WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tầng lớp siêu giàu ở Việt Nam

Dàn siêu xe khoe dáng ở tp. HCM

Dàn siêu xe khoe dáng ở tp. HCM. Ảnh mang tính minh họa

Trong những năm bao cấp, mọi người đều nghèo và thiếu thốn, tỷ lệ hộ nghèo năm 1993 lên đến 63% và trong xã hội không ai muốn tỏ ra là mình giàu hơn người khác. Đã xuất hiện nhiều kiểu “giả nghèo, giả khổ”. Hút thuốc ngoại nhãn hiệu 3 số 5 (555) nhưng phải cho vào bao thuốc nội Tam Đảo để che giấu và sợ bị phát hiện…

Ở miền Nam, sau 1975, ba đợt cải tạo với đợt cao điểm X3 năm 1978, “kinh tế mới”, không ai dám tỏ ra mình giàu để có thể lại bị rơi vào diện “cải tạo”.

Như vậy, khác với các nước khác, nơi người giàu đã xuất hiện từ vài trăm năm nay và được xã hội tôn trọng, ở Việt Nam hiện đại, người giàu là một hiện tượng mới lạ, chỉ xuất hiện gần đây trong xã hội sau Đổi Mới. Xã hội đón nhận những người giàu với những cảm xúc khác nhau.

Từ những năm 1990, với những chính sách “cởi trói”, tỷ lệ hộ nghèo nhanh chóng giảm, nhất là ở thành thị, từng bước đã hình thành một tầng lớp doanh nhân mới. Thị trường nguyên sơ, hầu như không có cạnh tranh, có một số người mạnh dạn, chớp được thời cơ, thành đạt trong kinh doanh và giàu lên nhanh chóng trước sự ngỡ ngàng của những bạn bè quen biết còn nghèo. Song, những người giàu vượt trội chỉ xuất hiện sau những đợt phất lên mạnh từ bất động sản, kinh doanh ngân hàng và chứng khoán sau 2007.

Nước ta đã thoát khỏi nhóm nước nghèo năm 2010 và gia nhập nhóm nước có thu nhập thấp trong số các nước có thu nhập trung bình. Xã hội đã xuất hiện những người giàu triệu phú và tỷ phú đô la, một điều rất mới và khá bất ngờ đối với một nước theo “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”.

Những giá trị của xã hội truyền thống bị đảo lộn, những người được ưu đãi theo tem phiếu trước đây nay thấy mình bị yếu thế so với những người mới giàu nổi lên bằng nhiều cách khác nhau.

Số người giàu lên nhanh chóng ở Việt Nam đã thu hút sự chú ý của thế giới và đã được thống kê và đánh giá là số người giàu tăng lên rất nhanh:
tang lop sieu giau, dai gia, doanh nhan

Tuy vậy, số người giàu ở Việt Nam vẫn còn ít so với các nước trong khu vực. Theo thống kê so sánh dưới đây:

sieu_giau_1_ydlg
Thực ra, số người giàu ở Việt Nam là bao nhiêu vẫn là ẩn số. Khác với các nước khác, viên chức và quan chức nhà nước phải hàng năm công bố công khai tài sản và làm rõ của cải tăng lên từ đâu thì ở Việt Nam kê khai tài sản chưa được công bố công khai và càng không được kiểm tra, giám sát độc lập. Dư luận xã hội tin rằng có nhiều quan chức rất giàu và siêu giàu. Đã có một số quan chức sau khi về hưu đã bị phát hiện có quá nhiều nhà, biệt thự sang trọng là tài sản “nổi”, còn tài sản chìm (vàng, ngoại tệ, tiền gửi nước ngoài…) thì chưa ai bị phát hiện. Nếu chỉ căn cứ vào tiền Tầng lớp siêu giàu ở Việt Nam ~ Lê Đăng Doanh tiêu điểm lương, như một Thứ trưởng Bộ Xây dựng đã phát biểu: “Lương bộ trưởng 40 năm mới mua được nhà thu nhập thấp” (*) thì số tài sản lớn đó không giải thích được. Các nhân viên ngoại giao phục vụ ở các đại sứ quán, trong chỗ riêng tư, đã tự nhận mình là “hầu tước” vì phải hầu hạ việc mua bán của các quan chức và phu nhân đi nước ngoài mua sắm đồ xa xỉ.

sieu_giau_2_wdap

Thiên đường mua sắm Hồng Kông cho phép thanh toán bằng tiền mặt đã trở thành nơi tụ hội của những ông, bà siêu giàu ẩn danh, phung phí tiền bạc với hy vọng tiêu xài xả láng mà trong nước không ai biết. Dường như số người giàu ẩn danh đó đang nhiều lên, thế hệ trước được kế tục bởi các thế hệ trẻ hơn. Những người giàu ấy là ai, số lượng bao nhiêu, họ giàu lên bằng cách gì trong khi không hề hoạt động kinh doanh, nộp thuế thu nhập cho ngân sách, họ chiếm bao nhiêu của cải xã hội… Các câu hỏi như vậy sẽ tiếp tục là một dấu hỏi.

Một điều tra các hộ nông nghiệp trên 12 tỉnh từ năm 2002 đến 2014 của ba Viện Nghiên cứu quản lý kinh tế Trung ương (CIEM), Viện Chính sách và Chiến lược Nông nghiệp và Phát triển nông thôn (IPSARD) và Viện Lao động và các vấn đề xã hội (ILSSA) đã cho thấy tỷ lệ người giàu là đảng viên cao hơn mức trung bình của xã hội.

Bên cạnh những người giàu lên bằng kinh doanh chân chính, rất đáng trân trọng, đáng tiếc là đã xuất hiện những “do anh nhân trọc phú”, giàu lên chủ yếu nhờ vào mối “quan hệ”, khai thác tài nguyên, đất đai của đất nước như ăn chênh lệch giá đất, phất lên nhờ bất động sản, chặt phá rừng, khai thác mỏ, tàn phá môi trường… Một số người rất thích khoe giàu bằng chưng diện siêu xe, nhà ở như cung điện, nuôi bồ nhí chân dài, thay nhiều đời vợ, nổi tiếng vì uống rượu ngoại đắt tiền, tiêu xài xa xỉ… và luôn thu hút sự chú ý của báo chí lá cải bằng những hành động hợm hĩnh. Đã có không ít doanh nhân giàu lên bằng những thủ đoạn phi pháp như buôn lậu, trốn thuế, lừa đảo… và một số đã không ngần ngại đứng lên tuyên bố trong những buổi lễ cam kết sẽ đóng góp bao nhiêu tỷ cho đồng bào bị bão lụt để mua danh rồi không đóng góp một xu nào trong thực tế…

Lớp doanh nhân này là sản phẩm của thể chế, họ giàu được nhờ các thủ đoạn, tận dụng những lỗ hổng của quyền lực không được giám sát, luồn cúi, đút lót để có thể trở nên giàu có mà không cần có kiến thức khoa học – công nghệ, không cần văn hóa nhưng thừa mánh lới và tham vọng. Không ít người trong họ tự cho mình là người đang thực sự tác động được vào quyền quyết định chính sách, chủ trương đầu tư của tỉnh A, bộ B, có thể gọi điện cho anh C, đến gặp anh D bất kỳ lúc nào, sẵn sàng vi phạm pháp luật như đi xe vượt quá tốc độ quy định vì quen biết với các giới chức địa phương…

Họ thực sự đang tự cho phép mình sống trên pháp luật, ngoài pháp luật và thách thức xã hội. Xã hội nước ta rất biết quý và tôn vinh những người thương binh trở thành doanh nhân với tay nghề và lòng quả cảm, họ giàu lên và đóng góp giúp đồng bào, đồng đội. Chúng ta không theo chủ nghĩa khổ hạnh và tôn trọng, hoan nghênh những người làm giàu chân chính, tình nghĩa và chính vì thế xã hội cần phê phán những hành vi phi chuẩn mực, phản văn hóa của một số doanh nhân trọc phú.

Dư luận xã hội có thể lên tiếng nhưng điều quan trọng hơn nhiều là thể chế phải trong sạch, công khai minh bạch, người dân, báo chí có quyền tham gia giám sát quyền lực để hình thành một tầng lớp doanh nhân có trí tuệ, có văn hóa, làm giàu cho mình và đóng góp cho đất nước, đồng bào.

Lê Đăng Doanh / Duyên Dáng Việt Nam

7 Phản hồi cho “Tầng lớp siêu giàu ở Việt Nam”

  1. BÁC HỒ LY says:

    Nhời bác lói thế chẳng đúng à : ” Oánh thắng giặc Pháp giặc Mỹ ngụy quân ngụy quyền, ( các đồng chí ) ta sẽ giầu bằng trăm bằng vạn bằng tỉ thấy đúng chửa ? . Rồi : ” không gì nhân dân sướng hơn là được tự do tha hồ thả giàn, trai thì làm nghề cửu vạn, gái nghề ma cô đĩ điếm, làm vợ khắp người ta . Còn kêu ca than vãn cái nỗi gì ?

  2. XXX says:

    Cán bộ cấp xã, huyện cũng đã có nhà cửa dinh thự “hoành tráng” hơn dinh vua Bảo Đại ngày xưa. Còn cán to hơn thì nhà cửa dinh thự to hơn nhiều, không phải ở trong nước mà cả ở ngoài nước nữa. Những thằng trọc phú khác, không ở trong chính quyền, thì hoặc là con cháu, hoặc là bọn dựa hơi bọn quan tham, bọn “nhóm lợi ích”. Chúng khuynh đảo nhiều ngành nghề béo bở, rồi đút lót hậu hỉ cho bọn quan tham. Của chìm của nổi bọn này không kém gì bọn kia. Trước kia chúng còn e dè, bây giờ chúng chẳng sợ ai, thoải mái ăn chơi, khoe hàng, khoe xe xịn, gái gú,…Chúng đi xe cả triệu đô, ở Mỹ cũng ít khi thấy ngoài đường phố, sắm cả may bay riêng nữa. Trong khi đó nợ công đã lên tới trên 60% (ngưỡng) rồi!! Ai sẽ gánh của nợ này? Dân đen. Có ai hỏi một anh VN không phải con cái Rockfeller, mà dám mua một câu lạc bộ bóng đá và một bảo tàng viện ở Mỹ không? Có đó, đó là rể của đương kim thủ tướng VN. Tiền ở đâu ra? Ông hoàng Ả Rập cũng ngã nón chào thua!!
    Đó là “tư bản định hướng XHCN” sao??

  3. nguenha says:

    “Họ thực sự đang tự cho mình sống trên pháp luật,ngoài pháp luật, và thách thức Xả Hôi ” . Vì sao vậy ?
    Họ là ai ?? Họ chính là Con-cha- cháu ông và bọn ăn theo chế độ. Họ chính là DCSVN !! Rất dễ hiểu Đảng là trên hết. Đảng đứng trên Pháp Luật. Do đó họ củng đứng trên Pháp Luật. Luật pháp,chính sách do chế độ bày ra, là để cho Dân-đen. Gia đình và con cái của chế độ không “dính dấp ” gì đến “trò chơi nầy”. Cứ nhìn thì biết : học trường ngoại ,đi du học.Đau ốm vào bệnh viện quốc tế, đi nước ngoài cử trị,
    Ăn uống,tiêu xài..thậm chí nước uống ,.tất cả đều ngoại, kể cả buôn lậu. Thuế má đặt ra cho vui. Họ đếch đóng thuế !!
    Dân-giàu thì nước mạnh.! Nhưng ở VN thì ngược lại : Dân giàu thì nước Suy !! Là vì lý do đó.

  4. Minh Đức says:

    Trích: “Lớp doanh nhân này là sản phẩm của thể chế, họ giàu được nhờ các thủ đoạn, tận dụng những lỗ hổng của quyền lực không được giám sát… Họ thực sự đang tự cho phép mình sống trên pháp luật, ngoài pháp luật

    Có những kẻ đứng trên pháp luật đó chính là vì chế độ được tổ chức theo quan niệm phải phân biệt giai cấp của Lê Nin. Với cách nhìn phải phân biệt giai cấp, đảng CS được Lê Nin xem là được đứng trên pháp luật để dẫn dắt toàn dân đến chủ nghĩa CS. Nhưng ngày nay thì đảng CS không thể dẫn dân đến chủ nghĩa CS được nhưng cái cơ chế cho đảng CS đứng trên pháp luật vẫn còn. Nói cách khác, sự chênh lệch giàu nghèo kinh khủng đó là hậu của của “định hướng xã hội chủ nghĩa”. Đảng CS đã thành công trong việc xóa bỏ văn hóa cũ để tạo ra văn hóa mới bất công hơn. Điều này cũng nhìn thấy tại Nga và Trung Quốc, cũng có một tầng lớp vô cùng giàu có. Thày thuốc cho nhầm thuốc nên bệnh trở nên nặng hơn.

  5. triết lý gia 0001 says:

    ….Ông Lê-đăng-Doanh là người ở trong nước,ông ta chỉ có thể nói những gì mà CSVN cho ông ta nói…..Chúng ta không thể bình luận được,vì cách nói úp úp mở mở…. Tuy nhiên để rộng đường dư-luận tui xin vạch rỏ___ kể từ sau vụ Nguyễn-bá-Thanh bị phe tham nhũng cho ăn phóng xạ…ung-thư chết tức tưởi,chính giáo-sư Carl Thayer cũng nói là ai?dám chống tham nhũng nữa sẽ bị bẻ….nanh.Nên ô Doanh chơi chữ….chúng ta chỉ cần thay vào chữ tầng lớp siêu-giàu hay lớp doanh-nhân giàu nhanh bằng từ ” tầng lớp lãnh-đạo tham nhũng” là lòi ra ngay cái sự thật……Thật vậy,ở Việt-nam một bà bán cháo lòng mới gánh ra mở hàng được 2…ngày là công-an khu vực chính quyền địa phương kiếm chuyện xin điểu liền…Thì ở đâu ra doanh với nhân??????? Việt-kiều về nước chơi có hơn 5 thằng an-ninh chìm,nổi đi theo dõi,thì ở đâu ra doanh-nhân,Việt-cộng bịp bợm thôi,sự thật tầng lớp giàu nhanh là lãnh-đạo tham nhũng họ núp bóng hay để thân nhân làm doanh-nhân theo kiểu làm mặt, hoặc lãnh đạo……tham nhũng tìm ai đó làm ăn để hai bên móc nối,móc ngoặc rồi tham ô tham nhũng moi tiền nhà-nước ra làm giàu.Ví-dụ bầu-kiên,huyền-như…….bọ họ là tay chân mấy thằng lãnh đạo chóp bu,tham nhũng,tham ô tiền thuế của dân,nhưng có chuyện thì đám tay chân đứng ra lãnh đạn dùm đàn anh lãnh đạo.Tóm lại chúng ta phải hiểu doanh-nhân ở đây là bộ mặt,là cái cớ…..để hợp thức hóa tiền tham nhũng.Đừng có ai dại….nghe doanh-nhân rồi khoái rồi làm ăn ở VN,khi bị lừa mới té ngữa ở VN làm gì có doanh với nhân,chỉ là đám tay chân thuộc hạ của bọn lãnh đạo tham nhũng hợp thức hóa,_____Không tin cứ hỏi ông Alain Phan bị mất tiền nhiều khi làm ăn ở VN,hiện ông đã về Mỹ,hay doanh-nhân Hoàng-kiều…nổi tiếng tháo chạy khỏi VN….khi nhìn ra bộ mặt thật CSVN.Theo ông Lê-đăng-Doanh ở xứ sở lưu manh như CSVN…..chuyện láo lừa bịp bợp!! thì doanh-nhân nào siêu giàu,nếu không phải là lãnh đạo Việt-cộng hay thân-nhân họ,hoặc doanh-nhận nào chỉ làm cái vỏ bề ngoài để lãnh-đạo đứng sau lưng hợp thức hóa tiền tham ô tham nhũng cữa dân!!!!!______ Với tui nói doanh-nhân siêu giàu chính là dấu tiếng biện hộ dùm cho bọn CSVN lãnh đạo siêu giàu thì có….doanh-nhân siêu giàu là đánh lận con đen,tham nhũng siêu giàu thì có…….nay kính.

  6. TỪ CHỦ NGHĨA QUỐC TẾ VÔ SẢN
    ĐẾN CHỦ NGHĨA TƯ BẢN SƠ KHAI

    Khi nền khoa học kỹ thuật Châu Âu mới phát triển vào thế kỷ 19, các ứng dụng đầu tiên được đưa vào xí nghiệp, nhà máy để sản xuất ra các sản phẩm tiêu dùng, giai cấp công nhân nghèo khó liền xuất hiện. Đó chỉ là lẽ tự nhiên. Bởi trước đó họ cũng đều là những nông dân, những thợ thủ công.

    Mục đích của nền sản xuất hàng hóa là phục vụ xã hội, thu góp lợi nhuận để tái sản xuất, đầu tư, và cứ tiếp tục như thế. Đó là vai trò tích cực của giới doanh nhân. Họ phải tích lũy tài sản để tồn tại và phát triển, nếu không sẽ phá sản. Nếu sản xuất rồi đem chia đồng đều hết cho công nhân, làm gì còn nền kinh tế nữa. Vả công nhân là tầng lớp thợ thuyền nghèo mới xuất hiện. Nếu không có nhà tư bản đầu tư vào kinh tế, họ cũng chỉ là các nông dân, các thợ thủ công nghèo thế thôi. Hơn thế nữa, so với toàn xã hội thì lúc đó họ cũng mới chỉ là số it, không phải mọi người ai cũng vô sản như họ.

    Nhưng Mác lại nhìn một cách tiêu cực và phản diện, một cái nhìn dốt nát về kinh tế, xã hội, thổi phồng lên ý nghĩa bóc lột, có it xít ra nhiều, có bé xé ra to, thổi phồng, cường điệu ý nghĩa, sứ mệnh lịch sử của giai cấp công nhân một cách dốt nát, gian trá, để kêu gọi xóa bỏ sở hữu, xóa bỏ tư sản, để vô sản hóa toàn xã hội. Mác cho như thế là hủy diệt được đấu tranh giai cấp, hủy diệt được bót lột, tạo thành xã hội không giai cấp, tức xã hội vô sản ai cũng như ai, là cái mà Mác gọi là xã hội cộng sản khoa học.

    Cái ngu dốt và ẩu tả của Mác thật cùng kỳ tận. Xét sự việc mà không xét nguyên nhân của nó, không xét bản chất đích thực của nó, không thấy mọi triển vọng hay cách giải quyết hiệu quả của nó, chỉ phê phán theo kiểu một chiều, phiến diện, nông cạn, chỉ đưa ra các luận điểm chủ quan, thiên lệch, đưa ra những cách giải quyết tiêu cực, tai hại, tỏ ra phản động, phản tiến hóa mà tự nhận là cách mạng, là tiến bộ.

    Thật ra lúc kinh tế tư bản mới phát triển phôi thai, vài trò của nhà nước, của xã hội cùng dư luận xã hội nói hay còn quá yếu. Nhưng rồi vai trò của nhà nước, của xã hội sẽ dần hoàn thiện lên, sẽ tìm ra các biện pháp khác nhau để tự điều chỉnh các trạng thái bất công, bất hợp lý trong xã hội, làm xã hội phát triển đúng bản chất, đúng thực tế, đúng chiều hướng hơn.

    Nhưng do tính cách tiêu cực và phá hoại, Mác lại cho nhà nước chỉ là công cụ của giai cấp thống trị, công cụ của đấu tranh giai cấp, nên Mác hô hào phá bỏ nhà nước, phá bỏ luật pháp mà Mác cho rằng đó chỉ là sản phẩm của bọn tư sản, để nhằm đi tới chuyên chính của công nhân, mà mục đích cuối cùng là xóa bỏ tất cả, nhà nước, pháp luật, thị trường, hàng hóa, chỉ còn kiểu xã hội bầy đàn như ong, kiến, mối tức hoàn toàn sản xuất và trao đổi trực tiếp qua băn năng tự giác, mà Mác cho đó là lý tưởng của xã hội cộng sản của loài người. Tính cách quan điểm vô chính phủ kiểu như thế của Mác thật là tột cùng phi nhân và phản động mà rất it người thấy ra được.

    Do đó, trong tình trạng xã hội hụt hẫng về nhận thức, về lý thuyết, về cơ chế xã hội khách quan do học thuyết Mác tạo nên như thế, khi chủ nghĩa cộng sản sụp đổ trên toàn thế giới, mọi nước cộng sản trước đó đều tự nhiên rơi vào trạng thái kinh tế tư bản hoang dã của thời kỳ đầu mà mọi người đã biết. Sự phân hóa giàu nghèo trong xã hội hoàn toàn khủng khiếp, vì vai trò và ý nghĩa điều chỉnh của nhà nước và xã hội hoàn toàn không có. Nhà nước đã trở thành hoàn toàn bất lực và thụ động, trong khi đó xã hội trở thành hoàn toàn vô cảm, dững dưng vì bị mất đi hoàn toàn định hướng tốt đẹp xa xưa vốn có.

    Đó hoàn toàn là trách nhiệm của học thuyết Mác, bản thân của chính Mác. Vì Mác đã đưa xã hội vào hố thắm do bị cắt đứt hết mọi truyền thống đạo đức cũ. Mác từng nói mọi hệ thống đạo đức cũ đều là đạo đức tư sản, của bọn tư sản, của giai cấp tư sản nên cần phải hủy diệt, phải bỏ đi, để xây dung đạo đức mới là đạo đức cách mạng, tức đạo đức vô sản, tức chỉ có cái nhìn một chiều, giáo điều, tưởng tượng và ảo tưởng không hơn không kém.

    Đấy thực tế của xã hội loài người trong thế kỷ qua khi đi từ chủ nghĩa vô sản quốc tế đến chủ nghĩa tư bản sơ khai chính là như thế. Điều này hoàn toàn thể hiện rất rõ nét từ Trung Quốc đến Việt Nam và chắc sắp tới Cuba cũng sẽ như thế. Chỉ có bắc Triều Tiên là sẽ vẫn trụ mãi trong hoàn cảnh nghèo đói thế thôi. Như vậy tội lỗi của Mác là đã phỉnh gạt xã hội bằng chính học thuyết vô bổ mà thập phần tai hại của mình. Điều này sẽ khiến cho mọi nước hậu cộng sản sẽ hoàn toàn tụt hậu so với mọi nước tư bản tiên tiến khác trong thời gian dài bất tận, bởi vì mọi việc chỉ được lặp lại từ đầu trong khi người ta đã vượt xa mình biền biệt mọi phương diện xa lơ xa lắc mất rồi.

    ĐẠI NGÀN
    (09/6/15)

  7. HN says:

    Những ai giầu sang ở VN ngày nay? Chúng nó chứ còn ai, bọn Việt Cộng ăn cướp của dân chứ còn ai?

Phản hồi