WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Giáo Hoàng dũa giáo triều thê thảm nhân mùa Giáng Sinh

"Giáo hội mắc 15 căn bệnh"

“Giáo triều mắc 15 căn bệnh”

Mùa Giáng Sinh năm nay, Đức Giáo Hoàng Phan-xi-cô có hai việc được thế giới nhắc đến.

Thứ nhất, về mặt đối ngoại, cả hai chính phủ Mỹ và Cuba đều xác nhận việc hai nước nối lại bang giao một phần là nhờ sự trung gian tiếp tay thu xếp của GH Phan-xi-cô.

Thứ Hai, về mặt đối nội, GH Phan-xi-cô công khai phê phán giáo triều đang phục vụ mình.

Hôm thứ Hai, trước mặt những người đứng đầu các cơ quan trong giáo triều đến chúc mừng Ngài nhân dịp Giáng Sinh, GH Phan-xi-cô đã kể ra 15 thứ bệnh mà giáo triều đang mắc phải, ngoài “7 mối tội đầu” của người Công Giáo.

Giống như nhà vua có triều đình, các giáo hoàng có những cá nhân và tổ chức, gọi chung làgiáo triều (Cura)  giúp mình lãnh đạo 1.2 tỉ người trên trái đất, trong đó có phủ Quốc Vụ Khanh, các thánh bộ, các hội đồng, các ủy ban v.v…

GH Phan-xi-côphê phán gay gắt các hồng y, giám mục, tu sĩ trong giáo triều đã thâu tóm quyền lực và của cải, có cuộc sống “giả hình” hai mặt, quên rằng họ có nhiệm vụ phải phục vụ lời Chúa, mang tin mừng của Chúa đến cho mọi người.

GH Phan-xi-cônhấn mạnh rằng kế hoạch cải tổ sâu rộng Giáo Hội phải đi kèm với việc cải tổ tận gốc rễ giáo triều.

Bá quan văn võ – trong đó có khoảng 60 hồng y và 50 giám mục – có mặt tại sảnh đường lót đá cẩm thạch Sala Clementina hôm thứ Hai hầu như đều xanh mặt khi nghe GH Phan-xi-cô kể ra từng bệnh trong 15 thứ bệnh của giáo triều.

Xin xem chi tiết 15 thứ bệnhtại đây.

Trước tiên là bệnh tưởng mình là bất tử, miễn nhiễm, hoặc thậm chí là không thể thiếu được.

GH Phan-xi-cô ví những tin đồn, những lời nói ra nói vào trong giáo triều là một hình thức “khủng bố” và e ngại loại khủng bố này có thể “lạnh lùng giết hại thanh danh các bạn đồng nghiệp và những người anh em của mình.”

GH Phan-xi-côcảnh giác các bè phái trong giáo triều giống như “những u ung thư đe dọa đến sự hài hòa của cơ thể” và cuối cùng cơ thể này có thể chết dưới tay “hỏa lực của quân bạn.”

GH Phan-xi-cô nhắc nhở một số người trong giáo triều mắc bệnh “Alzheimer’s tinh thần,” quên béng lời của Chúađã kêu gọi mình lúc ban đầu, khi vâng lời gia nhập hàng ngũ tu sĩ.

“Giáo triều được kêu gọi luôn luôn tự hoàn thiện mình và phát triển trong sự hiệp thông, sự thánh thiện và có kiến thức để hoàn thành sứ mệnh của mình,” Ngài nói. “Nhưng, giống như cơ thể con người, giáo triều có thể gặp khó chịu trong người, rối loạn chức năng, bệnh tật.”

Sau đó, GH Phan-xi-cô khuyên họ nên dùng mùa Giáng Sinh năm nay đề sám hối, đền tội, và giúp Giáo Hội lành mạnh hơn, thánh thiện hơn trong năm 2015.

Các nhà theo dõi tình hình Vatican nói rằng họ chưa từng thấy một bài nói chuyện mạnh mẽ, gay gắt của một giáo hoàng nào giống vậy. Họ nghĩ rằng đây là kết quả của cuộc điều tra bí mật mà người tiền nhiệm – Bê-nê-đíc-tô – đã ra lệnh thực hiện, sau khi có vụ rò rỉ văn thư của giáo hoàng năm 2012.

Khi đó, ĐứcGH Bê-nê-đíc-tô16 đã chỉ định 3 vị hồng y tin cẩn để xem tại sao một người giúp việc cho giáo hoàng lại có trong phòng riêng của mình những thứ giấy tờ về tình hình tài chính của Giáo Hội mà chỉ có giáo hoàng mới được xem. Người giúp việc này, khi cung cấp các thông tin đó cho một nhà báo, đã hành động một mình hay có sự chỉ đạo của ai đó trong giáo triều, và nếu có thì nhằm mục đích gì, có phải mụcđích hạ uy tín của giáo hoàng hay không? Báo cáo của 3 vị hồng y đã được trình cho hai vị giáo hoàng còn sống.

Trong thông điệp Giáng Sinh năm ngoái, GH Phan-xi-cô đã nhắc sơ qua về những chuyện này, và năm nay đã không ngần ngại phàn nàn về những mưu đồ quyền lực quan liêu, thăng tiến sự nghiệp bất chấp lợi ích của người khác. GH Phan-xi-cô nhấn mạnh, trong vòng một năm qua, giáo triều đã có những thay đổi, nhưng các thay đổi bề mặt, hời hợt đó không phải là những gì mà Ngài mong đợi,

Ông Alberto Melloni, nhà sử học về giáo hội Công Giáo đang cộng tác cho nhật báo Corriere della Sera, nói rằng đây là bài nói chuyện trước giờ chưa từng nghe nơi một giáo hoàng. Ông cho biết, “Nếu Ngài phải dùng giọng như vậy bởi vì biết đó là cần thiết.”

Ông Melloni ghi nhận thêm, trước khi GH Phan-xi-cô lên ngôi, giáo triều Vatican có thể nói là một cơ chế đầy quan liêu, muốn làm gì thì làm, không chịu phục tùng một ai, “toàn bộ giáo triều hành động giống như họ là giáo hoàng vậy.”

Cố GH Gioan Phao-lô, người vừa được phong thánh, quá bận rộn với những chuyến du hành, đến độ không để ý nhiều đến những chi tiết về thủ tục hành chính, về sau Ngài lại đau yếu liên miên. Qua đến GH Bê-nê-đíc-tô, công việc quản lý giáo triều được giao cho một người phụ tá, người này về sau cũng được xác định là có vấn đề.

Một nhà sử học về giáo hội Công Giáo khác, Linh mục Robert Wister của trường đại học Seton Hall, nghĩ rằng bài nói chuyện của GH Phan-xi-côchủ yếu muốn yêu cầu giáo triều tự vấn lương tâm, suy gẫm những tội lỗi của mình trước mặt Chúa, trước khi đi xưng tội. “Có lẽ Ngài tin rằng chỉ có một lời khiển trách nghiêm khắc mới có thể xoay chuyển tình hình giáo triều,” Linh mục Wister phát biểu.

Trước khi chấm dứt bài nói chuyện, GH Phan-xi-côkêu gọi các vị lãnh đạo trong giáo hội hãy cầu nguyện để “các vết thương tội lỗi mà mỗi người chúng ta mang trong tâm hồn được chữa lành.”

Bài nói chuyện của GH Phan-xi-cô được soạn cẩn thận với những trích dẫn và tham chiếu. Chỉ có một sốít hồng y hiện diện mỉm cười trong lúc Ngài nói. Khi chấm dứt, chỉ có một đợt vỗ tay nhẹ nhàng. Sau đó, Ngài bắt tay chào từng hồng y một, nhưng không khí Giáng Sinh không tưng bừng như mọi năm.

Nếu nói một cách công bằng, giáo triều đang trải qua một giai đoạn khó khăn. Giống như hai người tiền nhiệm gốc Ba Lan và Đức, đương kim giáo hoàng gốc châu Mỹ Latinh phải làm việc với một giáo triều mà đa số là người Ý.

GH Phan-xi-côđang cùng với 9 hồng y đồng cảm đang lập các kế hoạch cải tổ toàn bộ cấu trúc quan liêu, sáp nhập nhiều cơ quan để có hiệu quả và đáp ứng với thời đại hơn.

Ngài đã từng nói rằng dù kế hoạch cải tổ cơ cấu đang diễn tiến tốt, nhưng khó nhất và tốn thời gian nhất là “cải tổ tinh thần” của những người can dự.

Lĩnh vực tài chính của Vatican cũng đang giữa chương trình đại tu bổ. Hồng y George Pell, người nắm tay hòm chìa khóa cho GH Phan-xi-cô đã ra những quy định về kế toán và ngân sách cho những tổ chức, cơ quan trước đây vốn độc lập, không quen với chuyện bị ai kiểm tra sổ sách.

Tổng hợp thep Yahoo.news

© Đàn Chim Việt

14 Phản hồi cho “Giáo Hoàng dũa giáo triều thê thảm nhân mùa Giáng Sinh”

  1. Nguyen Phuong says:

    Gần 500 năm trước, Hugo Grotius (1583-1645), Học giả Hòa Lan đã phán : Người nào đọc lịch sử giới giáo sĩ không đọc gì khác ngoài sự gian giảo và điên rồ của các giám mục và linh mục. (He who reads eccleciastical history reads nothing but the roguery and folly of bishops and churhmen.).

    Căn bệnh bất trị của hàng tu sĩ Catholic không bao giờ thay đổi.

  2. HN says:

    Giáo hoàng Francis: ‘Vatican mắc 15 căn bệnh’
    BBC – 23 tháng 12 2014

    Giáo hoàng Francis bất mãn với tình trạng quan liêu ở Vatican
    Giáo hoàng Francis đã phê phán gay gắt tình trạng quan liêu ở Vatican trong một thông điệp tiền Giáng sinh gửi đến các vị hồng y.
    Ngài than phiền về ‘bệnh Alzheimer tinh thần’, ‘sự khủng bố bằng lời đồn đại’, ‘suy nghĩ ngày một cứng rắn’, và ‘cảm giác mình là mãi mãi và không ai đụng được đến mình’.
    Ngài nói Giáo triều Roma – cơ quản điều hành tối cao của Giáo hội Thiên chúa giáo La Mã – đang mắc ‘15 căn bệnh’ mà Ngài muốn chữa trị trong năm mới.
    Giáo hoàng Francis, vị lãnh đạo Giáo hội đầu tiên đến từ châu Mỹ-Latin, cũng phê phán ‘những ai bị ám ảnh bởi hình ảnh của mình’.
    Ngài yêu cầu cải cách Giáo triều.
    Cử tọa ngồi im
    Khi Giáo hoàng Francis kết thúc bài diễn văn của mình, cử tọa ngồi im lặng.
    Trong bài diễn văn hôm thứ Hai ngày 22/12, Giáo hoàng Francis nói một số giáo sỹ ham muốn quyền lực đã phạm tội ‘thản nhiên giết chết thanh danh của các vị đồng sự và huynh đệ của họ’.
    Ngài so sánh công việc của đội ngũ chức việc trong Giáo hội giống như một dàn nhạc ‘lỗi nhịp’ bởi vì họ không hợp tác được với nhau và không có tinh thần làm việc nhóm.
    Trước khi được bầu lên hồi tháng 3/2013, Giáo hoàng Francis đã gặp phải chống đối nội bộ đối với một số cải cách mà Ngài muốn thực hiện.
    Ngài đã thành lập một loạt các cơ quan chuyên trách để chống tham nhũng và quản lý yếu kém đồng thời cũng chỉ định một đội ngũ cố vấn.
    Giáo hoàng cũng phát động việc làm sạch Ngân hàng Vatican vốn bị nhiều tai tiếng sau hàng loạt vụ bê bối.
    Người ngoài?

    Bài diễn văn của Giáo hoàng Francis dường như không nhận được sự ủng hộ
    Ngài cũng đề nghị tản quyền của Vatican – vốn tập trung vào tay Giáo triều trong hàng trăm năm qua – để cho phép các giám mục trên khắp thế giới có tiếng nói lớn hơn trong các vấn đề về giáo lý của Giáo hội.
    Bản thân Giáo hoàng Francis chưa từng làm việc trong Giáo triều trước khi bước lên ngôi vị giáo hoàng.
    Từ Rome, phóng viên BBC David Willey bình luận:
    “Rõ ràng Giáo hoàng Francis đã gặp phải sự chống đối trong số gần 3.000 thành viên của Giáo triều mà đa số là người Ý.
    Ngài chưa từng làm việc ở Rome trước khi Ngài được bầu làm Giáo hoàng hồi năm ngoái. Ở Vatican, Ngài là người ngoài đến từ một nơi khác. Ngài rõ ràng rất bất mãn với tác phong làm việc trì trệ và yếu kém ở Vatican.
    Ngài đang cố gắng cải cách Vatican với sự giúp đỡ của một nhóm cố vấn bao gồm các hồng y mà Ngài triệu tập từ khắp các châu lục để soạn thảo một bản Hiến pháp mới của Vatican.”

    *****

    Sau đây là 15 căn bệnh mà ĐTC đã liệt kê ra:
    1. Bệnh tưởng mình là “bất diệt”, “miễn nhiễm” hay “rất cần thiết”. Chính ảo tưởng như vậy làm và lơ việc kiểm điểm mỗi ngày. Một giáo triều không biết kiểm điểm, không canh tân, không tìm cách cải tiến, thì đó là một cơ thể đau yếu. Khi viếng nghĩa trang giúp chúng ta nhìn thấy tên của những người mà chúng ta từng nghĩ họ là ‘bất tử’, ‘miễn nhiễm’, và ‘không ai có thể thế được’! Đó là bệnh của người giàu có trong Tin Mừng nghĩ rằng mình sống mãi (x.Lc 12,13-21) và cả những người trở thành chủ nhân ông, cho rằng mình hơn người khác, chứ không biết mình được gọi là để phục vụ tất cả mọi người. Bệnh này thường phát sinh từ việc ham mê quyền bính, từ chủ thuyết narcissism, tự yêu chính mình, say mê hình ảnh của mình mà không nhìn thấy hình ảnh của Thiên Chúa nơi khuôn mặt của những người khác, đặc biệt là những người yếu đuối và túng thiếu nhất. Thuốc chữa bệnh dịch này là ơn thánh, ơn cảm thấy mình là người tội lỗi và thành tâm nói rằng: “Chúng tôi chỉ là những đầy tớ vô dụng. Chúng tôi chỉ làm những gì chúng tôi phải làm” (Lc 17,10).
    2. Bệnh của thuyết “Marthaism” (theo câu chuyện của bà Martha) quá bận tâm đến công việc: Đây là những con người chìm đắm trong công việc, và lơ là với phần tốt hơn, là ngồi bên chân để nghe Chúa Giêsu (x.Lc 10,38). Vì thế Chúa Giêsu trong Tin Mừng đã kêu gọi các môn đệ ”các con hãy nghỉ ngơi đôi chút” (x. Mc 6,31), vì lơ là việc cần thiết nghỉ ngơi sẽ dẫn tới tình trạng căng thẳng và giao động. Thời gian nghỉ ngơi, cho những gánh vác trách nhiệm là điều cần thiết phải làm, và cần phải sống thanh thản: dành thời gian cho những người thân và tôn trọng các kỳ nghỉ là thời điểm bồi bổ tinh thần và thể xác; cần học điều mà sách Qohelet đã nói trong sách Giảng Viên: ”Mọi việc điều có thời” (x. Gv 3,1-15).
    3. Bệnh ”chai cứng” tâm trí và tinh thần: là những người có tâm hồn chai đá, “cứng đầu cứng cổ” (Cv 7,51-6); bệnh của những người đánh mất sự thanh thản nội tâm, mất sức sinh động và sáng tạo, để rồi bị các giấy tờ đè lên, khiến họ nên như “chiếc máy hồ sơ di động”, thủ tục và pháp lý chứ không còn là “người của Thiên Chúa” nữa (x. Dt 3,12). Nguy cơ này làm họ đánh mất sự nhạy cảm nhân bản cần thiết để khóc với những người khóc và vui với những người vui! Đó là bệnh của những người mất ”tâm tình của Chúa Giêsu” (x. Pl 2,5-11), vì vậy với thời gian, tâm hồn họ trở nên khô cằn và không còn biết yêu Chúa và tha nhân vô điều kiện nữa (x.Mt 22, 23-40). Là Kitô hữu có nghĩa là “có cùng những tâm tình như Chúa Giêsu Kitô, những tâm tình khiêm tốn, và hiến thân, không dính bén và quảng đại.”
    4. Bệnh kế hoạch thái quá và duy hiệu năng. Lên kế hoạch tông đồ cách tỉ mỉ và sắp xếp thực hiện nó một cách chi tiết, vô tình chúng ta trở thành một kế toán viên hay một con buôn. Chuẩn bị mọi sự là điều tốt và cần thiết, nhưng đừng bao giờ để mình rơi vào cám dỗ làm hết mọi chuyện mà không để cho Chúa Thánh Thần tự do hoạt động. Chính Thánh Thần mới là Đấng lớn hơn chúng ta, quảng đại hơn mọi kế hoạch của con người (x.Ga 3,8). Người ta rơi vào căn bệnh này vì luôn thấy “dễ chịu và thoải mái hơn khi tự sắp xếp các kế hoạch và không muốn thay đổi quan điểm của mình. Thật vậy Giáo Hội thể hiện sự trung thành theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần khi Giáo Hội không áp đặt trên Thần Khí. Thánh Thần là làn gió mát, sáng tạo và mới mẻ!
    5. Bệnh hợp tác kém. Khi các chi thể đánh mất sự hiệp thông với nhau thì thân thể cũng mất đi sự hài hòa và chừng mực của mình, nó biến thành một ban nhạc chỉ tạo ra những tiếng ồn ào, vì các nhạc công không còn ăn ý với nhau, không sống tinh thần hiệp thông và đồng đội. Khi chân nói với tay: “Tôi không cần anh”, hoặc tay nói với đầu: “Tôi điều khiển anh”, thì gây nên sự khó chịu và gương mù.
    6. Bệnh Alzheimer’s -loại bệnh về não tác động đến trí nhớ- bệnh tinh thần: làm ta quên đi “lịch sử cứu độ”, lịch sử cá nhân mỗi người với Chúa, quên đi mối tình ban đầu (Kh 2,4). Tiến trình này làm suy thoái dần dần khả năng tinh thần trong khoảng thời gian dài hay ngắn, tạo nên tình trạng tật nguyền trầm trong cho con người, làm cho họ không còn khả năng tự quyết, sống trong tình trạng lệ thuộc vào những quan niệm thường do tưởng tượng. Chúng ta thấy điều đó nơi những người không còn nhớ cuộc gặp gỡ ban đầu của họ với Chúa, nơi những người không còn cảm thức trong cuộc sống, nơi những người chỉ bám vào “thời hiện tại”, với những đam mê của mình, nơi những người bốc đồng, và những người xây những bức tường và những tập quán bảo vệ mình, để trở nên nô lệ cho các thần tượng mà chính tay họ nắn nên.
    7. Bệnh cạnh tranh và háo danh. Khi vẻ bề ngoài, màu áo và danh hiệu trở thành đối tượng ưu tiên của cuộc sống, họ quên đi lời thánh Phaolô: “Anh em đừng làm gì vì cạnh tranh hay háo danh, nhưng mỗi người với tất cả sự khiêm tốn, hãy coi người khác hơn mình. Mỗi người đừng tìm tư lợi, nhưng hãy tìm lợi ích cho người khác” (Pl 2,1-4). Đó là căn bệnh đưa chúng ta trở thành những con người giả dối và sống một thứ “thần bí” giả hiệu, một kiểu “tu kín” giả tạo. Chính thánh Phaolô đã định nghĩa họ là “những kẻ thù của Thập Giá Chúa Kitô” vì “kiêu hãnh về những điều mà lẽ ra họ phải hổ thẹn và chỉ họ nghĩ đến những điều thuộc về trần thế này” (Pl 3,19)
    8. Bệnh tâm thần phân liệt trong cuộc sống. Đó là bệnh của những người sống hai mặt, hậu quả của lối sống giả hình và tầm thường, dần dần đưa đến trống rỗng tinh thần mà các văn bằng tiến sĩ hoặc bằng cấp khác không thể lấp đầy được. Một thứ bệnh thường xảy ra nơi những người bỏ việc mục vụ, và chỉ giới hạn vào những công việc bàn giấy, đánh mất sự va chạm thực tế, tiếp xúc với những con người cụ thể. Như thế họ tạo cho mình một thế giới hai mặt, ở đó họ dạy người ta, nhưng sống kiểu khác và thường là lối sống phóng đãng. Việc hoán cải là điều rất cần thiết và không thể thiếu được nơi căn bệnh trầm kha này (x. Lc 15,11-32).
    9. Bệnh ‘ngồi lê đôi mách’, nói hành nói xấu. Tôi đã nói nhiều về bệnh này và không bao giờ cho đủ: Đó là một bệnh nặng, thường bắt đầu bằng những cuộc chuyện trò, và nó làm cho con người thành người “gieo rắc cỏ lùng“ (như Satan), và trong nhiều trường hợp, họ trở thành kẻ “giết người không vấy máu”, giết hại danh thơm tiếng tốt của linh mục đoàn và anh em cùng Dòng. Đó là bệnh của những kẻ hèn nhát không có can đảm nói thẳng, mà chỉ nói sau lưng. Thánh Phaolô đã cảnh báo: “Anh em hãy làm mọi sự mà đừng lẩm bẩm, không do dự, để không có gì đáng trách và tinh tuyền” (Pl 2,14-18). Hỡi anh em, hãy tỉnh táo tránh nói hành nói xấu!
    10. Bệnh thần thánh hóa bề trên. Đó là bệnh của những kẻ a dua, xu nịnh Bề trên, hy vọng tìm chút ân huệ. Họ là kẻ tham lam, cơ hội, đi tôn vinh con người chứ không phải Thiên Chúa (x.Mt 23,8-12). Đó là những người khi phục vụ chỉ nghĩ đến điều có lợi cho mình, những kẻ bủn xỉn nhỏ nhặt, cau có, và chỉ hành động vì ích kỷ (x. Gl 5,16-25). Bệnh này có thể xảy ra cho cả Bề trên khi họ chiêu dụ vài cộng tác viên chịu phục tùng, trung thành, lệ thuộc nhưng hậu quả là một sự đồng lõa thực sự.
    11. Bệnh dửng dưng với người khác. Khi mỗi người chỉ nghĩ đến mình và đánh mất sự thành thực trong mối liên hệ chân thành với nhau. Khi người giỏi nhất không mang kiến thức của mình để phục vụ anh em yếu kém hơn. Khi người ta học được kiến thức gì đó và giữ riêng cho mình thay vì tích cực chia sẻ cho anh em. Họ là người hay ghen tương và tinh ranh, cảm thấy vui mừng khi thấy người anh em ngã xuống, thay vì nâng người anh em đứng lên và khích lệ họ!
    12. Bệnh mang bộ mặt đưa đám. Tức là những người cộc cằn và hung dữ, để tỏ mình đạo mạo, họ cần một bộ mặt rầu rĩ, khắc khe khi xử sự với người khác, nhất là những người lớp dưới. Họ là người cứng nhắc, lỗ mãng và kiêu hãnh. Trong thực tế, sự nghiêm khắc chỉ để đóng kịch bên ngoài nhằm che đậy một tâm hồn bi quan, sợ hãi và bất an về mình. Trong khi đó công tác tông đồ đòi buộc phải là người nhã nhặn, thanh thản, nhiệt thành và vui tươi, mang niền niềm vui đến nơi mình phục vụ. Một con tim đầy tràn Thiên Chúa là một con tim hạnh phúc, chiếu tỏa và làm lan rộng niềm vui cho tất cả những người quanh mình, người ta sẽ nhận thấy ngay điều đó. Chúng ta đừng đánh mất tinh thần vui tươi, tinh thần hài hước, và phải viết tự phê chính mình, nhờ đó chúng ta là những người dễ mến ngay trong những hoàn cảnh khó khăn. Một chút tinh thần hài hước thật là điều tốt biết bao! Nó giúp ích cho chúng ta dường nào. Hãy ghi nhớ câu nói của Thánh Thomas More: tôi cầu nguyện hằng ngày và nó mang lại lợi ích cho tôi.
    13. Bệnh vun quén. Làm việc tông đồ nhưng tìm cách lấp đầy khoảng trống trong con tim bằng cách vun quén của cải vật chất, không phải vì cần thiết nhưng chỉ vì để cảm thấy an toàn. Trong thực tế của cải không thể mang theo mình vì “khăn liệm không có túi” và mọi kho tàng vật chất của chúng ta- cả những tặng phẩm- không bao giờ có thể lấp đầy khoảng trống, trái lại nó càng làm cho ta ra nặng nề hơn. Với những người ấy, Chúa lặp lại: “Ngươi bảo: nay tôi giầu có, đã đầy đủ của cải rồi, tôi chẳng cần gì nữa. Nhưng ngươi không biết mình là kẻ bất hạnh, khốn nạn, một kẻ nghèo, mù lòa và trần trụi… Vậy ngươi hãy nhiệt thành và hoán cải” (Kh 3,17-19). Việc vun quén của cải chỉ làm cho ra nặng nề và làm cho hành trình trở nên chậm chạp hơn! Và tôi nghĩ đến một giai thoại: có lần các tu sĩ dòng Tên Tây Ban Nha mô tả dòng như một đoàn “kỵ binh thanh thản của Giáo Hội”. Tôi nhớ việc dọn nhà của một tu sĩ dòng Tên còn trẻ tuổi, trong khi chất lên xe vận tải bao nhiêu đồ đạc: hành lý, sách vở, vật dụng, quà tặng, thì một tu sĩ dòng Tên cao niên quan sát và mỉm cười nói: đây có phải là kỵ binh thanh thản của Giáo Hội không?”. Những cuộc dọn nhà của chúng ta chỉ cho thấy căn bệnh này.
    14. Bệnh khép kín. Việc lôi kéo, quy tụ lập nhóm để thuộc về nhau coi là quan trọng hơn cả thuộc về Thân Mình Chúa Kitô. Căn bệnh này khởi đi từ những ý hướng tốt, nhưng với thời gian nó trở nên xấu, thành thư “ung nhọt”, đe dọa sự hài hòa nơi Thân Mình Chúa Kitô và gây nên bao gương mù, nhất là cho những anh em mới đi vào đời tu. Bè nhóm chính là mối nguy hiểm nhất. Đó là sự ác đánh từ bên trong, và như Chúa Kitô đã nói, “nước nào chia rẽ bên trong thì nó sẽ tự tàn lụi” (Lc 11,17).
    15. Cuối cùng là bệnh tìm kiếm lợi lộc trần gian và tính phô trương. Khi công tác tông đồ biến việc phục vụ thành quyền lực, và biến quyền lực của mình nên như thứ hàng hóa để kiếm chác những lợi lộc trần gian và củng cố quyền hành. Đó là bệnh của những người tìm cách gia tăng vô độ quyền lực và để đạt được mục tiêu đó, họ vu khống, mạ lỵ và làm mất thanh danh người khác, thậm chí đưa lên cả lên mặt báo và tạp chí. Thường thì chính họ muốn biểu dương và chứng tỏ mình có khả năng hơn người khác. Căn bệnh này cũng gây hại rất nhiều cho Thân Mình, vì nó làm cho con người đi tới chỗ biện minh việc sử dụng bất kỳ phương tiện nào để đạt được mục đích, thường là nhân danh công lý và sự minh bạch. Và ở đây tôi nhớ đến một linh mục đã gọi các ký giả đến để kể cho họ (điều mà người linh mục này bịa đặt) về những chuyện riêng tư của những linh mục khác và của giáo dân. Vấn đề là vị linh mục ấy chỉ muốn được xuất hiện trên trang nhất của báo chí, và như thế cảm thấy mình có “quyền hành và hấp dẫn”, nhưng tạo ra bao nhiêu đau khổ cho những người khác và cho Giáo Hội! Thật một là kẻ đáng thương!
    Hoàng Minh lược dịch

  3. Thích Nói Thật says:

    Kiểm điểm cuối năm của Giáo hoàng Francis hôm 22/12/2014 đang được dư luận và thế giới theo dõi sát sao. Đây là cơ hội cho những kẻ thù ghét Vatican khai thác?

    Tuy nhiên có những báo đưa tin khách quan và với ngôn ngữ như cổ vũ việc làm của Giáo hoàng Fransi là một hành động cần thiết để canh tân giáo hội.

    BBC với tựa đề Giáo hoàng: ‘Vatican mắc 15 căn bệnh’
    Giáo hoàng Francis đã phê phán gay gắt tình trạng quan liêu ở Vatican trong một thông điệp tiền Giáng sinh gửi đến các vị hồng y.

    Trích: “Giáo hoàng Francis nói một số giáo sỹ ham muốn quyền lực đã phạm tội ‘thản nhiên giết chết thanh danh của các vị đồng sự và huynh đệ của họ’. Ngài so sánh công việc của đội ngũ chức việc trong Giáo hội giống như một dàn nhạc ‘lỗi nhịp’ bởi vì họ không hợp tác được với nhau và không có tinh thần làm việc nhóm.Khi Giáo hoàng Francis kết thúc bài diễn văn của mình, cử tọa ngồi im lặng.

    Chỉ riêng cái tựa đề bài viết: “Giáo Hoàng dũa giáo triều thê thảm nhân mùa Giáng Sinh” của t/g giả Châu Quang đã có thấy sự việc nặng nề:

    Trích: “GH Phan-xi-cô ví những tin đồn, những lời nói ra nói vào trong giáo triều là một hình thức “khủng bố” và e ngại loại khủng bố này có thể “lạnh lùng giết hại thanh danh các bạn đồng nghiệp và những người anh em của mình.” GH Phan-xi-côcảnh giác các bè phái trong giáo triều giống như “những u ung thư đe dọa đến sự hài hòa của cơ thể” và cuối cùng cơ thể này có thể chết dưới tay “hỏa lực của quân bạn.”
    Bá quan văn võ – trong đó có khoảng 60 hồng y và 50 giám mục – có mặt tại sảnh đường lót đá cẩm thạch Sala Clementina hôm thứ Hai hầu như đều xanh mặt khi nghe GH Phan-xi-cô kể ra từng bệnh trong 15 thứ bệnh của giáo triều. Chỉ có một số ít hồng y hiện diện mỉm cười trong lúc Ngài nói
    “.

    Một sự việc, hai bài báo. Lời lẽ, văn phong của BBC nhẹ nhàng và tế nhị hơn?

    Cá nhân tôi hoan nghinh việc làm của Giáo hoàng Francis. Chúc ngài thành công trong việc canh tân giáo hội, loại bỏ những u nhọt gây tai tiếng cho Giáo hội.

  4. Macô baotixita Lỗ trí Thâm says:

    Trời ơi! Lạy Chúa tôi. Đọc danh sách 15 thứ bệnh mà Giáo Hoàng nêu ra. Đọc đi đọc lại
    nhiều lần mà không thấy ngài nói đến một căn bệnh trầm kha sướng ngất của Giáo triều
    đó là bệnh DÂM bệnh HIẾP DÂM.Có lẽ Giáo Hoàng sửa soạn nhuốm bệnh Alzheimer nên
    ngài quên rồi chăng? Nên ngài thiếu sót hay không thành thật? Kính thưa đức Giáo Hoàng
    “Con người ngoại đạo nên KHÔNG BAO GIỜ TIN có Chúa ở trên trời cao” Chỉ tin vào thực tế,hiện tại nên con thấy Ngài nên cho Giáo triều của ngài CƯỚI VỢ hết đi là xong. Cả ngàn
    bệnh cũng hết chứ xá gì 15 hay 16 bệnh. Cái bùa LÁ ĐA nó phê nó hiệu nghiệm lắm đức
    Giáo Hoàng ơi !.

    • Vinh Hai says:

      Tôi nghĩ ĐGH không nhuốm bệnh Alzheimer mà Lỗ Trí Thâm dường như lạc đề. ĐGH nói những bệnh cua giáo triều, không phải bệnh của một số tu sĩ.

    • SƯƠNGNGÀN says:

      CÁI “GIỐNG”

      Ôi thôi cái “giống” giữa đời
      Có gì mà phải la trời hay sao !
      Nó đâu phải chuyện tào lao
      Trời sinh ra vậy lẽ nào quên đi !
      Quên đi có ích lợi gì
      Nhiều khi nó quậy lắm khi càng buồn !
      Phải suy cho đến cội nguồn
      Ông Trời muốn vậy để còn dài lâu !
      Để còn nuôi dưỡng loài người
      Nếu không có “giống” ngồi chơi vậy à ?
      Đàn ông cho chí đàn bà
      Thảy đều ưa “giống” quả là hay ghê !
      Nghĩa là “giống” chẳng những mê
      Còn ưa táy máy thỏa thuê mới là !
      Đúng là trận xáp lá cà
      Ông Trời muốn vậy chẳng là vui sao !

      TUYẾT NGÀN
      (27/12/14)

  5. Mây lang thang says:

    “Giáo Hoàng dũa giáo triều thê thảm …”

    Tui hổng biết trự nào dịch (hạch) cái “headline” coi mòi hơi …bị kém văn hóa, chăng?

    Đa tạ!

  6. Haile says:

    Ông vua Thiên-Chúa-Giáo (Giáo-Hoàng) không tiếp Đức Đạt-La-Lạc-Ma, vì giữ đạo và bảo-vệ Con-chiêng của mình dưới tay sanh-sát của ác-quỷ Satăng Tàu cọng. Phật-giáo cũng giữ đạo và bảo-vệ Phật-tử của mình như Giáo-Hoàng vậy ! Hiện-tượng nầy có lợi hay hai cho Nhân-loại đã và đang tranh-đấu cho con người đang sống bị mất Nhân-quyền và Tư-do tại các Quốc-gia do Cọng-sản caị-trị như Trung-quốc, Việt-Nam, Cuba và Bắc Triều-Tiên. ? Con-chiệng và Phật-tử sẽ làm theo Đức-Giáo-Hoàng để giữ Đạo không cần nghĩ đến gì khác ! Nhân-quyền, Tự-do. Tổ-quốc Dân-tộc để người khác tranh-đấu, đòi hỏi, bảo-vệ. Những người theo đạo không làm “chính-trị” nên không tham gia tranh-đấu. đúng như Giáo-Hoàng biễu-hiện. Khi thành đạt. Tổ-quốc, Dân-Tộc có Tư-do Nhân-quyền. Xin Quý Ngài có đạo đừng dùng “Tự-do Tin-ngưỡng” làm khó Chính-quyền như đã xãy ra trong Chế-độ Cọng-Hòa Nam Việt-Nam trước năm 1975 ! Cọng sản chắc hài lòng. Vì đã thành công trong công tác giáo vận đưa Tín-ngưỡng hội nhập vào Xã-hội-chủ-nghĩa dưới sự lãnh-đạo của Cọng-sản !

    • Bùi Lễ says:

      Việt cộng đã thành công trong việc thâu nhận các thầy chùa (not all) làm đảng viên.
      Cho nên ta thấy nhiều thầy chùa trẻ ra các nước ngoài đặc biệt là Mỹ, ngoài tực tiếp
      đi từ VietNam mà còn qua các đường từ Pháp, và Ấn Độ .
      Bước kế tiếp của Việt cộng là kết đảng với người thiên chúa giáo/công giáo . Bắt đầu
      từ thời đại của Trương Tấn Sang và cũng là ý của Trương Tấn Sang .
      Theo tôi, giờ thì Việt cộng ở khắp nơi và ở cã trên mủi của các vị chống cộng . Cẩn
      thận . Merry Xtmas and Happy New Year.

    • Nói Toẹt Móng Heo says:

      Chỉ còn biết thốt lên; Haile nhảm nhí!

      Không hiểu Giáo Hoàng muốn nói gì thì đừng vội lu loa, mà hãy đọc cho kỹ, hãy nghĩ cho sâu trước khi gõ bàn phím. Chúc vui vẻ.

  7. CON NGƯỜI NGOẠI ĐẠO says:

    Kính thưa Đức Giáo Hoàng : ” Con người ngoại Đạo nhưng tin có Chúa ở trên Trời cao ” vì con không chỉ ” tôn thờ chủ nghĩa Duy Tâm ( Idealism ) mà còn tôn thờ cả chủ nghĩa Duy Vật ( Materialism, xin đừng nhầm là cộng sản, cộng sản chỉ tin chủ nghĩa duy vật, trong khi tôn Giáo lại chỉ thiên về Duy Tâm, đó là một điều thiếu sót, nhầm lẫn lớn lao nên mới xẩy ra tình trạng ” bệnh ” như ngày nay Ngài nói , đã lâu rồi, chưa một Triều Đại tôn giáo nào nghĩ tới ! ? ). Thưa Giáo Hoàng, khi con đọc được, điều, cái ” bệnh ” Ngài quan tâm đầu tiên là : ” bệnh tưởng mình là bất tử, miễn nhiễm … ! ” sở dĩ căn bệnh tưởng này xẩy ra con nghĩ vì thiếu phần ” Duy vật ” . Con người mà Thượng Đế sanh ra là kết hợp của duy vật lẫn duy tâm biến hóa vô cùng, không cùng tận mà cũng không khởi thủy trong Vũ Trụ . Có lẽ Thượng Đế Chúa Trời ( những danh xưng này đồng nghĩa ) Xin Thượng Đế trao cho Ngài bó đuốc soi sáng Giáo Hội . Amen .

    • Thích Nói Thật says:

      CON NGƯỜI NGOẠI ĐẠO says: “Thưa Giáo Hoàng, khi con đọc được, điều, cái ” bệnh ” Ngài quan tâm đầu tiên là : ” bệnh tưởng mình là bất tử, miễn nhiễm … ! ” sở dĩ căn bệnh tưởng này xẩy ra con nghĩ vì thiếu phần ” Duy vật ” . Con người mà Thượng Đế sanh ra là kết hợp của duy vật lẫn duy tâm biến hóa vô cùng, không cùng tận mà cũng không khởi thủy trong Vũ Trụ “.

      Bác nói rất đúng, bởi vậy Đức Giêsu đã nhắc nhở nhiều lần; “Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia … Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi tiền của được“.

      Chúa Giêsu còn bảo: “Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời.“.

      Tôi đồng tình với bác; Xin Thượng Đế trao cho Ngài bó đuốc soi sáng Giáo Hội. Amen .

    • tudo says:

      Cãm phục ý của…. Con Người Ngoại Đạo… . Thuốc đắng quá ! Ông Đ.G.H nầy nói ra hết cái …Căn Bệnh Alzhimer của mấy Đấng …! coi bộ đụng chạm lắm…lắm….ghê quá ….!!!! .

    • DuyVô says:

      DuyTâm, DuyVật, đều sai!
      Duy cả hai thứ, nghĩa nà sai đớp-bồ! (double)
      Ở đời tốt nhất DuyVô,
      Đứng ngay điểm giữa, chẳng làm nô thằng nào!!!

      NgànTàoLao!

Leave a Reply to tudo