WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Thảo luận giữa Chu Ân Lai, Đặng Tiểu Bình và Hồ Chí Minh

CWIHP

Hồ Chí Minh và Đặng Tiểu Bình

17-05-1965

Mô tả: Chu Ân Lai và Đặng Tiểu Bình đề nghị, thay mặt Bắc Việt trừng phạt những người theo chủ nghĩa xét lại của Liên Xô.

Chu Ân Lai: [Về quan hệ Việt – Xô], những người theo chủ nghĩa xét lại của Liên Xô muốn Bắc Việt đàm phán với Hoa Kỳ, đặt Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam sang một bên và bán đứng những người anh em của mình.

Đặng Tiểu Bình: Những người Liên Xô viện trợ cho các ông vì mục đích riêng của họ … Tóm lại, sự viện trợ của Liên Xô nhằm mục đích phục vụ cho chiến lược của họ. Nếu Việt Nam cảm thấy bất tiện để phơi bày thực tế này, chúng tôi sẽ làm điều đó thay các ông.

————————————————–
Ghi chú

Đặng Tiểu Bình lúc đó là Tổng Bí thư Trung ương ĐCS Trung Quốc và là Phó Thủ tướng Trung Quốc. Ông ta bị thanh lọc trong giai đoạn đầu của Cách mạng Văn hóa, được phục hồi năm 1973, và bị thanh lọc một lần nữa năm 1976. Sau khi Mao chết hồi tháng 9 năm 1976, ông xuất hiện trở lại và trở thành nhà lãnh đạo ưu tú của Trung Quốc.

Bản Anh ngữ: http://www.wilsoncenter.org/index.cfm?topic_id=1409&fuseaction=va2.document&identifier=5034C83F-96B6-175C-93E0887AE0F865EA&sort=Collection&item=Vietnam%20%28Indochina%29%20War%28s%29

 

CWIHP

Mao Trạch Đông nói chuyện với đoàn đại biểu của Đảng và Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa

20-10-1965

Các ông đang chiến đấu một cuộc chiến tuyệt vời. Cả hai miền Nam – Bắc đang chiến đấu anh dũng. Người dân trên toàn thế giới, gồm những người đã thức tỉnh và những người chưa thức tỉnh, đang hỗ trợ các ông. Thế giới hiện nay không phải là một thế giới hòa bình. Không phải người Việt Nam đang xâm lược Hoa Kỳ, cũng không phải người Trung Quốc đang tiến hành cuộc chiến tranh xâm lược chống lại Hoa Kỳ.

Cách nay không lâu, báo Nhật, Asahi Shimbun và Yomiuri Shimbun đã đăng tải một số tin tức của phóng viên Nhật từ miền Nam Việt Nam. Báo chí Mỹ mô tả những bài báo này không công bằng, nên gây ra một cuộc tranh luận. Tôi không đề cập đến báo Cộng sản Nhật Bản, tờ Akahata. Tôi đang nói về những tờ báo tư sản Nhật. Điều này cho thấy phương tiện truyền thông không ủng hộ Hoa Kỳ. Gần đây, các cuộc biểu tình của người Mỹ chống lại chính sách Việt Nam của chính phủ Mỹ đã phát triển. Lúc này, chủ yếu là trí thức người Mỹ đang gây rắc rối.

Nhưng tất cả những điều này là các điều kiện bên ngoài. Thực ra, cuộc chiến mà các ông đang chiến đấu sẽ giải quyết vấn đề. Dĩ nhiên, các ông có thể tiến hành đàm phán. Trong quá khứ, các ông đã tổ chức các cuộc đàm phán ở Geneva. Nhưng Mỹ đã không tôn trọng lời hứa sau các cuộc đàm phán. Chúng tôi đã có các cuộc đàm phán với cả Tưởng Giới Thạch và Hoa Kỳ. Ông Rusk (*) nói rằng Hoa Kỳ có nhiều cuộc đàm phán với Trung Quốc nhất. Nhưng chúng tôi bám sát vào một điểm: Hoa Kỳ phải rút khỏi Đài Loan, và sau đó tất cả các vấn đề khác có thể giải quyết dễ dàng. Hoa Kỳ không chấp nhận điểm này. Trung Quốc và Hoa Kỳ đã điều đình trong mười năm và chúng tôi vẫn lặp lại những lời nói cũ. Chúng tôi sẽ không từ bỏ quan điểm đó. Một lần, Hoa Kỳ muốn trao đổi phái đoàn báo chí với chúng tôi. Họ lập luận rằng, khi chúng ta bắt đầu từ các vấn đề nhỏ, chúng ta có thể giải quyết những vấn đề lớn tốt hơn sau này. Chúng tôi lập luận rằng chỉ có cách bắt đầu bằng các vấn đề quan trọng, các vấn đề nhỏ có thể giải quyết dễ dàng.

Các ông đã rút các lực lượng vũ trang khỏi miền Nam theo quy định của Hiệp định Geneva. Kết quả là, kẻ thù bắt đầu giết người ở miền Nam, và các ông đã trở lại đấu tranh vũ trang. Lúc đầu, các ông ưu tiên đấu tranh chính trị, bổ sung bằng đấu tranh vũ trang. Chúng tôi hỗ trợ các ông. Trong giai đoạn hai, khi các ông tiến hành đấu tranh chính trị song song với đấu tranh vũ trang, một lần nữa chúng tôi hỗ trợ các ông. Trong giai đoạn ba, khi các ông ưu tiên đấu tranh vũ trang, bổ sung bằng cuộc đấu tranh chính trị, chúng tôi vẫn hỗ trợ các ông. Quan điểm của tôi, kẻ thù đang dần dần leo thang chiến tranh, các ông cũng vậy.

Trong 2-3 năm kế tiếp, các ông có thể gặp khó khăn. Nhưng cũng khó có thể nói, có thể không như thế. Chúng ta cần cân nhắc khả năng này. Miễn là các ông chuẩn bị mọi thứ, ngay cả khi tình huống khó khăn nhất xảy ra, các ông sẽ không thấy nó đi quá xa những cân nhắc ban đầu của các ông. Lập luận như thế có tốt không? Do đó, có hai điểm quan trọng: thứ nhất là cố gắng để có được tình hình thuận lợi nhất, và thứ hai là chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất.

Các ông có thể tham khảo kinh nghiệm của Angiêri. Có thể trong năm thứ tư hoặc thứ năm trong cuộc chiến của họ, một số nhà lãnh đạo Angiêri trở nên lo lắng. Lúc đó, Thủ tướng Arbas của họ đến nói chuyện với chúng tôi. Họ nói rằng, dân số Algeria mười triệu người, rất ít. Một triệu người đã chết. Trong khi kẻ thù có một đội quân 800.000 lính, các lực lượng thường xuyên của họ (Angiêri) chỉ khoảng 30.000 đến 40.000 lính. Thêm các du kích quân, tổng cộng lực lượng của họ chưa tới 100.000. Lúc đó, tôi nói với họ rằng kẻ thù sắp bị đánh bại và rằng dân số của họ sẽ tăng lên. Sau đó, sau các cuộc đàm phán, Pháp bắt đầu rút quân. Bây giờ họ đã hoàn thành việc rút quân, chỉ để lại một vài căn cứ hải quân nhỏ. Cách mạng Angiêri là một cuộc cách mạng dân chủ quốc gia do giai cấp tư sản lãnh đạo. Hai đảng của chúng ta là cộng sản. Về việc huy động quần chúng và thực hiện chiến tranh nhân dân, hai đảng chúng ta khác với Algeria.

Tôi đã nói chuyện về chiến tranh nhân dân trong bài viết của tôi. Một số tuyên bố đề cập đến các vấn đề cụ thể hồi 10-20 năm trước. Bây giờ, các ông đương đầu với một số điều kiện mới. Nhiều phương pháp của các ông khác với phương pháp của chúng tôi trong quá khứ. Chúng ta nên có sự khác biệt. Dần dần chúng ta cũng được học về chiến tranh. Lúc đầu chúng tôi bị thua. Chúng tôi đã không thực hiện một cách trôi chảy như các ông thực hiện.

Tôi không chú ý đến những vấn đề mà các ông đã đàm phán với Hoa Kỳ. Tôi chỉ chú ý đến việc các ông đánh đuổi Mỹ như thế nào. Các ông có thể đàm phán ở một thời điểm nhất định, nhưng các ông không nên hạ mình. Các ông nên lên giọng hơn một chút. Hãy chuẩn bị, đối phương có thể đánh lừa các ông.

Chúng tôi sẽ hỗ trợ các ông cho đến thắng lợi cuối cùng. Sự tự tin trong chiến thắng đến từ đấu tranh mà các ông đã hoàn thành và từ cuộc đấu tranh các ông đã thực hiện. Ví dụ, một kinh nghiệm chúng tôi có được rằng người Mỹ có thể bị đánh. Chúng tôi có được kinh nghiệm này chỉ sau khi đánh nhau với người Mỹ. Người Mỹ có thể bị đánh và có thể bị bại. Chúng ta phải phá hủy huyền thoại rằng người Mỹ không thể bị đánh và không thể bị bại trận. Hai đảng chúng ta có nhiều kinh nghiệm. Cả hai nước chúng ta đã chiến đấu với Nhật Bản. Các ông cũng đã chiến đấu chống Pháp. Hiện các ông đang chiến đấu chống Mỹ.

Người Mỹ đã huấn luyện và dạy người Việt Nam. Họ đã dạy chúng ta và người dân trên toàn thế giới. Theo tôi, không có người Mỹ cũng không tốt. Một nhà giáo dục như thế thì không thể thiếu. Để đánh bại Mỹ, chúng ta phải học hỏi từ những người Mỹ. Các tác phẩm của Marx không dạy chúng ta chiến đấu chống Mỹ như thế nào. Sách vở của Lenin cũng không viết về cách chiến đấu chống Mỹ. Chủ yếu chúng ta học từ những người Mỹ.

Nhân dân Trung Quốc và nhân dân trên toàn thế giới hỗ trợ các ông. Càng có nhiều bạn, thì càng tốt hơn cho các ông.

——————————————————

Nguồn: Bộ Ngoại giao nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa và Trung tâm Nghiên cứu Tài liệu Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc, Mao Zedong Waijiao wenxuan – Tuyển tập các tác phẩm ngoại giao của Mao Trạch Đông (Beijing: Central Documentary Press and World Knowledge Press 1994), trang 570 -573.

[1] Đoàn đại biểu Việt Nam do Phạm Văn Đồng dẫn đầu.

(*) Rusk: David Dean Rusk, Ngoại trưởng Mỹ nhiệm kỳ 1961-1969, dưới thời tổng thống Kennedy và Johnson.

Bản Anh ngữ: http://www.wilsoncenter.org/index.cfm?topic_id=1409&fuseaction=va2.document&identifier=5034F74E-96B6-175C-9F53CF545046CEB7&sort=Collection&item=Vietnam%20%28Indochina%29%20War%28s%29

© Ngọc Thu

 

7 Phản hồi cho “Thảo luận giữa Chu Ân Lai, Đặng Tiểu Bình và Hồ Chí Minh”

  1. Tập Làm Văn says:

    Ngao sò tranh ăn
    Ngư ông đắc lợi
    Cua cò kẹp mỏ
    Vô giỏ ngư ông

    Ông Viện ông Thanh
    Tranh giành chữ nghĩa
    Kẻ cười mai mỉa
    Chính là đảng ta

    Thích đá là gà
    Thích chọi là trâu
    Thích sủa gâu gâu
    Là con chó dại

    Xin đừng e ngại
    Viết đại chửi bừa
    Mắc lừa đảng cộng
    Chữ nghĩa hết thông

    Xin can các Ông
    Chín bỏ làm mười
    bắt tay hợp lực
    nhắm thẳng cộng nô

    Giáng chúng một vồ
    Diệt đồ báo hại
    Nhân dân hợp lại
    Cách mạng hoa Lài – Việt Nam tươi sáng

    • Võ Hưng Thanh says:

      VỀ NHỮNG KẺ NHẢM NHÍ

      Thực chất các loại như tay Nguyễn Hữu Viện hay Dương Nhật Lệ quả đúng là rất tiêu biểu cho thứ “chống cộng” kiểu điên cuồng chỉ vì căm thù và dốt nát. Nhưng sự căm thù đó là chuyện riêng giữa những người nào đã từng gây ra căm thù, và người đến nay vẫn nuôi căm thù. Điều đó thật chẳng có gì để đáng nói cả. Nhưng việc tự phơi bày ra sự dốt nát nơi mình, kiểu như của Viện và Lệ, lại mới là điều đáng nói nhất. Tức là thấy ai viết điều gì không để lộ ra sự căm thù giống như của Viện và Lệ, thì hai tay này đều chưỡi cho tắt bếp một cách mất dạy và hạ đẳng, mặc dù họ không có liên can gì. Đó chính là sự vô can của VHT đối với hai tay này. Nhưng VHT lại vẫn cứ bị chúng tấn công hoài. Chúng quả giống như hai con rắn thối. Bởi VHT chỉ muốn viết ra điều gì công chính, có lợi cho đại cuộc để nhằm giúp canh tân đất nước nói chung thế thôi, không cốt nhằm chưởi bới ai để làm gì cả. Song vì thế mà mới bị các kẻ mạt hạng này tấn công mãi. Thật cực chẳng đả mới phải dùng đến các từ “mất dạy”, “hạ đẳng”, “thiếu tư cách”, và “mạt hạng”, để nhằm chỉ các tay Viện và Lệ, vì hai kẻ này quả chỉ muốn đi ngược lại với mọi lợi ích chung như đã nói. Chỉ có thế thôi, còn ngoài ra VHT không hề quan tâm gì đến hai kẻ này hết. Ông Tập Làm Văn nào đó ở đây, chắc cũng cùng một “duột” như thế, nên mới cấp VHT ngang cùng hạng với các tên Nguyễn Hữu Viện, D. Nhật Lệ, mà đọc vào thì mọi người đều thấy rõ cả. Nhưng những thứ thuộc kiểu đó, thì ngày nay đúng chỉ là loại ăn hại đái nát, còn thực chất cũng không có giá trị ích quốc lợi dân gì hết. Thật là đáng buồn cho một số loại VK. Rất mong ĐCV, vì lẽ khách quan, cứ cho đăng nguyên điều này lên để rộng đường dư luận, chẳng cần gì phải tránh né hay che giấu cả. Tôi luôn rất muốn chỉ viết sao cho đơn giản, ngay tình, và thiện chí đối với tất cả mọi người, nhưng lại quả rất mệt mỏi vì buộc phải cự lại đối với chính hai tay vẫn cứ mãi quấy nhiễu và nhảm nhí này.

      VHT

  2. D.Nhật Lệ says:

    Kiểu đả kích nhắm vào cá nhân như ông VHT.chỉ có thể gọi là CHƯỞI BỚI hay nói theo kiểu đá banh
    là đá người thay vì đá banh của những cầu thủ ba trợn trên sân cỏ.
    Lẽ ra,sau nhiều góp ý tràng giang đại hải của mình,ông VHT.vẫn phải trung thành với cách không giống ai của ông nhưng lần này,VHT.đã để lộ những khuyết điểm mà ông từng phê phán người khác.Nghĩa là bỏ tranh cãi bằng lý lẽ,chứng cớ để tìm ra kết luận theo khoa luận lý học mà ông nhắm vào cá nhân của NHV.với những lời lẽ mạt sát thậm tệ,thiếu khách quan !
    Trường hợp NHV.đôi khi cũng sa đà vào đả kích cá nhân nhưng không nhiều và dài ngoằng như
    VHT.Hình như có lẽ NHV.thiên về tình cảm nên thỉnh thoảng không kềm chế được mà nặng lời,
    chứ không như VHT.tự nhận mình là nặng “lý tính”.Chẳng lẽ VHT.lại phủ nhận mình hay sao,qua
    những dòng góp ý này ?
    Mong 2 ông bớt nóng nảy bằng cách uống một ly trà đá thật lạnh ! Đa tạ.

  3. Trung Kiên says:

    Chu Ân Lai: [Về quan hệ Việt – Xô], “những người theo chủ nghĩa xét lại của Liên Xô muốn Bắc Việt đàm phán với Hoa Kỳ, đặt Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam sang một bên và bán đứng những người anh em của mình.

    Bình loạn: MTGPMN chỉ là lũ bù nhìn, là công cụ nhất thời như giẻ lót tay cho đỡ nóng!

    Đặng Tiểu Bình: “Những người Liên Xô viện trợ cho các ông vì mục đích riêng của họ … Tóm lại, sự viện trợ của Liên Xô nhằm mục đích phục vụ cho chiến lược của họ. Nếu Việt Nam cảm thấy bất tiện để phơi bày thực tế này, chúng tôi sẽ làm điều đó thay các ông.

    Bình loạng; đảng và nhà nước nghe sướng quá run lên, tê tái…ôi chu choa, đảng và đồng chí TQ tốt quá, đúng là 16 chữ vàng và 4 tốt…một bày cá con (bác Hồ và BCT) ung dung chui vào miệng cá lớn…tứng tửng từng tưng ta ung dung tiến vào… thiên đường mù (Dương Thu Hương)

    Mao Trạch Đông (nói chuyện với đoàn đại biểu của Đảng và Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa 20-10-1965)

    Các ông đang chiến đấu một cuộc chiến tuyệt vời. Cả hai miền Nam – Bắc đang chiến đấu anh dũng. Người dân trên toàn thế giới, gồm những người đã thức tỉnh và những người chưa thức tỉnh, đang hỗ trợ các ông. Thế giới hiện nay không phải là một thế giới hòa bình. Không phải người Việt Nam đang xâm lược Hoa Kỳ, cũng không phải người Trung Quốc đang tiến hành cuộc chiến tranh xâm lược chống lại Hoa Kỳ“.

    Bác Hồ (cười sung sướng)…–> tuyệt vời quá, ai có thể sai chứ bác Mao thì nhất định không thể sai rồi…Hỡi đồng bào, hãy tiến lên đánh đến người Việt Nam cuối cùng…tôi nói đồng bào có nghe không?

    Lê Duẩn (vỗ tay)..–> Bác nói chí phải!…Ta đánh đây là đánh cho Liên-xô và Trung quốc, đánh cho cả khối CSQT, một vinh dự rất lớn lao, dù có phải đốt cả dãy trường sơn cũng cứ phải làm để “thống nhất đất nước” dâng cho Liên – Xô và Trung Quốc vĩ đại! kha kha kha…

    • Lê Minh Hoàng says:

      @Trung Kiên: bình luận rất hay. Lãnh đạo Bắc Việt bị mấy thằng chệt CS giăng bẫy, đánh Mỹ dùm cho tụi nó, đem máu xương của dân VN để làm nghĩa vụ quốc tế.

      Xem đây:
      http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/liber-s-vn-f-who-n-by-who-2-nt-04292011170009.html

      Trích: Ba mươi sáu năm sau khi cuộc chiến tranh “giải phóng miền Nam” kết thúc, Trung Quốc càng ngày càng hùng mạnh hơn và sự hùng mạnh đó đang gây trăn trở cho hàng triệu người Việt. Còn lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục tự hào vì đã “giải phóng miền Nam”.

  4. Võ Hưng Thanh says:

    CHƯA TỪNG THẤY MỘT KẺ VÔ TÍCH SỰ
    KIỂU VÔ DANH TIỂU TỐT NÀO NHƯ TAY NGUYỄN HỮU VIỆN TRÊN BÁO MẠNG ĐCV

    Nguyễn Hữu Viện đúng là một tay dốt đen đít mà làm bộ ta đây nói chữ. Tên này đúng là loại phá thối xã hội mà bất kỳ ai đọc vào điều gì hắn viết đều thấy cả. Không biết hắn là đồ ngu hay đồ gàn mà lúc nào cũng xuất hiện, giống hệt một chú cẩu lang lang, nên chỗ nào hắn cũng chúi mũi mà ngửi vào. Ngửi vào chỗ mọi người, đó là cách nó sục sạo đặng làm lợi cho nó mà có lợi cho ai đâu. Chẳng biết ý nghĩ và mục đích hắn như thế nào, nhưng chỗ nào thấy hắn cũng cứ sủa vang. Tên này quả đúng là một thứ cặn bả hôi thối của xã hội. Chắc hắn đang ở nước ngoài nên mới luôn hăng tiết vịt, nói điên nói dại như vậy. Hắn chỉ nhằm nói mà chẳng cần biết có ích lợi gì hay không của điều nó chu chéo. Đúng là đồ thối thây vô cùng tệ hại. Cái ngử nó quả thật chẳng thể nào ngửi được. Cứ càng nói, hắn càng tự cho thấy sự dốt nát và trình độ ít học của nó. Nó nghĩ chắc chỉ chép đại từ một nơi nào đó một số kiến thức quèn như vậy là đã lừa được thiên hạ. Ôi, thật quả hắn lầm. Lần trước, từng có người viết trên mạng ĐCV, nói không cần gặp người, chỉ cần đọc bài là biết người đó như thế nào. Lại có độc giả khác nói, có những loại ruồi nhặng, cứ thấy có ý kiến nào là đều bâu lại kêu vo vo loạn xị cả lên. Đây chắc hiển nhiên là trường hợp của tên Nguyễn Hữu Viện. Cứ mỗi lần có vài ai viết lên điều gì, đều thấy chính tên Nguyễn Hữu Viên xuất hiện trước, in tên chữ màu đỏ ở mục comment. Nhưng lúc đầu lầm, người ta đọc thử vì tò mò. Đến sau đọc hoài, cũng chẳng thấy hắn có được chút hiểu biết, ý nghĩa, thiện chí, mục đích, hay chiều sâu nào hết. Chỉ thấy hắn đúng chỉ là loài hạ đẳng, phi ý thức, vô trách nhiệm, dốt nát mà thôi. Tất nhiên, nơi diễn đàn mạng giờ đây mọi người đều có thể xuất hiện, nếu muốn. Nhưng tay Nguyễn Hữu Viện này lại quá ngây thơ, cứ tưởng viết càn đùa lên như vậy là mọi người không nhận ra được cái tẩy của nó, tức đó là sự ít học, tục tằn, mất dạy, kém ý thức, kém hiểu biết, phi mục đích, phi thiện ý, kém văn hóa, mà hắn lại cứ tưởng đó là thiện ý hay mục đích nào đó tốt của hắn. Quả là bé cái lầm. Hắn không tự thấy mà người khác thì đều thấy rõ cả. Một nó có thể là thứ công an trong nước. Nhưng chắc chắn công an trong nước hiện giờ không ai có tính cách quá đểu cáng như tay Nguyễn Hữu Viện này cả. Bởi vì không có ai đạt đến độ tệ lậu như tên Viện này cả. Đó là một sự thật, cho dầu có khá nhiều người phê phán nhà nước trong nước nhiều mặt. Vậy thì tên Nguyễn Hữu Viện này chỉ có thể là loại phá thối ở nước ngoài. Nhưng chẳng hiểu tại sao hắn vẫn luôn ăn không ngồi rồi, làm việc ruồi bu, qua các lời chu chéo lung tung của hắn trên các comment về những bài viết trên ĐCV, kể cũng lạ. Tên này mà cứ xuất hiện dài dài trên ĐCV, thì thật sự chỉ gây ra sự phản cảm chung cho nhiều người, làm nản đi thiện chí nhiều người nhắm vì ích lợi chung, vì điều công chính, vì xã hội. Còn tên Nguyễn Hữu Viện thì thật tình cũng chỉ có gây sự mất cảm tình đối với tất cả mọi người thôi. Bởi tên này chắc không bao giờ tự sửa được, vì bản chất cố hữu của hắn chỉ là vô tích sự, và cũng chỉ luôn tệ lậu quá thể như vậy rồi. Nếu quả nó đang ở nước ngoài, nó chỉ làm xấu đi khối VK chứ tích sự gì đâu.

    VHT

  5. Võ Hưng Thanh says:

    NHỮNG ĐIỀU NÓI CHO CÙNG

    Nói cho cùng, nhiều khi có những cá nhân không ra gì cả. Có những giai đoạn xã hội cũng không ra gì cả. Những cái không ra gì cả đó, nhiều khi phần lớn trong thời gian hiện tại người ta không thể thấy, nên từng có rất nhiều người say mê. Nhưng rồi qua lịch sử chuyển biến về lâu về dài, tất cả vẫn đều trở nên rõ ràng, khách quan, không phụ thuộc vào riêng các tính cách chủ quan hay nhất thời nào đó của ai cả. Đã gần nữa thế kỷ trôi qua, mọi cái người ta từng nghĩ tưởng như lúc ban đầu khi họ còn đang nghĩ tưởng, giờ thì cũng đã lần lượt khác đi cả. Cho nên, cuộc đời thật sự có những nguyên lý bất biến. Các nguyên lý đó tất nhiên bao giờ cũng đúng, còn những điều gì chủ quan, vượt ra xa các nguyên lý đó, bao giờ cũng sai. Cái nguyên lý đúng đó, là mỗi cá nhân con người, mỗi xã hội, đều luôn phải theo những quy tắc hay quy luật khách quan của mình. Đó là sống, phát triển, đấu tranh nhau, đi đến hòa hợp, rồi lại nảy sinh ra tiến trình mới, và cũng lặp lại như thế. Cho nên, nếu vì các tham vọng riêng, vì những tính toán chủ quan riêng nào đó, vì khả năng hiểu biết chủ quan đặc thù, nhiều người cứ nghĩ tưởng sẽ tạo ra được cái mới, hướng theo quy luật mới rất hay ho nào đó. Nhưng cuối cùng, vẫn chỉ có cái gì khách quan là hiện thực. Còn mọi cái múa may quay cuồng nhất thời nào đó, đều cũng sẽ lần lượt lùi vào dĩ vãng, và nhất định cũng sẽ chẳng còn ai buồn nhớ đến, hay còn nhắc tới nữa.

    VHT

Leave a Reply to Võ Hưng Thanh