thực dân Pháp khi xưa).hay ăn cướp đi xe ,bịt mặt ,đến lúc băn chết người mới lòi ra là CA của đảng ăn cướp.Hay đánh chết chồng vì vợ không chịu ngủ cùng mình (có lẻ chỉ có thời HCM mới trắng trợn như vậy) hay bán gái ra nước ngoai làm đỉ,rước Tau vào cày xới giang sơn. vv và vv… Như vậy hỏi sao người ta không “bức xúc” mà biểu tình cho được ? Thời Phápđô hộ,dân biểu tình phản đối thuế,phản đối án tử hình Phan chu Trinh củqa Pháp mà có cần người Pháp làm luật biểu tình không ?Trước năm 75 bọn cộng sản và các thầy tu cộng sản khìch động biểu tình chính phủ VNCH,hăng ngày ,hằng giờ có ai nói tới luật biểu tình không ?
3/Luật bỉêu tình do đó là tự phát để đòi hỏ cái gì đó ,Như ở SJ mấy năm trước ,chỉ vì cái tên mà bỉểu tình chống thị trương và nghị viên Mỷ. Có cả tuyệt thực,chưởi bới trên báo,trên radio,làm rùm beng TTCSJdo một nhóm mà sau này,nêu không ngưng sớm sẻ lòi ra CS vì kẻ xuí dục biểu tình chửi bới bạch hóa ra chúng nó là CS xúi biểu làm loạn thành phố chơi /cho mỷ biết mặt/và chia rẻ CĐ,xémanh mún CDVN vốn đả chia rẻ càng chia rẻ thêm.Nhưng Mỷ vẩn để yên.không đàn áp.Mà dùng chính sách mềm dẻo hơn…và không được thì tạm thoả hiệp…Nhưng cuộc biểu tình có bạo đông thì Mỷ đàn áp vì lý do bảo vệ tính mạng và tài sản nhân dân….Hay cho biểu tình,nhưng chỉ định chổ đứng.,nhưng không đàn áp chớ không như CSVN,tập trung ở Hồ Gươm ,biểu tình ôn hoà củng đàn áp không nương tay…) Lấy ví dụ này để biết rỏ lả Biểu tình không cần luật,nhất là giao cho CA ra luật.Như vậy cứ cấm biểu tình luôn đi,như TC,hở ra là đàn áp bắt bớ ( Pháp luân Công,Tây Tạng Tân Cương….)
4/Nói tóm lại VN không cần luật biểu tình (mà có ai biết luật đó ra sao không hay là luật cấm,luật đàn áp,luật xử phạt nặng.luật giam cầm không có ngày về hay luật chặt một tay như trường hợp Điếu Cày,vu oan như Cù Vủ,đàn áp như với giới nử lưu LTCN,Phương Hanh ,ThuỵVi,Tktt… ?
Không đồng ý với Nguyển tấn Dủng về ban hành luậtt biểu tình ,vì nếu ra luật quá gắt gao,quá lổ mảng ,quá pháp luật,vượt ngoài hến pháp mà sau đó cái QHbù nhìn thông qua,thì lại mât công biểu tình chống đối lạị luật biểu tình nửa .Chi bằng phản đối ngay tử bây giờ..
Và là điều tôi KHÔNG ỦNG HỘ thủ tướng trong việc này
Không biết lần này Thủ”3 Dũng”ủng hộ QH bàn cãi luật biểu tình có giống như khi 3D xin”tiếp thu”ý kiến (chống cho Tầu khai thác)của ĐT.Võ nguyên Giáp về Bô xít Tây Nguyên,để rồi sau đó 3D cứ mời công ty TQ vào khai thác Bô xít,vì là”chủ trương lớn của Đảng”!!
Lần này 3D cho các”nghị gật”ra luật(chống)biểu tình,rồi xếp vào ngăn kéo,để tiếp tục xài”luật rừng”đàn áp những ai(như Nguyễn xuân Diện mới đây tại Hà nội)dám biểu tình để…ủng hộ Thủ”3D”về luật này!?
CSVN đúng là chỉ biết”học tập,và làm theo”, nghĩa là mộng tưởng rằng cứ mời chuyên-”da trắng” (được CSVN trọng đãi hơn VK,vì CS vẫn còn mặc cảm dân thuộc địa)đến VN để”hiến kế”các cán”ngố”học tập kinh nghiệm của nước khác,rồi các cán”ngố”này(có cả Thủ”3D”)chỉ cần bắt chước”làm theo”là được,và lấy công cho Đảng:
“Lạm phát là tại thiên tai
Tăng trưởng là nhờ thiên tài Đảng ta ! ”
Vì vậy mà trước đây CSVN đã”tự ti,tự đại”,vì có tăng trưởng kinh tế chỉ luôn đứng sau TQ tại Á Châu. Nhưng bây giờ kinh tế VN đã rơi vào tình trạng”tăng trưởng đình trệ,lạm phát tăng nhanh” (economic stagnation+inflation,mà 1 VK đã cảnh báo từ năm 2008),mà CSVN lúng túng không tìm được lối thoát(mà chỉ bằng cách”tái cấu trúc”tất cả!!!), nên mới lòi ra bộ mặt”tự ti,vì mặc cảm” !!
So với đỉnh cao trí tuệ của loài đười ươi cộng sản thì dân trí dân Nam rất thấp.Trung bình dân ta làm gì mà lừa bịp được toàn thế giới tự do như đảng đười ươi cộng sản đã lừa đảo ? Toàn thế gìới cũng chỉ vì lợi nhuận riêng của họ , ngay cả toà thánh Vatican , mà bưng bô cho bọn cộng sản. Không ít cha cố sư sãi cũng chỉ vì lợi ích cá nhân -quyền lực,cuộc sống thoải mái…- mà im re không lên tiếng : bây chết mặc bây. Dân đen ta cố gắng đoàn kết lại…hãy cùng nhau đòi lại quyền sống, quyền quyết định dân tộc…Tại sao chỉ có bọn đười ươi đó mới có quyền quyết định?
Việc chú Dũng và anh Sang dám công khai chống lại anh Trung cộng ngay giửa quốc hội là đã lên tiếng thách thức bọn “quỳ gối xin hàng” rồi. Họ có chống lưng đàng sau. Thế thì ai? thế lực bên ngoài hay quân đội ở bên trong? Có lẽ sẽ có vài chiêu ngoạn mục xảy ra giửa các cậu mợ sau bức màn. Nôm na là đấu đá nội bộ. Con cháu của Ba Thành thì chỉ muốn ngồi xơi dưới bàn thờ của Bác và cái ô của bọn Tàu Phù. Không việc gì phải ngượng, chúng ta không nhờ các anh em từ phương bắc vào cái thuỡ khai sinh ra đảng thì là gì? Vợ của Bác là người Trung Quốc, đánh nhau với bên ấy lắm khi sau này gặp “Cụ” lại bị quở rầy trong khi thực tế là chúng ta không có cơ hội thắng. Lại còn cả đám đang sắp hàng đàng sau chờ đến phiên chúng nó ngồi vào cái ghế để kiếm cơm. Bọn ấy vừa cầm thẻ đảng vừa nhét trong lưng quần cả xấp bằng giả hò hét “tử thủ” cho đến khi các “em” đặt đít xuống ghế lãnh đạo. Vòng lẩn quẩn tiếng Anh gọi là Loop hay văn chương hơn thì gọi là the vicious circle, muôn năm không đổi ngoại trừ người dân phải biết cầm dao và…xăng.
” … đừng nghe những gì cs nói…” cứ từ từ chờ xem nội dung Luật biểu tình rồi hẵn bình luận các chiến hữu nhé.
Đảng CS VN hiện nay đang đang thất vọng vì tình hình chính trị của đất nước, “dân trí” của VN có cao hay thấp họ không muốn bàn đến, cái họ lo là: Nhân dân VN đang có xu hướng diễn biến để trở thành “phản động”.
Nghị Phước đã trót “tụt mồm” nói dân trí VN thấp, nhưng đấy không phải là nhận định của Đảng !
Vì nói “dân trí thấp” thì bọn “phản động” nó lại hỏi:
Vậy 66 năm lãnh đạo, nhà nước đã làm gì mà để dân trí thấp?
Hay cố tình để dân trí thấp mới có cơ hội “quang vinh muôn năm”?
Có cái Luật biểu tình, nhiệm vụ bắt buộc của mọi Nhà Nước phải làm, mà cũng cố tình dây dưa mặc cả với nhân dân. Thua.
Nguyễn Hữu Vinh đọc kinh thánh hơi nhiều nên có vẻ ngây thơ đấy nhé.