WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Sám hối

 sam hoiTrong lần nói chuyện với Mặc Lâm đài RFA nhà văn Trần Mạnh Hảo người đã bị cho ra khỏi đảng CS và đuổi khỏi biên chế nhà nước nói về “Hiện tượng sám hối” của những người cộng sản phản tỉnh đã giác ngộ trước những việc làm sai lầm trong quá khứ, có người đã can đảm sửa sai, có người mới chỉ dám nói lên sự thật, nhưng dù sao họ cũng đã nói lên được cái sai của họ để cho mọi người suy ngẫm. Và nhà văn Trần Mạnh Hảo phân tích:

“Theo tôi thì chuyện người ta già, người ta về hưu, khi nhìn thấy cõi chết thì người ta thường quay lại kiểm điểm cuộc đời và con người dù tàn ác đến đâu thì tạo hóa cũng cho một chút xíu lương tâm có thể nó đã ngủ quên cả cuộc đời nhưng khi về già, khi gần chết thì nó thức tỉnh. Chút xíu đom đóm lương tâm đó lập lòe trong tâm hồn con người mà cả đời họ làm ác, có thể nó thức tỉnh, nó làm cho người ta ân hận sám hối cho nên người ta nói lên sự thật, nói lên những điều thật nhất mà suốt đời không có cơ hội để nói…

“Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An là một người suốt cuộc đời theo cách mạng, theo cộng sản nhưng khi nghĩ hưu rồi thì cũng phải nói lên sự thật.  Thà ông như vậy tôi có thể trọng ông ấy hơn là những người cứ câm miệng suốt cả cuộc đời vì lương tri trong người họ không trổi dậy. Nói cho cùng khi lương tri không thức tỉnh trong tâm hồn họ thì họ sống cả cuộc đời không lương tri, không lương thiện”. (RFA online ngày 7-1-2012)

Thi sĩ Chế Lan Viên, trong cuộc đời đi theo cách mạng đã là một người tích cực tạo ra cái nghiệp là có biết bao người vì nghe lời ông khuyến dụ nên đã bỏ thây nơi chiến địa mà công trạng của họ sau này không được ai đoái hoài. Nhà thơ đã bị mặc cảm tội lỗi ray rứt.

“Có một điều đáng kinh ngạc là Chế Lan Viên có thể là người duy nhất thừa nhận rằng do những dòng thơ tuyên truyền ca tụng của ông mà hàng ngàn con người đã chết trong Mậu Thân. Đây có thể nói chính xác là lời sám hối của một người có lương tri dám nhìn sự thật về tác hại của những lời giả dối của mình trong thơ ca…

“Ai? Tôi! (Thơ của CLV)

Mậu Thân 2.000 người xuống đồng bằng

Chỉ một đêm, còn sống có 30

Ai chịu trách nhiệm về cái chết 2.000 người đó?

Tôi!

Người viết những vần thơ cổ võ”.

(RFA online ngày 12-1-2012)

Cũng trong trận tổng tấn công Tết Mậu Thân ở Huế năm 1968, Lê Minh, người tư lệnh chiến trường đã có can đảm nhìn nhận trách nhiệm, nhưng rồi không biết ông Lê Minh có nhận hình phạt nào tương xứng với tội lỗi của mình bằng hành động cụ thể hay chỉ có sự cắn rứt của lương tâm với vài dòng trong hồi ký!?

“Tôi thấy cần phải nói đến một điều đáng buồn. (Về) Sự tang tóc trong biến cố Mậu Thân (…) Còn lại một mặt của vấn đề, việc trừng trị những người có tội ác với nhân dân (sic) đã nổi dậy. (…) Rốt cuộc là đã có những người bị xử oan trong chiến tranh. Dù lý do thế nào trách nhiệm vẫn thuộc về lãnh đạo, trong đó có trách nhiệm của tôi”. (Đàn Chim Việt online ngày 26-3-2008)

Có những người khi còn trẻ đã hăng hái theo đảng CSVN như ông Nguyễn Hộ, từng là một đảng viên kỳ cựu thấy rằng cái đảng mà mình tích cực phục vụ đã không như hoài bảo của mình lúc tham gia nên sau khi về hưu ông cùng một số đồng chí thành lập “Câu Lạc Bộ Những người Kháng chiến cũ” ở Sài Gòn lên tiếng chỉ trích chính quyền cộng sản nên đã bị bắt, khi được thả ra ông tuyên bố từ bỏ đảng. Trong lời mở đầu cuốn “Quan điểm và cuộc sống” ông viết:

“Tôi làm cách mạng trên 56 năm, gia đình tôi có hai liệt sĩ…, nhưng phải thú nhận rằng chúng tôi đã chọn sai lý tưởng: cộng sản chủ nghĩa. Bởi vì suốt 60 trên con đường cách mạng cộng sản ấy nhân dân Việt Nam đã chịu hy sinh quá lớn lao, nhưng cuối cùng chẳng được gì, đất nước vẫn nghèo nàn lạc hậu, nhân dân không có ấm no và hạnh phúc, không có dân chủ tự do. Đó là điều sĩ nhục”. (RFA online ngày 4-7-2009)

Cụ nhạc sĩ Tô Hải, một nhạc sĩ tài hoa với “Nụ cười sơn cước” sau bao nhiêu năm là một đảng viên tích cực “dối mình, dối người” cảm thấy mình hèn nên cụ đã giải bày tâm sự trong “Hồi ký của một thằng hèn” và sửa lỗi bằng việc cụ đã tích cực viết bài “xét lại chống đảng” vì cụ cho rằng:

“Còn tôi, ở cái tuổi ngoài 70, chẳng còn gì để mất, lại được sự cổ vũ của một số lớn bạn bè , tôi cứ “nổ” khi có điều kiện….55 năm miệng bị lắp khóa kéo, nay đã già, đã về hưu, có chia xẻ với bạn đọc những hồi ức của đời mình thì cũng chẳng cần phải e ngại các lời ong tiếng ve rằng mình vì tư lợi, muốn kiếm chác cái gì đây”. (HKCMTH trang 53)

“Quan trọng hơn, tôi đã nhận ra cái nhục của một thằng suốt đời ăn theo, nói leo, nói dối, đã nhìn thấy bộ mặt thật của cái chủ nghĩa bất lương mà tôi đi theo một cách vô tình và bất đắc dĩ, không dám rời bỏ nó”. (HKCMTH  trang 301)

Bằng ý thức và hành động phản tỉnh tích cực nhất là luật gia Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó chủ tịch MTTQ Tp Sai Gon, ngày trước ông đã tham gia “cách mạng” chống lại chính quyền Sài Gòn, nhưng rồi sau 45 năm theo đảng CS ông đã “sám hối” qua bài viết “Ai biến chất chính trị…” với lời thống thiết như sau:

“Viết đến đây, tôi cảm khái ngước mặt lên trời và than rằng: “lịch sử ơi, sao chơi trò trớ trêu và cay đắng quá vậy. Ta đi chống chế độ cũ đàn áp nhân dân, nay ta lại gặp cảnh cũ như là trong cơn ác mộng!…

“Nhân dân Việt Nam trải qua biết bao hy sinh của các thế hệ để mong ước có một chế độ xã hội tốt đẹp hơn nhưng nay lại có nhiều điều còn tệ hơn chế độ cũ”. (Bauxite Việt Nam online ngày 2-5-2012)

Sau khi ông Lê Hiếu Đằng viết bài “ Suy nghĩ trong những ngày nằm bệnh” thì liên tiếp bị các cây viết “lề đảng” hè nhau đánh hội đồng túi bụi mà điển hình là Thơ ký tòa soạn báo Đại Đoàn Kết Hà Trọng Nghĩa qua bài “Khi người bệnh sám hối”:

“Không ai muốn bệnh, nhưng nếu “sám hối” trên giường bệnh một cách tiêu cực sẽ là rất không nên”. (Báo Mới online ngày 23-8-2013)

Và Linh Nghĩa, của báo Công An online thì cho rằng:

“…ông Lê Hiếu Đằng gọi hành động sám hối của mình là “Tính sổ” với đảng CSVN…

“Nội dung đoạn này chủ yếu Lê Hiếu Đằng kể về “lòng yêu nước của mình” nhưng thực chất là sám hối…

“Tự mãn về thành tích trong quá khứ, phủ nhận, bỏ qua thành quả cách mạng, sự hy sinh của đồng bào, đồng chí, ca ngợi chế độ cũ, sám hối về chính trị, chia rẽ nội bộ lãnh đạo đảng…” (CANDonline ngày 24-8-2013)

Cùng một tâm trạng với những người đã từng tham gia vào đảng CSVN, ông Nguyễn Trung, nguyên Đại sứ của CSVN tại Thái Lan và Úc trả lời phỏng vấn của hai phóng viên Lê Ngọc Sơn và Phương Loan đăng trên tờ Sinh Viên Việt Nam ngày 26-12-2008 bày tỏ nỗi lòng như sau:

“Nếu được phép nói thẳng thắn suy nghĩ của tôi về chính thế hệ mình, xin thưa: Trong sự chuẩn bị cho thế hệ trẻ hôm nay trước thách thức mới của đất nước, thế hệ đi trước – trong đó có tôi – đã phạm nhiều lỗi lầm, làm cho thế hệ trẻ ngày nay của đất nước ta bị chậm trễ. Cá nhân tôi thực sự ăn năn về điều này.

“Tôi cho rằng thế hệ chúng tôi đã phạm không ít lỗi, do nhiệt tình cách mạng, do sự bất cập”. (Người Việt ngày 31-12-2008)

Hai anh em ông Huỳnh Nhật Hải, Phó chủ tịch UBND Tp Đà Lạt và Huỳnh Nhật Tấn, Phó giám đốc trường đảng CS Lâm Đồng, là gia đình có truyền thống cách mạng, nhưng sau bao nhiêu năm tham gia hai ông đã thấy được sự sai lầm của mình nên đã từ bỏ đảng CS và đã tâm sự với Bác sĩ Phạm Hồng Sơn như sau:

Huỳnh Nhật Hải: “Bây giờ nhìn lại con đường chúng tôi đã đi trước 1975 là một con đường sai lầm. Sự nhiệt huyết lúc đó của chúng tôi đã đem lại bất hạnh hơn là hạnh phúc cho dân tộc”.

Huỳnh Nhật Tấn:“Tôi có lỗi với dân tộc. Chính cái hăng hái, nhiệt huyết của tôi đã góp phần dựng nên chế độ độc tài hiện nay, đã vô tình đem lại sự đau khổ hiện nay…tôi cũng đã vô tình góp công sức đưa những người mang danh “cách mạng” nhưng thực chất là vì quyền lực tới phá bỏ một chế độ đã được xây dựng trên những căn bản về tự do, dân chủ và nhân bản tại miền Nam Việt Nam”. (Dân Làm Báo online ngày 29-4-2012)

Hiện tượng sám hối trong đảng CS được TBT Nguyễn Phú Trọng đặc biệt quan tâm nhất là trong bài phát biểu về xây dựng, chỉnh đốn đảng mà ông đọc ở Hà Nội ngày 27-2-2012 như sau:

“Có người công khai bày tỏ ý kiến trái với Cương lĩnh, Điều lệ đảng, làm trái nguyên tắc tổ chức sinh hoạt đảng, thậm chí có người “sám hối”, “trở cờ”, tình trạng tham nhũng, quan liêu, xa dân, tổ chức không chặt chẽ, nhiều nguyên tắc của đảng bị vi phạm”. (Bauxite Việt Nam online ngày 29-2-2012)

Theo nhà văn Trần Mạnh Hảo thì có những quan chức cao cấp khi còn đương chức đương quyền thì ngậm miệng chẳng dám nói ra, khi về hưu nhưng lương tâm còn cắn rứt nên mới dám thốt lên lời sám hối muộn màng. Những người cộng sản tử tế thì đã sám hối, còn đảng cộng sản thì chưa, Phó thủ tướng Trần Phương nêu thắc mắc:

“Nhưng đảng cộng sản của chúng ta từ khi sinh ra đến giờ toàn nói dối mà không biết tại sao đảng không biết ngượng, không biết xấu hổ, không biết sám hối?”. (RFA online ngày 7-1-2012)

© Đại Nghĩa

© Đàn Chim Việt

10 Phản hồi cho “Sám hối”

  1. lethan says:

    Nguyễn Văn Trấn- Chỉ Huy Trưởng Kiêm Bí Thư Quân Ủy Quân Khu 9 (1947); Chủ Nhiệm Văn Phòng Phó Thủ Tướng; Chủ Nhiệm Ủy Ban Kế Hoạch Thống Nhất Toàn Quốc (1962-1974): “Tội ác của chế độ này thật nói không hết”.

  2. Haile says:

    Thử đặt mình vào cương-vị của các Cố, Cựu đảng viên Việt cong nầy. Cũng chính là những thành-viên tích-cực hạng xuất-sắc nhất, một trong những “Tóp” đảng viên Việt cong lái máy bay, đã và đang chở Nhân-dân Việt-Nam đi tìm bải đáp Xã-Hội Chủ-Nghĩa. Chính Họ hơn Ai hết. Đã biết rõ trên Bản-đồ bay không cò ghi vị-trí ở đâu, và cũng không tìm thấy nơi nào trên Địa-cầu có sân bay XHCN ! Nhưng Họ cứ hăng-say tích-cực gia-tốc. Hết “Tốp” nầy, đến “Tốp” nọ. Nhân-dân đã vào trong máy bay rồì, cửa sổ hai bên đóng kín. Muốn hay không cũng phải ngồi yên. Thời gian bay đã 80 năm. Mỗi lần thay phiên, biết bao nhiêu Người lái “Về vườn”, và bao-nhiên Nhân-dân đã chết. Nhưng vẫn Máy bay củ. Chỉ cải-tiến cảnh-quang buồn lái lộng-lẫy, đời sống người lái giàu sang. Để tiếp-tục bay. Máy bay có rớt vì quá củ hay kỷ-thuật lạc hậu, Sự hy-sinh to lớn, tổn-thất lâu dài cũng chỉ Nhân-dân gánh chịu. Máy bay rớt, máy bay tan xác. “Tốp” bay (Người lái Việt cọng) đang lái tất cả được (bí-mật) trang-bi dù. Họ có thể rời máy bay an-toàn trước khi máy bay rớt. Người chết theo máy bay trong tương-lai cũng chỉ là Nhân-Dân Việt-Nam mà thôi !!! Lẽ ra Họ là những người dã phải làm ra “Sự-cố” kỷ-thật buộc máy bay phải đáp khẩn-cấp xuống phi cảng tự-do khi Họ đang lái. Dù cho máy bay tan-tành vì bắt buộc phải đáp khẩn-cấp do sự-cố kỷ-thuật nhân-tao bất-đắc-dĩ đi nữa, vân có lợi cho Nhân-Dân Việt-Nam muôn phần. Khi về vườn , cũng như lúc rời tay lái mới nói. Máy bay đã lạc hướng và không còn khả-năng đáp. Chỉ rớt khi hết nhiên-liệu, hay bi tấn-công. Khi các Ổng nầy đã cùng chung thân-phận như người Dân đã ngồi trong Máy bay mới Sám-hối !!!
    Dù cho tập-thể đảng-viên Việt cọng đã về vườn. Cã những Vị đã chết đội mồ về “Sám-hối” tập thể trước Nhân-Dân. Cũng không thể nào ngăn cản hay đổi hướng chuyến bay “Định-mệnh” không có bải đáp ! Mặc dù có cả “Tốp” người lái nhưng không có ai có chức-năng “Cầm càn” tại chỗ trong buồng lái. Máy bay cứ bay theo “Mệnh-lệnh” vô tuyến từ…….điều khiễn ! Vây có sám-hối hay không có sám-hối cũng thế thôi. Máy bay vẫn tiếp-tục bay cho đến khi nào hết nhiên-liệu (Nhân-Dân Việt-Nam kiệt sức). “Tốp” lái máy bay Việt cọng báo cáo xong. Hệ-thống điều-khiển ha cánh của máy bay trở lại bình thường. Lúc nầy “Tốp” người lái máy bay mới biết Ai là người “Cầm càn”. Chính ngưiời “Cầm càn” lúc nầy sẽ chỉ-huy điều-khiễn theo lệnh từ….. cho máy bay hạ cánh đáp xuống Phi-trường nào, ở đâu. Chỗ đó là phi-trường XHCN ! Vậy “Sám-hối” còn ý nghĩa gì ?

  3. nghienphan says:

    Bài viết trung thực, nên đọc và phổ biến.

  4. MotKhucRuot says:

    Sám hối để những tên khác phong Thần , phong Thánh . Một tên tướng cướp có thể sẽ sám hối khi ngồi trong tù chờ cái chết , nhưng nếu hắn ta còn tung tăng làm một tên tướng cướp thì hắn ta xem hành động giết người cướp cũa là lý tưởng , là phú quý vinh hoa cho bản thân hắn . ” Ngưu tầm mưu , Mã tầm mã ” , chó má súc sanh thì tìm loài súc sanh chó má . Một người đạo đức lương thiện không thể nào đi theo những tên vô luân , giết người , lừa bịp , vu khống , dối trá . Bọn CS VN phạm không biết bao nhiêu là tội ác , giết hại không biết bao là người dân vô tội từ khi tên chó má , súc sanh HCM về VN , tham gia vào cái đãng đó là chấp nhận , tự nguyện phạm tội ác , xem tội ác là phương tiện để phục vụ cho cái cứu cánh đê hèn , ích kỷ cũa bản thân . Chĩ có loài súc sanh mới phục vụ cho cái bọn dí súng ép con gái , con dâu vu khống , chụp mũ cha đẻ , cha chồng hiếp dâm , xưng mày tau . Lời nói cũa bọn chó má súc sanh không bao giờ có giá trị đạo đức .
    Khi đồng minh xữ án tội diệt chũng cũa những tên lãnh tụ Đức Quốc Xả , người ta thấy những giọt nước mất hay những ngương mặt kinh ngạc trước những bằng chứng tội ác cũa bọn chúng . Bọn đó có thể Sám Hối , Hối hận nhưng không ai động lòng với những hành động sám hối cũa bọn chúng . Vì ,bọn chúng sẽ không bao giờ sám hối nếu còn quyền , còn chức .

  5. DâM TiêN says:

    Ông cờ hoa đế quốc Mỹ ơi…
    Trăm tội đổ vào đầu ông đấy !
    Vì sao ông đem ông Hồ chú Giáp về cướp quờn làm chi…

    Đế quốc chả nhời : Ừ, ta0 mang ông Hồ về làm cộng sản
    có lợi cho ta0 đây! Cộng sản mà làm theo tao, thì OK!

    Còn tí xíu nữa là xong việc, ta0 sẽ bảo CS nó ngoan, nhá!

  6. Nguyễn Văn says:

    Những người cộng sản tử tế thì đã sám hối…
    Làm sao định nghĩa “người cộng sản tử tế” đây? Đã tử tế thì sao lại sám hối? Đã tử tế sao đi theo cộng sản? Các ông cộng sản về già gần đất xa trời hết quyền lực mới lên tiếng sám hối, có phải để minh oan là mình lầm, là bị đảng lừa? Tại sao không sám hối khi còn trẻ để còn cơ hội chuộc tội mà đợi lúc về già? Lời sám hối này có phải lại là lời nói lừa dối nữa không?
    Đừng lên tiếng mà hãy hành động. Hãy hành động như hai anh em ông Huỳnh Nhật Hải và Huỳnh Nhật Tấn. Vì chỉ có hành động thì mới lấy lại lòng tin nơi những người đã bị các ông lừa chứ chỉ nói suông thì các ông cũng đã từng nói láo cả đời rồi, chẳng ai tin đâu.

    Nhưng đảng cộng sản của chúng ta từ khi sinh ra đến giờ toàn nói dối mà không biết tại sao đảng không biết ngượng, không biết xấu hổ, không biết sám hối?
    Biết hỏi thế thì đâu có phải bị lừa? Biết hỏi thế thì lời sám hối có phải là lời sám hối lừa dối? Biết hỏi thế mà còn theo cộng sản sao cũng không biết ngượng? Biết đảng nói dối từ lúc sinh ra mà vẫn theo rồi đợi khi về già mới sám hối? Nói thế thì ai tin? Khi không còn “ăn” được nữa thì sám hối trở về con người tử tế? Các ông hãy vào lăng Ba Đình mà sám hối.
    Đúng là con người cộng sản.

  7. lethan says:

    Bài viết hay, cần lưu trữ làm tài liệu .

    Riêng đại hung thần Võ nguyên Giáp bàn tay nhuốm đầy máu người dân Việt thì không hề một chút ăn năn về tội lỗi tràn đầy trong quá khứ :

    Trong cuộc phỏng vấn với đài truyền hình Mỹ năm 1995, khi được nêu vấn đề : 20 năm sau khi Cuộc Chiến Ba Mươi Năm đã chấm dứt, mà bây giờ người ta có thể phối kiểm được là qua hai cuộc chiến vừa qua có từ 3 triệu rưỡi đến 4 triệu người chết, ông (Tướng Giáp) có hối tiếc hay không?

    Tướng Giáp vẫn trong bộ quân phục cố hữu đã trả lời bằng tiếng Pháp là “Không chút nào! Tôi không hối tiếc chút nào ” .

  8. nguenha says:

    Có cái điều Vô-lý nhất, đối với những người “phản tỉnh” hay còn gọi là “sám hối”,là vẩn gọi Quá-khứ của họ, là thời gian” hoạt động CM”! Đả hoạt động CM,tại sao lại “sám hối”! Đả hoạt động CM,tại sao “gây tội ác”!.Xin thưa,
    phải nói lại cho Đúng :chúng tôi hối hận,cần phải sám hối cho quảng thời gian đi theo Việt-Cộng! Còn thua cả Pol-Pót ! Campuchia ; mạnh dạn gọi CM là Khomer-Đỏ!

  9. nvtncs says:

    Sám hối là chuyện riêng của từng người CS biết sám hối, nhưng hậu quả của sự lầm lẫn của họ, hiên nay dân tộc vẫn đang phải trả giá và còn tiếp tục trả giá dài dài trong tương lai. Cái hậu quả này thì sư sám hối làm sao đền bù được? Đã về hưu rồi thì không sao sửa chữa được nữa. Lúc cầm quyền trong tay sao không sám hối?
    Hùng Dũng Sang Trọng hiện đang chơn lông đỏ da, rồi bao giờ về hưu cũng sám hối, cứ thế thay nhau sám hối, và cứ thế ĐCSVN tiếp tục tồn tại với lớp lãnh đạo mới.

  10. Phan Huy says:

    Người Lính Già Đoàn Ba Lẻ Bảy
                          “Đánh đâu được đấy
                            Oai hùng biết mấy”

    Người lính già tiểu đoàn Ba Lẻ Bảy
    Nghèo xác nghèo xơ, chân què tay gãy
    Lủi thủi một mình dưới túp lều xiêu
    Lặng nhìn quê hương mà lòng tê tái.

    Anh nghe con sông sóng gào nước xoáy
    Tưởng như lòng mình sôi sục hờn căm
    Cái bọn Việt gian lật lường mất dạy
    Đã phỉnh phờ anh phản nước hại dân.

    Anh nhìn lên cao lá cờ đỏ chói
    Lá cờ ngày xưa anh gọi vàng sao
    Ngày nay anh xem như là nợ máu
    Máu của nhân dân, chiến sĩ, đồng bào.

    Anh nhìn lại mình cô đơn buồn tủi
    Ruộng đất trưng thu, tiền ai bỏ túi
    Đổi lại mảnh bằng lệt sĩ thương binh
    Chiếc cày thay trâu, cuộc đời hóc núi.

    Anh nhìn chung quanh dân oan mất đất
    Lũ lượt phố phường, khóc lóc kêu than
    Xã hội, côn an, bạo hành trấn áp
    Mà giận cho mình bất lực cầu an.

    Anh thấy nguy nga đền đài, dinh thự
    Một lũ sâu giòi đục khoét quê hương
    Những tư bản đỏ ngày xưa mạt hạng
    Những đại gia đen một thuở lật lường.

    Anh thấy ngoài kia giặc thù cướp nước
    Vênh váo ngông cuồng giẫm nát giang san
    Và đảng tay sai đang quỳ tiếp rước
    Mượn kẻ ngoại thù chống lại nhân dân.

    Dòng sông vẫn trôi, sóng gào nước xoáy
    Như goị tên anh, đoàn Ba Lẻ Bảy:
    “Anh đã làm gì mà nay quê hương
    Tan nát, khổ đau, nhục nhằn tận đáy?

    http://fdfvn.wordpress.com

Phản hồi