Không thấy mùi tử tế trong Huy Đức
Khi cuốn sách Bên Thắng Cuộc tung ra thị trường, tôi cố tìm mua đọc liền một mạch. Tập 1 “Giải Phóng” không mấy hứng thú, chỉ kể lại những câu chuyện vượt biên mà ai cũng biết. Tập 2 “Quyền Bính” chứa đựng nhiều thông tin bị bưng bít trong nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam nên tôi đọc cẩn thận hơn. Nhất là những trận đánh một mất một còn giữa hai nguời vừa là đồng chí, vừa là anh em: Linh – Kiệt.
Ông Linh ra đòn, không trừ một thủ đoạn nào. Ông phao tin bà Cầm (vợ ông Kiệt) tham nhũng. Ông tố cáo ông Kiệt dùng tiền bạc nhà nước gây thanh danh cá nhân. Ông thao túng dư luận, vận động hậu trường, lôi kéo, bè phái để loại ông Kiệt ra khỏi ghế Thủ tướng. Hơn nữa, ông Linh còn dựng lên những vụ án cả chính trị lẫn kinh tế nhằm vặt lông bẻ cánh ông Kiệt. Kết quả là: Linh thắng, Kiệt thua. Cả miền Tây Nam bộ quê hương của ông Kiệt bị vò xé. Bộ trưởng, trợ lý, và người thân tín của ông Kiệt không lâm vòng lao lý thì cũng thân bại danh liệt.
Từ đó, tôi giành cho Huy Đức một sự tôn trọng đáng kể. Tôi xếp anh vào những tác giả viết thể loại không hư cấu (nonfiction) mà tôi đọc nhiều như chị Phạm Thị Hoài, Bùi Tín, Dương Thu Hương, hay Từ Huy.
Nhưng sự tôn trọng này cũng chẳng tày gang. Những ngày tiền Đại hội XII, càng đọc Huy Đức tôi càng thất vọng. Thất vọng toàn diện từ văn phong đến thái độ và đạo đức của người viết.
Trong bài Bộ Tứ, Huy Đức viết: “Tôi phải nói với các bạn “thích Mỹ” rằng, nếu giờ đây Hà Nội đối đầu với Bắc Kinh, “nhất biên đảo” với Washington, Obama sẽ cuống lên ngay vì… khó xử.”
Tại sao Obama phải “cuống lên”? Thiết tưởng, ai cũng nhận ra thông điệp của người Mỹ rằng: Mỹ tôn trọng thể chế chính trị của Việt Nam. Mỹ đã sẵn sàng cho một cuộc hợp tác chiến lược toàn diện. Mỹ làm tất cả để có thể trở lại Cam Ranh. Đại sứ Mỹ tại Hà Nội đã hơn một lần phát biểu: “Chúng ta hãy cho thế giới thấy rằng, cùng nhau, không có điều gì là không thể”.
Thoạt đầu tôi cho rằng Huy Đức đưa ra nhận định vội vàng và hơi ấu trĩ. Mãi sau này tôi mới nhận ra. Huy Đức không vội vàng, mà cũng chẳng ấu trĩ. Anh đã tính toán kỹ từng con chữ. Anh lợi dụng uy tín của mình trong bạn đọc để định hướng dư luận. Anh ngụy tạo ra thông tin “Mỹ cuống lên” để bao biện, bảo vệ, bao che cho đám giáo điều bảo thủ thân Tàu. Càng về sau, điều này càng được chứng minh.
Cũng trong bài Bộ Tứ, có hai nhân vật được Huy Đức nhắc đến: Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn Dũng. Huy Đức tung hô ông Trọng là ngoại giao khôn ngoan và ca ngợi ông đến mức sống sượng.
Ngược lại, Huy Đức tấn công ông Dũng với thứ ngôn từ mang nặng tính phán xử của một vị quan tòa tỉnh lẻ áp đặt, thiên vị và chủ quan. Huy Đức gọi Nguyễn Tấn Dũng là “độc tài”, “cha truyền con nối”, và “ tên bạo chúa đã vơ vét cho đến khi thừa mứa.”
Nghe nói Huy Đức dọc ngang khắp nước Mỹ và hình như đã đặt chân tới Đai học Harvard. Hẳn Huy Đức hiểu. Người Mỹ tôn trọng tuyệt đối sự vô tội của một công dân cho đến khi tư pháp đưa ra những bằng chứng rành mạch.
“Độc tài”, “bạo chúa”, “vơ vét cho đến khi thừa mứa”, danh chính ngôn thuận, chỉ là những là những lời đồn thổi của những đấu thủ chính trị nhằm hạ gục ông Dũng, cũng như câu chuyện xưa ông Linh đã từng đo ván ông Kiệt.
Một người viết với tấm lòng tử tế, bất vụ lợi, không thể biến những lời đồn thổi vu vơ thành bản cáo trạng chết người.
Theo dõi những bài viết của Huy Đức, tôi nhận thấy khi uy tín của ông Dũng trong dân càng tăng, thì thái độ của Huy Đức càng trở nên hậm hực và hằn học. Sự hằn học của Huy Đức không dừng lại ở Nguyễn Tấn Dũng mà còn nhằm đến cả đời con của ông Dũng.
Không hiểu hai người này có thù oán gì nhau, nhưng người đọc lờ mờ nhận ra trong mỗi câu chữ của Huy Đức chứa đựng một mối thù truyền kiếp với Nguyễn Tấn Dũng.
Ai cũng biết guồng máy chính trị của Đảng Cộng sản Việt Nam hoạt động theo cơ chế: Cấp dưới phải phục tùng cấp trên. Cá nhân phải phục tùng tập thể. Nếu ông Dũng có mở toang cánh cửa cho Trung Quốc vào, mà ông Trọng, ông Sang, ông Huynh, lắc đầu, Bộ Chính trị lắc đầu thì ông Dũng có đến ba đầu sáu tay cũng không làm gì được.
Vậy, tại sao Huy Đức chỉ kết tội một mình ông Dũng. Huy Đức viết: “Trong hai nhiệm kỳ thủ tướng, Nguyễn Tấn Dũng đã mở toang cửa cho Trung quốc vào khai thác bô xít ở Tây nguyên? Đưa công nghệ luyện thép lò đứng đã bị truy đuổi ở Trung quốc vào Vũng Áng?’’
Nếu lỗi này do cá nhân ông Dũng gây ra, như Huy Đức buộc tội, ông Dũng giờ đã về vườn. Ông Trọng có toàn quyền đuổi cả hai công ty trên ra khỏi bờ cõi Việt Nam và lập tòa án công khai kết tội Nguyễn Tấn Dũng phản bội tổ quốc, cõng rắn cắn gà nhà, rước ma về giày mả tổ.
Tại sao lỗi của cá nhân ông Dũng mà Nguyễn Phú Trọng lại ra sức bao che cho Bauxite Tây Nguyên và Formosa Hà Tĩnh? Bạn đọc thấy ngay sự lươn lẹo của Huy Đức.
Ông Trọng giả mù không thấy cá chết trắng trời trắng đất trải dài 240 km bờ biển miền Trung. Ông giả điếc không nghe những tiếng than khóc của dân chài miền Trung. Ông vẫn đến thăm và ca ngợi Formosa Hà Tĩnh vào ngày 22/4/2016. Sao không thấy Huy Đức định hướng gì cho dư luận?
Ông Trọng lờ đi thảm họa Formosa lớn nhất trong lịch sử Việt Nam, ảnh hưởng sâu sắc, toàn diện và lâu dài lên cả đất nước, nhưng lại chúi mũi, trực tiếp, đôn đốc, chỉ đạo một việc cỏn con là truy nã Trịnh Xuân Thanh. Sao không thấy anh Huy Đức dậy bảo gì cho dư luận?
Khi Petro Times vừa đăng lại bài phỏng vấn Người Buôn Gió, Tổng Biên tập Như Thổ bị cách chức ngay lập tức chưa đầy 24 giờ sau. Trong khi, thảm họa Formosa Hà Tĩnh đã kéo dài hơn nửa năm, ông Trọng vẫn cấm cốc, liệt dây thần kinh phát âm, không nói lên lời.
Nếu ông Trọng muốn củng cố uy tín của Đảng, tại sao ông không giải quyết vụ Formosa Hà Tĩnh một cách minh bạch và hợp tình hợp lý? Hay ông chỉ là kẻ treo đầu dê bán thịt chó, mượn danh chống tham nhũng để thanh toán đấu thủ chính trị?
Chỉ bằng vài câu hỏi đơn giản, người ta thấy ngay động cơ của ông Trọng.
Huy Đức lại được đầu quân. Lần ra quân này, hình như anh tự tin hơn, phấn khởi hơn, đã nắm chắc phần thắng trong tay nên tỏ ra rất manh động.
Trước Đại hội XII, tôi đã “Chúc mừng anh Bên Thắng Cuộc”. Nay lại chúc mừng trước chiến thắng chống tham nhũng đang vang vọng toàn cầu. Càng đọc, càng không thấy mùi tử tế trong từng câu chữ của Huy Đức.
October 4, 2016
© Trần Hồng Tâm
© Dan Chim Viet
Nhìn mặt thằng bắc kỳ này thấy không lương thiện rồi
Ngay từ đầu mình đã nhận ra Huy Đức là tay súng ngắm của bọn chệt cài vào hàng ngũ những người Dân chủ, mình mà gặp thằng này thì chỉ cho một tát tai
nhất lé nhì lùn tam hô tứ sún,tom lại mấy thằng vẹm đéo tin thằng nào được
Đúng! Nhưng cho rộng đường dư luận, xin cho em đóng góp:
Ngoài cái không tin được vẹm nào, cũng nên nói rõ ràng; Người Việt nói chung, cũng khó mà có thể tin nhau!
Ít nhất là trong dăm chục năm nữa.
Kính!
Đúng! Cũng khó mà có thể tin tonydo
chính xác bác oi ngay cả em cũng chẳng tin chính em nữa,trước một đống tiền tay chân run rẩy phải cố gắng lằm mới kềm được lòng tham,huống chi còn gái đẹp và quyền lực, thiện tai
Ha…ha …hổng trật đi đâu được
Uncle Tom mới đúng là đàn anh của em!
Viết thật, viết hay, viết ngắn, ngài qủa là bậc Trưởng Thượng!
Kính!
(uncle tom says:
07/10/2016 at 03:09
Chính xác bác ơi, ngay cả em cũng chẳng tin chính em nữa.
Trước một đống tiền, tay chân run rẩy phải cố gắng lắm mới kềm được lòng tham, huống chi còn gái đẹp và quyền lực, thiện tai)
Lạy Thầy!
Còn cụ noileo, em mệt quan bác qúa!
(noileo says:
07/10/2016 at 00:04
Đúng! Cũng khó mà có thể tin tonydo)
Kính!
Nếu mọi chuyện đúng như tác giả nói thì Huy Đức bênh Trọng Lú chẳng qua vì cùng gốc Bắc kỳ bởi Trọng Lú do vịn vào cơ chế đảng cũng phạm đầy tội lỗi với dân như bao cán bộ đảng khác,cũng như Người Buôn Gió viết bài bênh Thanh (cũng cùng gốc Bắc) vậy.Chỉ có điều khác trong đám này là Người Buôn Gió vôn chỉ là dân gốc tù hình sự ,giang hồ bậc trung trở xuống(bởi y trấn lột-có nghĩa là uy hiếp kẻ yếu hơn mình) gặp cơ hội, gặp dịp kiểu”thời thế tạo gian hùng” lỳ lợm (bởi không có gì để mất)viết ào ào bất kể những lời chỉ trích đúng sai về mình ,trong khi những người còn lại đều có học,sự nghiệp,chức vị.Thật ra nói về chuyện Bắc kỳ chỉ là nói chơi, chứ Huy Đức không hẳn bênh Trọng Lú đâu bởi nếu y thích cộng sản hay sợ cộng sản hoặc không có can đảm thì đâu có dám viết”Bên Thắng Cuộc” ,với những tình tiết thật không có lợi cho chế độ cộng sản ,rồi lù lù về Việt Nam-không lẻ chờ bị bắt?! Chính vì hàng loạt bài viết hiện thực xã hội trước đây mà Huy Đức bị các nhà báo bảo thủ(hay nhát gan) cấp trên đuổi khỏi toà soạn báo SàiGòn Kinh Tế và thành nhà báo tự do.Huy Đức đã từng viện dẩn câu nói của Hồ để nói lên quan điểm của mình ,”nếu độc lập không mang lại tự do thì độc lập cũng không có ý nghĩa gì !”.Những nhà báo hiểu theo đúng nghĩa để trọng còn sót lại tại Việt Nam hiện nay là Huy Đức,Phạm Đoan Trang,…những nhà báo ngoài học hành chuyên môn ra còn có tính dũng cảm .Dường như họ đang đợi cái gì xảy ra đến cho họ khi họ, ngay tại trong nước ,tiếp tục viết các bài không có lợi cho kiểu cầm quyền của chế độ cộng sản hiện nay và có thể nhà cầm quyền cộng sản nghĩ,”tuị bây ở đây thì bắt lúc nào lại không được !”
Nhận xét của tác giả rất chính xác.
Thật ra Huy Đức chiếm được cảm tình của 1 số người đọc qua 1 số bài viết trên blog Osin. Sau đó có tác phẩm “Bên thắng cuộc” cũng nhờ có 1 vài nhận xét khách quan, ít mang màu đỏ loét. Chỉ có vậy thôi. Huy Đức chưa bao giờ nhận là mình đứng trong hàng ngũ chống độc tài côn đồ băng đảng cộng sản, chưa bao giờ đứng về phía nhân dân, chưa bao giờ đứng về phía yêu chuộng tự do .
Vì vậy người ta cũng không nên ngạc nhiên khi thấy Huy Đức lộ ra lập trường “yêu bác Trọng”.
Khi phe 3Dũng tung đòn tố tham nhũng (Quan làm báo, Chân dung quyền lực), người ta cũng biết đó là để đấu đá tranh quyền trong băng đảng cộng sản. Tuy vậy, người ta cũng thích thú vì biết được thêm bộ mặt thật của những thằng tham nhũng, bán nước trong băng đảng cộng sản, và chưa hiểu phe 3Dũng sẽ làm thêm được những gì . Sau đó thì chỉ có thất vọng vì 3Dũng yếu thế và không phải là nhà cải cách.
Hôm nay thì phe Trọng cho Huy Đức tung đòn tố tham nhũng vào Thanh, Thăng, cũng là tìm cách triệt hạ tàn dư của 3Dũng còn rất mạnh trong hệ thống chính trị-kinh tế ở VN . Nhưng lần này chẳng có ai thích thú vì những đứa chống Dũng chỉ là những đứa mà ai cũng rõ là hèn hạ, bất tài và cũng rất tham nhũng.
Người dân VN, ai có thể ủng hộ Nguyễn Phú Trọng ? Kẻ luôn luôn phát biểu những câu ngô nghê bất hủ như cái đầu lú của ông ta. Kẻ coi số phận cái đảng bất lương là quan trọng hơn vận mệnh đất nước.
Chút cảm tình dư luận dành cho Huy Đức coi như vất vào sọt rác khi ông ta ra mặt xu nịnh tên tổng bí dốt nát nhất lịch sử đảng cộng VN, NP Trọng.
Tác giả Trần Hồng Tâm nhận định về Huy Đức rất chính xác. Cảm ơn ông Trần Hồng Tâm. Riêng tôi tôi vẫn cho rằng Huy Đức nên đổi lại tựa để cuốn sách thứ hai là ” Bên Hán Thuộc thay vì Bên Thắng Cuộc” vì đúng như Lê Duẩn nói ta :”ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc ” khi bọn Bắc Cộng đem quân xâm lược miền Nam Việt Nam! Huy Đức có quan điểm giống như ông Dương Trung Quốc, đó là vẫn coi Tàu là số một!
Tui rất thích các bài viết của tác giả Trần Hồng Tâm. Người phê phán về rất nhiều vấn đề liên quan đến sự cai trị của CS: Nhận định rất sâu sắc …
Nhưng thưa các Cụ. Bà Trần Hồng Tâm chứ không phải ông.
Thưa tác giả và quí đồng hương,
Tôi không khỏi chia xẻ cảm nghĩ của Trần Hồng Tâm khi Huy Đức tỏ thái độ “nhất bên trọng nhất bên khinh”, khi Huy Đức có những bài đánh túi bụi Dũng condom, và dường như quên đi những tội lỗi tày trời của Tổng bí Trọng.
Cái tham lam quyền lực của Trọng lộ rõ nhất khi y nhất quyết bắt vít ở cái ghế tổng bí thêm nửa nhiệm kỳ như y tuyên bố. Ai đã giúp cho y làm được điều đó trong khi Dũng condom và Sang phải rút lui (trong danh dự, dù chỉ tạm thời như Dũng condom).
Có phải hay rõ ràng T+ nhúng tay vào vụ thu xếp nhân sự Đại hôi đảng CS vừa qua, để Trọng thực hiện màn diễu dở “đả hổ diệt ruột”, nhằm che dấu vụ ô nhiễm môi sinh trầm trọng ở Vũng Áng !
Cho dù Formosa là của Taiwan, nhưng như đức cha Nguyễn Thái Hợp phân tích, Tàu lạ, Tàu to (lục địa) Tàu nhỏ (Taiwan), Tàu lớn Tàu bé … cũng đều là Tàu cả.
Vả lại, chính T+ là kẻ đầu tư nhiều nhất vào VN và chúng làm ô nhiễm môi sinh cũng nhất hạng.
Ngoài ra Dũng condom đã “xuống ngựa”, kẻ đang cầm cương giờ đây là Trọng, cần “hạ mã” hắn tức thời, để cứu đất nước không bi bọn Tàu lũng đoạn như hiện nay.
…… Thú thật tui chưa đọc nhiều bài viết của Huy-Đức và sách “bên thắng cuộc..”……khi thời sự nóng bỏng tui mới tình cờ bắt gặp những bài viết này của Huy-Đức….______ Cái nhận xét đầu tiên của tui là…Huy-Đức đã nói những điều ai ai cũng biết nhưng……không dám nói,hay không chụi nói…Cái quan-trọng là nhiều người ở cương vị như Huy-Đức họ không dám viết,Huy-Đức là cây viết dũng cảm.Nếu tôi nhớ không lầm lần biểu tình của dân quèn về Formisa…..dân chúng đã viết bằng sơn xịt lên tường của Formisa là Tấn-dũng tên bán nước,rỏ ràng là dân chúng biểu tình viết……..Nếu Huy-Đức không nói Tấn-Dũng bán nước thì người khác cũng nói,bằng chứng là dân quèn nói…rỏ ràng.Vậy là ngoài trùm tham nhũng tham ô,Dũng-xà-mâu còn là tên bán nước.Mặt khác bên cạnh Trọng-lú không những toàn là tham ô tham nhũng mà cũng là những tên hèn bán nước…..Cho nên người ta nghi ngờ Trọng-lú chống tham nhũng hay thu tiền bạc tham nhũng của phe khác về cho phe mình…!!!!!! Cũng y như Tập-cận-Bình chống tham nhũng nhưng bản thân Tập và phe Tập cũng là trùm tham nhũng…!!!!!_____tại sao Trọng-lú không diệt thẳng Dũng-xà-mâu….quá dể cũng y chang như Tập-cận-Bình “chặt” hết tay chân của Giang-trạch-Dân nhưng có lẻ chưa tiện bắt họ Giang vô tù….mà chỉ giam lỏng..!!!! hay Mao từng giam Đặng-tiểu-Bình…_____Tóm lại tui không rảnh để quan tâm cộng-sản hay Việt-cộng thanh lý môn hộ ra sao,cái tui cần là một lủ Việt-cộng tham nhũng bán nước….từ Dũng-xà-mâu đến Trọng-lú…..nhìn Trọng-lú kêu tù những tù nhân lương tâm cách Trọng-lú thuần phục tàu-cộng là người ta liên tưởng đến mật ướt Thành-đô mà Trọng-lú giấu như mèo dấu…..c…….Những thằng bán nước đang về hưu hay những thằng bán nước đương chức như Trọng-lú và nhất là Trọng-lú đáng được dân quèn quan tâm chửi bới và hạ bệ…..___Huy-Đức đã tố cáo tham nhũng và bán nước của những tên Việt-cộng thì dù đứng khía cạnh nào cũng điều được hoan nghênh……soi mói xăm soi những người tố cáo thì làm sao người ta dám tố cáo nữa????!!!!!!!……Huy-Đức phe nào không quan-trọng bằng Huy-Đức vạch mặt từng tên tham nhũng bán nước ví-dụ như Dũng-xà-mâu hay Đinh-la-Thăng…..Tại sao Huy-Đức không lôi Trọng-lú ra??….không sao nếu Huy-Đức không lôi thì người khác sẽ lôi Trọng-lú ra ánh sáng.Tóm lại người ta muốn lôi ai ra là tùy họ….mà đã lôi từng tên Việt-cộng ra là đáng hoan nghinh……._____Còn thiếu gì những người biết bọn Việt-cộng tham nhũng bán nước họ biết rỏ….vậy mà họ sợ….có dám nói đâu..!!!!!_____hay họ bao che ngụy biện không nói….._____ có sao đâu____nhưng người nào dám nói như Huy-Đức là dũng cảm đáng hoan nghênh……không phải anh phải viết nhũng điều tui muốn nghe mà là anh viết nhũng điều sự thật và tự do viết…..Chúng ta người Việt hải ngoại yêu dân chủ tự do,vì dân chủ tự do mà chúng ta chấp nhận đời tị nạn….____Nếu Việt-cộng chứng tỏ mình đúng thì hãy để dân quèn Việt-nam bầu cử tự do phổ thông đầu phiếu,nếu Việt-cộng đúng dân chúng sẽ bầu Việt-cộng,tại sao Việt-cộng không dám bầu cử tự do??….Vì bởi lẻ Việt-cộng là một lủ ăn cướp,và trên hết là Việt-gian cho tàu-cộng…..Việt-cộng biết sẽ bị dân quèn lật đổ,tàu-cộng biết nếu phổ thông đầu phiếu dân chúng sẽ không theo tàu mà nghiêng hết về tây-phương……Việt-cộng không cho dân Việt tự do,hay tàu-cộng ra lệnh Việt-cộng không để dân Việt tự do_____Tóm lại chúng ta quan tâm lãnh đạo Việt-cộng đang tham nhũng bán nước cho tàu-cộng,còn ai tố cáo Việt-cộng thì không có người này sẽ có người khác toàn thể dân Việt-nam nếu có cơ hội họ sẽ tố cáo hết……….Với tôi hãy để cho Huy-Đức nói……và mọi người đang nghe và phán đoán…nay kính.
Thiết nghĩ tình hình đảng CSVN hôm nay rối như canh hẹ. Nhưng phải khẳng định NPT hay NTD đều là tội đồ cả, hai tên này nếu xét về sự gian ác, về mức độ phản nước hại dân thì kẻ tám lạng người nửa cân chứ chẳng ai chịu kém phần. Và, cả bọn đầu não của đảng CS hôm nay “dính” với nhau trong quan hệ chằng chịt. Nhưng điều chắc chắn là tên nào cũng “kiên quyết” bám ghế, trước là cho bản thân sau là cho gia đình, phe nhóm. Bất cứ ai trong nhóm đầu não hé lộ ra ý định “nhả” quyền lãnh đạo của đảng chắc chắn sẽ “đột tử” ngay ! Từ đội bảo vệ đến đầu bếp, người phục dịch đều do đảng bố trí thì việc đảng bảo chết đố ai mà thoát được ? Trở lại chuyện Huy Đức, trong việc này thì quả nhiên anh ta có theo NPTrọng đánh chú La thật. Tôi không rõ ý anh ta như thế nào nên không vội bàn sâu. Tuy nhiên, bất cứ ai “quậy” cho tụi nó nát bấy là tui vỗ tay.
NHÀ BÁO, NHÀ GIÁO, VÀ NHÀ CHÍNH TRỊ
Nhà giáo chỉ dẫn đường được cho số học sinh trong lớp khi đứng trên bục giảng. Nhà báo thì ảnh hưởng tới mọi người đọc báo, đến dư luận cả nước. Người làm chính trị thì có tầm ảnh hường trực tiếp đến tất cả mọi người, đến cả nước. Nên yêu cầu đức tính của cả ba loại người này trước tiên phải chính trực, ngay thẳng và có hiểu biết càng nhiều càng tốt. Bởi cả ba loại đức tính đó trong xã hội rất nhiều người có, vậy nếu cả ba loại trên mà hụt hẫng hay không đạt được thành ra chỉ trớt hướt.
Nhưng thông tin và đức tính, hay phẩm chất, của nhà giáo chỉ hạn chế trong bốn bức tường. Trái lại những cái đó của nhà báo thì lan tỏa ra cả xã hội. Nhất là những cái đó của nhà chính trị thì tác động tới cả một quốc gia qua nhiều thế hệ và trong mọi mặt. Đặc biệt nhà báo và nhà chính trị lại tương tác song phương nhau rất nhiều vượt xa cả nhà giáo. Bởi nhà giáo chỉ dạy học trò khi còn trẻ nít, còn chưa trường thành. Nhà báo lại có thể nâng bi hay triệt hạ nhà chính trị theo cách tinh vi nào đó của m mình mà khó có ai biết được.
Thế nhưng vẫn có vấn đề là nhà báo chỉ phát huy được mọi mặt trong xã hội tự do dân chủ thật sự. Trái lại trong cơ chế xã hội độc tài nhà báo nhiều khi chỉ là cái loa vô bổ hay chỉ cái loa rè được định hướng một chiều. Còn chính trị cũng thế, chính trị trong cơ chế tự do dân chủ, những nhà chính trị mới thực chất và phát huy được thực tài. Trong các cơ chế chính trị độc tài, các nhà chính trị cũng chẳng khác gì quân tướng trong đội lính, chỉ nghe và làm theo lệnh lạc của một đại tướng chỉ huy chung duy nhất.
Vậy xã hội cần gì, đó luôn vẫn là vấn đề hay câu hỏi chính yếu nhất. Trước hết xã hội cần thông tin và quan điểm trung thực, đó là giá trị của mọi nhà báo độc lập, tự do và có trách nhiệm, lương tâm thật sự. Xã hội cũng cần những nhà chính trị độc lập, bởi như thế mới là những nhà chính trị có tài năng thật sự để có thể đưa đất nước và xã hội luôn tiến lên. Cả hai ý nghĩa đó cũng tạo nên những nhà giáo có mang ý nghĩa và giá trị thật để đào tạo những thế hệ chân tài và đức hạnh mai sau cho đất nước.
Cuối cùng kết luận, chính cơ chế xã hội là yêu cầu tối thượng và thiết yếu nhất. Bởi chỉ có cơ chế xã hội tự do dân chủ thật sự mới phát huy được mọi mặt và cho phép mọi người được phát huy mọi mặt trong đó có nhà giáo, nhà báo, nhà chính trị. Trong khi đó mọi chế độ độc tài chỉ làm bế tắt và thui chột tất cả mọi điều đó. Bởi cơ chế tốt mới cho phép tạo nên những cá nhân con người tốt. Và từ cá nhân những con người tốt mới hoàn thiện, nâng cấp cơ chế được tốt hơn và cứ thế mà xã hội và lịch sử thực tế luôn không ngừng tiến tới. Đó chính là chính trị nhân văn và chính trị khoa học khách quan thật sự mà thật tiếc ở nước ta bây giờ còn rất ít người để ý tới.
THƯỢNG NGÀN
(05/10/16)