Một xã hội cởi mở và bao dung
Có lẽ không có câu viết nào, chỉ có 4 chữ ngắn gọn, nhưng mang cả một thông điệp lớn được quảng bá rộng rãi nhất trên thế giới bằng câu In God We Trust. Vì đây là câu được in trên tất cả các loại giấy bạc hiện tại của Hoa Kỳ.
Là câu viết cô đọng Đức tin của người Hoa Kỳ từ ngày tìm được vùng Đất Hứa để lập quốc!
Ban đầu là cuộc di cư của một số người phản đối sự hà khắc của Thanh giáo ở Anh nên lần lượt tìm cách sang các nước lân cận để thực hiện quyền được tự do thờ phượng Thượng Đế theo đức tin của họ. Từ năm 1607, 1608 họ đã lần lượt đến Hòa Lan, rồi sau đó chuẩn bị cho một cuộc hành trình dài bằng tàu để đi tìm một vùng đất mới, vùng đất mà họ hoàn toàn được Tự do.
Tháng 9 năm 1620 một con tàu nhỏ, tên là Mayflower, rời Plymouth ở Anh mang theo 102 người bắt đầu cuộc hành trình tìm Tự do mà sau nầy sách vở gọi họ là đoàn người Hành Hương (Pilgrims). Họ phó thác mạng sống, vượt đại dương và chỉ trông cậy hoàn toàn vào đức tin. Sau 66 ngày chịu bao khắc nghiệt của thời tiết, giông bão, sóng gió, đói khát để cuối cùng thả được neo ở Cap Cod, cách xa nơi dự rù là Hudson River. Tiếp tục cuộc hành trình, một tháng sau họ đến được Massachusetts Bay và quyết định ở lại đây. Dần dần làng Plymouth, cái tên mang kỷ niệm nơi xuất phát được hình thành. Năm sau đó, tháng 11 năm 1621, nhờ được mùa, chỉ còn 53 người sống sót đã cùng với một số người da Đỏ, những người đã giúp đỡ họ trong những ngày khốn khổ khi vừa đặt chân đến một vùng đất vừa xa lạ vừa gặp lúc thời tiết vô cùng khắc nghiệt, tổ chức lễ Tạ ơn đầu tiên. Cho dù đã hoàn tất cuộc hành trình và số người bị chết gần phân nửa nhưng đức tin vào Thượng Đế của họ vẫn không hề thay đổi. Rồi diễn biến theo thời gian dài đằng đẵng, ngót 3 thế kỷ sau, qua rất nhiều tranh cãi, từng bước, từng bước để cuối cùng, năm 1941, Tổng thống Roosevelt đã ký ban hành đạo luật, quyết định chọn ngày Thứ Năm, tuần lễ thứ tư của tháng Mười Một hàng năm là ngày lễ Tạ ơn của đất nước và dân tộc Hoa Kỳ.
Một ngày lễ đặc biệt, mang một ý nghĩa vô cùng thiêng liêng của mọi sắc dân sinh sống trên đất nước nầy.
Câu In God We Trust được khởi đầu từ lá thư ghi ngày 13 tháng 11 năm 1861 của Mục sư Watkinson ở Ridleyville, Pennsylvania gửi ông Bộ trưởng Tài chánh Salmon P. Chase lúc bấy giờ, nói về đức tin và dòng chữ tổng cộng có 13 chữ cái (letter) là God, Liberty, Law trên lá cờ Hoa Kỳ lúc đó, tượng trưng cho con số 13 tiểu bang đầu tiên. Yếu tố quan trọng của dòng chữ nầy là God (Thượng Đế) đứng trước tiên, kế đến là Liberty (Tự do) và sau cùng là Law (Luật pháp) đã diễn tả đúng theo trình tự họ thực hiện được.
Đề nghị của Mục sư Watkinson được nhiều người thảo luận đã đưa đến việc Quốc hội Hoa Kỳ thông qua đạo luật ngày 22 tháng 4 năm 1864 cho phép đúc 4 chữ In God We Trust (thay cho God, Liberty, Law) đầu tiên trên đồng coin 2 xu và đến ngày 30tháng 7 năm 1956 thì chính thức in trên tất cả giấy bạc đưa vào sử dụng từ năm 1957.
Từ một nhóm người Hành Hương nhỏ bé tiến đến hình thành một quốc gia Hoa Kỳ ngày nay, một đất nước giàu mạnh và văn minh nhất thế giới, thì câu viết In God We Trust không đơn giản chỉ là câu chữ được quảng bá toàn cầu mà chính nó còn mang theo sự thiêng liêng của đất nước và dân tộc Hoa Kỳ kể từ ngày lập quốc!
Tuần trước, một cơ sở lớn mới xây, đã khánh thành khoảng 3 tháng qua, tại thành phố tôi đang ở, tốn 80 triệu, dành cho các ban ngành làm việc. Tất cả được trải thảm màu xanh. Phòng khách khu vực dành cho văn phòng Pinnellas County Sheriff được trải thảm có dệt thêm huy hiệu của cảnh sát, một biểu tượng thật trang trọng, cũng giống như một số cơ sở về an ninh tại Hoa Kỳ, bỗng có người phát hiện trên cái huy hiệu hình tròn đó, sai một chữ. Nhưng chữ sai lại mang một ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với đức tin của người Hoa Kỳ (như đã tóm lược bên trên) Câu đó viết đúng phải là In God We Trust nhưng trên tấm thảm dệt là In Dog We Trust! Chữ God là Thượng Đế biến thành Dog là con chó! Trị giá tấm thảm chỉ 500 đô, vì thế cảnh sát thông báo cho hãng dệt thảm. Hãng dệt thảm nhận trách nhiệm và sẽ thay tấm mới. Nhưng chuyện không dừng ở đó khi bên ngoài hay tin nội vụ. Ban đầu cảnh sát dự trù sau khi thay thảm mới họ sẽ đem vứt tấm thảm cũ vào thùng rác nhưng khi bức ảnh chụp tấm thảm với dòng chữ In Dog We Trust được đưa ra công luận thì có một số người gọi điện thoại và gửi email đòi giữ lại. Họ muốn mua nó thay vì vứt đi, vì họ là những người yêu chó! Rồi nhiều người cũng muốn mua nên sau cùng cảnh sát quyết định rao bán đấu giá tấm thảm trong vòng một tuần. Có 83 người tham dự từ khắp nơi trên thế giới và kết quả là một người, không cho biết danh tánh, đã mua được tấm thảm tình cờ nổi tiếng nầy, với giá 9,650 đô! Cảnh sát cho biết họ sẽ dùng số tiền nầy gửi tặng cho một trung tâm chăm sóc chó mèo bị bỏ rơi hay thương tật mà chưa được người nhận nuôi!
Tờ báo thuộc loại Best Newspaper của Tiểu bang đã có 3 số tường thuật về diễn tiến sự việc nhưng không đưa câu chuyện vừa kể lên trang nhất mà chỉ đăng ở trang giữa của phần tin tức về Tiểu bang và Thành phố với tựa đề rất nhẹ nhàng, “đánh vần sai” (misspelled), cho dù đây là tấm thảm được dệt thành chứ không phải viết tay. Vì nếu là viết tay thì cách giải thích viết sai chính tả có lẽ dễ được đồng ý hơn! Nhưng, “chuyện chẳng có gì mà ầm ĩ”, nó chỉ là thứ tin tức lặt vặt, không đáng quan tâm! Còn TV hình như cũng muốn phớt lờ.
Liệu tin và ảnh tấm thảm nầy được phổ biến mà có liên quan đến đạo Hồi thì bọn thánh chiến Hồi giáo cực đoan sẽ phản ứng ra sao?
Vì thế, cùng một vấn đề nhưng mức độ hiểu biết của người dân khác nhau sẽ có kết quả khác nhau, đôi khi còn trái ngược đến bất ngờ như đang xảy ra. Một bên là sự thân thiện, cởi mở và bao dung, đã làm lợi cho công ích xã hội, còn bên kia thì máu người vô tội phải đổ! Cực đoan, cho dẫu cực đoan về vấn đề gì thì cũng dễ đưa đến xung đột một cách vô ích. Là bài học mà Charlie Hebdo đã vướng phải tại Pháp với cái giá phải trả trước tiên chính là mạng sống con người.
(Jan 27th, 2015)
© Hồ Phú Bông
Mệt qua mấy bố bị bịt mắt hay là tự bịt mắt thì cũng là kẻ quáng gà hay dân mù quáng cả.
Thôi xem cái này đi.
https://www.youtube.com/watch?x-yt-ts=1422579428&v=ebL1oCy6tgY&x-yt-cl=85114404#t=117
Mấy cha nội phét lác quá hèn gì VC nó cỡi đầu cỡi cỗ mãi thôi.
Bao dung củi mở cái rì, thưa?
Nếu không có luật lệ và hiến pháp?
Không có mấy thứ Luật, thì dân Mỹ pang pang
mí nhau không nguôi, ý chứ. Xứ cowboys mà.
Dâm Tôi xin chức Trương Tuần xã, sau khi tiễu
trừ tụi vô luật lề CS… Trương Tuần Dâm mà vác
gậy dẫn tuần đinh đi pa-tui, thì xã nhà an toàn,
trai gái tha hồ đùa trăng khúc khích trong…bụi tre,
Người da đỏ đã giúp những người hành hương ở thế kỷ XVII sống sót qua muà đông đầu tiên bằng nhiều thứ, trong đó có thức ăn gà tây. Người da đỏ sau đó bị tiêu diệt dần dần, gà tây cũng chung số phận, mỗi năm một lần vào ngày Lễ tạ ơn. Tôi thật sự chẳng hiểu Lễ này của Mỹ để tạ ơn ai ?!
Về chuyên “In God we trust”, có hình chụp một tấm bảng được treo trong một tiệm rượu ở Mỹ, chỗ quầy thâu tiền:
In God we trust. All others pay cash.
Qúy vị nào không quen la cà ở các quán bia rượu, xin giải thích: (Chúng tôi) tin tưởng vào Thượng đế (Ngài có thể uống thiếu hay ghi sổ). Những qúy vị còn lại xin trả tiển mặt.
Vui ghê !
Thưa tác giả,
Liệu tin và ảnh tấm thảm nầy được phổ biến mà có liên quan đến đạo Hồi thì bọn thánh chiến Hồi giáo cực đoan sẽ phản ứng ra sao? (nguyên văn)
Thưa tác giả,
Nói đi cũng cần nói lại.
1/
Ta thấy ở Mỹ dân Mỹ vẫn còn nhậy cảm trong nan đề sắc tộc (ras dicrimination), mặc dù Mỹ được xem là biểu tượng của dân chủ tự do hàng đầu thế giới. Ở đây tôi muốn thưa, mỗi châu lục, mỗi dân tộc, mỗi quốc gia, mỗi vùng địa phương, mỗi gia đình, mỗi cá nhân … có những nan đề riêng, chưa thể giải quyết thật rốt ráo đến nơi đến chốn. Đạo Hồi, đạo Kitô, đạo Phật, đạo Bà La Môn … đều có những niềm đau riêng, cần được chỉnh sửa theo thời gian.
2/
Sự lỗi lầm trên với người Mỹ không to tát qua quan niệm sống của họ.
Đến như lá cờ Mỹ mà họ còn có thể may thành quần xịp mặc đi phô diễn trước công chúng
Rồi tượng Phật người da trắng có thể dùng làm vật trang trí trong nhà trong vườn …
Lỗi lầm trên chỉ xảy ra MỘT LẦN và KHÔNG CỐ Ý
(giả như cố ý thì cũng chi có thể một lần mà thôi)
Như thế khác hẳn bản chất vụ việc Charlie Hebdo
sự việc có CHỦ Ý và TÁI PHẠM CÓ HỆ THỐNG !
3/
Anh lợi dụng cái gọi là quyền tự do ngôn luận, tự do tư tưởng, tự do báo chí …, để luồn lách nhờ sử dụng nhuần nhuyễn trò chơi với lửa là châm biếm, nhưng thực chất là ‘BAO LỰC NGÔN TỪ VÔ NGHĨA” (non-sense verbal violence) đánh vào niềm tin của người khác. (Anh Hồ Phú Bông hãy thử nhìn các hình gọi là châm biếm thật tục tĩu của đám làm báo Charlie Hebdo sẽ thấy ngay điều tôi thưa là đúng)
Một khi anh đi quá trớn, quyết không “hồi đầu thị ngạn” như Phật dậy, tất yếu sẽ có ngày anh lãnh hậu quả là BẠO LỰC THÂN THỂ VÔ NGHĨA (non-sense physical violence).
Vâng anh dở trò khéo léo và tỏ ra can trường luồn lách lạng trên con đường đông người, thì có ngày anh sẽ bị tai nạn giao thông chết người. Bởi anh đã cả gan đùa dỡn vô tội vạ trên mạng sống chính mình và cả người khác, đang tham gia di chuyển trên đường như anh.
Nếu anh biết tiết chế lại, đừng buông lỏng dây cương, để cái tôi đáng ghét làm loạn, thì nào đâu gây ra thảm cảnh trần gian như rứa.
Chính yếu là sự TIẾT CHÊ để BÌNH TĨNH, CÙNG NHAU GIẢI QUYẾT NAN ĐỀ TỒN ĐỌNG.
Tội nghiệp cho ông Ngoại Trưởng J. Kerry !
Ông lo bận công tác quét rác cho thế giới nên ông khôNg thể ở nhà để lo chuyện xúc tuyết trong cơn bão thế kỷ vừa qua. Rốt cuộc ông bị thành phố phạt 50 US$.
Tội nghiệp !
_______________________
Ngoại trưởng Hoa Kỳ Kerry bị phạt 50 USD vì không dọn tuyết
Chính quyền Boston đã phạt Ngoại trưởng John Kerry 50 USD vì lỗi không dọn tuyết trước cửa nhà mình, đó là tin đưa của AP.
Vào đêm rạng sáng thứ Ba vùng bờ biển phía đông nước Mỹ hứng chịu đòn tấn công của trận bão đầu tiên trong năm nay, gió mạnh kèm theo tuyết rơi dày. Lo ngại rằng các dịch vụ công trình đô thị không đủ sức đối phó với tình trạng này, Thị trưởng Martin Walsh đã chỉ thị bắt buộc các cư dân phải cầm xẻng dọn tuyết. Tất cả những ai không dọn sạch tuyết ở lề đường trước cửa nhà mình đều sẽ bị phạt. Trong số những cư dân phải chịu phạt vì không xúc tuyết hóa ra có cả Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry. Lệnh phạt ghi tên ông Kerry gắn lên cổng dinh thự của nhà chính khách nổi tiếng tại trung tâm thành phố Boston vào sáng thứ Năm.
Trong ngày tuyết rơi nặng thì Ngoại trưởng Kerry đang ở Saudi Arabia, ông trở về Mỹ vào ngày thứ Tư, nhưng theo lịch trình làm việc có lẽ ông sẽ chỉ về tới Boston vào ngày thứ Sáu.
Thư ký báo chí của Ngoại trưởng Hoa Kỳ, ông Glen Johnson cam đoan với các phóng viên rằng ông sếp John Kerry nhất định sẽ nộp tiền phạt. Thư ký Glen Johnson còn cho biết, ngay sau khi nhận được thông báo phạt thì đám tuyết ở trước cửa tòa nhà năm tầng của Ngoại trưởng đã được dọn sạch.
Đọc tiếp: http://vietnamese.ruvr.ru/news/2015_01_30/282562597/
Đây là bản tin lấy từ Đài Tiếng Nói Nước Nga …dành riêng cho Putin và dân Nga đọc .
___________________
Lê Quốc Trinh, Canada
30-01-2015
Thưa quý bác,
Vấn đề chính ở đây là thái độ Cực Đoan và Hậu quả. Ngẫm lại người Việt mình, đã không còn “Tiên học lễ, Hậu học văn” từ khi chế độ cộng sản cực đoan cai trị. Họ đã áp dụng một chương trình giáo dục cực đoan nên đưa đến một xã hội bạo lực như hôm nay! (Lan man thêm một chút, như chuyện nhà văn Nguyễn Ngọc Tư bị kiểm điểm vì truyện Cánh Đồng Bất Tận… là nói tiêu cực lãnh đaọ tỉnh!) Phải nói rằng trong cái gọi là “Người Việt xấu xí” thì không có cái xấu xí nào lớn hơn là Cực Đoan! Và thái độ cực đoan đó đã lan tràn đến ngay trên diễn đàn nầy! Sự Thật đang là Con Voi ấy thế mà nhiều người cứ khư khư cho nó là cây quạt, cái chổi, cột nhà hay con đỉa, vì Mù mà cứ tưởng mình đang mắt sáng, cho nên đã chửi nhau đến thậm tệ mà không tôn trọng những người đọc thầm lặng khác! Cám ơn bác Lê Quốc Trinh đưa tin về ông Bộ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ sẽ chịu nộp phạt 50 USD theo lệnh của Thị trưởng thành phố vì không có mặt tại nhà để xúc tuyết trước cửa… đã cho thấy Hoa Kỳ có một nền văn hóa lớn, đáng được ngưỡng mộ! Nếu văn phòng công an VC có tấm thảm kiểu như trong bài viết chắn chắn họ sẽ cho đấy là chuyện sỉ nhục ngành nên phải điều tra để đưa ra pháp luật… trị tội nhạo báng, vì dám nhạo báng công an là… nhạo báng đảng… í chứ! huhuhu… :( Xin chúc quý bác một cuối tuần vui. :)
“IN GOD WE TRUST” mà bị sửa thành “IN DOG WE TRUST” thì có khác gì những tranh vẽ của Charlie châm biếm Hồi giáo!
Nhưng phản ứng thì khác hẳn, một bên là các họa sĩ bị thảm sát, một bên là đem bán đấu giá lấy tiền bỏ vào công quỹ cho loài vật, chó.
Điều đó có nghĩa gì, điều đó có nghĩa là sự tàn ác là do những kẻ tàn ác gây nên chứ không phải do, chẳng hạn như do các họa sĩ Charlie Hebdo gây nên.
Cũng như ở Việt nam, những bài báo của ký giả Từ Chung, hoạt động của giáo sư Nguyễn văn Bông, của sinh viên Lê Khắc Sinh Nhật, là những sinh hoạt dân sự bình thường, chắc chắn khong thể có một tác dụng súc phạm nào như những tranh vẽ của Charlie, hay như “IN DOG WE TRUST”,
nhưng giáo su Nguyễn Văn Bông, ký giả Từ Chung, sinh viện Sinh Nhật đã bị bọn cộng sản Việt nam Dân chủ Cọng hòa bắc kỳ ám sát, chỉ vì họ bất đòng chính kiến với cộng sản
sở dĩ thế là vì bọn cộng sản VNDCCH bắc kỳ HỒ chi Minh vong bản ngoại lai tay sai giặc tàu quá đỗi tàn ác, tàn ác man rợ không thua kém gì bọn khủng bố IS hồi giáo cực đoan
Truòng hợp của GS NVB, ký giả Từ Chung, sinh viên Sinh NHật bị bọn cộng sản VNDCCH bắc kỳ Hồ chí Minh khủng bố ám sát là những trừong hợp đuọc đưa lên báo chí, đuọc mọi người biết đến, bên cạnh đó còn rất nhiều, vô vàn trường hợp khác không đuọc nói đến,
chẳng hạn như các nông dân VNCH buổi sáng nhận ruộng, nhận bằng khoán sở hữu ruộng do chính quyền VNCH cấp pháp trong chưong trinh người cày có ruộng, thì đêm về bị quân khủng bố cộng sản bắt cóc đem chặt đàu bêu giữa nơi công cộng vì tội mà bọn cộng sản VNDCCH Hồ chí Minh gọi là “hợp tác với ngụy quyền”,
hoạc biết bao viên chức xã ấp chỉ vì công việc bình thường vận động người dân đi bầu, đã bị khủng bố cộng sản ám sát, không chỉ bản thân người ấy bị cộng sản ám sát, mà cả con cái còn nhỏ của những viên chwsc ấy cũng bị quân khủng bố cộng sản giết hại sau khi nhục hình vô cùng dã man để gọi là cảnh cáo người khác.
Những chuyện như trên cũng có thể coi là quá khứ, nếu, nếu không có bọn trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ, bọn lão thành cách mạng cộng sản, bọn cán bộ tuyên giáo mới như Dương Thu Hương, chứ không riêng gì nhà cầm quyền cộng sản
đã vào thế kỷ 21 với biết bao sự thật đã đuọc bạch hóa về tội ác của bọn cộng sản bắc kỳ VNDCCH & Hồ chí Minh đối với đất nước dân tộc VN, mà bọn trí thức & tuyên giáo mới nói trên vẫn khua môi múa mỏ đem những tội ác của bọn cộng sản VNDCCH ra mà xưng tụng, mà nhục mạ người miền nam, trâng tráo gọi tội ác cộng sản thảm sát người dân miền nam, reo rắc tội ác xây dụng chủ nghĩa xã hội của bọn cộng sản bắc kỳ VNDCCH lên người dân miền nam, tiêu diệt nền dân chủ tự do của Việt nam, chà đạp quyền sống của người dân, là “chiến tranh chống Mỹ & chiến tranh Việt-Mỹ”
Chính là bọn trí thức cộng sản, bọn lão thành cách mạng cộng sản, bọn tuyên giáo mới, với những gợi nhớ nhắc nhở như trên, nhục mạ người miền nam, đã cho thấy là tội ác cộng sản từ trên 40 năm qua, từ 60 năm qua, từ 70 năm qua, vẫn đang liên tục diễn ra, vẫn diễn ra ngày hôm nay, ngày hôm qua, cũng như từng ngày suốt 40 năm qua, suốt 60 năm qua, không có gì là “quá khứ” cả!
THƯỢNG ĐẾ
Ai cũng biết người vô hình vô ảnh
Đấng tối cao cai quản thế gian
Ai tin lòng thấy an nhàn
Ai không tin mãi lang thang trên đời
Nào hãy thử đi vào duy vật
Mác Lênin vật chất tuyệt vời
Quả phi lô-gích trời ơi
Đúng là nghịch lý mà đời cũng tin
Nên chỉ thấy búa liềm rực sáng
Nào thấy đâu ánh sáng tư duy
Thấy đâu ý nghĩa tinh thần
Chỉ tôn lãnh tụ mười phần ghê chưa
Giống đàn bầy mọi người thừa biết
Còn chi đâu nhân bản con người
Chỉ do anh Mác trỗ trời
Ngông nghênh lếu láo trên đời chẳng sai
PHIẾM NGÀN
(30/10/15)
Công tử Ngàn Ngàn ngông nghênh quá,
Phóng tay nghề đi trước cả thời gian !
Mới tháng Một của Trăng tròn,
Mà đã phóng thành tháng Mười của tờ Lịch !!! ???
HOAN NGHÊNH
Hoan nghênh người ở phương xa
Giữa đời toàn ảo vậy mà cũng hay
Tháng giêng đề lộn tháng mười
Đã liền phát hiện rạch ròi mới ghê
Nghĩa là người đã không chê
Vào đây để đọc bài thơ vô cầu
Thời gian dẫu lộn mặc dầu
Việc đời vẫn một chớ hầu khác sao !
NÚI NGÀN
(31/01/15)
Đâu là người ở phương xa,
Chính là Đoàn Việt giờ đà đổi tên,
Người mà luôn đứng bên Ngàn,
Đã từng ca ngợi Thượng Ngàn, Hưng Thanh.
Đã lâu không được trùng phùng,
Đầu năm xin chúc Ngàn Ngàn vui tươi.
Happy New Year.
ÔI ĐOÀN VIỆT !
Ôi Đoàn Việt cứ ngỡ người xa lạ
Hóa ra quen mà lánh mặt ẩn danh
Yêu đời đi sao lại kêu chán ngắt
Đời không yêu ta cũng cóc có thèm
Ta yêu đời bởi vì ta cao thượng
Đời không yêu bởi đời chỉ tầm thường
Hãy cao quý như trăng ngàn mây biếc
Còn đời luôn chỉ là thứ trần gian
Nên cám ơn có những lời tâm huyết
Happy new year lời chúc Tân xuân !
Ý NGÀN
(02/02/15)
Nỡm à, thươngđế là ai?
Mà sao bắt hắn phải mần kai cái cục đời!?
Nhìn ra ta chỉ thấy bầu trời,
Rứa vì răng phải tưởngtượng ku Blời vô mần chi?!
Mi tin có hắn trị vì?
Rứa thì hỏi hắn có được cái kủ gì hay không?
Rõràng là lýgiải bất thông
Thì tạisao mà phải cứ thờ cái ông thần hù?!
Thần hù, thần dỏm, thần ngu,
Một sảnphẩm tưởngtượng của cái bọn đù thamlam!
Thamlam gianxảo ngútngàn
Đờiđời trôinổi và langthang mútmùa!!!
Thượngđế chùa!
VÔ THẦN VÀ DUY VẬT
Thằng này quả đúng vô thần
Cái đầu nhảm nhí ngu đần vậy sao ?
Nó luôn phỉ báng ông Trời
Cho rằng không thấy thì Trời ở đâu ?
Trời là một đấng cao sâu
Nó đòi nhìn thấy mới hầu tin chăng ?
Thật là trí tuệ lằng nhằng
Biết chi cái lý siêu nhiên trên đời !
Vô thần duy vật trời ơi
Cái đầu rỗng tuếch quả thời hay chưa !
HƯỚNG NGÀN
(03/02/15)
Đathần là thuở hoangsơ,
Độcthần do lủ ngukhờ lưumanh:
Dựng nên thượngđế kwyềnhành,
Phĩnhlừa chiên dại để lập thành ”nước cha”!
Vôthần xứngđáng tinhhoa
Thôngminh sángsuốt, vượt kwa đêm dài.
Ngàn ngu ngơngác, còn ”nai”
Tươnglai lạclõng miệtmài u mê !!!
Tội thế!
PHI TRIẾT HỌC
Phi triết học bất thành trí thức
Kiểu lình bình như cục cứt trôi sông
Đúng là chỉ biết nói ngông
Lộn thin tôn giáo thì hòng hiểu chi
Đa thần giáo là khi hoang dại
Còn nhất thần lý trí lên cao
Thần tùy muốn hiểu thế nào
Đâu thuần tôn giáo mới kêu là thần
Bởi ít học nên không phân biệt
Triết học và tôn giáo khác nhau
Trời theo ý nghĩa tối cao
Đó là triết học chớ nào thần đâu !
SIÊU NGÀN
(06/02/15)
Triết là triệt, là đi tìm đốilập!
Muốn làm ”cao”, phải có ”thấp”, mới ”cao”!
”Thấp” không có, ”cao” không còn ”cao” nữa,
Mà là ”bằng”, ko ”thấp”, cũng chả ”cao” !
Triết chưa thông, chỉ là phường bátnháo!
Tríthức khùng! TRITHỨC mới là cao:
Đã trithức phải biết ”cao” nhờ ”thấp”
Vậy tức là thấpthấp mà caocao…
Thượngđế là đấng tối cao?
No, tối thấp cũng có hắn, laoxao trong hầm cầu!
Cho nên, Ngàn phải ”vô cầu”:
Cúi đầu, kwỳ gối, mà hầu chầu chuá cha !!!
BaWa
Cám ơn tác giả Hồ Phú Bông,
Tôi cũng có đọc tin này cách đây 2 tuần, sau đó không nghe nói gì nữa. Không ngờ sự việc xảy ra một cách tích cực và mang tính văn minh hơn tôi tưởng tượng. Đây là hình ảnh tiêu biểu của một đất nước mà dân trí cao xứng đáng cường quốc số 1 trên trái đất này. Tôi những tưởng sẽ có biểu tình và báo chí ầm ỹ vì chữ GOD bị thêu dệt thành chữa DOG, nhưng thay vì bàn cãi và kết tội lăng nhăng như bên Pháp thì dân Mỹ lại đem ra bán đấu giá tấm thảm để đem tiền cho hiệp hội nuôi chó mèo. Quả thật là một quyết định sáng suốt đem lại lợi ích cho xã hội.
Chỉ có Hoa Kỳ mới thực hiện được một hành vi cao thượng như vậy.
Cám ơn anh Hồ Phú Bông.
Lê Quốc Trinh, Canada
29-01-2015