WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Hồ Chí Minh, Lê Duẩn: Hai con quỷ trong lịch sử nhân loại?

Để tránh tranh cãi không cần thiết, xin thưa ngay rằng, từ “con quỷ” không phải do chúng tôi tự ý sử dụng và việc tìm ra 2 “con quỷ” này cũng đến một cách hoàn toàn ngẫu nhiên.

Bênh vực

Một bạn đọc với nick Hiếu Nhân -có lẽ thuộc loại “mù” tiếng Anh- đã chuyển đến diễn đàn một link dẫn nhằm mục đích bênh vực cho thần tượng Hồ Chí Minh của mình. Ý kiến mà Hiếu Nhân post dưới bài viết “Ông Ngô Đình Diệm- Chí sĩ và tổng thống” như sau:

“Ai muốn nói gì thì nói, nhưng rõ ràng ông Ngô Đình Diệm không nổi tiếng bằng chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại và ông Lê Duẩn. Hai người này đã được thế giới quan tâm và đưa vào danh sách vĩ nhân: History’s greatest monsters.

Xin tạm dịch là: Những vĩ nhân thế giới”.

Hiếu Nhân đã “tạm dịch” từ “monsters” thành vĩ nhân!

Theo dõi những trao đổi khác của Hiếu Nhân có thể nhận thấy rằng, quả thực bạn đọc này muốn bênh vực, chứ không phải định ‘chơi xỏ’ thần tượng của mình.

Ở một ý kiến trước đó Hiếu Nhân viết: “Đúng rồi, UNESCO đã đưa tên tuổi cụ Hồ vào danh sách các vĩ nhân (greatest monsters) thế giới nhân dịp 100 năm sinh nhật của cụ.

Ông Lão Ngoan Đồng nói thì phải có bằng chứng, ông hãy trưng ra chứng cớ cụ Hồ là một thảm hoạ cho dân Việt Nam? Đừng ganh tị và vu oan cho một vĩ nhân như cụ Hồ”.

Ba loại quỷ

Trang mạng kể trên đã chia các nhân vật lịch sử thế giới ra làm 3 loại quái vật tùy theo mức độ tội ác mà họ gây ra cho nhân loại.

- Chịu trách nhiệm về cái chết của ít nhất 20 triệu người: Stalin, Hitler và Mao.

- Chịu trách nhiệm về cái chết của ít nhất một triệu người: Danh sách này có 15 người, trong đó có Hồ Chí Minh, Polpot, Lenin, Kim Nhật Thành, Kim Chính Nhật, Saddam Hussein…

-  Chịu trách nhiệm về cái chết của trên 10.000 người: Có 16 nhân vật, trong số đó có cố Tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam- Lê Duẩn.

Nếu phân theo hình thức phạm tội ác thì có 4 loại: Phát xít, cộng sản, chế độ quân phiệt và chế độ quân chủ. Chủ nghĩa cộng sản góp mặt 12 người.

Các nước “vinh hạnh” có 2 người là Nga (Stalin, Lenin), Việt Nam (Hồ Chí Minh, Lê Duẩn), Bắc Triều Tiên (cha con ông Kim). Số còn lại rơi vào Campuchia, Romania, Nam Tư (cũ), Trung Quốc, Ethiopia và Afghanistan.

Bình chọn

Bình chọn là một hoạt động khá phổ biến của một số trang mạng nước ngoài. Mỗi trang, tùy theo tiêu chí hay quan điểm mà có thể đưa ra những lựa chọn khác nhau.

Trang filibustercartoons.com không cho biết ai hay những ai đã đưa ra sự bình chọn này. Song trang web đã nhiều lần đăng các bình chọn khác như 10 người Canada vĩ đại nhất hay 100 người Mỹ xuất sắc nhất trong đó có những nhân vật như Reagan, Cliton, Luther King, George Washington…

Filibustercartoons không phải là một trang mạng thật tăm tiếng nhưng có số lượng truy cập ở mức kha khá. Nó xếp thứ hạng khoảng 204.000 trong số hàng triệu trang mạng trên toàn thế giới. Độc giả truy cập Filibustercartoons chủ yếu đến từ Mỹ, Ấn Độ, Canada và Anh.

© Đàn Chim Việt

140 Phản hồi cho “Hồ Chí Minh, Lê Duẩn: Hai con quỷ trong lịch sử nhân loại?”

  1. Căn cứ theo điều 101 của bộ Luật Rừng nước CHXHCNVN,căn cứ theo cuộc điều tra của uỷ ban điều tra đặc biệt trung ương đảng CSVN.
    Nay tuyên bố:truy tố đồng chí Hiếu Nhân ra trước toà án nhân dân đặc biệt về các tội:
    -Tiết lộ bí mật quốc gia
    - Nói xấu lãnh tụ
    - Nhiệt tình+Ngu dốt=Phản cách mạng
    - v.v..(sẻ bổ sung sau)
    Tổng Bí thư đảng CSVN
    TRỌNG LÚ
    Đã kí.

    -

  2. Nguyên Nguyên says:

    Hiếu Nhân này chắc có lẽ ghét ông Hồ lắm nên giả vờ không biết cái xấu,cái ác của ông và giả vờ không biết nghĩa chữ”monster” (chỉ có nghĩa là quái vật) ,cố dịch bậy để kích động thiên hạ chửi rủa ba đời ông Hồ cho ông bực ức bung hòm trong lăng ra thành quỷ.Coi bộ kiếp nạn của dân Việt không bao giờ dứt vì dính vào chữ Hồ chí Minh.Ôi oan khiên nghiệp chướng thay cho dân Việt !

  3. Biên Niên says:

    Chữ “monster” chỉ có nghĩa là “quái vật” thế mà Hiếu Nhân lại nói”dịch đúng sai là chuyện của tôi”(thí dụ làm nghề dịch nói hay dịch viết mà hứng lên muốn dịch đúng hay dịch sai là sao?!),còn có người lại chuyển dịch thành “vĩ cuồng” hay thậm chí “thằng người có đuôi”,xem ra cái tên Hồ chí Minh luôn làm cho dân Việt ,một dân tộc vốn có những thói xấu đặc trưng ảnh hưởng đến sự phát triển đất nước,điên điên khùng khùng.Cũng có thể Hiếu Nhân rất ghét Hồ nên lôi chuyện nay lên mạng ,kể cả giả vờ nói bừa phứa,giả vờ không biết những tật ác của Hồ để kích động một làn sóng chửi rủa Hồ cho đến nổi ổng không đầu thai đi đâu được và trả đủa bằng cách quay về trù ếm, báo oán dân Việt cho đến khi nào dân này không còn tồn tại trên thế gian này hay ít nhất bị sáp nhập vào Tàu

  4. Hiếu Nhân says:

    Không được sánh ví bác Hồ với Mao Trạch Đông, Hitler và Saddam Hussein, những người này không vĩ đại như bác, không yêu thương phụ nữ như bác. Tên của bác được đứng trong ‘History’s greatest monsters’ phải đưọc dịch là vĩ nhân thế giới, vì bác là cha già dân tộc VN, ai yêu bác Hồ hơn các em nhi đồng VN?

    Viết ‘Hồ Chí Minh, Lê Duẩn: Hai con quỷ trong lịch sử nhân loại?’ là DCV xúc phạm nặng đến bác Hồ. BBT phải về Ba Đình xếp hàng thắp hương khấn vái xin lỗi bác đấy. Nếu không bác sẽ giận giãy đạch đành làm khổ dân VN thì DCV phải chị trách nhiệm, vì đã hỗn với bác.
    Hãy nhớ rằng UNESCO đã đưa tên tuổi cụ Hồ vào danh sách các vĩ nhân (greatest monsters) thế giới nhân dịp 100 năm sinh nhật của cụ.

    Xin ghi nhận ý kiến của mọi người. Riêng các ông Lão Ngoan Đồng và Lê Dân Việt là những tên đại phản động. Ông Lão Ngoan Đồng dám nói bác Hồ Vĩ nhân hiểu theo nghĩa THẰNG NGƯỜI CÓ ĐUÔI. Nếu Ông muốn về VN thì phải cúi xuống liếm đất phi trường 3 lần khi vừa xuống khỏi máy bay. Ông còn thiêu nợ Hiếu Nhân, chưa chưng dẫn ‘chứng cớ cụ Hồ là một thảm hoạ cho dân Việt Nam’, tưởng Ông giỏi chữ nghĩa nên hay viết nhiều, té ra nói được mà không dẫn chứng được?

    Người Việt Nam gọi bác Hồ là bậc vĩ nhân, con người vĩ đại, thế mà ông Lê Dân Việt thật hỗn náo, dám gọi bác Hồ là Vĩ cuồng. Ông nói vậy mà chắc gì đã hiểu cái nghĩa của chữ vĩ cuồng?

    • nt says:

      Không cần tới Ba Đình, mổi người thăm lăng bác một tới hai lần mỏi ngày. Nếu bị
      tào tháo rược thì phải ở với bác.

    • Lê Dân Việt says:

      Đúng chỉ được so sánh lảo Hồ với Polpot và Stalin mà thôi, vì đây mới thực là ba tên đồ tể, giết đồng loại không gớm tay.

      Vĩ= đại=lớn; cuồng= ngông cuồng, điên loạn, tạm hiểu là :’ đại ngông cuồng, đại điên loạn”, người được gọi là một tên vĩ cuồng được tạm hiểu là một tên đại ngông cuồng, điên dại. HCM thật đúng là hạng người này.

      Hì! hí! Lại được là ‘phản động’ nữa rồi. Tớ là phản động từ thời thiếu niên kìa, nên là “đại phản động” cũng đúng, mà tớ chỉ phản kháng lại cái đảng cướp ngày CSVN, lũ bán nước hại dân, hèn với giặc ác với dân mà thôi. Tớ chưa bao giờ phản bội tổ quốc và dân tộc Việt nam. Đừng nhập nhằng cái đảng cướp CSVN là tổ quốc và dân tộc Việt nam nhé mấy anh cò. Đảng cướp CSVN dù có tàn bạo, gian manh thủ đọan đến đâu thì cũng chỉ là nhất thời, tổ quốc và dân tộc Việt nam mới là trường tồn. Như vậy thì chính cái đảng CSVN mới là những kẻ phản quốc, phản dân tộc, hay nói tóm gọn như CS hay chụp mũ người Việt chân chính thì CSVN chính là bọn “phản động” lại tổ quốc và dân tộc Việt nam.

    • Trung Kiên says:

      Bác Hồ em của bác Mao
      Mác-Lê tay tổ thủ đao giết người
      Bác Hồ luôn nở nụ cười
      Khẩu lệnh của bác vạn người tiêu vong

      • Huyền Trang says:

        Xin góp ý, thay vì viết ‘Khẩu lệnh của bác vạn người tiêu vong” thì viết là:

        Bác Hồ em của bác Mao
        Mác-Lê tay tổ thủ đao giết người
        Bác Hồ luôn nở nụ cười
        Dưới tay của bác triệu người mạng vong *

        Viết vậy mới phủ hợp với bản đánh giá của trang filibustercartoons, vì ông Hồ Chí Minh được xếp hạng 2, chung với King Leopold II (Belgium), Kaiser Wilhelm II (Germany), Czar Nicholas II (Russia), Enver Pasha (Turkey), Vladimir Lenin (USSR), Emperor Hirohito (Japan), Kim Il Sung (North Korea), Yahya Khan (Pakistan), Saddam Hussein (Iraq), Pol Pot (Cambodia) Kim Jong Il (North Korea)

        Những tên bạo chúa hạng này đã giết chết ít nhất là một triệu người dân của họ.

    • vĩnh tiến says:

      Đề nghị các bác hảy rộng lượng với đồng chí Hiếu Nhân vì đồng chí ấy đả nhận ra những tội ác của HCM và Lê Duẫn . Các bác hãy đọc kỹ lại những lời văn châm biếm và nhất là những đoạn sau :

      ” BBT phải về Ba Đình xếp hàng thắp hương khấn vái xin lỗi bác đấy. Nếu không bác sẽ giận giãy đạch đành làm khổ dân VN thì DCV phải chị trách nhiệm, vì đã hỗn với bác.”

      Bác Hồ đang nằm phơi cu trong Lăng mà phải bật dậy giãy đành đạch thì thật là quá tội cho bác .
      Xin biễu dương đồng chí Hiếu Nhân và chúc đồng chí nhiều sức khõe nghị lực để sớm xa rời cái đãng thổ phỉ của HCM , một con quỉ vĩ đại .
      NT

    • Viet Anh says:

      Như tôi thì gọi BÁC là HỒ DÃ NHÂN có thất lễ không nào ?? Hay gọi là HỒ CHÍ DÂM chẳng hạn …..

  5. DâM Tiên says:

    Vâng, rất đúng phong phóc !

    Hồ chí Minh là lê Duẫn là hai vĩ nhân monsters
    của nhân loại, và đối với Người Việt tị nạn.

    Nhưng hai ông này lại là công cụ — ân nhân –
    của chú Sam đấy :

    Cụ Hồ có công đánh Pháp…giùm Mỹ, có công
    xâm lấn Miền Nam cho Mỹ nó vô, nó vô mà
    trắc nghiệm, bắt tay được với thằng Tàu, bắt
    dể Tàu làm ngơ cho Mỹ nó uýnh Nga Sô!

    Tên Duẫn có công đánh chiếm Miền Nam VN
    và Đông Dương mà THÂN liên Sộ, nhằm gây
    chia rẽ ghê gớm giũa Liên sộ và Trung cộng.

    Oui, c’est bien, very well, Hồ và Duẫn dều có
    công rất lớn cho Hoa Kỳ, nên chỉ riêng Hoa Kỳ
    mới HẠ nổi hai tên này, mà Người Việt Tị nạn
    loay hoay mãi mà khó thành công, như đấm
    vô cái bị bông, nên đấm bên nọ nó phồng bên
    kia!

  6. T. says:

    Ông NguyenHa ngày 9 tháng 1, năm 2012 có viết là tạp chí Thanh Niên Quảng Bình có đăng truyện ngắn “Linh Nghiệm” của tác gỉa Trần Huy Quang , có thể có nhiều quí vị chưa đọc nên xin post lên đây…

    Linh Nghiệm
    Trần Huy Quang, Hà Nội 1992, Internet 2005
    LTS. Nhân Ngày Lễ Mẹ, trong khi khắp thế giới vinh danh hình ảnh phụ nữ với vai trò người mẹ, nhiều nhà nghiên cứu bùi ngùi vì thấy tội nghiệp cho các phụ nữ bị Ông Hồ vùi dập, bỏ rơi, như quý bà Nguyễn Thị Minh Khai, Tăng Tuyết Minh, Nguyễn Thị Xuân, Irene… Truyện ngắn “Linh Nghiệm” của nhà văn Trần Huy Quang đã được lưu hành trên các trang web trong dịp Lễ Mẹ này. Truyện viết về ông Hồ Chí Minh, gọi tắt là HINH, đã từng đăng nhiều năm trứơc trên báo quốc nội và tức khắc, cả báo và nhà văn cùng bị kỷ luật. Truyện cho mùa Lễ Mẹ này như một bản tiểu sử HCM cực ngắn mà rất đầy đủ như sau.
    Linh Nghiệm
    Hinh là con trai thứ ba trong một gia đình nông dân, không nghèo nhưng cũng chẳng giàu có gì lắm. Cha anh ta có đỗ đạt, đã từng làm quan nhưng tính khí thất thường, lòng đầy ham hố nên quan trên không mặn mà gì nên đã bỏ quan, khi đi dạy học ở chốn kinh kỳ, khi ngồi bốc thuốc ở vùng sơn cước. Hinh thừa hưởng ở dòng họ và khí chất của vùng chôn rau cắt rốn cái nết cơ bản cần cho kẻ có hoài bão tham chính là tính đa mưu túc kế, lòng dạ thật không bao giờ lộ ra mặt, bạn bè cùng lứa không ai dám kết làm bằng hữu. Hinh sáng dạ, lại có chí, học đâu biết đó, hai mươi tuổi làm thơ chữ Hán, đọc Rút-xô, Mông-tét-ski-ơ…bằng nguyên bản, nhưng Hinh chán học, chỉ nhăm nhăm một dạ xuất ngoại. Đạo học không có đường tắt, mà lập thân bằng con đường học vấn thì mù mịt, xa vời quá. Bằng văn chương thì chỉ khi thế cùng lực tận, bất đắc dĩ mà thôi.
    Hằng ngày Hinh sống như người nuốt phải quả chuỳ gai vào bụng, buốt nhói, nhăn nhó, bồn chồn, vừa ngồi đã đứng lên, mới ngủ đã vùng dậy, trán nhăn tối, mắt xa xăm. Như đang phải lòng một tiểu thư khuê các. Nhưng Hinh đâu phải là người dại dột, không bao giờ để phí chí khí, sức lực vào chuyện đàn bà. Vớ vẩn ! Chiếm mười trái tim đàn bà đâu có khó nhưng một trái tim nhân loại thì phải vượt trùng dương. Hinh ngước cái đầu mong đợi lên bầu trời, hoài vọng bóng dáng một con tàu, tìm kiếm một phép thần thông, mong đợi một dấu vết của cõi Thiên hoặc hơi hướng của miền Cực lạc để đưa về cho chúng sinh.
    Tháng ngày như sợi chỉ căng mà lòng khao khát làm trai hải hồ, khắc khoải mong một phút được quỳ dưới chân bậc Chí Thánh và nói :”Ơn người. Người là nguồn ánh sáng dẫn dắt chúng con…Lũ chúng sinh con khao khát được gặp Người…”
    Thế rồi, như sự linh nghiệm của lời nguyện cầu, một đêm giông tố bão bùng đất trời như trong cơn đau sinh nở, Hinh đã lên chín tầng Thánh địa để được gặp đấng Chí linh.
    Bắt đầu là một ngọn nến, ánh lửa dịu ấm, toả một quầng sáng hình nón. Vầng sáng ấy toả hào quang, tia hào quang không thẳng mà có hình gấp khúc. Cuối cùng ở trung tâm vầng sáng ấy hiện ra khuôn mặt kiều diễm của một cô gái tóc vàng.
    - Kính thưa…Hinh bàng hoàng thốt lên.
    - Không phải ! – cô gái mỉm cười độ lượng – Tôi chỉ là sứ giả của đấng Lập đạo. Anh có lời thỉnh cầu gì gấp lắm không ? Người đang bận, việc hành đạo chỉ ở bước khởi đầu.
    - Kính thưa, tôi là người của xứ Nhọc nhằn tăm tối…
    - Thôi, anh không cần phải nói, chàng trai ạ, người xứ Nhọc nhằn có khát khao ánh sáng thì việc hành đạo mới càng được dễ dàng. Đây anh cầm lấy, theo Đạo thư này, anh sẽ tìm được chân lý.
    Vị sứ giả trao cho Hinh Đạo thư quý giá ấy rồi nhỏ dần, nhỏ dần cho đến khi chỉ còn như một cái chấm chính giữa vầng hào quang rồi biến mất giữa bao la. Hai tay đỡ cuốn sách trước trán, Hinh vẫn quỳ và thành kính đặt lên đó một cái hôn, rồi anh run run dở ra đọc :
    “Hãy đi về phía Nam theo con đường một bên là cây và một bên là nước, cuối con đường có quán bia hơi và thịt chó ; đừng nhìn vào chốn đam mê ấy và đi thật chậm. Dọc đường sẽ có người hỏi :”Có đi không ?” thì đừng đi. Đó cũng là người cần lao chứ không phải ma quỷ cám dỗ, nhưng phải đành từ chối. Đi tiếp, sẽ gặp một ki-ốt sách báo nên rẽ trái, trước mặt đã là vườn hoa nhỏ. Bây giờ anh phải khom người xuống, đi chậm bước từng bước một, mắt nhìn xuống mặt đất để “tìm cái này”. Cứ thế…chỉ cần một lúc sau,anh sẽ có được thiên hạ.”
    Hinh ấp cuốn Đạo thư vào ngực tức tưởi : “Trời ơi,bảo bối, bảo bối…”. Hinh sung sướng hét toáng lên. Tiếng anh vang rất to trong đêm và lúc ấy Hinh mới biết mình vừa qua một giấc mơ. Nhưng trời ơi, tại sao những điều anh nung nấu trong tâm can bấy lâu nay lại được giải đáp trong mơ. Anh sung sướng và cảm động đến mức nước mắt giàn giụa. “Ôi chúng sinh nhọc nhằn và tăm tối của ta, bảo bối này sẽ soi sáng đường chúng ta đi…”
    Sáng hôm sau, Hinh thành kính chuẩn bị lên đường. Quần áo tươm tất ,mũ miện đàng hoàng. Trước nhà anh có một đại lộ chính Nam, có lẽ đúng là con đường này nên anh dấn bước ra đi. Một bên cây và một bên nước, hay một bên rừng một bên biển. Anh cứ đi, qua vài đoạn phố nữa thì anh thấy mình đi đúng con đường men theo cái hồ. Và giữa phố có hàng bia hơi thịt chó mà vài lần anh cũng đã bị cuốn vào đó. Ôi sự linh nghiệm không sai một dấu phẩy. Đường phố trong veo, lui cui mấy chiếc xe đạp chở kẹo bánh, than tổ ong đi bỏ mối cho các hàng nước vỉa hè, lọc cọc đôi chiếc xích-lô cà tàng đi tìm khách. Vài cô gái điếm vật vờ.
    - Có đi không ?
    Một cô gái điếm rủ rê. Hinh nhớ đến giấc mơ mà thấy lạnh xương sống ; trong mơ cũng ba chữ ấy. Đến cuối phố, Hinh thấy một ki-ốt sách báo thật ; chủ quán vừa mở cửa. Tại sao có sự kỳ diệu thế này, khi tỉnh anh nào có biết chỗ này có một quán sách ? Đi tiếp gặp một ki-ốt sách báo nên rẽ trái, trước mặt là vườn hoa nhỏ. Hinh liền rẽ trái, đi một đoạn qua các cửa hàng bách hoá đã thấy vườn hoa Mùa Xuân.
    Kẻ hành đạo không chần chừ đắn đo, đi tới giữa vườn hoa, lòng ngây ngất hơi men, một nửa muốn bay lên, một nửa trì xuống. Mắt Hinh hoa lên, đâu Thiên Thần, đâu Địa Thánh, không biết con đang đứng giữa Địa đàng hay mặt đất. Rồi anh chợt tỉnh lại…”Tìm cái này” là tìm cái gì , anh không hiểu nhưng không dám nghi ngờ lời vàng ngọc của đấng Tiên tri. Vườn hoa nằm cạnh đại lộ, lúc này đang vắng hoa, chỉ có mấy ông già tập thể dục muộn, dăm chàng thanh niên đá bóng và một tốp học sinh cấp ba đi học sắp qua. Bây giờ anh phải khom người xuống, đi chậm từng bước một, mắt nhìn xuống mặt đất… Hinh vừa cúi lom khom chăm chú tìm kiếm vừa lẩm nhẩm đọc. Anh như bị thôi miên, không biết mình đang tìm cái gì, nhưng anh cứ trung thành với lời chỉ gíáo, người cúi lom khom, mắt dán xuống đất và bước từng bước một chậm rãi.
    Những người đang qua đường lấy làm lạ. Bắt đầu là nhóm học sinh cấp ba, mấy đứa con trai vốn hiếu kỳ đi đến và tự hỏi, không biết ông kia tìm cái gì nhỉ ? Chúng không thể tự giải đáp được.
    - Anh ơi, anh tìm cái gì đấy ?
    Hinh mải mê không hề nhìn lên, chỉ buột miệng trả lời :
    - Tìm cái này.
    Đối với chúng, câu trả lời ấy, làm ngứa ngáy chân tay. Nhất định cha này mất nhẫn, dây chuyền hay hạt xoàn gì đó thôi, chúng mình mà vớ được thì hay lắm.
    Thế là cả bọn, cặp sách dồn lại một đống, nhảy vào cuộc tìm kiếm. Khi cả một đám người bò ra sục sạo tìm kiếm thì sự lạ càng tăng lên hàng chục lần. Người đi qua vườn hoa không bao giờ hết, dân lang thang thất nghiệp, dân nhà quê bỏ ra thành phố kiếm cơm…đang đói rách hy vọng vớ được một chút may mắn, những người này đi đến và không thể không hỏi:
    - Tìm cái gì đấy ?
    Lần này thì tụi trẻ con đã mau miệng trả lời :
    - Tìm cái này !
    Câu này đối với người lớn làm ngứa ngáy đầu óc. Thế là họ bỏ cả gồng gánh, xe cộ, nhảy vào quảng trường.
    Rồi tiếp đến… Bây giờ là dân xích-lô, ba gác, dân ăn xin, trẻ mồ côi bán báo, dăm cô điếm, đám bụi đời móc túi nghe tin cũng tìm đến.
    - Tìm cái gì đấy ?
    - Tìm cái này.
    Mả mẹ chúng nó, giấu như mèo giấu cứt. Nhất định là hạt xoàn, ru-bi, có lẽ tối qua tụi đào đá đỏ qua đây đánh nhau đổ ra một bị đá đỏ không chừng. Mẹ chúng nó, ông mà biết trước, ông rào lại, ông đuổi tất. Ông kia được một viên rồi hả , bắt nộp phạt, chúng mày !
    Cứ thế…
    Và số người hy vọng có một chút no ấm bò lê trên vườn hoa để tìm vật báu, đến lúc này đã đông như đàn kiến.
    Hinh chợt nhận ra tiếng ồn của đám đông và anh ngạc nhiên đứng nhìn họ. Hoá ra thiên hạ đang bu lại xung quanh mình. Một lúc sau anh sẽ có được thiên hạ. Hinh sung sướng đến rơm rớm nước mắt và mãn nguyện ra về.
    Cái đám đông ấy cứ như dòng nước trong lòng sông, trôi đi chứ không cạn. Người đến trước thất vọng ra về trước, người đến sau thất vọng ra về sau. “Tìm cái này” là cái gì thì không ai biết, nhưng cứ hy vọng có chút no ấm mờ mờ phía trước cũng đã hấp dẫn lắm, để họ trở thành một dòng nước.
    Trưa.
    Rồi chiều.
    Và… vẫn còn đám đông xúm xít giữa vườn hoa Mùa Xuân. 
    Trần Huy Quang
    (Truyện ngắn này được đăng trên tuần báo Văn Nghệ, số 27 ra ngày 04.7.1992. Bị thu hồi và có lệnh hủy sau khi phát hành 4 ngày, nhưng càng được tìm đọc. Tác giả Trần Huy Quang bị treo bút 3 năm. Tổng biên tập lúc ấy là Hữu Thỉnh, tuy đi vắng, vẫn bị nghiêm khắc khiển trách. Tác giả cho biết phải suy nghĩ hơn 10 năm mới viết được truyện ngắn cô đọng này ; anh phải suy nghĩ chọn từng câu, từng chữ, từng ý, từng hình ảnh…)

    • xoathantuong says:

      “Người đến trước, thất vọng ra về trước, người đến sau, thất vọng ra về sau. “Tìm cái này” là cái gì thì không ai biết nhưng cứ hy vọng có chút no ấm mờ mờ phía trước cũng đã hấp dẫn để họ trở thành một dòng nước.” (trích)

      Bài viết hay. Tất cả đều bị lừa, cả tên Hinh (vần “inh” Minh Tinh) đầu têu, cũng chả biết mình tìm cái gì… cứ lẩm bẩm “Tìm cái này”… để rồi Xuống Hố Cả Nút. Chuyện khôi hài đen hiện thực.

      Cám ơn đã giới thiệu bài này. Tôi đăng lại trong web của tôi: http://xoathantuong2.tripod.com/thq_linhnghiem.htm

      (lần sau xin ghi rõ nguồn kẻo có kẻ xấu miệng nói mình là con cháu Trần Dân Tiên thì bỏ mẹ)

  7. lan anh says:

    Bài chủ viết :
    Độc giả truy cập Filibustercartoons chủ yếu đến từ Mỹ, Ấn Độ, Canada và Anh.

    Từ này độc giả của trang mạng này sẽ đến từ Vn nữa. Hay nó thuê Hiếu Nhân quảng cáo nhể?

  8. vĩnh tiến says:

    Cám ơn Đàn chim Việt và cu cậu Hiếu Nhân đả cho tôi và các độc giả một trận cười thư giãn …
    NT

  9. Lê Dân Việt says:

    Các bác ơi, mình cần cám ơn anh bạn Hiếu Nhân giả mù không hiểu tiếng Anh “monster” là “con quỷ” mà dịch tả thành ‘vĩ nhân”, để chúng ta có dịp mổ xẻ bản chất thật của vĩ cuồng nhân: Hồ Chí Minh,mà các bạn trẻ khác hiểu thêm, đừng đánh đồng Hiếu Nhân với như cò CAM khác như Tân, Việt, Nam, hongha… oan như Thị Kính cho bạn Hiếu Nhân quá.

    • Lão Ngoan Đồng says:

      Dear Lê Dân Việt,

      Thì mình cũng cứ “giả dại” cùng Hiếu Nhân,
      để nhập vai đóng kịch … kỡm mí Hiếu Nhân

      Và cứ mặc kệ Hiếu Nhân cho diễu thiệt hay giả, giỏi hay dở,
      riêng mình cứ chú tâm diễn tuồng thiệt hay có phải hơn ko nào !

      Hơi đâu mà tài khôn,
      ní nuận ninh tinh rằng thì là … :-) !

      Mjạ thiên hạ khôn hơn … rận !
      Đừng đánh giá thấp bạn đọc chớ.

      Lão Ngoan Đồng

      • Lê Dân Việt says:

        Đốc Cường à,

        Em cũng đang diễn tuồng thật đấy chứ, xin ông đốc đọc cái ý kiến ở dưới như sau:

        “Cám ơn bạn Hiếu Nhân đã mở ra một đề tài về vĩ nhân, hay vĩ cuồng Hồ Chí Minh để mọi người mổ xẻ, hòng giúp mọi người hiểu về sự thật bản chất của con người Hồ Chí Minh.

        Nếu đứng về phương diện ngôn ngữ học thì “monster” phải được hiểu là “con qủy” như ĐCV dịch, hay “qủy xứ” cho nó nôm na dễ hiểu. Nhưng theo bạn Hiếu Nhân thì phải hiểu là “vĩ nhân”, tôi thì muốn hiểu chại theo bạn Hiếu Nhân là vĩ cuồng nhân thì mới đúng.

        Lý do ông Hồ được liệt vào diện vĩ cuồng vì:

        1- Do ngông cuồng hay ấu trĩ mà ông Hồ (tức Nguyễn Tất Thành tên lúc còn trẻ) đã gia nhập đệ tam quốc tế CS, sau khi bị chính quyền Pháp từ chối không cho học làm quan phục vụ cho mẫu quốc Pháp. Sự thật này phản bác hoàn toàn những lời lẽ láo khoét của lịch sử đảng CSVN rằng anh Ba Nguyễn Tất Thành lên tầu ở cảng nhà Rồng để tìm đường cứu nước. Thật ra anh Ba chỉ vì muốn tìm miệng cơm manh áo cho mình và người cha vừa bị triều đình Huế phạt vạ, tước quan đuổi về vườn vì say rượu đánh dân đen. Bằng chứng anh Ba đã viết đơn lên chính phủ Pháp xin cho người cha mất nết được phục quyền để phục vụ mẫu quốc Pháp, và đơn xin học tại trường thuộc địa Pháp cho chính anh Ba.

        2- Có lẽ vì ngu si, cuồng ngông mà anh Ba Nguyễn Tất Thành sau khi đọc “Tư bản luận” của K.Mark mà đã khóc và thốt ra” chân lý là đây, hạnh phúc là đây” rồi tự nguyện làm tay sai cho đế quốc CSQT đứng đầu là Nga Tầu, gây lên hệ lụy cho cả dân tộc Việt đến ngày nay.

        3-Vì chứng tỏ mình là một ‘đệ tử trung thành” của chủ nghĩa CSQT, ông Hồ đã thì hành cuộc đấu tố mưa tanh máu lạnh ở miền Bắc năm 1954-1956, giết hại hàng vạn những nhân hào trí thức, địa chủ, tiểu tư sản, mà những người này đã từng đóng góp xương máu, tiền của trong công cuộc kháng Pháp đuổi Nhật, mà bà Năm Long ở Thái Nguyên là một thí dụ điển hình.

        4- Vì cuồng vọng muốn cướp chọn công lao kháng Pháp đuổi Nhật mà Hồ Chí Minh đã ngầm ký Hoà ước 1946 để rước Pháp vào đô hộ Việt nam lần thứ hai, đồng thời mượn bàn tay thực dân Pháp tiêu diệt những nhà cách mạng ưu tú của các đảng phái không CS như Việt nam quốc dân đảng, Đại Việt quốc dân đảng, Đại Việt duy dân, Việt nam dân xã đảng (Phật giáo Hoà hảo)..như gây ra vụ án đẫm máu Ôn Như Hầu tại Hà nội.

        5- Vì cuồng ngông Hồ Chí Minh nhất định “dù phải đốt cháy Trường sơn” cũng phải cưỡng chiếm bằng được miền Nam Việt nam, gây ra cảnh nồi da xáo thịt trong cuộc chiến Nam Bắc 20 năm, gây ra cảnh: xương trắng Trường sơn, máu đỏ biển Đông, hàng triệu thanh niên ưu tú ở cả hai miền Nam Bắc bị nướng trong khói lửa chiến tranh, để dâng chọn Việt nam cho Tầu như hiện nay.

        6-Vì vĩ cuồng mà Hồ Chí Minh đã đóng vai Trần Dân Tiên để tự bốc thơm về mình, tự phong cho mình là “cha già dân tộc”, thật là vô cùng léo khoét.

        7-Vì muốn bảo vệ cái danh vọng cuồng ngông “cha già dân tộc”, cả đời vì nước vì non, mà Hồ Chí Minh đã giết hại bà Nông Thị Xuân, người muốn có danh chính ngôn thuận vợ chồng với ông Hồ sau khi sinh ra một đứa con trai cho ông ta. Thật là vô đạo đức.

        Tôi chỉ điểm ra 7 điểm nhỏ này, thì đã đủ để ông Hồ xứng đáng với cái danh hiệu ” Vĩ cuồng nhân” mà tôi tưởng thưởng cho ông ta, phải không bạn Hiếu Nhân?

        Đấy nếu ông đốc thấy có cái gì không thật thì xin chỉ giáo. Đa tạ.

      • Lão Ngoan Đồng says:

        Dear Lê Dân Việt,

        Cám ơn đã giúp “sáng mắt sáng lòng” :-) !

        Ở mục 2, chỉ có đức anh chường Tố Hữu diễn tả cái tình cảm này của cụ Hồ là đúng nhất, tôi cho là thế, qua bài thơ Từ Ấy (tháng 7/1938) có những câu như ri:

        “Từ đó trong tôi bừng nắng hạ (hay “nắng cực” mình cũng íu biết rõ)/ Mặt trời chân lý chói qua tim / Hồn tôi là một vườn hoa lá / Rất đậm hương và rộn tiếng chim (hương gì và chim gì mình íu rõ) …”

        Thân ái,
        Lão Ngoan Đồng

        TB:
        Ở đây íu có cái anh đốc sờ nào hết cả bạn hỡi :-) !
        Bạn đang đối … thọi với Lão Ngoan, vậy chỉ biết … chính héng thui !

      • Lê Dân Việt says:

        Chào Lão Ngoan Đồng,

        Trước tiên xin lão tha cho cái tội phạm huý tên ngài, từ nay em xin chừa.

        Bàn về cái lão Tố Hữu thì em phải nhắc tới cái bài :Khóc ông Sít-ta-lin (Stalin) của lão này cơ, để biết mấy thằng cán cộng nó bưng bô CS Nga Tầu đến cỡ nào, bây giờ cái lũ chó con lên đây cứ xả rác bừa bãi bằng những bài viết, câu nói của mấy ông khoa bảng Mỹ để lấy le thiện hạ, dù những cái câu nói bài viết ấy cũng thường tình như những mớ rau ở chợ Đồng xuân tưới đầy chất độc ăn chết người.

        Mịa! Mấy thằng cha CS thằng nào cũng thích sính ngoại, cứ cái gì của ngoại là chúng cho là tốt là thơm hết. Thời trước, HCM thấy tư bản luận thì gào lên như mèo thấy mỡ ôm vào làm hại gia tiên, mấy thằng CS thời này sau khi cái thiên đường Liên-xô sụp đổ, thì bám theo Tầu cộng, nay Tầu cộng nó chơi gác thì lại định ôm chân “đế quốc Mỹ” để tiếp tục lường gạt dân đen là đảng tôi theo Mỹ rồi đấy nhé, cho nên lúc này tụi nó nâng bi người Mỹ giữ lắm nghen, cái gì của Mỹ cũng thơm, cũng tốt hết, hổng giống người Việt hải ngoại dù thích đường hướng chính trị Mỹ nhưng luôn gạn đục khơi trong, caí gì hay mới học cái gì dở thì bỏ qua.

        Vài hàng với Lão Ngoan Đồng.

        Ciao

  10. Hưng Việt says:

    Quá đã, đúng là cai bọn cs dốt nát tự vạch áo cho người xem lưng. Nếu không có tên này chắc cũng khó ai biết được có cái trang xếp hạng cho lũ “quái vật” này. CACS đâu, hãy bắt cái thằng Hiếu Nhân này nhốt chung với Cù Huy Hà Vũ vi tội “bôi xấu lãnh tụ” mau.

Leave a Reply to Hưng Việt