WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Những mảng tối trong “Ngôi nhà Việt“

 

Tiếp theo phần 1: Từ vụ “Nuốt đất“ tại Vĩnh Phúc đến “Ngôi nhà Việt“ ở Berlin

Phần 2: Những mảng tối trong “Ngôi nhà Việt“

Một “Ngôi nhà Việt“ (Viethaus) tại Berlin là ước ao của nhiều người Vietnam đang sinh sống ở đây. Trước Viethaus hiện hữu đã có một vài người thử nghiệm mô hình nói trên dưới nhiều dạng khác nhau mà đa số dưới hình thức một trung tâm văn hóa, ẩm thực … dành chủ yếu cho người Việt và mong muốn phần nào quảng bá văn hóa Việt với bạn bè quốc tế. Tính đến năm 2002 chưa có thử nghiệm nào thành công.

Trong một lần tham gia liên hoan bia quốc tế tại Berlin, hai đối tác tiềm năng là Công ty dịch vụ cụm cảnh hàng không phía Nam (viết tắt SASCO), lúc đó còn thuộc Vietnam-Airlines, và công ty du lịch HMSky, một công ty của người Việt tại Berlin, đã đi đến thống nhất cùng nhau liên doanh xây dựng Công ty cổ phần Ngôi Nhà Việt (Viethaus AG). Lúc đầu dự án đạt được sự đồng thuận rất cao không những chỉ từ phía các đối tác mà còn cả từ các cơ quan hữu trách. Đây là dự án đầu tiên có giấy phép của bộ Kế hoạch Đầu tư, cho phép một đơn vị kinh tế nhà nước-SASCO- đầu tư ra nước ngoài, hợp tác cùng một đơn vị tư nhân người Việt. Dự án nhanh chóng nhận được sự ủng hộ tối đa của Bộ ngoại giao Việt Nam thông qua Đại sứ quán VN tại Berlin.

Công tác lập dự án diễn ra thuận lợi, hai bên dự kiến cùng đầu tư khoảng 6 triệu euro cho dự án này (thời điểm cuối tính cả số nợ đã lên tới 12 triệu euro). Lúc đầu việc xây dựng cũng thật chóng vánh, người Việt Nam ở Berlin khấp khởi từng ngày chờ lễ khai trương.

Giai đoạn thi công phần sau, 2006-2007, gặp nhiều khó khăn, chủ yếu do thiếu vốn.Tiến độ thi công bị kéo dài và một số hạng mục công trình không được nghiệm thu. Nhưng với quyết tâm của các phía, tháng 3 năm 2008, Ngôi nhà Mơ ước đã thành hình. Sự có mặt tại buổi lễ khai trương của một đoàn cán bộ cấp caodo Thủ tướng chính phủ Nguyễn Tấn Dũng dẫn đầu cũng phần nào nói lên tầm cỡ công trình. Vui lắm. Niềm tự hào của người Việt ở đây được đẩy lên đến đỉnh điểm và cũng được nhiều bạn bè Đức thông cảm.

Ngoài chức năng mang lại niềm vui và niềm tự hào thì Ngôi nhà Việt ở Berlin còn có chức năng kinh doanh, như trong dự án đã nêu rõ. Và thế là mọi việc không vui đã bắt đầu từ đây. Chỉ một thời gian ngắn đưa vào khai thác, mô hình Viethaus đã bộc lộ rất nhiều điều bất cập: tổ chức nhân sự, phương thức kinh doanh, mô hình  quản lý tài chính… Có nhiều người nói rằng đấy là căn bệnh cố hữu của các đơn vị kinh tế nhà nước VN; người khác lại bảo do ông chủ, lúc đó là ông Nguyễn Xuân Hùng, tức Hùng râu-giám đốc HMSky, không thể chèo chống được vì phần không được toàn quyền quyết định, phần chưa có kinh nghiệm trong quản lý dự án lớn theo mô hình có sự tham gia của quốc doanh… Nội dung nàychúng tôi sẽ có dịp quay lại trong phạm vi một bài viết chuyên biệt.

Chủ tịch Hội đồng quản trị Viethaus Nguyễn Xuân Hùng đang giới thiệu sản phẩm Việt Nam cho Quận trưởng Hanke và Tham tán Công sứ Bùi Mạnh Cường. (Ảnh: Văn Long)

Phải nói thêm một chút về đội ngũ những người “sinh ra“ Viethaus và các vị được chọn mặt gửi vàng để đặt vào vị trí điều khiển cỗ xe Viethaus. Như phần trên đã nêu, cha đẻ của Viethaus-Berlin là ông Nguyễn Quốc Danh, tổng giám đốc SASCO và ông Nguyễn Xuân Hùng, giám đốc HMSky. Có lẽ cũng giống như những đứa trẻ có hai ông bố, Viethaus ra đời với một số phận mà sự may mắn hay bất hạnh phụ thuộc vào không chỉ một người. Rồi bi kịch không dừng lại ở đây khi thực tế ông Danh có quá nhiều việc phải lo, đã giao lại Ngôi nhà thân yêu này cho phó giám đốc của mình, bà Đoàn Thị Mai Hương phụ trách. Tất nhiên mô hình hai người bố cùng đẻ, cùng nuôi con không phải là lý tưởng nhưng ít ra còn hơn việc thay một ông bố bằng một bà gì ghẻ? Để quản lý tài sản của mình, thông qua phần vốn góp, tất nhiên SASCO phải cử sang Berlin nhiều khuôn mặt sáng giá, cả về phẩm hạnh lẫn năng lực nghề nghiệp. Trong số đó phải kể đến ông Kiệt, phó chủ tịch hội đồng quản trị phụ trách mảng kinh doanh. Có thể ông Kiệt là người có nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực này nhưng lại gặp những hạn chế khó khắc phục: không biết tiếngs Đức và chưa hiểu gì về phong tục, tập quán của người Đức! Nếu là một người thông minh, nhiệt tình, chịu học hỏi thì đây không phải là rào cản quá lớn để hoàn thành nhiệm vụ được giao; rất tiếc ông Kiệt không thuộc mẫu người như vậy. Người ngoài nhìn vào còn nghĩ theo cách khác. Chủ tịch HĐQT là người góp vốn bằng đồng tiền thật, có từ mồ hôi nước mắt của mình còn ông phó là công chức, làm công ăn lương. Ai là người dễ xúc động trước kết quả, hiệu quả kinh doanh của dự án hơn, khỏi phải nói mọi người cũng thấy! Thiện chí hợp tác, văn hóa tranh luận, thói quen học hỏi … vốn là những thứ xa xỉ mà người Việt, nhất là những người có chút trọng trách, ít quan tâm. Khó quá. Thói đời, những người thua thiệt về năng lực quản lý lại thường xuất sắc trong khả năng tụ tập số đông về phía mình, theo bản năng sinh tồn! Trong sự hợp tác liên doanh này người ta ít tìm thấy phép cộng mà nhan nhản là phép trừ, nói cách khác, cái tốt bị trừ dần còn cái xấu thì ngược lại.

Mái nhà tranh, vách lá cùng các món ăn dân dã Việt Nam đã một lần nữa hớp hồn các bạn Đức. Ảnh: Viethaus

Chưa được chuẩn bị về mặt kiến thức, kinh nghiệm để đảm đương một vị trí quan trọng như chức CTHĐQT của một dự án lớn như Viethaus, ông Nguyễn Xuân Hùng cũng chỉ biết lấp lỗ hổng bằng cách thông thường: tăng cường độ lao động. Mệt mỏi, cáu kỉnh và thiếu tỉnh táo là những thứ luôn đồng hành với việc tăng cường độ lao động.  Những điểm mạnh trời phú cho ông Nguyễn Xuân Hùng như khả năng giao tiếp rộng rãi trong cộng đồng, kể cả đối với người Đức; thông qua những hiểu biết văn hóa, nghệ thuật ông Hùng có thể tạo ra cho Ngôi nhà Việt một nét đặc trưng hấp dẫn mà không nhiều người có thể làm được… Đáng tiếc, vì thiếu cộng sự có năng lực, ông Nguyễn Xuân Hùng chỉ có cơ hội phát huy „sở đoản“ của mình, đơn thương độc mã lún sâu vào công tác quản lý và kinh doanh.

Nhìn thấy những khó khăn của dự án Viethaus, ông Nguyễn Xuân Hùng cũng có nhiều trăn trở, tìm các hướng giải quyết. Điển hình là tháng 6 năm 2009, với sáng kiến và sự cố gắng hết mình, ông Hùng đã vận động, tổ chức được một hội nghị với sự tham gia của nhiều bộ, ban ngành của chính phủ bàn về một giải pháp cứu giúp Viethaus. Bộ KHĐT, Bộ công thương, Bộ ngoại giao, Phòng thương mại VN, Ngân hàng nhà nước, Văn phòng chính phủ… đã ngồi lại với nhau tại Hà Nội, thảo luận, tìm biện pháp giải cứu cho Viethaus. Kết quả được đề xuất là một sự hỗ trợ tài chính của Chính phủ thông qua Ngân hàng Nhà nước; Điều kiện là: SASCO đứng ra chịu trách nhiệm nhận và giải ngân khoản nợ này! SASCO đã không chấp nhận điều kiện được đưa ra. Mọi việc trở thành bế tắc.

Cái gì phải đến rồi cũng đã đến. Ý định giữa đường thay ngựa được hình thành trong suy nghĩ của lãnh đạo SASCO.  Tháng 3 năm 2009 bà Đoàn Thị Mai Hương, phó giám đốc SASCO ký văn bản đơn phương chấm dứt vai trò CTHĐQT Viethaus của ông Nguyễn Xuân Hùng. Tất nhiên đây là một động thái vi phạm luật doanh nghiệp nên văn bản nói trên đã không được thực thi. Văn bản không có hiệu lực nhưng lòng người vẫn áp dụng.Mâu thuẫn gia tăng, tẩy chay, vô hiệu hóa, vận động chia rẽ…  các bên tung tác theo cách mình nghĩ mà không đếm xỉa đến những thiệt hại Viethaus phải gánh chịu.

Cũng cần nói thêm về vấn đề nhân sự của Viethaus. Ngay từ đầu đã thiếu một sự nhất quán trong chính sách ký hợp đồng, trả lương, bảo hiểm… cho người lao động. Nguyên nhân sâu xa một phần từ sự khác biệt về luật lao động của VN và CHLB Đức; thêm vào đó là  khó khăn về tài chính của công ty. Theo con số được nhiều người biết đến, tới 90% người lao động tại Viethaus bị nợ lương hoặc chậm lương trên 5 tháng. Hậu quả dễ thấy là đội ngũ cán bộ có trình độ lần lượt bỏ đi nơi khác, lực lượng lao động giản đơn luôn sáo trộn, tâm lý làm việc không ổn định… Ông CTHĐQT Nguyễn Xuân Hùng là một ví dụ, tính đến thời điểm nghỉ việc, Viethaus còn nợ ông Hùng hơn 30 tháng lươngtheo thỏa thuận trong hợp đồng lao động. Nực cười nhất là việc này lại đang phải nhờ đến tòa án Đức phân giải!

Sau lần định bãi miễn chức CTHĐQT của ông Nguyễn Xuân Hùng không thành, bà Đoàn Thị Mai Hương tính đến phương án chia tay với đối tác HMSky, cụ thể là vận động ông Hùng bán phần vốn góp cho đơn vị khác. Về phần mình, ông Nguyễn Xuân Hùngkhông muốn bán cổ phần của mình nên đã cố gắng tìm kiếmnhà đầu tư mới đồng ý góp thêm vốn nhằm cứu nguy cho Viethaus. Kết quả cũng có mấy doanh nghiệp tư nhân từ các nước đông Âu cũ muốn tham gia đầu tư vào dự án, tiếp tục thử vận may với SASCO trong Ngôi nhà Việt. SASCO không chấp nhận với lý do: không muốn có nhiều cổ đông nhỏ lẻ.

Tháng 3 năm 2010, SASCO triệu tập ông Hùng về VN gặp đối tác mới.Công ty Dịch vụ viễn thông hoàn cầu , viết tắt GTSC, được SASCO giới thiệu là một công ty làm kinh tế của tổng cục 2, sẵn sàng góp vốn, mua lại toàn bộ cổ phần của HMSky (49,5%) trong dự án Viethaus. Đại diện của GTSC,  ông Nguyễn Anh Quân là người được SASCO tiến cử, muốn mua lại phần hùn của của ông Nguyễn Xuân Hùng. Lúc này ông Hùng vẫnkhông đồng ý bán và kiên trì ý định tìm thêm nguồn vốn bằng cách kêu gọi thêm nhà đầu tư mới.

SASCO ra tối hậu thư: nếu HMSky không bán toàn bộ cổ phần cho GTSC, SASCO sẽ rút khỏi cuộc chơi, đồng nghĩa với sự báo tửViethaus.

Ở đời, lẽ phải hay thuộc về kẻ mạnh. Thuyết phục, gây sức ép! Cuối cùng tâm lý chán nản và sự ê chề đã đánh bại Hùng „râu“. Nỗi sợ „Viethaus chết“ đã choán hết tâm trí ông CTHĐQT; nó mạnh dần lên và đè bẹp sự tiếc nuối, tiếc một tác phẩm do mình gầy dựng. Ông Hùng chấp nhận đề nghị của SASCO. Sau một hồi „cò kè bớt một thêm hai“, tháng 6.2010 Hùng „râu“ đồng ý bán đứa con „mang nặng đẻ đau“ của mình cho GTSC.

Và thế là, sau một số cú lừa không thành công về địa ốc trong nước ông „sỹ quan cao cấp“ Nguyễn Anh Quân đã quyết định bỏ quân phục, quân hàm cùng xe biển đỏ lại trong nước, ra nước ngoài thử vận may. Với sự giúp đỡ hết mình của lãnh đạo SASCO, cú đằng vân đầu tiên của ông Quân đã diễn ra êm thấm, trên cả tuyệt vời.

Nói theo các cụ ngày xưa thì có lẽ Viethaus “nặng vía“ nên vụ mua bán này cũng không trót lọt. Còn như luận theo lối văn minh ngày nay thì do cơ quan cảnh sát điều tra của công an Hà Nội và Vĩnh Phúc làm nhanh quá nên, mặc dù được sự ưu ái của SASCO, ông Nguyễn Anh Quân vẫn bị chậm một nước cờ.

Từ tháng 10.2011 ông Nguyễn Anh Quân đã thuộc vào diện cấm xuất cảnh để phục vụ điều tra nhưng không hiểu bằng cách nào ngày 05.12.2011 ông vẫn có mặt ở Viethaus, chủ trì bữa nhậu hoành tránh như đã kể ở đầu Phần 1 của bài viết? Sau khi có lệnh truy nã toàn quốc ông Quân vẫn đàng hoàng ở tại Viethaus? Trong thời gian này, theo những nhân viên Viethaus kể lại, bà Đoàn Thị Mai Hương cũng có mặt tại đây và nhiều lần „làm việc“ với ông Quân! Rồi, thú vị nhất là các nhân viên Viethaus nhận được chỉ thị của SASCO, từ bà Hương, không được thông báo về sự có mặt của Nguyễn Anh Quân tại đây cho người ngoài, đặc biệt là với Nguyễn Xuân Hùng? Sự lui tới của một số cán bộ Đại sứ quán VN trong thời gian này để gặp gỡ với Nguyễn Anh Quân cũng thuộc vào những thông tin không phổ biến?

Tin mới nhất: ông Quân đã nhận được Visa vào Mỹ và sẽ lên đường nay mai.

Những người ở lại tha hồ hỏi nhau: Ai đã tiếp tay cho Nguyễn Anh Quân tại Berlin trong cuộc trốn chạy ngoạn mục này? Lý do gì và thông qua ai, Đại sứ quán VN tại Berlin lại có quan hệ mật thiết với Nguyễn Anh Quân? Những câu hỏi này sẽ được làm sáng tỏ trong Phần 3 của bài viết này.

(còn nữa)

(Tác giả gửi tới)

Phần 3. Quan hệ tay ba

 

15 Phản hồi cho “Những mảng tối trong “Ngôi nhà Việt“”

  1. khó hiểu quá says:

    Lại phải dạ thưa quan lớn một lần nữa,
    từ đầu tới giờ cái thằng này vẫn chỉ là một mình cái thằng tự xưng là Dốc tờ dốc chứng ở nhà thương điên München thôi quan lớn ạ, mắng mỏ nó làm gì cho tốn hơi. Nhưng xem chừng thằng này đang ở VN nên mới thích dùng chữ Germany.

  2. khó hiểu quá says:

    Thực chất Hùng râu, người khởi xướng và chủ cũ của Viethaus ở Berlin, trong những năm qua sống bằng đường chuyển tiền lậu về VNlà chính chứ không phải bằng nguồn thu từ cái ngôi nhà này. Hồi năm kia một vụ chuyển tiền lậu như vậy (250 nghìn euro) bị bắt ở TP HCM và báo Công an nhân dân đã đăng tin nói rõ chủ đường dây là đại gia Hùng chủ của Viethaus. Vụ này bị bắt là do “đấu đá” nội bộ, anh Hùng râu về hưu không làm tổng giám đốc HKVN nữa nên bọn trong hãng không sợ và “xì” cho CA TPHCM bắt chứ không phải hải quan hay an ninh hàng không như bình thường.
    Nhưng có một điều lạ là sau đó ĐSQ lại can thiệp vào việc này, mời Tổng biên tập một tờ báo có uy tín và phát hành nhiều nhất của cộng đồng lên “đả thông tư tưởng” đề nghị không đăng lại tin này vì sẽ “ảnh hưởng đến cộng đồng và lợi ích quốc gia” ??? (lập luận này có vẻ giống lời bà lãnh sự bên sứ quán VN ở Praha nói hộ chiếu là tài sản quốc gia). Nhưng không ngờ “mạt cưa mướp đắng” gặp nhau, báo kia vẫn cứ đăng và nói rõ theo báo Công an nhân dân. Thế là mấy ông sứ quán chẳng làm gì được.
    Một câu hỏi được đặt ra là tại sao ĐSQ VN ở Đức lại quá tốt với Hùng râu để sốt sắng can thiệp một cách quá lộ liễu vào chuyện này như vậy, để bảo vệ ai ?
    Ông Dốc tơ ở nhà thương điên München đọc kỹ tin này đi nhé rồi hãy nói người khác nói láo.

    • Simone Lee - Germany says:

      Lại ăn bẩn nói càn rồi . NX Hùng sống giữa Thủ đô Berlin – trái tim của nước Đức , lâu trên dưới 20 năm đến mức tóc râu đủ dài để mang thêm biệt danh Hùng Râu . Luật pháp Đức cũng chẳng phải kém cỏi ,khi mà có thật 1 tội phạm sống sờ sờ ngang nhiên bắt tay chạm cốc các quan khách Đức đến chúc mừng và hợp tác cùng ViệtHaus như thế .
      + Vậy là đủ biết , ở đây ,kẻ nào mới là bóng đen chuyên bôi bẩn ,ngậm phân ngửa mặt phun lên Trời .
      + Dieser Mann ist zu dumm, weil vier Exilanten Arsch klammern und Hass nicht ertragen , sollten Sie den Name :” khó hiểu quá ” … so ?

      • khó hiểu quá says:

        Này này ông bạn, tiếng Đức của ông thối quá đấy, sai toe toét mà cứ rống lên như thế thì ai hiểu được. Cứ tìm lại báo CAND năm 2008 mà đọc, đừng có “phụt” ra bừa bãi như thế nữa. Ông cùng hội cùng thuyền với Hùng râu hay sao mà cố giả bộ ngơ ngác đến thế về nước Đức và pháp luật của Đức ?

      • Quan says:

        Cái tay Simone Lee này ” Ngộ chữ” hay sao ấy nhỉ? chả hiểu hắn học tiếng Đức ở đâu nhỉ ? thằng này thần kinh thật rồi, nó viết mà chả biết viết gì.
        Lên trên mạng, nhiều thằng nhiều chữ hơn anh đấy anh bạn Simone gì đó ạ, anh lấy mẹ nó Tên Việt đi, nấp sau đít Tây mà không ngượng à ?
        Chữ Tây anh cũng không thông, mà tiếng Việt, anh cũng chẳng ra gì. Liệu thần hồn mà viết cho đúng, kẻo thiên hạ người ta chửi cho đấy.

      • khó hiểu quá says:

        Dạ thưa Quan lớn, cái thằng Simone Lee – Germany này chính là ông Dr. Kiều Oanh ở nhà thương điên München đấy ạ. Lần trước con bảo nó không biết tiếng Đức nên lần này nó đành “phọt” ra một tràng … toé loe …ra như thế. Chắc chắn nó là bệnh nhân ở nhà thương điên München.

  3. D.Nhật Lệ says:

    Ở trong nước,đảng Cộng Việt thuê côn đồ xã hội đen quấy nhiễu và đánh đập công khai từ Phật tử đến giáo dân Công giáo,Tin Lành,Cao Đài,Hòa Hảo v.v. còn ngoài nước,chúng xuất khẩu bọn xã hội đen như tên NAQ.
    này.Chính những tên có tội như thế mới tìm cách “lập công chuộc tội” khi được đảng ta “ban ơn mưa móc”
    cho ra sống ở nước ngoài !
    Dĩ nhiên,chúng phải thay họ đổi tên để khỏi bị người dân VN.nhận diện.Đừng tưởng là chúng ngu nhưng
    thực ra,CV.đã nghiên cứu kỹ để xuất khẩu con bài này.Lý do là người VN.ở ngoài nước chẳng hơi đâu
    để ý để theo dõi đường đi nước bước của tên đó.Có phải công an chìm đâu mà mất công theo dõi hắn
    cơ chứ ? Nếu qua Mỹ thì đã có FBI.lo nhưng hoạt động đến khi bị Mỹ bắt cũng mất phải hàng chục năm
    chứ đâu có dễ bị bắt.Dù tên này nằm vùng đoản kỳ hay trường kỳ thì khả năng bị lộ xem ra cũng khó vì
    chẳng có ai báo mà biết,không có người chỉ điểm thì FBI.hay CIA.ba đầu sáu tay cũng chịu thua !
    Chỉ có điều là nhờ bản tin này,nếu tên NAQ.qua Mỹ sẽ phải cố tránh gây ra bất cứ gì khiến bị chú ý,thậm
    chí là phải “lặn sâu” im lặng một thời gian để dư luận quên lãng rồi mới khởi sự làm tiếp !
    Ở trên diễn đàn aỏ như thế này,xưng danh gì chẳng được như Tổng hội,Cộng đồng,bác sĩ,giáo sư v.v.
    nhưng lừa bịp được thế giới một lần duy nhất trong chiến tranh VN.mà cứ huyênh hoang khoác lác thắng
    trận thì nên câm mồm đi.Lừa người nước ngoaì và lừa cả người dân VN.từ Bắc chí Nam mà tự hào quả
    là có vấn đề về tâm thần và nhân cách làm người ! Áp đặt chủ nghĩa cộng sản thì cứ giấu giếm duới chiêu bài “giải phóng” và “cách mạng” để bịp người mà còn vênh váo thì đúng là đồ đê tiện,tiểu nhân !

  4. khó hiểu quá says:

    Người Việt chúng tôi ở Đức ngay từ đầu cũng đã thấy lạ là tại sao người ta lại dựng lên cái nhà Viethaus này để làm gì ? Về mặt xã hội thì được cho là nơi để tổ chức các hoạt động cộng đồng, còn về mặt kinh doanh – nhiệm vụ chính đối với một cơ sở đầu tiên của VN được mang vốn ra nước ngoài đầu tư – thì với cách kinh doanh như vậy làm sao có thể ra lãi ? Viethaus trông chờ vào nguồn thu chính là cái quán ăn, ngoài ra chẳng còn cái gì nữa, một hồi thấy đăng tin tìm thợ cắt tóc, làm móng tay v.v… Kinh doanh kiểu ấy thì có khác gì mấy tiểu chủ người Việt ở Đức mà phải đầu tư tới hàng mấy triệu euro. Nhân viên thì toàn bị quỵt lương, chẳng hiểu họ kinh doanh cái gì, hay đây chẳng qua chỉ là nơi rửa tiền bẩn ở trong nước mà thôi ?

    • Ấy thế mà nước Đức lại đang học theo mô hình này – Lập dự án xây GermanyHaus ( ngôi nhà Đức ) ở ngay TP Hồ Chí Minh ,VN mình – thế mới hay chứ . Bạn nói cũng ở Đức mà không biết sự kiện thực tế này , thì …cũng nói dóc ( láo ) như đám bịa chuyện kia quá . Hoặc giả , nếu bệnh đãng trí sớm , thì mời ghé qua bệnh viện München ,chúng tôi khám giúp cho nhé .

      Dr. Kiều Oanh – Hội NV München

      • khó hiểu quá says:

        Thưa ông Dốc tơ kính mến ở München, ông ở tít cái góc khuất ấy của nước Đức thì làm sao biết hết được mọi chuyện ở thủ đô Berlin. Không biết ông có bị bệnh nghề nghiệp không đấy mà lại đi so sánh và bảo Đức học VN xây “GermanyHaus” (xin lỗi hình như ông không biết tiếng Đức) ở VN ? Ông có biết là trên thế giới này Đức đã có bao nhiêu ngôi nhà như thế chưa ? Ông có biết là các “ngôi nhà” như thế này do ai quản lý không ? để làm gì là chính không ? Có biết nó hoàn toàn khác với cái kiểu của Viethaus không ? Nếu không biết thì cứ đi tìm hiểu kỹ đi đã nhé rồi hãy nói Đức phải học VN trong chuyện này. Chúc ông chóng trở lại trạng thái bình thường.

      • Điệp viên Sài gòn says:

        Đúng đấy, cái loại Dr. giấy, ở VN, người ta gọi là Tiến Sỹ giấy, nhiều vô kể, họ chỉ mang danh vậy thôi, chứ có được ai sử dụng đâu ?
        Cứ mở mồm ra nói là lên giọng dậy đời, mà lý luận của họ ngây ngô như ” Con gà tây”, chẳng hiểu gì về thời cả. Nhiều Dr. còn đang ăn trợ cấp H4 mà cứ làm cái gì cũng ký chức danh Dr. trong khi để cho những thằng dân đen đi cày đóng thuế để nuôi cái loại ấy.
        Ở Leipzig cũng có ông Dr. Sỹ Phương chủ tờ báo ” Thời báo Việt Đức”, ông ta cũng ra vẻ hiểu đời và thông thái lắm, nhưng báo chí của ông toàn d9i thu lượm tin tức, nhặt nhạnh của các báo khác rồi cho in ấn như một mớ thông tin hỗn độn mà nếu là thức ăn thì không khác gì cám lợn.

  5. berliner says:

    Thằng cha Tổng hội này nói láo quá nhỉ, người viết bài này “ăn tiền” của ai mà phải “cố giật gân” lên như vậy. Tôi chỉ biết một sự thật là tên tội phạm Nguyễn Anh Quân đang bị truy nã và đã đào tẩu sang Đức, hiện vẫn đang luẩn quất ở Berlin, có thế thôi.

  6. Đỗ Anh Pha says:

    Hùng Râu là “Fach mù” thời DDR( Người Việt hay gọi công nhân X/k ) dù có buôn thuốc lá lậu kịch kim cũng lấy đâu ra 3-4 Triệu Eu mả đầu tư vào Viethaus. Đây chẳng qua là tiền chôm chỉa của ông Anh Ng. Xuân Hiển khi còn làm lãnh đạo Vietnam-Airline đưa ra rửa tiền thôi.Bây giờ Hiển về Hưu thì đàn em nó hất Hùng ra cho chân tay mới là Quân sang thay. Không may cho thằng này đang mắc vòng lao lý lại gặp” băng của Hiển” đánh lại. Trâu bò đánh nhau ,Quan họ Đỗ sứ quán không biết cũng xông vào kiếm chác, vì thấy Quân đeo Ba lô bộ đội đầy đô la nên cũng dính đòn, đúng là Quả báo!
    Đỗ Anh Pha

  7. Tổng Hội Người Việt tại Đức says:

    Các Ông Bà Người Việt đang ở Đức mãi đây , đang phì cười vì những trò vẽ chuyện tào lao ăn tiền của thằng viết láo này .
    Tình Báo Cộng Sản phải giỏi , nên mới cùng toàn Dân đánh thắng 2 đế quốc to đầu Mỹ – Pháp sừng sỏ . Thời buổi quốc tế hòa nhập , phương châm quốc phòng toàn dân cùng Tổng Cục 2 tung hoành khắp thế giới . Chuyện XNC hợp pháp đi bất cứ nơi nào , dễ như đi chợ , nên vẽ chuyện tội phạm NA Quân như cá to chuẩn bị sang Mỹ kia 1 cách ồn ào trước Interpol. là hài hước .
    Chỉ có đám Ngu , mới tin vào câu chuyện cố giật gân để ăn tiền này !
    Cộng Đồng Người Việt in Germany

    • Quan says:

      Này cái ông Tổng hội người Việt gì đó ơi, ai mượn ông nhân danh cho các Hội đoàn ở Đức ? ai công nhận các ông và hội của các ông ?.
      Các ông cứ đợi đấy, sắp có nguồn tin về hội của các ông cũng chẳng ra gì đâu, phát biểu lằng nhằng , mang vạ vào thân đấy. đây là diễn đàn dân chủ để mọi người bàn luận,. nói lên những thắc mắc, bức xúc về thói làm ăn quan liêu, cửa quyền của tầng lớp lãnh đạo VN.
      XH nào cũng phải có đấu tranh, ông Tổng….. đi về lo nồi cơm của ông đi, đừng lo thiên hạ ” Ngu” không biết phân tích phải trái, ai tin và phân tích tin tức như thế nào là quyền công dân của mỗi con người. Ông đừng lo tụi tôi ngu hơn các ông.
      Xin ông chấm dứt sự mạo danh mang tên tập thể Cộng đồng người Việt tại Germany, , các ông chưa đủ tư cách đâu và không ai nhờ các ông đại diện ở đây, hãy lấy tên riêng ra mà nói chuyện.

Leave a Reply to Đỗ Anh Pha