WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Kiến nghị gởi cộng đồng Nam California

Trụ sở báo Người Việt tại Nam Cali

Mấy hôm nay, chuyện ký giả Vũ Quí Hạo Nhiên của báo Người Việt vì bị sơ suất về vấn đề biên tập mà bị mất chức và mất việc. Chân tình mà nói, thật là tiếc cho anh bạn Hạo Nhiên của tôi quá! Tôi quen với báo Người Việt cũng qua anh Vũ Quí Hạo Nhiên và cũng nhờ đó mà có ấn bản Người Việt Đông Bắc ra đời.

Tình bạn giữa tôi và anh Hạo Nhiên cũng xảy ra trong nghịch cảnh, trước đây, khi xảy ra vụ “chậu rửa chân”, tôi có sự ác cảm nhất định nào đó với anh Vũ Quí Hạo Nhiên và nhận xét rằng anh ấy xúc phạm cộng đồng và Việt Nam Cộng Hòa thái quá. Cũng thú nhận là tôi lấy làm mãn nguyện khi anh ấy bị mất chức mất việc vào lần đó.

Thế rồi, tôi tình cờ gặp mặt Hạo Nhiên trong một khóa huấn luyện nghiệp vụ của đài BBC ở London. Khi có cơ hội tìm hiểu về con người và suy nghĩ của anh ấy, tôi có sự cảm thông và thấu hiểu. Anh ấy cũng phải gánh chịu hậu quả về cá tính “nguyệt điểu mông lung” đầy chất nghệ sỹ của mình.

Không gian nghệ thuật dài rộng bao la – ý tưởng tung tăng như cánh bướm – quãng đường nhân sinh có khi thẳng tắp có khi trắc trở. Chỉ tiếc là khi con người ta cố tình giam cầm cảm xúc, ác hóa cách diễn đạt để coi đó như là một biện pháp chà đạp người khác đến tận cùng thì mọi thiện chí hàn gắn đều trở nên phù phiếm. Tôi không có sự cảm thụ về bức hình chậu rửa chân chỉ vì thói chỉ thích xem các loại hình mỹ thuật dễ hiểu như kiểu phong hoa tuyết nguyệt, nước chảy núi cao, hiện ý hiện tình một cách rõ rệt.

Những thứ loại hình nghệ thuật biểu ý xa xôi khác cần phải có lời hướng dẫn. Hạo Nhiên đã hướng dẫn tôi để hiểu về màu sắc hiện thực. Dụng ý của anh hoàn toàn lương thiện khi biên tập bài này, như vậy là quá đủ để tôi thay đổi định kiến về một con người.

Cũng nói thêm, nếu nói loại hình nghệ thuật đó là một sự xúc phạm về mặt hình ảnh của quốc kỳ VNCH thì chính những người phản đối lại in to, phóng lên, tô đồ giữa nơi công chúng cho “bức hình ô nhục” này thêm phần phổ biến. Đây không phải là chuyện đáng buồn cười lắm sao? Lấy tâm lý tôn nghiêm mà phán xét thì chính những người in lại ấn phẩm này để biểu tình phản đối lại là người tự chà đạp hình ảnh quốc kỳ VNCH nhiều hơn. Ví dụ, khi ra đường nghe ai chửi tới bố mẹ mình bằng lời lẽ nặng lời tục tĩu, thì không ai lại dùng nguyên văn từ ngữ đó để nói đi nói lại nhiều lần bao giờ.

Về góc cạnh hiện thực xã hội, những người phản đối cũng quên đi một tâm lý quan trọng của rất nhiều người đang sống bằng nghề móng tay móng chân. Nếu coi đó là dụng cụ hạ đẳng thì tự thân người biểu tình đã xúc phạm biết bao nhiều tầng lớp, bao nhiêu gia đình, con em Việt Nam trong cộng đồng. Có thể nào vô hình trung, người phản đối gieo vào lòng người khác một cảm giác nhục nhã không đáng có mà nghề nghiệp bị biếm chỉ không thể nào có đủ ngôn từ để đem ra tranh luận. Nếu tôi là người làm nghề móng tay thì nghe đến những câu hò hét mang tính chà đạp thân phận như thế thì trái tim và lòng tự tôn của tôi cũng khổ sở như đang bị những nhát dao đâm.

Kể từ khi nhận ra góc cạnh này, tôi không còn chung suy nghĩ như những người biểu tình phản đối nữa. Tôi kết bạn với Hạo Nhiên qua facebook và nhận thấy ý tưởng có phần liều lĩnh và cá tính tự tại đã làm nên tên tuổi một ký giả. Tôi tin rằng báo Người Việt phục chức lại cho anh Hạo Nhiên cũng là điều phải đạo.

Cũng qua kinh nghiệm này, tôi cũng có một số thay đổi nhận thức lại các mối quan hệ trong cuộc sống. Không phải ai nói lời chống cộng hào hùng cũng là lý tưởng tràn đầy, lương tri khí chất. Không phải ai bị quần chúng cay nghiệt cũng là bán rẻ lương tâm, Việt gian phản quốc. Điều này, quý vị cộng đồng cần phải suy nghĩ và xét lại căn nguyên của vấn đề. Xin đừng dùng danh nghĩa của các anh linh tử sĩ Quân, Dân, Cán, Chính VNCH làm chuyện bao đồng để rồi thóa mạ nhân cách của những con người khác.

Sau vụ báo Người Việt xảy ra tai nạn biên tập lần này, tôi đã viết bài ghi nhận sự trên đài BBC một cách khách quan và độc lập nhất mà tôi có thể. Quan điểm của tôi đi ngược với Người Việt ở California về việc sa thải anh Hạo Nhiên và tôi vẫn bảo vệ ý kiến này.

Tôi cũng đã cho đăng bài viết này trên tờ Người Việt Đông Bắc. Đây là bản sắc khác biệt giữa các ấn bản mà tôi tin rằng Người Việt đã tôn trọng trong thoả hiệp lúc đầu.

Do đó, việc quí vị trong cộng đồng ở California vẫn tiếp tục phản đối báo Người Việt rồi đưa ra những yêu sách phi lý, đụng chạm đến quyền lợi truyền thông của một số ấn bản ở các địa phương là phản ứng thái quá. Là ấn bản tuần báo mua lại tin tức và chuyên môn của Người Việt, tôi không đồng ý với việc quý cộng đồng đã quy chụp người từ xa bằng những đòi hỏi phi thực tế.

Trong cộng đồng ở California cũng có một số tên tuổi mà xưa nay tôi quý mến như luật sư Nguyễn Xuân Nghĩa của phong trào Hưng Ca. Tình cảm cá nhân thì đã quý mến nhau, thế mà nghe những nhận định của anh về vụ việc này khiến tôi vừa băn khoăn vừa thất vọng. Ở vị trí của anh, đáng ra không cần phải chủ trì một phiên họp cộng đồng như thế. Tôi cũng thấy những tên tuổi khác vốn ôn hòa và biết chuyện lại ký tên vào những văn thư lên án báo Người Việt một cách đầy cảm tính. Nếu quý vị cộng đồng không điều chỉnh cảm xúc, soi xét lương tri mà tuỳ hứng sa đà theo những luận điệu thô bạo, quy chụp, kết bè kết phái thì quý vị đã tự làm hoen ố tên tuổi và nghĩa khí của chính mình.

Quý vị cộng đồng thử nghĩ lại xem, khi một người sa cơ thất thế, người ta đã tỏ lòng hối tiếc rồi – có một lời xin lỗi, có một ý nguyện khắc phục như trường hợp báo Người Việt thì coi như là người ta đã đặt địa vị và chính nghĩa của chúng ta lên cao biết bao nhiêu. Đổi lại, báo Người Việt lại bị mang tiếng hèn với một số độc giả vì sa thải ký giả quá vội vàng.

Nước đục thả câu, nước đục béo cò, ở một góc độ khác, tai hoạ của người này chính là manh nha cơ hội của kẻ khác. Những người đứng sau lưng chi phối được cuộc họp này chính là những thế lực xấu xa nhất đang lăm le thủ đoạn để mưu lợi. Thật vậy, kể từ khi Người Việt bên kia gặp nạn, cá nhân tôi cũng chẳng hề vui vì duyên văn nghiệp báo mới bắt đầu đã có phần trắc trở. Nói ra thì cũng buồn cười, tôi cũng bị những thế lực này nọ hăm dọa đặt ra điều kiện để rời bỏ báo Người Việt. Họ đã không từ bỏ thủ đoạn khủng bố tâm lý nào như gọi điện thoại người thân bạn bè nhắn tin, thóa mạ gia cảnh, cha mẹ, vợ con, rình rình mò mò lên facebook của tôi để dùng những tấm hình công cộng rồi lừa bịp dư luận làm như đó là tài liệu khả tín mang hơi hướng của “thuyết âm mưu”. Những con người đê tiện vô liêm sĩ này tự hào là đang điều khiển cả cộng đồng để tấn công báo Người Việt sau khi mọi thương lượng với tôi đã thất bại.

Được tiếp máu bởi nhu cầu cạnh tranh, ông Ngô Kỷ và bà Đào Nương Hoàng Dược Thảo đang ra sức cấu kết khơi động phong trào ném bùn ném đá này. Chỉ tiếc là cộng đồng Nam California, đường đường là những nhân vật mang di sản chính nghĩa VNCH, có tình có lý lại bị điều khiển từ xa bởi những người không xứng đáng. Ngô Kỷ thì tôi nói cũng bằng thừa vì những gai góc trên con người nó cố tình giãy dụa chỉ che đậy bản chất mất tự tin và sự cô độc khi bị bạn bè và người thân xa lánh. Những người đã lỡ lầm dung dưỡng nó như tôi bây giờ hối tiếc không hết. Những ngày tháng quen biết nhau, hắn ta đã biết hết những nghịch cảnh của gia đình như cha già mẹ chết, vợ dại con thơ… Bây giờ nó lại hăm dọa đem ra công chúng một cách trơ tráo và vô đạo đức. Nếu con người này một ngày còn trâng tráo tự cho mình mang sứ mệnh bảo vệ cho chính nghĩa quốc gia, thì phải chăng chính chính nghĩa của chúng ta đang bị đánh cướp và bị thóa mạ nghiêm trọng. Tôi có lời cảnh cáo hắn và những ai đang cố tình dung dưỡng hắn.

Nhiều người ở Philadelphia khi đọc báo Sài Gòn Nhỏ thường đùa nhau “để xem tuần này tờ Sài Gòn Nhỏ bươi móc những gì?”. Chỉ cần một câu nói cũng đủ đánh giá tư cách. Sự nghiệp “chống cộng nuôi con” của Đào Nương chính ra là một sự sĩ nhục to lớn nhất cho hàng ngũ Quân, Dân, Cán, Chính. Nếu quý vị có lương tri hãy suy xét điều này trước khi bị rơi vào cạm bẫy kích động, dây máu ăn phần của tờ Sài Gòn Nhỏ.

Một nhân vật sóng gió ở Philadelphia đã dùng cụm từ “tệ hại” để chỉ đích danh Hoàng Dược Thảo trên mặt báo trước đây vì những thâm ý ác độc để mắng chửi người khác. Đây cũng là bản chất hạ tiện không biết nhục nhã của người đàn bà khi cầm bút. Cho dù, người có mồm loa mép giải, biết cách tự trào tự phúng, tự thóa mạ lòng tin, xúc phạm nhân phẩm người khác trong mấy chục năm qua nhưng rồi những loài yêu ma tà mị lúc nào cũng có khắc tinh. Đã đến lúc chân tướng của Hoàng Dược Thảo nên được lộ ra giữa trời xanh mây trắng hơn là các vị cựu quân nhân phải bị đầu độc bởi những kích động lưu manh bá đạo của nó.

Ấn bản Sài Gòn Nhỏ ở Philadelphia gần đây phải đổi người đại diện để che đậy cho một sự thất bại về mặt xuất bản, cho nên tấn công Người Việt và những liên hệ của cộng đồng ký giả, cộng tác viên của báo Người Việt chính là một dục vọng mang tính chất “xấu xí làm chuyện chú ý” để vớt vát thân phận rách rưới không thể phát triển được ở Philadelphia.

Tôi đã từng tuyên bố với người đại diện Sài Gòn Nhỏ ở Philadelphia là “nước sông không đụng nước giếng” và anh ta đã đồng ý. “Thế nhưng nếu bả đã đụng rồi thì không còn gì để kiêng nể!”. Việc đem tên tôi phơi trên mặt báo như thế là không được với tôi rồi, chưa nói đến những kêu gọi cô lập tẩy chay Người Việt đụng chạm đến quyền lợi thông tin và độc giả ở địa phương này.

Tuy vẫn có người tát nước theo mưa, có ân oán giang hồ gì từ trước để mong trả đũa báo Người Việt nhân vụ tại nạn biên tập này – một mặt, tôi hoàn toàn tôn trọng đây là một cuộc chơi mang tính truyền thông, tuy nhiên, nếu đem chính nghĩa quốc gia, danh dự cộng đồng ra để rồi đi đến những giải pháp nghiệt ngã thì là điều không nên làm. Trên hết, quý vị cộng đồng đang bị những thứ không xứng đáng, phường dở hơi cấu kết nhau sử dụng số đông như một phương tiện chia rẽ các mối quan hệ trong cộng đồng khắp nơi há chẳng phải là một sự sĩ nhục to lớn cho chúng ta hay sao?

Cộng đồng là nơi mang tính bao dung và xây dựng. Cộng đồng tuyệt đối không phải là nơi dung dưỡng cho xu hướng phá họai làm nơi nảy nở cho những tham vọng lưu manh và bất chính.

Trần Đông Đức
Chủ Bút
Người Việt Đông Bắc

Theo Facebook Trần Đông Đức

70 Phản hồi cho “Kiến nghị gởi cộng đồng Nam California”

  1. comments says:

    Lịch sử huy hoàng của “cộng đồng” là “Cộng đồng” không cho Mỹ bỏ cấm vận, Mỹ cứ bỏ cấm vận. “Cộng đồng” không muốn ai về thăm quê hương, bảo Việt Nam là một cái nhà tù vĩ đại, hàng năm vẫn có mấy trăm ngàn Việt kiều tỵ nạn CS về thăm cái nhà tù đó mang về cho các tù nhân trong đó trên dưới tỷ đô. “Cộng đồng khuyến cáo không nên mua hàng của Việt Nam, nhất là thức ăn vì trong đó chứa toàn chất độc giết người, nhưng hàng Việt Nam càng ngày càng có nhiều trên thị trường Mỹ, từ quần áo đến thực phẩm, và không phải chỉ có người Việt như tôi thường mua mà cả người Mỹ cũng mua. “Cộng đồng” (Lê Duy San) hàng ngày hô “đả đảo Hồ Chí Minh”, đả đảo một nhân vật đã không còn hiện hữu trên trần thế 43 năm rồi, thật là ngu xuẩn hết chỗ nói, . “Cộng đồng” lên án những người đi nghe Bạch Tuyết ca nhạc cải lương, nghe nhạc Trịnh Công Sơn, không đi xem expo v…v… người tỵ nạn CS vẫn ào ào đi nghe, đi coi, coi thường “cộng đồng” chẳng ra cái thớ gì. Tại sao vậy? Vì những hoạt động của “cộng đồng” phần lớn là phi dân chủ, phi tự do, phi hiểu biết. Hành hung, ngăn cản, đe dọa, giả gái xịt hơi cay, quấy nhiễu làm phiền người khác bằng mọi cách v…v….. Đó có phải là phương cách tranh đấu của những người tự nhận là VNCH, hay chỉ là của những kẻ mọi rợ sống trên một đất nước văn minh tiến bộ, tự do, dân chủ nhất thế giới. Có lẽ đã đến lúc “cộng đồng” cũng nên thay tên, đổi họ, mở mắt ra, thức tỉnh đi là vừa, đừng tiếp tục làm xấu hổ lây đến “tập thể người Việt ở hải ngoại” ..TC Ngọc

    • Bich says:

      GS Trần Chung Ngoc thì mọi người đều biết rồi, ông đã từng phục vụ chế độ VNCH nhiều năm, đây là một đoạn trong bài viết của Ông.

      • Austin Pham says:

        Thế Bich có biết là đã có bao nhiêu sĩ quan VNCH, và có bao nhiêu người đã từng phục vụ dưới chế độ VNCH tất cả không? Bich có đọc hàng ngàn ngàn bài viết của họ không? Bich sống ở đâu mà quá vất vả với các con số: số hàng chục phải nhỏ hơn số…trăm ngàn chứ. Hệ phổ thông 10 lớp ở miền bắc không có dạy, chỉ có hệ 12 thì hiểu. Hề hề…, vẫn dốt.

      • thíchđủthứ says:

        TCN không và chưa bao giờ phục vụ VNCH.
        Hắn là tên trốn lính VNCH,tìm đủ mọi cách du học và ở lại nưóc Mỷ. Đó củng là nhửng tên trí thức “chôn lùi” ,nhửng tên trí thứcmàMTĐ cho là “không đáng cục phân”. Số này khá đông,chỉ nói dóc thôi .Năm 1975 một số trốn chạy chiếntranh miền Nam về Hà nội dạy ĐH và sau đó nhìn rỏ mặt thật của chúng nên lại”bỏ thiên đàng CSCN ‘ra đi.như tên TCN(ở Mỷ) ĐặngTiến,nguyểngiakiểng(Pháp) và còn nhiều kẻ khác. Họ không thấy cái gương của một nhà trí thức .cụ nmtường 2 bằng thạc sỉ ,thầy dạy tiếng Pháp cho HCM .sau năm 54 về nước và bị đối xử “không ra gì’ bởi bọn vô học (cả tên HCM) Củng không thầy TrươngnhưTảng ,Dươngquỳnhhoa thất vọng “một đời ngu si’ như thế nào .Nguyểnhiếnlê ,dù là học giả,củng chỉđánh giá CS một cách ngây thơ “biết tàn ác của CS quốctế,nhưng không tin CS VN như vậy.vì dù sao củng người mình với người “miềng’? và còn biết bao “cụcphân”khác vẩn tự coi như “thức bón” cho cây CS …
        Cho nên họ chỉ là “giá aó tuí cơm”.làm gì củng chỉ để cm còn sống .còn thờ vì thật sự ,chúng đả chết và chết hẳn rồi .
        Hắn là “cái thớ gì” mà day người vnch ? Khi quốc gia cần thì trốn,khi quốc gia mất thì thậm thụt theo Công (theo đóm ăn tàn),nhưng không về “phục vụ” cho CS mà ở đây binh cộng ,chưởi VNCH khơi khơi’
        Có “giáo”mà không có “dục”,nếu cha mẹ hắn (họ) là kẻ đàng hoàng ,sống có chút lương tri ,thì chắc chắn họsẻ buốn khổ biết mấy…
        Củng như cha mẹ của bọn trẻ (vqhn,viêtweeklysgn,buìvp,hlthiên vv và vv..) sẻ củng đau lòng lắmlắm. ‘Sinh con ai nở sinh lòng”
        /các cụ có con mất nhân cách như vậy đành tự lấy câu này an ủimình thôi.
        Củng như cha của HCM củng được đem ra mổ xẻ vì “cái nghiệp đánh chết người dân nghèo trong lúc say rượu và có quyền trong tay’nênsinh ra con bị “nguyền rửa đói đời” đến nay chết vẩn phơi thây cho thiên hạ chưởi rủa.
        Tất cả đểu là nghiệp báo nhân quả…
        adiđàphật!
        thiệntai,thiệntai!
        (tđt)

      • Phó tè Hoang quỳnh says:

        Anh nói rát hay ,và có NÝ khi nào anh cần TRỞ LẠI tôi ủng hộ anh
        B trên H Q

      • Builan says:

        Kính chào ông
        Viết như ông thì rất cần, nên.. viết nhiều hơn cho bà con thưởng thức, cho bọn lâu la, chó săn, công cụ BB chúng sáng mắt sáng lòng ! Chúng không còn dám thập thò nấp bóng mạo nhân … hòng che đậy dã tâm BÔI BẪN những người chúng tòng tăng hưởng phần “ấm áp” !

        Sao chỉ lâu lâu mới được hân hạnh gặp ông ???
        Chào vui khoẻ

    • Vân says:

      Quá hay!

    • kiến vàng says:

      chính xác, bái phục bác Ngọc!

  2. Ý kiến says:

    Xem cảnh biểu tình chống tờ báo Người Việt của các cụ CCCĐ thấy tội nghiệp quá! Các cụ năm nay chắc là trên 60 tuổi hết rồi thì phải? Các cụ nói là tị nạn Cộng sản và đang ở trên đất khách quê người, lại được họ cho hưởng trợ cấp nữa. Như vậy là sướng rồi, ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, đi biểu tình làm chi mà phải kéo hết gân cổ lên phóng uế bừa bãi và làm mất trật tự công cộng ở xứ người? Khoảng 10 năm nữa là các cụ sẽ hết phải tị nạn rồi, sẽ được về với tổ tiên, ông bà! Con cháu các cụ nó đâu có đi biểu tình giống như các cụ đâu. Chúng nó còn phải lo học hành, làm việc và sau này có điều kiện sẽ trở về quên hương góp phần xây dựng đất nước giàu đẹp và hùng mạnh hơn.

    • Vu Trung says:

      Người ta già cả, mắt mờ tai nhãng, nhưng sống có mục đích, lý tưởng, vẫn đáng sống. Còn kẻ tuy trẻ mà đến cả lời nói cũng chẵng thốt ra được cho ra con người có thiên lương, nhân bản thì sống cũng như đã chết rồi, có gì đáng tự hào?

  3. ĐĂNG says:

    Ôi, ông Vũ Duy Giang.
    Chuyện lấy quần làm Cờ, lấy cờ làm quần, kể cả lấy khăn tang làm quần chỉ mang 1 ý nghĩa : một kẻ có tâm hồn ti tiện muốn hạ phẩm giá 1 ai đó bằng cái trò đớn hèn nhất !
    Ngài Tiên Soa có mơ ước được đội “xà líp ” của mấy mụ Tàu, thì nay mộng đã thành thật, tha hồ mà qua đó đội nhé Ngài Tiên …xà líp !

  4. havu says:

    Havu says:
    28/07/2012 at 05:40 Vụ việc báo người việt đã phơi bầy rõ hơn cái bát nháo, thối nát của các Hội đoàn, các đại diện cộng đồng cờ vàng của Người Việt hải ngoại, cộng đồng người Việt ở đâu đó sẽ không thể của riêng đám cờ vàng, chừng nào đám cờ vàng còn thao túng, lộng hành trong cộng đồng, thì người đứng đắn họ tránh xa hoạt động do mấy ông cờ vàng tổ chức, chỉ có dưới 10% số cư dân gốc việt tham gia mấy cái tổ chức này thôi, các ông cực đoan ạ, dưới 10% người việt hải ngoại chơi với các ông, số còn lại tránh cờ vàng như tránh hủi.

  5. bich says:

    Pham Truong Son – 05/08/2012 16:28:
    Khổ thân , thương các cụ quá , tư cách và lòng tự trọng của các cụ cao vời vợi như thế mà tờ báo này lại dám xúc phạm đến các cụ , đề nghị các cụ xịt hơi cay mấy thằng biên tập cho chúng nó biết thế nào là Việt nam cộng hoà !

  6. MINH says:

    Gửi Cam BÍCH .
    Cam viết ” Hi, đọc bài này chắc mấy ông CCCĐ bị cay mũi, vì một ông Nhà báo bằng xương bằng thịt, có tên có tuổi, giữa thanh thiên bạch nhật viết bài nói về vụ Báo NV khéo đến nỗi không một chữ đề cập đến việc Sơn hào nói đúng hay sai và cuối cùng ông bốp một nhát, chẳng biết nói ai: Cộng đồng là nơi mang tính bao dung và xây dựng. Cộng đồng tuyệt đối không phải là nơi dung dưỡng cho xu hướng phá họai làm nơi nảy nở cho những tham vọng lưu manh và bất chính.”
    Cam có biết tại VN có tên nào đã dùng những ” THAM VỌNG LƯU MANH và BẤT CHÍNH ” để ăn cướp công của kẻ khác và đã đưa đất nước vào cuộc chiến NHỤC NHÃ, bởi vì NÓ chỉ ĐÁNH THUÊ cho thằng Tàu Cộng 1 cách NGU XUẨN để dân tộc VN phải trả giá như hôm nay !
    Xin mời vào : Những sự thật không thể chối bỏ (phần 12) Sự ngụy tạo về ” mùa thu độc lập ”

    http://danlambaovn.blogspot.com.es/2012/08/nhung-su-that-khong-choi-bo-phan-12-su.html

  7. Bich says:

    Hi, đọc bài này chắc mấy ông CCCĐ bị cay mũi, vì một ông Nhà báo bằng xương bằng thịt, có tên có tuổi, giữa thanh thiên bạch nhật viết bài nói về vụ Báo NV khéo đến nỗi không một chữ đề cập đến việc Sơn hào nói đúng hay sai và cuối cùng ông bốp một nhát, chẳng biết nói ai: Cộng đồng là nơi mang tính bao dung và xây dựng. Cộng đồng tuyệt đối không phải là nơi dung dưỡng cho xu hướng phá họai làm nơi nảy nở cho những tham vọng lưu manh và bất chính.

    • dân đói says:

      Rất đồng ý với cụ Bich, tờ báo NV và những người liên hệ sẽ không còn chỗ đứng trong cộng đồng này, đặc biệt một người có “tham vọng lưu manh và bất chính” mà lại quá kém cỏi như Trần Đông Đức sẽ là kẻ biến đầu tiên. Cứ chờ mà xem.

    • Lê Dân Việt says:

      @bich,

      Chẳng có gì để mấy ông Chống Cộng cực đoan (CCCĐ- nếu có) phải cay mũi về bài viết này. Bởi vì, đây chỉ là một bài viết thuộc dạng PR, không có cân lượng. T/g Trần Đông Đức mượn chuyện người bạn bị sa thải vì lỗi nghề nghiệp để kéo sang chuyện làm ăn canh tranh với đối thủ là hai chuyện chẳng ăn khớp với cái gì cả. Cho nên nội dung không thuyết phục lắm.

      Ở cái thế giới tự do này, nếu anh đi làm ở bất cứ đâu mà gây ra lỗi, tuỳ theo mức độ mà lãnh nhận trách nhiệm. Người có tư cách thì tự cảm thấy bất xứng với công việc thì từ chức, còn kẻ không có tư cách, làm lỗi mà không dám tự lãnh nhận thì buộc phải bị sa thải có thế thôi. Chuyện xẩy ra hằng ngày, có điều là sau đó, đương sự có nhận ra lỗi lầm, và không vấp phải nữa mới là điều quan trọng, để tiến thân trên đường đời hay không?? Chứ đâu phải là cái xứ CS độc tài, lên đến cái chức cao rồi thì nhất định phải cố đấm ăn xôi, ngồi ở ghế đó cho đến chết, dù tài cán thì chẳng có là bao như tay TT 3 Dũng chẳng hạn. Cái đạo đức “phục vụ” đến hơi thở cuối cùng mới thực sự là tham vọng lưu manh và bất chính.

      Lòng bao dung và xây dựng luôn có giới hạn. Anh làm báo mà sỉ vả ngay đối tượng anh phục vụ, thì người “được” phục vụ, có quyền nói ra sự bất bình của họ chứ. Nói một ví dụ đơn giản, bich đi vào ăn một tô phở mà tô phở đã dở, bich chê là phở dở, lại bị chủ tiệm chửi vào mặt là: mày ngu quá vào đây ăn phở mà còn chê phở dở nữa, thì bich sẽ xử sự làm sao?

      • Austin Pham says:

        Anh dạy bich quá lời rồi. Bich ăn cơm hộp là chính, phở là mục tiêu của kế hoạch 5 năm….sau. Hơn nữa, nơi Bich sống không có lý lẽ của những con người văn minh. Cố tổ đã dạy rồi: thắng làm vua, thua làm giặc. Cứ dùng dao, búa dành công lý, lẽ phải cho mình. Chả thế mà miền bắc của Bich đã sản xuất vượt chỉ tiêu số lượng đầu gấu và đầu…gối hay sao? Vang danh bốn bể. Hề hề….

  8. dân đói says:

    @ Havu, hì hì … Không ngờ đằng ấy cũng biết dân trong nước đói kém lắm nên mới hỏi tớ định về nước cứu đói, vậy là chắc chắn đằng ấy biết tại sao dân ta đói và đói cái gì, nhá. Đất nước ta Đa Đảng thì chưa có chứ Đa Đói thì có ngay từ lúc Bác Hồ tuyên bố Việt Nam độc lập ấm no tự do hạnh phúc : Đói Ăn – Đói Ở – Đói Thở – Đói Nói … ngay đến Lòng Yêu Nước cũng đói thèm nhỏ dãi mà không được cấp phát. Phần tớ ở Mỹ thì cái gì cũng có, riêng về cái ăn thì người ta nói “tranh làm tổng thống Mỹ còn dễ hơn tranh …chết vì đói”. Sống ở Mỹ, nếu muốn, tớ có thể sửa cho thay hình đổi dạng, tóc đen thành tóc vàng, mũi tẹt thành mũi lõ, mắt đen thành xanh … nhưng giòng máu Việt Nam thì chịu, không thể đổi được. Bởi vậy, mỗi lần nửa khuya thức giấc lại nhớ về VN, và giấc ngủ tiếp theo đầy ác mộng thấy dân mình đang oằn oại trong cảnh Đa Đói, khi tỉnh dậy tớ phải hả họng thật to mà hớp lấy hớp để khí thở, thì ra tớ đói… thở đằng ấy ạ. Giờ này mà tớ vẫn làm dân đói là bởi cái lẽ đó. Đằng ấy đã “quán triệt” chưa nào.

    • Havu says:

      Ở đâu mà chẳng có người đói, ông cứ thử đi bộ chơi ban ngày trên hè phố ở sanfranscisco và los Angeles thì thấy toàn người thất nghiệp lượn lờ, có cả mấy ông ăn xin đeo biển cựu chiến binh VN đó thôi, nhưng ở VN nhiều người đói hơn, chẳng có gì là lạ, so với ngày chiến tranh thì bây giờ tốt chán. À mà theo tớ thì đói khó chịu về XH VN 1 thì đói sẽ khó chịu về cái cộng đồng NV ngay bên đói 10 ha, hỏi thật chứ đói có bao giờ bén mảng đến mấy chỗ Hội Đoàn đó chưa, cỡ như đói đến là họ chụp cho cái nón cối là xong đời hí hí.

      • Austin Pham says:

        Đấy đã nói là dân cơm hộp đòi nói chuyện..hamburger mà. An sinh xã hội có cấp phát tiền nghen. Dân đói cơm thì không có, đói rượu thuốc lá thì nhiều. Trời đất! Cam nói “so với trước chiến tranh thì còn tốt chán”, chắc chắn là so với miền bắc rồi. Ngày trước dưới sự lãnh đạo của đảng và Bác thì thằng nào, con nào không đói, đói rã rượi, đói rũ rụt. Chính xác là….toàn bộ đều đói…rào rạo. Bác mà cũng xơ xác đến lúc chết mà chỉ có….một bộ quần áo và một…đôi dép mờ, hai bộ đồ chơi này còn sót lại là vì chưa thể…nhai như sắn. Ngày nay thì hơi khác rồi, có những thằng và con đảng viên giàu nứt vách, cũng có cả làng hành nghề…giựt kinh phong, giả điên xin ăn từ bắc vào nam. Chưa nói tụi cầm dao cầm súng, ôm mìn xin…đểu theo kiểu “thắng làm vua, thua làm giặc” gia truyền từ đời của cố tổ mấy anh Haiha, Thân, Binbon, bitch…Nói gì thì nói, chưa thấy dân miền nam ra bắc bị gậy xin ăn nghen. Nó có một cái gì như là chân lý mà không tiện nói ra, chỉ sợ có đám nghe xong rồi….sùi trên diễn đàn nữa. Hề hề….

  9. Binbon says:

    Nghe mấy ông nói diệt cả Trung cộng lẫn Việt cộng mà tôi suýt sặc vì cười, nhìn đấy Việt cộng mười mươi nó nằm chình ình ngang nhiên ngay ở DC, ở Sanfrancisco… Tất cả các nước nó đều nằm ở thủ đô ngang nhiên cả, sao không ôm bom mà diệt đi, và rồi nhiều người theo VC như PT Châu, NP Hùng….diệt đi, hay về VN mà diệt cả 87tr người đi. Đúng là đám bại não!

  10. Lamson72 says:

    Khà khà khà , havu cưng ui,

    Cưng yếu đuối quá, cưng lý sự cùn quá , cưng đỉnh cao trí tệ quá. Chỉ có khả năng viết dăm ba hàng mà còn viết bậy bạ thì … khà khà khà văn hóa Vẹm chỉ có thế. Học hành lem nhem , phao phiếc lu bù , bị nhồi sọ , bị cho ở dưới tận cùng đáy giếng. Thế kỷ 21 mà “tư duy ” của thời cải cách ruộng đất , thời đấu tố của bọn bần cố nông ăn cám xú… Ráng lên cưng , yếu đuối quá. Mạnh mẽ lên, kiên cường lên

    “dân đói” xỏ lá cưng đấy. Ông ta không đói mà ổng muốn ám chỉ cưng đói. Đói nên đầu gối cưng phải bò , phải làm quân khuyển sủa tối ngày để kiếm miếng ăn. Tội nghiệp quá, thấy thương quá.

    Bài viết nào mà bị vẹm chửi, vẹm chê là bài viết đó hay , “đạt chất lượng , đạt yêu cầu “. Dân đói nên phát huy tối đa.

    “Trong trò chuyện nếu anh ca tụng đảng (VC)
    Đời nhìn anh như một gả bị tâm thần “

    • Havu says:

      Haha, khổ thân lão già ngày xưa đã bi VC nó uýnh cho te tua, bây giờ lại bị thần kinh thương nhớ nó hành hạ nên lẩm cẩm là phải rồi, ta thấy mấy người CCCĐ la hét, khóc lóc, chửi bới trong này ghê quá thì thỉnh thoảng cũng vào đạy dỗ đám này chơi, thấy chú nào lịch sự như nhà ngươi thì ta nói chuyện, còn ba láp hả, không thèm. Mà này, già rồi đừng chửi bậy nữa nhen ông già, mà nói cho đúng sự thật nếu không bị chửi lại thì khổ thân ông, bây giờ thì ông chông gậy chứ chống cộng sao nổi, cuối tuần vui vẻ !

Leave a Reply to comments