Ông Nguyễn Xuân Anh sinh năm 1976, trình độ tiến sĩ quản trị kinh doanh. Ông là con trai của nguyên Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng Nguyễn Văn Chi. Ông Nguyễn Xuân Anh từng công tác tại báo Thanh Niên (hồi cùng chung cơ quan, tôi rất quý ông ấy và ông ấy cũng quý tôi bởi chung tính thẳng thắn), là Trưởng ban Quốc tế, sau đó chuyển về Đà Nẵng làm Phó giám đốc Trung tâm Xúc tiến đầu tư TP.Đà Nẵng, Phó chủ tịch thường trực UBND quận Liên Chiểu, Phó bí thư rồi Bí thư Quận ủy Liên Chiểu. Ông được điều động giữ chức Phó chủ tịch UBND TP.Đà Nẵng trước khi làm Phó bí thư Thành ủy.
Cũng trong Đại hội Đảng bộ TP.Đà Nẵng nhiệm kỳ 2015-2020, một nhân vật trẻ khác được dư luận rất quan tâm là ông Nguyễn Bá Cảnh. Sinh năm 1983, ông Nguyễn Bá Cảnh, con trai của cố Bí thư Thành ủy Nguyễn Bá Thanh, đã được Đại hội bầu vào Ban chấp hành Đảng bộ TP.Đà Nẵng nhiệm kỳ 2015-2020.
Ông Nguyễn Bá Cảnh, Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ Đà Nẵng
Ông Cảnh tốt nghiệp Đại học Kinh tế Đà Nẵng, du học ở Anh, lấy bằng thạc sĩ quản trị công. Trở về công tác tại Đà Nẵng, ông từng giữ chức vụ Phó bí thư thường trực Thành đoàn từ cuối năm 2011. Hiện ông làm Bí thư Thành đoàn Đà Nẵng.
Tại khu vực đồng bằng sông Cửu Long, vựa lúa của cả nước, những thông tin từ các Đại hội Đảng bộ tỉnh thành được người dân hết sức chú ý. Sự quan tâm ấy không phải chỉ bởi họ muốn biết ai sẽ là người đứng đầu bộ máy lãnh đạo ở địa phương mà còn tò mò muốn biết những con ông cháu cha nào sẽ nối gót cha anh mình. Chính vì vậy, khi Đại hội Đảng bộ tỉnh Hậu Giang công bố danh sách Ban Chấp hành mới, các cơ quan báo chí và nhân dân đã nhắc nhiều đến một nhân vật trẻ, ông Huỳnh Thanh Phong, Giám đốc Sở Công Thương Hậu Giang, đạt 226/320 phiếu, xếp thứ 49/52 ứng viên được bầu.
Ông Huỳnh Thanh Phong, Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ Hậu Giang
Ông Huỳnh Thanh Phong sinh ngày 23.12.1982, vào Đảng ngày 22.2.2012, cử nhân ngành tài chính, tín dụng. Trước khi làm Giám đốc Sở Công Thương, ông Phong từng giữ chức Trưởng phòng Tín dụng, Quỹ đầu tư và phát triển tỉnh Hậu Giang, được bầu làm Phó giám đốc quỹ này hồi tháng 5.2014.
Nhiều người còn biết ông là con trai ông Huỳnh Minh Chắc, nguyên Bí thư Tỉnh ủy. Ông Chắc đã làm đơn xin thôi chức Bí thư, nghỉ trước tuổi hồi tháng 7 vừa rồi. Đến tháng 10, đơn của ông Chắc được Bộ Chính trị chấp thuận. Ông đã nhận quyết định thôi giữ chức Bí thư Tỉnh ủy nhưng hiện ông vẫn là Trưởng đoàn Đại biểu quốc hội tỉnh Hậu Giang.
Một nhân vật khác từng thu hút sự chú ý của dư luận là ông Nguyễn Minh Triết. Ông sinh năm 1990, là con trai út của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, từng tốt nghiệp thạc sĩ tại Anh quốc.
Ông Nguyễn Minh Triết, Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ Bình Định, được coi là tỉnh ủy viên trẻ nhất nước khi mới 25 tuổi
Cuối tháng 6.2014, khi mới 24 tuổi, đang giữ chức vụ Phó ban Thanh niên trường học Trung ương Đoàn, Giám đốc Trung tâm hỗ trợ – phát triển sinh viên Việt Nam, ông Triết được Ban Bí thư Trung ương Đoàn cử về làm Phó bí thư Tỉnh đoàn Bình Định nhiệm kỳ 2013-2017 theo chương trình đưa cán bộ đi đào tạo thực tế tại cơ sở.
Sau đó, ông Triết đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh đoàn Bình Định. Tháng 12.2014, ông Triết được Ban Chấp hành Trung ương Đảng chỉ định tham gia Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh Bình Định nhiệm kỳ 2010-2015.
Sáng 16.10, Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh Bình Định đã công bố danh sách 55 người trúng cử vào Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh nhiệm kỳ 2015-2020, ông Triết đã trúng cử vào Ban Chấp hành mới. Theo báo Vietnamnet, ông Triết là người trẻ tuổi nhất trúng cử.
Ông Triết có anh trai là ông Nguyễn Thanh Nghị, 39 tuổi, tiến sĩ khoa học xây dựng, từng giữ chức Thứ trưởng Bộ Xây dựng, hiện là Phó bí thư Tỉnh ủy Kiên Giang. Ông Nghị vừa được bầu vào cương vị mới quan trọng hơn, là Bí thư Tỉnh ủy tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Kiên Giang trong phiên họp Ban Chấp hành tối 16.10. Như vậy hai anh em ông Nghị-ông Triết, tức hai con trai của thủ tướng kỳ này đều đắc cử.
Vài ngày trước đó, một trong những nhân vật tạo ra sự chú ý đặc biệt cho báo giới và dư luận là ông Lê Phước Hoài Bảo, 30 tuổi (sinh năm 1985), Giám đốc Sở Kế hoạch – Đầu tư Quảng Nam trúng vào Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh Quảng Nam nhiệm kỳ 2015-2020. Ông Bảo là con trai của Bí thư Tỉnh ủy Quảng Nam Lê Phước Thanh. Ông Bảo tốt nghiệp Trường đại học Kinh tế Đà Nẵng, chuyên ngành Tài chính tín dụng. Từ tháng 8.2010 đến tháng 8.2012 ông Bảo được cử đi học thạc sĩ chuyên ngành Quản trị tài chính và chiến lược tại trường Claremont Graduate University, Mỹ. Ông từng giữ chức Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư của Ban quản lý Khu kinh tế mở Chu Lai, sau đó tháng 3.2014 được bầu làm Phó chủ tịch UBND huyện Thăng Bình.
Hồi tháng 7, ông Lê Phước Thanh từng gây xôn xao dư luận khi làm đơn gửi Bộ Chính trị xin thôi chức Bí thư Tỉnh ủy Quảng Nam mặc dù chưa hết nhiệm kỳ, đề nghị cho nghỉ hưu sớm bởi lý do sức khỏe. Đến đầu tháng 9, Bộ Chính trị đã chuẩn y đơn của ông Thanh.
Tại TP.HCM, một đô thị đặc biệt sôi động, đứng hàng đầu cả nước về nhiều mặt, trong đó có cả việc mạnh dạn cất nhắc sử dụng những người trẻ, thì người trẻ luôn có chỗ đứng và cơ hội phát triển. Chắc không mấy ai quên, hồi tháng 8 vừa qua, Thành ủy TP.HCM đã điều động nhân sự về làm lãnh đạo một số quận huyện, trong số đó có nhân vật đặc biệt: ông Lê Trương Hải Hiếu.
Nói đặc biệt là bởi ông Hiếu là con trai đương kim Bí thư Thành ủy Lê Thanh Hải. Nhưng đặc biệt hơn bởi ông mới 34 tuổi, từng giữ các chức vụ quan trọng: Bí thư Đảng ủy phường Bến Thành (phường trọng điểm của thành phố), Phó chủ tịch UBND quận 1 (quận trọng điểm), lần này thì được điều động giữ chức Phó bí thư Quận ủy, Chủ tịch UBND quận 12. Tại Đại hội Đảng bộ TP.HCM lần thứ 10, nhiệm kỳ 2015-2020 đang diễn ra, dư luận nhận xét rằng ông Hiếu thuộc lớp cán bộ lãnh đạo trẻ mà thành phố đang đặt nhiều hy vọng. Tuy nhiên, lần này, có lẽ vì lý do tế nhị nên ông Hiếu không có tên trong Ban Chấp hành Đảng bộ cái thành phố mà chính cha ông đang làm Bí thư.
Các “thái tử đảng” (theo cách gọi của nhà báo Trương Duy Nhất) đã tạo nên hội chứng tuổi 30, đủ cả khen chê, lời ra tiếng vào. Tuy nhiên, chưa bao giờ người ta lại lẩm nhẩm câu “Con vua thì lại làm vua/Con sãi ở chùa lại quét lá đa” nhiều như lúc này.
(Xin lỗi, post lộn qua bên cái bài…xấu hổ, nay post lại, ở đây mới là đúng chổ.)
Uả? Sao không thấy các em như Nguyễn Công Bằng , Phú đảng Viên…đâu he?
Em cò…Đu Càng, Việt kiều…mẽo, cũng không thấy?
Cộng sản, mọi thứ đều là…là của chung, nghề mần lãnh đạo không thể nào là cha truyền con nối như kiểu Kim dong Luôn, í quên Kim dong Ung truyền ngôi cho con…
Vậy, thiên hạ cười chết…
yêu cầu các em cò mồi trên DCV lên tiếng, lấy lại ….công bằng cho…nhân dân dùm coi…
Béc Hồ lớp bảy làm vua
Còn tao lớp chín thì làm gì đây?
Không giám đốc nầy, cũng trưởng phòng kia
Cớ sao thiên hạ thài lai kêu nài?
Đánh phong kiến, diệt thực dân
Ấy là tao muốn thế chân đó mà
Ai biểu bây ngu nghe lời xúi
Chết hết thì thôi. . .ganh tị gì?
Xe hơi nhà lầu tao nhiều cái
Bây cũng một đạp*với một lều
Lúc trước sao không nghe lời ông Thiệu ?
Bây giờ khóc cho lắm cũng như không!
* xe đạp.
CON ÔNG CHÁU CHA
Cái thời phong kiến qua rồi
Bây giờ tái lại chẳng tồi lắm sao
Chuyện là con cháu cha ông
Trành trành cũng được bầu vào Bí thư
Bí thư nào khác ông vua
Cầm quyền một chốn nơi xa triều đình
Con nhiều ông lớn học về
Nước ngoài biết có tay nghề nào không
Cho dù dẫu có long nhong
Nhưng nhờ được mác là trông ngon lành
Bởi do nguyên tắc đã thành
Con vua hi vọng cũng mình làm vua
Chỉ duy con sãi ở chùa
Ngàn đời đành quét mãi hoài lá đa
Nghĩ chi mà phải xót xa
Trăm năm nhân thế vẫn là vậy thôi
Nào ai dám vạch chuyện đời
Vạch là phản động mũ ngoài chụp vô
Bây giờ đâu có Bác Hồ
Lấy ai phân xử lẽ nào cho dân
Chỉ là điều luật chần dần
Giống như cái bóng cứ ngày càng to
Mọi người đều phải co ro
Dân toàn ren rét im re mọi miền
Quả là đất nước thần tiên
Ai ai lặng lẽ đâu phiền điều chi
Tung hô mới chuyện phải thì
Đừng nên nói ngược nhiều khi phiền hà
Non sông gần gụi đâu xa
Sao như cảm thấy ta bà mây trôi
Chuyện đâu như thể chuyện người
Cái này mới thật dân mình tài cao
Bởi nên thế giới lạc loài
Tụt xa nhiều nước đến vài trăm năm
Chỉ nhờ khen mãi hà rầm
Với bao thành tích đem hâm lại hoài
Vậy nên sao cứ ngậm ngùi
Cha làm con hưởng việc đời vậy thôi
Ngàn năm vẫn bóng mây trôi
Việc quan gió thổi phù du ấy mà
Làm dân vạn đợi tà tà
Đó là cái gốc ai mà không hay
Có gì để phải phân bì
Chuyện đời luôn thế lấy chi lạ lùng
Mây vần đen kịt cũng xong
Hết đêm lại sáng nào mong là vừa
Anh hùng nói mãi cũng thừa
Mò kin đáy bể chuyện đời ngày nay
Thời xưa giặc Pháp đi rồi
Ngày nay còn lại chỉ mình với ta
Nhìn lên hẳn thấy ba hoa
Hoan hô cách mạng mới là khôn ngoan
TRĂNG NGÀN
(18/10/15)
Đem mấy cái thằng mèo giữ mả núp bóng cha chú này ra ngồi ghế thì tương lai , làm sao đủ tài cán chọi lại đám tài ba dày dạn kinh nghiệm như Đổ Tony, Đổ Bá Tị, Đổ Hoàng Điềm, Đổ Thành Công.v.v..Thôi, trước hay sao gì thì sự nghiệp Cộng láo chúng bay cũng lọt vào tay họ Đỗ!
Còn thêm tinh thần Đỗ Mười & Đỗ Mậu phù hộ nữa, đàn anh.
Kính!
Đổ gì? Ai đổ? Mặc họ đổ
Đảng hốt từ đầu đến cái đuôi
Một khi đảng no trào bãng họng
Còn lại phần thừa. . .đổ xuống sông
Rồi Mầy Làm Gì Tao?
Nó nói “Luật là tao”, đâu có sao!
Thế rồi từ từ nó trèo cao
Nó khom lưng đến Thành Đô bán nước
Nó thách thức:”Rồi mầy làm gì tao?”!
Hơn chín chục triệu người cùng nhau
Cúi đầu im lặng, có sao đâu
Nó chối bỏ tổ tiên lịch sử
Nó thách thức :”Rồi mầy làm gì tao?”
Mua quan bán chức làm bằng giả
Nó nói có trình độ tiến sĩ
Nó thách thức:”Rồi mầy làm gì tao?”
Đừng quên chúng nó là cộng phỉ!
Nhầm gì ‘hội chứng tuổi ba mươi”
Chuyện “được mùa con ông cháu cha”
Có ai dám đem ra bươi móc
Nó thách thức:”Rồi mầy làm gì tao?”
Nó coi dân mình như cỏ rác
Đất nước mình nó phá tan nát
Nó dám cho không Hoàng Trường Sa
Đừng quên là chúng nó có bác!
Bác và đảng, nó có tất cả
Nó có cả giang sơn gấm vóc
Cho dù nó ngu ngốc phản quốc
Nó thách thức:”Rồi mầy làm gì tao?”!
Ngàn năm mây bay, đâu có sao!
Nông dân Nam Bộ
https://sangcongpha1.wordpress.com/
Tao: Cộng sản Hà nội
Tao có tài bịp khiến mày tin
Tao có bầy chó công an khiến mày sợ
Tao có đàn dư lợn viên khiến mày bị ru ngủ
Tao có quan thày Tàu luôn đứng đằng sau lưng
Mấy anh cộng phỉ ngày xưa muốn chiêu dụ người theo bèn đưa ra chiêu bài “đả thực bài phong” tức là đả thực dân, bài phong kiến. Nhưng bây giờ hoá ra nó còn phong kiến hơn cả thời phong kiến. Ngày xưa vua truyền ngôi cho con, nhưng quan thì không có khả năng đó. Ngày xưa chỉ có một vua, bây giờ cộng phỉ có quá nhiều vua. Dân Việt ngày nay một cổ không biết có bao nhiêu cái tròng…
Cộng sản khi chúng chửi ai thì là chính chúng chửi chúng .
Nếu Miền Nam không bị phỏng giái, thì bọn này sẽ theo ông cha chúng nhảy núi, đốt làng phá xóm, giết người, khủng bố … Nay bọn chúng hưởng tập ấm, hưởng địa vịa của cha ông. Coi như nối nghiệp tổ truyền.
Hồ Chí Minh sau khi chiếm được miền Bắc VN, ông ta chủ trương ” Trí phú điạ hào, đào tận gố, trốc tận rẽ”, sau khi bọn Việt Cộng chiếm trọn miền Nam thì chúng đã và đang lập lại các giai cấp này!
Trí : chúng tự phong tự tác cho nhau, cho con cháu của chúng những bằng cấp như tiến sĩ, phó tiến sĩ, thạc sĩ,….
Phú : biết bao anh em bà con, họ hàng thân thích của chúng là những đại gia, biệt thự hàng chúc cái, tỉnh nào cũng có, nhiều tên còn mua nhà tại Mỹ, úc, Canada,…rồi chúng còn tậu những du thuyền, xe hơi thật mắc tiền nữa…
Điạ hào : Từ những đảng viên có chức tước nhỏ tại thôn, xã, cho đến những chức vị lớn hơn tại quận, huyện, tỉnh thành phố tên nào cũng có quyền quy hoạch đất đai, khu đất khu ruộng nào có giá trị là bọn này tìm cách tiếm đoạt làm của riêng hay đem bán cho thuê, khách mua đặc biệt là Tàu khựa thì thủ tục lại mau chóng hơn!
Đảng Cộng Sản Việt Nam bây giờ là một đảng độc tài, phát xít, chúng chỉ thích TIỀN và rất sợ TÀU!!!
“con vua lại làm Vua-Con nhà chùa lại quét lá đa” Câu nói nhân gian có từ thời phong kiến.Nhưng thuở đó ,hàm ý là con quan có tiền,có bạc ,có điều kiện ăn học ,đổ đạt ra làm quan.Chứ không “mảy may” nói đến nhờ quyền -lực để tiến thân. Nhờ vậy ,người làm quan thuở xưa đa phần là người hiền-đức. Cái cảnh ” ngựa chàng đi trước ,vỏng nàng theo sau”đả là ước mơ một thời cho mọi gia đình.Bây giờ dưới Chế độ CS thì khác, có học giỏi đổ đạt đến đâu nửa ,nếu là con Dân, thì chỉ “chạy vòng ngoài”,có khi học ra rồi còn vất bằng đi lao động !! Con “các Cụ”cho dù học dốt hay mua bằng ở ngoại quốc,củng giữ đia vị cao trong xả hội . “cha truyền con nối” là chủ chương của DCS để bảo vệ chế độ và bản thân của chính họ.Chính vì thế,chúng ta không lạ gì bọn họ tác -oai tác quái ,coi luật pháp chẳng ra gì. Kỷ cương,phép nước ..ngang hàng với dao găm -mả tấu.. Đất nước không có tiếng cười (thật)! Xả hội là sân khấu .Con người sống trong đó đều là “diễn viên” cả !! Chưa bao giờ câu nói “cha nào -con nấy” mà đúng như hôm nay.! Các gia đình có chút tiền đưa con đi du học ,lời khuyên của Mẹ đa phần :” Mẹ khuyên con kiếm “nơi” để ở lại ” .Còn con -cháu -các -cụ ,”ngu sao ở lại”,mâm đả dọn sẳn,bằng giả-bằng thiệt chẳng quan trọng,miễn nao có Title “nước ngoài” !! Thôi thì Đất nước thành Đất -nát !!