WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

“Sẹo độc lập”: Dễ dài và nhạt nhẽo

Phan Huyền Thư đứng giữa nhận giải thưởng của Hội Nhà văn Hà Nội

Phan Huyền Thư đứng giữa nhận giải thưởng của Hội Nhà văn Hà Nội

Nhà xuất bản “Lao động” cho xuất bản tập thơ của Phan Huyền Thư năm 2014, cuối năm 2015 tập thơ này đã giành được giải thưởng của Hội Nhà văn Hà Nội. Ngay sau đó, “Sẹo độc lập” đã bị mạng xã hội tố cáo Phan Huyền Thư đạo thơ của Du Tử Lê và Phan Ngọc Thường Đoan, cũng như mấy năm trước tác giả này đã đạo văn của nhà phê bình Đặng Tiến. Lúc đầu, ông Phạm Xuân Nguyên nhảy ra bênh Phan Huyền Thư nhưng tất cả bằng chứng và sự thật đã chống lại Phạm Xuân Nguyên và tác giả tập thơ. Cuối cùng Phan Huyền Thư đã phải xin lỗi Phan Ngọc Thường Đoan, xin lỗi độc giả vì chuyện hai bài thơ giống nhau như hai giọt nước; tuy nhiên bà Thư tuy bị Hội Nhà văn Hà Nội truất (thu hồi) giải thưởng, vẫn gân cổ lên cãi bà không mắc tội đạo thơ. Có nghĩa là “vụ án đạo thơ thế kỷ” này chưa dừng lại vì Phan Huyền Thư đang âm mưu làm phù phép nhờ vả hai ba anh nào đó bên hải ngoại tạo bằng chứng giả để tố ngược lại Phan Ngọc Thường Đoan đạo thơ mình!

Chính vì vậy, chúng tôi phải tìm đọc tập thơ “Sẹo độc lập” để xem nó có đích thực là thơ hay không, hay chỉ là những câu nói tầm thường năng xuống dòng viết theo trường phái “Tân con cóc” do nhà thơ Nguyễn Quang Thiều – một ông công an kiêm Phó chủ tịch Hội Nhà Văn Việt Nam làm chủ soái. Chúng tôi xin trích nguyên văn “bài thơ” “Sẹo độc lập” của Phan Huyền Thư để xem nó thơ hay không thơ (vì thơ này xuống dòng liên tù tì nên chúng tôi dùng gạch chéo / để thay cho cơn mưa xuống dòng) :

“Ngày mười / chín tháng / hai năm nhâm / tý / tôi / được độc lập / với mẹ / bằng sợi dây / rốn / cắt đứt cơ thể / vết / sẹo làm người / vết sẹo / tôi / cái rốn / độc / lập Phan Huyền / … Thơ 19/2/2004”

Cả “bài thơ” là những câu nói tầm thường, không có câu nào là thơ cả, Phan Huyền Thư viết theo lối cực kỳ dễ dãi, nhạt nhẽo, tầm phào theo tiêu chí “Tân con cóc” của chủ soái Nguyễn Quang Thiều. Hèn gì sáng nay, ông chủ soái trường thơ “Tân con cóc” Nguyễn Quang Thiều lên mạng bênh Phan Huyền Thư, lên án Hội nhà văn Hà Nội thu hồi giải thưởng của Phan Huyền Thư là sai vì bà này có nhận mình đạo thơ đâu.

Nếu cứ viết phi thơ, viết phứa, viết dễ dãi tào lao chi khươn như Phan Huyền Thư như theo bút pháp “sẹo” trên thì bất cứ ai không cứ kẻ viết bài này, mỗi ngày cũng có thể cho ra hai mươi tập thơ được giải thưởng Hội nhà văn Hà Nội. Trần Mạnh Hảo xin phóng bút, té nước theo mưa “Sẹo độc lập” mưa thơ rằng:

“MỦ YÊU”: em/ li dị / tôi / khiến trái / tim tôi / mưng mủ / mủ / yêu / em tội /ác / quân / giết người / có tên / là trinh nữ / quái thai / ơi / từ mủ / yêu / tôi /cô / đơn dứt khoát / thành trần / mạnh / hảo ngọt / mủ / ơi…

Xem ra “Mủ yêu” có cơ hay hơn “Sẹo độc lập” mất!

Nhìn bìa tập thơ “Sẹo độc lập” đủ biết Phan Huyền Thư không hiểu bản chất thi ca, chưa rành tiếng Việt khi bà Thư chua dưới tên tập thơ dòng chữ: “Một tập thơ viết để trò truyện với những người bạn”… Xưa nay thơ vốn là lời tâm tình của tác giả với độc giả, là nơi người viết tìm tri âm tri kỷ” sao còn thừa lời trên bìa sách thế này. Giống như chị bán cá ngoài chợ phải viết trên sạp cá của mình rằng đây là cá vì sợ người đi chợ nhầm là con chim hay sao? Vả, nó là “một tập thơ” dĩ nhiên rồi, có phải hai hay ba tập đâu mà thừa lời rằng “Sẹo độc lập” là một tập thơ, không phải hai tập đâu nhá …

Lại nói tí tẹo về bài “Sẹo độc lập” của Phan Huyền Thư: nghĩa là khi bà Thư sinh ra bà bị cắt cuống rốn tạo thành cái sẹo để độc lập với bà cụ Thanh Hoa đã sinh ra bà. Lượng thông tin của thơ này chỉ có thế. Thơ bản chất là ngôn ngữ hình ảnh, hình tượng, là ngôn từ bề sâu, hàm xúc, ngôn từ biểu tượng, hồn nhiên nhưng ngầm chứa triết học. Cái “sẹo” cắt rốn kia sao đã có thể làm đứa con “độc lập” với bà mẹ được. Về nghĩa đen đã sai (xin lỗi, thơ Phan Huyền Thư không có nghĩa bóng)… Đứa trẻ sinh ra cho tới chết cũng không thể độc lập khi nó còn phụ thuộc vào sữa mẹ, mũi nó phụ thuộc từng giây vào dưỡng khí là bà mẹ bầu trời… Con người là một sinh vật phụ thuộc vào muôn thứ khách quan…Chỉ một vết cắt rốn mà đứa trẻ độc lập được thì độc lập ơi ta chào mi, vì mi chẳng có thật trên đời…

Phan Huyền Thư, kẻ vắt mũi chưa sạch trong thi ca, lẽ nào dám chê bai nền thi ca dân tộc với những đại thi hào như Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương, với những thi hào như Ôn Như hầu, Nguyễn Bỉnh Khiêm, Nguyễn Công Trứ, Nguyễn Khuyến, Đoàn Thị Điểm, Tản Đà, Hàn Mặc tử, Nguyễn Bính, Huy Cận, Xuân Diệu, Chế Lan Viên…lại dám viết những lời phỉ phui, rẻ rúng chê bai nền thi ca dân tộc thế này:

“Trăm năm quốc ngữ / hay cả ngàn năm Hán Nôm / không tìm ra câu thơ nào viết đủ / cho khổ đau và cay đắng / khi tôi hiểu ra một danh tính: thi nhân…” (trang 25)

Một Lê Đạt mà Phan Huyền Thư coi là thầy, hay nhắc đến ông trong “Sẹo độc lập” cũng có nhiều câu thơ hay, rất “khổ đau và cay đắng”, lẽ nào bà Thư chưa đọc ông này với hai câu thơ thôi: “Cột đèn rớm điện” và: “Mẹ già ta ngơ ngác? Lưng còng đau gậy tre”?

Cho hay kẻ hậu sinh quen dùng thước vũng trâu đằm đo biển cả cha ông do thiếu học vấn, thiếu tâm hồn thi ca mới dám gần chùa gọi bụt bằng mày tao như thế?

Thơ Phan Huyền Thư trong “Sẹo độc lập” không chỉ dễ dãi, nhạt nhẽo mà rất đại ngôn, triết lý vớ vẩn:

“để giới hạn an toàn trong giới hạn / bằng chân lý: bất động / sự bất động của nghệ thuật /là tượng đài hình chiếc cột /đợi tương lai thi hành án / tử hình” (trang 31 bài “Giới hạn”)

Triết lý dởm này là thế nào hả giời? Ôi, có thứ chân lý bất động à giời? Dân gian định nghĩa “ chân lý là cái lý có chân” mà…Chân lý là cái bọn đến gần nó thì nó biến mất, nó sợ thi ca vớ vẩn hành hạ nên chạy mất dép, chỉ có thứ chân lý “ngu tín” mới bất động mà thôi! Làm sao bà Thư lại bắt nghệ thuật phải tử hình? Chính vì vậy, nghệ thuật nó sợ vãi mà không dám ở lại cùng thơ Phan Huyền Thư chăng?

Trong bài “Chuyến bay” trang 32: gửi hộp đen báo bão Phan Hoàng (hèn gì Phan Hoàng bênh bà Thư không đạo thơ đâu), nhiều câu triết lý kinh hãi đến mất ngáp:

“Biết trước những ánh mắt tiễn đưa / Nhọn hoắt màu hả dạ. Một rừng cọc gỗ / Bạch Đằng giang bịt sắt / hoen gỉ đâm vào sự bình thản / Cái mũ của người đội nó / không che được thái độ của họ…”

“Nhọn hoắt màu hả dạ” là sao giời? Chả lẽ chiều nay tôi ăn canh rau mùng tơi nấu cua hả dạ quá, thì cái hả dạ này cũng nhọn hoắt hay sao? Chị kia yêu chồng đêm qua sướng lắm, hả dạ lắm chắc cũng do cái nhọn hoắt đâm vào màu hả dạ than ôi! Hả dạ ơi hả dạ, thi ca kiểu này làm tôi khiếp, bố bảo không dám hả dạ nữa, thơ ơi!

Đọc đến đây, kẻ viết bài này hãi quá, sao lại: “hoan gỉ đâm vào sự bình thản”? Than ôi, ta chào sự bình thản vì ngươi đã bị sự hoen gỉ xuyên thấu tim… Ai hoen gỉ hay thi ca “tân con cóc” làm hoen rỉ cả nền thơ?

Bà Thư chưa tha người đọc khi nổi cơn tam bành triết lý mà đi nói xấu cái mũ thế này thì ai dám đội mũ nữa: “Cái mũ của người đội nó / Không che nổi thái độ của họ”… Phải chăng cái mũ và người đội nó là hai việc khác nhau, cớ sao đưa thái độ vào để ghét mũ thế này?

Thơ với chả thẩn!

Những triết lý vớ vẩn như thế này tràn ngập trong “Sẹo độc lập”:

“Khóc / chỉ là bài tiết của dục vọng” (trang 139)

Thơ thẩn như thế, ai cấm lớp trẻ học theo thứ triết lý kinh dị này khi viết:

“Cười / chỉ là nôn mửa của khoái lạc” hay: “mếu / chỉ là trung tiện của đớn đau”?

Viết đến đây, gần như tôi đã bị tẩu hỏa nhập ma vì thứ thơ tào lao tầm phào của Phan Huyền Thư làm choáng váng? Tôi bắt đầu nghi ngờ mình không biết cách đọc thứ thư “lỗ thủng” này:

“Kể từ đó. Mọi người thậm chí có thể /làm tình với nhau qua lỗ thủng là tôi” (Sẹo độc lập trang 45)

Vậy kính xin các nhà văn nhà thơ trong ban giám khảo giải thưởng văn học hội nhà văn Hà Nội lên tiếng để chỉ giáo cho tôi thẩm được thứ thơ xưng là “tôi – lỗ thủng” đang mời mọi người đến làm tình này. Amen!

Sài Gòn ngày 21 – 10 – 2015
T. M. H.

24 Phản hồi cho ““Sẹo độc lập”: Dễ dài và nhạt nhẽo”

  1. phamminh says:

    Hiểu nỗi ý thơ … chết liền ! (chưa nói đến thơ tư do hay niêm luật, nên hay không nên xuống dòng)

    Còn nhiều điều (chắc không chỉ riêng tôi mà thế gian) cũng không thể hiểu:

    -Bài thơ hay ở chổ nào mà “thi sĩ” Phan Huyền Thư phải cóp nhặt của người khác để bị kết tội là đạo văn, đạo thơ?

    -Bài thơ hay, ý nghĩa thâm thúy ra sao, giá trị văn học chỗ nào mà Hội Nhà Văn Hà Nội trao giải thưởng?

    Lập dị, triết lý dỡm cho khác người (như quái thai thời đại) vậy mà cũng có kẻ ngưỡng mộ, có cả hội nhà văn trao giải thưởng ! Cả một lũ điên.

    Ôi thi phú, văn chương, văn hóa dân tộc VN tôi bây giờ là như thế đó !

    PM

  2. hì hì hì says:

    Bác Trần Mạnh Hảo ơi, bác mua hộ em một cái quan tài vì nhờ bác em mới biết và mới đọc được bài thơ “Sẹo độc lập”.
    Nhưng bác nhớ chôn cùng một cái xẻng đấy nhé, để em tự đào mồ sống lại đặng còn nghe “mủ độc lập” của bác.
    Em khen bác nhại thơ quá đỗi là hay, khen theo kiểu Bằng Việt trong “Đôi mắt” : “…giỏi, giỏi, thằng cha Tào Tháo giỏi thật”.

  3. Nguyen Hung says:

    Hai bác cháu “thi sởi ” !

    Ngày trước “bác ” Hồ chí Minh ăn cắp Ngục Trung Đỉnh Ký . Ngày nay, “học tập và theo gương đạo đức Hồ chí Minh “, Phan Huyền Thư chôm chỉa thơ của thi sĩ Phan Ngọc Thường Đoan .

    Trích – Báo Tuổi Trẻ hôm 22/10 đăng lá thư xin lỗi mới nhất của nhà thơ Phan Huyền Thư tới bà Phan Ngọc Thường Đoan:

    “Trên công luận, hôm nay tôi chính thức gửi lời xin lỗi tới cá nhân chị. Tôi sẽ coi đây là một bài học lớn trong đời mình, một bài học sâu sắc nhất về thái độ sống và viết.

    “Tôi cũng xin chính thức tiêu hủy bài thơ “Bạch lộ” trong các lần ấn bản, tái bản sau này, để từ nay trong gia tài văn học Việt nam chỉ còn tồn tại một bài thơ “Buổi sáng” của Phan Ngọc Thường Đoan đã từng xuất bản trong tập thơ“Đếm Cát” năm 2003 mà thôi.”

    Nhà thơ Phan Huyền Thư đã gửi đơn xin trao lại giải thưởng trong sáng cùng ngày, kèm lời xin lỗi tới nhà thơ Phan Ngọc Thường Đoan .

  4. Mạc Lâm says:

    Hội nhà văn VN,kể cả nhà báo VN, chỉ là nơi người ta(nhà văn) đến để mượn tiếng để làm ăn ,chứ không phải để bàn luận chuyện văn chương thánh hiền gì cả,nhất là khi mọi thứ đều dưới sự chỉ đạo của đảng.Ráng làm gì thì làm,viết vài ba cuốn sách,vài chục bài thơ, cốt để đạt “cái chuẩn” cho có cái thẻ hội nhà văn và từ đó làm bệ phóng để “làm đủ thứ chuyện”Nếu không đủ tiêu chuẩn thì vận động đồng chí, đồng hương,đồng bọn gì đó bỏ phiếu thêm,kiểu” lần này mày ủng hộ tao lần sao tao ủng hộ mày !” .Do vậy rất dễ thấy có những nhà văn ,nhà thơ “viết dở như tô phở không có mỡ” lại được giải thưởng lia lịa ,chụp hình bung miệng rộng,mặt xấu cười toe toét dường như quên rằng ngoài đời vẫn có hàng ngàn cặp mắt,những cặp mắt của lương tâm, sắc như mũi dao đang nhìn chiếu vào họ.Những cặp mắt của lương tâm này là từ chính “các đồng chí “hay đồng nghiệp có thẩm quyền của họ như Xuân Vũ,Trần Mạnh Hảo,Phạm Đình Trọng,Đổ Trung Quân ,Huy Đức,…bởi hơn ai hết những người vừa kể tên đã nhận rõ chân tướng của hội chỉ là nơi tập hợp phường buôn thần,bán thánh,hay nói thẳng ra là bọn tiểu nhân,bọn cơ hội đội lốt nhà văn sống và làm việc dưới sự đồng tình và chỉ đạo của đảng( bởi làm như thế mới giống đảng) !

  5. Thằng Tỵ Nạn says:

    Ông Trần Mạnh Hảo nầy thật là hẹp hòi và ich kỷ với cô Huyền Thư quá đi. Bác Hồ chôm cả một tập thơ Nhật Ký Trong Tù làm của riêng mà ông và cả hội nhà thơ (thổ) chẳng có một lời bình. Cô Huyền Thư mới cầm nhầm 2 bài thơ của 2 thi sỉ khác nhau mà ông lại lên án gắt gao. Có thể cô Huyền Thư củng là nạn nhân trong cái xã hội lưu manh mà cô ta không biết. Vì vậy, tôi nghĩ rằngcoo Huyền Thư đáng thương hơn đáng bị châm biếm.

  6. Ban Mai says:

    Anh Hảo đừng buồn vì tôi ko đọc câu nào trong bài viết nhưng biết anh đang nói gì! Vì câu chuyện của Hội Nhà Heo do ông Hữu Thủm (Thỉnh) chủ chuồng đã bốc mùi từ lâu lắm rùi huống gì là Hội Nhà Heo Hà Lội? Bài thơ được ăn cắp cũng không thơm mấy thế mà còn bị thuỗng nữa thì vô phương bịt mũi! Còn bà Phan Huyền Thư thì đã “nổi tiếng” từ vụ chôm nguyên câu văn của người khác, viết lên pano, dự thi thơ gì đó… ở bờ Hồ dịp Tết năm nào đó rồi! Do đó nên gọi bà nầy là Phang Biển Thủ thì đúng hơn! Nhưng gốc gác mọi chuyện có lẽ phải từ cái thời T Lan, CB, Trần Dân Tiên và cái tên Hồ Chí Minh chườn mặt lên tập thơ Ngục Trung Nhật Ký kia!

    Cũng ko biết mấy ông/bà giám khảo được hưởng cái giải gì từ chủ Hội Heo nên bị say ngoác cần câu, trí óc quáng gà, cứ thấy cái tên tập thơ có vẻ bí hiểm thì đích thị là xuất sắc? Nghĩ lại coi, như cái tên XHCN, hay kinh tế thị trường theo định hướng XHCN… đã được đảng ta xác nhận là đỉnh cao cơ mà?

    Đã thối như thế mà không hiểu sao các bác cứ xúm nhau bươi ra làm ô nhiễm khắp nơi? :)

  7. Tư Trọc says:

    Cái thói ăn cắp của con cháu bác xảy ra từ trong ra ngoài, từ Bắc chí Nam. Phi công ăn cắp, thi sĩ ăn cắp, toàn bọn có chữ không hà! Đã vậy còn cãi lấy được. Cái đám này chúng nó không biết xấu hổ là gì. Cả nước chưởi nó mà nó còn cãi, còn bịa chuyện. Lại có anh thi sởi giám khảo binh nó (anh gì Thiều thì phải).
    Nhục íu chịu được.

  8. Ly Tao says:

    Cô em Huyền Thư làm thơ như thế là hay dzồi, … huyền diệu lắm dzồi, mà chỉ được tí giải thưởng có đáng gì đâu mà các cụ cứ chê bai mãi. Hỏi các cụ, thế thì thằng bác tớ nó cũng ăn cắp thơ người khác, nó cũng viết những câu nhằng nhịt như… Hòn đá to/ Hòn đá nặng/ Một thằng khiêng/ Khiêng không đặng… mà nó vẫn được gọi là “nhà thơ lớn của dân tộc” thì sao?

  9. Thiến Heo says:

    Nhắm mắt nhìn đêm
    mặt trời thức
    trái đất nghiêng nên loài người bất lực
    (Huyền Thư)

    Nhắm mắt lại nhìn
    trắng phíc trụi lũi
    À thì ra là em đang nằm ngủ
    (Thiến Heo)

    • NGÀN THƠ says:

      TRIỆU NHÀ THƠ

      Hiện thời đến triệu nhà thơ
      Ở trong cả nước dật dờ bao nhiêu
      Đọc thơ muốn mửa thật nhiều
      Bởi thơ nào khác cái lều mắm hôi

      Người xưa từng đã nói rồi
      Câu thơ Thi Xã con thuyền Nghệ An
      Ngày nay chẳng kém phũ phàng
      Câu tiêu công cộng thơ phang đủ mùi

      Lý gì thử nói nghe coi
      Ấy tài chẳng có cũng đòi làm thơ
      Nhất là học vấn lơ mơ
      Thấp như ngọn cỏ làm thơ nỗi gì

      Nguyễn Du khoa bảng ai bì
      Tài năng trác tuyệt mới thì làm thơ
      Truyện Kiều dẫu chỉ viết chơi
      Ngàn năm sự nghiệp để đời vô song

      Nên thôi chớ có đèo bòng
      Làm thơ chọc giận người xem tốt gì
      Giả đò ngôn ngữ lâm li
      Tứ thơ chẳng có khác gì lá khô

      THƠ NGÀN
      (23/10/15)

    • Tân Cóc Phái says:

      Nhắm mắt / lại / thấy / Bác / cùng ta / “biện chứng”
      Mở mắt / ra / thấy / Nước. . .độc lập /. . .chảy đầy giường.

  10. nguyenha says:

    Nhà thơ Phan huyền Thư bị báo chí trong nước “ném đá”vì đạo thơ-đạo văn!! Ăn cắp thơ-đạo-chích Văn
    mà củng được giải thưởng của Hội nhà văn VN !.Có người lên án HNV,đòi Hội phải lên tiếng ! Nh7ng Bác Hồ là Tổ sư “cầm nhầm”của người khác,từ “danh ngôn’ cho đến sáng tác. Cụ thể là “Nhật ký trong tù”tác giả là mọt người khác,không phải của Ông Hồ !! Vậy thì Phan huyền Thư – nhà-đạo-chích ,xứng đáng được trao “giải thưởng”,vì làm-theo-lời Bác-! Trên bục trao gải thưởng có hình tượng “Cụ”,thì còn ngần ngại gì nủa khi trao giải thưởng cho học-trò cưng của ” Cụ” !. Hoan hô hôi nhà văn VC, đả “sáng suốt” trao giải đúng người-đúng viêc ! Đừng nghe Ông TMH !

Leave a Reply to Mạc Lâm