Đừng khóc cho Phương Uyên mà hãy sống cùng mơ ước của em
Cô bé đứng trên bục cao, đôi kính cận có cọng dày, tóc vén cao, áo trắng học trò, thân hình mảnh mai trông giống như một cô bé học sinh 15 tuổi đang đứng bảng đen trong lớp học chứ không phải đứng trước tòa án Cộng Sản. Em không sợ hãi, không van xin, trầm tĩnh và tinh khôi như một thiên thần: “Tôi là sinh viên yêu nước, nếu phiên tòa hôm nay kết tội tôi, thì những người trẻ khác sẽ sợ hãi và không còn dám bảo vệ chủ quyền của đất nước. Nếu một sinh viên, tuổi trẻ như tôi mà bị kết án tù vì yêu nước thì thật sự tôi không cam tâm”.
Cạnh em, Đinh Nguyên Kha, áo sơ mi trắng, tóc cắt cao của một thanh niên Việt Nam kiểu mẫu. Nguyên Kha cũng dõng dạc: “Tôi trước sau vẫn là một người yêu nước, yêu dân tộc tôi. Tôi không hề chống dân tộc tôi, tôi chỉ chống đảng cộng sản. Mà chống đảng thì không phải là tội”.
Hàng triệu người Việt Nam trong hai ngày qua sống trong tâm trạng vừa vừa phẫn nộ, vừa xót xa nhưng cũng vừa hãnh diện. Phẫn nộ khi đọc bản án của đảng CS dành cho hai em, xót xa khi nhìn vóc dáng mảnh mai, yếu đuối của Phương Uyên, nhưng hãnh diện đến rơi nước mắt vì những câu nói lịch sử của hai em.
Trước ngày ra tòa Cộng Sản, không ít người nghĩ rằng giới lãnh đạo CSVN chắc cũng “giương cao đánh khẽ thôi” vì hai em còn trẻ, nhất là Nguyễn Phương Uyên không những là một cô bé khi bị bắt mới 20 tuổi mà còn là một cán bộ đoàn trường của đoàn Thanh Niên Cộng Sản Đại học Công nghiệp Thực phẩm. Đất nước khó khăn, lòng người ly tán. Chưa bao giờ Việt Nam đứng trước hàng trăm ngàn thử thách như ngày nay. Ngoài biển, như Việt Khang thét lên trong dòng nhạc của em “Giặc Tàu ngang tàng trên quê hương ta, Hoàng Trường Sa, đã bao người dân vô tội, chết ngậm ngùi vì tay súng giặc Tàu” và bên trong là một căn nhà đang đổ nát, một quốc gia bị phân liệt đến mức tận cùng, một nền kinh tế đang trên đà phá sản, giới lãnh đạo đảng CS dù độc ác, bất nhân, ti tiện, ngu xuẩn bao nhiêu cũng phải biết ngừng tay đao phủ để cứu vớt non sông và cứu vớt chính bản thân đảng. Nhiều người nghĩ thế.
Trước ngày ra tòa Cộng Sản, không ít người có thể đã nghĩ hai em sẽ xin tha, sẽ tự thú, sẽ đầu hàng. Các em còn nhỏ và đời sống còn dài. Cuộc tranh đấu giữa các em và chế độ độc tài như trò chơi cút bắt. Bắt được xin tha, tha xong lại tranh đấu tiếp theo kiểu “vừa đánh vừa đàm” của người lớn. Nhiều anh chị của các em trước đây đã chơi trò chơi đó vì họ nghĩ muốn làm gì trước hết cũng cần phải sống, cần phải có mặt, cần phải có điều kiện để viết, để nói, và muốn thế hãy tạm thời thú nhận, có chết chóc ai đâu, chẳng người nào, cơ quan nào, tổ chức nào, dù quốc tế hay Việt Nam, tin một lời tự thú trong chế độ CS độc tài. Nhiều người nghĩ thế.
Cả hai nhóm người tiên đoán như trên đều lầm.
Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha không khuất phục. Chuyện “thú tội”, “xin khoan hồng” chỉ mới vài năm trước đây nhưng như đã thuộc vào quá khứ xa xôi, một thời kỳ còn chập chững đấu tranh, một phương pháp nay đã lỗi thời. Tranh đấu cho quyền lợi của dân tộc là một tự nguyện phát xuất từ trái tim và lòng yêu nước. Không ai bắt các em phải làm những việc các em không chọn lựa. Nhịp đập chân thành của con tim và tiếng gọi thiêng liêng của lòng yêu nước không cho phép một người gập đầu “xin khoan hồng”, “thú tội” dù chỉ là một hình thức trá hàng. Bảo vệ tổ quốc là một niềm vui, niềm hãnh diện. Nếu đã chọn hy sinh phải hy sinh cho trọn vẹn với lý tưởng của đời mình.
Tình yêu nước trong lòng Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha vô cùng trong sáng. Không giống Nguyễn Thị Minh Khai trước giờ bị xử tử hô lớn “Đảng Cộng sản Việt Nam muôn năm!” để thể hiện tinh thần bất khuất, kiên trung của bà ta đối với đảng, hay Lê Hồng Phong, trong lời trăn trối cuối cùng ngoài Côn Đảo chỉ nguyện trung thành với đảng, Phương Uyên và Nguyên Kha chỉ nghĩ đến những bà mẹ Việt Nam đang buôn tảo bán tần, nghĩ đến các em thơ đang lây lất trên đường phố, nghĩ đến máu các chú bác đã đổ xuống ở Hoàng Sa, nghĩ đến nắm xương của các chú bác đã thành cọc cắm lên hải đảo Trường Sa.
Ngày 16 tháng Năm 2013 là ngày lịch sử.
Như đã có một lần trong lịch sử, ngày 26 tháng Hai năm 1285, Bảo Nghĩa Vương Trần Bình Trọng hô lớn “Ta thà làm quỷ nước Nam, chứ không thèm làm vương đất Bắc”. Chàng thanh niên Việt Nam Trần Bình Trọng chỉ mới 26 tuổi.
Như đã có một lần trong lịch sử, ngày 17 tháng Sáu năm 1930, 13 đảng viên Việt Nam Quốc Dân Đảng đã dành hơi thở cuối cùng của đời mình trên mặt đất này để gọi tên hai tiếng Việt Nam trước khi bước lên máy chém, tuyệt nhiên không ai trong số họ kể cả Đảng trưởng Nguyễn Thái Học hô Việt Nam Quốc Dân Đảng muôn năm. Đảng chính trị với họ chỉ là chiếc ghe để chèo dân tộc sang bến bờ độc lập chứ không phải mục tiêu, cứu cánh của cuộc đời họ hay của phe nhóm và tổ chức họ giống như đảng CSVN. Nguyễn Thái Học khi sống là Đảng trưởng Việt Nam Quốc Dân Đảng nhưng khi chết đã chết như bao nhiêu thanh niên yêu nước khác, thư thái ngâm những vần thơ tuyệt mệnh “Chết vì tổ quốc, chết vinh quang, lòng ta sung sướng, trí ta nhẹ nhàng”. Chàng thanh niên Việt Nam Nguyễn Thái Học chỉ mới 29 tuổi.
Lịch sử mang tính thời đại và tính liên tục. Mỗi thế hệ có một trách nhiệm riêng, dù hoàn thành hay không, khi bước qua thời đại khác, vẫn phải chuyển giao trách nhiệm sang các thế hệ lớn lên sau. Sức đẩy để con thuyền dân tộc vượt qua khúc sông hiểm trở hôm nay không đến từ Mỹ, Anh, Pháp hay đâu khác, mà bắt đầu từ bàn tay và khối óc của tuổi trẻ. Lịch sử Việt Nam đã và đang được viết bằng máu của tuổi trẻ Việt Nam.
Giới lãnh đạo Đảng cũng không “giơ cao đánh khẻ” như có người hy vọng nhưng bằng một bản án nặng nề, bẩn thỉu và hèn hạ nhất đối với hai em Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha.
Mấy ngày nay trên nhiều diễn đàn khá đông người lại tiếp tục tranh cãi chuyện chủ nghĩa Cộng Sản còn sống hay đã chết. Thật ra, chủ nghĩa Cộng Sản sống hay chết tùy thuộc vào góc nhìn và cách phân tích bản chất của chế độ độc tài toàn trị Cộng Sản. Chủ nghĩa Cộng Sản, như một lý tưởng mà không ít người đeo đuổi trong thời trai trẻ, có thể đã chết tại Nga ngay sau khi Cách Mạng Tháng Mười bùng nổ 1917, đã chết tại Trung Quốc khi Mao Trạch Đông lên nắm chính quyền 1949, và chết tại Việt Nam khi Hồ Chí Minh cất tiếng trên quảng trường Ba Đình đầu tháng 9 năm 1945, nhưng từ đó đã bắt đầu một loại chế độ Cộng Sản thức tế với các đặc tính bất nhân, tàn bạo nhất trong các chế độc độc tài của lịch sử loài người. Chế độ đó vẫn còn tồn tại ở Việt Nam biểu hiện qua bản án khắc nghiệt dành cho Phương Uyên và Nguyên Kha.
Bộ máy chính trị toàn trị, kinh tế lạc hậu, xã hội sa đọa, đạo đức suy đồi, hiện tượng sùng bái cá nhân, thói quen suy tôn lãnh tụ, lừa dối nhân dân, bưng bít có chủ trương, đỗ thừa có hệ thống của ý thức hệ Cộng Sản vẫn còn nguyên tại Việt Nam như từ ngày mới nhập cảng từ Liên Xô, Trung Quốc.
Phương pháp đầu độc, tẩy não của đảng CSVN dành cho các em bé Việt Nam hoàn toàn giống phương pháp đầu độc thiếu nhi đang thực hiện tại Triều Tiên. Hình ảnh “Bác Kim” trong lòng thiếu nhi Triều Tiên như Bradley K. Martin mô tả trong tác phẩm “Dưới sự bảo bọc đầy tình thương của cha già dân tộc” (Under the Loving Care of the Fatherly Leader) không khác gì hình ảnh một “Bác Hồ” “tình thương bao la”, “cha già dân tộc”, “nhà thơ lỗi lạc”, “nhà quân sự thiên tài”, “nhà giáo dục vĩ đại” được Đảng nhồi nhét vào tâm hồn trong trắng của bao nhiêu thế hệ Việt Nam.
Những ai còn nghĩ đến “hòa giải hòa hợp” với CS, còn tin vào lòng dạ chí thành của Thứ trưởng Ngoại Giao CS Nguyễn Thanh Sơn khi thắp hương trước phần mộ của các chiến sĩ VNCH ở nghĩa trang quân đội Biên Hòa hãy đọc lại bản án của đảng CS dành cho hai em Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên một lần nữa và tự hỏi có một phương pháp, một con đường nào, một hy vọng nào để dân tộc Việt Nam có thể sống chung với đảng CSVN. Một người có nhận thức chính trị căn bản nào cũng biết là không.
Những ai còn hoài nghi vào sức mạnh dân tộc Việt Nam hãy đọc lại lời tuyên bố của hai em “Tôi trước sau vẫn là một người yêu nước, yêu dân tộc tôi.” Là một đoàn viên đoàn thanh niên Cộng Sản chắc chắn Phương Uyên đã được nhồi sọ rằng khi lớn lên phải biết trung thành với đảng, phải biết đi theo con đường đảng đã vạch ra. Tư tưởng Cộng Sản ngoại lai nô dịch dù độc hại bao nhiêu cũng không giết được hạt mầm dân tộc đang âm thầm lớn lên trong tâm hồn hai em, đã chiến đấu trong nhận thức của hai em, đã chiến thắng qua hành động của hai em và biểu hiện hùng hồn qua câu nói lịch sử của hai em. Đảng CS muốn Phương Uyên trở thành sâu bọ đo hai hàng chân trên cành cây mục nát của đảng nhưng em đã vươn lên thành cánh bướm vàng.
Trong nỗi đau khi nghe tin hai em bị kết án nặng nề đã dâng trong lòng hàng triệu người Việt Nam một niềm hãnh diện. Lòng yêu nước đã thắng. Chưa bao giờ ranh giới giữa yêu nước và bán nước rõ ràng hơn hôm nay. Cuộc chiến nào cũng khó khăn nhưng cuộc chiến tư tưởng bao giờ cũng khó khăn nhất. Những câu nói của hai em sẽ vang vọng trong dòng lịch sử ngàn đời không phai. Lịch sử dân tộc, qua bao thời đại, đã được giữ gìn bằng sức mạnh tuổi trẻ. Thời đại hôm nay là thời đại của Đổ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương, Đinh Nguyên Kha, Nguyễn Phương Uyên, của hàng trăm thanh niên nam nữ đang ở trong tù CS, của hàng ngàn hàng triệu thanh niên Việt Nam đang sắp sửa tiếp nối hành trình. Lịch sử Việt Nam vừa đau thương nhưng vừa là một bản hùng ca viết bằng nước mắt và nụ cười của bao nhiêu thế hệ.
Ai dạy Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên để nói những câu hào hùng như thế. Không ai dạy. Như một lần tôi đã viết, tuổi trẻ Việt Nam không cần một ngọn hải đăng để rọi sáng đêm tối trời dân tộc nhưng ngay từ trong lòng họ đã bùng cháy lên ngọn đèn tự chủ được thắp sáng bằng tâm thức Việt Nam. Tuổi trẻ Việt Nam ngày nay không cần chờ đợi một minh quân ra đời hay một lãnh tụ xuất hiện để dẫn dắt họ trên đường cứu nước bởi vì chính họ sẽ là những minh quân của thời đại và con đường dẫn đến điểm hẹn lịch sử được soi sáng bằng trí tuệ Việt Nam. Tuổi trẻ Việt Nam ngày nay không cần vay mượn một chủ nghĩa, một ý thức hệ, một lý thuyết ngoại lai nào làm kim chỉ nam để giải phóng dân tộc bởi vì chính họ đã được trang bị bằng các đặc tính dân tộc, nhân bản và khai phóng kết tinh và kế thừa từ hơn bốn ngàn năm lịch sử. Các em cũng nhắc cho giới lãnh đạo Đảng biết rằng một ngàn năm sống trong bóng tối Bắc thuộc không làm dân tộc Việt Nam mù mắt thì ba mươi tám năm trong triết học Mác-Lê làm sao có thể thui chột đi tình yêu nước thiết tha trong lòng người dân và nhất là trong lòng tuổi trẻ Việt Nam.
Ngoài bản chất tàn ác, bất nhân, ti tiện, còn lý do nào khác khiến Đảng đã ra tay nặng nề với hai em Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên.
Còn một lý do nữa, bởi vì Đảng sợ.
Đúng như Brad Adams, Giám đốc Ban Á Châu của Human Rights Watch (HRW) phát biểu: “Đưa người dân ra tòa xử chỉ vì phát tán tờ rơi chỉ trích chính phủ là một việc làm lố bịch và biểu hiện sự bất an của chính quyền Việt Nam”.
Đảng cảm thấy “bất an” là phải. Trong suốt 38 năm cai trị đất nước bằng nhà tù sân bắn chưa bao giờ đảng CS bị cô lập trên thế giới và mất chỗ đứng hoàn toàn trong lòng dân tộc Việt Nam như ngày nay. Không giống như trong thời chiến núp bóng dưới chiêu bài “chống ngoại xâm” và lợi dụng lòng yêu nước của nhiều người Việt Nam, ngày nay, chung quanh đảng chỉ có kẻ thù. Những tâm thư, thỉnh nguyện, góp ý kiến về hiến pháp, đổi tên đảng, thay tên nước vừa qua cho thấy, nhiều thành phần, lực lượng trước đây là phên dậu của đảng, là hậu thuẫn của đảng đang quay sang chống đảng. Một người dù mê muội bao lâu cũng có một lần thức tỉnh. Một tiếng nói đúng gióng lên dù trễ còn hơn im lặng suốt đời.
Hành động điên cuồng vượt qua mọi thước đo đạo đức qua hai bản án dành cho hai em Nguyên Kha và Phương Uyên cho thấy không phải sức bén của con dao độc tài mà là hành động tuyệt vọng của đảng CSVN. Quyết định của Nicolae Ceausescu khi ra lệnh công an bắn vào cuộc biểu tình của nhân dân Rumania sáng ngày 17 tháng 12 năm 1989 chỉ để dẫn đến bản án tử hình dành cho vợ chồng ông ta một tuần sau đó. Thật vậy, lịch sử đã nhiều lần chứng minh, khi một chế độ chỉ còn trông cậy vào các phương tiện bạo lực trấn áp để tồn tại, chỉ còn biết sử dụng bộ máy công an kềm kẹp để duy trì quyền cai trị, ngày tàn của chế độ đó chỉ là vấn đề thời gian.
Những ai còn đang đứng bên lề cuộc tranh đấu vì chủ quyền đất nước, vi tự do dân chủ nhân bản hãy bước lên chuyến tàu lịch sử hôm nay để cùng với hai em đi về phía bình minh của dân tộc Việt Nam. Đời người rồi sẽ qua nhưng dân tộc Việt Nam phải còn và mãi mãi sẽ còn. Con tàu đi cứu nước còn nhiều toa rộng, đủ chỗ cho mọi người, mọi thành phần, mọi tôn giáo, mọi quá khứ. Hành động cứu nước cũng rất nhiều để chọn, không nhất thiết phải vào tù ra khám, không nhất thiết phải tìm cho ra được những cây búa lớn để đập vở bức tường chuyên chính, nhưng một bàn tay nhỏ, một bước chân xuống đường chống thực dân đỏ Trung Quốc, một thái độ không hợp tác với nhà cầm quyền CS, một lá thư thăm hỏi các em các cháu trong tù trong những ngày sinh nhật, lễ lớn, một tấm vé tham dự bữa cơm gây quỹ giúp các em đang bị tù hay đang bị khó khăn v.v… cũng mang đầy ý nghĩa.
Bức tường chuyên chính CSVN đã không sụp đổ vì những cơn bão thời đại Liên Xô, Đông Âu, Bắc Phi xa xôi nhưng chắc chắn sẽ sụp đổ vì những giọt nước kiên nhẫn Việt Nam đang nhỏ xuống từ tuổi trẻ Việt Nam, từ đồng bào Việt Nam trong cũng như ngoài nước. Chúng ta có thể khác nhau ở điểm khởi hành nhưng có cùng một điểm hẹn tự do để đạt đến. Chúng ta có thể mang trên vai những hành lý khác nhau nhưng đều chất chứa bên trong một khát vọng dân chủ để theo đuổi. Đừng khóc cho Phương Uyên mà hãy sống cùng mơ ước của em.
© Trần Trung Đạo
Nguồn: trantrungdao.com
Trần Bình Trọng xưa rằng: “Thà làm quỷ nước Nam còn hơn làm vua đất Bắc!
Nữ sinh viên Nguyễn Thị Phương Uyên hôm 16.05.2013: “Tôi là sinh viên yêu nước, nếu phiên tòa hôm nay kết tội tôi, thì những người trẻ khác sẽ sợ hãi và không còn dám bảo vệ chủ quyền của đất nước. Nếu một sinh viên, tuổi trẻ như tôi mà bị kết án tù vì yêu nước thì thật sự tôi không cam tâm”.
Đinh Nguyên Kha dõng dạc: “Tôi trước sau vẫn là một người yêu nước, yêu dân tộc tôi. Tôi không hề chống dân tộc tôi, tôi chỉ chống đảng cộng sản. Mà chống đảng thì không phải là tội”.
Người yêu nước thì xưa ha nay cũng chỉ là một.
Kẻ bán nước thì nay hay xưa cũng thế mà thôi!
Ngày xưa thì Trần ích Tắc, ngày nay thì tập đoàn CSVN: Lũ bán nước, bọn tay sai ngoại bang.
Hôm qua (20/05/13) Bần-Nông có post trang mạng để ký thỉnh nguyện thư (petition) hỗ trợ cho 2 em Phương-Uyên & Nguyên kha trên những bài viết về 2 em, nhưng ko thấy được đăng. Vì thế BN xin post lại. Nếu điều nầy vi phạm điều lệ, thì xin BBT cho BN biết. Mong BBT ĐCV giúp đỡ & thông cảm. Thành thật cám ơn BBT ĐCV. Bần-Nông
Để hỗ trợ (support) tinh thần đấu tranh của 2 “thiên thần nhỏ bé” nầy (theo Bần-Nông), mong các bạn hãy vào trang mạng dưới đây để ký thỉnh nguyện thư (petition) hỗ trợ 2 em. Thỉnh nguyện thư sẽ gửi đến:
This petition will be delivered to:
United Nations ; President Obama, Worlds Leaders and Human Rights Watch
Freedom For Nguyen Phuong Uyen and Dinh Nguyen Kha:
http://www.change.org/petitions/united-nations-president-obama-worlds-leaders-and-human-rights-watch-freedom-for-nguyen-phuong-uyen-and-dinh-nguyen-kha
Chú ý: Thỉnh nguyện thư nầy không phân biệt quốc gia nơi bạn cư ngụ. Bạn chỉ cần có email & địa chỉ nơi cư ngụ. Trên thỉnh nguyện thư nầy, có phần “outside US?”, thì bạn click lên đó nếu bạn cư ngụ ngoài U.S.A. Nếu nhiều bạn dùng cùng 1 computer để ký, sau khi 1 bạn ký xong, bạn nên logout (click lên mũi tên nhỏ góc phải trên cùng sẽ thấy phần “logout”) để bạn kế tiếp ký vào.
Ngoài ra, trang mạng Dân Làm Báo còn có tuyên bố hỗ trợ 2 bạn Phương-Uyên & Nguyên-Kha. Mong các bạn cùng đồng hành ký tên hỗ trợ. Mời các bạn cùng tham gia và ký tên tại đây:
https://docs.google.com/forms/d/17oYoq7UQUV1tDTUuM7S4U8i0SzGS-f04STZffDYCbfM/viewform#start=openform
Thành thật cám ơn các bạn. Thân ái. Bần-Nông
Gọi về các con Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên trong ngục tù với tấm lòng thương yêu
Tuổi trẻ Yêu nước là một nhóm vận động ở hải ngoại. Vào tháng Mười năm 2012, một tòa án Việt Nam đã xử hai nhạc sĩ, Trần Vũ Anh Bình (có bút danh là Hoàng Nhật Thông) và Võ Minh Trí (nghệ danh Việt Khang), lần lượt là sáu và bốn năm tù vì đã viết các bài hát chỉ trích chính quyền và có liên hệ với Tuổi trẻ Yêu nước.
Fox News và báo ngoại quốc đăng tin về bảng án Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha . Hãng thông tấn AFP đăng nguyên văn cả lời của Nguyễn Phương Uyên nói trước tòa: “Việc tôi làm thì tôi chịu xin nhà cầm quyền đừng làm khó dễ mẹ hay gia đình của chúng tôi. Chúng tôi làm để thức tỉnh mọi người trước hiểm họa Trung Quốc xâm lược đất nước và cuối cùng là chúng tôi làm xuất phát từ cái tấm lòng yêu nước nhằm chống cái xấu để làm cho xã hội ngày càng tốt đẹp tươi sáng hơn”.
Hôm thứ Sáu (16/05/2013) bản tin Fox News một cơ quan thông tấn lớn của Hoa Kỳ đã đưa tin đảng cộng sản Việt Nam xử án Nguyễn Phương Uyên và Nguyên Kha, cùng với một số báo ngoại quốc như dưới đây:
Nhà nước Việt Nam công bố bỏ tù hai sinh viên đến 6 và 8 năm tù vì thả truyền đơn chống Trung Quốc
HÀ NỘI, Việt Nam – Tòa án Việt Nam đã kết án hai sinh viên hoạt động dân chủ từ 6 đến 8 năm tù vì tội phân phát truyền đơn kêu gọi người dân biểu tình chống Trung Quốc.
Tòa án kết tội ngày Thứ Năm (16/05/2013) trong sự đàn áp chống lại bất đồng quan điểm độc đảng, một nhà nước độc tài toàn trị.
Luật sư Nguyễn Thanh Lương cho biết Nguyễn Phương Uyên đã bị kết án sáu năm, trong khi Đinh Nguyên Kha bị kết án tám năm, cuộc xét xử trong cùng một ngày.
Hai sinh viên này bị bắt giữ vào tháng Mười năm 2012 tại thành phố Hồ Chí Minh đã rãi truyền đơn kêu gọi biểu tình phản đối tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc ở Biển Đông.
Vietnam sentences 2 students to 6 and 8 years in prison for distributing anti-China leaflets
Published May 16, 2013
Associated Press
HANOI, Vietnam – A Vietnamese court has sentenced two student activists to between six and eight years in prison for distributing leaflets calling on people to demonstrate against China.
The sentences Thursday were the latest in an intensified crackdown against dissent in the one-party, authoritarian state.
Lawyer Nguyen Thanh Luong says Nguyen Phuong Uyen was sentenced to six years, while Dinh Nguyen Kha received eight years after a one-day trial.
They were arrested in October in Ho Chi Minh city for handing out leaflets urging protests against China’s territorial claims in the South China Sea.
Popular anger against China puts Hanoi in a difficult position because it can’t afford to alienate Beijing, its large, fellow Communist neighbor.
Luong said the two meant to demonstrate “patriotism and did not mean to oppose the government.”
——————
***AFP:
Vietnam jails activists for ‘propaganda’ leaflets
AFP 5/16/2013 1:10:36 PM
Vietnam jailed two young activists Thursday for distributing anti-government leaflets, in a case slammed by rights groups as a fresh attempt by the communist regime to silence its critics.
University student Nguyen Phuong Uyen, 21, was given six years in prison for anti-state propaganda, while computer technician Dinh Nguyen Kha, 25, was jailed for eight years, their lawyer told AFP.
Both will have to serve an additional three years of house arrest afterwards, lawyer Nguyen Thanh Luong said by telephone from the court in the southern province of Long An.
“The sentences were too heavy,” he said, adding that although the pair might have committed some minor infractions, the lengthy jail terms were not appropriate.
“They said they did what they did because of their patriotism and to make society a better place. For this to be seen as anti-state propaganda was never what they wished,” he added.
The pair were accused of distributing anti-government leaflets which “humiliated the administration” and called for demonstrations against the regime, according to a copy of the indictment which was posted online.
The charges, which carried a maximum sentence of 20 years in jail, are routinely laid against dissidents in authoritarian Vietnam, where the ruling Communist Party forbids all political debate.
Dozens of activists have been jailed since the one-party state began a new crackdown on free expression in late 2009.
This year alone, at least 38 activists have been convicted of anti-state activity under what rights groups say are vaguely defined articles of the penal code.
AFP’s request to attend the latest trial was turned down by Long An authorities.
Uyen — whose plight has attracted strong online support from Vietnamese activists — had called for the charges against her to be dropped as she addressed the court.
“I am a patriotic student. If the court today charges me with a crime, all young people will be frightened,” she said, according to an unofficial transcript posted online by activists.
Uyen also made a moving appeal in court to Vietnam’s notorious security forces, her lawyer said. “She asked police not to make life difficult for her family and said she took responsibility for what she has done,” he added.
Photographs and reports about the trial were widely shared on dissident blogs and on Facebook. At least three activists who tried to attend the proceedings were detained by police, campaigners said.
Rights defenders had appealed for the two defendants’ immediate release.
“Putting people on trial for distributing leaflets critical of the government is ridiculous,” said Brad Adams, Asia director at Human Rights Watch.
“Vietnam should stop using politically controlled courts to convict critics,” Adams added in a statement.
Vietnam bans private media and all newspapers and television channels are state-run. Lawyers, bloggers and activists are regularly subject to arbitrary arrest and detention, according to rights groups.
Để hỗ trợ (support) tinh thần đấu tranh của 2 “thiên thần nhỏ bé” nầy (theo Bần-Nông), mong các bạn hãy vào trang mạng dưới đây để ký thỉnh nguyện thư (petition) hỗ trợ 2 em. Thỉnh nguyện thư sẽ gửi đến:
This petition will be delivered to:
United Nations ; President Obama, Worlds Leaders and Human Rights Watch
Freedom For Nguyen Phuong Uyen and Dinh Nguyen Kha:
http://www.change.org/petitions/united-nations-president-obama-worlds-leaders-and-human-rights-watch-freedom-for-nguyen-phuong-uyen-and-dinh-nguyen-kha
Chú ý: Thỉnh nguyện thư nầy không phân biệt quốc gia nơi bạn cư ngụ. Bạn chỉ cần có email & địa chỉ nơi cư ngụ. Trên thỉnh nguyện thư nầy, có phần “outside US?”, thì bạn click lên đó nếu bạn cư ngụ ngoài U.S.A. Nếu nhiều bạn dùng cùng 1 computer để ký, sau khi 1 bạn ký xong, bạn nên logout (click lên mũi tên nhỏ góc phải trên cùng sẽ thấy phần “logout”) để bạn kế tiếp ký vào.
Ngoài ra, trang mạng Dân Làm Báo còn có tuyên bố hỗ trợ 2 bạn Phương-Uyên & Nguyên-Kha. Mong các bạn cùng đồng hành ký tên hỗ trợ. Mời các bạn cùng tham gia và ký tên tại đây:
https://docs.google.com/forms/d/17oYoq7UQUV1tDTUuM7S4U8i0SzGS-f04STZffDYCbfM/viewform#start=openform
Thành thật cám ơn các bạn. Thân ái. Bần-Nông
Xin đừng để Uyên Kha cô đơn trên con đường đối diện lũ sâu bọ
Hôm nay ngày mười sáu tháng năm
Năm hai ngàn không trăm mười ba
Ở nước Việt Nam Xã Nghĩa Cộng Hòa
Có một phiên tòa xử người yêu nước
Ngày bọn bạo quyền hại người bất khuất
Ngày lũ quỷ ma áp chế lương dân
Ngày đám Cộng nô lôi mớ luật rừng
Đội lốt quan tòa kết án người vô tội
Tội của người đâu sao tôi không thấy?
Chỉ thấy em tôi những gương mặt thiên thần
Sáng như trăng rằm, dũng cảm vô song
Khảng khái đối đầu, chẳng hề run sợ
Tội của em đây tội lòng trăn trở
Yêu quê hương, thương dân tộc đồng bào
Xót xa nhìn tổ quốc quặn mình đau
Bị xâu xé bởi đám đầu trâu mặt ngựa
Tội của em đây hãy còn thêm nữa
Dám hiên ngang dõng dạc trước hung quyền
Gióng tiếng chuông rền thức tỉnh thanh niên
Thấy hiểm họa ngoại xâm, biết điềm mất nước
Những tấm truyền đơn nêu tên kẻ cướp
Chính bọn bá quyền Trung Cộng hung hăng
Cứu non sông, tuổi trẻ hãy một lòng
Cùng nắm tay đứng lên đáp lời sông núi
Tội đấy ư? Hỡi đám ma đầu lòng lang dạ thú
Ta chỉ thấy các ngươi một lũ nhục hèn
Cung cúc cúi đầu tuân lệnh quan trên
Run run đọc bản án mà lương tâm gục mặt
Hãy nhìn các em những thanh niên nước Việt
Có nghe chăng lời khảng khái hiên ngang
Đinh Nguyên Kha điểm mặt đảng bạo tàn
Phương Uyên nêu đích danh quân Tàu xâm lược
Ta chỉ thấy các em là những người yêu nước
Xứng đáng con Hồng cháu Lạc uy danh
Mẹ Việt Nam mang huyết thống Tiên Rồng
Luôn hãnh diện với đàn con như thế
Uyên, Kha ơi mắt tôi rưng rưng lệ
Thương hai em nhưng vẫn rất thầm mừng
Các em là những tuổi trẻ anh hùng
Làm đuốc sáng soi đường người tiếp nối
Tuy thân em tạm về nơi ngục tối
Tấm lòng em vằng vặc với trăng sao
Khí phách em lồng lộng giữa trời cao
Khiến bọn giặc bạo quyền đang khiếp sợ
Các bạn em đêm ngày đang vẫn đợi
Vẫn kiên gan nung chí lớn quật cường
Sẽ có một ngày tất cả đứng vùng lên
Ngày cách mạng bóng bình minh phải đến
Chế độ bạo tàn hiện đang giẫy chết
Tiếng oán than tiếng hận ngút trời cao
Sùng sục hờn căm nghẹn máu sôi trào
Sắp bùng nổ bất ngờ sau ánh chớp
Đã đến vận tàn của Cộng gian đảng cướp
Khi thanh niên tuổi trẻ rắp lên đường
Tuốt sáng gươm thần hừng hực đuốc thiêng
Cờ chính nghĩa tung bay ngời đất Việt
Quang Dương
Cám ơn Quang Dương,một bài thơ, một tiếng thét vang dội!
Ngọn cờ Uyên-Kha đang dẫn lối đưa đường cho thanh niên nước Việt.
Ngày tàn bạo quyền đã điểm!
***Lời nói sau cùng của Phương Uyên đã làm cho cả phòng xử án bàng hoàng và không khí chùng xuống, cô nói: “Việc tôi làm thì tôi chịu xin nhà cầm quyền đừng làm khó dễ mẹ hay gia đình của chúng tôi. Chúng tôi làm để thức tỉnh mọi người trước hiểm họa Trung Quốc xâm lược đất nước và cuối cùng là chúng tôi làm xuất phát từ cái tấm lòng yêu nước nhằm chống cái xấu để làm cho xã hội ngày càng tốt đẹp tươi sáng hơn” .
***Tấm Lòng Trách Nhiệm
Năm 1930, cuộc khởi nghĩa ở Yên Bái chống Pháp của Việt Nam Quốc Dân Đảng thất bại . Vị đảng trưởng Nguyễn Thái Học sa vào tay giặc
Ngày 28-3-1930, Hội đồng đề hình họp ở Yên Bái lần thứ nhất. chúng đã khép mươi người khổ sai có thời hạn, ba mươi bốn người khổ sai chung thân, năm mươi người bị đi đày và 40 người chịu án tử hình. Người đầu tiên là Nguyễn Thái Học. Tên giám binh Cases đã hỏi:
- Mày làm nghề gì?
Anh dõng dạc đáp:
- Ta làm nghề cách mạng!
- Vậy đồng bọn của mày là những ai?
Anh nhìn thẳng vào mặt hắn:
- Chỉ có một mình ta, ta chịu hoàn toàn trách nhiệm về cuộc khởi nghĩa ở Yên Bái. Lý do chính trị của …
Không để cho anh biện hộ, hắn vội ra lệnh ngăn lại. Anh cười nhạt:
- Vậy cái tòa án này đã đem cường quyền mà đè nén công lý! Đã thế ta nói làm gì nữa! Không cho ta nói lại thì ta cũng không cần trạng sư vào biện hộ cho ta đâu!
……………………….
Nguyễn Thái Học viết thư bằng tiếng Pháp gửi cho Toàn quyền Đông Dương.
Trong thư gửi cho Toàn quyền Đông Dương, anh đã viết:
Ông Toàn quyền,
Tôi, Nguyễn Thái Học ký tên dưới đây là chủ tịch Việt Nam Quốc Dân Đảng hiện đang bị giam tại ngục Yên Bái, trân trọng nói cho ông rõ rằng:
Hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp, tôi thật có trách nhiệm về mọi việc chính biến phát sinh trong nước do Đảng tôi chỉ huy từ năm 1927 đến nay, vì tôi là chủ tịch của Đảng và là người sáng lập nữa. Vậy xin ông giết một mình tôi, chứ đừng giết các người đảng viên hay gọi là đảng viên hiện giam ở các ngục, bởi người ta vô tội. Người ta vô tội vì trong số đó thì một phần là các đảng viên, nhưng họ vào Đảng là vì tôi khuyến khích họ, cho họ biết thế nào là nghĩa vụ một người dân đối với quốc gia, thế nào là những nỗi khổ nhục của một tên dân mất nước. Còn ngoài ra là những người bị vu cáo bởi bọn thù hằn, bởi lũ mật thám, bởi những bạn bè bán mình cho chính phủ Đông Dương. Tôi nhắc lại một lần nữa để ông biết cho rằng chỉ cần giết một mình tôi, vì tôi mới chính là thủ phạm….
( Trích )
Cô gái Việt Nam ơi!
Nếu chữ hy sinh có ở đời,
Tôi muốn nạm vàng muôn khổ cực
Cho lòng cô gái Việt Nam tươi.
Hồ Dzếnh-Cảm Xúc.