WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Từ Agent Orange tới Isoprothiolane

 

camvan-giaoduc-vietnam1_copy_copy_copy

Hoá chất chôn dười lòng đất của CP Nicotex – Ảnh: GDVN

 

Agent Orange và chiến tranh

Trong cuộc chiến tranh Việt Nam, người Mỹ đã sử dụng chất diệt cỏ, làm rụng lá cây rừng trong khuôn khổ Chiến dịch Ranch Hand nhằm làm cho quân đội của Việt Cộng không còn nơi trốn tránh.

Hoá chất màu da cam (Agent Orange) là một chất lỏng trong và tên “da cam” xuất phát từ màu của những sọc vẽ trên các thùng phuy dùng để vận chuyển. Thực chất bao gồm “chất xanh” (Agent Blue, cacodylic acid), “chất trắng” (Agent White, hỗn hợp 4:1 của 2,4-D và picloram), “chất tím” (Agent Purple) và “chất hồng” (Agent Pink).

Ví mục đich quân sự nên chất độc da cam chỉ được rải xuống các khu rừng, không sử dụng những nơi con người có cuộc sống bình thường ở vùng hạ lưu, đồng bằng.

Agent Orange được dùng trong những năm từ 1961 đến 1971. Đến năm 1971, Agent Orange không còn được dùng để làm rụng lá nữa, nhưng loại 2,4-D vẫn còn được sử dụng để làm diệt cỏ, còn  2,4,5-T bị cấm dùng tại Hoa Kỳ và nhiều quốc gia khác.

Con số của  các cơ quan y tế ở Việt Nam ước tính khoảng 400 ngàn người đã bị giết hoặc tàn tật, khoảng 500 ngàn trẻ em sinh ra bị dị dạng, dị tật bởi chất độc hóa học này. Hội Chữ Thập đỏ Việt Nam ước lượng khoảng 1 triệu nạn nhân đã bị tàn phế hoặc bệnh tật vì chất độc da cam.

Liên quan đến chất độc này đã có những vụ kiện tụng đòi bồi thường thiệt hại, của các cựu chiến binh Mỹ và của cả nạn nhân Việt Nam.

Năm 1984, phiên tòa của quan tòa Jack Weinstein đã phán quyết 7 công ty hóa chất Mỹ bồi thường 180 triệu đôla cho các cựu chiến binh Mỹ, nhưng bác bỏ trách nhiệm về tác hại của chất diệt cỏ mà họ đã cung cấp cho quân đội.

Ngày 31/01/2004, Hội Nạn nhân Chất độc da cam/dioxin Việt Nam (The Vietnam Association of Victims of Agent Orange/Dioxin) đã kiện hơn 30 công ty Mỹ, đòi bồi thường hậu quả do chất hóa học này gây ra.

Ngày 10/03/2005, quan tòa Jack Weinstein (thuộc Tòa án Liên bang tại quận Brooklyn) đã bác đơn kiện, phán quyết rằng những đòi hỏi của đơn kiện không có cơ sở pháp luật. Agent Orange đã không được xem là một chất độc dưới luật quốc tế vào lúc Hoa Kỳ dùng nó, Hoa Kỳ cũng không bị cấm dùng để diệt cỏ và những công ty sản xuất hoá chất không có trách nhiệm về cách sử dụng của chính quyền.

Ngày 7/04/005 phía Việt Nam tiếp tục gửi đơn kháng cáo lên Tòa Phúc thẩm của Mỹ đòi thay đổi quyết định của tòa sơ thẩm. Tòa Phúc thẩm Khu vực 2 tại Manhattan vào tháng 2/2007 đã giữ nguyên phán quyết của Tòa sơ thẩm.

Hậu quả của chấât độc da cam vẫn còn là chủ đề gây tranh cãi trong quan hệ Mỹ-Việt. Tuy nhiên phía Mỹ đã thông qua viện trợ nhân đạo để giúp đỡ trẻ em Việt Nam khuyết tật và dành hàng chục triệu đô hỗ trợ những người được cho là nạn nhân.

Hoá chất độc hại tràn ngập lãnh thổ

Từ khoảng hơn một thập niên nay, thực phẩm nhiễm độc có nguồn gốc Trung Quốc tràn ngập cả nước, từ thành thị tới nông thôn.

Không có gì liên đới tới đồ ăn, thức uống mà không có nguy cơ bị dính dáng tới hoá chất độc hại. Ngay tại nông thôn là nơi sản xuất cũng bị thao túng. Nông dân trồng cây, nuôi súc vật mà không dám dùng vì được nuôi trồng, chăm bón bằng các loại hoá chất từ Trung Quốc.

Trên báo chí nhan nhản các báo động đỏ về thực phẩm. Dân Việt Nam dẫu biết vậy, nhưng khuất mắt trông coi, biết dùng cái gì khi bất khả kháng, không còn sự lựa chọn nào khác, mặc nhiên chấp nhận đưa bệnh tật vào cơ thể.

Điểm một ít các đề mục trên báo chí ta cũng đã thấy mức độ thật khủng khiếp, rùng rợn. “Thịt heo siêu nạc: cực độc“, “Thịt bò: ướp bằng thuốc tẩy bồn cầu“, “Cà phê đểu: rất độc hại“, “Bắp luộc bán dạo thơm ngon nhờ hoá chất và pin“, “Kinh hoàng làm giá bằng hoá chất, người sản xuất không dám ăn“, “Hạt hướng dương Trung Quốc: chứa chất teo não“, “Bóc trần công nghệ sản xuất hạt dưa ăn dễ ung thư“, “Sởn gai ốc thạch dừa Bến Tre nấu bằng phân bón và nước sông rạch“, “Men rượu Trung Quốc gây chết người“, “Rung động bia trộn hoá chất ướp xác” …

Với bài viết khá cụ thể, tờ Giáo Dục Việt Nam còn “điểm lại những vụ thực phẩm đầu độc người tiêu dùng“.

Hàng hoá và hoá chất được đưa qua Việt Nam từ Trung Quốc đã lọt dễ dàng qua các cửa khẩu bằng đường buôn bán tiểu ngạch và nạn hối lộ. Trong xã hội Việt Nam giờ đây đạo đức là thứ quá xa xỉ. Chạy theo đồng tiền, con người đã nhắm mắt làm liều, bất chấp mọi chuẩn mực lương thiện, sống chết mặc bay, tiền thầy bỏ túi. Có ngờ đâu rằng, ý thức nông cạn và thất đức này sẽ huỷ hoại nòi giống, tiêu diệt tiềm năng sức khoẻ của cả dân tộc.

Báo cáo của Viện Nghiên cứu Phòng chống Ung thư Việt Nam cho hay, mỗi năm, số bệnh nhân mới mắc ung thư là 150 ngàn người, trong đó có 75 ngàn người tử vong! Tỷ lệ ung thư ở VN hiện nay cao nhất thế giới. “Hàng ngày, người dân phải ăn những loại thực phẩm bị tẩm độc bởi những loại hóa chất độc hại từ Trung Quốc”, báo cáo viết.

Hôm nay: Cypermethrin và Isoprothiolane

Các dự án, quy hoạch không ngừng phát triển. Nơi nào có các chung cư siêu sang, khách sạn, siêu thị, casino mọc lên là nơi đó có vấn đề với môi trường, đặc biệt các nhà máy. Nước thải của nhà máy cứ thế xả thẳng ra sông, tạo nên những dòng sông chết, như sông Thị Vải, sông Nhuệ, sông Lô, sông Vàm Cỏ Đông, v.v… Ngay cả sông Đồng Nai, nguồn nước cung cấp cho đô thị Sài Gòn hay sông Hồng, nguồn nước của Hà Nội, cũng chẳng thoát.

Vì mục đích làm ăn trục lợi, chạy theo lợi ích trước mắt, bỏ qua bài toán hoạch định lâu dài về môi sinh, đang là vấn nạn lớn của cả nước Việt Nam. Điển hình nhất có lẽ là CP Nicotex Thanh Thái ở Thanh Hoá. Công ty này với đầy đủ ý thức về sự độc hại của hoá chất công nghiệp, vẫn cố ý giết người bằng cái chết từ từ, ngắc ngoải, đau đớn, ngay trên địa bàn hoạt động của mình.

Theo kết quả kiểm định tại Trung tâm kiểm định thuốc bảo vệ thực vật phía Bắc (Cục Bảo vệ thực vật) tại mẫu chất thải, phát hiện chất Cypermethrin là thuốc trừ sâu độc nhóm II vượt tiêu chuẩn cho phép 9.276 lần so với quy định tại QCVN 15: 2008. Cũng trong mẫu chất thải còn phát hiện chất Cypermethrin vượt tiêu chuẩn 7.719 lần. Trong các mẫu đất cũng phát hiện chất Cypermethrin vượt 63,2 lần cho phép; chất Isoprothiolane là thuốc trừ sâu độc nhóm III vượt tiêu chuẩn 37,8 lần”, theo tờ VnExpress…

Núi hoá chất gần 5 tấn này đã được chôn xuống lòng đất, thẩm thấu vào đất và mạch nước ngầm, gây ô nhiễm nghiêm trọng một thời gian dài cho các khu vực xung quanh, số người mắc bệnh và chết do ung thư tăng lên chóng mặt.

Theo tổng hợp kết quả điều tra, khảo sát tương đối đầy đủ, người bị mắc bệnh hiểm nghèo trong địa phương từ tháng 7/1997 đến nay tại 10 thôn, toàn xã Yên Lâm đã có 957 trường hợp mắc các loại bệnh khác nhau. Trong đó: 142 người mắc bệnh ung thư, 160 người mắc các bệnh viêm đường hô hấp, 223 người mắc bệnh thần kinh, 127 người mắc bệnh liên quan đến thai nghén, 115 người mắc bệnh tiêu hóa, 56 người mắc bệnh về mắt… Trong đó có 162 người đã chết”.

Ngày 30/8, công an tỉnh Thanh Hóa đã có quyết định đình chỉ hoạt động của CP Nicotex Thanh Thái 30 ngày kể từ ngày 30/8 đến hết ngày 29/9/2013 để xác minh, làm rõ các hành vi vi phạm pháp luật bảo vệ môi trường. Ủy ban Nhân dân cũng có quyết định xử phạt trên 421 triệu đồng, nhưng không thấy nói số tiền này có được sử dụng vào việc bồi thường thiêt hại hay không. Dù sao chăng nữa thì cũng chỉ khoảng trên 20 ngàn đôla, quá ư nhỏ bé so với sự mất mát của người dân và hiểm hoạ còn tiếp tục.

Ông Lê Văn Cuông, nguyên đại biểu Quốc hội tỉnh Thanh Hóa, nói: “Vụ việc phải được xử lý nghiêm để làm bài học cho những đơn vị khác, chứ không thể chỉ phạt hành chính 421 triệu đồng là xong!”.

Tôi cũng tin rằng, việc làm của CP Nicotex Thanh Thái phải được xem xét dưới góc độ hình sự. Đây không đơn thuần chỉ là sự tắc trách mà là tội ác. Hy vọng nó sẽ được đưa ra toà án xét xử một cách minh bạch và thoả đáng.

Kết luận

Có dân tộc nào bất hạnh như dân tộc Việt Nam không? Triền miên khói lửa chiến tranh. Sau 40 năm hoà bình, chưa xử lý hết hậu quả của nó, chất độc màu da cam vẫn là nỗi ám ảnh, thì ngay lập tức phải đối mặt với vô vàn hoá chất độc hại khác. Từ Trung Quốc. Từ lối làm ăn bất lương. Nửa thế này sẽ là hậu quả của “cuộc chiến” thời bình.

© Lê Diễn Đức – RFA

7 Phản hồi cho “Từ Agent Orange tới Isoprothiolane”

  1. Thiến Heo says:

    2008
    The appeals court upheld a federal judge’s ruling that Agent Orange had been used as a defoliant, not as a poison designed for or targeting human populations.

    Tòa Phá Án Hoa Kỳ giữ nguyên phán quyết của Tòa Liên Bang (2007) rằng Tác Nhân Màu Cam được dùng như là chất làm rụng lá cây, không phải là chất độc nhằm vào con người.

    2009
    The Supreme Court let stand on Monday the dismissal of lawsuits by Vietnamese nationals and U.S. military veterans against Dow Chemical Co, Monsanto Co and other chemical makers over the use of the herbicide Agent Orange during the Vietnam War.

    Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ XẾP HỒ SƠ không xem xét vụ thưa kiện bởi nước VN và những cựu chiến Binh Mỹ chống lại Công Ty Hóa Chất Dow, Công Ty Monsanto và những nhà sản xuất khác trong việc xử dụng chất diệt cỏ Tác Nhân Màu Da Cam
    Trong thời kỳ chiến thanh VN.

    http://www.reuters.com/article/2009/03/02/us-agentorange-lawsuit-idUSTRE5213N120090302
    …………

    Agent – noun \ˈā-jənt\
    2
    a : something that produces or is capable of producing an effect : an active or efficient cause
    (Merriam-Webter)

    Agent = tác nhân, phản ứng xúc tác gây nên hiệu ứng gì đó. Thí dụ uống cà phê gây hiệu ứng khó ngủ. Cà phê không phải là chất độc giết người. Chỉ là tác nhân gây khó ngủ thôi.

    Agent không phải là poison cho nên dịch Agent Orange là Chất độc màu da cam là SAI. Phải dịch là Tác nhân màu cam.

  2. vybui says:

    “Agent Orange” hay “hoá chất chống mốc” trong lương khô cuả Trung Quốc?

    Đây là câu hỏi rất đáng quan tâm.
    Căn cứ Long Bình tại Biên Hoà trước khi người Mỹ đến để thành lập cơ sở tiếp liệu lớn nhất tại VN thì là một cánh rừng râm rạp, cây cối to lớn , có những con đường cho xe “be” vào khai thác, lấy gỗ. Sau đó nơi đây được khai quang, hàng ngày, trong nhiều tháng, máy bay C-130 cuả người Mỹ rải thuốc khai quang mù trời, mù đất. Dân chúng quanh đó như, toàn bộ khu Hố Nai từ cây số 6 đến cây số 17 đều chịu ảnh hưởng. Phía Tân Mai, nhất là khu Tam Hiệp cũng nhận những lượng thuốc khai quang không nhỏ. Nhưng cho đến 1975 và sau này hơn 20 năm, hầu như it hay không thấy có những trường hơp “bệnh tật” giống như như các con em cuả những cán binh CS BV xâm nhập miền Nam. Phải chăng những di chứng mà con em họ đang mắc phải là do họ ăn lương khô do Trung Quốc viện trợ- với thuốc (hoá chất) chống mốc được thêm vào để bảo quản và giúp đồ ăn giữ được lâu dài – hết tháng này đến năm kia? Tình trạng thức ăn cuả Trung Quốc đầy rẫy hoá chất tràn vào VN những năm gần đây nhắc nhở cho chúng ta vấn nạn này?

    Xin nhớ rằng, gần đây cơ quan kiểm soát thực phẩm cuả Mỹ một mặt cảnh báo người tiêu dùng với những thức ăn sẵn có hoá chất dùng bảo quản, một mặt tăng cường kiểm soát các công ty sản xuất thực phẩm đóng gói( dùng để ăn ngay) rất ngặt nghèo. Đó cũng là một vấn đề những người quan tâm đến vụ thuốc khai quang ( Agent Orange) nên chú ý.

  3. DâM TiêN says:

    Ấy a, bởi vì Việt Nam Cộng Hòa chịu hy sinh vì lý do Chính trị,
    nên ” moa ” khoái khui chuyện chính em.

    Nè nè, ngoài cái Da Cam tố cáo sự có mặt của lính Cụ Gồ xâm lăng
    vô cướp phá Miền Nam, còn nhiều thứ nữa cơ: khí dụ như nhật ký
    Đặng thùy Trâm chết tại Quãng Ngỡi; như hàng ngàn tù binh trao trả
    bên bờ Thạch Hãn (có một số xin chiêu hồi tại chỗ, ơ hơ bẽ mặt Bác!),
    hang ngàn hình ảnh tài lieu của lính Bắc Kỳ bắt được, và Bắc Kỳ tự
    mình kỷ niệm 10 năm…dại thắng tại SG năm 1985 cho hai đài TV
    Mỹ nó quay phim…Và cái zụ Bắc Kỳ nếu chối khôngxâm lăng Miền
    Nam, thì lê thân tới hòa đàm Paris mà mần chi, em Phương Nga ui…

    Cho dù Mỹ nó bang giao, cho vô LHQ…thì Cs bắc Kỳ vẫn là CON NỢ
    của Mỹ. — Mà nợ,thì phải trả, cu Trọng Lú ơi à, tránh nợ sao được ?

  4. quangphan says:

    Tỷ lệ ung thư ở Việt Nam cao nhất thế giới do thực phẩm
    09/01/2013 – 16:26

    Theo một báo cáo của Viện nghiên cứu phòng chống ung thư Việt Nam, Việt Nam là nước có bệnh nhân ung thư nhiều nhất trên thế giới mà nguyên nhân chủ yếu do các loại hóa chất độc hại có trong thức ăn hàng ngày.

    Kết quả khảo sát năm 2011 cho thấy, tỷ lệ tử vong do ung thư dạ dày tại Việt Nam cao gấp 5 lần so với Lào, Philipines, Thái Lan và các nước trong khu vực.

    Trong cả nước, Hà Nội và TP.HCM có tỷ lệ người mắc bệnh ung thư vú cao nhất với tỷ lệ 30/100.000 người tại Hà Nội và 20/100.000 người tại TP.HCM (năm 2010). Ung thư vú hiện đang trở thành loại bệnh thường gặp nhất ở nữ giới và được dự báo có xu hướng tiếp tục tăng.

    Hiện tại, cả nước có từ 240.000 – 250.000 người mắc bệnh ung thư. Trong đó, chủ yếu là ung thư phổi, dạ dày, đại tràng, ung thư gan, ung thư vú và cổ tử cung (đối với nữ). Mỗi năm, số bệnh nhân mới mắc ung thư là 150.000 người, trong đó có 75.000 người tử vong. Theo dự báo, con số này có xu hướng tăng trong những năm tiếp theo.

    Nguyên nhân gây bệnh thì có nhiều, song chủ yếu là do nguồn nước ô nhiễm và nguồn thực phẩm có chứa chất bảo quản độc hại.

    Hàng ngày, người dân phải ăn những loại thực phẩm bị tẩm độc bởi những loại hóa chất độc hại từ Trung quốc. Chỉ tính trong năm 2012 đã có hàng ngàn vụ việc liên quan đến thực phẩm bẩn có nguồn gốc từ Trung Quốc hoặc trong nước bị phát hiện và bắt giữ. Trong đó, hầu hết đều có chứa các chất bảo quản gây nguy cơ mắc bệnh ung thư cho người tiêu dùng: táo, khoai tây, lê…

    Ngay cả những thứ quà vặt cho trẻ em như bim bim, bánh kẹo hay những thứ đồ chơi cho trẻ như thú nhún, cây thông Noel cũng trở nên nguy hiểm đổi với con người bởi bên trong đó là những loại hóa chất trở thành tác nhân gây ra bệnh ung thư. Chính điều này đã dẫn đến tỷ lệ mắc ung thư ở trẻ em của Việt Nam vào loại cao nhất thế giới trong những năm qua và sẽ tiếp tục tăng.

    Tỷ lệ ung thư vú ở phụ nữ tăng cao do mỗi ngày phải sử dụng những chiếc áo ngực Trung Quốccó chứa đủ thứ hóa chất gây bệnh mà không hề hay biết. Chỉ khi dư luận xôn xao thì người dân mới nháo nhào rạch áo kiểm tra. Song những chiếc áo này đã được sử dụng từ lâu, và cũng không ít người đã phải chịu ảnh hưởng từ nó.

  5. Lữ Út says:

    Không thấy tài liệu nào nói về tỷ lệ dị dạng sơ sinh, congenital malformations, ở các sắc dân trên cao nguyên cũng như ở các gia đình quân nhân thuộc Sư Đoàn Nhẩy Dù VNCH; họ đã từng tắm mưa chất khai quang da cam.
    Ngòai ra trong hồi ký của Thượng Tướng Đồng Sỹ Nguyên, BV, cũng tiết lộ rang các cán bing đi B, ngòai mang trên lung quân trang lương thực mà có khi phải thồ trên lung cả thuốc trừ sâu DDT, xăng Liên Xô (có chứa chì ) và các hóa chat khác.
    ” Bệnh lạ” ở Bắc Trà My vài năm gần đây là hệ qủa của sự nhiễm độc chất diệt cỏ 2-4 D dioxine với bệnh tích đặc thù của Chloracnea.

  6. quangphan says:

    Một bài viết hay rất đáng đọc và được lưu trữ và…để tọng vào họng những kẻ khuyến khích du lịch về Việt nam và ca ngợi bè lũ đảng Cộng sản “quang vinh” .

  7. DâM TiêN says:

    Ấy a… các chú mi từ xứ bo bo củ mì…dọc nèo tràng san vààào Nam
    làm chi mà dính Da Cam thế ru…mà ?

    Vậy Da Cam là chứng cớ cha con chú mi vààào Nam ăn cướp nhé nhá.

    Ta tạm tha tôi cho. Nhưng sẽ xét lại tội mi khi cần, theo thời gian…

Leave a Reply to Lữ Út