WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Phẩm cách của dân tộc

images

Hồi đầu tháng trước, tuần báo The Economist mới viết về việc quán McDonald’s đầu tiên sắp mở tại Sài Gòn. Ai cũng biết McDonald là một nhãn hiệu quán “ăn nhanh” lớn, chuyên bán “hamburger,” tiêu biểu cho văn hóa ẩm thực của Hoa Kỳ.

Ðến thành phố lớn nào trên thế giới người ta cũng thấy hình ảnh chữ M cong cong của quán này, mầu vàng trên nền mái ngói đỏ. Họ có 35,000 quán ăn McDonald khắp thế giới. Tôi chỉ thấy ở Cusco, một thành phố du lịch tại Peru, họ không cho phép McDonald’s cũng như Starbuck treo những nhãn hiệu lòe loẹt, quán nào cũng chỉ được đề tên giản dị như các cửa hàng ăn uống khác.

Bài báo cho biết hãng McDonald’s đã quảng bá việc mở quán ăn đầu tiên của họ ở Sài Gòn với một niềm hãnh diện, cho biết chủ nhân của cái quán McDonald’s sắp mở là một nhà kinh doanh lớn, một công dân Mỹ gốc Việt. Thủa còn đi học, Henry Nguyên đã từng làm việc trong các quán McDonald ở Mỹ. Henry say mê McDonald, và đã nuôi ý định sau này sẽ làm chủ một cái quán tương tự ở quê hương cha mẹ mình. Bây giờ giấc mộng đó sắp thành sự thật. Ðúng là một hình ảnh lý tưởng, tiêu biểu cho “giấc mơ” của các thanh niên lớn lên ở Mỹ. Khi hãng McDonald’s chọn Henry làm người mở quán ăn đầu tiên, theo bản thông cáo gửi báo chí, họ nêu lý do là họ nhận thấy ông ta có “một tập hợp lý tưởng của tài kinh doanh, thành tích kinh doanh đã tạo được, có lòng nhiệt thành và khả năng.”

Báo The Economist nêu lên một chi tiết mà bài quảng cáo của hãng McDonald’s đã quên không nhắc tới. Henry Nguyên là con rể của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng. Bài báo này giới thiệu với các độc giả, cho biết thêm: “Bố vợ của Henry Nguyên từ năm 2006 đã làm cho lòng tin tưởng của công chúng Việt Nam bị xói mòn quá nhiều.” Các thành tích của ông Nguyễn Tấn Dũng được báo này kể ra sơ sài như sau: “Ông Dũng đã chỉ huy các vụ đàn áp những người chống lại ông, hoặc đòi tự do dân chủ, trong nhiều năm qua; thêm vụ phá sản của một công ty làm tầu thủy không trả được món nợ ngoại quốc 600 triệu đô la; và gần đây là tình trạng trì trệ của nền kinh tế khiến các nhà đầu tư nước ngoài hết tin tưởng.”

Cũng trong bài báo này, The Economist liệt kê thành tích lo cho con cái của ông Nguyễn Tấn Dũng: “Con đầu là Nguyễn Thanh Nghị đứng xây tòa nhà Bitxco cao nhất Sài Gòn. Con rể là Henry Nguyên, không những là chủ nhân tương lai của quán burger mà còn từng làm giám đốc của IFB Holdings, đã làm chi nhánh của các công ty thực phẩm Pizza Hut cùng với Coffee Bean & Tea Leaf. Con gái là Nguyễn Thanh Phượng thì làm quản trị cao cấp của quỹ đầu tư Viet Capital.”

Người Việt Nam còn biết nhiều thành tích khác nữa! Ngoài ông Nguyễn Tấn Dũng, bài báo cũng nhắc tới các “vương tôn công tử” khác đã được cha anh cất nhắc lên các chức vụ lớn và chỗ ngồi béo bở. Như năm 2011, cậu Nông Quốc Tuấn, con Tổng Bí Thư Nông Ðức Mạnh về hưu, chỉ làm bí thư tỉnh 5 tháng đã được đưa vào Trung Ương Ðảng. Năm 2007, Phạm Thanh Bình, chủ tịch công ty sắp phá sản Vinashin, đã đưa cậu con 27 tuổi lên làm phó chủ tịch một viện nghiên cứu chế tạo tầu thủy, rồi sau đó cậu được đưa ngay lên ba chức vụ quan trọng khác. Ông Bình còn đưa anh em rể (hoặc anh, em vợ) của mình lên các chức vụ quan trọng, qua mặt hội đồng quản trị. Tờ báo cũng không quên cô Tô Linh Hương, con gái ông Tô Huy Rứa, tốt nghiệp về báo chí, năm 2012 lên làm chủ tịch công ty xây dựng Vinaconex, bị tai tiếng quá nên mấy tháng sau phải từ chức.

Dân Việt Nam thường nói: “Một người làm quan cả họ được nhờ.” Nhưng trong quá khứ, việc lợi dụng quyền hành để giúp bà con thân thuộc còn bị giới hạn bởi hai thứ: Luật pháp và Phong hóa. Về luật pháp, ngay dưới thời vua quan phong kiến, thân nhân của các người làm quan vẫn bị cấm không được kinh doanh trong phạm vi trách nhiệm của ông quan. Một người được cử làm chủ khảo kỳ thi mà có con cháu dự thi là phải xin ngưng (hồi tị). Các biện pháp đó nhằm tránh “quyền lợi công tư xung khắc” (conflict of interests), một quan niệm rất phổ cập ở các nước dân chủ tự do. Nhà văn Phan Khôi đã từng tố giác “dưới chế độ Hồ Chí Minh có những nhà văn vừa làm chủ khảo vừa dự thi các giải văn chương,” mà kết quả là chính họ được trao giải thưởng!

Nhưng ngay trong thời phong kiến, luật pháp cũng không đủ chặt chẽ và bao quát để ngăn ngừa các vụ lạm dụng quyền lực cho vợ con, thân nhân của các quan làm giầu. Cho nên trong xã hội còn một mạng lưới thứ hai ngăn ngừa các “quyền lợi công tư xung khắc.” Ðó là phong hóa. Khi tất cả mọi người trong xã hội nhìn vào các hành động lạm dụng quyền hành với con mắt khinh bỉ, thì chính những kẻ có ý định lợi dụng cũng ngần ngại. Hoặc họ phải từ bỏ ý định xấu, hoặc phải giảm bớt việc lạm dụng, hoặc tìm cách che đậy các hành động của mình.

Ở nước ta hiện nay, phong hóa đó đã bị chế độ cộng sản tiêu diệt. Người ta lạm dụng chức vụ để giúp con cháu, họ hàng làm giầu mà không cần che đậy, vì không hề biết hổ thẹn. Anh ngồi trên lạm dụng quyền lực, anh đứng dưới cũng làm theo. Từ trên xuống dưới không còn ai biết xấu hổ. Con cái thấy cha mẹ lợi dụng chức vụ làm giầu, lớn lên sẽ coi đó là luân lý bình thường! Ðứa nào không biết lợi dụng còn bị bạn bè chê là ngu dốt! Người chung quanh chứng kiến cảnh đó bao nhiêu năm nay, từ khi thời đại Hồ Chí Minh bắt đầu đã hơn nửa thế kỷ, cũng thấy quen dần và coi cảnh tượng đó là chuyện tự nhiên trong đời sống.

Tâm lý “quen dần với cái xấu” phá hoại cho truyền thống của dân tộc. Óc trục lợi mỗi ngày càng phát triển trong cả xã hội. Người nghèo khó chỉ chăm chắm làm sao kiếm được đồng tiền nuôi gia đình. Người khá giả cũng chỉ lo kiếm thêm tiền để không thua kém người khác. Tiểu gia hay đại gia, ai cũng chỉ lo kiếm tiền mà thôi. Học sinh nhìn thấy thầy giáo, cô giáo quá túng thiếu, có lúc phải lợi dụng địa vị nhỏ nhoi của họ bắt các em phải “học thêm.” Khi lớn lên các em sẽ coi việc kiếm tiền là mục tiêu lớn nhất của cả cuộc đời.

Nhưng dân tộc Việt Nam vốn không sống như vậy. Nguyễn Ðình Chiểu đã nhất định không nhận tiền do các quan cai trị người Pháp mang biếu. Người Pháp đã lễ phép giải thích rằng ở nước họ vẫn có tục lệ chính phủ trợ cấp các nhà văn lúc về già; họ chỉ đem phong tục đó áp dụng ở thuộc địa Nam Kỳ mà thôi. Nhưng Nguyễn Ðình Chiểu khẳng khái từ chối. Khi làm lễ truy điệu các chiến sĩ nghĩa quân nổi lên ở Cần Giuộc, cụ Ðồ Chiểu đã chỉ bày một cái bàn với chén nước, nén hương để quỳ lễ đọc bài văn tế.

Tinh thần “trọng nghĩa khinh tài” này là một di sản tinh thần của dân tộc, chắc chắn chúng ta sẽ không bỏ mất. Nếu hiện nay nhiều người đã quên nền luân lý cổ truyền đó, cũng chỉ vì dân Việt Nam đã phải sống nửa thế kỷ dưới một chế độ phá hủy đạo lý cổ truyền để theo một chủ nghĩa ngoại lai vớ vẩn. Cần gây nên một phong trào phục hồi văn hóa, chắc chắn dân Việt Nam sẽ nhìn thấy chúng ta phải sống như thế nào mới thật là một cuộc sống đẹp đẽ, văn minh. Chúng ta phải gây ngay một phong trào như vậy.

Ngay ở một nước tiến bộ kinh tế mà vẫn giữ được truyền thống như Nhật Bản, người ta cũng đặt vấn đề này. Năm 2006, cuốn sách bán chạy hạng nhất ở nước Nhật là một tiểu luận mang tựa đề Phẩm Cách Quốc Gia (Kokka no Kinkaku) của Mashahiko Fujiwara, bản tiếng Anh dịch là The Dignity of a State (số bán chỉ thua bản dịch cuốn truyện mới về Harry Potter). Trong vòng một năm người Nhật mua 2 triệu cuốn sách này. Có thể nói tác giả đã “lên án” tình trạng dân Nhật chạy theo văn minh Tây phương, nhất là văn minh Mỹ. Mashahiko Fujiwara (tên đọc ngược lại, theo lối Hán Việt là Ðằng Nguyên Chính Ngạn) kêu gọi người Nhật hãy trở lại với truyền thống cũ để khỏi “mất linh hồn.”

Là một giáo sư toán, nhưng Mashahiko Fujiwara chống lại quan niệm sống dựa trên lý trí thuần túy của văn minh Tây phương, mà một hệ quả là tinh thần duy lợi. Ông cho là truyền thống Nhật Bản không sống như vậy. Tổ tiên họ sống bằng tình cảm, không quá thiên về lý trí. Họ trọng nghĩa, khinh lợi.

Bây giờ, người Nhật sống ra sao? Trong một nửa thế kỷ qua, Fujiwara thấy đồng bào của ông chú trọng đến việc làm giầu nhiều quá, ảnh hưởng của kinh tế thị trường theo lối Mỹ. Nước Nhật đã thành công trên thị trường thế giới, nhưng họ đã bị ám ảnh quá nhiều về vật chất. Bây giờ là lúc họ đặt lại những câu hỏi căn bản, tự hỏi dân tộc họ phải sống như thế nào mới đúng.

Nhưng dân Nhật Bản còn may mắn, vì nền giáo dục của họ còn coi trọng luân lý, theo truyền thống Khổng Mạnh. Chế độ cộng sản đã phá hủy nền tảng tinh thần của dân tộc Việt Nam. Bây giờ, kinh tế tư bản thời hoang dã còn tiếp tay phá hoại trên nền luân lý nhiều hơn nữa. Vì kinh tế tư bản đặt trên căn bản duy lợi, với giả thiết rằng khi tất cả mọi người cùng lo kiếm lợi, kinh tế sẽ phát triển. Nhưng chế độ tư bản ở các nước Tây phương ra đời cùng thời gian khi các định chế dân chủ tự do bắt đầu xuất hiện. Chính nhờ được sống dân chủ nên người ta biết dùng luật pháp đặt ra những giới hạn trên tinh thần duy lợi. Cũng nhờ nếp sống dân chủ cho nên những tiếng nói bảo vệ đạo lý được tự do phát biểu. Người dân được phê phán những hành đồng gian tham của những người cầm quyền và giầu tiền. Hiện nay nước ta đang thiếu cả hai điều kiện đó. Vì những kẻ cầm quyền đang dùng quyền hành để kiếm tiền, trục lợi. Họ vừa bất chấp pháp luật, vừa khinh thường dư luận. Họ bịt miệng dân không cho phê phán, đã kiểm soát hết các báo, các đài, lại còn đàn áp các mạng thông tin Internet, bỏ tù các blogger.

Muốn phục hồi phẩm cách của dân tộc thì phải chấm dứt chế độ độc tài đảng trị này.

Nguồn: Người Việt

18 Phản hồi cho “Phẩm cách của dân tộc”

  1. nguenha says:

    Thật quá buồn (nôn)! Cho đến giờ nầy mà có người đem xe hơi,nhà lầu…đẻ làm bằng chứng cho Xả-hội VN phát triển! Mới đây thôi báo trong nước Dân Trí kể chuyện Bắc Giang: Bà hang nước nói với du khách,năm 2011 nếu cậu về đây,ở gốc cây đa củng có năm bảy chiếc Ô-tô đậu ở đó,xem ra gốing thời trước ,đem trâu cột dưới gốc.Bây giờ thì…tan nát!!Có chi mô tất cả củng đều từ Đất cả!! Từ tiền vay ODA (official-Developpement-Assistance),lải xuất không đáng kể ,dành cho các nước dưới mức nghèo khó,đa phần ở châu Phi,châu Á thì có A-phú -hản,VN..Các nước giàu , đóng góp vốn cho ngân hang thế giới (World-bank),từ đó sẻ phân phối theo chỉ tiêu ,nước nào nghèo thì vay nhiều.Giám sát xử dung quỷ ODA là World bank.Vì thế ở VN có đại diện thường trực của Cơ quan nầy.Nước Mỷ và Nhật là 2 nước góp vốn nhiếu nhất cho Quỷ nầy. Phải dài dòng như thế ,để một số người còn “múa may’ hiểu thế nào là ODA??
    Còn ngửa tay nhận quỷ vay ODA là còn đứng trong hang ngủ các nước có thu nhập dưới mức nghèo-khó!!Thì còn “lép-vế’! Nhà nước dung quỷ nầy để xây cầu ,đắp đê…thậm chí cho vay nặng lải,ăn hối lộ.Thêm vào đó các nước nhảy vào đầu tư,mục đích dùng nhân công rẻ…Từ đó xẩy ra tình trạng,người Ô-sin,chị bán hang rong…có Ô-tô,có con đi du-học…vì nhận được tiền bồi hoàn đất ,do giải tỏa mặt băng cho nhà máy,cho công trình …v..và v..v! Bởi thế mới có từ ngử “Đại gia đi chân đất”! Chưa hết,từ quỷ Đất đẻ ra nhiều tệ nạn Xả-hội.Có người cầm hang chục Tỷ đồng mua nhửng căn hộ sang trọng ở Hanoi,mua rồi,nay đa phần
    muốn bán lại, ,lý do không có tiền trả phí hang tháng,có nơi lên đến chục triệu. Bán nhà,mua nhà ở VN ,người ta không cần xét Tiền từ đâu?? Miển có tiền là mua. Vì thế có nhiều khi “thắng
    ăn cướp” ở gần ” thằng ăn trộm” là thế đấy! Tất cả chỉ là Sơ bộ nền KT VN. “Dân giàu thì nước mạnh” câu
    nói từ xưa.Nhưng ở VN, Dân đi xe-hơi,ở nhà lầu..còn Nước đi -ăn-XIN (ODA) !! Thật chua-chát!!

  2. tonydo says:

    Nếu tôi không lầm thì tác giả bài viết này (Ngô Nhân Dụng) là cây viết ác liệt nhất của báo Người Việt và có tên thật là Đỗ Qúy Toàn ( cùng họ với Tony tôi nhưng sao viết giỏi thế).
    Lại nếu không lầm, có đến cả vài chục năm về trước ngài này có qua Đông Âu và có nói với bà con bên đó là: VN là ngôi nhà dột nát, qúi vị cũng biết và muốn sửa chữa nó để giữ được nhà. Trong khi chúng tôi muốn giật sập nó đi để xây cái mới vì nó quá rệu rạo, sửa vô tốn kém, chẳng đi tới đâu.
    Nhà VN vẫn tồn tại đến hôm, chưa sập.
    Không những thế họ còn thoát ra khỏi cảnh đói kém ( không còn bo bo, củ mì nữa ), hôm nay thì xe cộ đầy đường, vi tính , phone tay, hàng hiệu không thiếu thứ gì. Nhà cửa mọc lên như nấm, cao ngất từng mây, sinh viên thì du học khắp thế giới, đặc biệt là ở Mỹ ( hiện có 15 ngàn du sinh VN).
    Về chính quyền thì từ chỗ biết đọc, biết viết nay 160 ủy viên TƯ đều có bằng đại học, lại có cả tiến sĩ Đức, thạc sĩ Mỹ, thêm cả phái chân yếu tay mềm, chưa kể tới mấy đồng chí nữ từ tận vùng cao, ngút ngàn mây phủ, họp TƯ nhưng vẫn nhớ Suối Ngàn với tiếng Khèn của vợ chồng A Phủ.
    Em hỏi thật các bác, nếu mấy chục năm trước VN thay đổi như Đông Âu thì con cái mấy bà bán bưng ngoài đường, bác xích lô, chị Osin, anh bốc vác có con cái đi du học Mỹ không?
    Thế rồi hôm nay còn ai phải lấy gầm cầu làm chỗ trú ngụ cho cả gia đình không?
    Nói trên trời dưới đất thì đoàn quân VN ta là số một.
    Học được cái Văn Hoá như người Nhật thì phải ít nhất tới đời cháu, đời chắt của ngài Ngô Nhân Dụng.
    Cho tới lúc cả hơn triệu khứa già VN ta đang sống ở Hải Ngoại chưa có được một phần tư cách của người Nhật thì: Chớ có dạy Văn Hoá làm người cho nhân dân trong nước, vì:
    SỢ LẠI HỚ THÊM BẬN NỮA.
    Chào Văn Hoá. Bác Tony.

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      Thưa Đổ Huynh,

      Việt Nam hiện đang ĐỨNG NHẤT về nghề ĐĨ ĐIẾM MÃI DÂM ở Đông Nam Á Và ở Mã Lai cho nên Đổ HuyNh nói đúng , thành quả CỦA ĐẢNG TA thành công MỸ Mãn!

      Phẩm cách dân tộc ta vì thế lên TẦM CAO MỚI rồi còn gì , không nước nào làm lại kể cả Thái Lan !

      Việt Nam hiện cũng đang ĐỨNG NHẤT về “Thị trường Cô Dâu ” ở Đông Nam Á.

      Thành quả Đổi Mới của Đảng ta thêm bước vượt bậc , tạo tình đoàn kết liên đới Đa quốc gia

      VIỆT NAM cũng đang ĐỨNG NHẤT về số thợ thuyền LÉN Ở LẠI sau khi hết hạn hợp tác lao động , nhất là tại Nam Hàn

      KẾ THỪA TRUYỀN THỐNG LÀM DÂN BỎ XỬ RA ĐI HÀNG TRIỆU TỪ THỜI QUÁ ĐỘ , Đổi Mới của ta tiếp tục phát huy xuất sắc TÌNH THẦN ĐUỔI DÂN BỎ XỨ

      CÁC CHÁU NGOAN BÁC HỒ , tốt nghiệp 12 năm đào tạo dưới hệ thống giáo dục có thời gian do anh Nguyễn Thiện Nhân, PHD , làm bộ trưỡng , đang ĐỨNG NHẤT về tình trạng TRỒNG CẦN SA MA TÚY ở Úc , ở Anh !

      Chấn động Năm Châu , Lừng Lẩy Điạ Cầu , Lời Bác xưa nay đã thành hiện thực !

      VIệt Nam cũng là nước cung cấp người đi ở đợ OSIN Đứng Đầu tại Đông Nam Á , qua mặt cả Phi Luật Tân suốt 1998—2011

      Giúp đở Nhân Loại là bổn phận hàng đầu của Dân Tộc ta dưới ánh sáng của Bác & Đảng mà Ở Đợ , không phải là đi giúp đở người ta chớ là gì !

      PHẪM HẠNH CÁCH MẠNG NGÀY CÀNG ĐƯỢC CŨNG CỐ NÂNG CAO

      ( Đổ Huynh muốn nữa còn nữa )

      ĐƯƠNG NHIÊN , Bọn MỸ Ngụy như Ngô Nhân Dụng làm gì mà có đầu óc nghĩ tới một ngày Việt Nam lừng lẩY 5 châu chấn động địa cầu với nghề Đĩ điếm ma cô như thế !

      Nếu được CM như Đông Âu , dân Việt Ta làm gì mà biết cầm súng bắn cán bộ đi quy hoạch đất đai như anh Viết anh Vươn.

      Cho nên mới nói…CÒN ĐẢNG LÀ CON NHIỀU CÁI NHẤT LÀ VẬY!

      Chào Tự Do_ Dân chủ Không Cộng Sản

      Kính

      • tonydo says:

        Ối bác Trọng Dân ơi! Bác ở trong nước, lại là người có Tâm nên bác thấy toàn cái xấu của chính quyền, cái thê thảm của thần dân nên bác cứ chửi em. Lại còn nghi em là DLV, Cò Mồi ăn tiền viết bậy.v.v.
        Thưa bác, những điều bác viết là trúng phóc, khỏi cãi.
        Tuy nhiên nếu bác ra khỏi Thiên Đường của đồng chí Trọng ( có người gọi là Lú ,( không phải em), vì hồi nhỏ Trọng thuộc băng Nghi- Tàm Quảng Bá, em thuộc nhóm Yên Phụ, gặp nhau ít lần nên biết Trọng tính hiền nhưng thông minh, tiếng Pháp giỏi hơn chúng em nhiều, lại hình như sau này thêm tiếng Nga, Anh nữa).
        Nếu đàn anh qua Mỹ thôi nhé để coi người Mễ Tây Cơ vượt biên lậu hàng ngày qua biên giới Mỹ để kiếm bạc cắc, tất nhiên nếu không bị bắt thì họ cũng phải làm những công việc nặng nhọc mà con dân VN ta đếch thèm làm. Còn nếu bác lao qua các tỉnh vùng biên giới với Mỹ thì ôi thôi, hoa Hồng, hoa Tím, hoa Thược Dược không thua gì phố Đèn Đỏ Nguyễn Chí Thanh Hà Nội.
        Còn nếu dư thời gian nhảy tuốt xuống Mexico City thì bác sẽ gặp ngay những ngài cảnh sát, bạn dân tham nhũng ra mặt, khỏi che dấu gì cả ( VN các bố cs còn che tiền hối lộ).
        Xa nữa xuống tận Ba Tây, Columbia, Peru, Ác giang Ti na.v.v bác sẽ gặp những khu ổ chuột, mái tôn nóng hừng hực, người ép với người như nêm cối.
        Những nước này chưa từng bị cai trị bởi đảng CS.
        Lại nói tới các em đi kiếm tiến ở nước ngoài từ nghề vú em, tới nghề lao động, ngay cả nghề không vốn trời cho đi chăng nữa thì VN ta khó qua mặt người bạn Á Châu Phillipine. Họ có mặt khắp thế giới và nhiều hơn VN ta gấp bội.
        Cái quan trọng là nước họ đã không có chiến tranh từ năm 1945 và là đồng minh chí cốt với Mỹ, không CS.
        Anh Thái Lan thì mới đây thôi chứ mấy chục năm về trước, các em xinh như mộng, dễ thương như mèo thì không ai qua mặt được họ.
        Thưa bác nói như vậy không có nghĩa là em đồng tình với chính quyền VN, họ còn quá nhiều chuyện để làm và làm gấp vì dân số gia tăng một cách đáng kể, sức cạnh tranh của VN ta là quá yếu, Văn Hóa thì mãi vẫn không tìm ra bản sắc VN.
        Điều mà họ phải làm ngay bây giờ là phải có quan hệ thật tốt kể cả (đặc biệt)với Mỹ thì kinh tế mới thoát ra khỏi bờ vực thẳm và có Mỹ bên cạnh thì dù gì bác Tàu Chệt cũng hơi rét.
        Kính bác.

      • Nguyễn Trọng Dân says:

        @ Đổ huynh

        Đổ Huynh đã hai thứ tóc trên đầu , chẳng lẽ bây giờ muốn cùng với Qua đi khắp năm châu bốn bể kiếm xem nước nào còn có kỷ lục gái nghèo thì làm đĩ điếm & trai bần thì làm ở đợ còn CAO hơn xứ ta ngay bây giờ để an ủi tuổi về già hay sao?

        Dân mình đang nghèo đói làm đĩ làm bồi bị nhục mà cứ an ủi không sao , thằng khác còn nhục hơn mình , đó phải chăng là cái lý luận của người tự nhận mình có duyên nhất xứ Bắc kỳ?

        Cái lý luận như vậy của Đổ Huynh nên để cho mấy thằng ngố lính lác tốt nghiệp trường Đảng của anh Huynh chớ còn như Đổ Huynh , dầu gì cũng ngang hàng vai vế với Trọng Lú , hà tất phải bon chen đính chính , ví dụ ầu ơ

        Bây giờ bàn tiếp chút xíu…

        Tình trạng trẻ em thiếu nữ Việt Nam bị buôn bán đại trà đang gia tăng đến mức chống mặt nhất là trong hai năm gần đây…

        Mặc dù Cộng sản che dấu lắm liếm , các tin tức từ Mã lai, Singapore , Cao miên vẫn dồn dập liên tiếp đưa tin

        Riêng giờ ở Singapore, Ma lai điếm Việt Nam tràn lan mọi ngã

        Tình trạng bán trẽ em thiếu nữ Việt Nam qua biên giới phía Bắc cũng bắc đầu gia tăng kinh khũng

        Riêng về phía Bắc , các em không có đường trốn chạy & thuờng xuyên dẫn đến tử vong vì bệnh tật hoặc do đánh đập

        Đang thu thập thêm dữ liệu nhưng sự thể THIỆT KHÔNG THỂ ĐÙA , TÌNH HÌNH NGÀY CÀNG TỆ HẠI

        Máu mủ một nhà , của đau con xót

        Đổ huynh không thấy đó sao?

        Hay là Đổ Huynh đang cười vui trên thận phận dân đen giống như BỌN TƯ BẢN ĐỎ HIỆN NAY _ đang đạp cả dân tộc để sống tốt hơn?

        Ki’nh

  3. nvtncs says:

    Phẩm cách cái con em mờ e me nặng gì dân VN!!
    Muốn có phẩm cách, phải tự cường, phải độc lập.
    Suốt cả một lịch sử làm nô lệ, hết Tầu rồi lại đến Tây; 200 năm phân tranh.
    Suốt cả một thời cận đại chiến tranh huynh đệ, xin súng Tầu, súng Nga, súng Mỹ, giết nhau.
    Thời bình, đã 38 năm rồi, mà vẫn nghèo, lãnh đạo vẫn ngửa tay xin tiền ngoại quốc.
    Đàn bà thì lấy ngoại quốc, kẻ thấp cổ bé họng, lấy chồng già, ế vợ, đài loan, đại hàn, để tránh cảnh nghèo thì còn hiểu được và thông cảm cho, nhưng con giầu như con Hồng Nhung, bắc kỳ 75, thì đi lấy Mỹ. Mỹ là kẻ thù, hận nghìn thu với nó kia mà, tại sao bắc kỳ 75 lại đi lấy nó nhỉ? Thế mới biết là lũ bắc kỳ 75 giả dối; đánh cho Mỹ cút rồi lại chạy theo nó, lấy nó, thì đánh làm éo gì cho khổ con cái dân đen!

    Ấy thế mà lúc nào cũng lôi tổ tiên ra xưng hùng. Thật là một lũ mơ hồ, sống trong ảo tưởng.

    Muốn có phẩm cách thì ít nhất cũng phải bắt đầu bằng biết xấu hổ đã chứ.

  4. Minh Đức says:

    Trích: “chỉ vì dân Việt Nam đã phải sống nửa thế kỷ dưới một chế độ phá hủy đạo lý cổ truyền để theo một chủ nghĩa ngoại lai vớ vẩn”

    Người Trung Quốc họ có thể cãi là hiện nay chính quyền của họ không theo chủ nghĩa ngoại lai vớ vẩn mà cai trị theo lối Pháp Gia mà Tần Thủy Hoàng đã áp dụng. Như thế là cai trị theo lối Trung Quốc chứ không phải là ngoại lai.

    Còn CSVN thì sẽ nói rằng họ cũng cai trị theo lối nhà Tần là vì đó là văn hóa Á Đông, vì văn hóa Tây phương không thích hợp với Việt Nam.

    Họ quên một điều là nhà Tần đã bị lật đổ vì người dân đồng khởi. Người dân đồng khởi có nghĩa là bất thần toàn dân nổi dậy cùng một lúc. Điều này đã xảy ra với chế độ Gaddafi. Tại Lybia, bỗng nhiên người dân nổi dậy khắp nơi. Những người nổi dậy đó không cùng một tổ chức, không do một chỉ đạo chung, họ chỉ thấy kẻ khác nổi dậy thì họ cũng nổi dậy, giống y hệt như Lưu Bang, Hạng Vũ nổi dậy vì thấy Trần Thiệp nổi dậy trước tiên rồi nhiều nơi khác nổi dậy theo. Tại Syria tình trạng cũng tương tự. Bỗng nhiên người dân đồng khởi. Người ta ước tính hiện nay tại Syria, với số lực lượng nổi dậy khoảng hơn 100 ngàn tay súng, nhưng có khoảng hơn 1000 nhóm khác nhau.

    Dù là ngoại lai hay không ngoại lai thì hiện tượng người dân đồng khởi là do chính quyền cai trị bất công, bất chấp đạo lý, chỉ ỷ vào sức mạnh mà đàn áp. Không tin thì hỏi anh Đặng Ngọc Viết mà xem.

    • Hoàng says:

      Câu nói sau cùng của MĐ thật là loại người láo cá.Bài viết chỉ nói lên cái bấc công trong một xã -hội.Nhất là xã-hội của bọn csvn buôn-dân,bán-nước,bài viết cũng muốn người dân có đủ lý-trí để đạp đổ bọn thái-thú bắc bộ.
      Không tin thì hỏi người đã qua đời là ý gì…đừng ỷ là mình biết viết là muốn xuyên tạc sao cũng được là điều không đúng.

  5. TUYẾT NGÀN says:

    PHẨM CHẤT DÂN TỘC

    Nước ta vốn họ Hồng Bàng
    Tin người nên phải lang bang lâu rồi
    Tin người khiến hại mình thôi
    Tự tin không có, tầm người để tin
    Lâu rồi mê miết chuyện tin
    Cùng nhau trói buộc điều tin rõ ràng
    Xưa thì còn tổ vua Hùng
    Rời đi xa tổ mới vương nỗi niềm
    Giờ mong tìm lại cái tin
    Chỉ toàn thần thế, đồng tiền mà thôi
    Có chi đâu phải bồi hồi
    Bụng làm dạ chịu dễ nào trách ai

    TRĂNG NGÀN
    (22/9/13)

  6. Antran says:

    Tác giả bài nầy có tư tưởng quán triệt đạo lý làm người! Quá hay, xin nhiệt liệt khen ngợi! Ước gì Việt Nam có thêm nhiều người hiểu như tác giả trên thì nước Viêt còn lo gì mất nước vào tay “giặc tàu”. Lo gì mà nước Việt phải cuối đầu dưới băng đảng “đười ươi” cai trị dân mà không dám đứng lên giải phóng!

  7. Độc nhản 2 says:

    “Trên 30 năm theo đảng tôi chưa từ chối nhiệm vụ nào đảng giao cả” . Thật ra câu nây là Nguyễn T Dũng học thuộc lòng của Đỗ Mười, bọn CS luôn là những con VẸT(vẹc) biết nói tiếng người mà thôi, chúng tham quyền cố vị , bởi vì “có quyền mới có tiền ” ( CS ) trong khi Tư Bản “có tiền thì có quyền”. Xả Hội CS chọn lý lịch, Hồng hơn Chuyên đễ lảnh đạo. Không có gì nghịch lý ở đây cả, quy luật tự nhiên khi 14 tuổi anh đi du kích rồi được làm Y Tá leo lên chức Thủ Tướng thì anh biết gì về Luật và Kinh Tế mà anh ngồi xổm trên đầu 87 triệu dân, làm sao đất nước VN bằng 5 Châu bốn Bể được?

  8. Vũ duy Giang says:

    Vì vậy mà XHCN có châm ngôn:

    “Thứ nhất: TIỀN tệ
    Thứ nhì: HẬU DUỆ
    Thứ ba: QUAN HỆ
    Thứ tư: TRÍ TUỆ”

  9. Phan Huy says:

    Đảng Bạch Tuộc

     Trong lịch sử bốn nghìn năm suy thịnh
    Chưa thời đại nào thống khổ điêu linh
    Như ngày nay thời đại Hồ chí Minh
    Dân tộc Việt Nam đau thương quằn quại.

    Bởi Cộng sản như một loài yêu quái
    Mất hẳn tính người, thiếu vắng lương tri
    Mà gian manh bạc ác chẳng ai bì
    Đang thô bạo và độc quyền trị nước.

    Chúng bám chặt trên hình hài tổ quốc
    Từ trung ương xuống đến tận xã phường
    Trong nhân dân, quân đội, cả học đường
    Bằng những cái vòi như con bạch tuộc.

    Con bạch tuộc thật vô cùng ngang ngược!
    Nhân danh là cấp uỷ đảng lưu manh
    Thu tóm trong tay tất cả quyền hành
    Ngồi xỗm lên quốc hội, chính quyền, và hiến pháp.

    Con bạch tuộc là một loài ăn tạp
    Nuốt tất cả những gì trên cõi thế gian
    Từ đất đai, nhà cửa đến bạc vàng
    Và hút máu cả người dân cùng cực.

    Cả dân tộc trong lầm than áp bức
    Thành mồi ngon cho bạch tuộc tham ăn
    Ngất ngưỡng lầu cao nhìn xuống đám dân đen
    Bạch tuộc cười thầm, say sưa khoái trá:

    “Ai bảo các ngươi tin vào đồ giã
    Chế độ việt ưu, xã hội thiên đàng
    Để bây giờ đây đã mắc phải ngàm
    Khó lắm con ơi, đừng hòng chạy thoát!”

    Bạch tuộc đâu biết tình hình nay đã khác
    Thế giới năm châu gió đã đổi chiều
    Và đồng bào phẫn nộ đứng vùng lên
    Quyết giành lại tự do, đòi quyền sống.

    http://fdfvn.wordpress.com

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      VIẾT! VIẾT NỮA BÀN TAY KHÔNG NGỪNG NGHĨ !

      Viết! Viết nữa bàn tay không ngừng nghĩ
      Cho Tự Do Công LÝ được nêu cao
      Cho Dân Chủ bùng lên vẩy tay chào
      Cho Đất Nước tiêu tan loài Cộng Phỉ !

      Viết! Viết nữa bàn tay không ngừng nghĩ
      Cho Văn Minh_ Dân Trí được lên ngôi
      Cho Biên Giới_ Biển Đảo được phục hồi
      Cho CHÍNH NGHĨA QUỐC GIA thêm cao quy’ !

      Viết! Viết nữa bàn tay không ngừng nghĩ
      Cho đồng bào cày cấy được an tâm
      Cho cửa nhà yên ổn cảnh tơ tằm
      Cho Tôn Giáo sạch trơn loài ma quỶ !

  10. nguenha says:

    “muốn phục hồi phầm cách của Dân tộc thì phải chấm dứt chế độ độc tài toàn trị nầy”,quá đúng! Thuở tôi
    còn đi học,tôi còn nhớ có một hôm nhà có Giổ,Mẹ tôi đưa cho chị ở( người giúp việc) tiền chợ, gấp nhiều lần ngày thường,chị thưa với mẹ tôi : thưa bà,ngày thường con đi chợ it tiền ,con mua sắm dễ,nay tiền nhiều,xin bà chỉ bảo,chứ con không dám đâu !! Đó là nhân cách của người giúp việc sống dưới chế độ Xả hội không có “Bác Hồ”. Bây giờ thì quá loan,Bác sống mải trong Sự nghiệp ăn gian-nói thừa!! Khả năng chỉ làm được
    5 Xu,mà cứ nhận 5 tỷ! vì sau lưng có Đảng!! ” Trên 30 năm theo Đảng tôi chưa từ chối nhiệm vụ nào Đảng giao cả’(NTD).Xem ra nhân cách Lảnh đạo cs thua xa người dân bình thường dưới thời phong kiến.

Phản hồi