Sau cơn sốt Obama, điều gì sẽ đến cho Việt Nam?
Cơn sốt Obama rồi sẽ xẹp xuống cho dù hiện tại, sau một tuần, vẫn còn nóng bỏng. Hàng ngàn, nếu không muốn nói là hàng trăm ngàn người Việt Nam đã khen ngợi, đã phân tích cặn kẻ về mọi khía cạnh, từ chữ đến nghĩa qua từng cử chỉ của ông Obama ở mọi lúc, mọi nơi. Có thể nói là không bỏ sót bất cứ chi tiết nào khi công chúng nhìn thấy ông! Điều đó nói lên tình cảm nồng nhiệt người Việt Nam dành cho Hoa Kỳ qua ông, cho dù nghi lễ đón tiếp ông khá đơn giản so với lần ông Tập Cận Bình đến Việt Nam năm 2015. Trái với nghi lễ “hoành tráng” nhà nước tổ chức chào đón họ Tập là sự ghẻ lạnh của người dân mà dư luận cho là công khai “rước giặc vô nhà”!
Lòng dân bày tỏ chính kiến một ngã, còn đảng cộng sản lại chọn ngã đối nghịch. Việc nầy không mới và đảng cộng sản cũng thừa biết từ lâu, nhưng đây là dịp cả thế giới được chứng kiến. Sự chứng kiến nầy là cơ hội người Việt Nam yêu nước tìm thêm được hậu thuẫn để hỗ trợ trong công cuộc tìm Tự do Dân chủ cho đất nước.
Yếu tố Nhân quyền được Hoa Kỳ rêu rao là ưu tiên hàng đầu trong mọi đàm phán và cộng đồng người Việt hải ngoại cũng đã cố gắng tối đa với mong muốn tạo thêm ít nhiều ảnh hưởng trong chuyến thăm của vị Tổng thống đương nhiệm thứ ba của Hoa Kỳ đến Việt Nam nhưng tất cả hình như đã bị gạt qua một bên! Việc làm ngơ những đòi hỏi của người Việt chống cộng là có thể hiểu được nhưng làm ngơ với những giá trị Mỹ đã rêu rao cho thấy chính Hoa Kỳ cần đến Việt Nam vì chiến lược đối đầu Tàu cộng. Cần Việt Nam vì bờ biển Việt Nam nằm ngay trung tâm ‘bão cuồng vọng’ của Tàu cộng!
Với hành động nầy không chỉ riêng Tàu cộng biết quyết tâm “xoay trục qua biển Đông” của Hoa Kỳ và cũng là đòn cân não để cộng sản Việt Nam đo lường mức độ “cam kết làm đồng minh mới”, vốn là cựu thù, sẽ như thế nào và vững chắc đến đâu!
Ngày trước Hoa Kỳ bỏ rơi Việt Nam Cộng Hòa để đổi lấy lợi ích kinh tế, chính trị với một đất nước có hơn 1 tỉ người làm 58 ngàn chiến sĩ Mỹ đã hy sinh tại Việt Nam như vô nghĩa! Yếu tố nầy đã được Tổng thống Obama nhắc đến như là một ‘nuối tiếc lịch sử’ trong diễn từ tại Hội trường Ba Đình. Đó cũng là nguyên nhân chính giúp cho Con rồng giãy chết phục hồi được sức khỏe, chỉ qua hơn 3 thập niên, để hiện tại quẫy đuôi làm biển Đông dậy sóng!
Bao nhiêu lợi nhuận Hoa Kỳ hưởng được ngày đó đã rõ ràng tính cách giai đoạn, còn bây giờ, cái giá phải trả không biết sẽ là bao nhiêu và mãi cho đến bao giờ? Và cái giá nầy không chỉ riêng với Hoa Kỳ mà cho cả thế giới! Bằng chứng là Hội nghị G7 vừa có Thông cáo chung lưu ý đặc biệt về tình trạng biển Đông mà bà Hoa Xuân Ánh vừa phản biện “cực kỳ bất mãn” qua kênh ngoại giao! [1]
Phía Mỹ, bắt tay với cộng sản Việt Nam là để khống chế Tàu cộng theo kiểu “dĩ độc trị độc”. Lợi trước mắt là về kinh tế, như hợp đồng trị giá 11 tỉ 3 giữa Vietjet với Boeing, rồi sẽ bán được vũ khí… nhưng về chính trị thì liệu có chia rẽ được anh em cộng sản “núi liền núi, sông liền sông, môi hở răng lạnh”?
Phía Việt Nam, là cơ hội để họ chứng tỏ ‘cũng chống Tàu cộng’, mong che dấu được hành vi “hèn với giăc, ác với dân”. Một thứ bán buôn chữ nghĩa, kiểu “4 tốt, 16 chữ” vàng mả! Nhưng trọng tâm cũng chỉ để đảng được tồn tại, bất chấp sinh mạng đất nước và dân tộc nên đã có được “tôn trọng sự khác biệt về thể chế chính trị” trong Thông cáo chung Mỹ – Việt, dịp ông Nguyễn Phú Trọng đặt chân đến Nhà Trắng với tư cách Tổng Bí thư đảng cộng sản.
Nhưng chắc chắn không chỉ như thế mà còn thêm nhiều mật ước khác nữa! Phải chăng mật ước đầu tiên được Tổng thống Obama tuyên bố ngay khi gặp Chủ tịch nước Việt Nam là bãi bỏ lệnh cấm vận về vũ khí sát thương vô điều kiện?
Việt cộng là bậc thầy về lật lọng, đang bắt tay với Hoa Kỳ, cũng là bậc thầy về thất hứa, cho nên hệ lụy của canh bạc nầy nhất thời rất khó có thể tiên đoán hết được hậu quả. Điều bất hạnh là dân tộc Việt Nam thêm một lần rơi vào trung tâm vòng xoáy nghiệt ngã của các cường quốc đầy dã tâm!
Trong khi đó Tàu cộng vẫn tiếp tục công khai tiến chiếm Việt Nam trên khắp các mặt trận, dù là mặt trận chưa có tiếng súng, nhưng sờ sờ trước mắt và nguy hiểm vô cùng. Trên đất liền thì ếm quân rãi rác khắp nơi dưới danh nghĩa các dự án kinh tế trọng điểm, chứa cả chục ngàn công nhân tự trị gốc Tàu! Cửu Long thì cạn dòng, đất khô nứt nẻ. Cao nguyên thì họa boxit chực chờ. Biển thì bị đầu độc nghiêm trọng mà chiều dài cả nước Việt Nam ngắn hơn chiều dài bờ biển nên ngư dân điêu đứng và hệ lụy về sức khỏe của toàn dân thì không thể đo lường! Trong lúc ngoài khơi thì các căn cứ quân sự được thành lập trên các đảo Tàu cộng cướp được…
Vì thế có thể khẳng định là Tàu cộng đang khống chế Việt Nam về mọi mặt nên không thể để Việt Nam thực sự bắt tay với Mỹ, vì như thế thì toàn bộ kế hoạch thống trị biển Đông sẽ bị sụp đổ. Cho nên cuộc chiến mới giữa Cộng sản và Tự do vẫn là trận tuyến cũ, nhưng thay vì Việt Nam Cộng Hòa, bây giờ là Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam!
Với một thực tế như vậy người yêu nước, đặc biệt là hàng trăm ngàn đảng viên đã thức tỉnh nhưng thầm lặng, cần dứt khoát hô hào tuyên bố từ bỏ đảng để hợp nhất cùng toàn dân cứu nước, trước khi quá muộn. Nếu trước kia gia nhập đảng vì yêu nước thì cùng nhau hành động từ bỏ đảng vào lúc nầy mới xác nhận được điều đó!
Nhưng chống cộng mà chỉ đặt trọng tâm nhờ sự giúp đỡ từ bên ngoài, đặc biệt là Hoa Kỳ, thì bản chất sự việc chưa thoát khỏi được vòng nô lệ. Vì không có bất cứ ai đem xương máu, tiền của để giúp không công một nước khác! Mọi trợ giúp dĩ nhiên đều nhân danh sự tốt lành nhưng thực chất nạn nhân phải trả một giá đắt đến không thể nào ngờ. Như Việt Nam Cộng Hòa bị bức tử, như thân phận Việt Nam hiện tại bị trói buộc làm nô lệ Tàu cộng đến độ như không còn lối thoát trong lúc lại nợ nần Tư bản chồng chất!
Cộng sản tự ca ngợi chiến thắng nhưng đã biến một dân tộc có truyền thống chống ngoại xâm oai hùng bỗng trở nên yếu hèn nhu nhược! Cộng sản tự ca ngợi chiến thắng nhưng đã đưa dân tộc đến chia rẽ và phân ly mà chưa biết bao giờ mới có thể hàn gắn được!
Chiến thắng mà như thế chỉ đưa đất nước và dân tộc đến vong nô.
Do đó cần đứng vững trên đôi chân của chính mình để chiến đấu. Độc lập Tự chủ phải áp dụng ngay từ khởi điểm. Có chính nghĩa thì tự nó sẽ thu phục được nhân tâm. Khi lương tâm nhân loại đứng về phía mình thì nhất định sẽ thành công!
Tán thành việc Hoa Kỳ bình thường hóa quan hệ với Việt Nam không phải là chấp nhận hành vi bán nước cầu vinh của đảng cộng sản mà vì cần cộng tác với Hoa Kỳ để phá vỡ thế gọng kiềm của Tàu cộng! Không thể trách Hoa Kỳ thất hứa về nhân quyền vì Hoa Kỳ có quyền lợi riêng của họ. Nhưng quyền lợi riêng của họ cũng chính là mục đích của người Việt Nam chống cộng. Vì khi Tàu cộng thất bại tại biển Đông thì Đế quốc Tàu cộng sẽ tan vỡ, như đế quốc Liên Xô ngày trước. Đó là thời điểm Tự do của Việt Nam.
Trước mắt là nắm lấy cơ hội bang giao có điều kiện về nhân quyền, như điều lệ trong TPP chẳng hạn, để kiện toàn các tổ chức chống cộng. Khi thế và lực chống cộng đủ mạnh chính là lúc Hoa Kỳ sẽ bội tín với chế độ đương quyền để công khai hoàn tất tiến trình Dân chủ Tự do cho Việt Nam.
Vững tin vào bước đi tất yếu của lịch sử thì sự đàn áp đang phải chịu đựng chỉ là nhất thời!
(Fort Lauderdale May 30th, 2016)
© Kông Kông
© Đàn Chim Việt
Đọc lịch sử nước nhà, vào nửa sau thế kỉ 19, quân nhà Nguyễn liên tiếp bại trận trước quân Pháp và đất nước phải chịu Pháp đô hộ trên toàn cõi năm 1884. Sự thất bại này là do binh lực nhà Nguyễn không được huấn luyện theo lối mới, vũ khí thô sơ, súng cá nhân là súng điểu thương phải châm ngòi 10 lần mới nổ một phát, đại bác thì bắn không tới chiến hạm địch, đạn cầu, không nạp hậu. Nhưng một sự thể rất đáng tiếc và đáng trách là tầm nhìn của vua và quan triều Nguyễn thủ cựu và thiển cận, chỉ biết văn minh Trung Hoa và sức mạnh của nhà Thanh đang ở thời kì suy thoái, rối ren mà không biết nền văn minh cơ khí của Âu Tây đang phát triển và rất hùng mạnh. Khi gặp nguy biến thì nhà Nguyễn cầu cứu Thanh triều mà không biết khai thác mâu thuẫn giữa các nước thực dân để khống chế họ, đặc biệt là mâu thuẫn giữa thực dân Pháp và thực dân Anh bằng phương pháp ngoại giao. Sự thiếu khôn ngoan này làm đất nước phải rơi vào tay giặc.
“Ôn cố nhi tri tân” là một câu châm ngôn mà mọi người VN, đặc biệt quý lãnh đạo CSVN phải biết, hiểu và vận dụng vào hoàn cảnh đất nước hiện nay sao cho hiệu quả, trước tiên là gìn giữ vẹn toàn lãnh thổ, lãnh hải, thứ đến là tinh thần dân tộc, danh dự quốc gia được bảo toàn, người Việt đi đâu trên trái đất này đều được kính trọng, chứ không phải bị khinh khi, xem thường.