WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Đề nghị làm sáng tỏ vụ việc: Hồ Chí Minh là người Việt Nam hay Đài Loan?

 

Gần đây, dư luận sôi động về việc Đài Loan xuất bản cuốn sách “Tìm hiểu về cuộc đời Hồ Chí Minh.” ( Hồ Chí Minh sinh bình khảo), do nhà xuất bản Bạch Tượng Văn Hóa ấn hành ngày 01-11-2008.Tác giả là Hồ Tuấn Hùng, giáo sư đã từng dạy học hơn 30 năm, tốt nghiệp trường Đại Học Quốc Lập Đài Loan, khoa lịch sử. Người dịch ra tiếng Việt Nam là Thái Văn (không biết là người Việt Nam hay Trung Quốc).

Sách chủ yếu nói về Nguyễn Ái Quốc. Sau vụ án Hương Cảng,1931 cụ sang Liên xô nhưng bị lao phổi và chết ở Liên xô từ năm 1932. Sau đó, Quốc tế Cộng sản phân công Hồ Tập Chương, người Đài Loan cùng hoạt động với cụ Nguyễn Ái Quốc thay cụ Nguyễn Ái Quốc làm cách mạng ở Việt Nam. Ông Hồ Tập Chương lấy tên là Hồ Chí Minh. Tác giả Hồ Tuấn Hùng là người Đài Loan và là cháu ruột của Hồ Tập Chương. Sách gồm 6 chương, dày 342 trang khổ 15×21 cm .

Nguyên văn lời tựa như sau:

“Thay lời tựa
Màn đầu bóc gỡ tấm mạng che huyền bí
Tấm mạng huyền bí che mặt Hồ Chí Minh”

Các nhà lãnh đạo nổi tiếng trong lịch sử hiện đại, ít nhiều đều có những bí mật riêng giống như tấm mạng che mặt. Những bí mật này rất ít khi được công khai minh bạch, trong đó, Hồ Chí Minh, lãnh tụ vĩ đại của Việt Nam là một trường hợp điển hình. Cho dù hiện giờ đã là thiên niên kỷ thứ hai, kỹ thuật truyền thông hiện đại có mặt khắp nơi, Hồ

Hai người này là một?

hcm

Chí Minh yên nghỉ trong quan tài thủy tinh tại lăng Ba Đình Hà Nội đã bốn mươi năm, nhưng hoàn cảnh gia đình, lịch trình học tập, khả năng ngôn ngữ, lý tưởng động cơ cách mạng, thực trạng hôn nhân, quá trình hoạt động tại Quốc tế cộng sản, thậm chỉ ngày sinh và ngày mất cũng vẫn còn tồn tại rất nhiều nghi vấn. Mặc cho các tác giả viết truyện ký tìm mọi cách lắp ghép tư liệu, cuối cùng, vẫn không thể nào dựng lại được và trình bày một cách thuyết phục chân dung lịch sử Hồ Chí Minh.

Nhà sử học Việt Nam, giáo sư Nguyễn Thế Anh, tiến sĩ văn học và nhân văn Đại học Sorbonne, Paris, Pháp, từng là giám đôc Đại học Thuận Hóa, chủ nhiệm khoa Văn Sử Đại học Sài Gòn, giáo sư thỉnh giảng Đại học Harvard Hoa Kỳ, chủ nhiệm khoa Lịch sử văn hóa Đông Dương, Đại học Sorbonne, đã dày công nghiên cứu về Hồ Chí Minh và có những kiến giải độc đáo. Trong tác phẩm “Con đường chính trị của Hồ Chí Minh”, Nguyễn giáo sư từng nói: “Cho dù không thiếu những tác phẩm viết về Hồ Chí Minh, cho dù ông đã mất từ lâu, nhưng vẫn còn tồn tại khá nhiều nghi vấn và mâu thuẫn trong cuộc đời nhân vật chính trị này. Do ông có thói quen che giấu quá khứ và những hoạt động của mình, cố ý xóa sạch các dấu vết, vì thế, mọi cố gắng tìm hiểu những chi tiết chân thực trong cuộc đời hoạt động của ông chẳng khác gì đứng trong đám mây mù vần vụ mà thưởng hoa vậy. Vì thế, ta chỉ có thể suy đoán mà thôi. Hồ Chí Minh có đến 3 cái tên giả, tự mình kể chuyện về mình đầy tràn sắc thái thần bí với nhiều sự hàm hồ, vô vàn tình tiết nghi hoặc, chẳng những không thể phân tích rõ ràng, mà còn bỗng nhiên tự tâng bốc mình với mục đích tuyên truyền cho sự nghiệp chính trị hoặc là một thánh nhân. Tuy vậy, các nhà sử học đã trường kỳ nghiên cứu, nỗ lực bóc gỡ dần lớp màn che phủ vốn làm chân dung Hồ Chí Mịnh bị biến dạng hoặc bị tô vẽ thái quá qua các tác phẩm truyện ký, chỉ có điều là vẫn chưa tìm ra điểm mấu chốt.

Nhà sử học Hoa Kỳ, giáo sư William J. Duiker, là một học giả trác việt chuyên nghiên cứu về Hồ Chí Minh. Thời kỳ chiến tranh Việt Nam, William J. Duiker làm việc ở Đại sứ quán Hoa Kỳ, trước sau có gần ba mươi năm nghiên cứu về Hồ Chí Minh, đã được một số Quỹ và Hội học thuật Hoa Kỳ tài trợ. William J. Duiker cũng thông thạo các tiếng Anh, Pháp, Nga và Việt, đã vào đọc hầu hết các thư viện lớn nhỏ châu Á, châu Âu và châu Mỹ, trong đó có nhiều lần cùng đi với các quan chức chính quyền Việt Nam sưu tầm tư liệu có liên quan đến Hồ Chí Minh, và đã tìm được những tài liệu quý hiếm.

Vào năm 2000, William J. Duiker hoàn thành tác phẩm “Truyện Hồ Chí Minh”, xuất bản bằng tiếng Anh, dày 700 trang, tuy nhiên chính ông cũng phải thừa nhận, không thể nào tìm được những tài liệu ở cơ quan đầu não, bởi luôn có sự ngăn cản việc tìm ra sự thật. William J. Duiker nói: “Những tài liệu nằm ở Trung tâm Lưu trữ Hà Nội đều không cho người Việt Nam và người nước ngoài thâm nhập tìm hiểu, nghiên cứu. Cũng như vậy, ta không thể tìm những tài liệu có liên quan đến Hồ Chí Minh ở Bắc Kinh và Mạc Tư Khoa. Nhà cầm quyền Trung Quốc và Liên Xô hầu như ít khi để lộ những thông tin thuộc loại này.”

Học giả Anh Quốc Sophie Quinn- Judge cũng là một chuyên gia nghiên cứu về Hồ Chí Minh, từng được Quỹ Mike và Viện nghiên cứu Trung ương Đại học London tài trợ. Bà đã đến Việt Nam, các nước Đông Nam Á và Nga Xô, tìm được những chứng cứ mới nhất trong hồ sơ của Quốc tế cộng sản và tình báo Pháp làm cơ sở cho công trình nghiên cứu về Hồ Chí Minh. Năm 2002, Sophie Quinn – Judge đã xuất bản tại London cuốn sách “Những năm tháng mất tích của Hồ Chí Minh, 1919-1941″. Trong lời đầu, tác giả nói rõ, lấy “truyền kỳ về con người hai mặt” làm tiêu đề, bởi vì, đối với Hồ Chí Minh còn rất nhiều điều nghi vấn, đặc biệt tiêu đề chương sáu, dùng sự kiện “Chết ở Hương Cảng, mai táng ở Mạc Tư Khoa”, coi đó là câu đố về chuyện sinh tử của Hồ Chí Minh, đồng thời đặt dấu hỏi nghi ngờ.

Trong phần giới thiệu tóm tắt ở trang 6, Sophie Quinn-Judge viết: “Hồ Chí Minh tìm mọi cách để giấu đi quá khứ của mình. Nhiều năm qua, những thứ mà ông đã cung cấp toàn là loại “dật sự”, thường là mâu thuẫn nhau, không mấy liên quan đến cuộc đời thực. Đầu tiên là tập tự truyện xuất bản vào năm 1949 tại Trung Quốc, năm 1950, được xuất bản bằng tiếng Pháp tại Paris, mấy năm sau lại xuất bản tại Việt Nam với nhan đề “Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch”. Qua cuốn sách, người đọc biết rất rõ là, tất cả cái gọi là sự thật ấy đều do Hồ Chí Minh bịa đặt. (Tác giả nhận xét, “Truyện Hồ Chí Minh”, bút danh Trần Dân Tiên, bản Trung văn, “Ba Nguyên thư ốc” Thượng Hải xuất bản năm 1949. Năm 1958, cuốn sách đổi tên là “Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch”, xuất bản bằng tiếng Việt tại Hà Nội).

Năm 1962, nhà Việt Nam học Bernard Fall phỏng vấn Hồ Chí Minh, có hỏi đến những chi tiết mập mờ trong cuộc đời của ông, Hồ Chí Minh trả lời: “Các ông già khi vui vẻ thường tự tạo ra cho mình một chút thần bí. Tôi cũng bắt chước người xưa làm ra vẻ thần bí một chút, chắc ngài có thể hiểu được”. Việc này chẳng biết Bernard Fall có hiểu được hay không, nhưng William J.Duiker trong cuốn sách nổi tiếng “Truyện Hồ Chí Minh” đã viết: “Không khí thần bí bao bọc xung quanh Hồ Chí Minh luôn luôn được duy trì, chí ít ra là trong các tác phẩm tự truyện như thế này”.

Hồ Chí Minh có phải đến từ Đài Loan?

Vì sao cho đến lúc qua đời Hồ Chí Minh vẫn không tự nói ra những bí mật của mình? Chấp nhận nằm trong quan tài thủy tinh để lại cho người đời biết bao câu hỏi nghi ngờ? Vì sao các tư liệu có liên quan đến Hồ Chí Minh trong hồ sơ lưu trữ tại các nước Pháp, Anh Quốc (bao gồm cả Hương Cảng), Mỹ… đến nay từng bước đã được giải mật, vậy mà nhà nước Việt Nam, Trung Quốc và Nga vẫn xếp vào loại tuyệt mật, cất giữ trong hòm kín? Các chuyên gia, học giả nghiên cứu về Hồ Chí Minh nhận thấy rất rõ, trong hồ sơ giản lược về cuộc đời ông, trước sau đều phát sinh mâu thuẫn, nhưng không biết làm cách nào tìm được cách giải thích hợp lý. Hàng loạt những sự kiện nghi vấn trên dường như tạo hứng thú cho người ta bỏ nhiều thời gian, công sức tìm tòi tư liệu để viết về thân thế Hồ Chí Minh. Việc này cũng giải thích vì sao, giới lãnh đạo cao cấp Việt cộng, Trung cộng và Quốc tế cộng sản, phàm là các sử liệu có liên quan đến Hồ Chí Minh, đều nhất loạt được che giấu, tô vẽ hoặc ngụy tạo.

Vì ông Hồ Chí Minh cố tình che giấu tung tích của mình đã đưa đến nghi vấn ông có phải Hồ Tập Chương người Đài Loan hay không.

Vì ông Hồ Chí Minh cố tình che giấu tung tích của mình đã đưa đến nghi vấn ông có phải Hồ Tập Chương người Đài Loan hay không.

Nhiều năm trước, một người bạn thương gia Đài Loan đã nói với tôi: “Hồ Chí Minh là người họ Hồ ở Miêu Lật, Đồng La, ông có biết không?”. Tin đồn về Hồ Chí Minh thuộc Hồ tộc ở Miêu Lật, Đồng La đã hai lần tôi trực tiếp nghe được. Thông tin này làm tôi vừa nghi ngờ vừa phấn khởi. Đây phải chăng là dự báo về thân phận Hồ Chí Minh sắp được giải mật? Có một người họ Hồ, nhân viên Đảng vụ Quốc dân đảng, thuộc dân tộc Khách Gia Quảng Đông, sinh vào năm Dân Quốc thứ năm mươi, trong dịp về tế tổ họ Hồ ở Miêu Lật có hỏi thân phụ tôi: “Hồ Chí Minh với ông là như thế nào mà có tin đồn ông ta cũng là người Miêu Lật?” Một người nữa là thày thuốc họ Hà kể lại, năm 1945, ông đã theo quân đội Quốc dân đảng đến Hà Nội có nghe một người Hoa làm nghề buôn thịt lợn nói rằng, Hồ Chí Minh là người đến từ Miêu Lật, Đồng La, Đài Loan. Người anh họ của tôi cũng bảo: “Năm Dân Quốc thứ sáu mươi, anh cùng ông chú đến Bộ Ngoại giao Đài Bắc hỏi thăm tung tích Hồ Chí Minh (Hồ Tập Chương) cùng những vấn đề liên quan đến thân phận ông, nhưng không có được câu trả lời cụ thể”. Thời gian gần đây tôi đã hai lần được nghe từ miệng một thương nhân Đài Loan ở Việt Nam nói rõ, Hồ Chí Minh là người Miêu Lật, Đồng La, nhưng không thể kiểm chứng được nguồn gốc thông tin, bởi không một lãnh đạo chóp bu nào của Việt Nam chịu tiết lộ bí mật.

Từ Việt Nam, tin đồn Hồ Chí Minh là người thuộc họ Hồ sinh quán ở Miêu Lật, Đồng La truyền về Đài Loan, khiến tâm trạng tôi vốn dĩ trầm lặng bỗng nhiên như cháy bùng lên. Hồ Chí Minh, Chủ tịch nước Việt Nam là người Đài Loan! Như vậy, lời khẩu truyền được lưu trong ký ức gia tộc họ Hồ ở Miêu lật, Đồng La thực ra chẳng phải là bí mật của Ông Trời, vấn đề là, chưa tìm được chứng cứ đủ sức thuyết phục mà thôi. Trước đây ít năm, gia tộc có phát hành nội bộ cuốn sách “Giải nghĩa ‘Nhật ký trong tù’ của Hồ Chí Minh”. Qua sơ bộ nghiên cứu tư liệu thì Hồ Chí Minh đúng là người họ Hồ ở Miêu Lật, Đồng La. Đại thể là, không có lửa làm sao có khói, chỉ tiếc sức lực có hạn, không tìm được chứng cứ để liên kết các sự kiện. Mấy năm nay, các loại sách báo, tranh ảnh lưu hành rất tiện lợi. Mạng Internet phát triển nhanh chưa từng thấy. Các sử liệu liên quan đến Hồ Chí Minh lần lượt xuất hiện. Tin đồn Hồ Chí Minh là người Đài Loan từng bước được lịch sử xác nhận qua các phương pháp giám định khoa học. Vì thế, để tìm hiểu xem Hồ Chí Minh có phải là người Miêu Lật, Đồng La, Đài Loan hay không, cần phải khẳng định hai sự kiện sau:

1 – Hồ Chí Minh thời kỳ (1890 – 1932) là Nguyễn Ái Quốc của Việt Nam.
2 – Hồ Chí Minh thời kỳ (1933 – 1969) là Hồ Tập Chương của Đài Loan.

Nói cách khác, truyền kỳ về Chủ tịch nước Việt nam Hồ Chí Minh, nửa đời trước là lãnh tụ cộng sản Việt Nam Nguyễn Ái Quốc, nửa đời sau là nhân sĩ Quốc tế cộng sản Hồ Tập Chương đến từ Đài Loan. Hai người cùng có quá trình sáng lập Đảng Cộng sản Việt Nam, cùng đạt được những thành tựu trong cuộc đời hoạt động.

Nguyễn Ái Quốc là lãnh tụ sáng lập Đảng Cộng sản Việt Nam, cũng là đại biểu Quốc tế cộng sản. Do đảng viên cộng sản Pháp Joseph Ducroix, bí thư Công hội Thái Bình Dương, Quốc tế cộng sản bị bắt tại Singapore, sau khi truy vấn, cảnh sát đã bắt được hai phái viên của Cục Viễn Đông Quốc tế cộng sản là Hilaire Noulens ở Thượng Hải và Nguyễn Ái Quốc ở Hương Cảng. Không may, vào mùa thu năm 1932, Nguyễn Ái Quốc trên đường trốn chạy từ Hương Cảng đến Thượng Hải bị mắc bệnh lao phổi qua đời.

Mùa hè năm 1929, Hồ Tập Chương từ Đài Loan đến Thượng Hải, được Cục Viễn Đông phái đến làm việc tại “Liên minh mậu dịch Thái Bình Dương”. Cũng bởi có liên quan đến vụ án Hilaire Noulens, ông phải trốn đến Quảng Châu rồi lại chạy sang Quảng Tây, Xiêm La, cuối cùng về Hạ Môn. Đầu năm 1933, Hồ Tập Chương từ Hạ Môn đến Thượng Hải để đi Mạc Tư Khoa. Lúc này, chủ quản bộ phận Việt Nam Quốc tế cộng sản là Vera Vasilieva đặt kế hoạch cho Hồ Tập Chương 5 năm học tập cải tạo để biến thành Nguyễn Ái Quốc, nhằm phủ định sự thật Nguyễn Ái Quốc đã chết, thay thế ông này, bước lên vũ đài lịch sử, diễn vở kịch truyền kỳ Hồ Chí Minh “thật giả kiếp người”.

Hồ Chí Minh nửa đời về sau (1933 – 1969) là Hồ Tập Chương, người Đài Loan. Tuy nhiên, sự kiện động trời này chưa từng được lịch sử biết đến, khiến các cho các chuyên gia nghiên cứu hoặc độc giả có hứng thú với nhân vật Hồ Chí Minh vừa sững sờ vừa nghi vấn. Các chứng cứ của luận điểm này? Độ tin cậy của thông tin như thế nào? Nguồn gốc của tư liệu ở đâu? Mối quan hệ nhân quả về thời gian, không gian và tính logic của vấn đề?

Về trình tự làm cuốn sách, trước hết là trình bày việc lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc sáng lập Đảng Cộng sản Việt Nam và chết bởi bệnh lao phổi vào mùa thu năm 1932. Phần tiếp theo sẽ chỉ ra, Hồ Chí Minh và Nguyễn Ái Quốc không phải là một người, cuối cùng nói đến nửa phần đời sau của Hồ Chí Minh chính là Hồ Tập Chương đến Từ Đài Loan. Nội dung cuốn sách này hoàn toàn đảm bảo tính khách quan và tính hợp lý với mục đích chỉ để làm rõ một tiên đề giả thiết Hồ Chí Minh và Nguyễn Ái Quốc không phải là một người. Trong quá trình khảo cứu, tôi đã tìm hiểu, so sánh, đối chiếu cẩn trọng các tư liệu liên quan đến cuộc đời Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh, muốn làm một việc công bằng là trả lại sự thực vốn có cho lịch sử, đồng thời để tìm ra lời giải câu đố “Sự bí ẩn trong chuyện sinh tử của Nguyễn Ái Quốc”. Từ sự bí ẩn về thân phận Hồ Chí Minh, tôi đề xuất 5 luận chứng đồng thời cũng là nhan đề của 5 thiên trong “Tìm hiểu cuộc đời Hồ Chí Minh” như sau:

1 – “Hài kịch tráo rồng đổi phượng” (Nguyễn Ái Quốc chết mà sống lại).
2- “Ve sầu thoát xác, thật giả kiếp người” (Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh cùng lên vũ đài lịch sử).
3 -”Cuộc sống lưu vong phiêu bạt” (Hồ Chí Minh ở Liên Xô và Trung Quốc).
4- “Khúc bi ca về tình yêu và hôn nhân” (Sự thật về tình yêu, hôn nhân của Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh).
5 – “Nhật ký trong tù và Di chúc” (Làm rõ khả năng Hán văn của Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh).
Từ cách nhìn lịch sử ở những góc độ khác nhau, lật lại sự kiện Nguyễn Ái Quốc chết bệnh vào năm 1932, và Hồ Chí Minh của năm 1933 là Hồ Tập Chương đến từ Đài Loan tiếp tục tiếp tục đăng đài thực hiện nhiệm vụ Quốc tế cộng sản giao phó, rất mong được các chuyên gia học giả cùng bạn đọc chỉ giáo.

Thời đại internet hiện đại, nên sách được loan tải trên mạng rất rộng rãi .Nhiều người đến trao đổi với tôi, hầu hết là những người từng trực tiếp tham gia kháng chiến, là bộ đội, là cán bộ tuyên huấn …Một số người phản đối, cho cuốn sách là bịa đặt, “đổi trắng,thay đen.” .Một số người thì bảo chuyện này cũng đã được nghe từ lâu. Và tin lời tác giả. Họ dẫn chứng: năm 1957, cụ Hồ Chí Minh về thăm quê ở xã Kim Liên,huyện Nam Đàn,tỉnh Nghệ An mà không ra thắp hương mộ thân mẫu là cụ Hoàng Thị Loan. Năm 1945, khi bắt đầu làm Chủ tịch nước, bà chị là Nguyễn Thị Thanh ở quê ra thăm, cụ Hồ tránh mặt, không dám gặp, chỉ cử 2 cán bộ cao cấp tiếp.

Bản thân tôi rất kính trọng Chủ tịch Hồ Chí Minh, tự hào đã 45 năm là “ Lính Bác Hồ.”, “Bộ đội Bác Hồ.” Khi làm Tổng biên tập báo Phòng Không-Không Quân, ba lần được tiếp xúc với Chủ Tịch khi Chủ Tịch thăm Quân chủng và trận địa tên lửa, viết bài về Chủ Tịch. Nhiều lần về thăm quê Chủ Tịch và thắp hương lễ mộ cụ Hoàng Thị Loan, vào Sài Gòn đến Cảng Nhà Rồng thăm nơi “Bác Hồ đi tìm đường cứu nước.”. Nhiều lần vào lăng viếng Bác .

Kính mong nhà cầm quyền, Đảng và Nhà nước Việt Nam cử giới khoa học lịch sử làm rõ sự thật vụ việc này. Nếu tác gỉả bịa đặt thì đưa ra tòa án quốc tế xét xử, làm rõ sự thật.

Ngày 25/8/2013

© Phạm Quế Dương

© Đàn Chim Việt

206 Phản hồi cho “Đề nghị làm sáng tỏ vụ việc: Hồ Chí Minh là người Việt Nam hay Đài Loan?”

  1. tonydo says:

    Gặp nhau một lần là khó có thể thế người khác vô để lừa nhau được.

    Hồ Chủ Tịch vĩ đại của chúng ta đã gặp không biết bao nhiêu người từ khi Bác hy sinh cuộc đời trai trẻ của mình (không cả biết đến vợ con) cho đất nước Việt Nam khốn khổ của chúng ta.

    Thế mà ngày nay cái mạng phản động thổ tả Đàn Chim Ngụy này dưới sự chỉ đạo vô cùng lì lợm của tên ba đời chống đảng họ Mạc toàn đưa những tin bịa đặt trắng trợn để bôi xấu đảng và nhà nước ta. (Chúng nó chẳng có đa chiều, hai chiều cái quái gì cả)

    Tìm hiểu kỹ mới biết chúng nó tập trung toàn những tên bất mãn với đảng để hòng đưa dân tộc ta một lần nữa vào tròng nô lệ cho bọn Tây Phương.

    Nào là Phạm Quế Dương, nào là Bùi Tín, Vũ Thư Hiên..v.v. nay lại thêm con nhỏ vắt mũi chưa sạch Huỳnh Thục Vy sắp ra sách chửi đảng. (nó viết cũng dữ dội, đảng phải canh trừng)

    Chúng xài toàn Gió:
    Nói chung là chúng nó ” Góp Gió ” lại với nhau để Chém Gió đảng ta.

    Xin các đồng chí cảnh giác.

    • Builan says:

      Đã tới mùa thu hoạch
      Heo nái phá chuồng
      Do10 phấn khởi
      Hồ hỡi hành nghê
      “Ăn nen làm ra”
      Hoàn thành tốt nhiệm vụ trên dao !,
      Chuc mừng

  2. Vũ văn Mộc says:

    Gíao sư Hồ tuấn Hùng chưa hẳn đã vô lí khi ông cho rằng Chú H.T. Chương của ông là H.C. Minh, vì Dòng tộc nhà Ông không có Mộ HT Chương, ngày chết , nơi chết ?.
    Nếu việc đánh lận 2 nhân vật này là có thật thì việc làm của Tình báo Sô viết cũng khá sơ sài, ít nghiên cứu, có lẽ do tính ưu tiên không cao của Cách mạng Cộng sản tại Việt Nam ?.
    Thật ra khi HC Minh chết (?) và đánh lận HT Chương vào vai này thì phải khai tử HT Chương, chôn cất và vài năm sau thông báo cho Dòng tộc Họ Hồ nhận xương về Đài Loan, vào thời điểm này chưa có thử nghiệm ADN. Làm như thế sẽ không xảy ra trục trặc Hồ tuấn Hùng !.
    Hai tấm hình Nguyễn ái Quốc 1923 và T. L. Lin 1934 (được cho là Hình HT Chương) chụp cách nhau 11 năm, có thể cả 2 đều được chỉnh sửa nhưng không kĩ lắm vì 11 năm ngắn ngủi không đủ làm cho HC Minh bị hói quá nhiều nếu nhìn theo tỉ lệ khuôn mặt, nhất là 2 bên trán . Tai HT Chương lớn hơn, phần Dái Tai thòng hơn .
    Tập nhật kí trong tù có thể lộ ra nhiều hơn ví HC Minh không có kiến thức khoa bảng về Hán học.
    Học tiếng nước ngoài ở mức độ làm nổi thơ văn thì cũng nên đặt vấn đề ???

  3. fed says:

    Hồ Tuấn Hùng và Hồ Tập Chương có họ hàng vs nhau . bí danh của bác là Hồ Chí Minh nên kiểu bọn tàu khựa định nhận họ đấy mà . mấy thàng khôn nỏi ko lừa đc anh đâu . nhìn 2 ảnh năm 1923 để ý kĩ thì giống nhau y hệt . chẳn qua do hoạt đong cach mạng nên mặt bị gầy hơn nên là dễ hiểu

  4. việt nam says:

    . (Nguyễn Ái Quốc chết mà sống lại). chả biết chết từ bao giờ , thật sự có trùng hợp vây sao.

  5. long tam says:

    Toàn là chuyện nhảm nhỉ.
    Trong tất cả các bức ảnh của Bác, từ nhiều nguồn khác nhau 2 cái tai vẫn không thay đổi.
    Không người nước ngoài nào có thể nói giọng chọ chẹ Nghệ An trừ khi họ sống ở vùng này.
    Ông Hồ Tập Chương không biết tiếng Pháp.
    Trong cuôc phỏng vấn với nhà báo Pháp năm 1964, khi được hỏi :”hiện này nhiều ý kiến cho rằng tình cảnh Việt Nam khó có thể tránh khỏi sự lệ thuộc vào Trung Quốc, chúng ta trả lời câu hỏi đó ntn”, Bác trả lời rất dứt khoát và đanh thép ” Không Bao Giờ”.

    Như Vậy Bác Hồ chính là Nguyến Ái Quốc. Những kẻ bịa chuyện trên là những ke thù địch với dân tộc VN

    • noileo says:

      cái tiếng Pháp nào, giỏi tiếng Pháp thế nào mà Hồ chí Minh lại dịch “nước VIệt nam là một” ra tiếng Pháp là “Viet nam c’ét un”, hả ?

    • Hồ Bác Cụ says:

      Một câu trả lời đơn giản như vậy mà gọi là đủ bằng chứng cho Hồ chí minh là người VN ư???? Nếu thế thì một thằng gián điệp hạng bét cũng làm được như Hồ chí minh vậy. Còn thằng nào đã tuyên bố với đám đàn em “Ai có thể sai, chứ đồng chí Stalin và Mao thì không thể sai”, và thằng nào đã ra lệnh cho Đồng vẩu ký công hàm bán nước 1958 cho Tàu???? Thằng nào lén lút mở cửa đưa quân Tàu vào VN chiến đấu chống Pháp và Mý??? Chỉ cần vài bằng cớ này thôi, cũng đủ cho nhân dân VN muôn đời chửi rủa Hồ chí minh và đồng đảng CSVN của hắn là tay sai bán nước cho Tàu, đồng thời tăng thêm nghi vấn Hồ chí minh là Hồ Tập Chương do Tàu cài vào để nhằm đưa nước VN vào vòng Bắc thuộc lần nữa.

  6. NVTNCS says:

    Bản thân ông Phạm Quế Dương “tự hào đã 45 năm là “Lính Bác Hồ.”, “Bộ đội Bác Hồ.” Vậy mà bây giờ còn nghi ngờ về thân phận Hồ Chí Minh rằng;

    Nhiều người đến trao đổi với tôi, hầu hết là những người từng trực tiếp tham gia kháng chiến, là bộ đội, là cán bộ tuyên huấn …Một số người phản đối, cho cuốn sách là bịa đặt, “đổi trắng,thay đen.” .Một số người thì bảo chuyện này cũng đã được nghe từ lâu. Và tin lời tác giả. Họ dẫn chứng: năm 1957, cụ Hồ Chí Minh về thăm quê ở xã Kim Liên,huyện Nam Đàn,tỉnh Nghệ An mà không ra thắp hương mộ thân mẫu là cụ Hoàng Thị Loan. Năm 1945, khi bắt đầu làm Chủ tịch nước, bà chị là Nguyễn Thị Thanh ở quê ra thăm, cụ Hồ tránh mặt, không dám gặp, chỉ cử 2 cán bộ cao cấp tiếp.

    Ông Dương “kính mong nhà cầm quyền, Đảng và Nhà nước Việt Nam cử giới khoa học lịch sử làm rõ sự thật vụ việc này. Nếu tác gỉả bịa đặt thì đưa ra tòa án quốc tế xét xử, làm rõ sự thật“.

    Vàng thật thì không sợ lửa. Tại sao đảng và nhà cầm quyền CSVN thà chấp nhận để nhân dân nghi ngờ, không dám công khai để cho những nhà khoa học Việt Nam và thế giới làm sáng tỏ sự việc?

  7. Bùi lễ says:

    Vấn đề “tráo vua, tráo chúa” ở Tàu đã có nhiều lần xảy ra . Thì việc Hồ chí minh là tên Tàu phù
    cũng không có gì lạ,đảng việt cộng đều biết mà . Nhưng không dzám lên tiếng .

    Vì ne6′u họ Hồ là tên Tàu phù thì cã đám việt cộng đều phải bị tru di tam tộc vì tội bán nước.
    Đó là lý do tại sao việt cộng không dzám thử DNA

  8. Hoàng says:

    Thông báo: Ông Hồ Tuấn Hùng, giáo sư khoa lịch sử của trường Đại học Đài Loan đang tập viết chuyện giật gân để kiếm ăn.

  9. Việt tị nạn says:

    Lọa quá! Thằng cha ráo sư Tàu Đài Loan nào đó đói quá, nên viết bậy bạ dăm câu ba chữ để kiếm tí cháo cho vợ con và bản thân húp tạm sống qua ngày mà cũng có khối người tin.

  10. NON NGÀN says:

    SUY NGHĨ VỀ BÀI VIẾT CỦA ÔNG PHẠM QUẾ DƯƠNG

    Ông Dương dường như nguyên là đại tá trong quân đội CSVN. Tất nhiên ông là đảng viên. Ông từng tham gia trận ĐBP nổi tiếng. Và cho mãi đến nay thần tượng của ông vẫn là thần tượng HCM. Nhưng sau khi đọc cuốn sách HCM sinh bình khảo của Hồ Tuấn Hùng, giáo sư đại học người Đài Loan năm 2008 nêu ra số luận điểm cho rằng HCM thực sự là người Đài Loan mà không phải người VN, ông Dương trở nên rất hoài nghi, hoang mang, thắc mắc. Bài ông Dương viết tháng 9/13 trong đó ông tha thiết mong muốn ĐCSVN hiện nay cần công khai thực chất sự việc, tìm cách bạch hóa vấn đề ra, chứng minh rõ ràng đâu là sự thật đúng đắn, để nhằm làm sáng tỏ điều quan trọng này một cách cần thiết.
    Trong thư ông Dương có nêu lên vài chi tiết ông nghe bạn bè hiểu biết nói lại khiến ông ngờ vực : năm 1957, khi về thăm quê ở xã Kim Liên huyện Nam Đàn tỉnh Nghệ An, ông Hồ lại không ra thắp hương cho mộ thân mẫu mình là bà Hoàng Thị Loan. Và năm 1945 khi bắt đầu làm Chủ tịch nước, có bà chị ruột là Nguyễn Thị Thanh ở quê nhà ra thăm, ông Hồ tránh mặt không gặp, chỉ cử 2 cán bộ cao cấp ra tiếp thế. Hai chi tiết này kể cũng lạ, nhưng vẫn thật rất khó để xác định cụ thể ra sao.
    Có điều làm sao tin được Hồ Tuấn Hùng, cho dù là một giáo sư đại học. Vì đó có thể chỉ là thủ đoạn bêu rếu của kẻ nào đó đứng sau lưng. Nhưng nếu điều đó là đúng, cũng chỉ phải ngậm bồ hòn làm ngọt, bởi thanh minh chỉ làm tầy hoầy ra thêm khiến ai tin được. Và như thế chỉ có thể oán trách kẻ nào đã đạo diễn màn kịch ngay từ đầu, làm nhục cả lịch sử ta mà thôi, và điều đó ngoài TQ thì còn ai vô.
    Nên cứ thực tế mà nói, cớ sự cũng tại ông Nguyễn Tất Thành khi đi ra nước ngoài, không phải kiểu là người đi làm cách mạng chống Pháp độc lập như bao người khác lúc đó, ông lại đã tự nguyện tham gia vào bộ máy Komintern ngay từ đầu. Đó là bộ máy CSQT của LX khi ấy lập ra, tất nhiên ông phải hoạt động trong hệ thống, được mọi sự tài trợ, bảo bọc, và cũng phải chịu sự điều động, chi phối theo hệ thống đó cho mãi về sau vậy thôi. Điều này thật lòng mà nói, nó quả có lợi cho CSVN nhưng lại không mấy có lợi cho tính độc lập của dân tộc VN.
    Đây cũng là lý do tại sao ông Hồ lại phải lấy nhiều tên, nhiều bí danh, vì đó là nguyên tắc xuyên suốt trong kiểu hoạt động bí mật của mọi người CS. Đó là nguyên tắc của tổ chức, không phải ông Hồ tự ý muốn như vậy.
    Ngay như tên gọi mọi người biết đến nhất là Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh, thì cũng không phải tên do ông tự chọn lúc đầu, mà nó vốn có sẳn của người khác rồi, ông chỉ tương kế tựu kế mà dùng lại.
    Hay kể cả việc có lấy thơ của người khác làm của mình, nếu quả có như vậy, cũng có thể ông tương kế tựu kế vì lợi ích cách mạng mà ông tính toán. Hay như tự viết sách ca ngợi mình quá đáng, cũng có thể hiểu đó chỉ là tính cách tầm thường, hay hiểu đó là phương tiện tuyên truyền cách mạng thì tùy cái nhìn của mỗi người.
    Nói chung mọi hành vi, việc làm nếu có như người ta đồn thổi trong suốt cuộc đời hoạt động chính trị của ông, thì hoặc đó nói lên mọi cung cách thường tình của con người thường tình, hoặc đó nói lên ý chí quyết tâm thực hiện cho tới thành công cuối cùng chính mục đích mà ông đã chon lựa. Điều này khó có ai có đủ năng quyền cá nhân để phê phán, mà chính lịch sử tối hậu của đất nước sau này sẽ phê phán.
    Chỉ có điều đáng nói nhất là ông làm sao lại để cho những người kế thừa sau khi ông chết quá thần thánh hóa ông vượt lên trên cả lịch sử, đất nước, dân tộc. Điều này người ta có quyền nghi ngờ nếu ông không thực bụng muốn như vậy thì ai lại làm được như vậy. Ngoài giả thiết khác là trong mọi chế độ CS thì đó là nguyên tắc bất di bất dịch nên nó không biểu hiện ý muốn riêng hay giá trị khách quan nào cả.
    Như vậy thì nói chung lại, trường hợp HCM giống như một định mệnh của bản thân ông, mà cũng trở thành một thân phận chung của dân tộc và đất nước chúng ta. Bởi vì nếu ông đúng là nhà cách mạng bình thường, như kiểu Phan Chu Trinh, Phan Bội Châu, Nguyễn Hải Thần v.v… chưa chắc ông đã thành công kiểu cá nhân như vậy, cũng chưa chắc lịch sử đất nước phải qua bao khúc quanh kiểu như vậy. Nên mọi sự thần tượng hóa cũng chỉ nằm trong tính chất hay quỹ đạo không thể ra khỏi, không thể nào khác như thế ấy thôi.
    Song có một điều mọi người cần thấy là cái gì đi quá mức thì có khi lại làm hại chính nó. Nếu có những hỏa mù có lợi cũng có những hỏa mù có hai do người khác có thể đem đến như Hồ Tuấn Hùng chẳng hạn. Như vậy cũng thật khó biết ý nghĩa thật và giá trị thật của mọi sự liên quan là như thế nào.
    Nên điều đáng tiếc chính là ngày nay bao sự tâng bốc ông Hồ chưa chắc ai đã thực lòng, ngưỡng mộ ông thực chất, mà đó chỉ là thói quen cảm tính, sự lợi dụng vị kỷ đối với ông, là kết quả của bao sự tuyên truyền, thiêu dệt giả tạo về ông, nó trở thành ý nghĩa giả dối mà chưa chắc đúng sự thật hay đã thật lòng. Điều này nếu quả thật là như thế thì có hai điều tội nghiệp. Một là tội nghiệp cho bản thân ông bị lợi dụng cho bao mục đích của người khác. Tội nghiệp thứ hai là cả một dân tộc, một đất nước, cả bao thế hệ con người bị lợi dụng để trở thành bị du vào trong cuộc chơi mà thực sự không hề khách quan hay không chủ động. Nên nói cho cùng, trong cuộc đời này chỉ có cái có giá trị hay ý nghĩa tuyệt đối đó là sự thật, là chân lý khách quan. Còn mọi cái gì không phải đúng như thế, quả thật chỉ là giai đoạn, là tạm thời, là giả dối, giả tạo, mà thực chất vẫn không hề bao giờ mang được các ý nghĩa hay các giá trị tường cửu, lâu dài.

    NGÀN KHƠI
    (10/6/14)

    • BUILAN says:

      Tôi vẫn là người đọc cuả anh !
      Chuyện HCM là chuyện đời xưa
      Ai tuyển chon, nuôi dưỡng , giáo dục… rồi xữ dung như một thứ công cụ (CC) ! ???

      Thưa ông LG, ông nghĩ gì, có tin không, ở chuyện ĐỜI NAY ! Tôi thỉnh nguyện chung Ý KIẾN cuả bạn đọc (trong nước) ! Mong giúp làm sáng tỏ ! KINH

      UÔNG CHU LƯU :

      Một người Tàu làm Phó Chủ tịch Quốc hội VC muôn năm!

      ***

      Vừa qua, nhân lục lọi tìm tin tức trên các trang Web ở trong nước, luôn cả trang Web của Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Bá Thanh, chúng tôi tình cờ bắt gặp tin người Phó Chủ tịch Quốc Hội CS Hànội hiện nay tên UÔNG CHU LƯU, vốn là một người Tàu chánh hiệu con nai 100% do Thiên triều phái tới.

      Chúng tôi còn nhớ, sau khi Hoa Kỳ bãi bỏ Lịnh Cấm Vận chế độ CS Hànội ít lâu (năm 1995), CS Hànội có cử một phái đoàn cấp “Thứ Trưởng” sang Hoa Kỳ để đàm phán những vấn đề có liên quan giữa 2 nước, do Thứ trưởng UÔNG CHU LƯU cầm đầu sẽ gặp người đồng nhiệm là Thứ trưởng Bộ Tư pháp Hoa Kỳ tại thủ đô Washington.

      Trong khi 2 phái đoàn đối diện đàm phán, cả phiá VN và Hoa Kỳ đều có mang theo thông dịch viên riêng. Và trong khi đàm phán, mỗi bên cứ xử dụng tiếng mẹ đẻ của mình (tiếng Anh hay tiếng Việt), để cho các thông dịch viên 2 bên dịch lại. Điều nầy có nghĩa là, phía Mỹ nói tiếng Anh; còn phía CS Hànội thì cứ nói tiếng Việt. Đây cũng là nguyên tắc chung trong các cuộc đàm phán quốc tế.

      Thế nhưng, khi gặp Thứ truởng Bộ TP Hoa Kỳ, ông Uông Chu Lưu không dùng tiếng Việt, mà nói bằng tiếng Anh. Có điều “ngài” Uông Chu Lưu nói tiếng Anh ẹ quá, nói sai cả chánh tả, làm phía Hoa Kỳ không hiểu ông ta muốn nói cái gì, cứ luôn miệng hỏi “what”… “what”… lia lịa !…

      Thấy vậy, người nữ thông dịch viên phía Mỹ liền nhìn thẳng vào ngài Uông Chu Lưu nói bằng tiếng Việt : “Xin Ông vui lòng nói tiếng Việt để cho thông dịch viên của ông dịch lại. Ông nói tiếng Anh khiến ông Thứ trưởng của tôi không hiểi chi cả”.

      Ngài Uông Chu Lưu nhìn nữ thông dịch viên phía Mỹ với bộ mặt ngơ ngác như không hiểu cô nói gì ? Và rồi ông ta quay sang người thông dịch viên của mình, bất ngờ xổ ra một tràng bằng tiếng… Tàu !

      Té ra Uông Chu Lưu là một người Tàu chánh cống không biết nói tiếng Việt !

      Trên đây là câu chuyện có thật 100% mà báo chí tiếng Việt ngữ vùng Thủ Đô Washington hồi đó đã tường thuật lại.

      Sau đó ít lâu, chúng tôi lại thấy Uông Chu Lưu trở thành “Phó Chủ Tịch” Quốc Hội của chế độ CS Hànội cho tới bây giờ. Xem đó đủ thấy, một anh Tàu chánh cống không nói được tiếng Việt lại được cử làm “Thứ trưởng” Bộ Tư Pháp, rồi Phó Chủ tịch Quốc Hội (Lập Pháp), như vậy rõ ràng Hiến pháp và Luật pháp của CS Hànội hiện nay là “bản sao” của Tàu khựa.

      Xin lưu ý : dưới chế độ CS Hànội, các chức “phó” mới là quan trọng hơn chức “Chủ tịch” hay chức “Trưởng” các ngành, vì phụ trách vai trò “chủ đạo về chánh trị” như các “Chính Uỷ”.

      Với trường hợp “UÔNG CHU LƯU”, chúng ta hiểu ngay, tập đoàn lãnh đạo CS Hànội đã bị tên Uông Chu Lưu –đại diện của Thiên triều– phối hợp với tên Đại sứ của Tàu khựa ở Hànội, nắm đầu bọn chóp bu CS Hànội trong lòng bàn tay.

      Chả trách, trước tình hình đất nước lâm nguy như hiện nay, tập đoàn CS Hànội cứ chạy loanh quanh như gà mắc đẻ: về mặt chánh quyền thì Thủ tứớng Ba Dũng nói “chống Tàu”; nhưng bọn Công an VC do Tàu nắm đầu, thì cứ bắt nhốt tất cả những ai dám… chống Tàu ! Còn tên đầu sỏ Trọng Lú thì cứ ngậm miệng húp xì dầu… cúi đầu vâng lịnh Thiên triều… Tàu khựa môn năm !

      GÓPGIÓ 7-6-2014

Phản hồi