Chủ trương 4 Không của Tổng Thống Thiệu với những cái Không của đảng CSVN
Sau khi hiệp định Paris được ký kết vào tháng 01. 1973, Tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu đã đưa ra chủ trương 4 Không để đối phó với sư xâm lăng của CSVN.
Bốn Không đó là: – Không liên hiệp, Không nhượng bộ đất đai, Không đầu hàng, Không thương lượng.
-Không liên hiệp tức không chấp nhận cho cộng sản tham gia hoạt dộng trong chính quyền miền Nam.
-Không nhượng bộ đất đai tức chia cắt bớt các vùng lãnh thổ VNCH đang kiểm soát cho Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam.
-Không đầu hàng là nếu MTGPMN với sự yểm trợ của cộng sản Bắc Việt tiếp tục tấn công các đơn vị VNCH thì quân đội phải chiến đấu đến cùng.
-Không thương lượng tức không có đàm phán hay hòa hợp, hòa giải với cộng sản.
Với chủ trương Bốn Không này, Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã thấy rõ được âm mưu của CSVN qua việc họ chấp nhận ký kết hiệp định Paris ngày 27.01.1973. Lợi dụng hiệp định này, quân CSBV ào ạt đưa vũ khí, quân trang, quân dụng vào miền Nam mà không sợ bị B-52 đánh bom.
Cộng sản Hà Nội cũng có chính sách 4 không nhưng hoàn toàn khác biệt với chủ trương 4 Không của Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu.
Bốn Không của CSHN là Không tôn trọng hiệp định Paris do mình vừa ký kết, Không thương tiếc sinh mạng người lính, người dân Việt Nam, Không đếm xỉa gì đến quốc tế, Không quan tâm đến hậu quả, thiệt hại, mất mát tài nguyên cho chiến tranh
Chưa đầy một năm sau khi ký kết hiệp định, quân CSBV đồng loạt tấn công dữ dội vào các đơn vị VNCH trên toàn miền Nam. Thiếu vũ khí, đạn dược, tiếp liệu, quân trang, quân dụng…,quân đội VNCH đã tan rã.
30.04.1975 cộng sản Bắc Việt chiếm được miền Nam, thống nhất được đất nước bằng bạo lực. Dân tộc Việt Nam bắt đầu một thời kỳ (hòa bình) đen tối nhất trong lịch sử dựng nước và giữ nước.
Khi hệ thống XHCN trên toàn thế giới bị sụp đổ, Liên Xô và các nước Đông Âu như Đông Đức, Ba Lan, Tiệp Khắc, Rumania…phải từ bỏ chế độ CS. Chế độ Hà Nội mất chỗ dựa trước đây là Liên Xô.
Hoang mang, lo sợ người dân nổi lên lật đổ chế độ, CS Hà Nội phải muối mặt quay qua qụy lụy cầu cạnh, liên minh với kẻ thù trước đây là Trung Cộng, kẻ thù một thời Hà Nội chửi bới, rêu rao với quốc tế là lũ bá quyền, nước lớn.
Nắm được thóp của tên đàn em ngỗ nghịch, xấc láo, mất dậy, Trung Cộng quay đảng cộng sản VN như quay dế. Để tồn tại và độc quyền lãnh đạo đất nước, cộng sản VN không còn con đường nào khác là tiếp tục chính sách 4 KHÔNG mới:
-Không thấy, Không nghe, Không biết, Không nói.
Không thấy:- Đã gần chục năm nay, hàng trăm tàu đánh cá Việt Nam đã bị tàu Trung Cộng đâm chìm, hàng ngàn ngư dân đã bị thiệt mạng trên biển Đông hay mất trắng tài sản, không thấy chế độ CSVN có phản ứng gì với những biến cố này.
Không nghe:- Dù tiếng khóc than ai oán lẫn tiếng kêu uất ức của hàng chục, hàng trăm ngàn gia đình ngư dân gặp nạn đã vang động cả nước, gây căm phẫn nơi người dân nhưng đảng CSVN vẫn bình chân như vại, không một lãnh đạo cao cấp nào có bất cứ hành động gì để chứng tỏ đã nghe đến sự việc.
Không biết:- Vì từ đầu tháng 04.2016, khi tin tức cá chết hàng loạt trải dài trên 240 Km bờ biển VN từ thị xã Kỳ Anh, Hà Tĩnh qua Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế đã lan truyền sâu rộng trên khắp báo chí, truyền thông lề phải cũng như lề trái, tổng bí thư đảng CSVN vẫn thản nhiên dẫn bộ sậu đi thăm nhà máy thép Formosa, thủ phạm gây ra thảm họa thay vì đi ra bờ biển, đến hiện trường tìm hiểu nguyên nhân của thảm họa ảnh hưởng đến cả mấy trăm ngàn người dân cũng như nền kinh tế của đất nước.
Không nói:- Từ lúc có thảm họa cá chết hàng loạt đến khi chính phủ Đài Loan chính thức công bố kết quả điều tra, kết án Formosa là thủ phạm, đồng thời Formosa chấp thuận đền bù 500 triệu Mỹ Kim, ba người trong tứ đầu chế Trọng, Quang, Ngân vẫn hoàn toàn im lặng, chỉ có Phúc thỉnh thoảng lên tiếng, phát biểu vài câu vô thưởng, vô phạt, không làm rụng cọng lông ai.
Ngay cả khi tòa trọng tài Liên Hiệp Quốc PCA (Permanent Court of Artribation) ở Den Haag tuyên bố Philippines thắng trong vụ kiện tranh chấp về đường lưỡi bò mà Trung Cộng tự ý vẽ ra không có giá trị trong công ước quốc tế về luật biển, cả thế giới hoan nghênh phán quyết thì lãnh đạo chế độ CSVN vẫn không có tuyên bố nào đồng tình với phán quyết, chỉ ra lệnh cho báo chí, truyền thông trong nước hụ hợ, ca ngợi một cách yếu ớt, cũng như để Lê Hải Bình, phát ngôn viên bộ ngoại giao miễn cưỡng ủng hộ phán quyết, hoàn toàn không có việc chuẩn bị hồ sơ, theo gường Philippines thưa Trung Cộng ra tòa về vấn đề đường lưỡi bò và chủ quyền quần đảo Hoàng- Trường Sa.
Rồi đến lúc người dân thị xã Kỳ Anh khám phá ra hàng trăm tấn chất thải độc hại chứa trong các thùng phuy, được chôn dấu trong trang trại của các quan chức ủy ban nhân dân Hà Tĩnh vẫn không thấy lãnh đạo chế độ CSVN lên tiếng hay tuyên bố hoặc có hành động gì.
Báo chí lề phải loan tin các thùng phuy chứa chất thải độc hại đã được chuyên chở về Phú Thọ để xử lý nhưng theo nguồn tin lề trái thì chất thải vẫn nằm yên ở trang trại, chỉ có thùng phuy rỗng được đem đi.
Đi xa hơn nữa CSVN còn ra lệnh thẳng tay đàn áp, đánh đập dã man, bắt giữ người dân biểu tình ủng hộ phán quyết của tòa trọng tài vì sợ hãi những cuộc biểu tình của người dân làm mất lòng lãnh đạo láng giềng khổng lồ hung bạo, gian manh.
Do đó, kêu gọi hay chờ đợi chế độ CSVN thay đổi, nới rộng dân chủ, tự do hơn, hoặc đảng CS sẽ từ bỏ quyền lãnh đạo duy nhất là chuyện hoang đường. Cũng đừng kêu gọi đảng CSVN từ chức, họ có nắm giữ chức vụ nào đâu mà từ?
Hi vọng chế độ CSVN kiện Trung Cộng ra tòa án PCA về chủ quyền ở Hoàng-Trường Sa lại càng mờ mịt, vô vọng hơn, đó là chưa kể về mặt pháp lý, công hàm bán nước của Phạm Văn Đồng ký năm 1958 là bằng chứng rõ ràng nhất CSVN thừa nhận chủ quyền Hoàng-Trường Sa thuộc về Trung Cộng, vì thế mà Hà Nội không dám hé miệng hay có một động thái nào trên chính trường quốc tế về chuyện này.
Đừng nghĩ rằng chế độ CSVN không biết thực thi quyền hạn của mình trên công pháp quốc tế về vấn đề biển Đông với thềm lục địa 200 km tính từ bờ biển. Họ không thể làm vì há miệng mắc quai, vì đã lỡ ký những hiệp ước bí mật mà người dân không thể biết.
Kiện tụng, phản đối những hành động hung hãn, xâm lăng của Trung Cộng ở biển Đông, đưa nhau ra PCA chỉ làm lộ liễu hơn khuôn mặt bán nước của chế độ CSVN. Đó chính là lý do mà Dương Khiết Trì đã dám mắng thẳng vào mặt lãnh đạo CSVN từ Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Tấn Dũng đến Nguyễn Sinh Hùng, Trương Tấn Sang là lũ con hoang.
Từ sau hiệp ước Thành đô 1990, đảng CSVN đã trở thành tay sai của đảng cộng sản Tầu. Một tiếng ho, một cái hắt hơi của Tập Cận Bình cũng khiến cho bộ sậu Tứ đầu chế Trọng, Phúc, Quang, Ngân giật mình, run rẩy, tái mặt. Một lũ đầy tớ thì không bao giờ dám cãi lại chủ.
Lời tuyên bố mới nhất của Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng CSVN sau cuộc bầu cử quốc hội bù nhìn của chế độ CSVN cho thấy đảng CSVN coi thảm họa Formosa là nguyên nhân gây ra thất bại của cuộc bầu cử. Điều đó chứng tỏ chưa bao giờ đảng CSVN đặt quyền lợi dân tộc, đất nước trên quyền lợi đảng.
Nói tóm lại, một đất nước được lãnh đạo, cai trị bởi một đảng phái độc tài, duy nhất, không có đối lập, với những con người không còn lương tri, đạo đức, liêm sỉ, lòng tự trọng, không có tinh thần dân tộc, thiếu học vấn lẫn hiểu biết, kiến thức, lại lệ thuộc ngoại bang nặng nề từ kinh tế đến văn hóa, chỉ giỏi to họng mị dân, giáo điều, gian dối không ngượng miệng thì đất nước đó sớm muộn cũng sẽ bị xóa tên trên bản đồ thế giới nếu người dân không vùng lên xóa bỏ, lật đổ chế độ đó đi.
Tuy nhiên, điều này bất khả thi khi dân trí người Việt Nam còn quá thấp sau hơn 70 năm bị cai trị bởi chế độ CS. Mấy trăm ngàn người dân ở bờ biển 4 tỉnh miền trung đang đối diện với cái đói, nghèo ập đến nay mai khi không còn ngư trường hành nghề, không biết phải làm gì để sinh sống, không biết đi đâu để tìm việc, chỉ biết ngồi chờ sự cứu giúp, bố thí nhỏ giọt từ chế độ.
Đất đai, làng mạc dọc theo bờ biển ở Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế sau hơn 2 tháng xẩy ra thảm họa Formosa đã trở nên hoang tàn, vắng lặng, tầu thuyền đánh cá, lưới, ngư cụ đã bị treo, phơi cùng với gió, sương, nắng, cát. Không một sinh vật nào có thể tồn tại trong một môi trường bị nhiễm độc quá nặng nhưng cũng không có một lực nào đủ mạnh để ngăn cản sự hoạt động của Formosa nếu không có sự can thiệp của quốc tế, như từ chính phủ Đài Loan hoặc sự nổi dậy của ngư dân 4 tỉnh miền Trung, nơi trực tiếp lãnh hậu quả của Formosa. Các cuộc biểu tình lẻ tẻ cho dù có lên đến hàng ngàn người cũng sẽ bị đàn áp, dập tắt nếu không huy động được sự tham gia của ngư dân bị ảnh hưởng từ thảm họa.
Số tiền bồi thường 500 triệu đô la Mỹ sẽ đến tay người dân được bao nhiêu và bao giờ đến vẫn là một câu hỏi lớn. Đến bao giờ biển ở 4 tỉnh miền trung Việt Nam sẽ hồi sinh cũng là một câu hỏi không có câu trả lời khi chế độ CSVN còn tồn tại, bởi chế độ này không muốn và cũng không đủ khả năng giải quyết tận gốc thảm họa do chính họ gây ra.
Ông Nguyễn Văn Thiệu có thể không phải là một tổng thống có tài nhưng chủ trương 4 KHÔNG của ông xem ra lúc nào cũng hữu lý và chính xác.
© Thạch Đạt Lang
© Đàn Chim Việt
Theo chỗ tôi nhớ, về chủ trương 4 không của ông Thiệu hồi đó, là như sau :
- Không Trung Lập ( Theo đề nghị của mấy tên chính khách Mỹ , sau vụ Kissinger đi đêm!)
- Không liên hiệp , ( Tức không lập chính phủ liên hiệp với đám VC dưới danh Mặt Trận phỏng dái !)
- Không cắt đất cho VC, ( Phương thức da beo ) , và
- Không để CS hoạt động công khai tại Miền Nam VN !
Nhìn lại, những nước ở Đông Âu sau khi thoát cộng đếu có những chính sách như thế cả !!!!!
- Không Trung Lập (Theo đề nghị của mấy tên chính khách Mỹ, sau vụ Kissinger đi đêm!) mà phải dứt khoát theo chế độ CS.
- Không liên hiệp, (Tức không lập chính phủ liên hiệp với đám VC dưới danh Mặt Trận phỏng dái!), mà phải lập chính phủ CS 100%.
- Không cắt đất cho VC, theo kiểu da beo, chỉ giao cho VC toàn bộ lãnh thổ VNCH.
- Không để CS hoạt động công khai tại Miền Nam VN, chỉ giao cho CS toàn quyền lãnh đạo, quản lý và điều hành tại miền Nam Việt Nam.
Ông Thiệu đã tâm sự với ông Hưng rằng “khi vừa đến Đài Loan vào ngày 25 tháng Tư năm 1975, phái đoàn tùy tùng đã bị nhân viên Mỹ khám xét hết hành lý và tịch thu hết giấy tờ vì họ chỉ sợ hồ sơ Thiệu-Nixon lọt ra ngoài”
Người Mỹ đã bảo cựu Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu không được nói gì về liên hệ giữa Hoa Kỳ và Việt Nam Cộng Hòa từ khi gia đình ông dọn sang Mỹ năm 1985 tới khi ông từ trần năm 2001
Biết chính xác thì hát, không biết thì…thôi, em?
Cứ …nghe nói mí…đồn rằng, theo kiểu Cộng láo thì…bịnh quá.
Thiệu, lúc ấy đã hết thời, không quyền lực, chạy tị nạn xứ người, ai muốn xữ sao cũng được.
Ấy nó là chuyện thường tình.
Có cái khốn nạn nhục nhã của Thiệt, mới có cái khốn nạn nhục nhã của cả dân tộc VN.
Cả nước lọt tròng Cộng láo, em?
Đói, dốt, tự khoe, tự sướng, mất đạo đức, người biến thành…bò, cừu…
Ấy mới là điều…thãm hại cho đến nay…
BBC hãy trả lời Tien Ngu đi và trả lời có ý tưởng, có nội dung, tránh kiểu nói của dân anh chị ở chợ Cầu Muối.
@BBC:
Cũng nghe ông Thiệu than thở rằng, CIA xét túi quần túi áo của ổng rồi hỏi có đem vàng đi không?
TT Thiệu nói 16 tấn còn y nguyên ở trong kho ngân hàng quốc gia VNCH, không mẽ. . .một phân!
CIA cười hề…hề. . .good…good nói, nếu không có 16 tấn vàng để trả nợ súng đạn là tụi Nga -Tàu chúng mần thịt hết đám VC đó !
@Vĩnh Long says, 18/08/2016 at 10:22
Có tên việt(gian) cộng(sản) nào, việt cộng Minh, việt cộng Duẩn, việt cộng Đồng, việt cộng Giáp, việt cộng Trọng…, muốn bị đàn em làm thịt không?
*****
việt cộng Duẩn không muốn bị đàn em làm thịt bèn giết con gái [có chồng Nga] để chứng minh là việt cộng Duẩn cũng thuộc về phe thân Trung cộng, để tỏ dạ trung thành với Trung cộng, để được giạc tàu tín nhiệm cho làm cặp rằng lính đánh thuê cho giặc Tàu thảm sát người Nam bành trướng chủ thuyết Mác Lê Mao tội ác vào VN
(trí thức bắc kỳ xã nghĩa gọi hành động của việt cộng Duẩn [giết con gái có chồng Nga để tỏ dạ trung thành với Trung cộng] là “Duẩn chống Trung cộng”!!!)
*****
việt cộng Minh không muốn bị nhân dân làm thịt bèn vào vai Lê Chiêu THống lê gót sang tàu quỳ lạy giăc tàu nhà Mao, cầu cứu giặc tàu nhà Mao đỡ đầu chống phá Việt nam, rước giặc tàu nhà mao vào hà nội mở ra một thời kỳ bắc thuộc mới,
(trí thức bắc kỳ xã nghĩa gọi hành động Lê Chiêu Thống nói trên của việt cộng MInh và đồng bọn cộng sản Lao động Tàu đẻ chân chính tim đỏ thẻ đỏ là “kháng chiến thần thánh”)
việt cộng Minh không muốn “sinh mệnh chính trị” bị nhân dân làm thịt, bèn giết vợ từ con để giữ “thanh danh” độc thân
(trí thức bắc kỳ xã nghĩa gọi việt cộng Minh [giết vợ từ con] là cha già)
*****
việt cộng Đồng, thủ tướng việt cộng, không muốn bị đàn anh làm thịt bèn kiêm chức ký văn tự bán nước để tỏ dạ trung thành với giặc Tàu
có ở đâu mà tên của tên tội phạm phản quốc chuyên nghề ký văn tự bán nước lại được dùng để đặt tên cho những con đường nhớn của “thủ đô”?!
chỉ mới thấy ở Việt nam dưới ách cai trị cộng sản Minh phản quốc, tên của Phạm Văn Đồng chuyên gia ký văn tự bán nước, từ bản văn tự bán nước tháng 3-1946, đến bản văn tự bán nước 1958, đến bản văn tự bán nước 1990, lại được dùng đặt tên cho những con đường lớn trong nước!
*****
“Thiệu “Không muốn bị tướng lãnh dười quyền mần thịt như Diệm, Nhu”.
Vậy nên Thiệu mới vội vã từ chức và… chuồn sang Đài Loan trốn để giữ cái mạng cùi (TNCS)
nếu THiệu có như thế, [bỏ trốn sang Đài Loan để khỏi bị đàn em mần thịt], thì THiệu vẫn là người Việt, vẫn là tử tế gấp ngàn lần bọn việt cộng MInh, việt cộng Duẩn, việt cộng Đồng, bọn việt gian phản quốc bán nước chuyên nghề rước giặc tàu vào VN, chuyên nghề ký văn tự bán nước, chuyên nghề giết vợ, giết con…, để tỏ dạ trung thành với giặc tàu để được giặc tàu che chở bảo kê mạng sống,
http://old.danchimviet.info/archives/103868/chu-truong-4-khong-cua-tong-thong-thieu-voi-nhung-cai-khong-cua-dang-csvn/2016/07
Trong ngày nhậm chức đầu tiên, TT Nixon hỏi giới chức quân sự, ngoại giao, tình báo rằng khi nào thì miền Nam có thể đối đầu Cộng sản một mình. Câu trả lời thống nhất: Chẳng bao giờ. Nixon có lựa chọn khắc nghiệt: tiếp tục gửi người Mỹ đến chiến đấu và chết, hoặc đưa quân về nhà mà biết rằng thiếu họ, Sài Gòn rồi sẽ sụp đổ. Cả hai lựa chọn đều không thể được gán nhãn “hòa bình trong danh dự” như ông hứa.
Miền Nam có thể đối đầu mí Cộng láo một mình?
Thưa, cái này chỉ có cò mồi Cộng láo mới đặt điều…láo như thế…
Ra cái điều rằng thì là lũ Cộng là ngon lành. Một mình chơi cả Mỹ và VNCH.
Nghe bịnh quá, cò mồi?
Thử hỏi VN Cộng láo thời đó có Nga, Tàu, Đông Đức, Bắc Hàn, Hung gà Ry, Bung gà Ry, Ba Lan, Tiệp Khắc…, tuồn vũ khí, nhân lực, lương thực, thuốc men…
Chúng mới có vốn mà đánh VNCH.
VNCH không có Mỹ nó hụ hợ, lấy cái mẹ gì mà chống lại…cả khối Cộng?
Bỏ cái tật…láo vô tư đi cò mồi à. Thấy thương quá…
-Không nhượng bộ đất đai tức chia cắt bớt các vùng lãnh thổ VNCH đang kiểm soát cho Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam.
Nhằm nhò gì mà chia cắt mất công, cho cả ngon lành hơn, hihi
Nghe cò mồi nó cười trên nỗi đau của đồng loại, mà anh Ngu…thở dài…
Cộng láo cò mồi đúng là loài vô tri vì ít học nên…tự sướng, không có lòng nhân bản.
Cho cả, cho hết như vậy mà Cộng láo còn chưa chịu.
Chúng còn đòi đớp luôn cả bố của tên. . . Chuyện hài nữa mới là láo chứ!
Thiệu có thêm 1 Không nữa, đó là Không muốn bị tướng lãnh dười quyền mần thịt như Diệm, Nhu.
Đúng! Đúng! Rất đúng! Thiệu “Không muốn bị tướng lãnh dười quyền mần thịt như Diệm, Nhu”.
Vậy nên Thiệu mới vội vã từ chức và… chuồn sang Đài Loan trốn để giữ cái mạng cùi, vứt luôn tuyên bố “Không còn TT Thiệu, nhưng còn trung tướng Thiệu”, để mặc cho quân, dân, cán, chính VNCH bị VC xào nấu và để cho bại tướng Minh đầu hàng thay cho Thiệu.
Nghe cò mồi…tình tang mí nhau mà anh Ngu…chán mớ đời…
Đúng là có thứ dốt mà láo, VN mới lọt vào tay Cộng láo lâu bền.
Đã qua bao nhiêu mùa khoai sắn củ mì, nhìn lại, rõ ràng ông Thiệu có những điều bất toàn, không hay. Nhưng so sánh ông Thiệu dù tư cách cá nhân hay trong cương vị tổng thống với các lãnh đạo nước cộng phỉ thì bất công với ông Thiệu quá. Bởi, có ai lại đi so sánh người với thú bao giờ. Dưới trào ông Thiệu chưa có thằng dân nào phải bị cảnh sáng ngủ dậy thấy cửa nhà đã bị công an trát cứt trộn nhớt từ bao giờ, và dù bị vu vạ là “bè lũ bán nước” nhưng người của nước VNCH chưa bao giờ ký giấy nhượng biển như thằng Đồng vẩu hay cho ngoại bang thuê bao đất dài hạn như rừng đầu nguồn, bô xít, hay formosa hôm nay.
Ông Thiệu chỉ thực hiện được không đầu hàng thôi, chứ mấy cái không kia nghe khó quá!
Nhắc tới thêm buồn…
Ông Thiệu ngon lành, không đầu hàng Cộng láo. Cò mồi…dốt lịch sử, hát láo.
Chỉ có thằng cha Minh…mập, lọt bẩy Cộng láo mà VN mang hoạ.
Đất nước hoàn toàn lọt vào tay Cộng láo. Từ đó mà toàn dân khốn nạn.
Không có cái xứ nào dưới tay cs mà không bị khốn nạn cả.
Theo tài liệu của Tổ chức Di cư quốc tế (IMO) lấy từ nguồn của Vụ Liên Hiệp quốc về vấn đề kinh tế và xã hội (UN DESA), từ năm 1990 đến năm 2015 có 2.558.678 người Việt Nam di cư ra nước ngoài. Như vậy tính trung bình trong 26 năm, mỗi năm có khoảng gần 100 nghìn người Việt di cư ra nước ngoài.
Về vấn đề du học sinh trốn không về nước, thứ trưởng Bộ Nội vụ Nguyễn Duy Thăng phát biểu ở Quốc Hội rằng ” Tôi nghĩ con em nhiều người ngồi ở đây cũng không về. Cá nhân gia đình tôi cũng vậy, 2 đứa không về”.
Tớ tưởng nhân dân ta Việt cộng anh hùng du sinh hay lao nô sau khi hết hợp đồng thì đều nao nức được trở về Việt Nam sống trong lòng cách mạng, không thèm làm người rơm, người rác tìm cách trốn ở lại như đã thấy bên Pháp, bên Anh, chứ nếu nói mấy thằng da trắng gốc đế quốc, thực dân thì nói làm gì, với tụi nó sống ở Việt Nam sướng quá rồi, đứa nào mà chả muốn.
Ở nước chúng nó thì phải cỡ tỉ phú hoặc triệu triệu phú thì nhà mới có đứa người ở. Qua Việt Nam lao công rẻ như bèo, ngay như thằng bạn tớ nó chả là cái đinh gì mà mướn đến hai em người làm, hỏi tại sao thì nó bảo một đứa nó hay nghỉ, mướn hai đứa cho nó có bạn. Đó là chưa nói đến chuyện dâm. Bọn Hàn, Đài chỉ mới bỏ ra hai ba nghìn đô là đã có khối em tụt quần xếp hàng cho nó lựa gà. Rồi chuyện chơi đĩ nữa. Đĩ Hàn Nồi, đĩ Hồ Chí Minh, ở đâu cũng thấy đĩ đầy đường. Mấy năm trước bọn công an Quảng Ninh độc ác còn quay phim hai em loã lồ với một thằng dân chơi trong nhà nghỉ rồi tung lên mạng. Chưa kể đến bọn da trắng bệnh hoạn thích ấu dâm, chơi con nít. Với bọn này Việt Nam, Campuchia là thiên đường của nó. Xem gương anh Minh béo thì rõ. Ở Việt Nam ảnh có sao đâu, mới qua Mỹ nó túm cổ bỏ tù rồi. Mà cũng lạ, Minh béo chứ có phải Minh râu đâu mà cũng mang tội dâm.