Hãy bớt nhỏ nhen, xảo trá đi
Lướt web hôm nay thấy có ba chuyện buồn …cười:
1) Ngày 1 tháng 9 vừa qua người ta đến gắn huy hiệu 75 tuổi Đảng cho cụ Nguyến Trọng Vĩnh. Cụ đáp từ: “Tôi gia nhập Đảng Cộng sản Đông Dương năm 1939. Những đảng viên cộng sản như tôi hồi đó là đối tượng khủng bố, ruồng bắt của Nhà nước thực dân Pháp. Tuổi Đảng của tôi năm nay là 76 chứ không phải là 75. Việc trao tặng này lẽ ra phải thực hiện từ năm ngoái chứ không phải để sang năm nay …”.
Đại tá Nguyến Đăng Quang kể lại như sau: Sau khi Chi bộ 14 (nơi cụ Vĩnh sinh hoạt) biết cụ Vĩnh bị gây khó khăn trong việc nhận Huy hiệu 75 năm, Chi bộ đã họp 2 buổi để bàn và ra Nghị quyết về việc này. Cả 2 lần Nghị quyết đều có sự tán thành 100% của số đảng viên chi bộ có mặt (Chi bộ 14 có trên 80 đảng viên thì có gần 40 đảng viên là Giáo sư, Tiến sỹ và cán bộ trung cao cấp đã nghỉ hưu). Tất cả đều nhất trí kiến nghị lên Đảng bộ Phường, Đảng bộ Quận và Đảng bộ Thành phố phải trao Huy hiệu 75 năm tuổi Đảng cho lão đồng chí Nguyễn Trọng Vĩnh. Chi bộ 14 sau đó bị Đảng ủy cấp trên phê phán là vô nguyên tắc vì đã đưa kiến nghị vượt cấp! Nhưng chính họ không hiểu hoặc đã cố tình vi phạm quy định của Đảng là phải trả lời bằng văn bản các kiến nghị của cấp dưới, song họ cố ý lờ đi, buộc Chi bộ 14 phải gửi lên cấp trên tiếp theo, và Chi bộ 14 dự kiến sẽ gửi tiếp kiến nghị này lên Trung ương Đảng nếu Thành ủy Hà Nội cố tình không trao Huy hiệu 75 năm cho lão đảng viên Nguyễn Trọng Vĩnh!
Cụ Vĩnh suốt đời tận tụy phục vụ ĐCSVN, bọn bán linh hồn cho Bắc Triều thù ghét Cụ vì gần đây Cụ lên án Trung Quốc rất mạnh.
Câu chuyện này chứng tỏ có những chi bộ đã “diễn biến” tốt, trong khi cấp trên nói chung còn rất lú. Thế mà người ta luôn luôn nói: Cấp trên của Đảng bao giờ cũng sáng suốt, chỉ ở dưới thực hiện sai. Chủ nghĩa Mác Lenin rất tuyệt vời, Liên Xô sụp đổ là do làm không đúng.
2) Cũng sáng 1 tháng 9 có cuộc đối đáp giữa anh Phạm Lê Vương Các với lãnh đạo trường Đại học Kinh Doanh & Công Nghệ Hà Nội như sau:
“Thầy hỏi: “Em có biết cô Y bên Cục An ninh không”? Tôi trả lời rằng biết vì tôi đã làm việc với cô Y mấy lần.
Rồi Thầy cho biết, bên Tổng Cục an ninh có báo cáo về trường hợp của tôi rồi Thầy nói thẳng thừng: “Em nên nghỉ học ở trường này đi, rút lại hồ sơ và kiếm trường khác mà học”.
Tôi choáng váng mặt mày, tim đập thình thịch, 2 hàm răng bắt đầu run lên và va vào nhau, lỗ tai bắt đầu nóng lên… Tôi im lặng nhìn đăm chiêu ra ngoài cánh cửa, phải mất 2 đến 3 phút sau tôi mới lấy lại bình tĩnh và hỏi: “Thầy cho em biết lý do?”
Thầy nói: “Trường này đào tạo đa ngành, nên đào tạo ngành Luật không tốt bằng mấy trường khác đào tạo chuyên về Luật. Em nên kiếm những trường chuyên về Luật, học ở đó thì sẽ tốt cho em hơn”.
Tôi thở dài… sau một lúc im lặng suy nghĩ tôi đã trả lời rằng: “Em sẽ không rút hồ sơ và sẽ tiếp tục học ở trường này. Vì em đã nhập học được một tuần rồi, nên không thể thay đổi lựa chọn được nữa, vì đã quá muộn.”
Thầy trả lời lại là chưa muộn đâu, bây giờ vẫn còn có thể được, nhưng tôi vẫn giữ nguyên quyết định của mình.
Thầy bắt đầu hơi lớn tiếng và đi thẳng vào vấn đề: “Ai cũng có lý tưởng của riêng mình, em có lý tưởng tự do dân chủ, còn chúng tôi có lý tưởng Cộng sản. Trường này do những người Cộng sản lập ra, và sẽ đào tạo ra những con người thuộc về chế độ chính trị Cộng Sản này.”
Tôi cũng lớn tiếng trả lời: “Khi dự tuyển vào trường này em không thấy chỗ nào giới thiệu trường này là do những người Cộng Sản lập ra, mà trường này là trường Dân lập. Em cũng không quan tâm và không cần biết trường này do Cộng Sản hay Tư Bản lập ra.. Và em cũng nói cho thầy biết, chức năng cao cả của giáo dục không phải là để đào tạo ra những con người thuộc về chế độ chính trị. Mà là đào tạo ra những con người tự do trước chế độ chính trị.”
Thầy: “Nếu không đào tạo ra những con người của chế dộ chính trị thì cũng đào tạo ra những con người để phục vụ cho chế độ chính trị. Giáo dục của Anh, Pháp, Mỹ cũng đào tạo ra những con người để phục vụ cho chế độ chính trị của nó, và giáo dục cũng Việt Nam cũng vậy”.
Tôi: “Giáo dục của họ sinh viên được tự do lựa chọn tư tưởng. Còn các trường đại học ở Việt Nam thì không. Vì các trường đại học của họ được tự trị mà thế lực chính trị không thể can thiệp được, ít nhất về mặt tự do nghiên cứu, học thuật. Còn ở Việt Nam thì không. Thầy xem tất cả trường đại học nào ở Việt Nam mà không có chi bộ Đảng Cộng Sản trong đó không, cho dù đó là trường Dân lập? Và điều đó có cần thiết không?”
Thầy trả lời là cần thiết, và còn cho biết, không chỉ trong các trường đại học có chi bộ Đảng mà còn có cả An ninh để quản lý và theo dõi sinh viên nữa, nên không phù hợp cho tôi theo học trường này.
Một lúc sau Thầy nhẹ giọng: “Tôi biết em đi học Luật để làm gì. Dù An ninh không ép nhà trường phải cho em thôi học vì nhà trường cũng có sự độc lập riêng. Nhưng An ninh đã thông báo về trường, thì nhà trường phải…”.
Tôi hỏi lại: “Giả sử an ninh gây sức ép để trường buộc em thôi học thì nhà trường căn cứ vào đâu để ra quyết định buộc em thôi học?”
Không đợi Thầy trả lời, tôi nói tiếp: “Em nói cho Thầy biết, nhà trường chỉ có thể buộc em thôi học khi em có những hành vi vi phạm phạm luật qua một bản án xét xử của Tòa án. Cơ quan An ninh không có chức năng xét xử mà họ chỉ là cơ quan điều tra. Họ điều tra và báo cáo như thế nào là việc của họ, nhà trường đừng để họ làm thay công việc của Tòa án và xem họ như là Tòa án” ”.
Thật là đĩnh đạc, thông minh và bản lĩnh. Đúng là hậu sinh khả úy, là mầm mống tốt để xây dựng xã hội dân chủ. Nếu Phạm Lê Vương Các bị đuổi học đề nghị các nhà nước dân chủ cho em được tỵ nạn chính trị và bà con ta hãy chung tay tạo điều kiện để em hoàn thành được chương trình đại học luật.
3) Nhà văn Nguyễn Đông Thức viết trên Facebook hôm 2/9: “Báo Tuổi Trẻ có mời tôi viết một bài trong cuốn ‘Chuyện nghề – Chuyện người’, nhân kỷ niệm 40 năm thành lập. Trong phần liệt kê các tên tuổi văn chương sau 1975 xuất hiện từ những ngày đầu trên Tuổi Trẻ, tôi nhắc hàng loạt tên, trong đó có nhà thơ Đỗ Trung Quân, tác giả của những bài thơ ‘Quê hương, Phượng hồng, Những bông hoa trên tuyến lửa’… Ông cũng đã có hơn 12 năm làm phóng viên Tuổi Trẻ …Nhưng khi in sách, cái tên Đỗ Trung Quân trong bài viết của tôi đã… biến mất.”.
Chắc không có chỉ thị cụ thể từ cấp trên để giải quyết riêng trường hợp này nhưng vì chủ trương của Đảng đã ngấm vào máu, khoét vào đầu các công bộc nên họ rắp tâm biến mình thành kẻ xảo trá, ty tiện sẵn sàng vứt bỏ lương tâm, bất chấp sự thật và công lý một cách thật bỉ ổi.
Từ lâu, tôi đã chứng nghiệm điều này. Tôi đã có bằng Tiến sỹ từ 1982, luận án của tôi có trong lưu trữ Thư viện Quốc gia, công trình nghiên cứu của tôi đã được tổ chức CCOP của Liên Hợp Quốc mời trình bầy tại một Hội thảo Quốc tế năm 1982, nhưng trong cuốn “Tiến sỹ Việt Nam hiện đại” do nhà xuất bản Văn hóa Thông tin ấn hành tháng 9 năm 2004 người ta cố tình bỏ sót tên tôi. Tập thơ “Những Mẩu Quặng Dọc Đường” của tôi do Nhà Xuất bản Hội Nhà Văn ấn hành năm 2014 bị Cục Xuất bản bắt thu hồi. Không phải vì Thơ ở trong tập có vấn đề mà cấp trên bắt phải vứt bỏ các bài bình thơ in trong đó. Những bài bình luận này là của những tác giả nổi tiếng: nhà thơ Thanh Thảo, phó Chủ tịch Hội đồng Thơ Việt Nam, nhà thơ Định Hải, nhà thơ Ngô Văn Phú …. Các bài bình đều không mắc tội gì, kể cả tội “sai lập trường” của Đảng, ngoại trừ cái tội khen thơ và tư chất con người Nguyễn Thanh Giang.
Trời ơi, biết bao giờ xã hội ta mới thoát ra được khỏi cái vũng nhầy nhụa của xảo trá, ty tiện hỡi cái đảng của giai cấp công nhân này!
Hà Nội 4 tháng 9 năm 2015
© Nguyễn Thanh Giang
© Đàn Chim Việt
BA ĐIỀU TỆ HẠI NHẤT TRONG HỌC THUYẾT CHỦ NGHĨA MÁC
Cốt lõi học thuyết chủ nghĩa Mác có ba điều : vô sản, chuyên chính, và duy vật. Ba điều ấy nhiều người tưởng là mặt mạnh của học thuyết Mác, hóa ra nó lại là ba điểm yếu nhất của học thuyết Mác.
Đề cao giai cấp vô sản, phịa đặt nó có sứ mạng lịch sử nhằm giải phóng giai cấp, giải phóng xã hội, hóa ra trong thực tế chỉ làm lũng đoạn xã hội, làm bế tắt lịch sử, làm hạ giá con người. Bởi đây là quan điểm mê tín, hoang đường, không tưởng của Mác. Bởi người ích lợi cho xã hội là người có học, có tài, có thiện chí, cho dù họ thuộc giai cấp nào. Đưa giai cấp nông dân, công nhân vô sản lên kiểu cuồng tín, hóa ra chỉ phá hoại xã hội, nô lệ hóa xã hội, và chận đứng mọi sự phát triển thực tế của xã hội.
Về nguyên tắc, mọi người sinh ra đều tự do và bình đẳng, nên chỉ có dân chủ tự do mới phát huy được hết mọi người, mới giải phóng được xã hội, giúp mọi người đều có cơ hội đồng đều thăng tiến đi lên, xã hội mới hưởng ích lợi chung và hạnh phúc. Đằng này Mác lại chủ trương độc tài, nhân danh giai cấp, nhưng thực chất mọi sự độc tài đều có thể bị lợi dụng, xã hội và mọi cá nhân đều bị vô hiệu hóa, chỉ có lợi cho thiểu số nào chiếm được quyền hành, như vậy là sự bất công, sự bế tắt chung cho sự phát triển. Thay vì là học thuyết cách mạng, học thuyết Mác trong thực tế lại trở thành học thuyết phản động, phản tiến hóa, phản nhân văn, phản lịch sử phát triển, và nói chung là phản xã hội.
Duy vật hay duy tâm chỉ luôn là quan điểm cá nhân, không thể nào đồng loạt hay thống nhất với nhau được trong xã hội. Nó phát triển, chuyển đổi tùy theo khuynh hướng mỗi người và tùy theo điều kiện sống. Về mặt khoa học và triết học, nó cũng không bao giờ có thể giải quyết tuyệt đối được. Dùng quan điểm duy vật để thiết kế mọi khía cạnh tinh thần của cá nhân và xã hội trong mô thức độc tài toàn trị theo chủ thuyết Mác, đó thật sự là sự ngu xuẩn, sự hà khắc, chủ quan và phản động cực kỳ mà học thuyết Mác mang lại.
Vả chăng có tin tưởng tinh thần, có hướng đến tinh thần, con người mới có tâm lý hướng thượng, mới có nhu cầu hướng thượng, tức mới có quan điểm sống nhân văn có cơ sở thật sự. Đàng này duy vât, không những coi thế giới chỉ là vật chất, cả tinh thần con người, ý thức xã hội cũng chỉ là vật chất, như vậy là hạ con người xuống hàng sinh vật thuần túy, hàng loài vật, chỉ có nhu cầu tồn tại sinh học, thể lý mà không còn nhu cầu gì khác. Một quan điểm tầm thường tai hại như thế của Mác mà những kẻ xu nịnh cơi lên là đỉnh cao trí tuệ loài người thật là không thể quan niệm được, và tất cả điều ấy rõ ràng cũng nói lên mọi mặt yếu của học thuyết chủ nghĩa Mác.
THƯỢNG NGÀN
(09/8/16)
Lạy các cụ…
Có ba hoa chích choè gì đi nữa, dân VN bị khốn nạn cả một thế kỷ dài vì nạn Cộng…láo, các cụ cũng có góp phần trong đó.
Ngày nay, nhớ các cụ có…bất đồng chính kiến, chận bớt nạn láo, nên thiên hạ …nín thinh cho các cụ…sữa sai…
Hãy…sữa sai toàn diện, tìm hiểu rỏ ràng cái bãn chất láo của Cộng sản, thẳng thắn nhìn nhận mình bị…lừa, khi xưa ta bé ta…ngu.
Còn ba cái vụ…việc, tự an ủi mình là…cộng sản chân chính, chỉ nà …đơn thuần yêu nước, vô tội vạ,
Nghe coi bộ quá xá…bịnh.
Các cụ từ bé đến lớn, ở với Cộng láo, cho nên dẩu là bây giờ…bất đồng chính kiến, nhưng thâm tâm vẫn cho rằng ta nà….đỉnh cao trí tuệ, Mỹ nguỵ là…thua cuộc, chạy sút quần, chịu không thấu quân đội nhân dân Cộng…láo…
Y hệt như…Lê diễn Đức và các em cò mồi Cộng trên diễn đàn. Những cái nhìn…mắt hí.
Chúng không hiểu rằng thì là, lính nguỵ còn đạn, (hoặc Nga Tàu đông Dức, Tiệp Khắc Ba Lan ngưng tiếp tế súng đạn cho miền Bắc Cộng láo), kẻ chạy là quân đội nhân dân Cộng…láo. như chúng đã từng chạy năm 1968, 1972…
Khinh miệt quân đội nguỵ, nhưng chúng không nhận ra rằng, tàn cuộc chiến, nguỵ đi đái gần 3 trăm ngàn em, quân đội nhân dân Cộng láo lại toi mạng hết…trên triệu…
Chúc các cụ sau này, tiêu diêu nơi miền cực …khóai, không nên đầu thai ..
_”Tôi gia nhập Đảng Cộng sản Đông Dương năm 1939. Những đảng viên cộng sản như tôi hồi đó là đối tượng khủng bố, ruồng bắt của Nhà nước thực dân Pháp. Tuổi Đảng của tôi năm nay là 76 chứ không phải là 75. Việc trao tặng này lẽ ra phải thực hiện từ năm ngoái chứ không phải để sang năm nay” (Nguyễn Văn Vĩnh)
Cụ Vĩnh có tinh thần đấu tranh thật đáng khen ngợi . Tuy nhiên, xem ra Cụ vẫn còn khoái việc ccái đảng CS khốn nạn tôn vinh Cụ lắm thì phải . Ngày xưa khi thông tin còn bị bưng bít thì Cụ có thể tự hào về những việc mà Cụ tưởng nhầm rằng Cụ đã cống hiến cho Quốc Gia, Dân Tộc, thông qua ĐCSVN . Còn ngày nay, khi đã rõ từ đầu ĐCS của Cụ chỉ là một bọn gian ác không mảy may gì đến Tổ Quốc, Đồng Bào … mà Cụ vẫn còn hãnh diện với 75 hay 76 tuối đảng, với cái danh “lão thành Cách Mạng” … thì đáng buồn cho Cụ và cho đất nước ta quá !
Hoàn toàn tán thành
_”Ai cũng có lý tưởng của riêng mình, em có lý tưởng tự do dân chủ, còn chúng tôi có lý tưởng Cộng sản. Trường này do những người Cộng sản lập ra, và sẽ đào tạo ra những con người thuộc về chế độ chính trị Cộng Sản này.” (trích lời thầy giáo lãnh đạo trường Kinh Doanh & Công Nghệ).
Thế thì hai 5 rõ 10 rồi . Đã là Cộng Sản thì chẳng có chỗ cho tự do dân chủ đâu nhé .
Nào, xin mời các cô các chú Kò Mạng “phản biện” .
Môt hôm, quan Huyện thấy cô nữ sinh muốn trêu ghẹo,bèn sai lính bắt vào,và ra câu đối :”Học trò là học trò Con,mà phá phấn môi son là Con -học-trò”,đối được thì tha,nếu không thì bắt ở lại. Cô học trò bèn đối :”Quan Huyện là quan huyện Thằng,mà ăn-nói lằng xằng là Thằng-quan -huyện !”.Nghe xong Quan Huyện khâm phục và thả cô ra. Trở lại câu chuyện “đối đáp” giửa SV Phạm lê Vương Các và Thầy giáo. Rỏ ràng “Ông Thầy” đả biến thành “Thằng thầy” !! VN hôm nay có vô số Thầy giáo theo kiểu “Thằng Thầy “!!
LƯỠI KHÔNG XƯƠNG
Con người có lưỡi không xương
Nói hươu nói vượn ai lường được đâu
Như nay bảo Mác không tồi
Còn Liên Xô sụp bởi mình làm sai
Khác gì khoai củ trần ai
Mao sai cũng tại khinh tài Mác xưa
Cũng như Pôn pốt Sê ri
Búa người hàng loạt là do lỗi mình
Đúng là biện luận xập xình
Những anh dốt nát tội tình làm sao
Tựa như tàu chạy hướng đông
Trèo lên để nhắm hướng tây mà về
Trăm năm đã quá não nề
Cả toàn thế giới ê chề làm sao
Nên toàn kiểu nói tầm phào
Căn cơ tri thức có nào biết đâu
Mác sai là bởi trong đầu
Nghĩ điều non dại nên hầu là sai
Nếu như có chút chân tài
Đã không dại dột đưa ra thuyết mình
Nên toàn ngụy biện linh tinh
Gạt người để tưởng chỉ mình là hay
Nhưng mà nghịch lý tràn đầy
Làm sao khoa học để hay được cà
Bao anh hiểu biết là đà
Nhìn lên quả thấy nóc nhà là cao
Còn người ngắm tới trăng sao
Ngọn cây quả thực ối dào cao chi
Nhưng thôi có nói làm gì
Phỉnh người thấp kém tội này ghê chưa
Ngây thơ Mác quả không thừa
Dẫu ngây thơ cụ cũng thừa thơ ngây
Nên đừng nói tốt nói hay
Chỉ vì quyền lợi hằng ngày vậy thôi
Dễ gì nhân ái trên đời
Dễ nào lý tưởng bao người nhận vơ
SÓNG NGÀN
(06/9/15)