Truy bức đến ba đời?
Thời phong kiến, vua tự cho mình là con trời, ai có ý gì không đồng tình với vua liền bị ghép vào tội phản nghịch, bị tru di đến ba họ và xử trảm đến ba đời.
Tưởng cái thời mông muội ấy đã qua, đất nước đi vào thời kỳ văn minh dân chủ, quyền con người được tôn trọng như pháp luật đã ghi, người dân có quyền nói lên bất kỳ ý kiến nào của mình, dù cho tiếng nói ấy có khác với đường lối của bất kỳ tổ chức hay cá nhân nào, miễn không vi phạm pháp luật.
Ấy vậy mà không phải như thế. Ông Huỳnh Ngọc Tuấn vì những bài viết đi ngược lại chủ trương đường lối của đảng cầm quyền cách đây trên mươi năm, đã phải bị đi tù.
Tưởng rằng chỉ mình ông làm thì ông chịu (dù không đúng). Nhưng không, các con ông đều bị liên lụy. Con gái lớn của ông là Huỳnh Thục Vy đã không vào được đại học, phải tự học ở nhà rồi sau đó bị biết bao điều phiền nhiễu kể ra không hết. Con trai ông là Huỳnh Trọng Hiếu, mới đây bị cấm đi ra nước ngoài một cách bất ngờ, khi đã ra đến sân bay, mà không cần có lý do chính đáng. Rồi mới đây nhất, con gái út của ông là Huỳnh Khánh Vy, được học bổng đi Úc thì bị gây cản trở một cách khó hiểu để rồi phải bỏ học.
Nhưng vẫn chưa hết, việc trả thù còn được đẩy đến tận cùng của sự ti tiện mà ngay cả quan lại nhũng nhiễu thời phong kiến thối nát cũng không thể nào hạ tư cách của mình xuống thấp hơn nữa để gây ra. Khi Huỳnh Khánh Vy lập gia đình, hai vợ chồng trẻ không dám ở trong nhà của ông Tuấn, nơi liên tục bị quấy nhiễu, bèn thuê một căn phòng tạm trú tại Đa Nẵng để tìm sự yên ổn cho sự ra đời của đứa con đầu lòng.
Thế nhưng thế hệ thứ ba của gia đình họ Huỳnh nầy vẫn không được yên ổn kể từ lúc chưa sinh ra đời. Chủ nhà cho đôi vợ chông trẻ thuê và đôi vợ chồng trẻ liên tục bị hạch sách quấy nhiễu. Đứa bé trong bụng mẹ phải liên tục theo mẹ di chuyển chỗ ở, từ khi thụ thai cho đến lúc chào đời, đến 5 lần.
Cuối cùng khi bé chào đời, hai vợ chồng trẻ phải đành đưa cháu về Tam Kỳ, nhà ông ngoại Tuấn để trú ẩn vì không còn chỗ nào để thuê được nhà dù biết về đây cũng chẳng an toàn gì.
Quả nhiên đúng như vậy, chỉ ở được vài đêm, nhà ông ngoại Tuấn liền bị bọn xấu (???) lén lút ném mắm tôm và cá thối vào nhà. Nôi đứa bé chưa tròn tháng tuổi cũng ướt đẩm nước cá thối. Đứa bé một tháng tuổi ấy cũng là tội phạm quốc gia hay sao?
Nếu xét thấy ba đời nhà ông Huỳnh Ngọc Tuấn đều có tội trước pháp luật thì cứ mang cả ba đời ấy ra xét xử và cần thiết cứ xử trảm hết kể cả đứa cháu ngoại chưa tròn tháng tuổi như thời phong kiến cho hả dạ. Còn nếu không căn cứ vào pháp luật để buộc tội được ba đời nhà họ thì hãy để họ sống tối thiểu cho ra những con người.
Chúng ta có còn đang sống trong thời đại văn minh và trong xã hội loài người hay không đây?
Xem nhật ký trên Facebook của Jane Hoàng Huỳnh Thục Vy để cảm nhận cái cùng cực của sự ti tiện mà ba đời nhà nầy phải gánh chịu.
Blog Huỳnh Ngọc Chênh
Theo thiển kiến thì củng có chi quá đáng hay lạ lẩm đâu màphải bù lu bù loa trên diển đàn ,chưởi bọn chính quyền và công an quảng nam cả .Dấn thân vào con đường tranh đấu thì phải chịu nhửng hệ quả khóc liệt của nhà nước,nhất là cái nhà nước csvn lấy chuyên chính vô sản để cai trị dân,đè đầu
cởi cổ dân.Chi tktt,lêthicôngnhân và cả ông già hmchính 9đả chết),người cả đời theo đảng nhưng cuối đời hơi phản háng chút chút là chúng củng “đì”ra gì. Tất cả họ đều cùng bị đố mắm tôm ,cứt ,đái ,dâu nhớt vào nhà ,Không nhửng vậy có người còn bị kêu lên kêu xuống ,bi đánh đâp, nhốt vào tù bị tra tấn ,làm nhục (nhất là phụ nử) còn ra toà lảnh án. Trí thức củng gờm.Phsơn và ngvanđài bị ngăn cấm gặp người khách Mỷ ,phụ tá btngMỹ.Chi Buìminhhằng ,nguyểnkimtiền,anhĐúc đả nếm mùi tù tội ,đánh đâp .Hiện nay trong tù còn bao nhiêu người khóc theo vận nước nổi trôi ,hay ngậm một mối căm hờn trong củi sắt như lmLý,tạmuộimuội.cùvủ….Có nhiều trí thức viết nhẹ nhàng ,ký tên vì không thể không ký (sợ bị cho la trí thức trùm chăn ,chỉ giỏi viết)nghe ca “làm việc “là sợ rồi.
Người Việt hải ngoại vẩn ủng hộ cha con huỳnhgia và quốc tế biết tiếng nhửng hào hùng tranh đấu bàng tim óc của ba cha con và đó củng coi như một an ủi,môt tiếng vang ,một thành công cho Hùynh ông ,các tiểu thư,công tử trong thời mưa gió đảo điên …
Vê học và thi theo lý lich thì năm 75,hính như có 15 diện Con ngụy quânnguỵ quyền ở vào con số 13 ,nghỉa là phải có số điểm thi thật gần gấp đôi con cán bộ ,liệt sỉ ,có công với cm,thi vào ĐH thì hầu như không. Nhưng qua năm 90 thì còn 7 thành phần ,con ngụy có thể thi vào ĐH ,nhưng dù thi lớp 12 hay đh thì cùng phải có số điểm thật cao.Có vài ĐH không được thi…Người ta đồn SG thi anh văn toàn quốc thì 2 sinh viên được cho điểm hạng nhất, nhưng khi xét kỷ thì ra họ là con Đạitá ngụy cón cải tạo trong tù,nên vụ này bỏ qua ,không “ca” nổi…..
Hảy nhìn nhửng “ngủ phung ” của QuảngNam,đilàm cm và bi bức bách như thế nào? Hẩy nhớ bài thơ “Đập Đá ở CônLôn.
bài sống /chết của cụ Phan …và nghì tới nhân xét của một trí thức phản kháng miền Bắc”thờiđại HCM còn độc địa và dả man hơn thời thực dân Pháp” để tự an ủi mình…
“Giờ điểm đây rồi hởi tuổi xanh/nghe chăng tiếng thét rôn kinh thành/nghe chăng màu mực pha trang giấy/nhịp bốn ngàn năm sử đấu tranh !”(vủhoàngchương).\
Đả đảo bọn CSVN Bán Nước .
(hlt)