WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Bộ chính trị ĐCSVN nên nghiêm túc cân nhắc xử lý trường hợp chị Bùi Thị Minh Hằng

Bà Bùi Minh Hằng

ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM

THƯ NGỎ YÊU CẦU LƯU TÂM ĐẾN UY TÍN CỦA ĐẢNG ĐỐI VỚI QUẦN CHÚNG

Kính thưa các đồng chí trong Bộ Chính Trị của Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) trừ Nguyễn Tấn Dũng!

Tên tôi là: Nguyễn Chí Đức
Năm sinh: 1976
Ngày vào ĐCSVN: 28-12-2000
Ngày chính thức: 28-12-2001
Hiện đang sinh hoạt tại: Chi bộ Phòng Điều Hành thuộc Trung Tâm Dịch Vụ Khách Hàng – Viễn Thông Hà Nội.

Thông thường và cũng là qui định của ĐẢNG TA (*) chỉ có đảng viên cấp trên mới có thẩm quyền giáo huấn, chỉ đạo, chỉ tay năm ngón đối với đảng viên cấp dưới mặc dù chưa chắc trình độ, đạo đức, cống hiến của cấp trên đã bằng cấp dưới. Nay tôi xin phép phá lệ, không dám thay mặt ai ngoài cá nhân tôi có đôi lời với các đ/c cấp cao nhất của Đảng ta. Vì việc này có liên quan đến 1 người anh-em, 1 người “đồng chí” của tôi đó là chị Bùi Thị Minh Hằng, ít nhiều vấn đề này cũng liên quan góp phần nâng cao hoặc hạ thấp uy tín của Đảng ta. Tôi cũng xin nói rõ khái niệm “đồng chí” trong ngoặc kép mà tôi đề cập đến chị Hằng có khi tôi còn trân trọng hơn ý nghĩ đồng chí trong Đảng ta, vì thực tế tôi từng nghe/biết trong nội bộ của Đảng ta có lúc, có khi chỉ lợi dụng là “bem” nhau chết thôi. Bem theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng!

Mới đây, tôi vừa nhận được cuốn sách nhỏ-mỏng “Qui định về những điều đảng viên không được làm” mới được in trong tháng 3/2012 một cách rất nghiêm túc. Đây là một chủ trương có tính hệ trọng, kết quả của việc chỉnh đốn trong nội bộ còn phải hậu xét nhưng trước mắt nó sẽ siết chặt dây thòng lọng nhằm quản lý các đảng viên là các cựu chiến binh, lão thành cách mạng, trí thức, những người tốt còn lương tâm muốn gióng lên tiếng nói về sự bất công của xã hội, về sự tha hóa trong nội bộ ĐCSVN đã đến mức trầm trọng có khả năng “ung thư di căn giai đoạn cuối”.

Tôi nghĩ là các đ/c nói riêng và nhiều người trong Đảng ta nói chung và hầu hết nhân dân đều nhận thấy sự sụp đổ, mất quyền lãnh đạo đất nước của ĐCSVN là hiện thực khách quan nếu cứ đà xuống cấp để mất lòng tin của nhân dân cũng như sự chán nản, mất tinh thần chiến đấu của phần lớn đảng viên khi nhìn và so sánh vào sự xa hoa, khệnh khạng, ăn tục nói phét của những cán bộ cấp trên (dĩ nhiên cũng là đảng viên) không xứng với tài năng, sự cống hiến và đức độ đối lập với hoàn cảnh của đại bộ phận quần chúng nhân dân. Hôm nay, xem bản tin thời sự của đài truyền hình Hà Nội đưa tin về trường hợp chị Bùi Thị Minh Hằng đang bị cưỡng bức giáo dục ở cơ sở giáo dục Thanh Hà tỉnh Vĩnh Phúc, trong lòng tôi không khỏi dấy lên sự ngán ngẩm và xin mạnh dạn, thẳng thắn trình bày với các đồng chí như sau:

Thiết tưởng về trường hợp chị Bùi Thị Minh Hằng, tôi nghĩ các đồng chí đã biết. Còn nếu thực sự các đ/c không biết xin các đồng chí nhờ trợ lý, thư ký lên Internet vào các trang web như youtube.com, google.com hay tham khảo ở các blog, website không do sự quản lý của chế độ để tìm hiểu tâm tư, tình cảm của các blogger đối với cái tên “Bùi Thị Minh Hằng” xem như thế nào?

Tôi nhớ không nhầm đã từng xem một phóng sự truyền hình nói về những người tù, tội phạm hình sự trong thời chiến (trước 1975) ở miền Bắc đã từng được kết nạp ĐCSVN, có người ra chiến trường lập công trạng cho chế độ, có người đã anh dũng hy sinh, có người làm những việc tốt hơn cả đảng viên. Còn trong ĐCSVN thì thế nào? Trong “triều đình” của ĐCSVN có những chuyện thâm cung bí sử được đồn đại còn khốn nạn hơn cả dân gian. Có những câu chuyện nhân dân đã lan truyền từ lâu rồi (do bản tính thích đàm tiếu của người Việt Nam) trước khi xuất hiện Internet ở Việt Nam những năm 1998-1999.

Các đ/c nghĩ sao về việc dùng cả hệ thống chính trị, các phương tiện truyền thông như truyền hình, báo đảng, báo an ninh để bêu rếu, moi móc đời tư của một người phụ nữ bình thường có xứng đáng không? Trong giang hồ, xã hội đen cũng khó chấp nhận chứ đừng nói chuyện người lương thiện. Không biết các đồng chí nghĩ thế nào chứ từ khi tôi đi học, đi làm những ông/anh nào hay tỉa đểu, bêu rếu phụ nữ vì chuyện A, B, C nào đó khi người ta ngã ngựa bản chất cũng chẳng ra cái gì, anh em nhất là những người có cá tính đều coi thường và khinh bỉ ngầm loại này.

Chuyện tham nhũng, mua quan bán chức, Boxit Tây Nguyên, vấn nạn trong ngành giáo dục… thì không đi bêu rếu nhằm ngăn chặn những con sâu mọt làm hại dân tộc, làm hại uy tín của ĐCSVN, làm hại đến sự tồn vong/phát triển của đất nước đằng này đi làm việc cỏn con, tiểu tiết quả thực tôi nghi ngờ về tấm lòng rộng lượng, quang minh chính đại của một số người trong Đảng ta có thẩm quyền thao túng truyền thông. Nói thẳng tưng một cách bình dân là: Quá phọt phẹt!

Một cách thành thật và thẳng thắn, tôi biết cái chuyện bêu rếu chị Hằng không chỉ đơn thuần nhằm “đánh” chị Hằng mà sâu xa là có kẻ/nhóm muốn triệt tiêu mầm mống tụ tập của những người đã từng biểu tình yêu nước trong mùa hè 2011 đã gắn kết, đùm bọc lẫn nhau. Nhưng xin thưa với các đ/c, những người này ban đầu chẳng ai có suy nghĩ liên kết, liên lạc với nhau làm gì. Chỉ đến khi có sự bắt bớ, thẩm vấn, đánh-đạp, xô đẩy người biểu tình khiến dần dần họ đồng cảm mà xích lại gần nhau từ đó phát sinh ra những câu chuyện khác.

Nguyên nhân trực tiếp để xảy ra cơ sự này, không ai khác chính là tác động của lực lượng công an thành phố Hà Nội khi phải thực hiện công vụ, làm theo mệnh lệnh của Đảng ta. Nhưng nguyên nhân sâu xa và âm ỉ chính là thái độ úp úp – mở mở về cách đưa tin của Đảng ta về tình hình biển đảo Hoàng Sa – Trường Sa không những quần chúng nhân dân không được biết mà đến 99,99% đảng viên đều không được phổ biến cụ thể thực hư như thế nào. Việc dồn nén, nghi ngờ từ năm này qua năm khác đến một thời điểm đã bùng nổ. Nếu điều này không diễn ra vào năm 2011 thì cũng sẽ diễn ra ở một thời điểm nào đó trong tương lai và chắc chắn còn xảy ra nếu như nhân dân tỏ sự nghi ngờ vào việc quyết tâm bảo vệ tổ quốc đến hơi thở cuối cùng của lãnh đạo ĐCSVN cùng các tổ chức khác như QĐNDVN, CAND, ĐTNCSHCM…

Câu chuyện về chị Hằng tôi nghĩ nhiều người trong lực lượng an ninh, lãnh đạo ĐCSVN phải mệt mỏi, trên Internet các blogger, truyền thông không do chế độ cũng bàn ra tán vào. Bản thân những người như tôi đã từng gắn bó với chị Hằng trong một giai đoạn trong công cuộc xuống đường, không khỏi lo lắng và bất an không những về trường hợp của chị Hằng mà còn những trường hợp khác bị rắc rối không hiểu lý do tại sao?

Nguyễn Chí Đức, đảng viên đảng CSVN từng bị đạp vào mặt khi đi biểu tình chống TQ mùa hè 2011

Về ngắn hạn và cụ thể, tôi nghĩ các đ/c nên tìm cách chỉ đạo, dàn xếp và hợp lý hóa để chị Bùi Thị Minh Hằng nhanh chóng ra khỏi trại giáo dục Thanh Hà càng sớm càng tốt. Vì tôi tin rằng tất cả mọi người đều hiểu việc giam giữ chị Hằng đến 2 năm là bất hợp lý, quá nặng tay. Cái này chỉ khiến những người muốn tìm hiểu bản chất sự việc càng ngày càng thêm sợ Công An, gián tiếp là sợ ĐCSVN mà thôi. Không lẽ ĐCSVN muốn làm nhân dân sợ hãi?

Nhưng đó chỉ là ngắn hạn, còn về dài hạn khi người ta vượt qua nỗi sợ hãi, vượt qua sự đau thương, vượt qua sự u mê-ngu tối thì người ta không còn sợ nữa khi đó một cuộc cách mạng về tư tưởng sẽ diễn ra. Ban đầu, tự thân mỗi người dân tự giác ngộ, trong ĐCSVN thì các đảng viên tự diễn biến đến một lúc chín muồi, đủ lượng thì cái gì đến nó sẽ phải đến.

Về lâu về dài, biện pháp an dân hiệu quả nhất là các đ/c tăng cường tuyên truyền và xác quyết mạnh mẽ cụ thể về chủ quyền quốc gia của Việt Nam đối với giặc Tàu (tương lai) cho nhân dân và cộng đồng quốc tế. Cần thiết phải có sự tuyên thệ trước quốc dân đồng bào của lãnh đạo ĐCSVN và thậm chí toàn bộ đảng viên phải xin thề khi có chiến tranh phải ra mặt trận, lên tuyến đầu, trừ trường hợp già cả/người tàn tật, phụ nữ và những trí thức lớn (để dành vào việc giáo dục). Nói gì thì nói Đảng ta hiện nay là đảng cầm quyền, gần như hầu hết các chức vụ từ xã tới trung ương đều có vị trí của Đảng ta.

Bên cạnh đó, với cương vị là cán bộ của các Bộ-Ban-Ngành trong chính phủ, các đ/c nên điều chỉnh lại chính sách, luật lệ/nghị định nhằm giảm thiểu bất công, nhũng nhiễu dân lành của các cơ quan công quyền. Các đ/c cố gắng tự chấn chỉnh nhằm ngăn chặn tham nhũng, thất thoát tài nguyên, tiền bạc mà đầu tư vào giáo dục, y tế và các hoạt động công cộng, đặc biệt dành cho người nghèo, nông dân-công nhân. Những điều này chẳng có gì cao siêu và xa xôi, cứ suy luận ngay từ chính những dòng đầu tiên trong điều lệ của ĐCSVN!

Thay vào việc chúng ta tăng cường tuyển dụng quân số, đầu tư vào lực lượng an ninh nội địa, mục đích chăm chăm rình bắt những người tụ tập, ngăn chặn những người cất lên tiếng nói phản kháng chính quyền, bắt bỏ tù những người có tư tưởng khai phóng-tự do muốn tìm một đường lối thích hợp nhằm phát triển đất nước dù không cùng quan điểm với ĐCSVN. Tôi nghĩ đại đa số những người này là người tốt trong xã hội, chí ít cũng chẳng ăn trên ngồi trốc, đè đầu/cưỡi cổ nhân dân như đảng viên. Thậm chí họ cũng chẳng nguy hiểm cho chế độ, cho sự tồn vong của ĐCSVN bằng sự suy thoái, tha hóa, tham nhũng của những đảng viên cao cấp trên hầu hết tỉnh thành, mọi mặt trận, các lĩnh vực ở Việt Nam. Nói một cách dân gian và hơi bậy đó là “tự tay bóp dá…i” chứ chẳng có thế lực thù địch nào phá hoại nhanh chóng bằng chính trong nội bộ tự đạp đổ, đi ngược lại lợi ích và nguyện vọng của nhân dân..

Rất mong các đ/c đại xá cho sự lộng ngôn của tôi vì quả thực tôi quá chán với báo đài chính thống là công cụ của Đảng ta, ai lại đi moi móc đời tư của một người phụ nữ làm gì. Nếu muốn tỏ rõ sự nghiêm minh của pháp luật thì cứ theo đúng qui định của pháp luật mà làm, cũng như chấp nhận những khiếu kiện (nếu có) của chị Hằng. Còn bằng không nếu đã xác định chơi “luật rừng” thì chúng ta cứ âm thầm mà làm thôi. Mong các đ/c rút kinh nghiệm cho những lần biểu tình yêu nước về sau của nhân dân nếu bất đắc dĩ xảy ra.

Xin trân trọng cảm ơn các đồng chí trừ Nguyễn Tấn Dũng!

Hà Nội, ngày 13/4/2012

Người viết bài (không ký tên)

NGUYỄN CHÍ ĐỨC
Nguồn: Blog Đông Hải Long Vương

————————————————

(*) ĐẢNG TA : Lưu ý đối với người đọc ngoài ĐCSVN, ở đây tôi đề cập với các đ/c của tôi chứ không bao đồng Đảng ta tức là đảng của tất cả mọi người. Và đây là đảng đang cầm quyền và cũng là đảng duy nhất chính thức đang tồn tại ở Việt Nam.

Ghi chú : về nguyên tắc trong nội bộ của ĐCSVN đơn thư, phản ánh phải trình lên từ cấp cơ sở dần dần tới cấp cao hơn, nhưng với kiểu viết tùy hứng và chẳng ăn nhập gì đến chuyện cơ sở nên tôi nghĩ không bao giờ đến tay các đồng chí trong Bộ Chính Trị, nên tôi viết thư ngỏ này để hi vọng ai đó copy & paste chuyển đến tay các đ/c này chăng?
13.4.12

9 Phản hồi cho “Bộ chính trị ĐCSVN nên nghiêm túc cân nhắc xử lý trường hợp chị Bùi Thị Minh Hằng”

  1. DƯƠNG TRIỆU VỸ says:

    Anh Nguyen Chí DỨC ,lúc Thằng trung tá luu manh Đạp vào Mặt của anh,nó nghỉ anh là thằng hèn nhưng hom nay anh đả chứng minh ,cho thằng cong an Minh học thêm. đừng ngạo mạn với Dân,anh tuyệt vời quá,độc bài giảng của anh ,Dương Triệu Vỹ rất cam phục.,

  2. tuan ngoc says:

    Cãm phục anh Đức vê` bài viết có Tâm hướng đến sự sống còn của dân tộc trước họa Hán hóa của Tàu cộng .

  3. Dan Phuong says:

    Xin tác giả Nguyễn Chí Đức giải thích:Tại sao phải trừ Nguyễn Tấn Dũng?
    Mong thay !

    • diet gian says:

      Có lẻ đây là lời nhắn thâm:
      Xin trân trọng cảm ơn các đồng chí “đã diệt” trừ Nguyễn Tấn Dũng!

  4. npt says:

    Xã hội VN hiện nay cần có những con người như NGUYỄN CHÍ ĐỨC , tuy nhỏ nhưng tiếng nói này cũng đáng giá ngàn vàng ,trăm nghe chưa bằng người thật việc thật = xương = thịt ,đây Chính là Nguyễn chí Đức vì anh Đức này hồi đầu anh cũng tôn thờ chủ nghĩa mác xít ghê lắm .Nhưng anh hòa nhập vào đoàn biểu tình chống Trung cộng xâm lược ,bắt ngư dân VN ngoài đảo HOÀNG SA và các vụ gây hấn ngang ngược cắt cáp các tàu thăm dò dầu khí của VN .
    Anh Đức này không chống đảng nhưng rất căm thù Trung cọng xâm lược ,đi biểu tình chống Trung cọng nhằm thể hiện lòng yêu nước ! nhưng không ngờ anh Đức bị đảng cs phụ bạc anh Đức ,như bị xỉ nhục khi bị 4 công an Hà Nội khiêng anh như lợn ,nằm ngửa mặt lên trời đưa lên xe buýt thì bị một công an trên xe này dùng chân đạp vào mặt , ngực ,bụng anh xem anh Đức như một con vật không hơn không kém ,từ đó đảng cs đã cướp mất niềm tin mãnh liệt của anh ! thì tất nhiên khi mất niềm tin và bị đảng phản bội lại thì anh Đức không thể lao đầu vào phò chúa nữa ,mà phải tìm lối đi đích thực là dựa vào dân ,dựa vào công lý …v v …Mọi người nên ngẫm lại cấu ngạn ngữ ( Con chó và người đi săn ) ở đời khi niềm tin bị đánh mất thì sẽ hết niềm tin đã đành mà còn hoài nghi qua hành động “chủ tớ ” Thà làm đầy tớ thằng khôn ,hơn làm thầy thằng dại ” thì sẽ bị mất phương hướng .
    Khác gì tập đoàn Hà Nội hiện nay quá nhu nhược với Trung cộng như một kẽ chư hầu ,nhưng lại phó thác số phận QUỐC GIA – DÂN TỘC cho bọn bắc Kinh bành trướng đầy mưu mô xảo quyệt nhằm thôn tính VN ,hãy nhìn thực tế hiện nay 2 tàu cá và 21 ngư dân đảo LÝ SƠN – QUÃNG NGÃI bị Trung cọng bắt giam tại đảo Phú Lâm thuộc Hoàng sa chủ quyền của VN ,bon giặc TÀU đòi tiền chuộc mà cả SANG -TRỌNG -HÙNG – DŨNG vẫn im hơi lặng tiếng , không có hành động đúng nghĩa của một nguyên thủ QG ,mặc khác còn ca tụng ,ôm hôn bọn giặc Tàu thật là một sự xỉ nhục đáng xấu hổ với bản thân và các QG trên thế giới .
    Hãy nhìn các quan chức Philippin MÀ HỌC TẬP CÁCH ứng xử đúng đắng hợp pháp với bọn giặc phương bắc .Như vậy nói lên điều gì ? chính quyền Hà Nội đã thỏa thuận ngầm cả DÂN TỘC -QUỐC GIA VN bị chúng đem ra mặc cả với bọn giặc Trung cộng ,mọi người dân VN hãy nhìn cách tiếp cận ứng xử kèo dưới của các quan tham Hà Nội ,là thấy rõ bản chất của vấn đề , là tìm cách lãng tránh “nói đằng làm ngã ” chỉ lo tổ chức các lễ hội, những cuộc vui vô bổ, đễ khỏa lấp những suy tư của nhân dân ,đang trăn trở cho vận mệnh đất nước trong tương lai , thì không biết điều gì sẽ xảy ra khi chưa còn quá muộn !!!???

  5. Trung Kiên says:

    Với bài viết này của đảng viên trẻ “Nguyễn Chí Đức”, người đã bị CA khiêng như con lợn và đạp vào mặt khi biểu tình chống TQ xâm lược lãnh hải VN mùa hè 2011 cho thấy, lời phát biểu của SV Lê Trung Thành rất đáng cho chúng ta suy nghĩ;

    Còn Đảng Cộng Sản Thì Không Bao Giờ Có Độc Lập Tự Do Hạnh Phúc

    Xin lỗi sửa lại tựa đề…thay vì “Còn Cờ Đỏ Sao Vàng Thì Không Bao Giờ Có Độc Lập Tự Do Hạnh Phúc” cho phù hợp với cảnh ngữ này!

  6. Tưởng Thú Ba Lưu Manh says:

    Không biết đồng chí Đức có bị “Bem” đến chết… dù sao cũng chúc đồng chí Đức may mắn.

  7. Chien Nguyen says:

    Cảm ơn những lời bộc bạch thẳng thắn của bạn NGUYỄN CHÍ ĐỨC, tôi chỉ xin bạn đừng quên rằng cấp trên của bạn, thầy của bạn hiện tại vẫn là những kẻ không ra gì
    CN

  8. Ngu Hết Biết says:

    Có phải đây là thật hay Ngu tui đang nằm mơ?
    Hay chỉ là chiêu…dụ cọp ra khỏi hang của CAM?
    Làm gì có chuyện này chứ. Nguyễn chí Đức, đảng viên CS bị đạp vào mặt vẫn nhẫn nhịn không lên tiếng bao lâu….tự nhiên giờ “tập nói” lời chính nghĩa? Chị Hằng vào nhà đá bao lâu rồi sao giờ mới chịu mở miệng “nà nàm thao”???

    Cứ luận theo cái “giọng văn từ phản động” này thì chắc lại có thêm một “Tạ Phong Tần” tiếp theo không tránh khỏi.

    Dù sao thì bài viết vẫn khập khểnh trong lý luận và vẫn khẳng định sự “độc tôn” của Đảng, nhưng nghe OK. Ít ra cũng đến hồi “lương tâm tỉnh thức”

    Đảng CS mà biết lắng nghe và biết nghĩ đến nhân dân và tổ quốc thì đúng là “trời sập”….
    Không thể nào….Không bao giờ….

Phản hồi