WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Phong trào Con đường Việt Nam

Vừa qua dư luận trong và ngoài nước có một số ý kiến bàn luận về Prong trào Con đường Việt Nam (PTCĐVN). Người đưa ra sáng kiến này vừa ở tù ra, cùng trao đổi với 2 bạn còn ở trong tù, trong hoàn cảnh không bình thường, nên không được đón nhận một cách thuận lợi và sôi nổi.

Có ý kiến cho rằng Dự thảo PTCĐVN đưa ra có phần vội vã, đơn giản, chưa chín chắn. Lại có ý kiến hoài nghi, cho rằng đây là một phương án thực hiện “một chế độ đa nguyên đa đảng dỏm” nhằm lừa dối nhân dân và thế giới, giúp cho đảng cộng sản thoát hiểm. Dù sao đây cũng là dịp để mọi người quan tâm đến vận nước nói lên suy nghĩ của mình về một vấn đề sinh tử của đất nước. Vì con đường cứu nước và dựng nước đúng hay sai luôn là vấn đề liên quan đến thành hay bại, suy vi hay hưng thịnh của quốc gia.

Trước đây, đã có con đường Cần Vương, Duy Tân, con đường Đông Du, nâng cao dân trí của các chí sỹ Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh, rồi đến cuộc vận động cách mạng của các đảng phái quốc gia như Quốc Dân đảng, đảng Đại Việt, cùng với đường lối khởi nghĩa và bạo lực của đảng Cộng sản Đông dương, sau này là đảng Lao động, rồi nay là đảng Cộng sản VN. Hiện nay con đường của đảng CS thực hiện suốt gần 70 năm lâm vào tình trạng hoàn toàn phá sản và bế tắc cả về lý luận và thực hành. Điều này đã rõ như ban ngày không ai có thể che dấu nổi.

Mọi người Việt Nam yêu nước luôn ghi nhớ hiện nay Liên Hiệp Quốc đang xếp Việt Nam về quyền dân chủ vào nhóm đèn đỏ, gồm 20 nước độc đảng toàn trị tận cùng lạc hậu của thế giới, thứ 172 trên 198 nước về tự do báo chí, thứ 112 trên 198 nước về thu nhập tính theo đầu người. Đó là thành tích đen hiển nhiên, thất bại mọi mặt rõ ràng của đảng CS, phản ánh vào cuộc sống đầy bất công, cực nhọc, khốn khó hàng ngày của số đông dân cư.

Tháng 10-2010, gần 40 trí thức cao cấp của đảng CS đã họp góp ý kiến cho dự thảo cương lĩnh trình Đại hội XI, trong đó có 2 nguyên phó thủ tướng, nhiều nguyên bộ trưởng, thứ trưởng, giáo sư, viện sỹ… – tinh hoa trí tuệ của đảng CS –, bác bỏ hoàn toàn với lập luận sắc bén mọi học thuyết làm cơ sở cho cương lĩnh, bác bỏ triệt để học thuyết Mác – Lênin, loại bỏ dứt khoát chuyên chính vô sản, phê phán nghiêm chế độ độc đảng quan liêu tham nhũng, đòi thực hiện chế độ đa đảng trong luật pháp, đòi từ bỏ phương châm lấy quốc doanh làm chủ đạo cho nền kinh tế. Họ đòi viết hẳn lại cương lĩnh dự thảo theo con đường mới.

Bộ chính trị đã bỏ ra ngoài tai tất cả mọi ý kiến khác biệt trên, khinh thị ngay trí tuệ và dũng khí trong đảng mình, tuyên chiến về lý luận ngay với một bộ phận khá đông trí thức đảng viên đã thức tỉnh đang đi tìm một con đường khác để cùng nhau cứu dân cứu nước.

Các bạn trí thức trên đây đã biết rõ rằng khi bức tường Berlin đổ sập, khi Liên bang Xô viết tan tành, khi đảng CS Liên Xô tan vỡ, rồi nước Nga và hàng chục nước Đông Âu đi vào nền dân chủ đa đảng, đó là sự tiến lên tất yếu rất đẹp đẽ của lịch sử nhân loại. Sớm muộn gì Việt Nam cũng sẽ phải đi theo con đường sáng ấy, với những đặc điểm, bước đi thích hợp riêng. Các bạn cũng biết rõ tại trung tâm thủ đô Hoa Kỳ Washington đã dựng lên một tượng đài lớn kỷ niệm hơn 100 triệu nạn nhân của chủ nghĩa cộng sản hiện thực trên toàn thế giới, trong đó có những người Việt Nam nạn nhân của đảng CS. Các bạn hẳn cũng biết Nghị viện châu Âu đã ra nghị quyết lịch sử lên án chủ nghĩa Mác – Lênin và chủ nghĩa xã hội kiểu Mác-xít cộng sản là tà thuyết chống nhân loại, bị đặt ra ngoài vòng pháp luật của toàn lãnh thổ châu Âu.

Cho nên không có một lý do nào để duy trì dù thêm một ngày chế độ độc quyền đảng trị tệ hại. Không bao giờ, không ở đâu có nền dân chủ một đảng cả. Chế độ một đảng sáng suốt trong sạch là một ảo tưởng tuyệt đối, như mò kim đáy biển vậy. Trên thế giới, tất cả các nước phát triển cao nhất, xã hội hài hòa, nhân dân tự do, hạnh phúc đều theo chế độ dân chủ đa đảng. Không có ngọai lệ. Ngay ở Singapore, trong quốc hội bên cạnh đảng PAP – đảng Nhân dân Hành động – nay có thêm đại biểu đảng công nhân (Workers Party), ngoài ra còn có đảng xã hội (Socialist Front). Hầu hết 10 nước ASEAN đều theo nền dân chủ đa đảng, chỉ trừ 2 nước Việt Nam và Lào.

Cho nên vấn đề cơ bản nhất, bức thiết nhất của đất nước ta là sớm chuyển hóa cả hệ thống từ độc đảng sang đa đảng trong trật tự và pháp luật. Đây là vấn đề then chốt thử thách bản lãnh của đảng CS, nhất là của Bộ Chính trị hiện nay.

Phương cách tốt nhất là lãnh đạo đảng nên chủ động nêu vấn đề cho toàn dân thảo luận trong một cuộc trưng cầu dân ý, rồi cùng nhân dân thực hiện. Hãy tự tin, quyết tâm theo gương yêu nước thương dân của những nhà cầm quyền sáng suốt có nhân cách, như Gorbachev, như Havel, như Walésa, như Mandela, hay như bà Aung San Suu Kyi, cả như tướng Thein Sein… Họ đi vào lịch sử như những nhân vật khai phá con đường mới, biết sử dụng đúng lúc có hiệu quả quyền lực trong tay, dựa vững vào đông đảo nhân dân để xoay chuyển tình thế.

Nếu như trong lãnh đạo không có những con người sáng suốt và dũng cảm như thế thì sẽ đến lúc tức nước ắt vỡ bờ, thế cùng tất biến, quần chúng xuống đường đông đảo như hải triều sóng cuốn. Quần chúng thức tỉnh và phẫn nộ luôn làm nên lịch sử. Nâng thuyền hay lật thuyền đều là nhân dân.

Chuyển biến ở Tunisia là vậy, ở Ai Cập và Libya cũng là vậy. Ở Syria đang diễn ra là vậy.

Trước đó ở Ấn Độ, ở Nam Phi cũng là vậy. Quần chúng tay không sát cánh chung lòng là tất thắng. Ở Moscow, tháng 8 năm 1990 cuộc đảo chính phản cách mạng phản dân chủ nhằm lật đổ tổng thống Gorbachov đã bị đập tan do sức mạnh hùng hậu của nửa triệu quần chúng tay không cùng bộ đội cách mạng tập trung trước trụ sở Quốc hội Nga, quyết tâm đưa đất nước vào kỷ nguyên dân chủ đa đảng.

Vấn đề có tổ chức để lãnh đạo phong trào dân chủ của quần chúng đông đảo đang được đặt ra cấp bách. Hiến pháp hiện hành khẳng định quyền lập hội của công dân. Do đó việc nhà dân chủ Lê Thăng Long đưa ra sáng kiến dự thảo Phong trào Con đường Việt Nam là một việc làm có ích, theo hướng đi tích cực. Ít ra việc này có tác dụng gợi lên một vấn đề cấp bách hệ trọng, kích thích suy nghĩ của mọi người, nhất là của anh chị em dân chủ trong và ngoài nước. Nó có thể là đầu đề bàn thảo cởi mở và rộng rãi, để có thêm nhiều sáng kiến phong phú thiết thực hơn.

Đầu Xuân năm nay, tôi đã kỳ vọng anh em dân chủ trong nước đã phát triển khá đông đảo, rải khắp mọi miền đất nước, thuộc mọi tầng lớp trí thức, văn nghệ sỹ, thanh niên, sinh viên, nông dân, nhà báo,nhà giáo, nhà khoa học, nhà kinh doanh, cựu binh sỹ cùng một bộ phận đảng viên cộng sản lão thành hoặc ở cơ sở có lập trường dân chủ… chung sức dấy lên một phong trào yêu nước yêu dân chủ đông đảo, mang tên thí dụ như Tập họp Công dân Việt Nam, làm đối trọng, ganh đua phục vụ đất nước với đảng Cộng sản, lấy lá phiếu tự do của công dân làm trọng tài.

Hàng ngàn công dân ký một loạt kiến nghị chống bành trướng Bắc Kinh, đòi chấm dứt khai thác bauxite, bênh vực luật sư Hà Vũ, nhà báo Điếu Cày, cô Trần Thanh Nghiên, cô Bùi Minh Hằng. Hàng ngàn công dân kiến nghị bênh vực nông dân bị cướp đất, ủng hộ nông dân Tiên Lãng, Văn Giang, Đak Nông, rồi 11 ngày Chủ nhật liên tiếp xuống đường hào hùng… là những sự kiện chưa từng có, những thử thách, tập dượt, tôi luyện rất thiết thực gắn bó phong trào trưởng thành với biết bao kinh nghiệm quý giá cho cuộc đấu tranh mạnh mẽ hơn sắp tới.

Lãnh đạo đảng CS không nên vừa quá kiêu ngạo để tự cho mình độc quyền lãnh đạo, không ai có thể thay thế, lại quá nhút nhát mất tự tin không dám ganh đua công bằng bình đẳng với một đảng khác, lấy nhân dân làm trọng tài. Một khi có ganh đua bình đẳng, đảng CS sẽ có thể trở nên trong sạch, khắc phục có hiệu quả tệ quan liêu, tham nhũng, nếu không có ganh đua quá trình suy thoái trầm trọng hiện nay của đảng CS là vô phương cứu chữa.

Trên đây là vài suy nghĩ liên quan đến con đường cứu và dựng nước xin được trao đổi với các bạn quan tâm đến vận nước, lại còn do tôi cũng được mời tham gia PTCĐVN. Có tham gia hay không, xin để ngỏ một thời gian để nghe ngóng, theo dõi ý kiến của đông đảo các bạn trong và ngoài nước.

Blog Bùi Tín (VOA)

36 Phản hồi cho “Phong trào Con đường Việt Nam”

  1. Thằng Bờm. says:

    Thưa ông Bùi Tín.

    _ Ông thừa biết, đặc tính của những nhà nước độc tài chuyên chế nói chung, nhà nước CSVN nói riêng là “kiểm soát, kiểm soát mọi thứ”. Họ đánh đồng “chính trường ổn định” với “ổn định chính trị”. Cho nên, nhất cử nhất động của người dân đều phải tuân thủ trật tự do họ chế ra ; những ai ở bên ngoài thứ trật tự đó được gán cho đủ mọi từ ngữ, và kết quả là họ cảm thấy cần phải “cách ly” các phần tử này, nói nôm na là “cho đi nghĩ mát” ở một trại tù nào đó.Họ không chấp nhận có một ai đó, hay một nhóm người nào đó ở ngoài tầm kiểm soát của họ.

    _ Dòng chảy lịch sử đã đến lúc nhà nước VN không thể không có đối lập. Và họ muốn có một loại “đối lập có kiểm soát”. Một trạng thái đối lập thúc thủ vừa đủ cho 2 nhiệm vụ : tạo một lớp son dân chủ cho một chế độ chuyên chế và làm cho dư luận phản cảm trước những phong trào “dân chủ thật sự” với những từ ngữ “quá khích, cực đoan”. Tôi nhận thấy, dư luận trong nước VN nói riêng, dư luận thế giới nói chung không ai mấy thiện cảm với những gì được định nghĩa là quá khích, cực đoan ; loại đối lập có kiểm soát này vô hình chung rất phù hợp với xã hội VN hôm nay. Và nó sẽ cộng tác với độc tài đưa dân tộc chúng ta đi đến một thời điểm, mà sau này khi con cháu chúng ta học lịch sử thế giới, chúng phải cúi mặt hổ thẹn, vì VN là đất nước cuối cùng của thế giới tìm thấy tự do dân chủ. Tôi e rằng CĐVN là một loại đối lập có kiểm soát.

    _ Vì sao tôi e rằng CĐVN là loại đối lập có kiểm soát ? Vì người khởi xướng nó đã từng chứng tỏ bản thân bị nhà nước VN kiểm soát ngay trong tư tưởng.

  2. NguoiVN says:

    “Con Đường Việt Nam”

    Dù có tốt đẹp
    Hoàn hảo đến đâu
    Cũng không thể nào
    Thành công cho được
    Vì người VN
    Tánh tình nhỏ mọn
    Xảo trá lọc lừa
    Gian manh thủ đoạn
    Lại quá tham lam
    Tham danh, tham lợi
    Tham quyền cố vị
    Và quá ích kỷ
    Chỉ biết cá nhân
    Đảng phái mà thôi

    Nên người VN
    Không sao có thể
    Hòa thuận với nhau
    Hợp lực cùng nhau
    Xây dựng cho nhau
    Giúp đỡ lẩn nhau
    Để mà có thể
    Đoàn kết với nhau
    Để mà thống nhất
    Toàn dân nước Việt

    Bỡi thế cho nên
    Dù cho có người
    Thật sự thông minh
    Khôn ngoan tài giỏi
    Tài đức vẹn toàn
    Biết phép xử thế
    Thâu phục nhân tâm
    Chiêu hiền đãi sĩ
    Cũng không thể nào
    Hóa giải hận thù
    Để cho toàn dân
    Việt Nam đoàn kết
    Biết thương yêu nhau
    Trên thuận dưới hòa
    Anh em một nhà
    Đồng tâm nhất trí
    Đồng tâm hiệp lực
    Ngồi lại với nhau
    Để mà cùng nhau
    Giải quyết vấn đề
    “Quốc Gia Đại Sự”
    Của nước Việt Nam

    Đã bao năm qua
    Chiến tranh tàn phá
    Huynh đệ tương tàn
    Anh em chém giết
    Tàn sát lẫn nhau
    Một mất, một còn
    Hận thù chồng chất
    Như núi như non
    Vậy mà hôm nay
    Vẫn còn cứ mãi
    Thù oán mãi nhau
    Không sao có thể
    Hóa giải hận thù
    Để mà cùng nhau
    Xây dựng quê hương
    Canh tân xứ sở
    Củng cố quốc gia
    Bão vệ nước nhà
    Để tránh tai họa
    Đồng hóa hủy diệt
    Của lũ ác nhân
    Hung hăng tàn ác
    Quỷ đỏ Cộng Tàu

    Bài học lịch sử
    Ngàn năm nô lệ
    Của người phương Bắc
    Hay như bài học
    Trăm năm đô hộ
    Của lũ giặc Tây
    Hay như là chuyện
    Trăm năm thống trị
    Tham tàn bạo ngược
    Gông cùm xiềng xích
    Tù đày, tù ngục
    Đấu tố hành hình
    Ám sát, thủ tiêu
    Tử hình, xử bắn
    Tan sát, tan thây
    Chặt đầu cứa cổ
    Chôn sống dân lành
    Vẫn cứ tiếp diễn
    Lại cảnh thương tâm
    Tàn hại sinh linh
    Tàn hại giống nòi
    Của loài quỷ đỏ
    CSVN
    CSTC

    Con Đường Việt Nam
    Không dễ mà làm
    Không sao có thể
    Hoàn thành cho được
    Trên nước Việt Nam
    Bỡi vì dân tộc
    Việt nam của mình
    Thật là vô tình
    Vô nhân, vô đạo
    Bất nghĩa, bất nhân
    Toàn lũ ác nhân
    Thủ đoạn gian manh
    Lừa thầy phản bạn
    Đầu trộm đuôi cướp
    Ít thấy có ai
    Là người VN
    Thật sự đàng hoàng
    Hiền lành tử tế
    Anh hùng hào kiệt
    Hiền nhân quân tử
    Thật sự có lòng
    Yêu nước thương dân
    Yêu thương toàn dân
    Như chính thân mình
    Mà toàn một lũ
    Lục lục thường tài
    Tiểu nhân đê tiện
    Hèn hạ đốn mạt
    Chỉ biết ích kỷ
    Tham quyền cố vị
    Cho chỉ riêng mình
    Thậm chí đến cả
    Tham danh, tham lợi
    Tham tiền bất nghĩa
    Bán cả quê hương
    Cho loài quỷ đỏ
    Như Nguyễn tất Thành
    “Ngu tham Tiền”
    Hổn danh “Chí Minh”
    Tên Hồ chí Minh
    Gọi “Hồ chó Má”

    “Con Đường Việt Nam”

    Còn lũ chó má
    Phản quốc, phản dân
    Buôn người, bán nước
    “Mãi Quốc cầu vinh”
    Thì sẽ mãi mãi
    Không sao có được
    Con đường VN
    Thành công tốt đẹp .

    Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

    “V”, “VK”

    HS. TS. VN

  3. Hoàng Huy says:

    Dân Việt đã bị nhưng người cọng sản cấy mầm nghị kỵ nhau để chia rẽ, đã nói một đằng làm một nẽo, lươn lẹo, tàn ác giết người nằm trong chủ tâm “thà ta phụ người chứ không để ngưới phụ ta” của Tào Tháo, “cứu cánh biện minh cho phương tiện…là những mũi tên độc bắn vào dân tộc này suốt trong mấy mươi năm, làm cho khối dân tộc này nhiễm độc như chim bị bắn tên sợ cành cây cong, họ đã thành công. Phản ứng nghi ngờ PTCĐVN là điều dễ hiểu. Hiện tình VN rất phức tạp, thù trong giặc ngòai. Độc tài của Đảng csVN là đối tượng phải giải trừ, dân chủ đa đảng là con đường duy nhất làm cho dângiàu nước mạnh, tạo nội lực mạnh để đương đầu với sự xâm lấn của Tàu. Con đường để cho những người cs hạ cánh an tòan hòa cùng tòan dân tăng cường nội lực để chống Tàu là con đường khôn ngoan. Nếu vì hận thù đòi phải “xé xác quân thù” cho hả giận, ném chết con chuột làm bể nát chậu quý, thì Tàu đã nuốt mất VN rồi, còn đâu nữa mà xây với dựng. Tôi nghĩ PTCĐVN là lối thoát khả thi. Vấn đề là góp sức với những người khởi xướng để xây dựng nhằm đưa PT tiến lên là điều nên làm.

  4. Thật hay Giả says:

    + CDVN nếu là THẬT thì dù theo phe này hay phe kia (như bác Bùi Tín phân tích) đều có cía lợi ích;
    + Nhưng nếu nó là GỈA, là cạm bẫy thì nó là “hỏa lò” để thêu sống người ủng hộ nó!

  5. Vàng Thiệt Không Sợ Lửa. Nếu PTCĐVN không phải là hàng dỏm thì mạnh dạn mà tiến bước ắt sẽ có 85 triệu con tim VN ủng hộ mạnh mẽ ngay! Hãy cố lên hỡi những người con yêu của Mẹ Việt Nam.

  6. Người San Jose says:

    Việt-cộng lấy ý-tưỡng và kinh-nghiệm của Phong-trào Việt Minh đễ dựng lên Phong-trào CĐVN.
    Dù thành-công hay thất-bại thì bọn Rợ Ba Đình đều nắm phần thắng.
    Nếu thành-công thì VC sẽ thâu tóm lấy làm của chúng nó.
    Còn như thất-bại thì bọn chúng sẽ đốt những lá bài mà chúng không ưa.
    Sẽ có rất nhiều lá bài bị đốt trong vụ này.Đây là vụ đốt bài lớn nhất từ xưa đến nay do Rơ Ba Đình
    thực-hiện. Chúc các vị cháy một cách êm-ái và không đau-đớn.
    Trong Phong-trào Việt Minh đảng Cộng Sản Việt Nam đã thũ-tiêu những người yêu nước đễ cướp công kháng-chiến của toàn dân nhằm phục-vụ quyền-lợi của Cộng Sản Nga Tàu và quyền-lợi của
    trung-ương-đảng Cộng Sản Việt Nam.
    Bình mới “Phong-trào CĐVN”. Rượu củ “Phong-trào Việt Minh”.
    Việt-cộng dùng một chiêu củ rích đễ lừa chúng ta.
    Như vậy chẵng phãi là bọn chúng coi thường chúng lắm hay sao!

    Người San Jose

  7. ĐẠI NGÀN says:

    ĐỘC ĐẢNG VÀ ĐA ĐẢNG

    Độc đảng là chỉ có một đảng chính trị nắm giềng mối của cả một nước. Cái gì quyết định cho độc đảng ? Đó chỉ là một cá nhân nào đó, một nhóm cá nhân nào đó, bằng đủ mọi cách thuận lợi hay khôn khéo nào đó, từ thời cơ, hoàn cảnh, các biện pháp thâu tóm, đã nắm toàn quyền chính trị duy nhất trong xã hội. Điều này xảy ra có thể vì nhiều mục đích, quyền lợi cá nhân, quyền lợi nhóm, thậm chí cả lý tưởng mơ hồ cho một mục đích chính trị mang tính chủ quan hay ảo tưởng về mặt lý thuyết nào đó. Nói chung lại, độc đảng không bao giờ phản ảnh tính cách dân chủ, tự do, trong nội bộ đảng, cũng như trong xã hội. Bởi muốn độc đảng tồn tại phải có kỷ luật thép nội bộ, phải có những biện pháp tuyên truyền che đậy và biện pháp khống chế xã hội một cách quy mô, bao quát. Tại sao, vì khuynh hướng của cá nhân là tự do, lý trí. Đó cũng là ý nghĩa chung của mọi người, tức toàn xã hội. Có nghĩa quyền lập hội, quyền lập đảng phải được tự do. Điều đó cho thấy tính cách độc đảng là phi thực tế, không lô-gich, chủ quan, không hợp lý. Cũng có nghĩa, bất kỳ một chính đảng nào sáng suốt, vì xã hội, vì con người thật sự, khi nắm quyền phải nghĩ đến hình thành một nền pháp luật đúng đắn, bảo đảm được cho tự do, dân chủ đúng đắn, tránh được tình trạng độc đảng tệ hại và tránh được cả tình trạng đa đảng tạp nhạp, tệ hại. Trong ý nghĩa đó, nếu một chính đảng nào khi lên nắm được quyền chính xã hội, lại chỉ lo củng cố độc đảng của mình, ngăn chặn mọi sự đa đảng hữu lý, cần thiết, đó là chính đảng đã sai lầm hoặc thiếu đúng đắn. Bởi vì sao, vì xã hội và lịch sử là của tất cả mọi người, mọi cá nhân ở đời, không phải của riêng ai, của giai cấp nào hay của đặc thù nhóm cá nhân nào. Từng lớp lớp người luôn luôn kế thừa và thay đổi, chuyển biến kế tiếp nhau trong lịch sử mỗi nước, như thế không có lý do gì để độc đảng. Bởi nếu hiểu chính đảng là tinh hoa nào đó của xã hội, không bất kỳ một chính đảng nào là đại diện tinh hoa của toàn xã hội. Bởi thế độc đảng là vô lý và đa đảng là hữu lý. Bởi sự phát triển của lịch sử nói chung là sự chọn lọc tự nhiên, điều gì mang tính tích cực, đi lên thì được bảo tồn, phát triển trong xã hội, Trái lại điều gì phản ngược, tiêu cực tất yếu sẽ không được xã hội lựa chọn và phải bị đào thải. Thế cho nên, độc đảng chỉ còn ý nghĩa duy nhất là dựa vào một niềm tin chủ thuyết nào đó, như đảng đó có sứ mệnh lịch sử, đảng đó là đại diện cho giai cấp nào đó mang ý nghĩa then chốt nào đó của lịch sử phát triển. Trong tính chất này, trong lịch sử nhân loại chỉ có hai loại lý thuyết dùng cơ sở đó mà ngoài ra không có quan điểm tương tự nào khác. Đó là học thuyết Các Mác và học thuyết các tôn giáo cực đoan như kiểu Hồi giáo. Nhưng thực chất đó chỉ là sự huyễn hoặc phi thực tế. Bởi giai cấp đúng nghĩa chỉ là giai cấp kinh tế, giai cấp xã hội. Trong khi đó chính trị là nguyên lý, là lực lượng quản lý hành chánh xã hội, là cơ chế, cấu trúc về mặt nhà nước, nói đảng chính trị là đảng giai cấp, là đảng sứ mạng của giai cấp thực chất chỉ là nói láo. Bởi chính trị luôn luôn là ý thức, là quyền hành, là ý chí của cá nhân nắm quyền. Nếu hệ thống cá nhân nắm quyền là do một cơ chế dân chủ, tự do của xã hội hình thành nên, đó là xã hội linh hoạt, chính đảng linh hoạt, phù hợp theo tính cách dân chủ, tự do một cách khách quan. Ngược lại, bất kỳ ý thức hệ nào, chủ yếu chỉ là lý thuyết của một đầu óc cá nhân tạo ra, chưa chắc đã có cơ sở khách quan hay cơ sở khoa học hoặc cơ sở thực tế. Mác cho rằng giai cấp công nhân có sứ mạng lịch sử chỉ là sự cường điệu mang tính cách hoang đường, mê sảng. Bởi Mác dựa vào tính huyền hoặc nơi học thuyết biện chứng luận (Dialektik) của Hegel để nghĩ tưởng xã hội luôn luôn chỉ phát triển trên sự đấu tranh của hai mặt đối lập, đó là giai cấp tư bản và giai cấp vô sản, nên giai cấp vô sản sẽ có vai trò lãnh đạo lịch sử xã hội. Đó thực chất chỉ là lập luận ngụy biện, mơ hồ, phi cơ sở xã hội khách quan, thậm chí ngu dốt và huyễn tưởng của Mác. Bởi vì phạm trù giai cấp nhiều lắm chỉ là phạm trù con của toàn bộ thực tại xã hội, không bao giờ là phạm trù đại diện mang tính bao quát và tổng thể duy nhất. Vả lại sự phát triển của loài người, thực chất từ cổ chỉ kim đều nhờ sự phát triển của tri thức, của khoa học kỹ thuật, không thể chỉ là sự đấu tranh quyền lợi hay sự đấu tranh giai cấp như Mác và Ăng ghen đã từng hoang tưởng vì tin vào lý thuyết biện chứng luận mù mờ, tư biện ngổ ngáo của chính Hegel. Nhưng nói về Hegel, nói về Mác, là nói về sự nhiêu khê của mọi lý luận tư biện xa rời khoa học, xa rời thực tế, nên không phải chỗ để phân tích nhiều hay sâu thêm ở đây. Ở đây chỉ phân tích về mặt lô-gích của xã hội khách quan cụ thể, bình thường, đó là lịch sử loài người, lịch sử dân tộc là lịch sử của mọi cá nhân có mặt hợp lại, không phải chỉ của phe nhóm hay giai cấp được nhân danh giả tạo nào, cho nên độc đảng chính trị là hoàn toàn phi lý, phi khách quan, phi lô-gích, phi khoa học. Ngược lại chính đa đảng trong vòng hữu lý, hiệu quả của pháp luật mới chính là nền tảng của tự do, dân chủ đích thực mà mỗi cá nhân đứng đắn, mọi xã hội đứng đắn bao giờ cũng nên luôn luôn tranh đấu, bảo vệ hay theo đuổi.

    Võ Hưng Thanh
    (12/7/12)

    • Người Việt yêu nước says:

      Kính gởi bạn Võ Hưng Thanh,
      Cám ơn bạn; còm của bạn rất sâu sắc, hy vọng sẽ có nhiều độc giả đồng tình.
      Ps: Ước chi bạn xuống giòng, phân đoạn cho dễ đọc.
      Trân trọng,

      • NGÀN KHƠI says:

        NÓI CHO ĐÚNG

        Nói cho đúng tôi cũng không có thời gian nhiều. Đã vậy nếu viết các bài chính trang, tức các bài chủ, có thể mất thời giờ, có khi vì lý do gì đó ĐCV không đăng lên, lại phí quá. Ấy thế nên tôi thường chọn cách viết phản hổi (comment) là tốt nhất. Cứ ngồi vào máy khi nào rỗi, đọc bài nào thấy cần có thêm ý kiến phù trợ, vậy là cứ đánh ngày vào, rồi submit, thế là xong. Khỏi cần thắc mắc gì hết, khỏi cần bận bịu gì hết. Cách làm nền, tôi nghĩ phần đông mọi người cũng nên làm, vì nó tiết kiệm, lại tiện lợi, ít khi nào không xuất hiện được. Bởi lẽ diễn đàn công khai đa chiều trong nước từ sau 1975 đến nay không bao giờ có. chẳng lẽ mọi người cứ ngậm câm như thóc về mọi chuyện. Đó là lý do tại sao tôi rất ủng hộ ĐCV và thường chỉ viết trên ĐCV. Cái thuận lợi và tiện ích của ĐCV chính là như vậy. Tuy nhiên, có tính cách của bài phản hồi, không thể viết theo kiểu dàn trãi, đúng bài bản theo cách bài chính trang, do vậy phải theo cách gói gọn, đúc nguyên một cục, một khối, thành ra có một số bạn đọc hơi phàn nàn. Đó chỉ là ý nghĩa kỹ thuật bề ngoài thôi, không phải vì vụng về hoặc cố ý gì cả. Bởi ý nghĩa của mọi người trên điễn đàn công khai ngày nay là cùng trao đổi ý kiến chung một cách ích lợi, không phải trình diễn cá nhâ hay mưu toan cá nhân gì. Rất tiếc tâm lý vì công ích này một số nào đó các phản hồi trên diễn đàn lại tỏ ra chưa thích hợp. Nó còn phản ảnh phần nào các suy nghĩ cá nhân vụn vặt, vì cảm tính, vì các mánh lới riêng tư, không thật sự là bụng dạ vô tư, rộng rãi, cao cả của những người chỉ nhằm mưu cầu chung cho mọi người, cho xã hội. Đây cũng là điều mọi người đều nhận thấy và chúng ta cùng rút kinh nghiệm. Bởi ngày nay ý nghĩa dân trí của nước ta là yếu tố hết sức quan trọng. Nếu tình trạng dân ngu, kiểu giáo dục ngu dân, nhồi sọ cứ kéo dài, điều đó còn tệ hơn cả xã hội thời Pháp thuộc cách đây trên thế kỷ. Bởi vậy ý thức sáng suốt, tích cực của mỗi người VN đúng đắn ngày nay là phải tự mình góp phần nâng cao dân trí bằng mọi cách. Chỉ có nâng cao dân trí mới giải quyết mọi ý nghĩa giải phóng tích cực và đúng đắn nhất. Bởi dân trí có nâng cao, mọi quan điểm tồi bại về ngu dân, mị dân mới không còn chỗ đứng trong lòng xã hội, trong dân tộc và trong đất nước. Cho nên, đối với mọi phản hồi có giá trị của nhiều người, đôi khi cả mỗi câu, mỗi chữ đều mang ý nghĩa và giá trị nội dung nào đó. Đọc là đọc cái ý tứ, cái mục đích, cái tính cách của bài viết, kể cả đọc chính cái tư cách của người viết, không nên nại hình thức bài viết nào hay nại bất cứ người viết nào chính là như vậy. Đó cũng là lý do tại sao viết hữu ích phải viết tiết kiệm mọi mặt, viết cho tất cả mọi người không phân biệt mà không chỉ cốt riêng cho các đối tượng nào. Phải tùy theo ý nghĩa của định vị bài viết nơi trang báo, phải tùy theo nhu cầu chung về mục đích thiết thực đang có, không thể theo thị hiếu hay các cảm tính hoặc tình cảm riêng.

        ĐẠI NGÀN
        (13/7/12)

    • HẢI says:

      Bác Đại Ngàn là Võ Hưng Thanh ? hay bác trích bài của VHT ? Bác trả lời dùm.

      • THƯỢNG NGÀN says:

        TÍNH BAO QUÁT CỦA CUỘC ĐỜI

        Đại Ngàn cao vút Non ngàn
        Ngàn Khơi cũng cảnh Đại Ngàn biển khơi
        Trùng Dương, Đại Hải khắp nơi
        Vốn là tên gọi một miền đó thôi
        Vậy nên giữa cõi đất trời
        Võ Hưng Thanh cũng chỉ một người thế gian !

        VHT
        (13/7/12)

  8. Ba Rinh says:

    Ông Bùi Tín được mời tham gia PTCĐVN và ông đã phản hồi qua bài viết trên rất văn minh,có lí có tình.Dù con đường nào thì con đường,nó phải dẫn đến một nền DÂN CHỦ ĐÍCH THỰC cho nhân dân Việt Nam.Đó là mục tiêu cuối cùng.

  9. bo says:

    Đọc nhiều bài đã đăng,họ ưu tư về con đường VN,nhưng chưa có ai ưu tư khách quan như bác bùi Tín , ai cũng có quyền tin hay không tin,theo hay không theo,nhưng qua mấy bài đăng tuần trước tôi đã đọc nhiều báo và nhận thấy giọng điệu phản bác,và làm mất uy tín người sáng lậpCDVN,chúng ta chưa tin,hay chúng ta thắc mắc điều gì.chúng ta có mhiều cách tìm hiểu,thời đại thông tin hôm nay chúng ta không ai chấp nhận chuyện mù mịt,chẳng qua là nhanh hoặc chập một tý thôi.CDVN nghe qua đã thấy cả những sự dấn thân hy sinh,vì viêt nước nhà đâu phải là chuyện như chấp nhận hoăc không chấp nhận một bản tình ca nào đó,nếu chưa tìm mà vội hiểu,rồi đưa ra những dẫn chứng tưởng đoán không căn cứ,những người đó thuộc dạng làm không làm mà con phá,ở đây tôi tôn trọng sự tìm hiểu điềm đạm,không vội vã tưỡng đoán bài xích kích động làm mất quy tín.hãy như bác bùi tín.

  10. Ha_Pham says:

    Cu Bui-Tin dang tra loi cau hoi ve suy nghi cua ong, truoc su keu goi tham gia “Con duong Viet-nam”.
    Voi trinh do gioi han cua mot ban doc bao dan chim Viet, toi co the tu hieu ve dieu gi cu Bui-Tin muon
    nhan gui ?
    1. Con duong VN la mot hien tuong dang khich le, song de thu hut duoc nhieu su ung ho, no can phai co thoi gian.
    2. Diem mau chot de chua benh cho xa hoi VN, la phai tien toi xa hoi “da nguyen, da dang”.
    va trong do khong loai tru kha nang phai giai the DCS VN, triet tieu moi mam mong cua “giai cap dau tranh”, cung nhu triet tieu su bao thu cua “DINH HUONG XA HOI CHU NGHIA, THEO DAC THU VIET-NAM”.
    Cam on su dan duong chi huong cua cu Bui-Tin, cho nhung nguoi VN, nang long voi que huong dat nuoc. Xin chuc cu Bui-Tin song lau.

Phản hồi