WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Diễn biến hòa bình, nỗi ám ảnh đảng CSVN

Diễn biến hòa bình như một thanh thượng phương bảo kiếm đã từ lâu treo lơ lửng trên đầu các lãnh đạo CSVN. Thật vậy, nó là một nỗi ám ảnh gây hoang mang sợ hãi, như chực chờ trừng phạt những kẻ mà mỗi ngày tạo thêm nhiều tội lỗi gian manh, yếu hèn.

Theo Vietnamnet đưa tin, mới vừa rồi đây, tại hội nghị ngành Công an mang tên “Vì an ninh tổ quốc”, Thủ tướng Nguyễn tấn Dũng nói rằng Công an Việt nam phải cảnh giác trước “diễn biến hòa bình”:

“Theo thủ tướng, trong thời gian tới, tình hình thế giới, khu vực sẽ còn diễn biến phức tạp, tiềm ẩn nhiều yếu tố bất trắc, khó lường.

“Đối với Việt nam, các thế lực thù địch sẽ ráo riết tiếp tục triển khai các hoạt động“ diễn biến hòa bình”, đồng thời các loại tội phạm tham nhũng, tội phạm có tổ chức, tội phạm xử dụng công nghệ cao, tội phạm ma tuý… vẫn là những vấn đề bức xúc trong xã hội cần quan tâm giải quyết”. (BBC online ngày 3-8-2010)

Sở dĩ Nguyễn tấn Dũng cảnh báo với công an đề cao cảnh giác về “diễn biến hòa bình” là vì đảng cộng sản đã tin dùng và giao cho công an những quyền sanh sát vì công an đã thề “trung với đảng”. Tiếng là Công an Nhân dân, nhưng thực ra công an chỉ “Vì đảng quên dân, vì thân phục vụ”. Báo Tổ quốc đưa tin:

“Mấy hôm nay dân mạng trong và ngoài nuớc chuyền nhau bức hình tấm panô treo trước cửa trụ sở Bộ công an CSVN tại 44 Yết Kiêu, Hà nội. Tấm panô này có hàng chữ rất… kêu và rất phản động:“Công an nhân dân: Chỉ biết còn đảng còn mình”. ( Báo Tổ quốc online ngày 19-5-2010)

Tiến sĩ Nguyễn thanh Giang, người đã từng theo “cách mạng” để mong giải phóng dân tộc, đưa dân tộc đến ấm no, tự do, hạnh phúc; nhưng nào ngờ:

 “Chao ôi! Rơi bao nhiêu xương, đổ bao nhiêu máu để chống cường quyền áp bức, thì nay lại vẫn nghênh ngang trước mặt công dân Việt nam những kẻ mang hàm tước Công an Việt nam mà hống hách hơn cả phát xít Nhật”. (Người Việt ngày 19-9-2001)

Diễn biến hòa bình không chỉ là nỗi lo của những người cộng sản đang tại chức mà còn là nỗi lo chung của những bậc cách mạng lão thành đã góp công, xương máu để gây dựng nên cái đảng cộng sản này mà nay để nó bị đánh sập thì uổng phí công lao, nên dù đã về hưu nhưng các cụ vẫn quan tâm và bực bội trước việc làm tách trách của đám con cháu:

“Nói chống tham nhũng quyết liệt như chống diễn biến hòa bình nhưng chỉ mấy con tép riu bị ngồi tù. Chẳng qua là ví dụ gọi là để mị dân thôi chứ chống tham nhũng thật thế nào được”.  (Viet Tide số 26 ngày 11-1-2002)

Ông Nguyễn Trung cựu đại sứ của VN cũng đã nhiều lần trăn trở và lo âu cho số phận của đảng CSVN trước thềm Đại hội XI nên ông viết một bài góp ý dài 60 trang và trong đó phần thứ III nói về “Đảng tự diễn biến hòa bình”, có đoạn ông viết:

“Tính tiền phong chiến đấu trong toàn đảng bị đẩy lùi từng bước và hôm nay đang bị tha hóa lấn át?…Sự lựa chọn này của quyền lực trong đảng thực chất là sự giảm sút chất lượng chính trị của đảng, nói lên đảng đang tự diễn biến hòa bình?!

“Lúc này đảng đang trên đỉnh cao nhất của quyền lực, song cũng là lúc đảng yếu nhất, có nhiều yếu kém hư hỏng nhất về mọi mặt, giữa lúc chưa bao giờ công sức và thời gian được bỏ ra cho xây dựng đảng như ngày nay”. (Đối thoại online ngày 7-7-2010)

Cùng một nhận định với ông Nguyễn Trung, cụ Trần Lâm, một vị cách mạng lão thành đang ở tuổi 85 cũng đã nhiều bức xúc trong vấn đề biến chất và sa sút của đảng CSVN nên cụ đã lên tiếng:

“Đảng ta như một kỵ sỹ mệt mỏi, bộ máy đảng và nhà  nước thì như con ngựa bất kham, què quặt…không ai trong nhóm cầm quyền có những tố chất của một chính khách: toàn đảng hiện nay lỏng lẻo đến mức chỉ còn là những người cầm quyền; bao nhiêu năm vẫn giữ đất nước trong vòng lạc hậu; nếu để tiếp tục cầm quyền thì nhất định nước ta sẽ bị nước ngoài thôn tính…

Dựa vào công an để tồn tại; không được vì một khi trong Bộ chính trị đang có sự chia rẽ thì công an nghe ai? Công an thi hành những mệnh lệnh đơn lẻ thì được, nhưng đại cục, lúc có biến động lớn thì không thể tin đươc đâu. Nhân dân biểu tình, ngực đeo biển‘tôi là nhân dân’ , tay họ cầm hoa… Liệu rồi những người cầm súng có chúc mũi súng xuống đất như ta đã thấy khi bức tường Berlin bị rỡ bỏ không?”  (Đối thoại online ngày 30-6-2010)

Không ai trong nhóm cầm quyền có những tố chất của một chính khách, thật vậy, đồng thanh tương ứng, cụ Nguyễn Bé, một lão thành cách mạng cũng đã nói lên nhận định của mình:

“Ông Nguyễn tấn Dũng đã không hoàn thành nhiệm vụ trong suốt 5 năm qua. Ông Dũng và toàn bộ 14 ủy viên BCT khác đã hoàn toàn không chống được tham nhũng. Vậy tại sao ông Nguyễn tấn Dũng không tự nguyện làm đơn xin từ chức ngay như lời ông đã đoan quyết trước dân?

“Ông Nguyễn tấn Dũng là thủ tướng chính phủ của một chế độ cộng sản tốt đẹp nhất nhưng lại thua xa ông thủ tướng Nhật Bản: khi ra ứng cử thủ tướng ông này đã hứa với nhân dân Nhật rằng mình sẽ dời bằng được căn cứ của Mỹ đi khỏi Okinawa. Sau 8 tháng lên làm thủ tướng thấy không có cách gì thực hiện được lời hứa đó vì những lý do khách quan là tàu hải quân Trung quốc tăng cường đe dọa an ninh vùng biển Nhật bản, ông liền tuyên bố với Nhân dân,Quốc hội, Nhật hoàng, kiên quyết xin từ chức. Và ông từ chức thật”. (Đối thoại online ngày 15-7-2010)

Tổng thống Hàn quốc một vị lãnh đạo có đầy đủ tố chất của một chính khách, xứng đáng là một lãnh tụ của một nước văn minh, còn lãnh đạo CSVN thì sao?:

“Trong phát biểu tại hội nghị được Vietnamnet đăng lại, ông Dũng cũng không nói gì tới vụ thanh niên 21 tuổi Nguyễn văn Khương bị nghi là công an ở Bắc giang đánh chết khi đưa về đồn vì không đội mũ bảo hiểm khi đi xe máy.

“Điều này trái với cách hành xử của tổng thống Hàn quốc Lee Myung-bak, người đã nói về cái chết của cô dâu Việt nam Thạch thị Hồng Ngọc trong diễn văn trước quốc dân trong tuần trước”. (BBC online ngày 3-8-2010)

Thế còn lãnh đạo nhà cầm quyền Việt nam đứng trước một sự kiện công an giao thông đánh chết thanh niên Nguyễn văn Khương tại đồn chỉ vì tội lái xe gắn máy không đội mũ bảo hiểm, thì họ vẫn im lặng, một sự im lặng đáng phẫn nộ:

 “Hàng nghìn người dân Bắc giang kéo lên Ủy ban Nhân dân tỉnh hôm chủ nhật để đòi làm rõ vụ nghi là cảnh sát giao thông đánh chết một thanh niên. Con số người tham gia sự kiện xảy ra chiều 25-7 theo một số nguồn tin có thể lên tới hàng vạn”. (BBC online ngày 26-7-2010)

 Sự việc trên được giáo sư Tương Lai trả lời phỏng vấn của đài BBC như sau:

“Nếu như không được giải quyết, đẩy tới những cái tích tiểu thành đại, tức nước vỡ bờ, nó sẽ đẩy ra thành những sự kiện xã hội thôi…

“Vì vậy, khi để người dân bất bình, bùng lên bột phát – mà trong bột phát không tránh khỏi những cái cực đoan – thì người cầm quyền khôn ngoan không nên để những chuyện đó xảy ra”.  (BBC online ngàỷ0-7-2010)

 Nhưng việc xử sự thiếu nhân cách của các quan chức CSVN không ra gì, trong khi một cô gái của nước mình có chồng người Hàn quốc bị tâm thần đánh chết ấy thế mà trong một cuộc họp với các cố vấn cao cấp tổng thống Hàn quốc Lee Myung Bak đã đề cập đến vụ sát hại cô dâu người Việt nam. Tổng thống đề nghị đại sứ Hàn quốc tại Hà nội đến thăm và chia buồn với gia đình cô dâu này. Ông Han Sun Kyo, nghị sĩ Hàn quốc đã tháp tùng cha mẹ cô dâu Thạch thị Hồng Ngọc để đưa tro cốt cô về Việt nam an táng và đồng thời ông đã thay mặt người dân Hàn quốc xin lỗi cha mẹ cô Ngọc.

Đấy tư cách của lãnh đạo xứ người, ngẫm lại lãnh đạo xứ mình mà thẹn cho cái bọn người mở miệng ra xưng là đỉnh cao trí tuệ, người Cộng sản là thế!

Cựu chủ tịch Quốc hội Nguyễn văn An cũng đã chua xót nhìn thấy lãnh đạo nước mình không ra gì và đã tới hồi mạt vận. Đã đến hồi “trên bảo dưới không nghe” và rồi sẽ phải chịu luật đào thải của lịch sử:

“Triều đại nào lên, lúc đầu thường là được lòng người, sau lại thoái hóa, lại bị triều đại sau thay thế. Những sự thay thế đó thường diễn ra khi triều đại cũ đã quá thối nát, quá cản trở sự phát triển của xã hội và thường thay thế bằng bạo lực”.  (Đàn chim Việt online ngày 26-8-2010)

Chỉ vì quyền lực, chỉ vì tham nhũng mà đảng CSVN ngày càng suy yếu và sợ hãi, nhìn đâu cũng thấy kẻ thù, nhìn đâu cũng thấy diễn biến hòa bình, hòa bình là một con ma ám ảnh bọn cầm quyền tham lam đầy tội lỗi. Diễn biến hòa bình chỉ đến những nơi không có hòa bình, không có hòa bình trong nhân dân, không có hòa bình trong nội bộ đảng và không có hòa bình trong lòng mỗi người Cộng sản.

Người cộng sản hãy thử nhìn lại và thật thà tự kiểm điểm xem tình cảm của nhân dân đối với đảng kể từ khi đảng xua quân vào “giải phóng” miền Nam đến ngày hôm nay ra sao? Phần tôi xin trả lời nhanh là không còn ai xem đảng ra sao cả. Cái bộ mặt của anh “lính cụ Hồ” mà đảng thường tự hào nay không còn ai coi ra gì, sự tụ tập đông người “biểu tình” đã nói lên được sự khinh lờn như thế nào.

Giáo sư Lê Nhân, trong một bức thư gửi hai học trò cũ Nguyễn khoa Điềm và Nguyễn phú Trọng đã giữ chức vụ cao cấp trong hàng ngũ lãnh đạo đảng CSVN, thư đề ngày 8-1-2006:

“Đảng của chúng mày là cái đảng gì mà đểu gỉa khốn nạn, lưu manh phản động, mà căm thù con người, muốn hủy diệt dân tộc và nhân loại như thế hi bọn quỷ vương mang mặt người do con hồ ly tinh đào tạo kia? (Người Việt ngày 10-1-2006)

Dân tộc Việt hiện nay bị kềm hãm bởi một chế độ công an trị, họ đã ra lệnh:

- Cho công an đàn áp đồng bào Dân oan tập trung khiếu kiện vì bị cướp đất, cướp nhà mà không giải ai quyết dù người đó là những bà mẹ anh hùng, những gia đình liệt sĩ.

- Cho công an thẳng tay đàn áp những  giáo dân tập trung cầu nguyện vì đất đai của nhà thờ bị lấn, chiếm ở tòa Khâm sứ, Hà nội,Thái Hà, Đồng Chiêm, Cồn Dầu. Bọn công an đã dùng những dùi cui, roi điện, khói cay, đánh đập có người phải mang thương tích mà chết.

- Cho công an bắt giam, đánh dập những người đấu tranh vì dân chủ, những  thanh niên biểu tình chống Trung quốc xâm lược, bảo vệ biển, đảo của tổ quốc cũng bị đàn áp một cách không thương tiếc, nhưng phong trào này lại ngày càng lớn mạnh, nhiều người nối nhau vào tù nhằm thách thức chế độ.

- Cho công an bắt giam những nhà báo, những blogger đã lên tiếng giúp đảng bài trừ tham nhũng bỏ tù, trù dập nhằm bưng bít những thông tin tố cáo những sai trái của đám cầm quyền.

- Cho công an đánh chết người ở Thái nguyên, Quảng Nam, Hà nội, Hà đông, Hải dương, Nghi sơn -Thanh hóa và vụ mới nhất sôi động nhất là vụ đánh chết người ở Bắc giang gây phẫn nộ trong nhân dân.

“Ở đâu có áp bức, ở đó có đấu tranh”, đó là một quy luật mà chính người cộng sản đã lợi dụng nó trong thời đấu tranh giành chánh quyền, và bây giờ chính họ sẽ bị quy luật đó xảy ra với họ (Gậy ông, đập lưng ông). Những ngọn lửa đấu tranh chống áp bức nhen nhúm sẽ bùng lên đốt cháy cái chế độ tham tàn, hung ác bằng con đường diễn biến hòa bình mà chính đảng Cộng sản đã là người nhóm lửa.

© Đại Nghĩa

© Đàn Chim Việt

12 Phản hồi cho “Diễn biến hòa bình, nỗi ám ảnh đảng CSVN”

  1. Quang Trung says:

    Không còn gì để nói với bọn cs nữa, xin mượn lời của Giáo sư Lê Nhân, trong một bức thư gửi hai học trò cũ Nguyễn khoa Điềm và Nguyễn phú Trọng đã giữ chức vụ cao cấp trong hàng ngũ lãnh đạo đảng csvn, thư đề ngày 8-1-2006:
    “Đảng của chúng mày là cái đảng gì mà đểu gỉa khốn nạn, lưu manh phản động, mà căm thù con người, muốn hủy diệt dân tộc và nhân loại như thế hỡi bọn quỷ vương mang mặt người do con hồ ly tinh đào tạo kia?”

  2. nvtncs says:

    Tôi đồng ý với những nhận xét trung thực và đầy kinh nghiệm của bác Lotxac và khuyên những ai còn tin tưởng, còn ao ước đi tìm tự do, sự thật, luân lý, đạo đức, tôn giáo, thì hãy tìm cách rời khỏi xã hội cộng sản Việt Nam. Vì nếu ở lại xã hội đó, cạc bạn sẽ bị guồng máy của nó nghiền nát cuộc sống tinh thần, tình cảm của cạc bạn. Và rồi các bạn cũng bị xã hội đó biến thành người giả dối, độc ác.

  3. lotxac says:

    Có hai điều tôi muốn đưa ra:
    1/ Học và đọc lịch-sử Việt từ khi tôi còn là một học-sinh bé nhỏ cho đến ngày nay tuối đã xế chiều , tôi quả quyết rằng; Việt Nam chưa bao giờ tự đứng vững một mình có tính cách độc-lập lâu dài được.Dù rằng Việt-Nam ta không thiếu nhân-tài;nhưng nhân tài chỉ tải ra nước ngoài sống. Nếu như nhân-tài ở trong nước ít khi thọ lâu.
    2/ Năm 1975 là năm Việt-Cộng được Mỹ dụng tay họ để hành-phạt Quân,Dân,Cán, Chính của Miền Nam để Mỹ khỏi mang tiếng ÁC. Hơn nữa, MTGPMN do Hà-Nội dựng lên đã bị HCM làm thịt hết trong năm Đinh-Mùi 1967,và Tết Mậu-thân 1968. Con cháu còn lại của MTGPMN nó không hiểu rõ cái Độc của HCM nên nó hành hạ chúng tôi.Măt khác, Người miền Bắc có con cháu chết quá nhiều trong trận Mậu-thân,và hạ Lào; nên họ hận mà hành hạ chúng tôi. Chứ CSBV có đánh với chúng tôi trong lúc Mỹ rút; thì đâu gọi là chiến thắng ?
    Năm 1975 là năm người Mỹ, chính quyền Mỹ nó chuyển hướng qua một thế trận Quốc-Tế; vì họ thấy VN bấy giờ bất lợi cho họ; nếu họ cắm chân vào đó. Nói một cách khác: Mỹ họ đổi cuộc chiến mới;cũng giống như IRaq bây giờ. Khi Mỹ ở đó, thì bombs đạn tai nạn liên-miên. Đạo-đức suy sụp; vợ chồng chia ly. Khi Mỹ rút ra; thì trái MÙ đã thả tung khói ngập trời: Hận thù nổi lên tàn sát anh em; cha mẹ,con cái không còn biết nhau.
    Thằng CSVN đã làm từ năm 1975. Nay thì bài học Iraq… Afghanistan cũng sẽ…
    chỉ có tội cho Dân Việt vô-tôị chết oan từ thành phố đến biẻn sâu; rồi rừng sâu chôn xác.
    Thằng VC bị ám ảnh vì chính nó bị mù trong khi nó giêt người Nam vô-tội;nên nó bị ám ảnh cả đời.
    Hòa bình sao được ? vì chính nó kêu gọi hòa-bình để nó nhốt người vô-tội.
    Tôi khuyên người Việt không CS nên tìm đường ra khỏi Việt-Nam càng sớm càng tốt. Thiên-cơ bất khả lậu. Hãy hiểu cho lời nói thật này.

  4. D.Nhật Lệ says:

    Kẻ thù còn không biết rõ là ai thì đánh với đấm gì mà chỉ đánh với… không khí ?
    Xét cho cùng,họ biết nhưng 1 là giả vờ không biết và 2 là đánh lạc hướng dân ta.
    Diễn biến hoà bình phương Bắc mới là sự thực đáng sợ nhất chứ diễn biến hoà bình phương Tây
    chỉ là đòn hùa doạ,nhát ma con nít.Hãy chấm dứt sự coi thường nhân dân như thế !

  5. Bài viết thể hiện quan điểm vì dân vì nước. Chỉ tiếc rằng những kẻ “mặt người dạ thú ” ở trong cái ban lãnh đạo đảng cộng sản VN đã đến hồi mạt vận có nhận thức được không, hay vẫn liều lĩnh cố sống cố chết bám lấy quyền lực- cái phao bị thủng? Và cũng tiếc rằng không phải số đông bà con VN ta nhận thức được nỗi mất nước đang cận kề đâu. Bởi cái nguy hiểm của chế độ đảng trị, công an trị này cực kì thâm độc. Nhưng trước sau gì rồi lịch sử cũng đào mồ chôn chúng thôi. Thời gian cũng chẳng còn bao xa nữa.

  6. Hailang says:

    Đất nước không là của riêng ai

    Tôi ở giữa lòng quê hương
    Sống như thời rừng tiền sử
    Không có quyền được yêu thương được nói
    Bịt miệng trói tay làm người sợ hải
    Đi từ mũi Cà Mâu ra cửa Aỉ
    Chó bấu lưng quần, vượn khỉ níu chân
    Cuối chợ đầu sông
    Từng đàn lục súc tranh công
    Lưỡi quen đường hút máu
    Miệng rực lửa thép gang
    Vũ khí đeo lưng đạn sẵn nòng
    Khi hiện nguyên hình khi ẩn trú

    Hà Nội đêm mưa tôi không dám ngũ
    Sợ nước lũ cuốn trôi đi
    Đèn điện cúp hằng ngày không dám thầm thì
    To nhỏ
    Sợ bỏ tù
    Cả nước đóng thuế ngũ mê chịu phận mắt mù
    Nhìn tàu Vinashin bể boong phòng lái
    Từng nhóm quan to bè phái
    Tham nhũng đá banh qua lại
    Chiếc thuyền mẹ Việt thủng đáy trơ xương
    Tay sai Đại Hán chễm chệ Trung ương

    Lớp lớp thanh niên thức giấc lên đường
    Đi vẽ chữ giữa chợ giữa làng
    Viết tắt sáu chữ vàng
    HS.TS.VN
    Hát Quê hương Việt Nam ngạo nghễ vang vang
    Có phải yêu giang sơn là “phản động”
    Mở miệng nói hai chữ Hoàng Sa ?
    Có phải hô hào dân chủ tự do
    Với đôi bàn tay trắng
    Buộc tội lật đổ đảng quyền ?

    Có phải kẻ thù của đảng là nhân dân
    Tám mươi triệu người yêu nước ?
    Khắp các nẻo đường xuôi ngược
    Sáu mươi lăm năm đảng cai trị vui cười
    Trên đống tro tàn xác chết

    Đất nước không là của riêng ai !

    Lê Hải Lăng

  7. lotxac says:

    Qua ? cái ám ảnh đã thật sự xảy ra trong đời của tôi sau khi vượt biên,vượt biển ra khỏi Việt-Nam. Sau một thời gian bị tù hãm tại miền Nam do CSVN “phỏng-giái” dân-tộc? để họ đưa câu” BÁC HỒ SỐNG MÃI TRONG QUẦN CHÚNG TA “.
    Tôi thông cảm với nỗi lo sợ của DCSVN vì tôi đã vượt biên,vượt biển trong ám ảnh. Ám ảnh vì ngừơi Việt-Nam từ già; trẻ, phụ-nữ; thanh niên bị VC đuổi bắt; lấy hết tiền của, trói tay; trói chân; bỏ tù; bỏ đói; tịch thu nhà cửa khi họ đụơc thả ra. Ám ảnh vì những người học-tập, hoặc trốn học tập khi bị Công-an VC bắt được trong lúc họ phát hiện ra là vượt biên. Công-An bắt họ đem trói vào cây cột đã dựng sẵn. Một tên CB/CA bắn các bạn tôi chết tươi tại chỗ.
    Tôi là kẻ may mắn thoát khỏi Việt-Nam bằng đường biển; nhưng đã chứng kiến bao thảm cảnh này. Khi đến nước TU-DO tôi bị ám ảnh hãi hùng suốt một thời gian dài: Ngày, tháng và năm… cho đến nay, lâu lâu cũng còn ám-ảnh.
    Việt-Cộng nó gây ra cảnh tương-tàn, cốt-nhục từ khi HCM giả danh MTGPMN,và nó đã gây ra cảnh đẩm máu càng lúc càng tăng cho hai miền Nam Bắc từ năm 1960 đến năm ác liệt nhất là Tết Mậu thân. Tôi đã chứng kiến năm Mậu-thân: VC vào Huế và giết người tập-thể một cách dã-man chỉ có một trên lịch-sử loài người.
    Nhưng tại Hốc-Môn; Bà Quẹo đến Hàng Xanh; Đồng Ông cộ, Ngả ba Cây thị thì thây xác VC chồng chất ngổn-ngang.
    Sau khi yên trận; tôi lái xe díp chạy về ngả tư bảy hiền để lên Quang-Trung xem thì hỡi ôi ! xác VC bị các xe ũi đất nghiềng nát ra thành bùn. Đáng đời cho loài xâm lượt.
    Sau Tết Mậu thân; ác sách Hoist đã diệt gần hết bọn MTGPMN,và chúng cũng tiêu-diệt hầu hết giới trẻ miền Bắc.
    Đến trận hạ Lào, thì Mỹ dụ cả hai bên: Quân-Đội chính-quy miền Bắc. QLVNCH xáp đánh vào nhau. Bên trên thì Mỹ ném bombs xuống tiêu diệt cả hai cùng chết. Thay vì, nếu Mỹ cho chúng tôi đổ bộ ra Bắc như chỗ không người ? Không, Mỹ đã có ý định của họ. Ai trái lại, ắt phải chết bằng nhiều cách: ĐCT chẳng hạn.
    Bản chất láo khoét của V.C; Tàn-ác. Trả thù hèn hạ đối với ngừơi Miền Nam; khi họ nghe VC kêu gọi: Hoà-bình; hòa-hợp dân-tộc; anh em với nhau bỏ súng xuống. Đặc biệt là CDXHCN không có nhà TÙ ? sau khi Mỹ Giao lại MNVN của CSVN thì làm sao nó dám bắt tay với Mỹ, và dám há mồm nói tiếng HOÀ BìNH ?
    - Nó bị ám ảnh.

  8. DO NGHE says:

    Dien tien HOA BINH CHANG DAU XA
    Truoc la TRONG DANG SAU RA DONG BAO
    Muon TRANH TRANH LAM SAO
    Tu BIEN tu DIEN lam tu CAO MAT TA
    Ve NHA vo HOI con LA
    Ai lam den KHO THAN CHA THE NAY
    Hoa BINH DIEN BIEN CHUNG BAY
    Cha oi CHA CHA qua CU NHAY KHO CON
    Nuoc MAT thi NHA chang CON
    CHA OI BAN NUOC BUON NON SAO DANH
    (Tòa soạn: Mời bạn vào VPS Keys.org tải phần mềm gõ tiếng Việt miễn phí)

  9. dai nguyen says:

    If you keep blaming on others for your mistakes and errors then you would never be able to get the problem solved. The Communists of Vietnam need to look at yourself and honestly identify the problem in order to get it resolved, and please don’t blame on anyone else. The Vietnamese people are sick and tired of your blaming game.

  10. Le Thien y says:

    HOÀ BÌNH là ước mơ ngàn đời cuả nhân loại. Có hoà bình, con người mới tiến hoá, phát triển về mọi mặt; trong khi CHIẾN TRANH mang tính hủy diệt, cả về người và cuả. Vậy tai sao cs lại SỢ
    HOÀ BÌNH, không cho nó diễn biến ?
    Chủ thuyết cuả cs dựa trên Ý THỨC ĐẤU TRANH BẰNG BẠO LỰC,, thiếu kẻ thù hiện hữu thì phải tưởng tượng ra kẻ thù để toàn đảng dùng làm mục tiêu đấu tranh. Họ không thấy, nhiều lúc ,
    KẺ THÙ Ở CHÍNH NƠI MÌNH, TRONG NỘI BỘ CUẢ MÌNH. Yếu tố : độc tài, toàn trị, mất đoàn kết
    vì khác chính kiến, quan điểm, quyền lợi … cùng với chính sách hà khắc, mị dân, phản động trong
    hành sử quyền lực LÀM BÙNG NỔ NỖI BẤT MÃN, TẠO LÀN SÓNG ” DIỄN BIẾN HOÀ BÌNH ” .
    Dân đã quá chán chê về nạn cưả quyền, tham nhũng ; cán bộ hủ hoá, biến chất . TẤT CẢ ĐỀU
    PHÁT XUẤT TỪ TRONG ĐẢNG MÀ RA. ĐỪNG TRÁCH DÂN HỢP LỰC CÙNG NHAU LẬT THUYỀN !

Phản hồi