WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Phải làm gì khi nhật báo Người Việt nhục mạ “VNCH là bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ”

ĐCV: Cộng đồng người Việt hải ngoại lại xôn xao khi Nhật Báo Người Việt cho đăng thư của một độc giả ký tên Sơn Hào trong mục Thư Ðộc Giả, số báo ra ngày Chủ Nhật, 8 Tháng Bảy.

Ngay sau đó, đại diện báo Người Việt đã gửi thư xin lỗi, tổ chức gặp gỡ cộng đồng và hứa “Sẽ chấn chỉnh, cẩn trọng với nội dung, tin tức,” tái xác nhận lời xin lỗi và biện pháp kỷ luật.”

Thư xin lỗi của Chủ Nhiệm nhật báo Người Việt

Kính gửi quý độc giả, quý đoàn thể, tổ chức cựu quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa.

Nhật báo Người Việt mới phạm một lỗi nặng nề nên chúng tôi viết thư này để xin lỗi toàn thể cộng đồng.

Ngày Chủ Nhật vừa qua, mục Thư Độc Giả trên báo Người Việt đã in một lá thư với lời lẽ hàm hồ có lợi cho chế độ cộng sản và còn xúc phạm toàn thể quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa. Những ý kiến và lời lẽ đó hoàn toàn trái ngược với lập trường mà nhật báo Người Việt vẫn theo đuổi từ hơn 30 năm qua.

Chúng tôi trân trọng gửi tới quý vị cùng toàn thể đồng bào lời xin lỗi chân thành của cá nhân tôi và nhật báo Người Việt.

Lỗi lầm đáng tiếc trên xảy ra là do nhân viên phụ trách chọn Thư Độc Giả. Sau khi tìm hiểu sự việc, chúng tôi đã quyết định ngưng việc người phạm lỗi.

Ngoài ra, Hội Đồng Quản Trị Công Ty Người Việt đã nghiêm khắc khiển trách và chế tài những người liên đới trách nhiệm, gồm Chủ Nhiệm và Chủ Bút.

Chúng tôi sẽ cố gắng có thêm biện pháp ngăn ngừa những sai lầm như vậy trong tương lai, tiếp tục cùng toàn thể đồng bào đấu tranh xóa bỏ chế độ cộng sản độc tài, xây dựng một nước Việt Nam dân chủ, tự do.

Chúng tôi trân trọng bày tỏ lòng biết ơn quý độc giả và thân hữu đã cho biết ngay phản ứng về lá thư độc giả nêu trên trong mấy ngày qua; và một lần nữa mong toàn thể quý vị lượng thứ.

Phan Huy Đạt

Tuy nhiên cho đến hôm nay thì sự việc đã không dừng lại. Sau đây là một quan điểm về việc này, ĐCV đăng lại để bạn đọc được rõ.

___________________________________

Một phần quang cảnh buổi gặp gỡ giữa đại diện Nhật Báo Người Việt và đại diện hội đoàn, đoàn thể, báo chí cộng đồng. (Hình: Dân Huỳnh/Người Việt)

Từ nhiều năm nay, khi có dịp xuất hiện trên các diễn đàn có sự hiện diện của người  Mỹ, Đào Nương tôi vẫn lập đi, lập lại rằng: Đừng đề cập tới chiến tranh Việt Nam như một chuyện của quá khứ khi mà người dân Việt Nam sinh sống tại miền Nam trước 1975 vẫn còn là những công dân hạng hai của chế độ cầm quyền hiện nay tại Việt Nam. Sự trả thù tàn độc của đảng cộng sản Việt Nam dành cho “thành phần” mà họ gọi là ngụy quân, ngụy quyền tức quân, dân, cán, chính của VNCH thì còn hiểu được. Nhưng sự thật thì, đã hơn 3 thập niên, đảng cộng sản Việt Nam vẫn còn tiếp tục trả thù trên thế hệ con và cháu của “ngụy”. Thử đi vào những con đường chính của các thành phố miền Nam ngày nay xem thành phần chủ nhân của tất cả các cơ sở thương mại ở đó là ai? Họ là những người nói tiếng Bắc, nếu không phải là vợ con của cán bộ đảng CS cao cấp thì cũng là bà con trực thuộc của họ…

Không lẽ toàn thể dân tộc Việt Nam chỉ có bọn cán bộ Bắc Cộng là thông minh, là giỏi làm thương mại? Có phải họ giàu là nhờ làm ăn lương thiện trên thương trường? Thực tế đã chứng minh đó chỉ là một đảng cướp làm giàu nhờ cướp đất, cướp nhà của dân, bán tài nguyên thiên nhiên, bán biển, bán đất cho ngoại bang! Từ hai thập niên qua, chúng tồn tại nhờ cái tình cảm tiểu tư sản của người Việt hải ngoại gửi mỗi năm hàng chục tỷ đô la Mỹ về Việt Nam để trợ giúp cho thân nhân! Như thế thì chiến tranh Việt Nam, tiếng súng tại Việt Nam đã chấm dứt với người ngoại quốc nhưng với toàn dân Việt, nhất là những người Việt sinh sống tại miền Nam, những công dân của Việt Nam Cộng Hoà, cuộc chiến đó chưa hề kết thúc, nếu không muốn nói rằng, cuộc chiến đó càng ngày càng sâu đậm, tỷ lệ thuận với sự tham ô và dã man của bọn Việt Cộng từ khi chúng chiếm trọn cả Việt Nam. Đảng cộng sản Việt Nam không phải là một chính quyền dân cử của toàn dân Việt Nam mà mà một đảng cướp. Sau khi cướp được chính quyền, họ đã dùng quyền thống trị để cướp tài sản của dân, tài nguyên của đất nước làm của riêng.

Điều đó giải thích được tại sao tinh thần chống Cộng của các cộng đồng người Việt hải ngoại không hề suy giảm theo thời gian nếu không muốn nói là ngược lại. Bằng mọi cách, mọi phương tiện dù hạn hẹp, người Việt hải ngoại đã thành công trong việc gìn giữ lá cờ vàng ba sọc đỏ của dân tộc Việt Nam tung bay khắp nơi trên thế giới; trong khi ngọn cờ đỏ màu máu của Việt Cộng chỉ tóm gọn trong các cơ sở ngoại giao của Việt Cộngï.
Khi chiến tranh chưa chấm dứt thì có nghĩa là lằn ranh Quốc Gia và Cộng Sản vẫn còn hiện hữu. Đối với người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại  thì  khi chọn đứng bên này hay bên kia chiến tuyến, chúng tôi sẽ nhận diện anh là bạn hay thù. Đối với 85 triệu người Việt Nam,  đảng cộng sản là kẻ thù của dân tộc Việt Nam.

Ngày 30 tháng 4 không chỉ là một ngày đau buồn của riêng miền Nam mà là ngày đại hoạ của đất nước, một trang sử đen tối của dân tộc! Nhìn lại, những gì xảy ra cho Việt Nam ngày nay kể từ khi Việt Cộng chiếm trọn đất nước: Chúng ta không chỉ mất đất, mất biển, mất đi chủ quyền đất đai vào tay Tàu Cộng mà tai hại hơn là sự tham ô và ngu xuẩn của bọn cán bộ cộng sản đã làm băng hoại đạo đức xã hội, suy đồi luân lý đạo đức của dân tộc Việt Nam. Nền giáo dục dựa trên căn bản lý lịch của bọn cộng sản đã, đang, và sẽ tiếp tục đưa những thế hệ trẻ Việt Nam vào con đường mù chữ hay biết chữ mà như mù so sánh với mức độ dân trí của các quốc gia lân bang. Biết vậy nhưng thay vì thay đổi tình trạng giáo dục trong nước thì chúng lại cho con cái của chúng sang Pháp, Úc, Canada, Hoa Kỳ… tị nạn về giáo dục. Chúng đã tạo ra những thế hệ trẻ không biết gì về lịch sử, về quá khứ đáng hãnh diện của tiền nhân nước Việt, về những đại họa mà đảng cộng sản Việt Nam đã gây ra cho dân tộc Việt Nam.

Ai có thể vui được trong ngày 30 tháng 4? Dù ở bên này hay bên kia chiến tuyến?  Ngày nay còn ai không biết về tội ác của Hồ Chí Minh? Về những đại họa mà dân tộc Việt Nam đã gánh chịu từ khi Đảng CSVN thành lập. Ngày 30 tháng 4 không chỉ quan trọng với người Việt tị nạn cộng sản mà còn cả với những người ở miền Bắc Việt Nam. Đó là một ngày mà ngàn đời sau, lịch sử Việt Nam sẽ phải ghi lại:  Đó là một ngày lịch sử đau thương cuả dân tộc Việt khi vì lợi ích chiến lược toàn cầu, Hoa Kỳ đã chọn một quyết định vô nhân đạo khi quay lưng với một đồng minh mà trong 20 năm chiến tranh, họ đã đẩy ra làm thành trì để ngăn chận sự bành trướng của chủ nghĩa cộng sản. Hậu quả của cái chiến lược “thua để thắng” đó của người Mỹ đã gây di hại lâu dài cho đất nước Việt Nam của chúng ta không chỉ vài chục năm sau cuộc chiến mà còn tồn tại kéo dài nhiều thế hệ sau.

Nhưng đó không phải là quan điểm của báo Người Việt, cơ quan ngôn luận đã khiến người Việt trong vùng  Little Saigon biểu tình từ bao năm nay vì chủ trương thân cộng một cách lộ liểu cuả họ. Từ 20 năm qua, tôi đã lột mặt nạ báo người Việt nhiều lần. Từ thập niên 80, báo Người Việt đã sưu tầm tài liệu cho Việt Cộng khi cho tổ chức cuộc thi viết về nạn đói năm Ất Dậu song song với tin Việt Cộng kiện Nhật bản đòi đền bù cho nạn nhân nạn đói năm Ất Dâu (1945). Toà soạn báo Người Việt đã bị đốt sau khi đài truyền hình của Người Việt phát hình cờ Việt Cộng chạy trên sông Thủ Thiêm.  Sau mỗi lần bị lột mặt nạ, báo Người Việt lại sa thải người chịu trách nhiệm biên tập. Sa thải kiểu “đèn trống quân” vì sau một thời gian, khi mọi việc lại lắng dịu thì người bị sa thải này lại được thu hồi vào vị trí cũ.

Đến năm 2007 thì  vai trò đi đêm của báo Người Việt và cộng sản không còn là một nghi ngờ. Khi cuộc biểu tình của đồng bào Việt Nam chống báo Người Việt in hình VNCH  trong chậu nước rửa chân đang sôi nổi thì hình ảnh ông Đỗ Ngọc Yến, cố chủ nhiệm và là người sáng lập ra báo Người Việt chủ tọa buổi họp với Nguyễn Xuân Phong và Nguyễn Tấn Dũng, nguyên lãnh sự CSVN tại San Francisco, được phát tán ra ngoài. Hình được chụp từ năm 1997, khi  Nguyễn Tấn Dũng là trưởng phái đoàn thương thảo phía Việt Cộng trong Hiệp Định Thương Mại đầu tiên của Hoa Kỳ với Việt Nam sau khi bỏ cấm vận. Hai khuôn mặt quen thuộc trong cộng đồng người Việt  tại Nam Cali hiện diện trong hình bên cạnh Đỗ Ngọc Yến là Võ Tá Chước, em trai của nhạc sĩ Võ Tá Hân và Lê Quí Biên. Tin đồn là chính Lê Quí Biên là người tung những bức ảnh này ra ngoài chưa được kiểm chứng thì  tin Lê Quí Biên bị đụng xe chết ở Hà Nội bay đến Hoa Kỳ. Ngẫu nhiên hay dàn dựng? Chết vì tai nạn xe cộ ở Việt Nam thì không hiếm nhưng chết ngay khi hình ảnh đi họp với Việt Cộng cao cấp cỡ Nguyễn TấnDũng, Nguyễn Xuân Phong cùng với Đỗ Ngọc Yến “được” phổ biến khi cuộc biểu tình chống báo Người Việt đang diễn ra thì quả thật là một “tình cờ của lịch sử” vậy.

Nhưng tất cả những “lỗi lầm” kỹ thuật trên đây của báo Người Việt chỉ là chuyện nhỏ.

Người Việt tị nạn cộng sản hình như có trí nhớ rất ngắn nên chuyện vượt biên, mười phần chết bảy còn ba, chuyện tù cải tạo, chết năm còn một không sao hết… Tất cả rồi cũng qua và quảng cáo trên báo Người Việt vẫn nhiều, báo Người Việt  vẫn tồn tại để làm công cụ tuyên truyền cho Việt Cộng với sự hợp tác của nhiều ông “ngụy quân, ngụy quyền”, những ông từng ở tù cộng sản lâu năm. Nhiều ông sĩ quan cao cấp, chính trị gia của VNCH vẫn dùng hội trường của báo Người Việt để ra mắt sách, để nói chuyện về dân chủ và nhân quyền trong khi các cuộc biểu tình đả đảo cuả đồng bào vẫn ở bên ngoài.  Ngay cả các hội đoàn, đoàn thể đấu tranh chống Cộng, khi phân ưu, chia buồn cũng “nhào” vô mảnh đất này! Chúng tôi nêu ra vấn đề này, không phải để cạnh tranh nghề nghiệp mà muốn nói lên “cái vô tư” của một cơ quan ngôn luận đấu tranh chống cộng. Làm báo Việt ngữ  chống cộng  mà những người thuộc HĐQT báo Người Việt đi ra đi vào Việt Nam như đi chợ, không sao cả… Thế là thế nào? Phải chăng báo Người Việt đã có một cương lĩnh mới?

Có phải vì vậy mà ngày Chủ Nhật, 8 tháng 7-2012 vừa qua, trong phần Diễn Đàn, báo Người Việt đã có một cái “thư độc giả” “đáng giá”, một cái tát làm “vỡ mặt” người Việt Nam tị nạn cộng sản vẫn coi ngày 30 tháng 4 là một ngày đau buồn cuả đất nước. Mấy hôm nay, tôi nhận được nhiều cú điện thoại,  nhiều điện thư  phẫn nộ phản đối báo Người Việt về chuyện này. Nhưng theo tôi, bức thư “độc giả” này chỉ là một bằng chứng thêm về mối liên hệ “mật thiết” giữa  những người đang điều hành nhật báo Người Việt và đảng cộng sản Việt Nam, vì ngày nay, 6 năm sau ngày ông Đỗ Ngọc Yến qua đời  (ngày 17 tháng 8/ 2006) và 4 năm sau ngày lá cờ VNCH xuất hiện trên báo Người Việt trong chậu nước rửa chân, “độc giả” Sơn Hà đã lên tiếng một cách “dõng dạc, hùng hồn” trên mặt báo Người Việt số ra ngày Chủ Nhật 8 tháng 7, năm 2012  nhục mạ toàn thể người Việt tị nạn cộng sản, nhục mạ toàn thể quân dân, cán chính, của VNCH  bằng một thứ luận điệu và ngôn ngữ cộng sản “nhà nòi”. Một bài viết mà khi đọc xong, Đào Nương tôi, một người làm báo không chấp nhận cộng sản, đã thấy rằng không còn ngôn ngữ gì để nói thêm ngoài việc xác định chiến tuyến giữa bạn và thù ngày nay đã rõ. Sau đây là nguyên văn bài viết  của “độc giả” Sơn Hà trên mặt báo Người Việt để trả lời bài viết của Nguyễn Gia Kiểng về “Vết Thương Ngày 30 tháng 4”

Lời lẽ bóp méo sự thật của Nguyễn Gia Kiểng.

“Kỷ niệm ngày chiến thắng 30-4 liền kề với ngày quốc tế lao động ngày 1-5 làm cho niềm vui của chúng ta được nhân lên gấp bội. Cả dân tộc vui mừng, tự hào, tất cả những người lao động vui mừng, tự hào. Nhưng lạ thay, ông Nguyễn gia Kiểng đã viết bài “Vết thương ngày 30 tháng 4” đưa lên mạng Internet, theo đó đã sặc mùi chia rẽ Nam Bắc, làm như thể miền Nam, Sài gòn là một miền đất khác Việt Nam, một dân tộc khác Việt Nam, làm như thể từ ngày 30 tháng 4, 1975 thì miền Nam Sài Gòn mất tất cả, bị xâm lăng tất cả! Không hiểu ông có thâm thù gì với cách mạng, thâm thù gì với dân tộc mà lại than thở như vậy. Ông quên mất điều đơn giản, tối thiểu là chỉ có đội quân xâm lược Mỹ và bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ là thất thủ, là mất miền Nam, mất Sài Gòn, còn dân tộc Việt Nam, cả Nam lẫn Bắc là người thắng trận, thu giang sơn về một mối, chấm dứt ách thống trị của thực dân mới. Chỉ có người mất trí mới viết như ông Nguyễn Gia Kiểng rằng “Ngày 30 tháng 4 năm 1975 đã không đến trong niềm vui thống nhất đất nước, hòa giải và hòa hợp dân tộc mà mọi người mong ước”. Viết như vậy là hoàn toàn xuyên tạc và bóp méo sự thật. Sự thật là sau ngày chiến thắng 30 tháng 4, 1975 thì một loạt sự kiện lịch sử ra đời, đánh dấu sự thống nhất nước nhà. Đó là Việt Nam có một nhà nước thống nhất, bao gồm một Quốc Hội thống nhất, một chính phủ thống nhất, có cơ cấu tổ chức chính quyền các cấp thống nhất cả nước, nói chung có cơ cấu hệ thống chính trị các cấp thống nhất cả nước, có nền giáo dục thống nhất cả nước, có nền y tế thống nhất cả nước, cả nước có đồng tiền chung và một thị trường thống nhất, người Việt Nam đi lại tự do trên toàn cõi Việt Nam… Ngày 30 tháng 4, 1975 là ngày hội của toàn dân đoàn kết, chiến thắng. Đặc biệt, Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam mở rộng khối đại đoàn kết toàn dân tộc, bao gồm các giai cấp, các tầng lớp, các dân tộc, đồng bào các tôn giáo và không tôn giáo, người Việt Nam định cư ở nước ngoài, các nhân sĩ, các cá nhân tiêu biểu… xóa bỏ hận thù, thành kiến giai cấp, gác quá khứ, nhìn về tương lai, nêu cao tinh thần độc lập tự chủ, tự lực tự cường cùng nhau xây dựng và bảo vệ tổ quốc thống nhất. Nhân dân trong nước và cả thế giới chứng kiến sau 30 tháng 4, 1975 không hề có tắm máu, không hề có trả thù. Có một số người trong ngụy quân ngụy quyền, trong đó có số nợ máu với nhân dân, thậm chí đã có tội ác tày trời, đã được tổ chức học tập, cải tạo, nhằm khêu gợi lòng yêu nước, tình đồng bào, nghĩa dân tộc, biết phân biệt chính nghĩa và phi nghĩa, trở lại cuộc sống có đạo lý, có nhân phẩm, làm ăn lương thiện, trở thành công dân của nước Việt Nam mới, thống nhất. Như thế là việc làm vô cùng nhân đạo, rất nhân quyền của cách mạng, chứ sao lại xuyên tạc “chính sách cải tạo là để tiêu diệt đại bộ phận thành phần tinh nhuệ và trí tuệ của miền Nam”!
(ngưng trích)

Bài viết này đăng tải trong số báo ra ngày Chủ Nhật 8 tháng 7-2012. Đến ngày thứ Ba, báo Người Việt đăng lại một bài viết của vài độc giả phản biện lại luận điệu tuyên truyền này của Việt Cộng cũng trong phần thư dộc giả. Nhưng “đau buồn” nhất là sự khinh thường của báo Người Việt dành cho Liên Hội Cựu Chiến Sĩ VNCH. Lá thư phản kháng sự nhục mạ Tập Thể Chiến Sĩ VNCH là “bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ” của báo Người Việt ký tên ông chủ tịch Phan Tấn Ngưu chỉ được đăng bên cạnh những cái thư độc giả trong mục Diễn Đàn.

Các tổ chức cộng đồng khác sẽ phản ứng ra sao? Chúng ta có nên chấp nhận quan điểm “Ngày 30 tháng 4, 1975 là ngày hội của toàn dân đoàn kết, chiến thắng. Đặc biệt, Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam mở rộng khối đại đoàn kết toàn dân tộc, bao gồm các giai cấp, các tầng lớp, các dân tộc, đồng bào các tôn giáo và không tôn giáo, người Việt Nam định cư ở nước ngoài, các nhân sĩ, các cá nhân tiêu biểu… xóa bỏ hận thù, thành kiến giai cấp, gác quá khứ, nhìn về tương lai, nêu cao tinh thần độc lập tự chủ, tự lực tự cường cùng nhau xây dựng và bảo vệ tổ quốc thống nhất…”.  Trong chúng ta, ai không là những nạn nhân trực tiếp của việc cộng sản bỏ tù người thân trong các trại tù cải tạo nhiều năm, chúng ta nghĩ gì, phản ứng ra sao với một cơ quan ngôn luân viết rằng:

Nhân dân trong nước và cả thế giới chứng kiến sau 30 tháng 4, 1975 không hề có tắm máu, không hề có trả thù. Có một số người trong ngụy quân ngụy quyền, trong đó có số nợ máu với nhân dân, thậm chí đã có tội ác tày trời, đã được tổ chức học tập, cải tạo, nhằm khêu gợi lòng yêu nước, tình đồng bào, nghĩa dân tộc, biết phân biệt chính nghĩa và phi nghĩa, trở lại cuộc sống có đạo lý, có nhân phẩm, làm ăn lương thiện, trở thành công dân của nước Việt Nam mới, thống nhất
(Ngưng trích)

Người đau nhất trong vụ này là Nguyễn Gia Kiểng. Có thể nói rằng nếu không có báo Người Việt thì không hề có phong trào Dân Chủ Đa Nguyên kêu gọi hoà hợp, hoà giải của Nguyễn Gia Kiểng. Mấy năm sau này, Nguyễn Gia Kiểng đã đổi thái độ vì biết rằng bọn lãnh tụ CSVN không đủ lương tri và trí tuệ để chuyển hướng về chính trị. Bây giờ thì chính báo Người Việt lại “chơi” Nguyễn Gia Kiểng.

Xin nhắc lại vì nhiều vị sang Hoa Kỳ sau 1998 có thể chưa biết về điều này: luận điệu “chính sách cải tạo là một khoan hồng cuả nhà nước dành cho những người có nợ máu với nhân dân, có tội với cách mạng” lần đầu tiên được Nguyễn Xuân Phong, tên lãnh sự đầu tiên của Việt Cộng tại San Francisco tuyên bố trong bài phỏng vấn thực hiện bởi ông Vũ Bình Nghi  và đăng tải trong báo Xuân Thời Báo 1998 năm 1998 khiến đồng bào tại  Bắc Cali biểu tình rầm rộ hàng tháng trời. Báo Thời Báo cuả ông Vũ Bình Nghi cũng như Liên Hội Bắc Cali bị đồng bào Bắc Cali xem như là những tổ chức thân cộng từ ngày đó. Muốn biết mặt mũi của Nguyễn Xuân Phong thì xem hình trên. Y là người số 3 phía bên trái của cố chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến của báo Người Việt trong ảnh trên.

Luận điệu “chính sách cải tạo là một khoan hồng cuả nhà nước dành cho những người có nợ máu với nhân dân, có tội với cách mạng” này thật ra đã không còn được ngay cả chính những cán bộ cộng sản trong nước đồng ý. Nhiều bài viết của người trong nước đã kết án chính sách cải tạo của Việt Cộng dành cho quân dân cán chính miền Nam Việt Nam là sai lầm, là đào sâu sự chia rẻ giữa hai miền Quốc Cộng, giữa Miền Nam và Miền Bắc. Thật ra, đó cũng không hẳn là đúng nếu chúng ta nhìn vào thành phần lãnh đạo và cách hành xử cuả bọn lãnh tụ cộng sản ngày nay. Chính sách cải tạo giam giữ tất cả quân dân cán chính miền Nam nhằm mục đích tiêu diệt các cấu trúc gia đình, truyền thống đạo đức, luân lý cuả xã hội miền Nam để củng cố chế độ cộng sản ngày nay không còn đứng vững. Vì sự tham ô cuả đảng cộng sản không ngừng ở việc trả thù hay tiêu diệt, cướp tài sản của những người “thất trận” ở miền Nam. Ngày nay, bọn cấp trên của đảng đã bóc lột cấp dưới không khác gì chúng đã hành xử dã man với người miền Nam VNCH mà điển hình là vụ Đoàn Văn Vươn, “kỳ tài đất Tiên Lãng” đã chứng minh. Điều đó cho thấy gì? Cán bộ cộng sản ở đâu thì cũng thế: đó là những tên vô lại, vô học có được quyền hành trong tay nên chúng lợi dụng để cướp của, bóc lột người dân, tàn phá đất nước.  Ở Nga, ở Đức, ở Tàu, ở Cuba, ở Bắc Hàn… chúng sẵn sàng làm tất cả những việc vô luân nhất, ngay cả việc bán nước để đạt được mục đích. Ý tưởng xây dựng đất nước, bảo tồn văn hoá dân tộc không hề có trong đầu của chúng. Đừng nhìn vào cái bề ngoài hào nhoáng của một Trung Cộng cường thịnh về kinh tế mà quên đi những vấn đề môi sinh và nhân quyền bị xâm phạm mà người dân Hoa Lục đang phải gánh chịu. Nhưng ít ra, bọn lãnh tụ Tàu cộng còn có tinh thần quốc gia dân tộc và trí tuệ để thực hiện những điều cần phải thay đổi để tồn tại, những điều mà bọn lãnh tụ cộng sản Việt Nam không hề có. Chúng ta chưa nhìn thấy một ánh lửa cuối đường hầm cho đất nước Việt Nam là vì thế.

Không biết sau bài viết này, những “nhân vật” đã từng đăng đàn, họp báo chống báo Việt Weekly trước đây khi báo này đăng bài viết Bài Học Khó Thuộc của Hà Văn Thùy (số ra ngày 24 tháng 5 năm 2007) như các ông Trần Phong Vũ,  ông Đỗ Thái Nhiên, Nguyễn Chí Thiện… sẽ làm gì? Các ông có lên tiếng họp báo kêu gọi đồng bào tẩy chay không đọc báo Người Việt, không đăng quảng cáo trên báo Người Việt như khi báo Việt Weekly đăng một bài viết cũ của Hà Văn Thủy, một tác giả trong nước? Để đối phó với tờ VW, một buổi họp báo diễn ra từ 1 giờ đến 4 giờ chiều, Thứ Bảy, ngày 16 Tháng Sáu, 2007 tại hội trường Nhật Báo Viễn Đông. Sau đó “Bản Lên Tiếng tố cáo lập trường thân Cộng và xuyên tạc lịch sử của tuần báo Việt Weekly tại Nam California” với hàng trăm nhân sĩ, đại diện tất cả các Hội Đoàn, Đoàn Thể của người Việt tị nạn CS được phổ biến rộng rãi. Điều này liệu có xãy ra khi sự nhục mạ không chỉ dành cho tập thể chiến sĩ VNCH mà còn cho toàn thể người dân  sinh sống tại Miền Nam trước 1975?

Khi đăng bài của Hà Văn Thùy, báo VW cũng ghi: “Ý kiến của tác giả phản ảnh quan điểm cá nhân trên tinh thần diễn đàn, không phải của tòa soạn” thì nhật báo Người Việt cũng bắt chước báo VW viết tương tự như vậy: “Các bài viết đăng trên phụ trang diễn đàn Người Việt không nhất thiết phản ảnh quan điểm của nhật báo Người Việt, mà chỉ là quan điểm riêng của từng cá nhân”.

Đừng biện luận rằng đây chỉ là một cái thư độc giả. Vì ai là độc giả này? Một tên cán bộ đảng như Nguyễn Xuân Phong hay là cả cái Bộ Chính Trị CSVN mượn tay của một diễn đàn tự nhận là lớn nhất ở hải ngoại để nhục mạ cả VNCH là tay sai cho giặc Mỹ chỉ cần qua hình thức một cái thư “bạn đọc” như thế thì thật là quả dễ dàng. Vì thế người viết là ai không quan trọng, quan trọng là người đã đăng, đã phổ biến bài viết mới là quan trọng. (Luật pháp Hoa Kỳ có ấn định rõ về điều này)

Với lá thư nhục mạ VNCH là tay sai cho giặc Mỹ này trên báo Người Việt, hệ thống báo Saigon Nhỏ nhận định rằng báo Người Việt là một công cụ của đảng cộng sản Việt Nam và do đó, hệ thống báo Saigon Nhỏ không thể đứng cùng chiến tuyến với báo Người Việt được.

Từ nay, hệ thống báo Saigon Nhỏ sẽ ngừng đăng tải bài viết của những tác giả còn cộng tác với báo Người Việt cũng như kêu gọi đồng bào Việt Nam tị nạn cộng sản hãy đọc kỷ bài viết trên đây cuả báo Người Việt và suy nghĩ: Đã đến lúc quí vị có nên dễ dãi, tha thứ cho hành động của Việt gian? Nếu câu trả lời là không thì xin quí vị hãy suy nghĩ thêm là có nên yểm trợ cho những cơ quan ngôn luận hay những diễn đàn thân cộng tại hải ngoại khi họ đã lộ diện. Chúng ta không cuồng tín nhưng chúng ta biết rất rõ ngày nào bọn Việt Cộng còn nắm chính quyền thì dân tộc Việt Nam còn bị đày đọa, thất học, sống đời nô lệ để phục vụ cho bọn thiểu số đảng viên cộng sản sống xa hoa vương giả trên máu, mồ hôi và nước mắt của người dân Việt. Chúng ta, Người Việt tị nạn cộng sản có tự do, có dân chủ, có tài lực thì xin hãy nghĩ đến 85 triệu đồng bào ruột thịt ở bên nhà. Việt gian đáng phỉ nhổ hơn Việt Cộng vì chúng có thể có một chọn lựa khác hơn là con đường… bác đi tức con đường bi đát của dân tộc. Sau vụ này, báo Người Việt sẽ tìm cách xoa dịu sự phẫn nộ của người Việt tị nạn cộng sản bằng cách sa thải ngay vị chủ bút, TTK toà soạn như đã từng đối xử với ông Vũ Ánh hay Vũ Quí Hạo Nhiên trước đây trong vụ cái chậu nước rửa chân có lá cờ vàng một thời gian rồi sẽ thu dụng lại. Lần này, sau ông “du sinh” Phạm Phú Thiện Giao từ Đông Âu sang, không lẽ lại là ông Hạo Nhiên hay ông Đinh Quang Anh Thái lên thay? Kẹt thật! Cách hay nhất là báo Người Việt nên xin với ông Tổng Biên Tập cuả 700 tờ báo trong nước phái sang một người để chắc chắn rằng quí vị đi đúng lề phải của nhà nước ta. Không cần phải màu mè “Cơ quan Tranh Đấu Thời Sự Văn Nghệ Giáo Dục” như hiện nay. Vì Tranh Đấu thì phải chống ai chứ không lẽ chống … Thời Sự Văn Nghệ Giáo Dục. Khi báo Người Việt không chống cộng thì báo Người Việt chống ai? Hỏi tức là trả lời.

Đảng cộng sản Việt Nam đã có 700 tờ báo lề phải trong nước ca tụng cho “Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam mở rộng khối đại đoàn kết toàn dân tộc, xóa bỏ hận thù, thành kiến giai cấp, gác quá khứ, nhìn về tương lai, nêu cao tinh thần độc lập tự chủ, tự lực tự cường cùng nhau xây dựng và bảo vệ tổ quốc thống nhất” làm trò cười cho cả nước thì còn có thể hiểu được. Nhưng việc đảng có thêm một tờ báo sống giữa lòng thủ đô tị nạn và ca tụng đảng đến như báo Người Việt thì quả thật là một “thành công vĩ đại” cuả đảng cộng sản Việt Nam trong lãnh vực tuyên truyền ở hải ngoại vậy. Ôi còn nỗi nhục nào hơn nỗi nhục này với những người tị nạn cộng sản đã mất tất cả trên đường lưu vong! Đến được đất nước tự do mà vẫn bị làm nhục đến như thế này thì quả là… nhục thật! Và cũng thật ngậm ngùi khi nghĩ đến: Oan hồn  của hàng triệu chiến sĩ VNCH đã hy sinh khi chiến đấu, đã chết trong các trại tù cải tạo chỉ vì muốn bảo vệ lý tưởng tự do và toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam trước hiểm hoạ xâm lăng cuả cộng sản, của hàng triệu người đã hy sinh trên đường vượt biên tìm tự do, hàng triệu đứa trẻ không được sống cho ra con người chỉ vì lý lịch của mẹ cha… Ngậm ngùi thay!

© Đào Nương Hoàng Dược Thảo

176 Phản hồi cho “Phải làm gì khi nhật báo Người Việt nhục mạ “VNCH là bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ””

  1. le du tu says:

    Đào Nương là loại nhà báo “đá cá” thích nhìn các tờ báo khác sập để tờ Sài gòn nhỏ của ả “tự do chống cộng theo lối riêng của ả với Tú gàn trong cánh gà .
    Báo của đào Nương chuyên môn nưo*’ng tất cả ai có uy tín trong cộng đồng tự do tỵ nạn Cộng sản.
    Coi chừng sụp bẩy của Hoàng Dươi Thảo

  2. NON NGÀN says:

    NGƯỜI THẬT, VIỆC THẬT

    Người thật là người luôn có suy nghĩ thật, nhận thức thật, hiểu biết thật, nói điều thật, không thể giả dối, không thể ngụy biện, không thể xuyên tạc, ngụy tạo một cách có chủ đích bất kỳ việc gì. Còn việc thật là việc khách quan, có xảy ra thật, đúng thật như thế, không phải được ngụy tạo, không phải được dựng hình, phải phải bị che đậy hoặc lừa dối.
    Ngày xưa, trước năm 1975, rõ ràng nước VN bị chia ra làm hai vùng đối địch nhau, hai chế độ khác nhau, hai nhà nước khác nhau, hai chính thể khác nhau, hai chính phủ khác nhau, hai thực thể xã hội khác nhau. Đó không phải cá biệt của VN mà là trường hợp của cả Đức, bán đảo Triều Tiên chẳng hạn. Cho nên mọi người thật đều phải biết sự thật là như thế.
    Sau này, Tây Đức đã thống nhất được Đông Đức về cho mình, Miền Bắc VN đã thống nhất Miền Nam VN về cho mình, chỉ còn lại có hai nước Hàn Quốc và Triều Tiên vẫn chưa thống nhất nhau.
    Người thật thì phải biết việc thật là như thế, nếu không cũng chẳng phải là người thật mà chỉ là loại người ma, không có sự sống thật, hay chỉ là loại ma đầu, ma giáo, ma trơi huyền hoặc.
    Cho nên mọi luận điểm cho rằng VNCH của miền Nam trước đây chỉ là tay sai, là chư hầu của Mỹ, đó là sự hiểu biết, quan điểm của người kém ý thức dân tộc, kém hiều biết và cũng kém dân trí thật sự. Bởi sự khác nhau giữa hai miền Nam Bắc trước đây không phải sự khác nhau về nguồn gốc dân tộc, nguồn gốc đất nước, mà chỉ khác nhau về ảnh hưởng ngoại bang, về ý thức hệ lựa chọn, về chủ nghĩa đi theo, về đường hướng chính trị đối nội hoặc tự lập, hoặc không tự lập, hoặc thiếu hay ít tự lập theo những phạm vi, chiều hướng, hay phương diện nào đó. Tất nhiên nếu không biết ra được sự thật của việc thật như thế, cũng không còn là người thật, mà thực chất vốn chỉ là người giả.
    Nên nói tóm lại, chính trị vẫn thường là âm mưu, mưu mô, gian manh, thủ đoạn, mưu lược nói chung. Nhưng bất kỳ cá nhân nào, tập thể nào, nhóm người nào chỉ nhằm mục đích ngu dân, tuyên truyền không đúng sự thật trong dân, để dân không còn là người thật, biết ra mọi việc thật, quả nhiên đó không chỉ là tội lỗi mà đúng ra còn có thể nói được là tội ác. Bởi việc giết người cụ thể là tội sát nhân, còn việc giết ý thức, nhận thức con người cũng chính là việc giết linh hồn, nhân cách, ý thức và nhận thức của chính con người. Bài học này chính là bài học lịch sử nói chung của dân tộc, đất nước, mong rằng nó chỉ có thể xảy ra một lần mà sau này vĩnh viễn sẽ không còn bao giờ xảy ra như thế nữa.

    ĐẠI NGÀN
    (16/7/12)

  3. Ban Mai says:

    Đây là cơ hội bằng vàng để Đào Nương đâm bị thóc, thọc bị gạo! Cơ hội bằng vàng để phục thù vụ Họp báo Nguyễn Chí Thiện “giả” trước kia!

    • mythanh says:

      hihi theo như nhận định của Da Cát … Buổi Sáng thì chúng ta phải mần răng?

      Theo mt thì có thể nào chúng ta nên từ từ không đi đâu mà vội không?
      Nhiều người than phiền rằng báo Người Việt đã để xảy ra … sự cố nhiều trên mức trung bình, không nên được châm chế. Nhưng hy vọng mọi người cũng nên nghĩ tới yếu tố là nếu một cứ điểm luôn bị địch dòm ngó tấn công, thì cơ hội bị sơ hở, xảy ra “sự cố” sẽ cao hơn, phải không ạ? Nếu địch luôn tìm cách thâm nhập thì thế nào cũng có khi lọt vào đặt chất nổ, khi biết ra thì đành phải xin lỗi và sửa sai chứ còn cách nào?
      Còn bà Đào Mương này cũng tại vì xưa kia bị tên … cắt cỏ cho ngựa bỏ trốn nên mới nên nỗi ;), mới có thì giờ (bằng vàng) để “đâm bị thóc thọc bị gạo” goài kể cả lần này.
      Da Cát tính star here? hehehe

      • Ban Mai says:

        Hết 2 chữ hihi bên trên thì… hehehe, 3 chữ bên dưới! :) Lạc quan là yếu tố căn bản để mổ xẻ vấn đề, cho dẫu là gai góc về chính trị. Làm sai thì xin lỗi. Sai nữa thì xin lỗi nữa. Lần nầy lại đuổi người trực tiếp chịu trách nhiệm, chủ nhiệm, chủ bút liên đới. Như vậy không biết bà con còn muốn gì hơn? Muốn đóng cửa tờ báo chăng? Bác nào muốn NV đóng cửa thì bản thân đừng mua, đừng đọc NV nữa! Rồi cứ la làng để mọi người “tởm” NV là “thành công” chứ cần gì xiên xỏ, lại đặc biệt là tạo cơ hội bằng vàng cho Việt cộng tung hoành đâm thọc?

        Ai nhân danh chống Việt cộng mà tạo mọi thuận lợi cho kẻ thù chia rẽ khối đoàn kết người Việt hải ngoại liệu có học được bài học làm mất miền Nam còn chưa tởm sao?

        Tỉnh táo và có lòng như mt thì được quý là đúng rùi! :)

      • mythanh says:

        Được Da Cát quý nên mới cười hihi hehehe đó :)
        Nhưng Da Cát phải lo giải quyết cái dzụ … “cơ hội bằng vàng” đi chớ :)

  4. Thiền Sư: Thích Nhân Ái. says:

    Tôi không hiểu tại sao thời nào cũng có bọn ăn nhằm phải Cứt của Việt Cọng mà trở thành những kẻ “Ăn cơm Quốc Gia, thờ Ma Cọng Sản” Thậm chí hàng triệu người, đã cố vượt thoát đến tận chân tròi góc bể, cùng trời cuối đát để Tỵ nạn CS thế nhưng vẫn không thoát khỏi bọn vô lại nầy cỏng theo tai họa! Trước năm 1975 có thể nói bọn chúng Lầm CS mà ủng hộ tiếp tay. nhưng nay hầu hết mọi người đã chạy trốn khỏi VC sang Hoa Kỳ để được sống Tự Do sao vẫn còn mù với cái Thiên đường Cọng Sản? hay bọn Văn nô VC đội lót Thuyền Nhân? hoặc giả Các tên VC nằm Vùng nơi các Tòa Đại Sứ trả tiền nhận bút cho chúng nó quá xộp? Trong khi 90 triệu người Dân VN trong nước đang rên xiết, quằn quại dưới Ách Độc tài tàn bạo của VC cướp bóc và trấn lột Dân lành từng ngày, thì vô lẽ những kẻ đã được sống Tự Do trên đất Mỹ nầy rồi, lại đan tâm “Lấp miệng Hang Ác Thú” Để người Dân trong nước đang đấu tranh đòi quyền sống lại phải tiếp tục chết chìm?! Thật khốn nạn thay, Quân tiếp tay cho Giặc Cọng để kiếm lợi riêng bằng những đồng tiền bẩn thỉu mà VC đã mánh khóe thu gom từ những người bỏ của chạy lấy người đào thoát khỏi nước!.

  5. Viết bài hay đăng bình luận như vậy là chính xác với lịch sử sao lại không đăng? Hơn 1 triệu lính VNCH thua trận, tôngt thống thiệu bỏ trốn, tướng Dương Văn Minh đầu hàng trao miền nam cho quân cộng sản. Ông Nguyễn Cao Kỳ phó tổng thống, ông Phạm Duy Bộ trưởng bộ văn hóa thông tin miền Nam đều công nhận bại trận và đã về Việt nam ở. Vậy Báo người Việt đăng bài là đúng đâu phải nhục mạ là nói ra sự thật khiến mấy ông được Việt cộng thả ra tù được đi Mỹ nay tức. Theo chúng tôi thì hãy để mấy vị gia sân hận và hiếu thắng bảo thù này đi gặp cụ CacMax và ông Lê nin để hỏi xem VNCH có làm tay sai cho Mỹ và có bại trận hay không? Tôi tin là không giám vì câu hỏi đến trẻ con Việt cũng trả lời là các ông không làm tay sai cho Mỹ thì sao bị thua trận, bị Cộng sản bỏ tù ?
    Làm tay sai lại không nhanạ vậy là lính đánh thuê nhưng đánh lại đồng bào mình thì đúng hơn. Còn đâu có thua, chạy trước là hơn chứ đâu phải thua? Thật là chuyện lạ có thật. Mình làm mà không giám nhận, mình thua nói là gì đây? Thắng hay sao? Nhận đi và xin từ giả sân khấu chính trị cho bà con tôi nhờ và hãy cảm ơn Báo Việt nói đúng sự thatạ thì được khen là biết nhận sự thật. Còn đính phá báo này thì cẩn thận vào tù cả lũ đó. Lý Tống là gương cho quý vị đó.

  6. Trúc Bạch says:

    He he he ….

    Bài của Đào Nương ư ?

    Đọc là biết ba ta đang có “Đào” một cái “Mương” để chia rẽ cộng đồng NVTNCS, và đồng thời định dùng CD/NVTNCS “đánh” báo người Việt (*)

    Chuyện người duyệt bài của báo NV sơ sót (hay dù cố tình sơ sót) cho đăng một bài viết “chửi cộng đống là tay sai cho Mỹ” do một thằng cs thân Tàu viết thì có gì là to tát, nếu chủ báo đã có lời xin lỗi và hứa “khắc phục ?!

    Tại sao chúng ta không mạnh dạn mà hô to lên rằng :

    - Thà bị vu khống là “Tay Sai của Mỹ” nhưng không mang tội bán nước, còn hơn những kẻ mang danh “Chống Mỹ tời người VN cuối cùng” nhưng lại dâng dâng HS-TS cho Tàu và rước Tàu vảo làm chủ Biển Đông .

    - Giá mà thời gian quay ngược lại trước 1975 , và nếu được chọn giữa một VN thống nhất mà mất Biển, mất Đảo, mất Nam Quan, mất Bản Dốc, Mất Núi Đất, mất Suối Phi Khanh .v.v…(và còn tiếp tục mất nữa) như CHXHCNVN ngày nay, với một VNCH là “Tay sai của Mỹ” nhưng Hoàng Sa, Trường Sa và 85% Biển Đông vẫn còn là của VNCH thì Ta KHÔNG NGẦN NGẠI VÀ DỨT KHOÁT CHỌN LÀM TAY SAI CHO MỸ !!!!

    Nếu VN (tương lai gần), được (trở lạị) làm “tay sai cho Mỹ” như VNCH ngày xưa thì đấy là một may mắn cho dân tộc VN,vì thế mà vừa nghe Mỹ “Trở lại” là cả dân tộc như được Hồi Sinh với những ánh mắt chờ đợi và hy vọng ….

    Cái tội của Hồ Chí Minh và đảng csVN đã quá rõ ràng :

    Đánh cho Mỹ út Ngụy nhào,
    Để bác, đảng rước Tàu vào Biển Đông..

    He he he…Thà làm “tay sai cho Mỹ” mà đất nước nguyên vẹn, còn hơn “vừa là đồng chí, vừa là anh em” và được ban tặng “16 chữ vàng và 4 tốt” của Tàu , nhưng phải dâng đất đai, biển đảo cho Tàu !

    (*) Thiết nghĩ , DCV cho đang bài này chả khác nào DCV đang làm một tên thợ đào mương (không cộng ?) cho ….bà Đào Mương – xin lỗi – bà Đào Nương – đào xâu thêm hố chia rẽ giữa “Người Việt với …Người Việt .

    - Không lẽ DCV cho đănng bài “Duy lụy Cờ Vàng” cũng là có tội “phản bội cộng đồng tỵ nan cs” hay sao ?

  7. NGUYỄN says:

    Phan huy Đạt là con của cựu Thủ tướng VNCH Phan huy Quát có phải không?
    Nếu đúng như vậy thì lại thêm một “Hổ phụ sinh cẩu tử’ như Phạm Tuyên,người làm bài ca”như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng”ca tụng kẻ đã giết cha mình là cựu Thủ tướng Phạm-Quỳnh !

    • Cù Lẫn says:

      Gớm, làm gì mà bác rủa ông PHĐ kinh thế!?

      Dĩ nhiên là không phải, cũng như tôi không phải là con của (Cù) Huy cận :<)

      Thân mến

  8. DâM Tiên says:

    Đào Nương cũng lắm chuyện !

    Nếu Người Việt chê VNCH là tay sai cho Mỹ,

    thì Saigon nhiỏ của Đào Tơ chê VNCS là tay
    sai cho Nga Hoa.

    Huề ! vậy có thơ rằng thì và là mà :

    Một dân tộc, hai hàng bia đỡ đạn;
    Một quê hương, hai thân phận chư hầu.
    Tôi chợt thấy thương Thù và yêu Bạn:
    Chúng ta đều bình đẳng trước thương đau.

    • Thích Nói Thẳng says:

      Lại một lần nữa, bác Dâm Tiên nói đúng.
      Bravo DT!

      • Tien Ngu says:

        Nói đúng?

        Tự do và cộng sản, Nịnh phang…thúi như nhau. Thé mà nà…đúng?

        Thằng cs nhào vô cướp của, thằng tự do đánh trả, bảo vệ tự do. Mà nà….thúi như nhau.

        Mắc cười quá.

        Anh nịnh chơi cái bài tình ca…Trần dân Tiên, bị nhổ phẹt phẹt, nhưng cứ trơ trẽn nập đi nập lại liên tu, hòng dụ được em nào hay em nấy.

        Tiếc có cái hình như chỉ có điếm với cò mồi VC là vỗ tay ken hay…

    • vn says:

      Đào Nương Hoàng Dược Thảo là đàn ông hay đàn bà, là đực hay cái? Có ai biêt mách giùm

    • CAM Ca says:

      Dâm Tiện ạ !
      Có người nói anh không biết làm thơ . Nhưng khi cố rặn ra 4 câu này coi như …củng không “sáng” bao nhiêu mà còn “tối” nửa. Đả Dâm mà cỏn (bần) Tiện nửa mà khoe học Dà lạt k. ( quên rối) và còn khoe quen tướng này tá kia ta là bạn Đà lạt nghe thật …khó tin !
      BảoNinh ,nhà văn nam ,BĐCHồ,đả từng viết như vầy và được người ta tán thưởng vì it nhất củng co chút đầu oc nhận xét của một tên CS sau khi chiến thắng miềnNam (của anh) Còn anh ,như anh khoe khang ,có lẻ lả cấp tá ,hơn cả Giao Chỉ ,học quân trường Dàlạt,có học vị đai học ,mà làm 4 câu thơ trên thì thật khó tin anh là linh Đà lạt quá !
      Quê hương miền Nam là chư hầu của ai vậy ?
      Và anh là linh dánh thuê sao ?
      Miền Namcó nhửng người như với anh mới mất nước đó !
      Già rồi (loại Đàlạt k…nay củng đả 70 hơn) .Nếu thấy không còn sáng suốt ,và không làm thơ cho ra hồn thì thôi đi ! Tự aí làmgì?
      Người Việt đả xin lổi …
      Đào Nương /SGN củng đả từng bị tố cáo là VC.Thanh minh thanh nga đủ điều ,Nhưng càng thanh minh ,càng lòi mặt chuột. Mà người tố cáo là TuGàn,người cùng toà saọn SGN đó !
      (C,)

  9. MÁ NUÔI CŨ CHI says:

    Hàng chục tờ báo khác dù thiếu đủ phuơng tiện lại không hề mắ phải Chĩ duy ba óNguời Viêt đã “PHẠM” tới ba lần :
    - Lần nhất CSVN giả thầy tuớng số làm thơ ca tụng đầu xỏ dỏ
    - Lần hai CSVN giả làm hoạ sĩ nhục mạ biểu tuợng nguờiti nạn CSVN.
    - Lân ba CSVN xuất hiện qua diễn đàn hàm hồ chữi mắng…
    Một Bác sĩ chủ nhiên một tờ báo khác tại Little Saigon đứng lên cho biết “Nguời Việt đã cố ý…”
    GÓP Ý : Nguời Việt , một biểu tuợng cao đẹp cuả cộng đồng tị nạn hãi ngoại , đã khôn khéo vì túi tiền đã đi hàng hai ,chủ truơng hai mặt để cứu vãn tài chánh cho cơ sở mình . Cuộc họp “xin lỗi ” có thể nhằm vô hiệu hoá sư phẫn nộ đang dâng cao. Đây là một trong nhiều lý do điễn hình khẵng định tại sao cộng đồng tị nạn không còn tìn nhau, và đánh phá lẫn nhau. Đây là vấn đề quan trọng . Mong đuợc nghiên cứu thêm .

  10. Hoang Doc Duoc says:

    Bà Đào Nương là một trong những kẻ chống cộng quá khích. Chuyên trị: bới móc, nói xấu, vu khống tất cả những người đã và đang đấu tranh cho tự do dân chủ kể cả Thi sĩ Nguyễn Chí Thiện, LS Lê Thị Công Nhân, Cha Lý, Trần Khải Thanh Thủy, v.v. Hầu như ai cũng bị mụ này chửi… một cách vô căn cứ. Tôi không nghĩ rằng hành động, thái độ, bài viết của ĐN có lợi cho công cuộc chung, thậm chí còn có lợi cho VC.
    Vụ nhật báo Người Việt là một trường hợp mới nhất để mục ta “dây máu ăn phần”. Ai mình cũng nghi là VC hết thì.. thế nào cũng ngày gặp trường hợp để “chứng minh”…
    Thêm 1 chuyện nữa, báo SGN của bà chuyên môn đăng bài của người khác không trả tiền mà còn bày đặt “Từ nay, hệ thống báo Saigon Nhỏ sẽ ngừng đăng tải bài viết của những tác giả còn cộng tác với báo Người Việt cũng như kêu gọi đồng bào Việt Nam tị nạn cộng sản hãy đọc kỷ bài viết trên đây cuả báo Người Việt và suy nghĩ: Đã đến lúc quí vị có nên dễ dãi, tha thứ cho hành động của Việt gian? “…
    Diễu dzỡ.

Phản hồi