Hãy để Khổng Giáo lụi tàn
Gần đây, Trung Quốc đã dùng tên tuổi Khổng Tử một cách đại quy mô như là thương hiệu quốc gia để lập viện giao lưu quốc tế. Năm 2010, để đối đầu với Tây Phương, Trung Quốc cũng dùng tên tuổi Khổng Tử để tạo nên một giải thưởng hòa bình nhằm cạnh tranh với giải Nobel danh giá trao cho nhà bất đồng chính kiến Lưu Hiểu Ba đang bị cầm tù.
Việc lạm dụng họ Khổng quá đà này đã làm cho nhiều người có tư tưởng hoài cựu cảm thấy mất mát làm sao! Dù sao Khổng Tử cũng là một nhà hiền triết cổ đại có đức độ và sức ảnh hưởng vượt ra khỏi biên cương văn hóa Trung Quốc tạo nên thế đứng trang trọng trong văn hiến các nước như Nhật Bản, Triều Tiên và Việt Nam.
Thế mà trong thời đại mở cửa, các doanh nghiệp Trung Quốc đã “không tha cho lão” đã kinh doanh tên tuổi cổ thánh tiên hiền để thành tên đồ uống như bia tam Khổng, dầu thơm Khổng phủ mang tính tiếp thị khách hàng.
Chưa hết, bây giờ Trung Quốc lại có ý định điều chỉnh Nho giáo, phục hồi kết hợp một số đặc điểm mang tính phục tùng nề nếp để qua đó khống chế khát vọng tự do hạnh phúc của con người. Chính Khổng Tử lại bị nhà cầm quyền Hoa Lục cho dùng làm vỏ bọc để đối đầu với các giá trị phổ quát của thế giới đâm ra hình ảnh hoài cựu này trở nên một thứ “Đông Á bệnh phu” kiểu mới, hình ảnh một ông già Tàu thô lậu chậm chạp rề rề trước những khát vọng trào lưu của nhân dân Trung Quốc.
Hương Thơm Khổng Giáo
Thực sự, trong quá khứ sức ảnh hưởng của Khổng Giáo cũng chỉ đến với những nước Đông Á mà thuật ngữ đã đặt tên là khối “Hán Ngữ Văn Hóa Quyển” tức là vùng văn hóa Đông Á lấy những màu sắc như Nho giáo, Hán học, ăn đũa làm nét tương đồng. Nước Việt Nam về mặt văn hóa đứng trong khối Đông Á nhưng về địa lý thì nghiêng về Đông Nam Á do đó Khổng Giáo ở Việt Nam có sự pha trộn mang tính tùy tiện kiểu uống nước cuối sông chứ không chắc gì là nghiêm cẩn đạo mạo như kiểu Triều Tiên và Nhật Bản.
Nếu đem so sánh tính cách con người giữa hai dân tộc Nhật Bản và Việt Nam mọi người sẽ thấy ngay sự sai biệt rất lớn trong lễ nghĩa phép tắc của Khổng Giáo. Đúng là hai phiên bản như kiểu truyện Kiều đã qua phóng tác, như nhạc giao hưởng đã đặt thêm lời. Nghiệm ra Khổng Giáo hay là Nho Giáo gì gì đấy không phải là một thứ gì cao siêu chuẩn mực như nhất.
Có nhiều trí thức học giả Việt Nam cũng tỏ ra vẻ trầm tư khi thấy nét khác biệt giữa Nho Giáo của Việt Nam và Trung Quốc rồi cho rằng đó là một đặc điểm “Việt hoá” đâm ra tự hào về nét pha trộn này mà cho là Việt hóa Nho giáo, xưng là Việt Nho. Ở một góc cạnh cao hơn mà nhận xét, Khổng Giáo chính là một vỏ bọc màu mè chứ ruột gan bên trong ai rút kiểu nào cũng không hề hấn gì về mặt danh nghĩa và nội dung. Khổng Giáo chính là một xác chết bị rút ruột từ lâu đời, ai có chút quyền uy cậy thế đều cũng có thể hà hơi vào đấy là có thể tự tạo cho mình một trạng thái bá quyền văn hóa.
Thật vậy, các thuyết Trung Dung, Luận Ngữ; Đại Học Chi Đạo… Bất Diệc Lạc Hồ này nọ, nghe cứ là thâm trầm, sâu lắng, hút hồn, quyến rũ lòng ai.. Các giới nhân văn danh sĩ tri thức nếu bình tĩnh đọc lại một lúc rồi cũng sẽ nhận ra rằng các học đạo này chỉ hay ho hấp dẫn được mấy trang đầu do đặc tính ngữ văn Hán ngữ mà thôi. Lật sâu vào trong thì có nhiều lý luận rất nực cười, dở hơi mang tính cổ tục hũ hóa tâm hồn chứ chẳng thấy lý luận nào tới bến bờ như triết Tây Phương. Điều này là thật đấy.
Ngay cả Đạo Đức Kinh của Lão Tử được xem là một cuốn Kinh Thư, rất có chất thơ, mơ hồ bàng bạc, xuất thế giáng trần nhưng hình như toàn bộ những hay ho tinh tuý nó nằm hết trong mấy câu đầu… “Đạo khả đạo phi thường đạo ….”. Vô tới sâu vài trang sau là mất hết định hướng triết học bao quát mà nói sang kỹ thuật phải cúng tế trời đất thổ thần phẩm vật chuẩn bị ra làm sao, hiểu chết liền (@Vũ Quý Hạo Nhiên – báo Người Việt).
Do đó, nói tư tưởng học thuyết trong mấy sách cổ đại Trung Quốc nó cứ mông lung như những cánh chim bay vô định dưới trăng khuya (nguyệt điểu mông lung). Nó cứ là bàng bạc trong một bối cảnh nào đó tạo thành tâm lý ảo tưởng cho người đọc thấy rằng ta đây chiêm nghiệm sự uyên thâm bát ngát.
Gần đây, có một số độc giả Việt Nam như Nguyễn Thị Hường trên facebook đã nhận ra đặc tính trời ơi trong Khổng Giáo và có lẽ là trong các kinh thư triết học cổ đại Trung Quốc. Nhưng những người như “Nguyễn Thị” chưa có điều kiện chín muồi để hô to lên rằng chẳng qua đó là một thứ “trạng lột” đánh lừa tâm lý triết học để bắt thiên hạ phục tùng nền bạo chính. (Mềnh hiểu rõ ý cô Nguyễn Thị Hường qua một cái còm trên facebook cho nên viết bài này coi như là biểu lộ sự đồng tình)
Chính Sách Cộng Khổng phối hợp
Hiện nay, ở Trung Quốc có hai nhà Tân Khổng Giáo là Khổng Khánh Đông (người vừa chửi dân Hồng Kông là chó) và giáo sư Vu Đan, được mệnh danh là Nữ Khổng Tử cố gắng làm sao để đưa Luận Ngữ, Trang Tử… trở thành văn hóa quần chúng. Sách bán chạy, show truyền hình có nhiều người coi bởi vì sự hiếu kỳ của quần chúng đang đói khát về phương diện tâm linh tinh thần. Nhiều người cũng tìm đến Khổng Mạnh Lão Trang trong một trạng thái sương khói kiểu Trung Quốc hồn làm khung văn hóa.
Trung Quốc vốn là quê hương của Khổng Giáo, trật tự, văn hiến, lễ nghĩa lắm lắm! nhưng các triều đại được dựng lên trong 1000 năm trở lại đây đều là do nông phu cái bang thô bạo dã man cướp giết mà thành. 2000 năm trước, nhà Hán dùng Khổng giáo để thiên mệnh hóa triều đại. Chu Nguyên Chương khởi tổ nhà Minh vốn xuất thân ăn mày cái bang, thế mà khi định được thiên hạ đem Khổng Giáo về xài tạo nên một định chế nghiêm ngặt ngất trời. Rồi nhà Thanh là dân du mục ở ngoài Vạn Lý Trường Thành cai trị Trung Quốc cũng dùng ngay Khổng Giáo để trị dân Trung Quốc cho dễ. Rõ ràng, hệ tư tưởng này thích hợp với đường lối trị dân như kiểu chăn dê thả lợn do đó thường được bạo quyền dùng làm công cụ chăn dân.
Sự du nhập Khổng Giáo vào Việt Nam cũng là do các triều đại phong kiến đưa vào làm nền tảng cai trị chứ kể từ khi nước ta thoát li ra khỏi bản đồ Trung Quốc. Đây là sự tự nguyện du nhập và để làm công cụ hành chánh.
Như đã nêu trên, Khổng giáo luôn luôn là công cụ của thế lực cầm quyền. Bình dân nhận lấy giáo luật này chính là tự mang xiềng vào cổ trong một trạng thái bị nô tính hóa chứ họ không bao giờ tự cảm nhận được hương vị sầu riêng, sầu thiên thu của nó.
Đảng cộng sản Trung Quốc gần đây mặc nhiên kế thừa các di sản Khổng Giáo, định lập hương án giữa Thiên An Môn để vọng niệm (nhưng âm mưu lộ liễu quá, cho nên sau đó âm thầm hạ xuống). Cấp nhà nước có đưa ra đề án, nghiên cứu bài bản để áp dụng trật tự đó cho vận mệnh thống trị của đảng cộng sản. Nhiều người có chút lãng mạn xem đây là một bước đồng hành của đảng cộng sản với truyền thống văn hóa, nhảy vào tâng bốc chính sách này coi như là phương hướng tư tưởng đặc sắc đậm đà.
Nhưng đây chính là thủ đoạn tinh vi dùng não trạng Khổng Giáo để làm tê liệt mọi nỗ lực thách thức và tinh thần kháng nghị của nhân dân chẳng khác gì các triều đại phong kiến thời xưa. Đề cao Khổng Giáo chính là bảo vệ quyền lợi giai cấp thống trị. Phương pháp lý luận Cộng – Khổng được ứng dụng để khống chế nhân dân Trung Quốc. Khổng Giáo và Cộng Sản chính là hai tròng trên một cổ.
Không còn chối cãi gì nữa, các hạng học giả trí thức như nữ Khổng Tử Vu Đan hay là Khổng duệ F-73, Khổng Khánh Đông đang tiếp tay cho đảng cộng sản để “hài hòa hóa” xã hội Trung Quốc để nhân dân càng thêm phần bị “thuần dưỡng”.
Mao Trạch Đông với chủ trương “phê Khổng dương Tần” để phá vỡ trật tự xã hội cũ lập nên văn hóa cộng sản. Nhưng bây giờ cộng sản có chân có đế rồi thì lại quay lại ngay với Khổng Giáo để củng cố địa vị mang tính mệnh trời. Chiếc vòng văn hóa này cứ như một trình tự tuần hoàn.
Giá Trị Học Thuyết
Nhưng nếu Khổng giáo là một học thuyết có lý luận tinh vi và sắc sảo, “luận ngữ”, “trung dung”, “đại học chi đạo tại minh minh đức”… nghe cứ là uyên thâm đạo mạo thế mà lại làm sao cứ trở thành công cụ thô bỉ cho bọn cường quyền muôn đời sử dụng để trấn áp mọi tư duy ý thức khác biệt.
Nếu truy lỗi nhà Khổng tạo dựng nên chủ thuyết cho giai cấp thống trị thì quá đáng. Nhưng về mặt khách quan Khổng giáo không thể nào trút bỏ trách nhiệm về một chủ thuyết làm sao mà chỉ có lợi cho giai cấp thống trị. Tất cả chỉ là đề cao trật tự vai vế mang tính bá quyền văn hoá. Chưa nói đến nhiều trật tự của nhà Khổng đề ra mang tính hỗn loạn không minh bạch để người đời thích sao thì cứ diễn giải tùy tiện. Nhiều nhà “Khổng Học trung ương” từng bị chất vấn về mặt giải nghĩa kinh văn tuỳ tiện. Có lần nữ Khổng Tử Vu Đan giải thích khái niệm “Tiểu Nhân” là tương đương với “Tiểu Hài Tử” (kiểu như là baby, con cái bé bỏng trong nhà) làm trăm nhà phản đối quá chừng về sự thêu dệt ngôn ngữ.
Đứng ở đỉnh cao học thuật uyên bác, hiểu biết sâu sắc thế mà các học giả này cũng bị chỉ trích rồi cãi nhau tán loạn về chuyện “Luận Ngữ tâm đắc” mà lại giảng sai ý tự. Bên Tàu còn thế nữa là Việt Nam.
Nếu nói Khổng Giáo thực sự là một chủ thuyết giá trị đại diện cho văn minh phương Đông để đem só sánh với văn minh phương Tây thì chẳng khác nào đem lễ phép kiểu con nít học lớp một so với cái bắt tay lịch sự của người lớn.
Khổng Giáo ở Việt Nam
Việt Nam chưa có ban bệ lý luận Cộng – Khổng phối hợp như ở Trung Quốc nhưng chắc chắn trong một ngày rất gần hai đảng cộng sản sẽ trao đổi kinh nghiệm lý luận, cho ra đời một số lý thuyết gia cộng sản mang áo quần Nho gia, (kiểu khăn đóng ái dài cải biên) lên đàm đạo Cộng – Khổng tư tưởng. Dám lắm!. Trung Quốc đã cho ra đời được thế hệ Cộng – Khổng nhìn bề ngoài thì tỏ ra “Đông phương khí chất” nhưng bên trong chính là một âm mưu thách thức kiểu “Đông phong áp đảo Tây phong” tạo nên những nhận thức lệch lạc về giá trị phổ quát trên thế giới hiện nay.
Nhiều người cho rằng một số nước Á Đông khác có môi trường văn hóa Khổng Giáo vẫn tiến bộ như thường. Không đúng. Đài Loan, Nhật Bản, Nam Hàn là xã hội thoát Nho thoát Khổng từ thượng tầng. Văn hoá của những nước này lấy cơ cấu chính trị và tiêu chuẩn nhân văn của Tây phương áp dụng từ cơ sở hiến pháp. Khổng Tử đã chết để nhân dân các nước này được sống. Các nhà khai sáng các nền “dân quốc” của Trung Hoa (Đài Loan) và Đại Hàn đều ảnh hưởng tinh thần nhân văn của Âu Mỹ mà điều chỉnh theo đặc tính dân tộc, kể cả Nhật Bản.
Nếu Trung Quốc có mệnh hệ lịch sử như Âu Châu để các nước nhỏ tự quyết định vận mệnh và cạnh tranh sinh tồn thì lịch sử thế giới đi theo một hướng khác. Trung Quốc có thế cục lớn nhưng xét cho cùng đó là tập hợp bởi những quốc gia thất bại không vươn mình thoát khỏi gông xiềng của nền chính trị kiểu trung ương tập quyền mà Khổng gia có phần đóng góp thiết lập từ thời cổ đại.
Trong thời kỳ Pháp thuộc, Việt Nam bị Âu hóa một cách trực tiếp, Khổng Nho coi như đã bị phế bỏ một cách có hệ thống. Do đó nói Việt Nam có tín đồ Khổng Giáo thực sự hay không, đố ai còn biết được. Cộng sản lên ngôi rồi, lúc đầu tưởng là có thái độ dứt khoát hơn với những thứ sương khói mơ hồ nhưng lúc sau lại lôi kéo vào nhân dân Việt Nam cái lồng Khổng Giáo này một cách lạc hậu mê muội hơn thời thực dân phong kiến.
Trung Quốc đang dùng Khổng Giáo để tái hiện âm mưu phô trương văn hóa mềm đối với các nước xa xôi. Ở vị trí đặc thù Việt Nam có văn hóa Nho gia từ thời cổ đại, việc đưa viện “tân” Khổng Giáo sang chính là một sự xâm lăng thô bạo về mặt tư tưởng chẳng khác gì chuyện Mã Viện đúc lại trụ đồng. Nhân dân Việt Nam ngoài việc cho Khổng Giáo lụi tàn còn không quên khi nào đi ngang qua cái viện Khổng Giáo Trung Quốc mới dựng thì hãy nhớ ném vào đó vài cục ngói gạch đất đá như là hành động tự cứu thoát khỏi gông xiềng, thoát ly Cộng – Khổng.
Facebook Trần Đông Đức
KhổngKhâu thì có gì hay(?!)
Ngu trung, ngu hiếu, thày lay con trời(!!!)
Langthang lếchthếch một đời
Để xin các chú con trời một chức ‘kwan”!!!???
Chúng đâu thèm ngó tới chàng(!?)
Đợi khi chàng chết, chúng mới choàng vòng ”wa”…
Bấy giờ chúng mới lu loa
Nhờ chàng chúng mới ”góa” ra con trời!!!
BỐN LÀNH
Một lành chưa thấy ra gì
Hai lành cũng vậy nói chi ba lành
Bốn lành càng thấy lanh chanh
Ngôn từ lếu láo chỉ thành ngu ngơ
Hiểu chi Khổng tử mà mơ
Nói hươu nói vượn lờ mờ ngu si
Dốt thì cố gắng học đi
Chưa bò đã chạy khác chi chuyện hề
NGÀN MÂY
NgànMây nói chuyện bầyhầy!
Một lành đã khó, huống ba, bốn lành?!
Thằng ngu nói chuyện lanhchanh,
Họchành chắpnối thành khùng, thành ngây!!!
Anh dốt ưa nói trời, mây,
Hưkhông thường lặng, ngốc, ngây, tròn, đầy…
Biết chưa, hấy???
DÂN TRÍ
Dân trí thế ai là người đáng trách
Xã hội giờ ai là kẻ cưu mang
Ai là người đã gây ra điều lỗi
Ai vào đây ngoài một bọn làng nhàng ?
NGÀN MÂY
Hỏi ai? Ai? Biết hỏi ai(?!)
Nghiệp, duyên, nhân, kwả, đúng, sai,.. một nhà!
Sơn hà đâu phải riêng ”ta”,
Tây, Tàu, Nga, Mỹ,.. chuá, ma,.. đều giành!
Thằng nào giàu, mạnh, tinh ranh,
Thằng đó là chủ, ”tôi”, ”anh”,.. ăn mày!!!
Biết chưa? Ở đó hỏi ”goài”,
Về nhà giúp vợ đuổi gà cho xong!!!
Tham Luận Về hiện tình Việt Nam và Trung Quấc.
Hiện nay nguy cơ mất Hoàng Trường sa đó là điều không ai mà không thấy. Trung Quấc không những mạnh hơn Việt Nam gấp mười lần mà đã biết dùng chiêu ngoại giao đễ ngăn chặn sự ủng hộ nhiều nước khác đối với Việt Nam trước khi bành trướng. Đối với Việt Nam như thơ tôi đã viết Quấc nhục tướng quân tàn nghiã khí. Quan quyền tham quá hoá sân si. Tướng quân Việt Nam ra trận hi sinh đễ hàng ỗ tham nhũng hại nước lưà dân hay sao làm tướng làm tá được ăn lộc với đồng bọn tham nhũng nhưng khi lôi con em nhân dân ra trận đễ hi sinh cho những ỗ tham nhũng, tướng
quân còn lương tâm cũng biết đau lòng chứ. Làm tướng trước cãnh đất nước như hôm nay đau lòng mà nhục chí lại kéo quân ra biễn đông châu chấu đá voi hõi sao mà không thãm bại. Ai dúp Việt Nam đây Mỹ ư tôi biết biết mọi người lúc nào cũng nghĩ theo đa đãng rồi thân Mỹ những tấm lòng thực dụng nhìn gần ơi bạn thân cuã các người cũng là nhửng kẽ thực dụng mà thôi. Bậc Quân tữ ban ân bất hoã báo mà kẽ tiễu nhân thì ban ơn đễ mưu tính, bạn Mỹ chờ nước đục đễ thã câu thì đúng hơn. Hiện nay rất nhiều tỗ chức kích động đễ Việt Nam ra trận, nếu không mất hoàng sa trường sa cho Trung Quấc thì cã nước Việt Nam lại lệ thuộc Mỹ mà đánh ư thãm bại đó là điều chắc chắn.
Trong thơ gữi cho non ngàn tôi có nói hiễu thời là thấu lẽ trời,bây giờ cơ trời xoay vần đến đau dân nhục quấc rồi đó ai có dãi pháp nào vẽ lên đi. Non ngàn ơi tôi không thôn kim mà không uyên bác về cỗ, các bạn chữi tôi ngu, tôi mít nho, diễn đàn bên cụ haiphanon chữi tôi kỳ nhông nay trước cãnh tình đất nước như vậy cá học giã thôn kim bác cỗ đứng lên vẽ lôi đi các người chĩ đẫy nước nhà vào ô nhục mà thôi.
Ai ngu ai thánh sẽ rõ nếu như mọi người biết lắng nghe tôi sẽ chắp cánh cho đàn chim việt bay trời cã thế giới, Trung Quấc có mạnh mười chứ một trăm lần thì cũng thất bại thãm hại nếu như con em Việt Nam biết im lặng đễ ta dìu dắc. kẽ nào hồ đồ hễ thấy trái ý mình là dận quay dận quắt thì nên tránh ra về mà tu lại tâm chứ vào trang viết cuã tôi không lỉnh hội nỗi đâu. Trước tiên tôi gữi diễn dàn bài thơ tôi gữi cụ haiphan ỡ diễn đàn bên nên nhớ cụ hai phan nay là 70 tuỗi.
Ừ được đấy hỡi người tài ngôn ngữ
Mộng cao xa phãi nặng nghiã cho đời
Tài bao nhiêu theo thánh đễ kíu đời
Đừng tự ý oán hờn sai lẽ sống
Tâm chưa sáng chớ chê cười trách móc
Lòng mình chưa thấu tận trời xanh
Đã có người vẽ lối đấu tranh
Đường đi đúng phãi đi cùng chân lý.
Tôi rất mong ý kiến cuã mọi người đừng đễ như diễn đàn bên vưà ngậm ngùy dãi trình lại hứng chịu baõ dông đay nghiến sau khi đi được nưã phần rồi họ mới nhận ra.
Bắt đầu bài viết sau tôi sẽ dãi trình mà nếu diễn đàn không muốn thì thôi vì diễn đàn hội luận phỏng vấn hiện tình Việt Naw mục Vọng cỗ Xin hõi anh là ai tôi đã dãi trình. Các bạn muốn tin hơn thì tìm Sấm Ký Trạng Trình đã báo trước thánh nhân xuất hiện nơi cuộc chiến này đấy.
Sự thật không có người hưỡng ứng ai chẵng lẽ loi.
kỳ Lưu
đế xuất hồ chấn
LÝ LUẬN
Kỳ Lưu muốn lý luận
Ngôn ngữ phải cho rành
Viết không sai chính tả
Lời không nói loanh quanh
Nếu lùa thùa luộm thuộm
Đừng mơ chuyện thánh nhân
Chuyện quan dân cũng thế
Chỉ giống cách lanh chanh
Vậy nên lý phải vững
Luận phải cao như người
Nếu lý toàn ấm ớ
Luận cũng chỉ lơ mơ
Nghĩ khen người tâm huyết
Nhưng chỉ tội lờ khờ
Nên Mây Ngàn nói vậy
Đừng có giận vu vơ
NGÀN TRÙNG
ngày nào
mao trạch đông
bạt tai đá đít khổng tử
bây giờ
hồ cẩm đào
bắt tay ôm hôn khổng tử
chỉ là
trò hề lừa đảo rẻ tiền
tội ngiệp khổng tử
Đã thấu huyền cơ dục kíu đời
Ta mang thiên bút hoạ thơ chơi
Quỹ ma trần thế như ong khởi
Phũ kín công quyền ngập thế gian
Quấc nhục tướng binh tàn nghiã khí
Quan quyền tham quá hoá sân si
Đất nước không biết bình sẻ loạn
Tham gian rồi sẽ đến hùng tàn
Vẫn biết tai trâu bên đàn nguyệt
Những lời thánh triết với phàm gian
Hoạ may hiền sĩ trong thiên hạ
Ơn trời cho hiễu những lời ta.
KỲ LƯU
TÔI vừa dùng lẽ phã
(1) Lẽ phãi xuống trần dúp thế gian
Muôn dân sao mãi cứ mơ màng
Gỡ rối dúp đời tâm phãi sáng
Nếu không non nước lại điêu tàn. Vưà đọc ý trời từ khi Đức Giê Su chết cho đến nay, mọi người từ từ ngẫm thì thấy tôi sẽ treo lơ lững nhà cầm quyền Trung Quấc lên chân không mà dành lại toàn vẹn lãnh thỗ..
Nhưng tất cã đã có bên mục (Vọng cổ Xin hõi anh là ai? Diễn đàn hội luận phõng vấn hiện tình Viêt Nam.
Bên này tôi xin sơ dãi những gì cơ bãn mà thôi.
Các bạn đã theo học thuyết duy vật xưa nay ơi, đễ khoa học bất đầu được truyền dạy trời cao đã cho Đức Giê su đạt thành chánh quã đứng lên dạy Đạo cùng thông báo hoạ trời cao sắp dáng xuống. Mọi người không nhận thấy rằng ỡ nước nào đạo thiên chuá tìm đến là hoạ trời cao sắp dáng xuống hay sao. Trời cao đã cho Đức Giê Su đi thu công lý về đễ khoa học tự nhiên được truyền bá đó. Đạo trị quấc dùng đức trị bình thiên hạ cuã Đức Khỗng Tữ lui về ấy là khi sức mạnh khoa học đi theo bạo lực làm chũ trần gian. Mác có đứng ra tô vẽ các chế độ nào là công xã nào là phong kiến rồi quân chũ hay tư bãnh thì Mác cũng không hiễu mỗt tí gì về lòng người dưã thiên hạ. Tất cã nhửng nhà cầm quyền thời nay cho đến trước kia theo Mác lý dãi cũng là thiên hạ bất chính trị mà thôi. Mọi người có hiễu Khổng Tữ nói nên người khó có nghiã là sao không. Khi anh tự hiễu được lòng mình thì mới hiễu được lòng người trong thiên hạ khi đó anh mới tự hiễu đời.
Tôi biết dãi bày nhiều thì mọi người sẽ mông lung huyền hoặc mà khó hiễu nên bài viết sau tôi sẽ chĩ tiếp
Mọi người nên nhớ cho rõ rằng khi mà anh chưa hiễu đời thì khi bắt tay vào nghiên kíu hàng loạt học thuyết về xã hộh ai đó viết ra mọi người cũng chĩ biết được học thuyết đó viết gì nội dung ra làm sao đễ có khã năng trình bày lại chứ, hoàn toàn không có khã năng đễ phán xét đúng hay sai c
ho từng học thuyết. Bỡi vậy nho cuả mọi người cũng chĩ hủ nho mà hàng loạt giáo sư tiến sỉ về xả hội học hiện nay cũng chĩ là mọt sách.
Quyền lực trên thế gian hiện nay như một món ăn béo bỡ mà những nước đa đảng thì dống như một miếng mồi với nhiều con thú tranh dành, còn độc đảng ư dống như một con thú lớn đã dành được miếng mồi rồi thì ra sức dử mà thôi. Lối cạnh tranh thũ đoạn nắm quyền vốn nó đã không có khã năng xữ công mà lãnh đạo kinh tế lại gọi là chính trĩ.
Bài viết sau tôi viết tiếp
Kỳ lưu
Xin lỗi tất cã mọi người, bên mục Vọng cỗ xin hõi anh là ai tôi đã dùng chiêu kích tướng thì thũ lĩnh đa đãng mới lên và tôi đã mượn trái đễ dãi bày phã, đã lấy thuận mà đối lại nghịch nên đã đánh bại học thuyết duy vật từ Đác uyn đến Mác sau hơn 140 bài viết. Tôi thấy diễn đàn này Xúc phạm Khỗng Tữ nên muốn ra tay ngăn cãn mà thôi,. Nếu đàn chim Việt mà ai theo ta là bạn ai chống lại ta là thù như mọi tỗ chức khác, ngược ngược lại lời dạy thầy Khỗng Tữ thì tôi dãi trình đứt đoạn người đọc rất khó vỡ lẽ đúng sai mà nhận ra chân lý.
Tôi cũng dãi bày được đến đâu hay đến đó vậy
Đức Mạnh Tữ có nói và tôi xin bỗ kíu thêm cho mọi người giễ hiễ. Khi thiên hạ có đạo thì người hiền ít nghe theo người hiền nhiều, người hiền nhiều nghe theo người có đức, người đức ít nghe theo người đức cao hơn,Chính trị lá đức trị, công bằng là lẽ phãi được mọi người công nhận là công bằng. LẼ phãi là nhửng lời chí phãi không ai chối cãi được nó chĩ sinh ra đễ hoá dãi mâu thuẫn. Khi mọi người hay các tỗ chức vì tăm tối mà mâu thuẫn thì lẽ phãi là ánh sáng chân lý nó thay trời soi rọi vào mâu thuẫn khi đó mọi người mới tõ rỏ ai đúng ai sai.. Lẽ phãi là chân lý trời cao ban xuống cho người hiền theo luật Siêu Nhiên khi người hiền quân tữ trong cuộc mưu lợi dưã trần mà chịu thiệt. Người có đức là có lẽ phãi khi đứng ra lý luận, đức càng cao lẽ phãi càng nhiều. Sự thật trình độ lý luận cuã một con người không phãi anh đi đọc hết sách vỡ ai đó viết ra mà có, mà nó cậy nhờ ỡ người hiền có đức, đức càng cao thì lẽ phãi càng nhiều. Người có đức trong gia đình anh biết phãi mà khuyên dạy vợ con, được vợ con kính phục mà gia đình hoà thuận.
Người có đức có lý luận phãi khi thiên hạ có công lý thì anh là người đứng lên cầm cán cân công lý cho dân , là nơi cho muôn dân khi oan ức đến đễ đòi công lý và muôn dân chĩ được thụ hưỡng công lý lẽ đúng sai tự nơi người có đức đưa ra mà thôi.
Khi thiên hạ vô đạo thì kẽ nhõ phãi nghe theo kẽ lớn, kẽ yếu phãi nghe theo kẽ mạnh, ỹ thế ép cô lấy đa ép thiễu đây là nguyên nhân tạo ra oan sai ỡ đời. Bạn đọc thân mến lối tỗ chức quyền lực theo lối sống hà dua cuã duy vật dẫu một đãng hay đa đãng đều lấy đa ép thiễu chĩ tạo cơ hội cho tiễu nhân tài gian lên nắm quyền dân oan sai ai dãi bày mà các ban không nhận ra lại đi chê Khỗng Tữ.
Đi tìm hiền sĩ dưã thi ca
Như nắng hạn gặp mưa rào vội vã
Khi thiên hạ cây nhân đời uá lá
Cãnh dương trần tập thễ những mồ chôn.
Cã dương gian theo học thuyết vô hồn
Người lẫn vật cùng chung lẽ sống
Trần mờ mịt không tìm ra ước mộng
Bóng hoàng hôn phũ kín mịt mùng.
Loà sa tăng ma qũy đã sẵn sàng
Chờ đỗ máu đễ cùng nhau xâu xé.
Ôi khiếp quá mấy ngàn năm tàn phá
Đến bây giờ chưa chịu buông tha
Đàn qũy co đói khát kêu la
Qũy cha mẹ sẽ ra tay tằn phá.
Ôi khiếp quá đất trời nỗi són
Một đại dương bốc lưã lúc can qua
Những hình người ma qũy hát cao
Cười sặc suạ nôn ra từng miệng màu
Tôi thấy rõ nỗi đau đang xâu xé
Như đang cào cấu ruột gan ra
Thấy thau vàng lẫn lộn dưã thi ca
Qua bút pháp loạn trần bi khôn phĩ.
Cầm thiên bút hỡi những người cao qúy
Chặn binh đao cho kịp đến kỳ thi
Hội long hoa đua nỡ đã định kỳ
Xua tăm tối cho vừng dương toã sáng
Lời thơ mới rơi ra từng dọt ngọc
Ta thi hành thiên ý đã mười năm
Đây phong thơ như một ánh trăng rằm
Gom tinh tú thay trời cao kíu thế
Dẫu biết trước đường đi không phãi giể
Lệnh trời cao giao xuống lúc mơ màng
Đến hôm nay ta đũ đễ sẳn sàng
Dùng thiên lệnh đến đón đầu ác qũy
Hỡi hiền sĩ hãy còn chi cao qúy
Góp sức mình cho chân lý đi ra
Lỡ mệnh trời gọi tiếp tên ta
Long hoa hội chọn hiền nhân nhớ nhé.
trách chí đãng cộng sãn ra sức ngăn cãn nhửng bài viết chống đối họ bằng nhiều cách thức và biện pháp. Chính cái diễn dàn này thấy nhiều bài viết cuã tôi trái ý các người là các người dập ngay hõi sao mà quang minh được và không quang minh thì không có người tốt theo đâu. Hãy nhớ mà học câu này, Ai theo ta là bạn ai chống lại ta là thầy, Khỗng Tử đó không mười thì củng theo lấy ba bốn chứ cứ thũ đoạn thì đàn chim việt gãy cánh mất.
YÊU ĐỜI
Yêu đời phải ích cho đời
Yêu không thì ích cho đời việc chi
Nên đừng có trách thị phi
Mình chưa hay mấy trách chi người đời
Nên đựng bạ chuyện mà chơi
Trước tiên phải giỏi để đời nễ ta !
NON NGÀN
Non ngàn sông núi làm thơ
Anh minh chí lý dãi bày đã hay
Lời văn như gió mây ngàn
Huyền sâu như ngẫn lẽ đời đã lâu
Hiễu thời là thấu lẽ trời
Hiễu mình là thấu lòng người thế gian
Biết phãi đễ sống bằng an
Có lời chí phãi dãi bày đúng sai
Làm trai ấy mới là là trai
Mai sau non nước cậy người góp tay
Cơ trời kỳ mạt người hay
Long hoa đại hội xứng danh hiền tài.
THƠ
Thơ luôn cần vần điệu
Không điệu chẳng thành thơ
Không vần thành lớ ngớ
Có ra thơ nỗi gì !
Nên việc đời phải thật
Ý thật là thơ rồi
Vô tư là thơ đó
Chí thành thơ vậy thôi !
Trong đời chẳng gì khó
Cứ học thì phải nên
Ngay làm thơ cũng vậy
Thơ không thể lềnh khênh !
Muốn thơ hay trước nhất
Đừng nặng chí vì thơ
Chỉ nặng tình non nước
Thơ sẽ đẹp như mơ !
ĐẠI NGÀN
Hiền tài chí lớn xưa nay
Kinh qua vạn đắng ngàn cay dưã đời.
Thì may bút viết nhửng lời
Thơ dày triết lý muôn đời ngóng theo
Dãh phong trần lỡ vận ngèo
Lòng không uẫn khúc tự gieo lẽ trời
Ngàn năm thiên hạ dưã đời
Những người có đức lời thơ chí tình.
Kỳ Lưu. Người thưà khã năng phán xét câu văn nào là triết lý hay chưa đúng là triết lý vì sai chổ nào. đũ khã năng xét thơ văn đẽ thấu hiễ tấm lòng người văn thơ đó ma giáo hay hiền nhân, có đức hay chưa nhiều hay ít . Tôi mất mười năm viết sách Bình Thiên Hạ và bốn tháng gữi nội dung cuốn sách lên mạng đễ hoá dãi mâu thuẫn dưã duy Vật Và duy tâm cùng thống nhất cho toàn thế giới cùng chung một quan điễm về chính trị là đức trị. Truyền dạy khoa học cho toàn thế giới đã đến kỳ mản hạn ,hoạ trời cao dáng xuống là chiến tranh tang tóc sẽ dãm lần vì ta là người thay Giê Su đưa công lý xuống lại cho trần gian.
Tôi không đũ khã năn truyền tãi chân lý mới ra đời lên tran web này. Ai muốn góp khã năng cuã mình dúp nước dúp dân, dúp thế giới hoà bình và đánh bại Trung Quấc không cần giao tranh thì xin mời vào mục vọng cỗ xin hõi anh là ai? Tôi đã gữi tất cã ỡ đó
Tôi tên là Nguyễn Kỳ Lưu cẫm Bình Cẫm Xuyên Hà tĩnh lên diển đàn không thay tên đỗi họ không sợ bất kỳ một tỗ chức nào dám quy ta phạm tội chính trị, dẫu rằng quan điễm cuã ta đòi bác bõ đãng cộng sãn Việt Nam. Ai có ngược lại ý tôi thì tùy ý dùng lý dãi bày và ta sẽ lý luận đáp lời, kẽ thất phu dùng ngôn ngữ mất dạy vô văn hoá mà có thóh quen thô lỗ vô liêm sĩ tôi yêu cầu tự nêu danh tánh quê quán, kẽ cã từ Trung ương đãng Cộng Sãn Việt Nam ai dám đứng lên ánh sáng bão vệ chế độ bất chính trị thì cứ ra mặt nêu danh.
Xin mời vào mục vọng cỗ xin hõi anh là ai ? Đọc và nghiên kíu trước.
Tâm có thiện mới thấy lời thánh triết
Viết không sai vạn kỹ chớ coi thường.
Xin chào các bạn.
ĐẠI CHÍ
Mới hay đại chí ở đời
Đáng khen cần có đáng cười là sao
Có người như cỡ Kỳ Lưu
Kỳ thì đã tốt còn lưu chưa thành
Phải càng dốc chí học hành
Thông kim bác cổ mới nên anh tài
Chuyện chi cũng phải tùy Trời
Trời trao thiên mệnh mới thành người hay
Còn như trên thế gian này
Cỏ hoang vô kể có hay nỗi gì
Đồng hoang chỉ dấu cọp đi
Trời xanh mới dấu bao vì thiên tiên
Trời sinh có đức người hiền
Có tài mới quả tiên thiên của mình !
MÂY NGÀN
Tôi đồng ý với quí vị rằng nước Tàu là một nước quá đông dân, dễ bạo loạn xảy ra, Khổng Tử thời đó đã làm như những kẻ cầm quyền là giữ vững chế độ, nhưng Khổng Tử đã không phát triển nước Tàu được vì học thuyết của ông không phải là để phát triển con người. Đất nước Việt Nam cần tự do, dân chủ để mọi người dân có điều kiện phát triển tài năng của từng cá nhân, đất nước không thể phát triển khi toàn dân chỉ là bầy cừư ngoan ngoản đi theo lề phải do bọn tay sai bán nước Hà Nội chỉ định. Nếu đất nước Việt Nam có tự do, dân chủ, công bằng xả hội, đất nước ta sẽ có nhiều nhân tài như nhà phát minh, thương gia có tài buôn bán, kỹ sư, bác sĩ tài giỏi,…, sẽ giúp đất nước phát triển nhanh chóng, chúng ta không cần tên y tá làm TT để đưa đất nước đến bờ phá sản.
KHỔNG VÀ LÃO
Khổng tử như viên ngọc
Lão tử viên kim cương
Ngọc, kim cương đều quý
Chuyện ấy chỉ lẽ thường
Nhưng ai đánh giá ngọc
Người thợ ngọc chứ ai
Ai cắt kim cương sáng
Không ngoài thợ kim hoàng
Thế nhưng ai đeo ngọc
Còn ai đeo kim cương
Thảy bàng dân thiên hạ
Việc mọi người đều tường
Song người nào quý phái
Tay đeo ngọc thật hay
Những người nào sang trọng
Đeo kim cương hài hòa
Nên mấy chị bán cá
Hay mấy cô bán rau
Tay ngọc, xoàn sáng lóa
Chưa chắc đã giống ai
Người tầm thường cũng vậy
Khổng Mạnh nào hiểu gì
Lão Trang càng mù mẩn
Chỉ nói kiểu ngu si
Thế nên dầu là ngọc
Cũng cần cả người đeo
Hay kể đến hột xoàn
Cũng nơi tay sang trọng
Những người trí năng kém
Thì biết gì luận bàn
Khổng hay Lão cũng vậy
Chỉ toàn nói lang bang
Hoặc những tay gian giảo
Với đầu óc con buôn
Treo đầu heo bán chó
Đều xưng là vẹn toàn
Thế nên cần thực chất
Thói lợi dụng ích gì
Vì chính danh không có
Cũng toàn lối ngu si
Gian và ngu đều tệ
Tệ chung cả loài người
Gian phỉnh phờ gạt gẫm
Khiến người ngu tin theo
Thuyết chính danh là thế
Khổng tử luôn đề cao
Thuyết vô vi là thế
Lão không thích tào lao !
ĐẠI NGÀN
(11/9/12)