WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Báo Quân đội Nhân dân thừa nhận???

HCM ôm hôn các cháu nhi đồng trên môi?

Báo Quân đội Nhân dân thừa nhận: Hồ Chí Minh chỉ là câu chuyện huyễn hoặc – viển vông không có thực.

Cũng có người cho rằng, tác giả cố ý gài bẫy tờ báo và hệ thống kiểm duyệt của Đảng, và đảng đã bị lỡm mà không biết.

Dù sao thì cũng đáng hoan nghênh tờ báo này, và nhất là đáng hoan nghênh tác giả Bắc Hà đã dùng biện pháp “ý ngôn tại ngoại” để người đọc tìm hiểu và thấy rõ hơn về một nhân vật được đảng dựng lên, lợi dụng ngay cả khi đã lìa đời gần nửa thế kỷ vẫn không được yên.

Tóm lại, hoặc là tội nghiệp cho tờ báo và tác giả, nếu sự ngu làm mờ mất lý trí, hoặc đáng hoan nghênh, nếu tác giả muốn nói ra một sự thật.

Nhưng điều đã được khẳng định là: Hồ Chí Minh chỉ là một huyền thoại, một câu chuyện viển vông, huyễn hoặc và không hề có thật.

Không khảo mà xưng, tờ Quân đội Nhân dân của Quân ủy Trung ương (Tức là của Đảng phụ trách Quân đội) trong bài viết “Không bao giờ đánh đổ được huyền thoại Hồ Chí Minh” trên mục “Chính luận” đã thừa nhận rằng: “Về Chủ tịch Hồ Chí Minh, những kỳ tích của Cách mạng Việt Nam trong thế kỷ XX gắn liền với cuộc đời, sự nghiệp, đạo đức của Người, đã thật sự là một huyền thoại trong tâm thức của nhân dân ta và bè bạn quốc tế”.

Không chỉ có thế, tờ báo nhiều lần nhắc lại: “…đã không đáp ứng được cái mà chúng  mong đợi, tức là trừ khử được cái huyền thoại về Hồ Chí Minh…” rồi thì: “Các thế lực thù địch dù có quỷ quyệt, thâm độc đến đâu cũng không thể đánh đổ được huyền thoại đó, là vì Huyền thoại Hồ Chí Minh là thành quả vĩ đại của dân tộc Việt Nam trong thế kỷ XX”. (Ở đây nên nhớ rằng chữ dân tộc Việt Nam mà đảng dùng là để chỉ Đảng CSVN như cách đánh tráo khái niệm ngôn ngữ xưa nay của đảng).

Trong bài viết này, tờ Quân đội nhân dân đã nhiều lần khẳng định Hồ Chí Minh là câu chuyện huyền thoại. Sự khẳng định này được tờ báo QĐND đăng chính thức, không hề trong “ngoặc kép” hoặc bất cứ giải thích nào khác, mà đó là từ dùng để khẳng định có tính chất chắc chắn.

Vậy, “Huyền thoại” là gì?

Từ điển Tiếng Việt định nghĩa “Huyền thoại” là: Câu chuyện huyền hoặc hay dũng cảm của thời xa xưa và huyền hoặc là điều viển vông, không có thực.

Như vậy, theo đúng nghĩa Tiếng Việt thì “Huyền thoại Hồ Chí Minh” là câu chuyện huyễn hoặc, viển vông không có thực về một nhân vật gọi là Hồ Chí Minh. Điều đáng nói là cái huyền thoại này không phải do bất cứ thế lực thù địch chống phá bên ngoài hay bên trong nào tạo ra, mà chính tờ Quân đội Nhân dân đã công khai xác nhận.

Hồ Chí Minh chỉ là “Huyền thoại”, nghĩa là câu chuyện huyền hoặc, viển vông, không có thực về một nhân vật là Hồ Chí Minh.

Suy cho cùng, thì điều tờ QĐND khẳng định trên đây về Hồ Chí Minh cũng không có gì sai, chỉ có điều là sau mấy chục năm Đảng CSVN đã cố công nhào nặn, thông tin một chiều tạo nên thần thánh và đặc biệt là muốn dùng việc thần thánh hóa ông Hồ Chí Minh làm thành một chiếc bình phong che đậy đằng sau đó là một chế độ độc tài, độc trị, tham nhũng và phản động, phản dân hại nước như đã từng thấy xưa nay và nhất là đang thực tế thấy hiện nay.

Vì sao Hồ Chí Minh là một huyền thoại?

Theo cách nghĩ đơn giản và cụ thể của người Việt Nam, chúng ta phân tích một vài yếu tố để khẳng định điều này như sau:

Một con người, được xác định bởi tên, tuổi, ngày sinh, ngày mất, họ hàng, dòng tộc, vợ con, sự nghiệp,… đó là những yếu tố để xác định một con người cụ thể. Nhìn vào bản lý lịch của mỗi người, chúng ta đều thấy rõ điều này. Thiếu đi một trong những yếu tố như: Tên, ngày sinh, tên cha mẹ, quê quán, ngày mất, ông bà, dòng họ… thì chưa thể xác định cụ thể đó là con người nào.

Với ông Hồ Chí Minh, những yếu tố này đều là một sự lấp lửng và hoàn toàn không được Đảng, nhà nước làm sáng tỏ xưa nay. Đụng đến vấn đề đó chỉ là một sự mập mờ khó hiểu. Vì sao vậy?

Nhiều tài liệu sưu tầm và nhiều tư liệu lịch sử đã khẳng định về ông Hồ Chí Minh với những yếu tố như sau:

- Tên: Không đúng, theo văn bản Đảng cho biết thì ông ra đời và lớn lên là họ Nguyễn, ở làng Kim Liên, Nam Đàn, Nghệ An. Vậy nhưng, nhiều tư liệu lịch sử lại phát hiện ra rằng ông là người họ Hồ ở Quỳnh Lưu, Nghệ An. Điều này Đảng cố giấu, thì họ hàng nhà ông lấy làm hãnh diện lại khoe ra và đạp đổ công lao giấu diếm của Đảng.

- Tuổi: Không đúng, theo văn bản của Đảng và nhà nước, ông Hồ Chí Minh sinh ngày 19/5/1890. Thế nhưng nhiều tài liệu chứng minh rằng ngày sinh này hoàn toàn không đúng, năm sinh càng không. Một lá đơn của ông xin vào học trường Thuộc địa của Pháp – Một ngôi trường đã sản sinh ra rất nhiều những tay sai bậc thầy cho Thực dân Pháp – thì ông tự xác định ông sinh năm 1892.

Đơn Nguyễn Tất Thành xin học trường Thuộc địa trước khi "tìm đường cứu nước"

- Gia đình, dòng họ: Không đúng, theo những gì Đảng và nhà nước tuyên truyền, thì ông Hồ Chí Minh quê ở làng Kim Liên, Nam Đàn. Thế nhưng nhiều tư liệu đã chứng minh rất rõ rằng ông lại có Họ Hồ ở Quỳnh Lưu, Nghệ An.

Chính vì thế, chưa bao giờ Đảng và nhà nước dám nói đến ông nội Hồ Chí Minh là ai. Nhiều nhà nghiên cứu đã chỉ ra rằng, mẹ ông Nguyễn Sinh Sắc đã mang hoang thai từ một thầy đồ nho ở Quỳnh Lưu, còn ông nội Nguyễn Sinh Nhậm ở Kim Liên, chỉ là người tô son, trát phấn lên bào thai Nguyễn Sinh Sắc khi bà được gả làm thiếp cho ông nông dân này mà thôi. Điều này được chứng minh bằng việc gần đây, có một video được đưa lên mạng về việc con cháu của vợ hai ông Nguyễn Sinh Sắc về Quỳnh Lưu để nhận họ hàng.

Vậy thì những điều ghi vào lý lịch ông Hồ Chí Minh đâu có phải như đảng đã nói, đây là sự mập mờ tiếp theo.

- Sự nghiệp: Theo đảng vẽ ra, thì ông Hồ Chí Minh đã “ra đi tìm đường cứu nước”. Thế nhưng, lá đơn xin học trường Thuộc địa Pháp, hoàn cảnh ông khi ra đi làm bồi bếp trên tàu sang Pháp lại cho thấy rằng ông đi vì hoàn cảnh gia đình quá túng quẫn. Nếu không trong hoàn cảnh cha nát rượu và bị án, mẹ chết và anh em tứ tán, thì con đường “đi tìm đường cứu nước” của ông Hồ sẽ đến đâu? Chưa nói là thực tế, cái cứu nước đó thực chất là đưa Việt Nam trở thành một mắt xích trong phong trào Cộng sản quốc tế.

Thậm chí, đảng còn nói rằng ông Hồ Chí Minh là Danh nhân Văn hóa thế giới được Unesco công nhận, nhưng thực tế điều này chỉ là sự dựng chuyện, bịa đặt mà không có thực.

- Vợ con: Cũng theo những tài liệu Đảng tuyên truyền, thì ông Hồ Chí Minh không vợ, không con, không có gia đình… để chuyên tâm lo việc nước.

Tăng Tuyết Minh, người vợ Hồ Chí Minh khi còn trẻ và khi đã về già

Vậy nhưng, nhiều tài liệu, những nhân chứng sống đã chỉ rõ rằng ông có vợ và thậm chí là nhiều vợ. Những lời chứng minh của những người từng cùng sống, cùng làm việc và cả những nhà nghiên cứu lịch sử đã khẳng định điều này. Việc ông có vợ cũng là điều bình thường nhưng dưới cái nhìn và nhất là để dựng lên “huyền thoại” đảng ta đã cố công bóp méo và giấu nhẹm.

Vậy đó đâu phải là sự thật?

- Ngày chết: Không đúng, ngày ông Hồ Chí Minh mới chết, đảng và nhà nước công bố ngày ông chết, ngày để con cháu cúng giỗ ông là ngày 3/9/1969. Vậy rồi mấy chục năm sau đảng mới công bố lại rằng ông chết ngày 2/9/1969.

- Di chúc: Cũng khi ông Hồ Chí Minh chết, Đảng cho công bố cái gọi là Di chúc theo ý đảng, đến một lúc nào đó, thấy nó không còn có lợi, đảng mới công bố rằng đó là di chúc dởm và công bố lại bản khác. Bản này cũng chưa hẳn đã là di chúc thật của ông nốt.

Với một con người, mà tất cả mọi thông tin liên quan để xác định con người đó đều là sự giả dối và mập mờ, sai trái thì làm sao có thể xác định rằng đó là một con người thật mà không là huyền thoại, không là huyễn hoặc, là viển vông và không có thực.

Điều đáng hoan nghênh ở tờ Quân đội Nhân dân và tác giả Bắc Hà

Tờ Quân đội Nhân dân, thực chất đã rất hiểu những điều đã phân tích trên đây, nhưng dưới sự kiểm duyệt gắt gao của hệ thống Đảng với báo chí thì chính tác giả bài viết đã nhân cơ hội này khẳng định cho nhân dân, các chiến sĩ, tướng lĩnh quân đội hiểu về nhân vật được Đảng dựng lên để làm bình phong, làm cái phao cứu Đảng đang chết chìm trong làn sóng lòng dân rằng đó chỉ là một huyền thoại và là điều không có thực.

Cũng có người cho rằng, đây là cái sự ngu của một phóng viên của Đảng, nịnh không biết nịnh, bơm lại bơm quá đà làm phụt ra sự thối tha của Đảng trong trường hợp này. Nhưng dù sao, thì cũng là một sự thật được nói ra.

Cũng có người cho rằng, tác giả cố ý gài bẫy tờ báo và hệ thống kiểm duyệt của Đảng, và đảng đã bị lỡm mà không biết.

Dù sao thì cũng đáng hoan nghênh tờ báo này, và nhất là đáng hoan nghênh tác giả Bắc Hà đã dùng biện pháp “ý ngôn tại ngoại” để người đọc tìm hiểu và thấy rõ hơn về một nhân vật được đảng dựng lên, lợi dụng ngay cả khi đã lìa đời gần nửa thế kỷ vẫn không được yên.

Tóm lại, hoặc là tội nghiệp cho tờ báo và tác giả, nếu sự ngu làm mờ mất lý trí, hoặc đáng hoan nghênh, nếu tác giả muốn nói ra một sự thật.

Nhưng điều đã được khẳng định là: Hồ Chí Minh chỉ là một huyền thoại, một câu chuyện viển vông, huyễn hoặc và không hề có thật.

Vì thế, đúng như khẳng định của tờ QĐND là “Không bao giờ đánh đổ được huyền thoại Hồ Chí Minh”, bởi đó chỉ là câu chuyện huyễn hoặc và không có thật, thì làm sao có thể đánh đổ? Nhưng, điều khẳng định là sự huyễn hoặc đã ngày càng mất thiêng.

27/5/2011

© Hà Minh Tâm

Nguồn: doivienxu

17 Phản hồi cho “Báo Quân đội Nhân dân thừa nhận???”

  1. Nguyen mach says:

    Theo tôi ,việc ra sức đi tìm ,lục lọi đời tư của HCM không phải là phương pháp đấu tranh cho dân chủ .Điều đó chỉ thể hiện sự bất lực về tư duy và phương pháp của chúng ta .Những chủ kiến như vậy sẽ khiến cho người khác nghĩ rằng chúng ta đã quá nhỏ nhen và cay cú ,dẫn đến những suy nghĩ chủ quan ,cảm tính .Cần phải có tư duy rộng hơn ,khoáng đạt hơn thì mới có khả năng thành công trên con đường đấu tranh dân chủ cho đất nước VN.Đừng tìm cách hạ bệ ĐCS bằng phương pháp đó ,không khoa học …

    • Timsuthat says:

      Việc sự thật về con người HCM không phải là chìa khóa cho việc đấu tranh mang dân chủ tự do cho VN, nhưng nó cần thiết để cho người VN hiểu về cái căn bản giả dối của nền chính trị mà ĐCS đã dùng để giữ quyền lực.

      Những tư duy khoáng đạt hơn ngoài vấn đề HCM vẫn là chủ yếu, nhưng người VN cần phải hiểu nguyên nhân của các vấn nạn hiện tại, vai trò HCM trong vai thủ phạm đưa đến tình trạng này, và tại sao phải đi tìm giải pháp khác hơn cái chính thể hiện thời. Với sự giả dối là phương pháp làm việc (modus operandi) của ĐCSVN: họ đã thổi phồng HCM lên để thuyết phục dân chúng, dùng ý niệm ái quốc/dân tộc làm yếu điểm cho mọi ngụy biện cũng như để che dấu mọi sai lầm trong lịch sử; họ cũng đã đặt nền hiến pháp trên một căn bản sai lầm trắng trợn, một hiến pháp và luật pháp mà qui tụ lại cũng vẫn đặt ĐCSVN ngoài vòng pháp luật, để họ có thể uốn nắn nó tùy tiện, đánh lừa dân VN với nhưng tư tưởng XHCN, tự do!

      Vì luật pháp là những cấu kết tư tưởng được chính thức hóa, có khả năng ràng buộc mạnh mẽ nhất giữa con người trong xã hội với nhau, có khả năng chi phối, quản trị đời sống người dân và cả một xã hội, định phân ranh giới sự tự do cũng như có quyền tước đoạt đi tự do, ngay cả sự sống, và thưởng phạt, đáng nhẽ nó phải được tôn trọng tuyệt đối để có giá trị công bằng, thì nó đã bị một nhóm người tự đặt mình ra ngoài, sử dụng luật pháp tùy theo mục đích riêng của đảng viên, hay ngay cả của cả đảng (mà chắc chắn chưa đồng nghĩa với mục đích của mọi công dân)!

      Dù sau khi chủ nghĩa CS mà họ theo đuổi một cách mù quáng đã sụp đổ, họ vẫn tự cho họ độc quyền cai trị, dùng chiêu bài “HCM” và ý niệm dân tộc để che đậy tất cả sai lầm, VN do đó vẫn còn trong lẩn quẩn của khói mù chính trị! Bộ Chính Trị, với khả năng của một nhóm vua chúa tập thể (không khác gì các hội đồng bố già Mafia), phân công để cai trị từng lãnh vực, truyền ngôi/chức trong đảng với nhau mà thôi dù mục đích hay tư tưởng về mọi mặt họ đều không có ngoài việc bảo cố quyền lực và sự sống còn của đảng, và tập trung các hoạt động kinh tế quốc doanh họ muốn kiểm soát.

      VN sau bao nhiêu cách mạng và đổ máu, lại trở về với một thứ quân chủ mới – phức tạp hơn nhưng còn tệ hơn! Ngày xưa, phải thi cử thành quan để được cai trị dân, và ngày nay thì phải là đảng viên, trung kiên với đảng để mà được cai trị dân. Luật pháp chỉ là hỏa mù cho dân đen!

      Người Anh Quốc từ thế kỷ 13 đã khám phá ra việc đặt luật pháp lên trên tất cả mà chính vua chúa cũng không nằm ngoài lệ để viết trong “Magna Carta”. Mãi đến 1776 mới có thuộc địa Mỹ, sau khi thắng được độc lập, cũng đã tự viết hiến pháp dựa trên căn bản này và những tư tưởng mới, rồi đến 1789 Pháp cũng đã có cách mạng tương tự, buộc giới quý tộc vào hiến pháp. Các nước Trung Đông gần đây cũng đã thấy giá trị của thể chế dân chủ mà bùng lên. Bao giờ thì VN mới có ngày bừng tỉnh này?

  2. VÂN ĐẰNG says:

    HCM sinhngày 11/7/1891 nhằm mùng 6 tháng 6 năm Tân Mão giờ Mão.

  3. Quang Trường says:

    Tôi không nghĩ là tờ Quân đội Nhân dân hay tác giả Bắc Hà có ý chơi khăm bác Hồ, nhưng vì cố nín hơi quá lâu để tô vẽ cho bác, bị bí quá lâu, đến nay căng quá nên nó bị xì ra để mọi người biết sự thật về bác Hồ chỉ là huyền thoại?

  4. Trung Kiên says:

    Cám ơn BBT ĐaChimViệt.Info và tác giả On The Net. Thông qua những bài viết như thế này sẽ giúp cho người đọc nhận ra trách nhiệm của một con dân nước Việt đối với TỔ QUỐC, và cũng nhờ vậy mà dân trí được nâng cao!

  5. Thanh says:

    Theo ý tôi, tác giả Bác Hà đã cố ý gài bẫy và lõm duọc Đảng. Nhu chúng ta đều biết tù nhiều nam nay các cau chuyện tiếu lâm về Bác và Đảng đều xuất phát tù các nhân sĩ Bác Hà (lại Bác Hà!). Hon nũa, nguoi dân miền Bác thuong dung kỹ thuật chẻ chũ để khôi hài nhu hành chính thì nói là hành là chính hay cách nói nhu chính quyền có chính sách thì dân chúng lại có đối sách…Hoan hô nhân sĩ Bác Hà!

  6. Nguyễn Tường Tâm says:

    Tác giả viết, “tác giả Bắc Hà đã dùng biện pháp “ý ngôn tại ngoại””.
    Xin sửa lại, “ý tại ngôn ngoại”. Chuyện nhỏ!

  7. NGÀN KHƠI says:

    HUYỀN THOẠI VÀ CHÂN LÝ

    Con người sinh ra không ai là thần thánh cả. Mọi cá nhân đều phụ thuộc vào năng lực trời cho, hoàn cảnh, điều kiện, ý chí, cả sự may mắn. Bởi vậy mọi sự thành công đều không tuyệt đối, và không thể làm cơ sở giá trị nhằm so sánh tính cách mỗi người. Chỉ còn lại vấn đề là cái công đối với lợi ích chung của xã hội. Nhưng kể cả cái công này cũng không tuyệt đối, bởi vì nó phụ thuộc vào vô số ý nghĩa và điều kiện như trên đã nói. Trong đó, chính ý thức chủ quan riêng của mỗi cá nhân mà chỉ có chính cá nhân đó mới biết được. Cho nên không nên tôn thờ ai hết mới là điều đúng. Tất cả hãy để cho lịch sử lâu dài ghi nhận. Không nên bôi bác cũng không nên thần thánh quá đáng bất kỳ ai. Bởi vì nếu vì các nhu cầu riêng tư nào đó mà thần thánh một người, chẳng khác gì là đi ngược lại với cái chung của nhiều người, của xã hội. Bởi vì huyền thoại và chân lý hoàn toàn khác nhau. Chân lý là sự thật khách quan, chính xác, nó không làm thiệt hại ai, chỉ làm lợi cho mọi người. Trong khi đó mọi sự huyền thoại đều có thể gây ảo tưởng cho nhiều người, tức đã là làm tác hại, lừa dối họ. Nên nói tóm lại, chỉ có một chân lý duy nhất là sự công chính, tức thiện chí làm tốt cho mọi người. Hay chân lý cuối cùng duy nhất trong cuộc đời chính là con người, xã hội, đất nước, dân tộc, mà không phải bất kỳ chủ thuyết hay bất kỳ một cá nhân nào cả.

    NGÀN KHƠI

  8. Lữ Út says:

    Nhà thơ Trần Dần đã viết từ năm 1956 trong bài NHẤT ĐỊNH THẮNG :
    “BÓNG” CHÚNG TRÙM LÊN SỐ PHẬN TỪNG NGƯỜI.

  9. Lê Hà says:

    Tôi hoàn toàn đồng ý với tác giả bài viết trên về cái danh hiệu “huyền thoại” nhố nhăng. Nhưng tôi không nghĩ là tác gỉả Bắc Hà gài bãy chơi xỏ, hay báo Quân Đội Nhăn Dăng sơ xuất trong khâu kiểm duyệt.
    Truyền thông, báo chí trong bộ máy tuyên truyền CS chỉ có nhiệm vụ nhồi sọ người dân những điều không có thật trở thành “sự thật”, những Mao Trạch Đông, Kim Nhật Thành, Hồ Chí Minh… người trần mắt thịt trở thành những ông thánh, trong ánh hào quang, mờ mờ ảo ảo.
    Trong tư duy cuả họ, từ “huyền thọai” là từ đắt, rất ” hoành tráng”, nói chung là hoàn toàn bình thường khi nói đến lãnh tụ.
    Bộ máy tuyên truyền để ngu dân này đã tự làm ngu chính mình.
    Chỉ những người tư duy bằng chính bộ óc của mình mới thấy hài hước. Riêng tôi, danh hiệu “huyền thoại” là cái gì đó đen tối, u ám, phù thủy, ma quái…

    • Lê Văn Ty says:

      Tôi đồng ý với anh Lê Hà. Hiện tại ở VN, từ “huyền thoại” có nghĩ là hiếm quý, cao cả .v.v.

  10. Tu A. Luong says:

    Nếu đã huyền thoại thì phải có hư và có cấu. Không lẽ dân tộc VN suốt đời bị khẩu hiệu này đè nặng mà không biết đúng sai hay sao. “Sống, học tập, lao động và chiến đấu theo gương bác Hồ.” Câu nói này bản thân của nó đã là không ổn, nhở bác Hồ làm bậy thì thế hệ sau cũng làm theo hay sao. Về đạo đức dân tộc VN rất khiêm tốn, không tự cao vê mình như vậy. Nhà bác học lừng danh Albert Einstein cũng không dám hãnh diện và kêu gọi về mình như vậy. Bởi vậy các bạn phải mạnh dạn tìm ra lối đi đúng đắn cho chính mình đừng để bóng ma trong bóng đen đè nặng hay cản trở bước đường khả năng của bạn. Hãy sống tự tin vào khả năng mình!

    • Builan says:

      Xã hôị Việt Nam ngày nay đã NÁT BẤY !
      Con cháu cuã Bac thì tham ô hết chỗ chưá. Trai thì rượu chè cờ bạc, trôm cắp laó lưà….lao nô…….
      Gaí cháu ngoan cuả bác thì bán trôn nuôi miệng,, hàng trăm cháu ngoan cuổng trời , cho khách nườc ngoaì nó chon, nó đem về nước nó nó ĐA^N (tin còn nóng hôi !
      Còn nửa còn nưã và còn nhiều nưã …

      Tất không là nhờ, kết quả qua các đợt phất đông trên cả nước::“Sống, học tập, lao động và chiến đấu theo gương bác Hồ ” đấy sao , thua bạn Tu A Lương ????!

Leave a Reply to Lê Hà