WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Việt Nam đắc cử vào Hội đồng Nhân quyền LHQ: Điều không thể hiểu được

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng gặp Tổng thư ký Liên hợp quốc Ban Ki-moon tại trụ sở Liên hợp quốc, năm 2007.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng gặp Tổng thư ký Liên hợp quốc Ban Ki-moon tại trụ sở Liên hợp quốc, năm 2007.

Vào ngày 13 tháng 11 vừa qua tất cả các báo chí lề đảng đều chạy những tít lớn ở trang đầu, loan tin vui rằng “Việt Nam Trúng Cử Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hợp Quốc Với Số Phiếu Cao Nhất”. Thông Tấn Xã Việt Nam thì đưa tin ngắn gọn nhưng cũng thể hiện đầy tự mãn và hãnh tiến rằng “với 184 phiếu thuận trên tổng số 192 phiếu, Việt Nam trúng cử với số phiếu cao nhất trong số 14 nước thành viên mới và lần đầu tiên trở thành thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc.

Việc Việt Nam trở thành thành viên Hội đồng Nhân quyền là sự kiện có ý nghĩa quan trọng đánh dấu bước tiến mới trong nỗ lực triển khai chính sách đối ngoại độc lập, tự chủ, tích cực, chủ động hội nhập quốc tế theo tinh thần Nghị quyết Đại hội Đảng lần thứ XI và Nghị quyết 22 của Bộ Chính trị về hội nhập quốc tế.

Đây cũng là sự ghi nhận của cộng đồng quốc tế đối với những thành tựu của Việt Nam trong việc đảm bảo ngày càng tốt hơn các quyền của người dân trên tất cả các lĩnh vực chính trị, xã hội, kinh tế, văn hóa, giáo dục, tôn giáo, tín ngưỡng…

Việc Việt Nam trúng cử với số phiếu cao cũng thể hiện vị thế và uy tín ngày càng cao của đất nước trên trường quốc tế.

Trong nhiệm kỳ 3 năm sắp tới làm thành viên Hội đồng Nhân quyền, Việt Nam sẽ có cơ hội đóng góp trực tiếp một cách xây dựng và trách nhiệm vào công cuộc bảo vệ và thúc đẩy các giá trị quyền con người trên phạm vi toàn thế giới, cũng như có điều kiện chia sẻ và học hỏi những kinh nghiệm tốt từ bạn bè quốc tế nhằm đảm bảo sự thụ hưởng ngày càng tốt hơn các quyền của mỗi người dân Việt Nam.

Tờ Tiền Phong, một cơ quan ngôn luận của đảng cộng sản Việt Nam thì khẳng định rằng: “Việc Việt Nam trở thành thành viên Hội đồng Nhân quyền là sự kiện có ý nghĩa quan trọng đánh dấu bước tiến mới trong nỗ lực triển khai chính sách đối ngoại độc lập, tự chủ, tích cực, chủ động hội nhập quốc tế theo tinh thần Nghị quyết Đại hội Đảng lần thứ XI và Nghị quyết 22 của Bộ Chính trị về hội nhập quốc tế.

Đây cũng là sự ghi nhận của cộng đồng quốc tế đối với những thành tựu của Việt Nam trong việc đảm bảo ngày càng tốt hơn các quyền của người dân trên tất cả các lĩnh vực chính trị, xã hội, kinh tế, văn hóa, giáo dục, tôn giáo, tín ngưỡng…

Trong khi đó, đối với các cộng đồng Người Việt Quốc Gia ở hải ngoại, cũng như đối với các tổ chức quốc tế nhân quyền Human Rights Watch, Amnesty International… thì sự kiện Việt Nam đắc cử vào Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc là một việc rất khó hiểu và mang đến nhiều quan ngại, bởi Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc được xem như là một loại tòa án công luận với một chức năng quan yếu là xem xét đến tất cả các loại vi phạm nhân quyền xảy ra ở bất cứ nơi nào trên thế giới để đưa ra chỉ trích và phê phán trước Hội Đồng Nhân Quyền mà các quốc gia vi phạm nhân quyền đó sẽ lấy làm khó chịu với cảm giác bị bêu xấu về mặt chính trị trên trường quốc tế, trong khi đó Việt Nam từng được ghi nhận là một quốc gia có thành tích nhân quyền tồi tệ nhất thế giới với hàng lọat nhưng vụ bắt bớ, xét xử và tuyên phạt những bản án nặng nề một cách vô tội vạ đối với những người bất đồng chính kiến, với tầng suất ngày càng cao trong thời gian gần đây.

Cũng cần nhắc lại rằng với nghị quyết 4181 với các điều khoản lên án chủ nghĩa cộng sản và đồng nhất chủ nghĩa này với tội ác chống lại loài người, trong đó “…Việt Nam, Trung Quốc, Bắc Hàn và Cuba là bốn quốc gia mà chế độ cộng sản hiện vẫn còn cầm quyền, đều là những quốc gia vi phạm nghiêm trọng quyền con người. Những vi phạm này tuy khác nhau về cấp độ văn hoá, về ranh giới quốc gia, cũng như tùy giai đoạn lịch sử nhưng đều có chung những cuộc giết người tập thể, ám sát, thủ tiêu cá nhân không cần xét xử, biến đất nước thành trại tập trung với sự đầy đọa con người về thể xác cũng như tinh thần: tra tấn, nô lệ hoá, lao động khổ sai, tù đầy, khủng bố tập thể, ngược đãi, ám sát vì lý do chủng tộc, tôn giáo, chính kiến; vi phạm quyền tự do tư tưởng, xúc phạm lương tâm con người, cấm tự do báo chí, tự do chính trị, độc tôn, độc quyền, độc đảng…” Cùng với đó, nhiều năm liền Việt Nam cũng bị bộ ngoại giao Hoa Kỳ xếp vào nhóm các quốc gia “vi phạm nghiệm trọng các quyền tự do dân chủ, là một quốc gia hoàn toàn không có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí và tự do tôn giáo”.

Ngay sau khi có kết quả cuộc bầu cử vào Hội Đồng Nhân quyền gây nhiều thất vọng cho các tổ chức và cá nhân hoạt động nhân quyền trên thế giới với việc Việt Nam, Trung Quốc và Cuba trở thành những thành viên mới của nhiệm kỳ 2014 – 2016, Bà Peggy Hicks, Giám Đốc Vận Động Toàn Cầu của tổ chức Human Rights Watch, tỏ ý nghi ngờ về hồ sơ nhân quyền của một số thành viên đắc cử “Năm nay không may là một số nước vi phạm nhân quyền tệ nhất đã quay trở lại hội đồng, trong đó có Trung Quốc, Nga, Ả-rập Saudi và Cuba. Và tôi cho rằng điều đó có nghĩa là những nước bảo vệ nhân quyền trong hội đồng phải làm tròn nghĩa vụ của mình và sẽ phải nỗ lực gấp đôi để đạt được kết quả thực sự trong năm tới.” Một nhóm vận động khác, có tên là U.N. Watch nói trong một thông cáo rằng việc bầu chọn những nước này giáng một “đòn nặng” vào uy tín của Hội đồng Nhân quyền và gửi đi thông điệp rằng “chính trị lấn át nhân quyền.”

Ông Phil Robertson, Phó Giám đốc phụ trách khu vực Châu Á của tổ chức Human Rights Watch, là người nắm rất rõ tình trạng vi phạm  nhân quyền tại Việt Nam thông qua việc thường xuyên theo dõi sát sao các vụ bắt bớ, giam cầm các nhà bất đồng chính kiến với các phiên tòa  không đáp ứng đúng những quy trình và chuẩn mực quốc tế cũng như các tiêu chuẩn xét xử công bằng, đã mạnh mẽ lên tiếng ngay sau phiên tòa xét xử luật sư Lê Quốc Quân tại Hà Nội, vào ngày 02 tháng 10 rằng: “​Chính quyền Việt Nam đã làm cho tình trạng nhân quyền ở Việt Nam hiện nay suy thoái rất trầm trọng trong hai năm qua. Chúng ta thấy tòa án Việt nam càng ngày xử càng nhiều những bloggers, những người dân phản đối chính quyền chiếm đất đai, nhà cửa của họ, và những tín đồ tôn giáo. Nói chung là chính quyền đàn áp quyền tự do bày tỏ ý kiến và tự do hội họp của rất nhiều người thuộc mọi giới.​”

Một thống kê của Human Rights Watch về tình trạng vi phạm nhân quyền của Việt Nam cho thấy rằng chỉ trong năm 2013 thôi, Việt Nam đã kết án 46 nhà hoạt động dân chủ và nhân quyền với những bản án hết sức nặng nề chỉ vì họ chỉ trích những vi phạm nhân quyền của chính phủ và bày tỏ quan điểm chính trị của họ một cách ôn hòa. Cũng trong năm 2013, bên cạnh việc ngăn chặn các hoạt động tôn giáo, các sinh hoạt chính trị của người dân như thường lệ, nhà nước CSVN cũng đã sao chép một chính sách đàn áp người sử dụng internet tại Nga để cho ra đời tổ chức Dư Luận Viên, – government internet commentators hoặc online commentator, internet polemicists hay public opinion shapers – là một tổ chức của các cá nhân, các nhóm người được chính phủ thuê, hướng dẫn và đào tạo để thực hiện tuyên truyền, tranh luận và hướng dẫn dư luận về mặt nội dung trên mạng Internet. Đây là một đội ngũ hoạt động song hành với “công an mạng” là nhóm người thuộc lực lượng quốc phòng hay an ninh, với nhiệm vụ tuyên truyền các tư tưởng thân chính phủ cũng như bao biện cho những chính sách và hành vi phản dân chủ chủa chính phủ trên mạng, Cùng với việc đó, Chính phủ cộng sản Việt Nam cũng ban hành hành nghị định 72 với 42 điều khoản hết sức phi dân chủ nhằm kiểm duyệt và hạn chế phạm vi sử dụng internet của người dân. Tất cả những việc làm đó, những cách hành xử đó rõ ràng đã làm cho Việt Nam trở nên “mâu thuẫn” với các Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị mà Việt Nam đã tham gia ký kết vào năm 1993. Vậy thì với tiêu chuẩn nào mà Việt Nam được bầu vào Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc? Phải chăng các nước thành viên đã hoàn toàn mù thông tin về Việt Nam nên đã ủng hộ Việt Nam đến 84/92 phiếu?

Ấy vậy mà vừa khi được đắc cử vào Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc, thì Bộ trưởng ngoại giao Phạm Bình Minh của Việt Nam đã huênh hoang rằng “….Quan điểm của Đảng và Nhà nước ta coi quyền con người là giá trị và nguyện vọng chung của nhân loại, thể hiện chính sách nhất quán tôn trọng, bảo đảm quyền con người và chủ trương tăng cường đóng góp và thúc đẩy hợp tác quốc tế của ta trên lĩnh vực này.

Vì vậy, việc Việt Nam được bầu là thành viên Hội đồng Nhân quyền với số phiếu rất cao, thể hiện sự tín nhiệm mà đông đảo các quốc gia thành viên LHQ dành cho Việt Nam, có ý nghĩa to lớn về nhiều mặt.

Trước hết, điều này cho thấy sự ghi nhận, đánh giá cao của cộng đồng quốc tế đối với chính sách, nỗ lực và thành tựu của Việt Nam trong công cuộc Đổi mới toàn diện, trong đó có việc xây dựng Nhà nước pháp quyền, phát huy dân chủ và bảo đảm ngày càng tốt hơn các quyền của người dân. Trong nhiều năm qua, có thể nói, mọi thành tựu của đất nước đều hướng tới người dân” (Sic).

Một chính phủ độc đảng độc tài toàn trị thì chẳng khác nào một môi trường yếm khí chỉ thuận lợi cho các loài vi khuẩn độc hại sinh sôi nãy nở và bội phát, cho nên dù có cam kết, có hứa hẹn với cộng động quốc tế như thế nào nữa về việc cải thiện dân chủ và nhân quyền, thì chắc chắn Việt Nam vẫn sẽ tiếp tục đàn áp dân chủ và nhân quyền, và vẫn tiếp tục là một quốc gia có thành tích nhân quyền tồi tệ nhất thế giới, bởi hơn ai hết, những người cộng sản họ hiểu rất rõ rằng với một xã hội thực sự dân chủ và tự do thì hoàn toàn không còn một tấc đất nào cho sự tồn tại của chế độ cộng sản. Chính vì vậy mà Việt Nam chưa thể nào xứng đáng là một thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc, khi vẫn duy trì thể chế chính trị độc đảng độc tài toàn trị, mà chưa phải là một chế độ chính trị đa nguyên với một chính phủ tam quyền phân lập.

Nhưng rất tiếc, điều không thể tin là sự thật đã xãy ra: Việt Nam đã được bầu vào Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc. Rõ ràng một lần nữa tổ chức này đã bị những quốc gia có nhiều hành động phi nhân quyền làm thành viên và thao túng như Ủy ban Nhân quyền Liên Hiệp Quốc trước đó. Một sự thay cũ đổi mới chắc chắn sẽ phải xãy ra để xứng hợp với tôn chỉ và mục đích cao cả của tổ chức quốc tế này.

© Nguyễn Thu Trâm, 8406

41 Phản hồi cho “Việt Nam đắc cử vào Hội đồng Nhân quyền LHQ: Điều không thể hiểu được”

  1. Anhthi Pham says:

    mấy người chống nhà nước VN tối ngủ hãy vắt tay lên trán, xem mồ mả ông bà mình ở Việt Nam ai chăm sóc không đã

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      Ba Xạo hoài…

      Đất chôn trưởng ấp bỏ tiền ra mua mấy đời trước để chôn ông bà tiên tổ , nay chính quyền CƯỚP ĐẤT , quy hoạch , hốt cốt bỏ hủ thấy mẹ tổ …

      Hàng loạt các nghĩa trang bị cày sới , có nhiều mồ mã của tiền nhân trên dưới hai trăm năm , ráng phân bua với Vẹm cán đây là mã người kháng Pháp bị chém đầu…thời nghĩa sĩ Cần Giuộc

      _ “Tôi không cần biết , nghĩa trang này cần phải giải tỏa , theo dự án phát triển của Nhà nước , mấy anh bỏ tiền ra lo trước thì tốt , không thì là máy ủi đất , ủi hết ”

      _ ” Nhưng mà đất này là của ông bà mua , có giấy thị chứng hẳn hòi , đâu phải đất của Nhà Nước mà Nhà Nước quy hoạch?”

      _ ” Xin lổi ông nhá , ông đừng có đứng đó dài dòng lôi thôi nhá! TẤT CẢ ĐẤT ĐAI ĐỀU LÀ CỦA NHÀ NƯỚC !”

      _ ” Vậy là căn nhà của ông đang ở cũng là sở hữu toàn dân , tôi vào đó ở được không? ”

      _ ” Ông đừng có bố láo kiếm chuyện với tôi nhá. Ông là cái thá gì mà dám vào ở căn nhà của tôi. Ông coi chừng căn nhà của Ông đấy !”

      _ ” Tôi là dân, ông là đày tớ của tôi mà sao ăn nói bố láo thế ”
      …….

      Cả Nước mất về tay Cộng Sản , nhà mất Về tay Cộng Sản,…bây giờ mồ mả cũng mất đó là chuyện thuờng…

      Ôi lý tưởng Việt Nam Cộng Hòa
      Mạnh lên dần & rất thiết tha
      Muôn vạn người dân sống hiền hòa
      Trong Công Lý _ Dân quyền sáng tỏa

      Việt Nam Cộng Hòa! Việt Nam Cộng Hòa
      Ôi tiếng kiêu bất diệt ở trong ta !

  2. phuong says:

    Tuyệt đại đa số chính phủ các nước trên thế giới ủng hộ và tin nhiệm VN. Vậy một nhóm nhỏ mấy cái tổ chức phi chính phủ nhỏ nhoi và cộng thêm mấy anh CCCĐ cay cú thì làm gì được VN? Sấc! Há mồm chờ sung rụng?

  3. Hoàng Thanh says:

    Nhà văn Nga Alexandre Soljenitsyn nói:
    “Khi thấy thằng CS nói láo, ta phải đứng lên nói nó nói láo.
    Nếu ta không có can đảm nói nó nói láo, ta phải đứng lên ra đi,
    không ở lại nghe nó nói láo.
    Nếu ta không can đảm bỏ đi, mà phải ngồi lại nghe, ta sẽ không
    nói lại, những lời nó đã nói láo với người khác.”

    • Trần Tưởng says:

      Ông Alexandre Soljenitsyn đỡ khổ ,chỉ phải đối đầu với cái láo phét cuả CS Nga .
      Đối với Vixi ,chẳng những nói láo ,mà chúng còn mang thêm căn bịnh trường kỳ nữa là căn bịnh tự sướng . Không biết chúng ta phải đương đầu với chúng ra sao ?

  4. Dân đen says:

    Khách quan hơn người Việt, Jak Phillips đã trả lời cho câu hỏi “tại sao VN được bầu vào HĐNQLHQ”. Tớ cảm thấy bài báo này hữu ích, xin trích dẫn một vài đoạn :

    “Vietnam clearly wasn’t voted onto the council for its unwavering commitment to civil liberties, so why did 184 countries offer their backing? ..

    So, it seems Hanoi is also viewing this political pantomime as a chance to raise some cash and buy its bully boys some shiny new batons. According to a contact of mine at the UN who wished to remain anonymous, Vietnam’s human rights hatchet job has been the one hurdle in its dash towards prosperity, so council membership will serve as a useful bargaining chip in negotiations for lucrative trade deals with the EU and US….

    Having entrusted Vietnam and those five other rights-violating countries with protecting human rights around the world, perhaps it’s just a matter of time before this council also ends up on the scrapheap”.

    Xin múa rìu qua mắt thợ tạm dịch cho các bạn không có duyên với Anh ngữ.

    “Việt Nam rõ ràng đã không được bầu vào Hội đồng do cam kết vững chắc của họ đối những quyền tự do dân sự, vậy tại sao 184 quốc gia đã đưa ra sự ủng hộ của họ?…

    Vì vậy, có vẻ như Hà Nội cũng đang xem vở kịch câm chính trị này như là một cơ hội để khai thác một số tiền mặt và mua cho đám côn đồ của họ một số dùi cui bóng loáng mới. Theo một đầu mối liên lạc của tôi tại Liên Hiệp Quốc, người yêu cầu giữ kín danh tính, phê phán nhân quyền của Việt Nam một cách gắt gao sẽ trở thành một trở ngại trong sự hăm hở của họ hướng đến sự thịnh vượng, vì thế với tư cách thành viên của Hội đồng sẽ là một con bài thương lượng hữu ích trong việc đàm phán các thỏa thuận thương mại có lợi với EU và Hoa Kỳ.

    Giao cho Việt Nam và năm quốc gia vi phạm nhân quyền khác việc bảo vệ nhân quyền trên thế giới, có lẽ chỉ là vấn đề thời gian trước khi hội đồng này cũng kết thúc luôn ở trên đống phế thải.”

    Mời các bạn đọc nguyên bản tiếng Anh “Why Were Vietnam Elected to the UN Human Rights Council?” ở link dưới đây :
    http://www.vice.com/en_uk/read/why-were-vietnam-elected-to-the-un-human-rights-council

    Cái thòng lọng “kinh tế tài chính” đang được siết vào cổ CSVN khi các món nợ xấu ở các ngân hàng VN không có lối thoát.

    Xem thêm thông tin “Tỷ phú thế giới họp kín ở Đà Nẵng”.
    “Một nguồn tin cho biết, ngoài ông Tony Blair, còn có chính trị gia Myanmar Aung San Suu Kyi và cựu Ngoại trưởng Mỹ Colin Powell cũng tham gia sự kiện trên….”, link dưới đây :
    http://vietnamnet.vn/vn/kinh-te/149726/ty-phu-the-gioi-hop-kin-o-da-nang.html

  5. vũ phong says:

    Nguyễn Thu Trâm, thành viên của cái khối 8406 – một tổ chức chính trị, kêu gọi dân chủ đa nguyên tại Việt Nam, lợi dụng tự do ngôn luận, quyết tâm lật đổ chính phủ Việt Nam đấy! Ông ta viết trong bài rằng “Vậy thì với tiêu chuẩn nào mà Việt Nam được bầu vào Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc? Phải chăng các nước thành viên đã hoàn toàn mù thông tin về Việt Nam nên đã ủng hộ Việt Nam đến 84/92 phiếu?”
    Khiếp chưa cái giọng điệu thù ngịch! Kẻ này coi Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp quốc là một hội đồng “Phi nhân quyền”! hoặc cho rằng các nước thành viên ủng hộ Việt Nam vào Hội đồng nhân quyền là đui, là điếc cả nên mới bầu vào! Với giọng điệu này thì hẳn là hắn có coi ai ra gì! Cả thế giới không có mắt, chỉ một hắn ta là người “thông manh” nhất mà thôi! Thu Trâm ơi hỡi Thu Trâm! Người hay ngợm mà đặt những cái câu nghi vấn tức cười đến vậy?
    Hắn và cái khối của hắn đã đưa ra Bản Tuyên ngôn tự do dân chủ 2006 cho rằng các quyền tự do cơ bản của người dân tại Việt Nam đã “bị chà đạp” và đang hô hào sự ủng hộ của các tổ chức, cá nhân trong nước và nước ngoài đấy! Hỡi các nước thành viên Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc! các ông các bà có thấy cái khối 8406 này đáng được biểu dương và ủng hộ không nhỉ khi đó là tập hợp những kẻ như Thu Trâm với cái giọng lưỡi kiểu này?
    Thu Trâm dẫn chứng những báo cáo của tổ chức Human Rights Watch về tình hình nhân quyền tại Việt Nam trong những năm gần đây để chỉ trích 84/92 nước thành viên đã đui mù khi bầu Việt Nam vào Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc và cho rằng “tổ chức này đã bị những quốc gia có nhiều hành động phi nhân quyền làm thành viên và thao túng” ! Ông ta quả là đại tài trong việc đánh lận con đen. Ai chả biết Tổ chức phi chính phủ Theo dõi Nhân quyền đã bị chỉ trích là chịu quá nhiều ảnh hưởng từ chính phủ Hoa Kỳ! vậy những con số thống kê của Human Rights Watch về tình trạng vi phạm nhân quyền của Việt Nam có đáng tin cậy? Và có ai tin khi kết quả phiếu bầu đường đường chính chính công khai như vậy. Thông tin đại chúng và người phát ngôn của Việt Nam chỉ nói đúng sự thật, chẳng có gì để Thu Trâm phải hậm hực rêu rao rằng “đầy tự mãn và hãnh tiến” hay “Huênh hoang”! Cũng chẳng có gì để “cộng đồng Người Việt Quốc Gia ở hải ngoại” cũng như các tổ chức quốc tế nhân quyền Human Rights Watch, Amnesty International phải “rất khó hiểu” và “nhiều quan ngại”! Chỉ dưới con mắt hằn học, đầu óc chất chứa đầy thù hận như Trâm và đồng bọn của Trâm mới phải há mồm trợn mắt, hậm hực để “không thể hiểu được” mà vẫn phải tin cái sự thật vừa mới xảy ra kia – “Việt Nam được bầu là thành viên Hội đồng Nhân quyền với số phiếu rất cao, thể hiện sự tín nhiệm mà đông đảo các quốc gia thành viên LHQ dành cho Việt Nam”.

    • VŨ PHONG ơi, chắc con là Công An Mạng hay Dư Luận viên gì đó phải không con? Cả 3 triệu rưởi đảng viên và Bộ Chính Trị Trung Ương đảng CSVN là những nô lê tự nguyện, và chắc con cũng thuộc bầy đàn đó, đúng không?
      Cả dân tộc Việt Nam đã điêu linh vì chế độ cộng sản hơn 80 năm nay, con có biết không? Con muốn đồng bào mình phải tiếp tục làm thân trâu ngựa cho cộng sản đến bao giờ nữa?

      Nếu không thì con phải biết ơn những người như cô Nguyễn Thu Trâm, Khối 8406 cũng như các cá nhân và tổ chức đang chống cộng và quyết tâm giải thể cộng sản khác.

      Bác không muốn nói nhiều với con, vì con còn u mê lắm. Bác chỉ giới thiệu một bài viết của một trí thức Hoa Kỳ viết về cùng chủ đề này, cháu chịu khó đọc nhé.

      Bác của cháu và của tất cả những người dân Việt đang u mê đi tìm cái thiên đường mù CSCN

      Biệt Kích Lôi Hổ NGÔ VĂN TÀI

      Biết đùa để sống
      Posted on November 14, 2013 by Jonathan London

      Nếu sống trong một thể giới mà trong đó phải nghe loa phường đưa thông tin rằng các nhà nước của cả Trung Quốc, Cuba, Việt Nam có được vào ‘Hội Đồng Nhân Quyền” của Liên Hợp Quốc và không muốn thành một người máy hay người điên, ảo tưởng thì phải biết mỉa mai, phải biết đùa.

      Xong, dù người Việt Nam hiện nay quá biết mỉa mai, quá biết nói đùa, một yếu tố khó có thể có ở Việt Nam đến bây giờ là châm biếm chính trị. Sở dĩ tôi có nghĩ đến vấn đề này hôm nay vì tôi thấy dân Việt Nam từ mọi phía đang trong một thời điểm lạ, hơi buồn, và đang tìm đường đi.

      Một trong những cái tôi thích nhất về xã hội Việt Nam là tính chơi, tính vui vẻ trong đời sống dân dã hàng ngày ở cả nước. Dù ở nông thôn hay thành thị đại đa số người Việt Nam thích trêu, thích đùa. Thực vậy, hài hước là một yếu tố quan trọng trong cuộc đời. Gần như là một nhu cầu cơ bản của con người (basic human need).

      Khẳng định như vậy không có nghĩa là ai nói đùa, thích hài hước không sống một cách thực tế, mà ngược lại: Hài hước là một cách suy nghĩ. (Cụ nội của tôi, là người đã từng sống 108 năm (1881-1989) đã nói đùa (và hút ciga) suốt ngày, dù nhiều khi chỉ có chính ông ấy cười!) Tôi quá biết đối với những người thật khổ thì hài hước cũng rất khó để có. Mặt khác, cũng có người giàu có mà sống một cách vô cùng nghèo về tinh thần vì tính cách của họ đã làm mất đi yếu tố hài hước đó. Nếu không có yếu tố hài hước thì Việt Nam đương đại sẽ giống Bắc Triều Tiên, nơi mà nhà nước coi hài hước là một tội nghiêm trọng chết người

      Thế thì châm biếm chính trị là chuyện khác. Ai biết đến Việt Nam thì biết Việt Nam là một nước giàu có về truyền thống châm biếm chính trị. Là một sinh viên về xã hội Việt Nam tôi đặc biệt thích tìm hiểu về những chuyện liên quan đến châm biếm chính trị từ xưa đến nay; từ những biếm họa trên tập chí Tuổi Trẻ Cười của ngày hôm nay đến những bài thơ cổ truyền của Hồ Xuân Hương ngày xa xưa.Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên tôi đã được mời xem hài kịch ở Nhà Hát Tuổi Trẻ 11, Ngô Thì Nhậm, Hà Nội.

      Vâng, ngày xưa và gần việc nói gì xấu tới Nhà Vua hay TBT ĐCSVN có thể có hậu quả nghiêm trọng, hoặc cả nhà, hoặc cả ba thể hệ. Nhưng qua bao nhiêu thế kỷ nhiều người Việt Nam đã cứ sống theo lương tri của họ, bất chấp những chủ trương vớ vẩn của những nhà cầm quyền. Đó là một thế mạnh của nền văn hóa Việt Nam.

      Chuyện người Việt Nam thích trêu nhau, biết nói đùa là một cái tôi thật thích. Cũng như truyền thống châm biếm chính trị. Nhưng, cũng phải thừa nhận, trong nhiều năm, nhiều thập kỷ, truyền thống này đã teo đi trong những trói buộc về chính trị và đến bây giờ chưa phục hồi như xưa. Đó là một hiện tượng dễ thấy. Điều đó được thể hiện qua việc đại đa số ‘văn hóa phổ biến’ – đặc biệt trên vô tuyến – khi có nội dung ‘hài hước’ chủ yếu là loại trò hề tếu, trò vui nhộn (slapstick humor) mà dù có lúc buồn cười vì nội dung ít ỏi.

      Một hạn chế cơ bản ở các nước độc đoán như Việt Nam hiện nay là tự do ngôn luận chưa thực sự được đảm bảo. Do vậy, dân thường kể cả những người làm trong bộ máy rất khó nói đùa về chính trị. So với trước đây, hiện nay tình hình đỡ hơn, nhưng nhiều khi nói đùa có nội dung chính trị vẫn là một ‘hành vi nguy cơ cao’ ở Việt Nam. Chính vì đến bây giờ ở Việt Nam chỉ có một quan điểm “đúng đắn” mà thôi

      Tôi sẽ kể một chuyện ngắn đề làm rõ vấn đề này. Sau đó tôi sẽ đặt một số câu hỏi về định vị của châm biếm chính trị ở Việt Nam hiện nay.

      Chuyện này đã xãy ra cách đây chỉ mấy tháng và gồm có hai thờ báo, là tờ báo The Onion của Mỹ và Nhân Dân Nhật Báo, báo hàng ngày lớn nhất của ĐCSTQ. Chuyện đã bắt đầu vào mùa xuân năm nay khi báo The Onion (dịch sang tiếng Việt là Hanh Tây) đã cho đăng một bài mang tên “Kim Jung Un: lãnh đạo gợi tình nhất thể giới.” Bọn biên tập báo TQ thấy bài này cực hay, nội dung hấp dẫn: Báo mỹ thấy thế thì in ngay! Và đã không chỉ có việc mà báo TQ đã tái đăng bài này, họ nhiệt tình đến mức là trên trang web của thơ báo họ đã đăng bài và post 55 hình ảnh về Kim Jung Un để đẩy mạnh sự “gợi tình” của lãnh đạo này.

      Chỉ có một việc họ đã không hiểu: Báo The Onion là một thờ báo hoàn toàn châm biếm do một số sinh viên đã thành lập cách đây 20 mấy năm. Vấn đề cơ bản là ở các nước độc đoán, việc không có tự do ngôn luận làm những ‘người máy’ của chế độ không thể hiểu được sự hài hước, sự mỉa mai, châm biếm.

      Là một người theo dỗi tình hình chính trị ở Việt Nam tôi chủ yếu thấy châm biếm chính trị qua những biếm họa, những lời hài hước, mỉa mai trong những bài blog, và những chuyện được kể trong các đường phố của Việt Nam. Vâng, tôi biết, ở bên ngành nghệ thuật cũng đã có một số sản phảm có nội dung châm biếm chính trị. (xin lỗi tôi không biết nhiều về ngành nghệ thuật ở Việt Nam). Trong năm qua cũng đã có hai clip trên mạng, một mang tên là “Khi Hitler đi xe không chính chủ” và hai là “Video tuyệt mật: Bộ chính trị họp khẩn về Tuyên bố 258″; tôi thấy cả hai khá buồn cười, dù cái thứ hai đề cập vấn đề rất nghiêm trọng. Nhưng, nói chung, châm biếm chính trị ở Việt Nam hiện nay chưa phát triển mạnh, thậm chí chậm hơn TQ!

      Trong một số bài trước đây tôi có khẳng định là nền chính trị văn hóa của Việt Nam đang thay đổi một cách thật hứa hẹn. Nhưng hôm nay văn hóa chính trị của Việt Nam đang trong một thời điểm lạ. Trong thời gian qua những nhà lãnh đạo then chốt của Việt Nam đã mới lại bỏ qua một cơ hội để cải cách nền chính trị của Việt Nam qua việc thay đổi hiến pháp, dân Việt Nam có đầu óc cải cách đang tìm cách để giữ bình tĩnh và không đầu hàng.

      Đúng vậy, những phong trào đấu tranh xã hội luôn luôn phải giữ tính lạc quan, bất chấp những trở ngại…. Chính Ông Ghandi, khi được nhà báo hỏi, “Ông nghĩ gì về nền văn minh của Anh Quốc” ông trả lời, “Văn Minh Anh Quốc…. thì nếu có đó sẽ rất tốt!” Có lẽ điều đó giải thích tại sao ở Hà Nội họ đã từ lâu cất đi tượng đài Ghandi mà đã đứng ở nơi cách đây không lâu đã diễn ra cuộc diễu hành viếng Đại Tướng Giáp.

      Tôi hy vọng trong cuộc đời tôi, sẽ có cơ hội để thấy châm biếm chính trị ở Việt Nam được thế hiện một cách thật tự do. Thực vậy, có ai muốn kết hợp với tôi, viết một chuyện hài kịch về Hội Đồng Nhân Quyền của Liên Hợp Quốc?

      JL

      P.s. Đến bây giờ một hạn chế của tôi đối với sự hiểu biết của mình đến Việt Nam là vốn từ vựng chưa đủ lớn đề hiểu hết sự đa dạng trong văn hóa hài hước của đất nước từ xưa đến nay. Dần dần sẽ giải quyết vấn đề này thôi. Một hạn chế của một số người thích phê bình tôi là họ không biết đùa, không hiểu mỉa mai.

      P.s.s., Ai mà có tài liệu hay xin cho tôi biết, sẽ post nó và có lẽ tiến hành một nghiên cứu quy mô nhỏ…. thank you vinamilk!

    • saovang says:

      vũ phong says:”Nguyễn Thu Trâm, thành viên của cái khối 8406 – một tổ chức chính trị, kêu gọi dân chủ đa nguyên tại Việt Nam, lợi dụng tự do ngôn luận, quyết tâm lật đổ chính phủ Việt Nam đấy!
      Khiếp chưa cái giọng điệu thù ngịch! Thu Trâm ơi hỡi Thu Trâm! Người hay ngợm mà đặt những cái câu nghi vấn tức cười đến vậy? ”

      saovang says : vu phong, chắc hẳn là an ninh mạng của Bộ Cộng An Việt cộng – một cái chuồng với bày đàn chó săn của bè lũ Việt cộng phản quốc, chuyên giết hại, bắt bớ những người yêu nước .

      Khiếp chưa cái giọng điệu thù nghịch ! vu phong ơi hỡi vu phong ! Người hay ngợm mà làm việc cho bè lũ Việt cộng phản quốc, hại dân viết những cái câu đến độ bẩn thỉu như vậy ? ” .

  6. vũ phong says:

    Nguyễn Thu Trâm, thành viên của cái khối 8406 – một tổ chức chính trị, kêu gọi dân chủ đa nguyên tại Việt Nam, lợi dụng tự do ngôn luận, quyết tâm lật đổ chính phủ Việt Nam đấy! Ông ta viết trong bài rằng “Vậy thì với tiêu chuẩn nào mà Việt Nam được bầu vào Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc? Phải chăng các nước thành viên đã hoàn toàn mù thông tin về Việt Nam nên đã ủng hộ Việt Nam đến 84/92 phiếu?”
    Khiếp chưa cái giọng điệu thù ngịch! Kẻ này coi Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp quốc là một hội đồng “Phi nhân quyền”! hoặc cho rằng các nước thành viên ủng hộ Việt Nam vào Hội đồng nhân quyền là đui, là điếc cả nên mới bầu vào! Với giọng điệu này thì hẳn là hắn có coi ai ra gì! Cả thế giới không có mắt, chỉ một hắn ta là người “thông manh” nhất mà thôi! Thu Trâm ơi hỡi Thu Trâm! Người hay ngợm mà đặt những cái câu nghi vấn tức cười đến vậy?
    Hắn và cái khối của hắn đã đưa ra Bản Tuyên ngôn tự do dân chủ 2006 cho rằng các quyền tự do cơ bản của người dân tại Việt Nam đã “bị chà đạp” và đang hô hào sự ủng hộ của các tổ chức, cá nhân trong nước và nước ngoài đấy! Hỡi các nước thành viên Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc! các ông các bà có thấy cái khối 8406 này đáng được biểu dương và ủng hộ không nhỉ khi đó là tập hợp những kẻ như Thu Trâm với cái giọng lưỡi kiểu này?
    Thu Trâm dẫn chứng những báo cáo của tổ chức Human Rights Watch về tình hình nhân quyền tại Việt Nam trong những năm gần đây để chỉ trích 84/92 nước thành viên đã đui mù khi bầu Việt Nam vào Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc và cho rằng “tổ chức này đã bị những quốc gia có nhiều hành động phi nhân quyền làm thành viên và thao túng” ! Ông ta quả là đại tài trong việc đánh lận con đen. Ai chả biết Tổ chức phi chính phủ Theo dõi Nhân quyền đã bị chỉ trích là chịu quá nhiều ảnh hưởng từ chính phủ Hoa Kỳ! vậy những con số thống kê của Human Rights Watch về tình trạng vi phạm nhân quyền của Việt Nam có đáng tin cậy? Và có ai tin khi kết quả phiếu bầu đường đường chính chính công khai như vậy. Thông tin đại chúng và người phát ngôn của Việt Nam chỉ nói đúng sự thật, chẳng có gì để Thu Trâm phải hậm hực rêu rao rằng “đầy tự mãn và hãnh tiến” hay “Huênh hoang”! Cũng chẳng có gì để “cộng đồng Người Việt Quốc Gia ở hải ngoại” cũng như các tổ chức quốc tế nhân quyền Human Rights Watch, Amnesty International phải “rất khó hiểu” và “nhiều quan ngại”! Chỉ dưới con mắt hằn học, đầu óc chất chứa đầy thù hận như Trâm và đồng bọn của Trâm mới phải há mồm trợn mắt, hậm hực để tin cái sự thật vừa mới xảy ra kia – “Việt Nam được bầu là thành viên Hội đồng Nhân quyền với số phiếu rất cao, thể hiện sự tín nhiệm mà đông đảo các quốc gia thành viên LHQ dành cho Việt Nam”.

Leave a Reply to Anhthi Pham