Bà Jackie Bông-Wright nói về vụ ám sát GS Bông
LTS: Nhân ngày 30/4/2011, báo chí Việt Nam có đăng lại thành tích ám sát Giáo sư (GS) Nguyễn Văn Bông 40 năm trước của 2 biệt động Sài Gòn là Vũ Quang Hùng và Lê Văn Châu. Ông Hùng sau này trở thành nhà báo, từng giữ chức phó Tổng biên tập báo Công an Tp. HCM chính là tác giả của bài viết “Tôi ám sát người sắp là thủ tướng Sài Gòn“. Trong bối cảnh chống khủng bố, Mỹ mở chiến dịch tiêu diệt Bin Laden bài báo bị một số diễn đàn “lề trái” cho là “phản cảm”, “khó nuốt”.
Đàn Chim Việt đã có cuộc phỏng vấn với bà Lê Thị Thu Vân, vợ góa GS Bông. Sau năm 1975 bà tái giá với một nhà ngoại giao Hoa Kỳ là Lacy Wright và lấy tên là Jackie Bong- Wright.
——————————————————-
Mạc Việt Hồng (MVH): Thưa bà, vừa rồi, nhân kỉ niệm 36 năm ngày “giải phóng miền Nam”, thống nhất đất nước, một vài tờ báo đã đăng lại vụ ám sát Giáo sư Nguyễn Văn Bông, bà có đọc những bài báo này không và các chi tiết trong đó có gì khác so với những điều bà đã biết từ trước tới nay?
Bà Jackie Bong- Wright (JBW): Đây là lần thứ nhì ông Vũ Quang Hùng viết bài báo kể lại những chi tiết hào hùng do ông dàn dựng và chủ mưu để ám sát GS Nguyễn Văn Bông. Lần đầu tiên ông kể lại trên một tờ báo Sài Gòn cách đây 12 năm. Việc làm có kế hoạch chặt chẽ của một tổ chức chuyên môn thực hiện ám sát theo lệnh Hà Nội cho thấy đây là một âm mưu có tính toán tinh vi. Cách đây hơn 2 năm tôi có dịp gặp và phỏng vấn luật sư Phạm Văn Hùng ở San Jose, người đã bênh vực cho anh Vũ Quang Hùng. Luật sư kể lại cho tôi biết những lời biện hộ nào mà ông đã xin Tóa án tha cho những kẻ sát nhân, nhưng cảnh sát VNCH có bằng cớ nên 2 anh Hùng, Châu và đồng bọn phải đi tù.
MVH: Cũng có một số phản ứng, nhất là trên các trang ‘lề trái’ cho rằng việc đăng tải theo kiểu ca ngợi chiến công của những kẻ đánh bom này thật là phản cảm và khó nuốt trong bối cảnh chống khủng bố hiện nay, ý kiến của bà như thế nào?
JBW: Ở một số quốc gia hải ngoại và cộng đồng người Việt tại Mỹ, Tây Âu… họ đau buồn tưởng niệm tháng Tư đen vì CS không tôn trọng những khế ước quốc tế đã ký kết trong hiệp định Paris năm 1973. Họ còn lường gạt tất cả để chiếm đánh miền Nam và nhuộm đỏ cả 2 miền Nam bắc theo chủ nghĩa CS. Họ cũng trả thù và giam giữ hàng trăm ngàn người trong các trại học tập cải tạo, giết chết không biết bao nhiêu mạng người. Nay họ lại tuyên dương công trạng những kẻ sát nhân, khủng bố giết hại dân lành. Họ còn nhân đó khen tặng những kẻ khủng bố, thật là một việc làm thất nhân tâm. Tôi đau buồn trước chính sách vô luân lý, vô đạo đức này.
MVH: Có thể nói quan niệm về khủng bố đã thay đổi theo thời gian. Ở vào thời điểm Giáo sư Bông bị ám sát, trên thế giới cũng xảy ra nhiều vụ tương tự, như vụ ám sát Tổng thống Kennedy hay vụ ám sát gia đình Tổng thống Ngô Đình Diệm v.v. và Việt Nam khi đó đang trong tình trạng chiến tranh, vậy có nên có cái nhìn thích hợp hơn trong bối cảnh như vậy?
JBW: Từ cổ đến kim, việc sát hại, ám sát các nhân vật khác tư tưởng, khác đường lối, khác nếp sống với mình đã được áp dụng từ thời đóng đinh chúa Giê- su, hay đâm dao vào nhà lãnh đạo Caesar… rồi tới việc giết hại TT Ngô Đình Diệm, Kennedy. Cho tới nay cái vòng luẩn quẩn đó vẫn tiếp tục, có điều các cuộc ám sát khủng bố được thực hiện một cách tinh vi hơn. Không phải trong bối cảnh chiến tranh mới có việc ám sát lãnh tụ của một đảng hay một chính quyền nào đó. Lòng hận thù, ganh tị, gian ác là nguyên nhân cơ bản. Trong bối cảnh nào, đây cũng là việc dùng bạo lực giết hại người khác.
MVH: Khi vụ ám sát xảy ra bà và các con đang ở đâu và cuộc sống tiếp theo sau đó diễn ra như thế nào?
JBW: Khi vụ ám sát GS Bông xảy ra cách đây 40 năm thì tôi 30 tuổi và có 3 con, 2 cháu 6 tuổi (sinh đôi) và 1 cháu 4 tuổi. Tôi dọn ra khỏi ngôi nhà mà chính phủ cấp cho rồi về ở với mẹ tôi. Tôi cũng đưa mẹ GS Bông và 2 em cùng mẹ khác cha của GS Bông về sống chung với chúng tôi. Tôi không còn đi dậy Pháp văn như 4 năm trước đó mà chuyển sang làm Giám đốc Văn hóa hội Việt- Mỹ để tổ chức các cuộc hội thảo, các buổi thuyết trình, các cuộc triển lãm tranh và ảnh, các buổi trình diễn văn hóa nghệ thuật.
Từ đó tôi bắt đầu tranh đấu cho các quyền của nữ lao động như tiền lương, quyền nghỉ nhiều hơn sau khi sanh con. Tôi cũng tranh đấu với quốc hội của VNCH để thay đổi một đạo luật có từ thời Pháp thuộc. Vì thế mà năm 1974 đạo luật được thông qua cho phép phụ nữ được áp dụng các biện pháp ngừa thai và có quyền quyết định thời gian cũng như số lần sinh nở. Nhưng tôi chống lại việc phá thai.
MVH: Trong bài báo kể trên, phía cộng sản đưa ra lý do ám sát Giáo sư Bông vì ông là một trí thức có uy tín và có thể trở thành thủ tướng dân sự của VNCH và điều này gây khó khăn cho ‘cách mạng’ nên họ loại bỏ ông? Bà có biết chuyện ông sắp thành thủ tướng và có cảm nhận thấy những nguy hiểm với gia đình mình không?
JBW: Sau khi Ngoại trưởng Henry Kissinger thăm viếng Việt Nam lần đầu tiên và gặp GS Bông thì báo chí cũng như chánh trị gia đều ủng hộ GS Bông, một nhà trí thức trong sạch, chống tham nhũng, bất công, một người yêu nước chống cộng lên làm thủ tướng để thay đổi guồng máy, làm quốc gia dân chủ và nhân quyền hơn.
Vì thế mà CS phải thủ tiêu bằng được nếu không thì “cách mạng” của họ không thành công được vì GS Bông sẽ được lòng của dân chúng. Một ngày sau khi SG Bông chấp nhận làm thủ tướng thì nhóm T4 của Vũ Quang Hùng ra tay ám sát để loại đi một đối thủ mà họ khó có khả năng chống lại nổi. Trước đó, tôi cũng nhận được những cú điện thoại hăm dọa và bản thân GS cũng đã một lần bị ám sát hụt tại trường Hành Chánh Quốc Gia năm 1968.
MVH: Trong bài viết của ông Nguyễn Văn Tuấn liên quan tới sự việc này, ông Tuấn nói, bà đã tố cáo ông Trần Thiện Khiêm, người sau này làm thủ tướng là thủ phạm giết hại ông nhà, vậy điều này có đúng không, thưa bà?
JBW: Trong lúc đang tang gia bối rối thì có 2 nhà báo đến phỏng vấn tôi. Tôi có nói rằng, tôi không biết ai đã giết hại chồng tôi vì không có bằng chứng gì cả. Sau đó thì có vài tờ báo ở Sài Gòn cho là tôi tố cáo phe quốc gia và thủ tướng Trần Thiện Khiêm giết hại chồng tôi. Tôi đã xin quý vị đó đưa ra bằng cớ hay là CS muốn gieo vào đầu những người miền Nam tư tưởng lệch lạc để tiếp tục chia rẽ.
MVH: Bà có viết một cuốn hồi ký, “Autumn Cloud, From Vietnamese War Widow to American Activist”, rất tiếc tôi chưa hân hạnh được đọc cuốn sách này, nên xin hỏi, vụ ám sát chiếm vị trí ra sao trong cuốn hồi ký của bà?
JBW: Trong cuốn hồi ký “Mây Mùa Thu” được xuất bản năm 2001, có chương IV là “Ám sát và cảnh góa bụa“. Ở chương này, tôi có kể từ năm 1963, sau khi tôi đi du học ở Pháp về và bắt đầu cuộc sống chung với GS Bông (tr 121) và sau đó là vụ ám sát (tr 148-156). Tôi có kể về những cương lĩnh và hoạt động của GS Bông để đi tới việc thành lập Phong trào Quốc gia Cấp tiến đối lập với chính phủ của TT Nguyễn Văn Thiệu mà vẫn giữ vững lập trường chống cộng và chống tham nhũng. Sau đó tôi có kể những ai có thể đã giết GS Bông và kết luận rằng đó là việc làm của CS.
MVH: Vụ ám sát chắc chắn đã tác động lớn tới cuộc đời của bà và các con nhưng có phải vì nó mà bà trở thành người hoạt động xã hội và tranh đấu cho nhân quyền ở Việt Nam?
JBW: Chắc chắn vụ ám sát đã tác động mạnh tới cuộc đời của tôi. Mất chồng, miền Nam bị cưỡng chiếm, mất tất cả sự nghiệp và phải làm lại cuộc đời ở tuổi 35 trên mảnh đất Hoa Kỳ. Điều đó làm tôi thấy phải tranh đấu gấp bội hơn khi còn ở Việt Nam. Có những người bị bệnh tới đứt mạch máu hay tâm thần nhưng tôi không trốn được cuộc đời vì còn các con nhỏ dại nên phải sống vì tương lai của các cháu.
Vì thế tôi phải vượt qua tất cả khó khăn và tìm giải pháp tranh đấu không những cho tôi và gia đình mà còn cho xã hội tôi đang sinh sống. Tôi tiếp tục con đường GS Bông đã vạch ra, tôi giúp định cư những thuyền nhân tỵ nạn, giúp họ có công ăn việc làm ổn định. Sau đó, tôi muốn họ có tiếng nói và sức mạnh với chánh quyền và quốc hội Hoa Kỳ để họ bênh vực cho những người dân thấp cổ bé họng ở Việt Nam.
Tôi cũng bênh vực cho những nữ công nhân xuất khẩu lao động của VN để họ không bị bóc lột và tham gia những chương trình giúp trẻ em được giáo dục tối thiểu để tránh bị buôn bán ra nước ngoài làm nô lệ. Tôi chỉ là giọt nước trong mênh mông mà thôi. Nhưng nếu có cả trăm triệu giọt nước cùng hợp sức thì sẽ thành một biển cả bao la để thay đổi chế độ hiện nay ở Việt Nam.
MVH: Kể từ năm 1975 bà và các con có về thăm Việt Nam không? Ai là người hương khói và chăm sóc mộ phần cho cố Giáo sư Bông?
JBW: Các con tôi có về thăm mồ mả và quê hương. Còn tôi chỉ về Việt Nam khi nào tôi bỏ được một lá phiếu tự do, có tính dân chủ để chọn người tài giỏi lãnh đạo đất nước.
Ở Việt Nam tôi có nhờ một người cháu họ nhang đèn trong chùa cho di cốt của GS Bông cho tới năm 2005. Sau đó tôi nhờ bà chị thứ tám của tôi về VN đưa di cốt của GS Bông sang Hoa Kỳ. Gia đình chúng tôi cùng hội Cựu sinh viên trường Hành Chánh Quốc Gia miền Đông Hoa Kỳ đã mời hơn 200 người đại diện cho các hội đoàn và bạn bè tham dự lễ An vị của GS Bông tại nghĩa trang Phật Giáo ở Falls Church, Virginia. Từ đó tôi và các con chăm sóc hương khói vì chúng tôi sống gần đó.
MVH: Khi bà tái giá với tên Mỹ là “Jackie” và họ chồng là “Wright”, bà đã bỏ hết họ tên của mình “Lê Thị Thu Vân” nhưng vì sao bà lại lấy thêm chữ “Bông”? Vừa rồi trên mạng có một cuộc tranh cãi và có người cho rằng, bà làm vậy để gắn tên tuổi của mình với người chồng nổi tiếng một thời, bà nghĩ sao?
JBW: Trước hết, việc tôi còn giữ tên Bông ghép vào với tên của chồng tôi hiện nay là quyền cá nhân của tôi, xin tất cả mọi người hãy tôn trọng. Đó là quyền tối thiểu của một người trong xã hội dân chủ.
Hai nữa, trong cuốn hồi ký “Mây Mùa Thu” tôi có viết rõ tại sao những người bạn Mỹ ở Việt Nam từ thập niên 1960 tới 1975 thường gọi tôi là Jackie Bông. Vì họ không muốn khách sáo phải xưng hô là “Mrs. Nguyen Van Bong” hay “Mrs. Bong”.
Ba nữa là sau khi qua định cư tại Hoa Kỳ năm 1975, thì ông bà Sandy McDonnell, Chủ Tịch McDonnell Douglas Aircraft, người bảo trợ đầu tiên của tôi chọn tên Mỹ cho các con của tôi để chúng đi học. Tên Mỹ dễ kêu hơn tên Việt dài và khó đọc cho người Mỹ. Chính ông Đại sứ Ellsworth Bunker, người bảo trợ của chúng tôi tại Hoa Thịnh Đốn đưa ra ý kiến đổi tên luôn cho tất cả 4 mẹ con tại Tòa án ở Virginia. Vì thế, tên tôi lúc đó được đổi thành Jackie (first name) va Bong (family name).
Thứ tư, sau này khi tôi tái giá với ông xã tôi là Lacy Wright, người vẫn quen gọi tôi là Jackie Bong từ ngày còn ở Việt Nam đã cho phép tôi giữ lại chữ “Bông” và ghép vào tên “Wright”. Nếu ông xã không chịu thì tôi cũng đâu có làm được. Vậy là tôi dùng tên Jackie Bong-Wright từ khi chúng tôi cưới nhau đã 36 năm qua. Người Việt thường gọi tôi là “Jackie Bong”, còn người ngoại quốc thì biết tôi “Jackie Bong-Wright”. Nếu có ai khó chịu với cái tên này thì xin quý vị đó vui lòng “tha” cho tôi để tôi được dùng cái tên quen thuộc đã trở thành “bản sắc” của mình.
MVH: Xin được hỏi một câu mang tính giả định, nếu bà gặp lại 2 người đã ám sát chồng bà là Vũ Quang Hùng và Lê Văn Châu thì bà sẽ nói gì với họ, liệu bà có tha thứ cho họ không?
JBW: Nếu tôi gặp lại anh Vũ Quang Hùng và Lê Văn Châu, 2 người đã ám sát GS Bông thì tôi cũng vẫn giữ lập trường như xưa, khi còn ở Việt Nam là tôi sẽ tha thứ và cầu nguyện cho 2 người này cũng như “bề trên” của họ là đảng CSVN. Những cuộc ám sát đã làm nhiều người phía VNCH chết oan. Tôi chỉ mong sao những người có trách nhiệm lãnh đạo quốc gia sớm mở mắt, mở đầu óc, mở tấm lòng vị tha, thay đổi như thế nào để dân chúng được những quyền sống tối thiểu của con người và quốc gia được thực sự phát triển, 87 triệu người dân được yên lành.
© Jackie Bong- Wright
© Đàn Chim Việt
Hãy xoá bỏ hận thù giữa những kẻ thua – người thắng trong cuộc chiến của Mỹ vừa qua ở VN , để cùng hướng về Thủ Đô Hà nội – Việt Nam , lắng nghe ca sỹ đáng yêu Ý Lan, cùng những người thân , bạn bè…và cựu Bộ trưởng Phạm Duy … – hát trong KHUNG TRỜI KỶ NIỆM trên Quê Hương Việt Nam .
Một đêm nhạc của sự trở về với cội nguồn đầy ý nghĩa – tuyệt vời
Phạm Duy nào làm bộ trưởng?
Con cháu bác Hồ có khác! Ngu mà hay nổ !
Gữi PHƯƠNG HOA :
” Thực tế, cuộc họp Bộ Chính Trị , Đãng năm 1959 quyết định xăm lăng miền Nam khởi đầu bằng :
1. khũng bố
2. sang”chiến tranh nhân dân và
3. sau đó trận đia chiến. ”
Sau đây là vài KHŨNG BỐ (trong vô số):
-GIẾT TRẺ EM RỒI CẮT CU CẮT VÚ TREO LÊN CÂY LÀ “CHỐNG MỸ CƯÚ NUỚC” ?
Trong hồi ký Real War , cưụ Tổng thống Richard Nixon kể lại :”
Uwe Siemon-Netto , ký giả nỗi tiếng nguời Đức sau khi đi theo một tiễu đoàn Miền Nam vào ngôi làng bị Cộng sãn VN (Việt cộng) bố ráp năm 1965 báo cáo như sau :
” Lũng lẵng trên các cành cây và sào trong sân làng là thân xác xã truơng , nguời vợ và 12 đưá con vừa trai , vưà gái kể cã cháu bé . Tất cã nam đề bị cắt cu dái nhét vào mồm , còn nữ bị cắt mất vú .
Dân làng đuợc lệnh CSVN tập trung ngồi chứng kiến cảnh “phanh thây “. CSVN bắt đầu “phanh thây” em bé rồi với một điệu bộ thao diễn chậm rãi ra tay lần luợt “phanh thây “ các em lớn, tới “phanh
thây” nguời mẹ và sau cùng là “phanh thây “ nguời cha. Cộng Sãn VN đã “phanh thây” cã nhà 14 nguời ,họ “phanh thây” một cách lạnh lùng như thễ bấm cò súng đại liên bắn máy bay ” ‘
“Việc Cong sãn tàn sát thế này là viêc bình thuờng hàng ngày …Vì với chúng tôi nó đã trở thành bình thuờng nên chúng tôi không tuờng thuật tới , tuờng thuật lui mãi mãi. Chúng tôi chĩ tuờng thuật điều bất
thuờng như Mỹ Lai mà thôi.” (tạm dịch, trang 39-40 , Real War R. Nixon.)
-VC BẮT CÓC và CHẶT HAI TAY EM BE 7 TUỔI ĐỂ CẤM CHA MẸ ĐI BỎ PHIẾU LÀ “CHỐNG MỸ CỨ NUỚC” ?
Hai vợ chồng Xã truỡng trong cơn lo giận. Đưá con trai bảy tuổi mất tích từ bốn hôm nay. Họ kinh hoàng giãi bày với Trung tuớng W. Walt vì họ tin con mình bị Viet Cong bắt. Bỗng , đưá bé ra khõi cánh rừng qua các cánh đồng về làng , vưà chạy vưà khóc. Nguơờ mẹ té chạy đến ôm chầm cháu vào lòng. Hai tay cháu bị cắt lià , cổ mang tấm bản với tin nhắn cho nguời cha : ” Nếu ông ta hay bất kỳ ai dám đi bỏ phiếu trong kỳ bầu cử tới , tai hoạ sẽ đến với con cái còn lại . ” Viêt cộng cũng phân phát những cãnh cáo tuơng tợ cho nguời dân trong ấp chẵng xa ĐàNẵng mấy.
- CỘT MÌN VÀO 40 NGUỜI DÂN CHO NỔ TAN XÁC LÀ “CHỐNG MỸ CƯÚ NUỚC “?
Trong hồi ký MEMOIRS OF RICHARD NIXON, cựu tổng thống Nixon kể lại :
“Tại Quãng Ngãi , lực luợng Cộng sãn tập trung bốn muơi nguời dân để xử tử. Họ xiết chung bằng một sơi giây mìn quanh các nạn nhân thật ghê rợn ; họ bắt vợ con tới xem và họ kích nỗ mìn
nỗ tan xác các nguời dân bị bắt thành những mãnh vụn.”
Hoặc là bạn SỢ SỰ THỰC đâm ra hằn học hoặc là bạn lạc lõng ngoan cố tiếp tục chống đỡ TỘI ÁC KHŨNG BỐ CHỐNG NHÂN LOẠI (mà CSVN đã phạm và Nghị Quyết 1481 Hội đồng Châu Âu đã lên án đầu năm 2008)
Trả nhời Liên Hiệp Hội sinh viên: Người ta thường ví sinh viên (sv) học trò là tương lai trong sáng của tổ quốc thế nhưng SV như các anh là bọn bố láo đầu óc thì đần, mắt đui mù tai nghe mà không phân biệt thiện ác, lương tâm và trái tim mang di truyền của loài quỷ ‘giải phóng cứu nước’ hay là các anh thử gom bạn học sinh viên ‘đấu tranh’ tố cáo tham nhũng bôi trơn hay viết khẩu hiệu ” yêu nước không tham nhũng” rồi biểu tình giống như vụ việc “Thiên An Môn” xem sao? các anh sẽ được đảng và quân đội của đảng ( không còn là quân đội nhân dân ) hay công an sẽ đón tiếp “nồng hậu” ngay . Dám không hởi sinh viên ưu tú của đất nước xã hội chủ nghỉa siêu việt mà hiện nay thiện ác đều như nhau! Sở dĩ “chống Mỹ cứu nước” mà cha ông các anh hăng say chiến thắng là do bọn trung quốc chống lưng và lòng tốt này để có cơ hội lấy đất và hải đảo của VN ta, than ôi SV như các anh thì tổ quốc còn trông mong gì đây?! sớm muộn gì VN sẽ bị đồng hóa hay biến thành quận của Trung quốc. Hảy đọc một đoạn Văn Hóa Gì của Trần văn Giang các anh sẽ sáng mắt ra:
Trích :
“Văn hóa nói nhảm: Đảng viên, cán bộ cao cấp (Ủy viên bộ chính trị) của đảng và nhà nước thay phiên nhau tuyên bố trước truyền thông báo chí trong nước và ở hải ngoại (có ghi lại hẳn hòi qua video, audio filoes) các lời lẽ côn đồ, ngô nghê, đầy hài tính không khác gì lời lẻ của các tay anh chị xã hội đen, hay trí tuệ của trẻ em mẫu giáo, Dân Việt ta phải ngao ngán, ngơ ngác nhìn nhau lắc đầu, hỏi nhỏ với nhau là: “Tại sao lại có thể như thế được? Với lãnh đạo có trí tuệ, có “tầm vóc” như vậy thì đất nước mình đi về đâu?” Hỏi là đã trả lời… thì cứ nhìn vào tất cả các bảng xếp hạng (về dân trí, mức sống, tự do báo. Tự do chí tôn gíao, chỉ số văn minh…) trên thế giới thì thấy ngay: rất dễ tìm vì Việt Nam luôn luôn đứng đâu đó ở dưới đáy cùng của danh sách……
Văn hóa rọ mõm: Các trang mạng, bloggers (hơn 300 cái) đi lề bên trái; hay chỉ khẽ phản đối đảng và nhà nước là bị công an mạng đánh xập. Các đài phát thanh, đài truyền hình có bài bình luận không đồng ý với cách trị dân, đường lối của đảng và nhà nước thì bị rút giấy phép ngay tức thì. Dân chỉ còn có cách nghe tin “trung thực” từ các loa phường.
Văn hóa răn đe: Các nhà dân chủ manh dạn, can đảm nói lên các sai lầm của đảng và nhà nước thì bị bắt đánh đập, cầm tù một cách vô nhân đạo, qua luật rừng, luật mafia của đảng và nhà nước: LS Lê Thị Công Nhân, LS Lê Công Định, LS Nguyễn Văn Đài, Nhà văn Trần Khải Thanh Thuỷ, TT Thích Quảng Độ, LM Nguyễn Văn Lý, MS Nguyễn Công Chính, KS Đõ Nam Hải… là những thí dụ điển hình.” Hết trích.
Các anh sinh viên học hành thì biết văn hóa là gì, giọng điệu tuyên truyền “chống Tây, Mỹ, Ngụy cũ rích hết ăn khách rồi, bộ mặt thật của bọn cướp đã lộ ra rồi vậy mà các anh SV còn đứng kéo màn cho gánh hát cộng sản mặt cứ trơ ra trân tráo không biết ngượng với nhân dân ngu dốt không có dịp may và trí óc đi học làm sinh viên ấy thế mà họ còn phân biệt được đâu là đúng là sai nhưng các anh thì không .( Tu est jamais) thật là xấu hổ quá sinh viên ơi, xin lỗi đã nói chung chung có lẽ các sinh viên khác đa số không giống các anh họ đỏ mặt khi đọc lời phê vô văn hóa của các anh.
long hương vũ
Bài viết này chỉ dựa vào bài báo mới đây của Vũ Quang Hùng nên bà Jackie Bông cũng không nhắc
đến 1 tên nữa tham gia trong vụ giết người trí thức gs.Nguyễn Văn Bông mà chính VQH.cố tình lờ đi
trong lần đăng báo này.Đó là Nguyễn Hữu Thái,một sinh viên SG.duy nhất xuất hiện đúng lúc VC.bắt TT/DVM.đầu hàng taị Dinh Độc Lập ngay ngày 30-4-1975.
Tôi thực sự không hiểu tại sao VQH.cố ý không nhắc gì đến NHT.sinh viên Kiến Trúc trước 1975 ?
VQH.từng 2 lần đăng báo kể việc ám sát gs.Bông các năm 1976,2001 khi thuật lại rằng tổ An Ninh
T4 gồm 3 người là VQH,NHT.và LVC.có nhiệm vụ ám sát mà VQH là tổ trưởng.
Chẳng lẽ NHT.nay hối hận về việc đê tiện này hay y đang sắp sửa di cư ra nước ngoài nên VQH. thoả thuận không nhắc đến tên y chăng ? Bùi Tín cũng biến thành kẻ vô hình,không có thực vào
ngày 30-4 cũng chỉ vì ủng hộ cho dân chủ VN.
TIÊU DIỆT BỌN CƯỚP NƯỚC VÀ BỌN BÁN NƯỚC -LÀ KHÔNG BAO GIỜ CÓ TỘI CẢ .
CHỐNG GIẶC NGOẠI XÂM VÀ BỌN NGỤY QUYỀN TAY SAI LÀ NHỮNG ANH HÙNG CỨU NƯỚC .
Thực dân Pháp và Đế quốc Mỹ đã mang bom đạn và chất độc tới VN để khủng bố , bắn giết và rải thảm . Hàng triệu người dân vô tội ở cả 2 miền Nam Bắc VN đã chết và tàn tật dị dạng qua mấy đời nay còn quằn quại chưa hết …
Các vụ thảm sát hàng loạt ở Mỹ Lai – Quảng ngãi , Khâm thiên – Hànội , Vĩnh linh – Quảng bình … những hình ảnh , hiện vật và phim tư liệu trong Bảo tàng chứng tích chiến tranh còn đó …
Nói sao hết những uất hận của hàng chục triệu NGƯỜI DÂN THEO CÁCH MẠNG , BUỘC PHẢI CẦM SÚNG ĐÁNH MỸ VÀ BỌN TAY SAI TIẾP TAY CHO CHÚNG —
Sao các người không tự hỏi Mỹ và bọn bám đuôi – có phải là Khủng bố – khi ném bom nguyên tử giết hàng trăm ngàn dân Nhật Bản vô tội ?
Ai đã tổ chức hàng trăm cuộc ám sát chỉ với 1 nguyên thủ quốc gia nhỏ bé ? …
Ai rải lính cùng vũ khí giết người khắp 5 Châu 4 biển ? để rồi chỗ nào có chết chóc và máu chảy tang thương , là hầu như có mấy thằng Mỹ đen , Mỹ trắng và cả… Mỹ vàng …lộ mặt ?
Có áp bức là có đấu tranh . Bọn khủng bố và làm tay sai hùa theo khủng bố , gây ra tội ác thì phải đền tội . Kết cục của luật Nhân -Quả … Mỹ cút – Ngụy nhào là tất yếu phải vậy .
Vì thế , nên Bin Clintơn và bao người thanh niên Mỹ- Việt tiến bộ khác mới trốn quân dịch – phản đối chiến tranh gây tội ác ở VN .
Mc Gavơn – cựu ứng viên tổng thống Mỹ , và bao tổ chức cựu binh Mỹ … đã sang xin lỗi và hòa giải với Chính quyền và Nhân Dân Việt Nam .
Một bầy vẹt chỉ biết hót…thuộc lòng lời chủ,
một bầy cừu ngoan ngoãn theo lệnh chủ
một bầy ngựa bị bịt mắt 2 bên không được phép nhìn gì cả
một bầy chó nghe lệnh chủ phải sủa !
một bầy ếch đáy giếng nhìn lên trời to mồm chê…trời bé qúa
Và loài người vắng mặt !
vì đó là thế giới của thú vật !
Đúng vậy, đảng và nhà nước cần đánh cho Mỹ cút, ngụy nhào, để giải phóng miền Nam khỏi chủ nghĩa tư bản, đưa cả nước tiến lên CNXH, theo chủ trương của Liên Xô, Trung Quốc, để bây giờ VN cần 100 năm nữa mới bằng các nước láng giềng, Thái Lan, 200 năm bằng Singapore, vài chục năm sẽ bằng Phi, Indonesia…
Bạn vào đây xem công cuộc giải phóng miền Nam của đảng ta, mà tự hào tiếp nhé:
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/liber-s-vn-f-who-n-by-who-nt-04292011162513.html
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/liber-s-vn-f-who-n-by-who-2-nt-04292011170009.html
Ba mươi sáu năm sau khi cuộc chiến tranh “giải phóng miền Nam” kết thúc, Trung Quốc càng ngày càng hùng mạnh hơn và sự hùng mạnh đó đang gây trăn trở cho hàng triệu người Việt. Còn lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục tự hào vì đã “giải phóng miền Nam”.
Phai nen hoi DCSVN da khong biet lanh dao quoc gia cho nen Phap va My co’ ly do de dem quan va bom dan rai khap 2 mien Nam Bac. Chuyen gi cung co ly do cua no ca !
Muon chung to cho The Gioi biet la ( ta day anh hung ) la mot dieu rat dai dot ! Lich du da sang trang ma khong mo mat va sang mat de nhin thay va hoc hoi sao ?
Các cháu nói như thế vào thời kỳ Bác đây còn sống và còn che mắt được toàn dân VN và thế giới thì còn xài được, chứ bây giờ thời đại internet toàn cầu, thông tin cực nhanh, mà các cháu nói thế thì Bác và Đảng CSVN sẽ bị bọn phản động chửi và liệng đồ dơ vào mặt vuốt không kịp. Này nhé, Khẩu hiệu: “..TIÊU DIỆT BỌN CƯỚP NƯỚC VÀ BỌN BÁN NƯỚC -LÀ KHÔNG BAO GIỜ CÓ TỘI CẢ. CHỐNG GIẶC NGOẠI XÂM VÀ BỌN NGỤY QUYỀN TAY SAI LÀ NHỮNG ANH HÙNG CỨU NƯỚC…” là hết xài trong thời đại này rồi các cháu ạ!!!
1/ Bây giờ thì nhờ vào Internet do bọn Mỹ phổ biến, toàn dân VN đã rõ chính Bác và Đảng CSVN mới là những BỌN CƯỚP NƯỚC VÀ BỌN BÁN NƯỚC, vì Bác và Đảng lãnh đạo có được nhân dân bầu bán gì đâu?? Chính quyền ta hoàn toàn là do CƯỚP CHÍNH QUYỀN mà có, chứ ai bầu? Các cháu ở miền Bắc trước kia có ai biết bầu cử, ứng cử là gì đâu hay chỉ toàn là trong Đảng bầu bán với nhau thôi?? Trong Đảng thì Bác đây lại là chủ tịt muôn đời kính yêu, thì Bác bảo gì bố chúng nó dám cãi à!!!!
2/ BÁN NƯỚC thì quả thật bọn Ngụy trong miền Nam không có làm vì đã có tấc đất nào bị mất vào tay bọn Mỹ đâu?? Chỉ có trù phú thêm ra thì có!! Trong khi đó, miền Bắc thì Bác đây chỉ đạo cho Đảng và Tưởng thú Phạm Văng Đồng đem cọc mốc của ải Nam Quan thụt lùi vào trong đất của VN, ra công hàm hiến tặng 2 đảo TS, HS cho Trung Quốc để đổi lấy vũ khí xâm lăng miền Nam. Chuyện này tuy các cháu có thể còn nhỏ chưa biết, nhưng không còn lạ gì với bọn người Việt ở hải ngoại. Giờ đây, các đồng chí trong TW ĐẢng của chúng ta lại tiếp tục thương thảo hiền hòa với Trung Quốc để cầu mong cho VN ta sớm thành một tỉnh lỵ của Trung Quốc, như thế ngư dân VN ta mới hy vọng đánh các xa bờ không bị làm khó dễ nữa, các cô gái VN bị gạt đem bán sang TQ làm điếm sẽ có danh hiệu là các Anh Hùng Lao Động, không phải là tốt đẹp hơn sao???
Đó là Sự Thật, không tin, các cháu thử ra ngoài ngõ la to lên: Đả đảo BỌN CƯỚP NƯỚC VÀ BỌN BÁN NƯỚC xem có bị tù và gia đình bị khám xét tịch thu máy tính, bản thân các cháu sẽ bị cho nghỉ học, mất việc làm, bị xe đụng một cách “vô tư” không??? Giáo dục như thế là để cho các cháu hiểu rằng mọi việc, mọi thủ đoạn, mọi tuyên truyền chỉ được xử dụng cho một giai đoạn nào đó thôi, chứ không cứ mãi mãi là như thế. Giai đoạn xâm lăng miền Nam đã xong rồi, bây giờ chính là giai đoạn khác trong nhiệm vụ cao cả là đưa cả đất nước VN ta tiến lên một thế giới Đại Đồng như lời Bác đây đã từng “tâm sự” với bác Trần Hưng Đạo sao??
“Bác có công đưa đất nước qua vòng nô lệ,
Tôi đây có công đưa thế giới đến Đại Đồng”
Nước VN ta phải được hòa nhập vào vòng tay thương yêu của Trung Quốc, để rồi cùng nhau nắm tay tiến lên thế giới Đại Đồng. Giai đoạn này tuyên truyền của chúng ta cũng phải thay đổi giọng điệu cho phù hợp với đà tiến lên của thời đại, các cháu nghĩ có phải không???? Do đó, xin các cháu chớ có chửi BỌN CƯỚP NƯỚC VÀ BỌN BÁN NƯỚC nữa, vì như thế là có hại cho đại cuộc và càng làm cho bọn phản động có cớ la to lên rằng chính Bác cháu chúng ta đã và đang làm những chuyện ấy. Giai đoạn này, các cháu phải hô to 16 chữ vàng, tay nắm chặt đoàn kết với các đồng chí Trung Quốc, cho đến người VN cuối cùng mới thôi, các cháu ạ!!! Bác chúc các cháu luôn học giỏi để còn đem tài sức ra giúp nước nhà mau tiến lên thế giới Đại Đồng!! Bác ôm hôn các cháu vào lòng và mong muốn mau sớm gặp được các cháu!! Chào quyết thắng!!!!
Ui chà, 100 năm trồng người của HCM sau hơn 60 năm đã đào tạo ra những con Dzịt dẹt và vẹt gọi là “PHƯƠNG HOA , MINH QUÂN và HỘI LIÊN HIỆP SV VN” lặp lại hay quá. Hoan hô,
PHƯƠNG HOA , MINH QUÂN và HỘI LIÊN HIỆP SV VN giống như con ngựa già của Chúa Trịnh, nên chỉ biết khi 15 tên trong cái gọi là Trung Ương Đảng cầm roi quất và bắt nói, bắt viết thì viết mà không biết là HCM ( Hại Cha Mình; Hại Chính Mình; Hại Con Mình; Hại Cháu Mình; Hại Chắt Mình; Hại Chít Mình) đem cái chủ thuyết tàn bạo về hại dân Việt hay sao?
PHƯƠNG HOA , MINH QUÂN và HỘI LIÊN HIỆP SV VN có thấy bất cứ một người miền Nam nào làm những câu thơ quái đản như thế này không?
Yêu biết mấy khi con tập nói
Tiếng đầu lòng con gọi Stalin.
mà cả thế giới đều gọi Stalin là tên đồ tể !
“TIÊU DIỆT BỌN CƯỚP NƯỚC VÀ BỌN BÁN NƯỚC -LÀ KHÔNG BAO GIỜ CÓ TỘI CẢ .
CHỐNG GIẶC NGOẠI XÂM VÀ BỌN NGỤY QUYỀN TAY SAI LÀ NHỮNG ANH HÙNG CỨU NƯỚC ” ( Phương Hoa…..)
***Cháu ngoan cuả HỒ BẤT QUẦN ơi !
Haỹ copy những lơì dạy baỏ đầy tâm huyết cuả QUÂN TỨ ĐIẾM mà save dành lại đọc như kinh nhật tụng cho ngày lẫn đêm !
**Trước mắt hãy làm ơn ra phố, hay mỗi sáng phaỉ “Đi thăm Lăng Bác”cho Cá Bác ăn…,
Cùng nhau hô to câu KHẨU HIỆU
“TIÊU DIỆT BỌN CƯỚP NƯỚC VÀ BỌN BÁN NƯỚC -LÀ KHÔNG BAO GIỜ CÓ TỘI CẢ .
CHỐNG GIẶC NGOẠI XÂM VÀ BỌN NGỤY QUYỀN TAY SAI LÀ NHỮNG ANH HÙNG CỨU NƯỚC ”
Tiếp theo, Có phấn dùng phấn, có than dùng than, có máu dùng máu ,có phân dùng phân….Viết câu khẩu hiệu ấy lên tường lên vách, mặt tiền mặt hâu Lăng Bác , nhà thương , Trường học, cơ quan , công trình kiến trúc, công viên, rạp hát………
QUẢNG BÁ cho cả nước Trung Nam Bắc, ngược xuôi, Cao Nguyên Haỉ Đaỏ …..cùng hô cùng viết ! Làm được vậy mới là ngon lành . Stop!
Quân Tử Điếm – Hồ Bất Quần says:
Hay quá , thâm thúy quá không còn ý cho tôi viết nưã ! Cảm ơn
Trích: TIÊU DIỆT BỌN CƯỚP NƯỚC VÀ BỌN BÁN NƯỚC -LÀ KHÔNG BAO GIỜ CÓ TỘI CẢ .
Để giết những người như Nguyễn Văn Bông, đảng CSVN vu cáo là bán nước, làm tay sai. Có thế những người như Vũ Quang Hùng mới đi giết ông Bông. Cũng như đảng CSVN vu cáo cho những người CS Đệ Tứ là làm tay sai, chó săn cho ngoại bang, gián điệp… Có thế mới sai được người đi giết những người CS Đệ Tứ được. Đó là cách Stalin và đảng CS Nga, đảng CS Trung Quốc làm. Hồ Chí Minh học cách này đem về Việt Nam áp dụng. Luôn luôn có thể tìm được những kẻ ngu như Vũ Quang Nhật nói gì cũng nghe để sai đi giết người. Cũng như Bin Laden luôn luôn có thể tìm được những kẻ ngu để sai ôm chất nổ đi tự sát.
Tong thong My khong co ai ten BIN ca ! La BILL CLINTON nhu ong Chu Microsoft la
BILL GATE chu khong phai BIN GATE ! May chu nha bao ( le phai ) o VN nen di hoc them di ! Noi sai roi ca nuoc hua theo noi trat lat het ! roi di phong van nguoi nuoc ngoai doc ten cua ho cung sai ! Bi ho chinh lai cho ( nhuc lam )
PHƯƠNG HOA , MINH QUÂN và HỘI LIÊN HIỆP SV VN đúng là : ” nhửng đỉnh cao trí TỆ ! ” là mầm non được Bác nuôi trồng…!
Có nhiều người kể lại ông Hùng khi ám sát GS Nguyễn Văn Bông xong, có người xúi ông hảy trốn đi, vì thế mấy tháng sau ông ta mới bị bắt. Khi bị bắt ông ta bị kến án tử hình và sau đó những người ủng hộ ông chống án nên từ tử hình thành chung thân. Thật ra trong chiến tranh, chuyện mù quáng giết người không thể tránh được nhưng khi hòa bình và độc lập trở lại với quê hương VN, ông Hùng nhắc chuyện xưa về vụ ám sát giáo sư Bông là không Logic chút nào. Nghe nói ông Hùng chuyên trách về tờ báo du lịch hiện nay.
Nếu nói sự thật về những hành động tàn bạo của GS Bông so với tướng Kỳ đối với VC thì không thấm thía chút nào. Sao ông Hùng thù hằn ông Bông nhiều thế, trong khi ông cha VC của ông đón tướng Kỳ về VN như vị khách quý, ông không phản đối trên tờ du lịch, ông toa rập theo kẻ thù để làm ô uế đất nước VN. öng Hùng ám sát ông Bông nhưng có ngày ra, nếu ông vào tay tướng Kỳ thì ông đã hòa mình với lòng đất lạnh.
Đối tượng ông Hùng mang mối thù đối với ông Bông không có cơ sở, thiếu đạo lý làm người. Trong khi tay ông Bông không vấy máu VC. Trái lại tướng Kỳ và nhạc sĩ Phạm Duy làm khổ đồng đội của ông, ông lại mĩm cười dang tay đón nhận kẻ thù như người chiến thắng mà ông không biết nhục.
Trong khi ông giết ông Bông, bà Bông vẫn không có lòng hận thù với ông. Nếu ông giết ông Kỳ, ông sẽ thấy bức trường thành thù hận vây bủa đời ông.
“Mong sao xứ sở hòa bình
cho hoa thù hận vương trời tự do”
Ám sát, khủng bố, thủ tiêu, tuyên truyền xuyên tạc dựa vào bọn văn nô, ….là những điều do chính ta, Hồ Bất Quần, học được từ Mao chủ tịt và Xịt ta lin đồng chí kính yêu, đem vào VN. Phải công nhận là tuy học vấn ta thấp, học hành đạo lý chính đáng thì ngu muội, nhưng ta lại là bậc thiên tài về những trò lưu manh dơ dáy hèn hạ này. Biết bao nhiêu người VN yêu nước làm cách mạng chống Pháp đã bị ta ra lệnh cho thủ tiêu, các lãnh đạo tôn giáo Hòa Hảo, Cao Đài, Phật giáo, Công giáo, cũng đều do ta ra lệnh giết. Chưa hết đâu, còn những kẻ nào biết rõ cái quá khứ dơ dáy lưu manh của ta, như xin làm quan cho Pháp, gia nhập nhóm Tam Điểm bên Pháp, có vợ con, có tình nhân, v.v. sẽ rất bất lợi cho hình ảnh Quân Tử của ta, cho nên chúng đều bị thủ tiêu tất cả. “Bất độc bất anh hùng”, đạo đức chỉ là dư luận quần chúng, mà dư luận quần chúng thì sẽ được bộ máy tuyên truyền của ta chỉ đạo, thì ta sẽ dễ dàng làm người Quân Tử hay Cha già Dân tộc.
Ông Nguyễn Văn Bông cũng chỉ là một cái gai trong công cuộc “giải phóng miền Nam” nên cũng cần phải bị thủ tiêu, không có gì lạ. Cho dù ông ta có là nhân tài, yêu nước, đến đâu cũng không kể, ta chỉ cần những người tuyệt đối trung thành với Đảng CSVN mà thôi. Nên nhớ là ta, Hồ Bất Quần, sẵn sàng hy sinh toàn dân miền Bắc để “thống nhất VN” là để cho XHCN, cho Liên Xô, cho Trung Quốc. Làm gì có cái gọi là Tổ Quốc với Quốc gia trong XHCN??? Chỉ có một thế giới Đại Đồng dưới sự lãnh đạo của 2 đồng chí Mao và Xịt ta lin, mà thôi. Vài giải thích mong quý vị tha thứ cho ta nơi đáy cùng Hỏa Ngục vì những tội ác mà ta đã gây ra cho đất nước VN.
Dù bà Jackie Bông có tha thứ hay không thì hai tên sát nhân kia cũng rất đáng bị lên án vì đã giết hại một nhân tài của Việt Nam!
Cả câu hỏi của chị Mạc Việt Hồng lẫn câu trả lời của bà Jackie Bông đều có ý nghĩa và đáng trân trọng, nhất là câu:
“Nếu tôi gặp lại anh Vũ Quang Hùng và Lê Văn Châu, 2 người đã ám sát GS Bông thì tôi cũng vẫn giữ lập trường như xưa, khi còn ở Việt Nam là tôi sẽ tha thứ và cầu nguyện cho 2 người này cũng như “bề trên” của họ là đảng CSVN. Những cuộc ám sát đã làm nhiều người phía VNCH chết oan. Tôi chỉ mong sao những người có trách nhiệm lãnh đạo quốc gia sớm mở mắt, mở đầu óc, mở tấm lòng vị tha, thay đổi như thế nào để dân chúng được những quyền sống tối thiểu của con người và quốc gia được thực sự phát triển, 87 triệu người dân được yên lành“.
Cám ơn chị Mạc Việt Hồng và bà Jackie Bông.
Nhan tai cai chet tiet.
VỀ MỘT SỰ NGẬM NGÙI ĐỐI VỚI GIÁO SƯ
NGUYỄN VĂN BÔNG
Có thể Giáo sư Nguyễn Văn Bông lúc đó là con người có ý thức, trong sáng, nhiệt tình, có lý tưởng dân tộc, nhưng ông bị ám sát chết, quả là điều rất đáng thương, đáng tiếc. Do đó, đấu tranh chính trị mà phải áp dụng tới kỹ thuật ám sát, khủng bố, quả thật là điều không nên, rất đáng trách, thời nào cũng vậy, ở đâu cũng vậy, lúc nào cũng vậy. Nên nếu xét về cá nhân cụ thể nào lúc đó đã cho lệnh ám sát Giáo sư Bông, thì chính cá nhân đó cho đến giờ này, về mặt lịch sử, đều luôn đáng bị công luận quở trách, cho dù bất kỳ người có quyền quyết định và cho thực hiện sự quyết định lúc đó là ai đi nữa. Song lịch sử luôn luôn có những tình huống riêng biệt. Nên điều đó, trong thế giới hiện đại thì không thể xảy ra, khó xảy ra, hay ít ra người ta cũng phải cân nhắc, thận trọng. Nhưng trong quá khứ thì nó quả thật quá xô bồ, bất chấp, chỉ cần sự thắng lợi, đó là điều chưa phải thật sự cao cả, trong sáng lắm. Nhưng giờ thì mọi sự cũng đều đã đi vào dĩ vãng. Ngay như bà vợ của Giáo sư Bông, giờ này cũng đã tái giá với người nước ngoài và sống hạnh phúc. Đó cũng là điều chính đáng, và mừng cho bà, vì Giáo sư Bông mất cũng đã lâu rồi. Cho nên cuối cùng lại, chỉ đáng thương cho định mệnh nói chung, nhất là cho người phải chịu chính định mệnh đó bằng tất cả sự thiệt thòi cho riêng mình, đó là Giáo sư Bông. Nên đây có thể vẫn luôn luôn là điều thật sự ngậm ngùi đối với những ai còn có lòng tốt để họ thật sự vẫn thường nghĩ về chính vị Giáo sư đáng kính đó.
VHT
- Nữ hoàng Virginia trả lời phỏng vấn rất hay !