Một chút ấm lòng
Ngày Phở Nóng ở Watari-Cho
Sau hai lần đi thăm t/p Ishinomaki và làng Watari, ngày 14/4 vừa qua Exryu Japan đã thay mặt anh em đến thăm 2 trung tâm tạm trú ở Watari-cho (Miyagi ken) và gởi đến những người lánh nạn ở đây gần 900 tô phở Việt Nam.
Đây là một trong những chương trình để đem đến tận tay người bị nạn vùng Tohoku, Nhật Bản những tấm lòng của gia đình cựu du học sinh Việt Nam tại Nhật và thân hữu. Mời các anh chị cùng xem hình ảnh và bài tường thuật cuộc hành trình đến làng Watari-cho do anh Vĩnh Trường và anh Tô Bửu Lưỡng chia sẻ. (ERCT).
Khởi hành lúc 12:30 từ Tokyo ngày 14/4, khoảng 5 giờ sáng đoàn đã đến gần Watari-cho.
Đoàn chúng tôi từ Tokyo có 6 người, ngồi co ro trên 1 chiếc xe chở hàng nhỏ có 5 ghế ngồi. Tôi được phân công lái xe cùng ông Matsushita nên được ngồi rộng rãi ở phía trước, 4 người còn lại chung nhau băng ghế dài 3 chỗ phía sau.
Hôm nay đặc biệt sẽ có những tô phở nóng Việt Nam đem lại “Một Chút Ấm Lòng”.
Cuối giờ buổi trưa chúng tôi được yêu cầu đến đây cung cấp 50 phần phở.
Mới đầu 1 người mang nồi đến đề nghị xin 50 phần phở gà, nhưng đầu bếp chúng tôi nói là như thế sẽ nhũn hết phở.
Chúng tôi quyết định cử người đi theo họ và ở đây chúng tôi đã cung cấp gần 100 tô.
Khoảng 15 giờ, chúng tôi bắt tay vào chuẩn bị.
17:00 Bắt đầu chương trình Phở nóng buổi chiều.
Vì phải làm ở ngòai rồi đưa vào hội trường, nên ở đây anh em phải thao tác với 1 tốc độ rất nhanh, hai tay luôn luôn phải trụng phở không ngừng nghỉ . . . Hai người xếp thịt, giá, hành vào tô liền tay . . .
Và bưng 1 lần 6 tô vào hội trường . . . Rồi cuối cùng mới múc nước lèo vào cho nóng.
Anh Lưỡng thay mặt đoàn, gửi lời chia sẻ nỗi đau và nói lên tâm tình của những cựu du học sinh tại Nhật Bản và các thân hữu đang sinh sống trên toàn thế giới: “ Dù không là bao so với những điều cả thế giới này đang làm vì Nhật Bản, cũng chẳng là bao so với những gì đất nước Nhật Bản đã từng giúp đỡ cho chúng tôi. Nhưng anh em chúng tôi cũng muốn mang đến tận nơi đây, trao tận tay đến quý vị những tấm lòng biết ơn và chia sẻ của chúng tôi. Mong rằng những tô phở nóng này sẽ mang đến cho quý vị một chút ấm lòng“.
Cuối cùng anh Lưỡng đã dí dỏm hướng dẫn bà con phát âm chữ NGON và CÁM ƠN tiếng Việt. hội trường có dịp rộn rã tiếng cười.
Những thành viên trong đoàn luôn luôn với tinh thần vui vẻ và nhiệt tình, lúc nào cũng tươi cười đáp lại bất cứ yêu cầu nào của những người đang lánh nạn, mặc dù bận rộn luôn tay. Chúng tôi hiểu không chỉ là 1 tô phở nóng – ngon, mà chính sự chia sẻ khó khăn bằng tấm lòng biết ơn đó mới là điều c/a/c muốn chúng tôi gửi gấm đến.
Của cho không bằng cách cho. Chúng tôi đã tâm niệm với nhau ngay từ lúc chuẩn bị, nên tôi nghĩ rằng chúng tôi đã làm đúng được ý nghĩa “Của ít lòng nhiều” mà BTC và c/a/c đã đặt ra.
Hy vọng những tấm lòng và đồng tiền chắt chiu đầy tình nghĩa của các anh chị và quý thân hữu đã một phần đi đến tận tay người bị nạn trong lúc khó khăn này và sẽ còn tiếp tục trong những chương trình kế tới.
Giã từ những đồi cây Sugi đã làm cả đoàn sụt sùi nước mắt nước mũi vì phấn hoa. Chúng tôi ở Sendai đến đêm khuya và về đến Tokyo là 6 giờ sáng ngày 15/4/2011. Hẹn sẽ trở lại Miền Tohoku với 1 chuẩn bị chu đáo hơn. Xin cám ơn c/a/c đã bỏ thì giờ xem bài tường thuật khá dài này.
Thân mến.
Nguồn: Vĩnh Trường/erct.com