WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tập Cận Bình nhức đầu vì Hồng Kông

bieu tinh HK 4

Khi cuộc biểu tình của sinh viên lên cao nhất, Tập Cận Bình ngay lập tức đã nhắn bảo Lương Chấn Anh (Leung Chun-Ying): Không được bắn. Nhật báo Wall Street đã loan báo và nhắc lại tin này nhiều lần, chắc là chuyện có thật. Ðể tránh cảnh đổ máu bất ngờ, ông hành chánh trưởng quan Hồng Kông đã ra lệnh cảnh sát rút lui, chỉ để ít người giữ trật tự, không đeo vũ khí.

Tại sao chủ tịch nhà nước Trung Cộng phải ban lệnh cho thuộc hạ nhanh như vậy? Vì cả thế giới đang nhìn về Hồng Kông. Từ hàng thế kỷ nay, Hồng Kông vẫn là một mảnh đất đầy gián điệp quốc tế. Chỉ cần một nước thù nghịch nào đó cho điệp viên thả mấy trái “lựu đạn không cay” làm chết mấy người thì, dù chuyện gì xẩy ra Bắc Kinh cũng phải gánh những hậu quả sẽ khó lường.

Trước hết, Bắc Kinh có cải chính tới đâu, dư luận cũng tin rằng quyết định tàn sát từ Trung Nam Hải phát ra. Những người lãnh đạo Trung Cộng đã từng cho xe tăng giết chết sinh viên và công nhân tại Thiên An Môn, ngay trước mắt cả thế giới; họ đâu ngần ngại giết những thanh niên Hồng Kông mà guồng máy tuyên truyền của họ đang bôi nhọ và lăng mạ suốt hai tuần rồi? Từ năm 1989 tới nay, người dân trong nước Trung Hoa cũng như người ngoại quốc không còn ai tin lời nói của Bắc Kinh nữa. Nếu các sinh viên, học sinh ở Hồng Kông bị giết, thế giới loài người càng ghê tởm chế độ Ðảng Cộng Sản Trung Quốc hơn nữa. Guồng máy tuyên truyền và ngoại giao chạy hết xăng cũng còn lâu mới gột rửa được tiếng xấu đó. Cho nên, đội cảnh sát đặc biệt chuyên dẹp biểu tình của Trung Cộng, đang đồn trú ở tỉnh Quảng Ðông, gần biên giới, không được dùng tới

Mối lo đầu tiên của Trung Nam Hải, nơi các lãnh tụ cộng sản cao nhất cư ngụ, là phản ứng dây chuyền lan vào trong lục địa. Thanh niên Hoa lục đang theo dõi các diễn biến ở Hồng Kông và có thể noi gương các sinh viên, học sinh ở đó. Họ có thể nổi cơn phẫn nộ nếu thấy đảng Cộng Sản tàn sát người biểu tình, gợi lại cho họ nhớ các nạn nhân bị giết ở Thiên An Môn trước đây 25 năm. Biết như vậy nên trong hơn 10 ngày qua, Bắc Kinh đã ra lệnh tăng cường kiểm duyệt các mạng lưới xã hội trong lục địa, bất cứ thông điệp nào viết những chữ “cấm kỵ” như “sinh viên biểu tình” hoặc “cảnh sát Hồng Kông” đều bị đục bỏ. Nhiều bạn trẻ đã tìm ra cách né tránh lưỡi kéo kiểm duyệt. Có người chỉ đưa lên facebook hình ảnh đám sinh viên Hồng Kông đang ngủ đêm trong chỗ biểu tình, ghi một nhận xét: Mặt đất sạch đấy nhỉ!

Ai coi cũng thương cảm các bạn trẻ của họ tranh đấu gian nan và phải liên tưởng đến tình trạng ô nhiễm trong lục địa. Một mạng khác đưa lên bức hình ông Tập Cận Bình, với một chiếc dù che trên đầu. Cách Mạng Dù là tên gọi của phong trào phản kháng tại Hồng Kông. Guồng máy kiểm duyệt của đảng phải mất mấy ngày mới nghĩ ra, đem đục hai thông điệp đó.

Giới lãnh đạo Cộng Sản Trung Quốc vẫn nêu Hồng Kông ra làm mẫu để dụ dỗ dân chúng Ðài Loan. Với quy tắc “nhất quốc lưỡng chế” (một quốc gia, hai thể chế chính trị) được hứa hẹn sẽ thi hành trong 50 năm, kể từ năm 1997 khi Hồng Kông trở về với Trung Quốc, Ðảng Cộng Sản hy vọng dân Ðài Loan sẽ tin vào lời hứa đó, có ngày chấp nhận gia nhập nước Trung Hoa thay vì cứ đứng riêng độc lập. Từ 16 năm nay Bắc Kinh vẫn muốn dùng Hồng Kông như một bằng chứng cho thấy họ có thể cai trị một hệ thống kinh tế, tài chánh hoàn toàn tư bản, mà không cần can thiệp như lối cộng sản. Nếu Bắc Kinh nuốt lời hứa, dân Hồng Kông bị tàn sát, thì phong trào đòi độc lập ở Ðài Loan sẽ lên mạnh không thể dập tắt được. Ðó là một cơn ác mộng của Trung Nam Hải.

Nhưng các phản ứng chính trị không nguy hiểm bằng hậu quả kinh tế. Tập Cận Bình không muốn một biến cố vô tình sẽ giết “con gà đẻ rừng vàng” của chế độ. Trước khi lên ngôi, họ Tập chịu trách nhiệm với Bộ Chính Trị về hồ sơ Hồng Kông; cho nên chắc ông ta biết rõ vai trò kinh tế, tài chánh của cựu thuộc địa này.

Hồng Kông vẫn là cây cầu nối lục địa Trung Hoa với thế giới bên ngoài, từ hàng thế kỷ nay, và sau khi chính thức nhập vào Trung Quốc, vẫn giữ vai trò đó. Vào năm 1997, tổng sản lượng nội địa của Hồng Kông lớn bằng 16% GDP của Trung Quốc, năm nay chỉ còn là 3%, vì cuộc lục địa tăng trưởng nhanh. Nhưng vai trò trung gian tài chánh của Hồng Kông không xuống mà còn lên cao hơn.

Các công ty Trung Quốc, kể cả các doanh nghiệp nhà nước, gây vốn nhờ thị trường Hồng Kông. Từ năm 2012 đến nay, họ đã thu về 43 tỷ Mỹ kim tiền vốn nhờ bán cổ phiếu lần đầu (IPO) trên Thị trường Hằng Thịnh (Hang seng), Hương Cảng. Trong cùng thời gian đó, các thị trường trong lục địa chỉ giúp gây vốn được 25 tỷ. Bắc Kinh đang dự trù đưa ra một chương trình cho người ngoại quốc mua cổ phần các xí nghiệp trong nước qua thị trường Hồng Kông; và ngược lại người Trung Hoa trong lục địa được mua cổ phần các công ty ngoại quốc, cũng trên thị trường Hồng Kông. Ngoài tiền vốn, các công ty Trung Quốc cũng vay nợ qua một thị trường gọi là “trái phiếu tỉm sắm” (dim sum bond market) ở Hồng Kông, vay người nước ngoài các món nợ tính bằng tiền Trung Quốc.

Hồng Kông hiện là nơi cung cấp hai phần ba số đầu tư ngoại quốc vào Trung Quốc, mà vào năm 2005 chỉ mới chiếm 30%. Các công ty nước ngoài cũng thường đầu tư thử ở Hồng Kông trước khi đem vốn vào trong lục địa. Lợi điểm của Hồng Kông là một môi trường đầu tư có nền nếp sẵn lâu đời, luật lệ công bằng đối với giới đầu tư, và hệ thống tư pháp độc lập, công khai minh bạch từng bảo vệ tinh thần thượng tôn pháp luật dưới ảnh hưởng của Anh quốc.

Vai trò của Hồng Kông còn cần thiết hơn thời trước, vì giới lãnh đạo Bắc Kinh muốn cải tổ hệ thống tài chánh, kinh tế trong nước họ. Nếu không cải tổ kịp thì nền kinh tế Trung Quốc sẽ suy sụp, các ngân hàng ngày càng yếu vì nợ xấu, các doanh nghiệp nhà nước không chịu cải tổ làm ăn theo lối thị trường, chênh lệch giàu nghèo thêm trầm trọng.

Trong ba chục năm qua, các cuộc thí nghiệm canh tân tài chánh của Bắc Kinh đều được đem thử tại Hồng Kông. Năm 2009, Bắc Kinh muốn thí nghiệm để đưa đồng Nguyên lên thành một thứ tiền tệ quốc tế, như các đồng đô la Mỹ, đồng Euro hay tiền Franc Thụy Sĩ. Họ bắt đầu bằng việc cho phép mở các trương mục ngân hàng dùng đồng Nguyên ở Hồng Kông; và cho phép đổi tiền tự do. Cơ quan quản lý (China Cinda Asset Management Co) được Bắc Kinh thiết lập vào cuối năm ngoái để mua các món nợ xấu đã gây hai tỷ rưỡi đô la tiền vốn tại Hồng Kông.

So với Hồng Kông, các thành phố trong lục địa đều thua kém. Thượng Hải đã cố gắng tự biến thành một trung tâm thương mại nhưng không thể cạnh tranh nổi. Lý do chính là Hồng Kông có sẵn một hạ tầng cơ sở tài chánh được xây dựng hàng thế kỷ, một hệ thống pháp luật được mọi người tin tưởng, và đội ngũ những chuyên viên tài chánh đầy kinh nghiệm. Thượng Hải thiếu tất cả những yếu tố quyết định đó. Năm ngoái Bắc Kinh đã thử lập ra một “khu chế xuất tự do” ở thành phố này, nhưng chưa được giới đầu tư quốc tế ủng hộ. Luật mới cho phép các công ty nước ngoài vay tiền bằng cách phát hành trái phiếu lấy đồng Nguyên làm bản vị, nhưng không mấy ai làm. Nhiều dự án bán cổ phiếu lần đầu IPO đang bị ngâm tôm ở Thượng Hải. Nạn tham nhũng, lợi dụng tin tức mật khi mua bán cổ phần là điều Hồng Kông có thể tránh được, còn Thượng Hải thì còn lâu. Bắc Kinh cần sử dụng Hồng Kông như một phòng thí nghiệm tài chánh, vì nếu làm trong lục địa thì không biết rủi ro sẽ ra sao. Nếu một thí nghiệm ở Hồng Kông thấy không có lợi thì họ có thể sẽ ngưng, rồi bỏ qua; còn khi đã thí nghiệm ở trong nước thì họ sẽ phải gánh các hậu quả lớn gấp bội; khi dòng chảy tiền vốn mất quân bình hay xáo trộn.

Kinh tế Hồng Kông cũng tùy thuộc Trung Quốc, có thể nói còn chặt chẽ hơn. Một nửa số xuất cảng của lãnh thổ này là bán sang Trung Quốc. Một phần ba các món nợ của ngân hàng Hồng Kông là cho các xí nghiệp Trung Quốc vay. Cho nên, cảnh xáo trộn tại Hồng Kông trong những ngày qua khiến nhiều người dân địa phương lo lắng. Ngày hôm qua, Thứ Sáu, 3 Tháng Mười, một số người đã gây sự với các sinh viên biểu tình ở khu Mong Kok (tên gốc là Vọng Giác 望角, nay viết là 旺角). Ðám người gây sự này được nhận diện là thuộc thành phần các băng đảng địa phương, nhưng sau đó các sinh viên đã quyết định rút khỏi khu dân cư lao động này.

Tập Cận Bình có thể đối phó với biến động ở Hồng Kông bằng cách chờ đợi, cho đến khi các sinh viên, học sinh và người dân mỏi mệt. Bắc Kinh có thể nhượng bộ bằng cách sẽ cho Lương Chấn Anh từ chức, sau một thời gian khá xa để khỏi mất mặt. Nhưng mối lo của Tập Cận Bình vẫn còn đó: Làm sao để thế giới không thấy Bắc Kinh đã can thiệp quá nhiều vào đời sống dân chúng, vì bất cứ hành động can thiệp nào cũng có thể gây phản ứng mạnh mẽ của người dân đã quen sống tự do trong ít nhất một thế hệ. Ðiều quan trọng nhất là không được can thiệp vào hệ thống tư pháp được tiếng tốt của Hồng Kông. Nếu không, các ngân hàng quốc tế, các nhà đầu tư ngoại quốc, và lòng tin của mọi người sẽ được chuyển đi nơi khác. Singapore là một thành phố đang sẵn sàng đóng vai trò thay thế Hồng Kông!

Muốn chấm dứt mối nhức đầu do Hồng Kông gây ra, Tập Cận Bình có thể nhân cơ hội này mà chấp nhận một thử thách, là đồng ý cho dân Hồng Kông được tự do lựa chọn người cai trị họ, thay vì nhất định theo lối “đảng cử, dân bầu.” Khi cuộc bầu cử năm 2017 ở Hồng Kông thành công, và chiếm lại được lòng tin của thế giới, ông ta còn nên đem thí nghiệm thể thức tranh cử, bầu cử đó tại các thành phố lớn trong lục địa trong những năm sau đó. Hồng Kông đã là một phòng thí nghiệm tài chánh, ngân hàng, nay có thể dùng làm một nơi thí nghiệm chế độ dân chủ tự do cho cả nước Trung Hoa!

© Ngô Nhân Dụng

Nguồn: Người Việt Online

7 Phản hồi cho “Tập Cận Bình nhức đầu vì Hồng Kông”

  1. tonydo says:

    Trích quan Sáu Dâm Tiên:
    ( Biết rằng làm báo có quờn tiên đoán, nhưng cũng trong một giới hạn nào thôi; vì
    thế, ta nên nêu những “giả thuyết, “thì hơn, nhá. Chớ mau kết luận, nhá. (hết trích)

    Bẫm quá rồi, nước Tàu chỉ còn con đường chia năm xẻ bảy như Liên Bang Xô Viết vài chục năm về trước mà thôi.
    Văn hóa tham nhũng cùng với tư duy ta đây ăn cắp vặt của các đấng con Giời, phải chờ tới khi kinh tế xuống dốc thê thảm, dân chịu hết nổi, thì đàn anh bốn tốt, mười sáu chữ vàng mới chấp nhận co về chơi theo luật.

    Ngày mang xác Mao Trạch Đông và Hồ Chí Minh hỏa thiêu là không còn xa nữa.
    Nhân dân chắc chắn sẽ chơi đẹp với hai linh hồn Tổ Sư Máu Lạnh Điếm Chính Trị này.

    Không đả đảo, không tố khổ, không vung chân vung tay, không đạp, không đá, nhưng cho tự do hát (Đông Phương Hồng có mặt Trời lên) trước xác Mao Xing Tung và (Vọng lời bác Hồ chống Mỹ cứu nước) cho Nguyễn Sinh Cung.
    Và quan trọng nhất: Bất kỳ ai muốn, khi tiễn đưa hai linh hồn này về với Các Mác-Lê Nin đều được tự do khóc. ( Trong cải cách ruộng đất thì cấm!.. Ngay cả sụt sịt ). Còn bên Tàu, trong phim Bạch Mao Nữ cũng không có tiếng khóc, nhưng chỉ có tiếng thét vang Trời.

    Xin Chúa cứu vớt hai linh hồn tội lỗi này.
    Thanks God!

  2. Thức tỉnh says:

    Bàn cờ TQ đã rõ nét , HK như nước cờ thế Giang gài Tập . Cho đàn em tuyên bố hướng giáo dục về mẩu quốc , tuyên bố đảng cử dân bầu , nhằm kích động sv hs biểu tình đòi dân chủ .

    Tập đàn áp như Thiên an Môn thì bị vỡ con đường ngoại giao , nếu im lặng không giải quyết được thì Giang xúi giục đàn ruồi chống đối cho hèn yếu . Do đó chính Phe Giang chủ động xử dụng hội Tam Hoàng để tạo nên bạo động và bạo loạn . Giang đưa Tập vào thế triệt buộc .

    Nếu HK loạn , kế tiếp sẽ là Ma Cao cùng hang ổ Giang ở Thượng sẽ loạn hổ trợ do đàn em Giang đang phục sẵn , chuẩn bị hạ uy tín Tập cận Bình để tránh nạn diệt ruồi , một khối đa số tham nhũng sợ Tập đành ngã theo Giang .

    Nhìn lại , Biển ĐÔNG dậy sóng là từ đàn em của Giang , xua quân ép sát Ấn độ cũng là Giang khi Tập thăm ấn vừa rồi . Mục đích nhằm hạ uy tín của Tập trên chính sách đối ngoại .

    Như vậy thì hậu thuẩn Giang còn quá mạnh . Khiến cho Tập hiện nay phải điên đầu . Riêng lãnh đạo VN ở thế kẹt không biết nên theo Giang hay Tập . Thế nên báo chí loan tin HK ở thế vô thưởng vô phạt hổm rày .

    Cả Tập lẫn Giang đều muốn lợi dụng ĐCS TQ làm vũ khí . Nếu đả hổ diệt ruồi thất bại , đcs tq sẽ diệt Tập . Nếu đả hổ diệt ruồi thành công , đcs tq sẽ diệt Giang và đám ruồi phe phái .

    Nói chung , những lãnh đạo đcs tq hôm nay đã là những tài phiệt trệu phú tỷ phú , đều ngán sợ cái ĐCS TQ hiện thời , xem nó như lưỡi dao kề cổ khi bản thân ở vào thế yếu , dầu bên Giang hay bên Tập .

    Kẻ nào ở thế yếu , đều sợ ĐCS hiện hành , chính thế ĐẢNG mất uy tín đang ở thế bị triệt buộc . Cả Giang lẫn Tập đều muốn lợi dụng đảng , hoặc triệt tiêu ĐẢNG để tồn tại .

    Giải pháp tốt nhất cho cả Giang trạch Dân , Tập Cận Bình và cả một đàn ruồi tham nhũng không cách nào Tập có thể tận diệt ( bởi Tập như ngựa non háu đá ) , chính là phải cùng nhau thoái vị chấp nhận đa đảng để tránh nạn tham nhũng , hạ cánh an toàn để bảo vệ bản thân và tài sản . Đồng thời chia nhau những vùng tự trị .

    Cánh cửa hậu dân chủ đa đảng là con đường thoát chung cho cả Giang , Tập và đàn ruồi tham nhũng phải lựa chọn để tồn tại nếu không muốn tiếp tục tàn sát lẫn nhau .

    VN hôm nay phải dựa vào Mỹ cũng vì lý do này . Nếu cậu Ủn Bắc Triều Tiên thật sự bị hạ bệ , thì Bắc Triều Tiên cũng đồng hành như VN & TQ .

    Cuối cùng Mỹ đã hoàn toàn ở thế Tập , Giang tranh nhau ngư ông đắc lợi . VN sẽ có cơ hội bất chiến tự nhiên thành , lấy lại cả HS TS , dân chủ & đa đảng .

    Thế giới đã trở mình , tất cả dang vào giai đoạn kết thúc . Họ Tập sẽ trở thành Gorbachev của châu Á . Theo sấm Trạng Trình ráng đợi 2 năm nữa mà thôi . Hì hì ..,!

    • Builan says:

      COMMENT quá hay
      Quân sư thầy bày rất đáng mặt !
      TÂP thuộc loại “Ngưa non háu đá”
      GIANG thuộc loại “cáo già thất cơ”

      “…Kẻ nào ở thế yếu , đều sợ ĐCS hiện hành , chính thế ĐẢNG mất uy tín đang ở thế bị triệt buộc . Cả Giang lẫn Tập đều muốn lợi dụng đảng , hoặc triệt tiêu ĐẢNG để tồn tại ”

      @ Con đướng tiến về phiá truớc ” Khôn sống bông chết” _ Một trong hai thằng phaỉ một sống, một chết !
      KHÔN thì SỐNG _ Duy nhất – TRIỆT TIÊU ĐẢNG !
      Lập thân, lập công , lập danh, lập .lập…… ” Bằng con tim khôí óc – Đôi chân cuả chính mình ”
      Bà con chờ xem: thằng nào BỐNG ! cũng đáng đời !! _ khakhakha

  3. Ban Mai says:

    Hồng Kông rồi sẽ qua đi như một kỷ niệm vô cùng đau buồn về mong muốn cốt lõi của con người là Dân chủ và Tự do. Cho dù vẫn chưa đạt được ước nguyện nhưng mây Hồng Kông sẽ bay đi khắp nơi, làm mưa, để những hạt giống Tự do và Dân chủ nẩy mầm. Mưa sẽ vào lục địa Tàu cộng!

    Phải chăng CSVN đã “thấy” được kết thúc (vì cùng giuộc CS?) nên để báo chí trong nước đưa tin về HK, như là một cảnh báo cho những người đang tranh đấu cho Dân chủ, Tự do ở quê nhà? Nhưng đấy chỉ là điều nhất thời vì những cơn “mưa Dân chủ Tự do” là “mưa dầm thấm lâu”!

    Rồi đây, khi nhìn mưa, lại nhớ đến chiếc dù, nhớ rừng Dù HK! Nhớ “Tôi đưa em sang sông, chiều xưa mưa rời âm thầm sợ lấm ướt áo em…” Chút lãng mạn cuối tuần qua khung cửa, trời đang mưa bên ngoài, để nhớ một thời. Tà áo VN!

  4. Tô huy Cơ says:

    Joshuo wong là nguồn cảm hứng để … Với một …:” Tập Cận Bình, sinh ngày 1 tháng 6 năm 1953 tại Bắc Kinh , là con trai cựu Phó Thủ tướng Trung Quốc Tập trọng Huân , gia đình gốc ở Phú Bình , tỉnh Thiểm Tây, Trung Quốc. Khi Bình được 10 tuổi, cha ông bị thanh
    trừng và gởi đi làm việc tại một hãng xưởng ở Lạc Dương , Hà Nam . [2] Vào năm 1968 khi ông được 15 tuổi
    thì cha ông bị giam tù trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa . Không có được sự bảo vệ của cha ông, tháng 1
    năm 1969, ông tham gia đại đội Lương Gia Hà, xã Văn An Dịch, huyện Diên Xuyên, tỉnh Thiểm Tây …” tôi tin ông biết Josshuo Wong lớn và còn vĩ đại hơn mình !. Để khỏi hổ thẹn với chàng trai 17 tuổi – Wong – ông sẽ biến Trung hoa thành như Hồng Koong đồng ngĩa với Giấc mơ Trung Hoa hòa nhập thật sự với nhân loại của mình !.k

  5. Builan says:

    “..Muốn chấm dứt mối nhức đầu do Hồng Kông gây ra, Tập Cận Bình có thể nhân cơ hội này mà chấp nhận một thử thách, là đồng ý cho dân Hồng Kông được tự do lựa chọn người cai trị họ, thay vì nhất định theo lối “đảng cử, dân bầu.” Khi cuộc bầu cử năm 2017 ở Hồng Kông thành công, và chiếm lại được lòng tin của thế giới, ông ta còn nên đem thí nghiệm thể thức tranh cử, bầu cử đó tại các thành phố lớn trong lục địa trong những năm sau đó. Hồng Kông đã là một phòng thí nghiệm tài chánh, ngân hàng, nay có thể dùng làm một nơi thí nghiệm chế độ dân chủ tự do cho cả nước Trung Hoa! “

    Môt cơ hôi ngàn vàng cho ông Tập Cẫm Bình thi thố tài năng _ thông minh , trí tuệ, nhìn xa trông rông , xoá hệt những vết nhơ cuả bao nhiêu triều đại MỌI RỢ (Rợ Hán rợ Hồ) thâm hiễm ác độc đại hán Trung Hoa- nhất là triều đại Công Sản gian trá láo lừa bịp bơm- gây bao nhiêu tôị ác với láng giềng , lân quốc !
    Tuyên bố GIAĨ TÁN ĐẢNG Cộng San- đồng thuận với HỒNG KÔNG… đưa cả nướcTrung Hoà CS mọi rợ .., hoà nhập vào văn minh thế giới _ xoá bỏ luật rừng rú ,tôn trong luật pháp quốc tế- quyền sống làm người cho ra cái giống người !
    MỘT TỶ TƯ TÀU CỘNG sẽ rang mặt mở mày cùng người anh em Đài Loan Hông Kông ,MaKao….Tân Cương Tây Tang…+ thêm CSVN (chó săn vem ngu) nưã !!! …. thân aí bắt tay nhau xây đưng một dất nước Trung Hoa giàu đẹp văn minh, thaí bình thịnh trị , hoà aí đích thực “sống, làm việc theo hiến pháp, luật pháp” như mọi nước văn minh trên thế giới ! Kết thúc bạo chúa Công Mao , mở ra thời kỳ mới, một triều đại mới
    MINH QUÂN TẬP CẪM BÌNH _ VẠN TUẾ
    _ Haỹ nghe lời ta KHÔN LÊN – TCB !!!! khakhakha

  6. DâM TiêN says:

    Chưa chắc sự việc Hong Kong đã làm cho hô Tập …điên cái đầu ! Chưa chắc…

    Biết đâu lại khác đi. Hong kong giúp họ Tâp mang China về Tôn Dật Tiên thì sao?

    Vậy cho nên, người ngoài — nhứt là mấy ông làm báo..–.chớ nói … ăn tiền vội.

    ( Biết rằng làm báo có quờn tiên đoán, nhưng cũng trong một giới hạn nào thôi; vì
    thế, ta nên nêu những “giả thuyết, “thì hơn, nhá. Chớ mau kết luận, nhá.

    Nay kính,

Leave a Reply to DâM TiêN