Chuyến công du của Trương Tấn Sang: Vẫn thế thôi!
Barack Obama tiếp Trương Tấn Sang tại Nhà Trắng – Ảnh: BBC
Chuyến công du của chủ tịch nước Trương Tấn Sang qua Hoa kỳ như tôi đã dự đoán, chẳng có gì đột phá, nếu không nói là một sự thất bại về ngoại giao.
Diễn biến của chuyến đi cho thấy, dù chính thức Tổng thống Barack Obama mời qua, nhưng việc qua Mỹ xem ra do phía Việt Nam chủ động, muốn qua gấp để chuyển một số thông điệp cần thiết sau chuyến triều kiến tại Bắc Kinh.
Khi chiếc chuyên cơ từ Việt Nam tới sân bay quân sự Adrew tại Washington DC vào ngày 23/7, ra đón tay tại sân bay chỉ có đại sứ Mỹ tại Việt Nam David Sheare. Không thấy một thủ tục lễ nghi nào dành cho nguyên thủ quốc gia, không một ai thuộc hàng tầm cỡ từ phía Hoa Kỳ, chỉ có đại diện Vụ Lễ Tân , Bộ Ngoại giao, tôi cứ nghĩ thông thường ở nước Mỹ có lẽ sẽ thực hiện nghi thức đó tại Nhà Trắng.
Thế nhưng vào sáng ngày 25/7, lễ nghi đón nguyên thủ quốc gia tại Nhà Trắng cũng không xảy ra. Tổng thống Barack Obama tiếp vội vã trong khoảng 30 phút, không dùng bữa cơm trưa làm việc, cũng không có đại yến mời nguyên thủ quốc gia, mặc dù buổi chiều tối Tổng thống Barack Obama đã từ Florida trở về.
Như vậy, có thể nói rằng, ông Trương Tấn Sang đã không được đón tiếp theo nghi lễ cấp nhà nước, thậm chí người đón ông vào Nhà Trắng để giới thiệu với Tổng thống Obama là Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam David Shear và Đại sứ Marshall người của Lễ tân của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ.
Buổi tiệc duy nhất mà chính phủ Hoa Kỳ chiêu đãi chủ tịch Trương Tấn Sang là buổi ăn trưa làm việc với Ngoại trưởng John Kerry tại Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ hôm 24/7.
Những lời phát biểu qua lại của ông Trương Tấn Sang và John Kerry trong bữa ăn trưa chẳng có gì mới mẻ. Về phía ông Kerry chẳng qua là nhắc lại những gì mà người tiền nhiệm Hillary Clinton đã từng nói vào những dịp khác, từ việc tìm kiếm người Mỹ mất tích đến thay đổi của Việt Nam sau hiệp định thương mại Việt Mỹ, hay đàm phán tham gia Hiệp ước Đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) hy vọng kết thúc vào cuối năm nay.
Mặc dù Liên minh các tổ chức bảo vệ lao động ở Hoa Kỳ cũng kêu gọi Mỹ ngưng lại vòng đàm phán TPP với Việt Nam cho đến khi nào Việt Nam chứng tỏ sự tuân thủ những chuẩn mực lao động cần có, đại diện thương mại Hoa Kỳ, ông Michael Froman nói Việt Nam đã vượt qua nhiều thử thách và đáp ứng được mọi tiêu chuẩn của TPP.
Tất cả đều là ngôn ngữ ngoại giao, vẫn còn bỏ ngỏ đấy những… hy vọng. Lời nói đẹp không bị đóng thuế và vô hại. Bởi vì vẫn phụ thuộc vào quốc hội Mỹ, nơi có nhiều dân biểu chỉ trích Việt Nam vi phạm nhân quyền và đòi gắn liền nó với sự chuẩn thuận. Vấn đề bán vũ khi sát thương cho Việt Nam lại càng khó khăn hơn. Có nghĩa rắng, mục tiêu trọng tâm của chuyến đi chẳng có gì tiến triển.
Ông Trương Tấn Sang nói trong chính sách đối ngoại xem Hoa Kỳ là đối tác hàng đầu có vẻ không thành thật. Những phê phán, chỉ trích, những ồn ào trong các ngày lễ “chiến thắng đế quốc Mỹ”, báo chí truyền thông chính thống vẫn nhắm tới Mỹ như là “thế lực thù địch”. Được quan tâm hàng đầu chắc lẽ là như vậy.
Tóm lại, chuyến công du của TrươngTấn Sang cuối cùng chỉ là sự thăm viếng xã giao miễn cưỡng, ngắn ngủi và nhạt nhẽo, không hề đạt được điều gì cụ thể.
Rõ ràng, vẫn tồn tại sự khác biệt lớn và độ tin cậy còn mong manh giữa hai nhà nước, hai hệ thống chính trị, một bên là dân chủ, tự do, một bên là độc tài toàn trị. Bất kỳ hợp tác nào trong bối cảnh này cũng chỉ dừng lại ở mức độ hai bên cùng có lợi, khó có thể đạt tới mức đồng minh thân thiện.
Tập đoàn lãnh đạo Việt Nam đang ở trong thế kẹt. Muốn hay không, chơi với Trung Cộng trong chính sách phò Tàu giữ đảng, Việt Nam đã có quá nhiều bài học cay đắng trong lịch sử về sự tráo trở, lật lọng. Giữ đảng trong thế chư hầu, nhưng có thể sẽ đến lúc đảng cũng chẳng giữ nổi cái thế chư hầu nữa mà thực sự là sẽ lệ thuộc tới mức nô lệ. Cuộc xâm lược mềm, khuynh loát kinh tế trên lãnh thổ đã nằm trong âm mưu thâm hiểm như vậy. Còn Hoàng Sa đương nhiên đã bị xâm chiếm từ năm 1974 và được Hán hoá 100%. Một phần Trường Sa bị xâm lược từ năm 1988 và những đảo còn lại cũng nằm trong lộ trình thôn tính, vấn đề chỉ còn là thời gian mà thôi. Toàn bộ lãnh hải bao bọc khu vực Hoàng – Trường Sa đều bị Tàu không chế, ngang ngược bắt giữ, đánh phá ngư dân Việt Nam.
Giữ đảng để bảo tồn chế độ sẽ có nguy cơ đẩy đất nước vào tình trạng bị Hán hoá, còn ôm chân Tàu sẽ đẩy tập đoàn Hà Nội tới sự bị chi phối toàn diện bởi Trung Cộng.
Hoa Kỳ cần Việt Nam trong mục tiêu chuyển hướng chiến lược về châu Á-Thái Bình Dương và kìm chân Trung Cộng, nhưng Việt Nam không phải là tất cả để có thể đổi chác. Không có Việt nam, tại vùng biển Bắc Á và biển Đông, Hoa Kỳ đang có những đồng minh thân cận như Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, xa hơn là Australia, New Zealand, Indonesia và trong vùng tranh chấp có Philippines, Singapore…
Để thiết lập một quan hệ đối tác chiến lược với Hoa Kỳ, Việt Nam không thể là một nhà nước độc tài. Nếu có sự mong muốn ấy từ phía Việt Nam, chỉ có thể là sự giả dối, láu cá. Không thể trở thành bè bạn hay đồng minh được khi có quá nhiều “khác biệt” về các giá trị dân chủ và nhân quyền. Mà thực ra sự “khác biệt” sống sượng, khiên cưỡng ấy là do quan điểm của chủ nghĩa độc tài, phi dân chủ mà ra.
Giá trị của nhân quyền ở mọi nơi, với mọi chủng tộc, màu da là như nhau. Giá trị của nó là phổ quát, không thể có nhân quyền kiểu Mỹ, kiểu Thụy Điển hay kiểu Việt Nam.
“Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc“. Đó là mở đầu bản Tuyên ngôn Độc lập của Mỹ năm 1776 và đã được Hồ Chí Minh đưa vào Tuyên ngôn Độc lập của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà ngày 2/09/1945.
Người Việt hay người Mỹ đều có những quyền sống như nhau.
© 2013 Lê Diễn Đức – RFA Blog
Thật chính xác, quyền sống ,quyền làm người. Không phân biệt màu da, hay địa lý, tất cả con người sống trên hành tinh nầy, điều có sự sống bình đảng như nhau. Nghe bài đọc của Ông Trương Tấn Sang trước Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ thật buồn cười, cho một vị đại diện cho một Quốc Gia, những ngôn từ ngoại giao hoàn toàn Rỗng Tếch và Sượng Sùng trong ngôn ngữ. Lời nói chẳng bao giờ đi đôi với việc làm….
Cái trò chạy sang Tầu rồi, vài hôm sau, chạy sang Mỹ, là hành vi của một chủ tích một nước tiểu nhược. Thiên hạ, ai mà chẳng nhìn thấy.
Hóa ra Tầu t
Góp y vài hàng:
- Nghe nói rằng cuộc hội kiến của ông ct TT Sang với Obama diễn ra rất nhanh, ngắn ngủi chỉ độ một (1) giờ đồng hồ mà thôi, xong rồi thì đường ai nấy đi.
- Nghe nói ông ct VN có trao cho Obama một lá thư của cố ct Hồ Chí Minh gửi cho tt HK Truman ngày xửa ngày xưa (sau thế chiến II) để yêu cầu giúp đỡ VM chống Pháp (?).
- Nghe nói ông Obama nhận lời mời của ông ct nước sang thăm VN …vào cuối nhiệm kỳ (ba năm nữa)…không khác gì vợ chồng Bill Clinton ngày xưa (1995).
Kết luận:
1)- HK không mặn mà gì lắm với VN. Vì trót mang tiếng đồng minh mật thiết với Nhật, Phi và Nam Hàn nên Obama mới đành phải tiếp ông ct Sang và vì không muốn đẩy VN quá sâu vào vòng tay TQ;
2)- Vị trí chiến lược VN ở Biển Đông thì đã hẳn là quan trọng rồi, vì địa thế hiểm trở của cảng Cam Ranh và vì con đường hàng hải xuyên qua Biển Đông xuống tới Mã Lai, Nam Dương, Tân Tây Lan và Úc, là nhung nước đang có quan hệ kinh tê tăng trưởng với HK. Tuy nhiên VN có dám lấy can đảm đòi hỏi chủ quyền lãnh hải và HS-TS với TQ hay không, đó là quyền quyết định tối hậu của dân tộc VN, người Mỹ không thích xen vào nội bộ VN;
3)- Mở rộng quan hệ đối tác trên mọi lãnh vực, đó chỉ là lời hứa xuông trong cuộc đàm đạo ngắn ngủi không đầy 1 giờ. VN có gì hấp dẫn để cho HK chuyển đầu tư từ TQ sang ? HK giả vờ hô hào nhân quyền (cho nhân dân Mỹ mà thôi) chứ VN muốn làm ăn với Mỹ thì phải có gan xua xe tăng cán nát đầu sinh viên thanh niên tái diễn trò Thiên An Môn hồi đầu thập niên 90. Hãy xem gương TQ đấy, làm ăn với HK thì phải chấp hành nghiêm chỉnh giao kèo: tuyệt đối không lãng công, không đình công, không đòi tăng lương, làm việc cật lực 12 g/ngày, chất lượng bảo đảm tốt 100%;
4)- Trái banh nhân quyền, chủ quyền độc lập đang ở phía VN, do nhân dân VN tự quyết định. Mỹ không dại gì xen vào để mang tiếng xấu là “đế quốc, sen đầm” như hồi xưa. Người dân Mỹ đã quá hiểu VN rồi;
5)- TT Sang qua Mỹ chỉ là một trò hề múa rối để xoa dịu làn sóng chống đối trong nước trước áp lực ngàn cân của TQ mà thôi;
Le Quoc Trinh, Canada
Đọc kỹ hết các tin (informations) đi quí vị!
Phải nói đây là sự thành công vược bậc của ông Super Trương tấn Sang (mà các lãnh đạo VC, từ trước tới nay, chưa làm được! Điểm A hay điểm 95% cho ông Sang!).
TTS đem thư HCM ra “Phô trương” với OBAMA.Sao không nói đến thư chúc Tết của HCM với đồng bào
năm 1968( Mậu Thân).,thì té ra đó chỉ là một “lệnh tổng tấn công” trá hình.! Cũng lá thư chúc tết đó, mà hàng ngàn Lính Mỹ chết trong Mậu-Thân! Bộ ngoại giao Mỹ chắc thừa sức biết đây chỉ là trò bịp! Từ khi HCM sinh ra và đi làm “giặc”,có lúc nào “hắn” nói thật đâu? Ai biết chỉ giùm,xin đa tạ!
Lịch sử đã chứng minh CS là chuyên gia nói dốc và tráo trở.
Lãnh đạo nào có tốt cách mấy hể mà cộng sản là y như trán đã bị đóng dấu tội đồ ma mảnh của thế giới, mọi người phải cảnh giác.
Bài viết diển tả đúng sự that. Vn là một nhà nước độc tài,toàn trị,không thể nào trở thành”người bạn hàng” tốt”của Mỷ được.”Nếu có những mong muốn ấy từ VN, chỉ có thể là giả dối và láu cá”.Quá đúng! Không “láu cá”sao được,mắc mớ gì Ông TTSang,mà Ông “cám ơn” Mỹ đả tạo điều kiện cho người Mỹ gốc Việt phát triển!! Trơ trẻn hết chổ nói! Ông Sang nhân danh cái gì đối với tập thể người Việt tị nạn CS mà cám ơn-cám kiết??Quen thói “cáo Hồ”, như Trọng Lú nhân danh “cái gì” trước toàn dân VN ,để dạy khôn,dạy trẻ?? Trọng Lú đả bị nhà báo Nguyễn đắc Kiên
trong nước “vổ” vào mặt.Sao không lấy đó làm bài học!
OBAMA – SANG
Nhìn tấm ảnh Obma hơi ranh mãnh
Còn ông Sang như thể ngượng ngùng chi
Tay bắt tay dù miệng có mím cười
Nhưng tâm sự mỗi bên dường mỗi khác
Tổng Thống Mỹ chắc chẳng tin tưởng mấy
Chủ tịch Sang thì đầy vẻ ngại ngùng
Khác thời xưa Tổng Thống Diệm từng sang
Mỹ đón tiếp huy hoàng trông thấy rõ
Thôi thời thế và ngoại giao là thế
Hiểu đời không là thức giả ở đời
Còn sá gì bọn chống Cộng cực đoan
Như trong nước còn bao người cuồng tín
Đời là vậy tinh hoa luôn có it
Chỉ cá mè một lứa vẫn hơi nhiều
Chỉ vài lời ta nói cốt nhằm chơi
Đâu nào dám để bao người trách cứ
Thơ ta cứ vừa chơi mà vừa thật
Thật hay hư cũng lắm việc ở đời
Có gì đâu quan trọng để quý hồ
Chơi là chính còn đời sao chả được
Bởi có muốn dự vào ai có chịu
Chiếu việc làng há dễ lại ham sao !
ĐẠI NGÀN
(26/7/13)
VÈ SAO NGÀN như ri rà:
–Nhìn tấm ảnh Obma hơi ranh mãnh
Còn ông Sang như thể ngượng ngùng chi
–DâM TiêN hiệu đính như à ơi…
Nhìn tấm ảnh DâM Tiên kười ranh mãnh;
Còn Sao Ngàn như rứa ngượng ngùng thay
Hay hay !
Nota bene : Sao Ngàn có tí tiến bộ; biết
làm bài ngắn hơn, gọn gàng gang tấc hơn.
Cho con B. ( Master DâM)
“Còn sá gì bọn chống Cộng cực đoan ” (Đại Ngàn)
THƠ như rưá là hết khôn dồn dại !
Bỡi đối trong (1) là Con CU Cuả Đảng (10)
Mới đối đầu “bọn chống công cực đoan ” (1)
Sợ chi mô? ta đăng ký đàng hoàn !
Còn chú mi ? Khôn ngoan rơi đâu mất ?
HÀ LAM hởi, biết ” Mất lòng lời thật”
Vốn hiền hoà, ta không hỗn như DÂM
Biết rõ các ngươi ĐỒNG BỆNH TƯƠNG LÂN !
Cả hai đứa, đưòng cùng không lối thoát
Không biết chỗ DỪNG cắm đầu đi lac
MÂy, tre gai như vây buả tứ bề !
GÀN gặp NGÔNG !! comsĩ lắc đầu chê !
Dân kẻ Chợ !
Hai thằng nầy HỖN QUÁ !! Khakhakhák.khá
Không nghe lời qua, qua về mét MẠ !
DƠ, DẠI, DAI, DÀI …..Thiên hạ cười khinh !!!
Diễn đàn thanh thiên, đau cuả riêng minh ?
Có CHA CHÚ anh , em…
VÔ LỄ (thô lổ) vừa thôi chứ !!!!!!!
Muôn ĐỨNG GIỮA – lặng thầm KHÔN nên tránh
Mấy chữ CỜ VÀNG hay Chống Công Cực Đoan
CỜ ĐỎ vàng sao, hay CỜ MÁU quần què ! !
_ Chớ có DẠI chià đầu ra lãnh đạn
” Lọi thật mất lòng” NGỘ ra chưa thưa bạn ???
(Không có Việt nam, tại vùng biển Bắc Á và biển Đông, Hoa Kỳ đang có những đồng minh thân cận như Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, xa hơn là Australia, New Zealand, Indonesia và trong vùng tranh chấp có Philippines, Singapore…)
Họ Lê còn quên cái biên giới “tử huyệt”1030 Km ở phía Bắc, mà những nước trên không có. (Còn cái huyệt mà bác Nguyễn Trọng Dân nói là gì thì xin cho bà con biết nhé!) TT Ô BA MA đã đồng ý đưa VN vào TPP trước cuối năm, vậy cũng có chút khác đấy chứ. Đổi lại đ/c Sang phải trao gì cho Mỹ hoặc bà con CỜ VÀNG mình thì chưa thấy nói. Người Tàu bị bao vây tứ phía và chưa sẵn sàng cho một cuộc chiến, nên mỗi lần Bắc Kinh nhìn xuống cái gai ở hướng Nam là, lại phải cắn răng mà chịu, chờ thời.
“… Đổi lại đ/c Sang phải trao gì cho Mỹ hoặc bà con CỜ VÀNG mình thì chưa thấy nói….”
Đồng chí Sang không bao giờ muốn trao gì cho bà con cờ vàng cả. Người Mỹ sẽ được gì qua TPP? – vì họ không mất thì giờ để làm những chuyện… ruồi bu!. Tonydo cần đọc them trước khi lên diễn đàn phát biểu linh tinh?
Sao Hương Nguyễn có vẻ nóng gà vậy? TT làm việc cho quyền lợi quốc gia, nên khi VN vô TPP thì VN sẽ đưa nhiều hàng hoá qua Mỹ hơn,tất nhiên sẽ cạnh tranh với sản phẩm từ TQ ( hiện đang bao trùm trên thị trường Mỹ), và vì vậy dân Mỹ sẽ được hưởng giá cả rẻ hơn. Người lao động VN có thêm việc làm, nhà nước có thêm tiền, chuẩn bị qua Mỹ lấy mấy cái máy bay Boeing 787 đã đặt hàng từ trước. Chuyện mấy giàn tên lửa tầm ngắn bảo vệ bờ biển rồi sẽ xẩy ra, đừng nóng ruột. Còn cái vụ đ/c Sang làm gì cho bà con Cờ Vàng mình thì càng ngày càng nhiều mà Hương Nguyễn không thấy thì kể cũng lạ. Này nhá, vào ra phi trường dễ dàng hơn, không phải nộp mãi lộ như trước, bảo vệ tối đa về an ninh cho Việt Kiều, khi có kiện tụng thì đa phần Việt Kiều được bênh. Còn nếu Hương Nguyễn muốn họ trao quyền lãnh đạo cho bà con Cờ Vàng mình thì chắc phải còn lâu vì VN ta không có cái Văn Hoá như vậy. Ít nhất thế hệ bẩy bó chúng tớ. Kính.
Nói thêm cho Hương Nguyễn biết. Trước khi có bang giao Việt Mỹ 1995, Bà Cụ mình bệnh nên phải liều về. Tới phi trường TSN chân tay run lẩy bẩy, toát mồ hôi hột khắp toàn thân khi nhìn thấy đ/c công an mà hồi trước ở HN chúng tớ gọi là Cá Vàng,(mặc dù đã kẹp tờ $20 Đô trong Visa). Ấy vậy mà đ/c ấy còn hoạch hoẹ đủ điều.Lần cuối về VN cách nay cũng khoảng 5,6 năm, bà xã mình mua băng Pari by night ở chợ Tân Định, giá bèo “nhái” nên đ/c C/A giữ lại. Bà xã mình chửi đ/c này te tua, vuốt mặt không kịp ( với lý do tôi mua trong chợ đàng hoàng ). Mình vốn sợ CA lại biết cái CD đó về Mỹ cũng không sài được nên lao tới thương lượng và đút nhẹ $5 cho họ để làm hài lòng bà xã,có đồ kỷ niệm. Ai ngờ đ/c xếp CA trả lại, còn nói, chị nóng quá, cứ như anh thì đâu có chuyện, chúc anh đi bình an. Này Hương Nguyên, bạn muốn làm chính trị là chuyện cúa bạn, còn dân lành chúng tớ cứ mỗi lần Mỹ Việt tiến gần lại nhau hơn là bà con Cờ Vàng chúng tớ có nhờ. Đừng buồn nhé.
Một lần nữa thôi nhé: “bạn” muốn làm dân lành Việt Kiều thì cứ làm , đừng trông nhờ gì ở chúng tôi cả, nhé!
“Bạn” ôm Cờ Vàng về Việt-Nam thì can đảm thật. Nếu không thì xin đừng dùng danh xưng này: không có nghĩa gì với “bạn”, không chỉ có gây thêm nguy hiễm cho mình mà còn làm chúng tôi bị nhục lây.
Việt Kiều đi vào động thì tú bà vuốt ve chiều chuộng là điều nên làm từ lâu. Tôi thật không hiểu trước kia đi “chơi” mà bị hành hạ, hăm doạ , hối lộ như thế thì còn “sướng” cái gì?
Công dụng của TPP? – còn nhiều lắm, cho cả 2 phiá, ráng đọc thêm rồi không chừng tuần tới lên diễn đàn viết lại lần nữa, nhé?!
Cưng tonydo,
Qua đây thương cưng quá xá mấu . Lấy tên Mỹ tên Mẽo tức cười quá . Cưng đang ở đâu dzậy cưng . Ở dưới đáy giếng XHCN ngu đần hay là xứ Mỹ Tho mà có tên mẽo tên Mỹ ?
Hàng hóa gì của VN mà mang sang Mỹ để bán đây ? Cá Basa đớp Shi.t hay là mộc tồn cẩu xực xí quách , ngà voi , mật gấu, rượu ngâm rắn, sừng tê giác chăng ? Hàng hóa nào của VN để cạnh tranh với hàng hóa Tàu tại Mỹ . Qua đây cười muốn đứt cái bàng quang . Tại cái xứ nghèo đói VN đó hàng VN đã bị hàng ba Tàu đánh gục mà đòi cạnh tranh tại Mỹ .Ngu đần là tánh trời cho . Nhưng lạm dụng sự ngu đần hoài là điều không thể tha thứ được . Bớ tony dỏm
Thương cưng quá xá
.
LAM SƠN HUYNH ,
Sư đoàn 18 bộ binh đụng trận giữ dội bên mục ” Truong Tan Sang lam gi ở MỸ ” chờ Biệt Động Quân bên huynh tăng viện để rút về nghĩ ngơi, đánh máy mõi tay quá trời mà sao chưa thấy tình Huynh Đệ Chi Binh ra tay tăng viện ????
Xin trình với Huynh là Đã tái chiếm mặt trận bằng câu… classic ” Cộng con, cộng lớn cộng miền. Chỉ cần là cộng , đục liền không tha ”
Hahahahahaha…
( Giỡn cho vui )
Lâu lắm mới thấy lại ,
cuối tuần vui vẽ Lam Huynh….
Kính
Dan
Xin Đính chính…Với Lam Huynh
” Chế độ CS còn thì Hoàng sa Vĩnh biệt ” chớ không phải ” Trương…”