WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Cần cảnh giác trước những buổi lể tưởng niệm

 

Vụ tự thiêu gây tranh cãi của Hòa thượng Thích Quảng Đức

Vụ tự thiêu gây tranh cãi của Hòa thượng Thích Quảng Đức

Năm nay là năm đặc biệt có những buổi lễ tưởng niệm về những biến cố tôn giáo-chính trị xảy ra ở miền Nam Việt Nam vào năm 1963. Đó là các buổi tưởng niệm Hòa Thượng Thích Quảng Đức tự thiêu tại góc Phan Đình Phùng để phản đối chính quyền Ngô Đình Diệm. Tiếp theo sau là vụ tự tử của nhà văn Nhất Linh vào mồng tháng 7 sắp tới cũng cùng một mục đích đó.

Và đến đầu tháng 11 thì sẽ có các buổi lễ giỗ cầu cho linh hồn hai ông Ngô Đình Diệm và Ngô Đình Nhu bị các tướng lãnh đảo chánh thảm sát.

Tôi đã một lần tham dự một buổi lễ giỗ TT Ngô Đình Diệm tại Cali . Những người trong ban tổ chức đã rất thận trọng, nhạy bén chính trị và họ chủ trương các buổi lễ giỗ giới hạn trong phạm vi tôn giáo và không một bài diễn từ hay phát biểu nào liên quan đến cuộc tranh đấu của Phật giáo năm 1963 cũng như cuộc đảo chính của các tướng lãnh miền Nam.

Tưởng niệm là tưởng niệm. Tưởng niệm là để nhớ lại hoặc cầu nguyện cho vong linh người đã chết. Nếu không đạt được mục đích ấy thì buổi tưởng niệm mất ý nghĩa và người chết lẫn nguồi sống cũng chẳng vui gì. Vì chết là hết. Chết không còn biên giới của hận thù, biện biệt chia rẽ..

Sự thận trọng của những người tổ chức ấy là đúng và cần thiết để tránh những đụng chạm không nên để xảy ra. Vậy mà đã xảy ra vì lời phát biểu của ông Vũ Ánh cũng như của ông Huỳnh Tấn Lê trong một buổi lễ tưởng niệm do Tổng Hội cư sĩ Phật giáo Việt Nam tại Hoa Kỳ tổ chức. Tôi nhận được một số email với một số ngôn từ không thích hợp biểu lộ một tự tức giận quá đà.

Các ông ấy thay vì phát biểu trong một buổi lễ như thế, có thể thẳng thắn viết những bài tham khảo phê phán các chế độ miền Nam. Cá nhân tôi cũng từng viết nhiều bài như vậy thể hiện đúng cái quyền của người viết-người đọc. Nhưng thật không phải chỗ dùng một buổi lễ tưởng niệm trong một buổi lễ tôn giáo để nói lời nặng nhẹ.

Tôi xin có lời cảnh giác hai vị trên vì hiện nay ở trong nước cộng sản đang tổ chức rầm rộ lễ tưởng niệm 50 năm Hòa Thượng Thích Quảng Đức cũng như phục hoạt giá trị cho Tự Lực Văn Đoàn. Năm 2008, nhà nước cộng sản đã cho phép một buổi hội thảo khoa học: Bảo tồn và phát huy cổ trạch của Tự Lực Văn Đoàn tại thị trấn Cẩm Giàng, huyện Cẩm Giàng, tỉnh Hải Dương.

Người ta dễ suy đoán là quý vị đang theo đuôi cộng sản vì trước đây quý vị đã không làm mà nay làm. Trường hợp ông Vũ Ánh đã có hai lần gây xôn xao đối với cộng đồng người Việt khi làm trong tòa soạn tờ Người Việt- một tờ báo mà một số không nhỏ trong ban trị sự có lý lịch bất minh trước 1975. Tôi đã có dịp nói chuyện điện thoại với tướng Nguyễn Khắc Bình và ông xác nhận là người sáng lập tờ báo Người Việt có làm việc cho tình báo Mỹ.

Cá nhân tôi thường đánh giá tờ Người Việt online  bằng cách so sánh với BBC, RFA và danchimviet.info nơi tôi đang cộng tác thường xuyên. Tôi đưa ra một vài cột như tranh đấu chính trị, các nhà bất đồng chính kiến, tin tức chính trị VN vv..

Kết quả rất là khích lệ và rõ ràng. Ai muốn biết chân cẳng tờ Người Viet thì hãy thử làm như vậy.

Ở ngay chỗ tôi cư ngụ, Hòa Thượng Thích Tâm Châu đã không thấy động tĩnh gì cả Các chùa khác cũng không thấy gióng mõ khua chuông gì cả..Có lẽ hơn ai hết, Hòa Thượng Thích Tâm Châu là một trong những người ở trong cuộc, từng nắm rõ tính chất của cuộc vận động đấu tranh năm 1963 và những biến chất của nó nên Hòa Thượng tránh những biểu dương có tính thế tục như của một số người đang làm…

Ở đây tôi xin được nhắc lại đôi chút tóm lược về cái thời điểm 1963 để thấy mọi biến cố xảy ra trong thời kỳ ấy đều chịu sự chi phối, giật giây bởi người Mỹ và bị cộng sản lợi dụng. Mọi chuyện chân hay giả rồi cũng sẽ rõ cả.

Cho nên cái chết của hai anh em ông Diệm đã chẳng đem lại một một kết quả tích cực nào cho Phật giáo đồ và cho những kẻ đã lật đổ ông. Sau 1963, Phật giáo đã đạt được điều gì và ngay cả đã mất điều gì? Đó là câu hỏi quan trọng cần được trả lời. Cái chết đó chẳng những nó cáo chung một chế độ, nó còn làm thay đổi hoàn toàn diện mạo cuộc chiến tranh ở miền Nam cũng như về mặt chính trị, tôn giáo, xã hội.

Kể từ ngày đó, miền Nam không còn như trước nữa. Cảnh bát nháo chính trị với nhiều biến tướng chính trị đã có lúc miền Nam có thể rơi vào tình trạng vô chính phủ-nhất là vào các thời điểm 1964-65-66.

Sự tin tưởng thay vào là sự thất vọng, sự vui mầng nay là sự chán nản. Trong những năm ấy, không một ai nghĩ tới chuyện ăn mừng, chuyện lễ lạc, chuyện tưởng niệm.

Trong những năm sau đó, có một yếu tố rất quan trọng mà tôi xin nhấn mạnh ở đây- là sự mất niềm tin vào các chính quyền-. Các chính phủ như Dương Văn Minh, Nguyễn Khánh hay Phan Khắc Sửu, Phan Huy Quát hoặc Nguyễn Cao Kỳ đều đi đến phá sản chính trị. Các chính phủ ấy hầu như bất lực, tỏ ra yếu kém và phải dựa vào thế lực các tôn giáo để tồn tại.

Thần quyền nhảy vào dẫm chân lên thế quyền. Phải chăng đây là cái đạt được sau 1963?

Cổng nhà thờ nhất là cổng chùa trở thành những cổng chính đi vào chính trị. Ông Dương Văn Minh, ngay cả lúc làm tổng thống 48 tiếng- ở trong tình trạng một mất một còn với cộng sản cũng vẫn ngong ngóng trông cậy vào TT. Trí Quang!! Một người làm chính trị như thế chỉ xứng đáng làm cai thầu chính trị- làm cỗ cho người khác xơi.

Cho nên không lạ gì mới đây nhất trong bài phỏng vấn Hoàng Nguyên Nhuận( tức Hoàng Văn Giàu), nguyên chủ tich sinh viên Phật tử Huế nhan đề: Nói về Những Phong trào tranh đấu của Phật giáo tại miền Nam, Ông Hoàng Nguyên Nhuận còn có thể viết những dòng hí lộng như sau về TT Thích Trí Quang:

“Xét về những đóng góp cho độc lập quốc gia và hòa bình dân tộc, tôi nghĩ thầy Thiện Minh, thầy Trí Quang và quý thầy khác trong hàng ngũ lãnh đạo phật giáo đã đóng góp lớn lao cho hòa bình và tự chủ của Việt Nam. Uy tín của thầyTrí Quang đối với quốc nội cũng như quốc tế chỉ thua Hồ Chí Minh mà thôi.”

Trích Quán Như phỏng vấn Hoàng Nguyên Nhuận, sách hiếm.net

Đây là một nhận xét rất hồ đồ- so sánh Hồ Chí Minh, một người làm chính trị và Thích Trí Quang, một nhà tu hành là một so sánh khập khiễng và sơ đẳng và một cách nào đó gián tiếp đồng hóa cuộc tranh đấu của Phật giáo năm 1963 vào tiến trình xâm chiếm miền Nam của cộng sản? Và nổi tiếng nhất để làm gì và nay tại sao tịnh khẩu?

Và thực tế thì cộng sản đã lợi dụng được điều đó.

Các cơ sở chùa chiền, đại học Vạn Hạnh sau 1963 trở thành cơ sở hoạt động của Thành Đoàn và từ đó tung ra những cuộc biểu tình, xuống đường, đốt xe Mỹ phá rối trị an ở Sài Gòn.

Trong bài Các điểm hẹn, Phúc Tiến viết lại như sau:

Lạ kỳ thay còn có những địa điểm khác nguyên là cơ sở của tôn giáo song đã là điểm hẹn của học sinh sinh viên. Ngôi trường đại học Vạn Hạnh mọc lên từ bãi sình lầy ven cầu Trương Minh Giảng trở thành nơi lui tới của trí thức sinh viên các giới..(…) Riêng trụ sở Trung tâm Thích Quảng Đức củng là một điểm hẹn sinh viên học sinh. Tòa nhà 294 Công Lý vừa là ký túc xá sinh viên vừa là một hội quán sôi nổi những cuộc hội thảo, họp mặt, văn nghệ. (..).

Trước năm 68, tổ chức cách mạng cũng có hoạt động ở đây. Tuy nhiên lực lượng ta thời gian nầy chưa mạnh. Tháng 10-1968, tình hình tổ chức cách mạng ở trường sau thời gian bị đánh phá, coi như trắng. Thành đoản chỉ đạo đồng chí Sáu Tỉnh( tức Đỗ Quang Tỉnh) nay là cán bộ Hợp tác Kinh tế của Ủy Ban nhân dân Thành phố) về xây dựng lại.

Việc xây dựng cơ sở quần chúng để thâm nhập nơi đây bắt đầu bằng một tổ chức: Liên Đoàn sinh viên Phật tử Vạn Hạnh.

Trui rèn trong lửa đỏ, các trang 83-93

Phải chăng đây là điều mà ông Hoàng Văn Giàu muốn nhắc tới sự đóng góp của các TT Thích Thiện Minh và TT Trí Quang cho hòa bình và độc lập dân tộc?

Nhưng ở một chỗ khác, Hoàng Văn Giàu lại nhìn nhận một cách gián tiêp và không dám nói rõ ra. Ông viết:

Tôi là Vụ trưởng sinh viên Phật tử Vụ nên tôi cũng bị lây. Tờ Điện Tín của nhóm Hồ Ngọc Nhuận, Ngô Công Đức từng tố khổ tôi trên trang nhất là Giáo gian Hoàng Văn Giàu chỉ vì tôi quyết dẹp đoàn Sinh viên Phật tử Sài gòn và Vạn Hạnh vì đa số thành phần điều khiển những đoàn này.. không còn là.. Phật tử nữa ..

Có nghĩa là nói rõ ra họ đã bị cộng sản xâm nhập, trà trộn?

Nói về những phong trào tranh đấu của Phật giáo miền Nam, phỏng vấn Hoàng Văn Giàu của Quán Như. Sách hiếm.net

Sẽ có nhiều người không đồng ý với lập luận của ông Hoàng Văn Giàu và trong số đó có Hòa Thượng Thích Tâm Châu.

Người ta được biết rằng thoạt đầu phong trào tranh đấu Phật Giáo có tính cách thuần tôn giáo nhằm đòi hỏi chính quyền Ngô Đỉnh Diệm thực thi quyền tự do và bình đẳng tôn giáo. Nhưng chẳng bao lâu sau nó trở thành một phong trào chính trị bạo động nhằm lật đổ chính quyền Ngô Đình Diệm.

Từ tranh đấu có tính cách tôn giáo rẽ sang tranh đấu chính trị bằng bạo lực đã chia rẽ khối Phật giáo làm hai mảnh.

Từ đó có sự phân rẽ trong Phật giáo: Phật giáo Ấn Quang chủ yếu là cánh miền Trung do TT. Trí Quang và TT Thích Thiện Minh lãnh đạo trở thành một phong trào cực tả rất gần với các hoạt động phá hoại của Việt Minh cộng sản.

Nhận thấy mối nguy cơ của một miền Nam có thể rơi vào tay cộng sản, TT Thích Tâm Châu đã tách ra khỏi Ấn Quang, có lúc phải trốn tránh ra Vũng Tàu để tránh khỏi bị người của Ấn Quang ám hại, và sau đó thành lập khối Phật giáo Việt Nam Quốc Tự với đường lối tranh đấu ôn hòa hơn.

Sau này, TT Tâm Châu đã viết lại tất cả nội bộ Phật giáo trong giai đoạn này trong một tập sách mỏng nhan đề: Bạch thư vế vấn đề chia rẽ Ấn Quang với Việt Nam Quốc Tự, Tổ Đình Từ Quang, 2176 Ontario. East Montre1al, Qué bec, H2K, 1V6, Canada, 1993 trong đó Hòa Thượng Thích Tâm Châu đã tố cáo đích danh những hoạt động cũa TT Trí Quang đánh phá ông và Việt Nam Quốc Tự.

Sau 1963, các TT Thích Trí Quang và phái Ấn Quang đã tạo ra một tình trạng hầu như vô chính phủ ở miền Trung, ngay cả tham vọng muốn đòi tự trị và kéo dài trong suốt ba năm mà Lý Chánh Trung đã viết một cuốn sách nhan đề: Ba năm xáo trộn.

Cho nên sau 50 năm có dịp nhìn lại, ai dám can đảm đánh giá một cách thuyết phục các thành quả của cách mạng sau 1963 của các vị tướng lãnh, các chính khách đã từng có mặt ỡ những thời điểm ấy là những người có tài, có bản lảnh và tâm huyết và nhất là có đảm lược chính trị?

Tôi chưa thấy một bài biên khảo nào đánh giá sự thành tựu của cuộc tranh đấu sau 1963!!

Nhưng điều đó cho thấy nó phô bầy một thực tế khá phũ phàng là họ chỉ có khả năng đạp đổ mà không có khả năng cầm quyền. Vì thể một cách nào đó, tự họ làm “phai nhạt” những thành quả cách mạng, những hy sinh ngay cả lý tưởng cho cuộc chính biến 1963. Từ đó cũng nảy sinh một hiện tượng “ trốn trách nhiệm”, hiện tượng “ đổ vấy cho nhau” mà tôi gọi là những kẻ chạy tội.

Trong nhiều năm sau đó ở miền Nam, tôi chưa hề được chứng kiến những ngày lễ hội, ăn mừng chiến thắng. Không hề thấy có những tiệc mừng công khai, chính thức hay trong vòng riêng tư. Cũng không có tưởng niệm, không có tượng đài, không có diễn binh, không có diễn văn cũng không có hội thảo cũng không kiếm ra được một công trình nghiên cứu, một sử liệu nào được viết ra một cách nghiêm túc. Đã không có mấy công trình nghiên cứu đáng giá về vai trò của Mỹ, về vai trò của Phật giáo, về biến cố đài phát thanh, về vai trò của ông Trí Quang về vai trò các tướng lãnh, các nhà lãnh đạo chính trị một cách quy mô có khảo chứng? Theo tôi thì chưa có đầy đủ.

Mặc dầu không có công trình nghiên cứu nào đáng nể, nhưng một cách mặc nhiên, không ai cần nói ra, người ta hiểu rằng, cuộc “ cách mạng” sau 1963 là một cách mạng dang dở inachevée và không hoàn tất. Cái dang dở ấy chấm dứt với Phong trào Phật giáo đấu tranh của Ấn Quang năm 1966 bằng vụ tuyệt thực đến chết bất thành của TT Trí Quang tại dưỡng đường Duy Tân.

Ngày hôm nay, không hiểu do những động lực chính trị nào đứng đằng sau đang khơi dậy một cách có ý nghĩa những biến cố chính trị-tôn giáo- văn hóa trước 1963.

Điều oái ăm là các buổi tưởng niệm như tưởng niệm Hòa Thượng Thích Quảng Đức hiện nay ở trong nước lại do nhà nước cộng sản chủ trì và dàn dựng. Nó được diễn ra trên khắp các thành phố lớn trên toàn quốc. Tại chùa Quán Sứ- Hà Nội do T.Ư Giáo Hội Phật giáo tổ chức để tưởng niệm 50 năm ngày Hòa Thượng Thích Quảng Đức vị pháp thiêu thân ( 1963-2013).

Với sự tham dự theo thứ tự đại diện các bộ, ngành, MTTQ Việt Nam, các chức sắc Phật giáo, tăng ni, Phật tử cùng dự lễ.

- Cùng ngày, tại Thiền viện Quảng Đức, TP Hồ Chí Minh, Thành Hội Phật giáo thành phố cũng trang trọng tổ chức.

- Cùng ngày, tại Tổ Đình Từ Đàm ( TP Huế), Ban Trị sự Giáo Hội Phật giáo Thừa Thiên- Huế cũng tổ chức một buổi lễ tương tự.
- Nhưng quan trọng nhất là tại Nhatrang, quê hương của Bồ Tát Thích Quảng Đức vào ngày 28 tháng năm, tại chùa Long Sơn, Nhatrang, Giáo Hội Phật giáo tỉnh Khánh Hòa phối hợp cùng Ban Văn Hóa Trung Ương Giáo Hội Phật giáo Việt Nam tổ chức lễ tưởng niệm 50 năm Bồ Tát Thích Quảng Đức. Bên cạnh đó còn có những buổi lễ khánh thành xây dựng tượng đài Bồ Tát Thích Quang Đức, triển lãm các hình ảnh và di vật cũng như hành hương về nơi Bồ Tát đản sinh.

Phát biểu tại buổi lễ, ông Bùi Hữu Dược- Vụ trưởng vụ Phật giáo ( Ban tôn giáo chính phủ) khẳng định: Hành động phi phàm của Hòa thượng Thích Quảng Đức, tự thiêu để phản đối chính quyền Ngô Đình Diệm kỳ thị và đàn áp Phật giáo cách đây có ý nghĩa rất to lớn trong phong trào đấu tranh của Phật giáo Việt Nam, đồng thời thắp sáng lương tri nhân loại để ủng hộ dân tộc Việt Nam giành độc lập-tự do. 50 năm đã trôi qua, hành động của Bồ Tát Thích Quảng Đức ngảy càng được xã hội tôn vinh bởi những gì ngài tâm nguyện nay đang thành hiện thực. Sự hy sinh của ngài là động lực tốt đẹp cho Phật giáo và xã hội phát triển. Ông nói tiếp với lời nhắn nhủ các tăng ni, phật tử: Đối với mỗi tăng ni, phật tử hôm nay, tự hào trước tấm gương vô úy của Bồ Tát Thích Quảng Đức, mỗi người gương mẫu thực hiện tốt phương châm của giáo hội Phật giáo Việt Nam là: Đạo Pháp- Dân tộc và chủ nghĩa xã hội. xây dựng cuộc sống an lạc tốt đạo- đẹp đời”. Ông Bùi Hữu Dược nhấn mạnh.

Vài dòng trích dẫn của người đại diện chính quyền trên đây cho thấy Đạo Phật đã mất tư thế một tôn giáo độc lập, thoái hóa bản chất, chỉ là một thành viên của Mặt Trận Tổ Quốc.

Nói thẳng ra. Đó là một thứ tôn giáo nhà nước mà không mấy người dám nhìn nhận một sự thật đau lòng đó. Họ im lặng, họ tránh né nói đến và có một số ngậm miệng ăn tiền.

Bảy chữ vàng Đạo Pháp-Dân Tộc- Và chủ nghĩa xã hội tự nó nói lên tính cách thế trị của đạo Phật ngày hôm nay.

Họ chẳng còn là Ấn Quang, họ cũng chẳng giử được tư thế là Việt Nam Quốc Tự nữa. Họ là Phật giáo Quốc doanh và nay có nguy cơ thứ Phật giáo này được xuất cảng ra Hải ngoại tạo ra tình trạng vàng thau lẫn lộn. Người ta sẽ không còn biết ai là người tu thật, ai giả tu, chùa nào là chùa nơi xứng đáng cho hàng phật tử lui tới niệm Phật?

Những người như Hòa thượng Tâm Châu và một số vị chân tu khác hẳn là phải lo âu lắm cho tình trạng này mà đôi khi đành bất lực.

Bề ngoài thì đạo Phật ở Việt Nam có được sự tài trợ vật chất, tài trợ xây dựng và xem ra rất bề thế. Các cơ sở tu trì, chùa chiền, tu viện được xây cất khắp nơi. Các buổi lễ với ánh sáng, âm thanh, cờ sắc, quần áo rực rỡ và có phần được ưu đãi hơn các tôn giáo bạn.

Nhưng thực chất chỉ là công cụ của nhà nước, nằm trong Mặt trận và bộ phận tôn giáo do chính quyền chi phối, điều hành và quyết định. Và phần đông chú trọng và phần phục vụ như lễ nghi, ma chay, cưới hỏi, chôn cất. Đây là những dịch vụ hái ra tiền.

Và tôn giáo thế trị thì có nhiều nguy cơ bị phá sản.

Bằng chứng là linh hồn của cuộc tranh đấu Phật giáo năm 1963 là TT Thích Trí Quang nay bị cộng sản cô lập và nay vắng mặt. Có thể ông Thượng tọa Trí Quang bị giam lỏng, diện bích và tịnh khẩu!!

Cho đến bây giờ, tôi vẫn không hiểu được vì lý do gì đã ép buộc một người có nhiều tham vọng như ông lại có thể tịnh khẩu, im tiếng trong suốt 38 năm này..

38 năm rồi, ông nay chỉ là cái bóng mờ của tinh thần tranh đấu Phật giáo 1963. Những đệ tử thân tín như trưởng đoàn và phó trưởng đoàn sinh viên Phật tử Huế do ông sáng lập và xây dựng nên nay họ đang ở đâu và ở phía nào? Hằng ngàn ngàn Phật tử mà nhiều người nghe theo lời kêu gọi của ông đã dấn thấn xuống đường, đã tranh đấu ngay cả đã hy sinh nay họ đâu cả rồi.

Người cộng sản vinh danh, xây dựng tượng đài cho Hòa Thượng Thích Quảng Đức, nhưng lại giam lỏng người lãnh đạo cao nhất của phong trào Phật giáo năm 1963.

Sự mâu thuẫn trái cựa ấy nói lên điều gì?

Ai tin người cộng sản thì cứ việc tin, còn tôi thì không. Bởi vì cùng thời điểm này, Phật giào Hòa Hảo cũng tổ chức tưởng niệm giáo chủ của họ thì bị công an, đàn áp, đánh đập. Trong khi đó, tôi mới nhận được tin tức bạn bè gửi cho thì Phật giáo Hòa Hảo đang gặp kiếp nạn .

Theo tin của thông tín viên RFA ngày 25 tháng 06 năm 2013, công an đã đến bao vây không cho tiến hành lễ kỷ niệm khai sáng đạo tại ấp Long Hòa 2, xã Long điền A, huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang.

Kết quả là tu sĩ Võ Văn Thanh Liêm đã lấy dao ra tự mổ bụng để phản đối.

Theo lời ông Võ Văn Diêm, người em củ ông Võ Thanh Liêm cho biết sự việc như sau:

Làm lễ xong rồi, mặc áo choàng đi mỗi người cầm một nén hương vào chùa Quang Minh Tự, đi được một đoạn đường hơn 100 mét, hai bên có hàng rào công an dùng ghế ném chúng tôi, dùng nước thối xịt chúng tôi. Anh Năm tôi và các đồng đạo đều bị trúng, rồi họ chửi mắng một cách thô lỗ, lúc đó anh mới vạch bụng ra tự mình rạch bụng, vết thường chiều sau6b hơn 1 cm, và chiều da2in hơn 10 cm, lúc đó họ thấy vậy tản ra . Anh Năm tôi lúc đó xỉu, mấy anh em tôi mới khiêng anh Năm tôi tôi về nhà thân mẫu tôi. Bây giờ chúng tôi đang lo trị bệnh cho anh Năm và các anh em bị thương .

Cũng mới đây, Phật giáo Hòa Hảo cũng gửi thư phản đối một luận văn tốt nghiệp của tăng sinh Thích Thiện Huệ, (tăng sinh khóa 4 1997-2001) của Phật Học viện Phật giáo Việt Nam ở số 759, Nguyễn Kiệm, F4, quận Phú Nhuận, thành phố Hồ Chí Minh. Bản luận văn mang tên: Thực chất của đạo Hòa Hảo.

Bản luận văn chỉ gồm có 57 trang mà theo thư phản đối thì tác giả đã xử dụng những lời lẽ thô bỉ, vô giáo dục và ngu xuẩn nhằm nhục mạ Đức Huỳnh Giáo Chủ và đả kích nền giáo lý PGHH một cách thậm tệ.

Chẳng hạn, xin trích dẫn một câu:

Chúng ta có thể bỏ qua những lỗi lầm do nhận thức thô siển của một nông dân ít học, thích diễn giải Phật pháp như Huỳnh Phú Sổ, nhưng chúng ta không thể chấp nhận thái độ ngang ngược mang tính bất lương của ông khi cố tình lý giải sai lệch mục Chánh Tinh Tấn trong Bát Chánh Đạo đầy ác ý, nhằm bài xích tư tưởng của những người theo tư tưởng Mác Xít (Trích nguyên văn).

Trích Lê Quang Liêm, Trúc Lâm Yên Tử trên mạng xã hội.

 

Tôi không đếm xỉa đến tư cách của tăng sinh Thích Thiện Huệ. Nhưng tôi trách cứ những kẻ đã chấp thuận luận văn với lời phê: luận văn đạt yêu cầu.

Viết điều này ra để mọi người thấy được, tính chất bất dung nhận của những người cộng sản đối với các tôn giáo như thế nào ..

Nói về tôn giáo với người cộng sản thì nói đến bao giờ cho hết!! Chỉ mong là người của các tôn giáo cần cảnh giác để đừng để họ lợi dụng tôn giáo cho những mục đích chính trị của họ.

© Nguyễn Văn Lục

© Đàn Chim Việt

 

104 Phản hồi cho “Cần cảnh giác trước những buổi lể tưởng niệm”

  1. Hoài An says:

    Sự kiện “tự thiêu” hay bị thiêu của HT TQ Đức đã có những hình ảnh, phim ảnh chứng minh rõ ràng, dù có miệng hùm lưỡi sắt cũng không thể lấp liếm hay cãi chày cãi cối.

    Chưng Sơn viết: “Ai đó đã nói người Catô lích không sợ tôi ác, HỌ CHỈ SỢ SỰ THẬT, trong trường hợp ông ChienTú Gàn và những ông chien khác xuyên tạc, bóp méo những sự kiện đàn áp Phật Giáo, sự kiện tự thiêu của HT TQ Đức một cách bền bỉ nó chứng tỏ rõ ràng điều này“.

    Với còm trên đây Chưng Sơn phạm những lỗi lầm:

    1) Lấy một vài cá nhân mà nói người Cato lich “không sợ tội ác” là hàm hồ, vơ đũa cả nắm. 2) Chưng Sơn đã không dẫn chứng được điều mình khẳng định là “xuyên tạc, bóp méo những sự kiện đàn áp Phật Giáo, sự kiện tự thiêu của HT TQ Đức một cách bền bỉ nó chứng tỏ rõ ràng điều này” (hết trích) mà chỉ nói cho suông miệng, phản bác không lập luận!
    3) Việc HT Quảng Đức tự thiêu hay bị thiêu đã rành rành ra trước mắt. Hãy xem hình ảnh này để thấy một sự dàn dựng ” Tự thiêu hay bị thiêu?

    Đây là sự dàn dựng công phu, những người cảnh sát thật hay giả đứng giữ trật tự cho người ta đổ dầu, xăng lên HT Thích Quảng Đức và châm lửa đốt ngài?

    Những hình ảnh trong youtube này hẳn sẽ giúp cho những ai khách quan, muốn tìm hiểu sự thật không khó nhận ra?

    Ông DâM TiêN nói: “Bà nó, sắp barbecue…mà cho người đi thông báo khắp quốc tế cử thông tín viên đến chứng giám vụ barbecue tự thiêu…” nghe hơi bất nhân, nhưng nó lại là câu hỏi để mỗi người trong chúng ta tự suy nghĩ, tìm ra câu trả lời!

    4) Chưng Sơn viết: “Theo giáo lý Công Giáo thì Ba Ngôi là một Thiên Chúa, cho nên cùng một lúc Jesus là con, là cha và cũng là chồng của bà Maria. Chỉ riêng một điều này cũng đủ cho ta thấy giáo lý căn bản của đạo Công Giáo chẳng những nhảm nhí bậy bạ “.

    Ở khiá cạnh nào đó, con người cũng chỉ là loại thụ tạo, người phàm xác thịt, trí cạn, không thể hiểu được tất cả những gì đã xảy ra trong vũ trụ, hay những điều cao siêu huyền nhiệm mà Thượng Đế đã tạo dựng. Do vậy, suy diễn theo cảm tính rồi chế diễu, bôi bác tôn giáo của người khác là điều tối kị.

    5) Đưa từ chuyện cá nhân quàng vào tôn giáo rồi xiên qua Diệm Nhu cho thấy Chưng Sơn là người hận thù tôn giáo, có tâm địa bất thường, ma tâm ác miệng.

    Tôi không biết là “Trước kia tú gàn đổ cho vụ mém chất nổ ở đài phát thanh Huế cho VC, nay tú gàn lại đổ khơi khơi cho CIA” (hết trích), nhưng dù cho là người rất bình thường, không có được chứng cứ trong tay, người ta cũng có thể hiểu rằng một trong 2 người này (VC hoặc CIA) là thủ phạm, chính phủ VNCH không dại gì làm cái chuyện bất nhân thất đức trong hoàn cảnh dầu sôi lửa bỏng.

    Những cáo buộc của nhóm “đấu tranh Phật Giáo” với LHQ về chế độ VNCH và ông Diệm đàn áp Phật giáo sau này được công khai, chỉ là những điều gian dối vu khống bịa đặt, tôi đã đọc đâu đó, nếu cần thì tôi sẽ tìm lại để dẫn chứng!

  2. DâM TiêN says:

    Bà nó, sắp barbecue…mà cho người đi thông báo khắp quốc tế
    cử thông tín viên đến chứng giám vụ barbecue tự thiêu…

    Mời làng nước đến coi tự thiêu, không ai can thiệp vô trò chơi dã
    man thú vật này, thì không là ý đồ ” CHÍNH TRỊ” hay sao?

    Mấy thằng sư đầu trọc mượn gió Phật giáo mà bẻ măng Quyền lưc
    mà thôi, Phật giáo chỉ là phương tiện cho chúng nó, và Quyền
    lực mới là cứu cánh của chúng nó.– Phật mỉm kười trên tòa cao.

    • Builan says:

      Tôi có cảm tưởng là
      Anh Dâm đã có lòng chấp bút giúp tôi
      Cảm ơn so much & chúc anh sức khoẻ !

    • Lại Mạnh Cường says:

      KHÔNG BIẾT DỰA CỘT MÀ NGHE

      Pham Hà Châu là tín đồ Kitô giáo thuần thành, thuộc loại đạo giòng, rồi sĩ quan VNCH, kiêm văn nghệ sĩ có hạng (theo lời kể của chinh đương sự) mà không có một sự tôn trọng tôn giáo bạn quả là đáng sợ cho sự liều mạng tuyên bố vung vít như trên.

      1/
      Bên Kitô giáo tôi thấy có hình ảnh ở Tây Ban Nha, nhất là ở một số nước Châu Mỹ La Tinh và ở Phi Luật Tân, người ta thường diễn lại cảnh Chúa con bị quân dữ đoạ đầy, đầu mang gai nhọn, rồi để đóng đinh câu rút trên thập giá, chả khác gì cảnh thật ngày xưa bao nhiêu.
      Chuyện này thật hãi hùng, khiếp đảm, và diễn ra dài dài mỗi năm, trong nhiều năm dài. Thế mà lại được tán thưởng chẳng thấy giáo hội mẹ và giáo hội địa phương nào can thiệp.

      Điều này thuộc về đức tin của các tôn giáo, theo tôi tốt nhất mình không nên phẩm bình bằng sự mạ lị bằng những lời lẽ hết sức khiếm nhã.

      Phạm Hà Châu năm nay tuổi đã lớn, không còn trẻ dại, sao lần này lại có thể quá lời như thế nhỉ! Thật đáng tiếc. Tôi đề nghị ông nên rút lại những lời báng bổ trên

      2/
      Ông linh mục Nguyễn Văn Khải đã dẫn chứng trong một lần hội thảo với các giáo dân Kitô giáo ở Mỹ đại khái như sau:
      - Công Sản và một số người bảo linh mục Khải làm chính trị. Cháu nhớ tới có lần người ta phê bình giáo hoàng Gioan Phao Lồ hai là ngài làm chính trị. Ngài đã bình thản trả lời: Nếu cho rằng tranh đâu cho tự do tôn giáo và nhân quyền là làm chính trị, thì tôi đang làm chính trị đây này.
      Theo cháu bất kỳ tu sĩ lớn nhỏ kitô giáo nào làm chính trị đều bị treo chén, tức không được dâng lễ, bị treo micro, tức không được giảng đạo nữa.
      Cháu không làm chính trị đảng phái để tranh dành quyền lực, mà cháu chỉ có mục đích đòi hỏi nhà cầm quyền phải thành thật thực thi dân chủ tự do.

      3/
      Giáo hội Phật giáo thời ông Diệm cho là họ bị đàn áp, phân biệt đối xử, nên họ phản đối. Dùng biện pháo ôn hòa đối thoại không song với chính quyền, họ dùng biện pháp mạnh hơn là cử người tình nguyện tự thiêu để cùng dường tam bảo, nhằm hy sinh bảo vệ đạo giáo của mình.

      Đó là quan niệm riêng của họ. Ta có quyền tự do phê phán, nhưng đừng lẫn lộn, đúng hơn lợi dụng cơ hội mà gọi là phê bình xây dựng, nhưng thực chất là công khai mạ lỵ, bằng sự chửi bới nhằm bôi đen họ!

      Có ai mạ lỵ chuyện tu sĩ Phật và Kitô giáo phải khấn sống độc thân chăng !?
      Hay dị nghị chuyện đạo Phật khuyên không ăn mặn, đạo Hồi kô ăn thịt heo, đạo Bà La Môn kô ăn thịt bò …; cũng như ngày xưa giáo hội catho khuyên kô ăn thịt ngày thứ sáu …

      Hãy học gương sáng của linh mục Khải, không bao giờ tỏ lộ thái độ không lịch sự, thiếu hiểu biết và cảm thông bằng sự phê bình tôn giáo bạn qua những những lời lẽ thiếu nhã nhặn, chứ đừng nói là thô lỗ, vô lễ !

      Vừa qua Phạm Hà Châu tìm đủ mọi cách bôi đen cuộc tuyệt thực của dissident Cù Huy Hà Vũ bằng mọi thủ đoạn và ngôn từ kém đạo đức, và nhiệt thành còn hơn cả bọn CS tra tấn và bôi nhọ CHHV. Thòi gian qua đã trả lời cho PHC rõ trắng đen ra sao.

      Sĩ quan quân đội VNCH và là người có đạo, có học thức ít nhiều, có tuổi như PHC tôi quen biết cùng nhiều, nhưng tôi chưa từng thấy ai lại tệ hại như ông cả. Ông đội lốt dưới nhiều nickname, giả tỉnh giả dại buông lời lẽ thiếu đứng đắn đã lâu nay; ông không biết tự hổ thẹn, lại càng ngày càng lung lăng múa gậy vườn hoang.
      Thiệt là xấu hổ cho tập thế quân đội VNCH, và cộng đồng kitô hữu hải ngoại.

      Có những người thiếu ý thức mới ủng hộ ông thôi.

      LMC

    • thíchđũthứ says:

      !/Nói với thằng VC này làm gì ? Có người chửi hắn ,hắn lại vui sướng hạnh phuc ,tự kỹ coi mình là trí thưc ,dù là Mao hay chồ lùi ,cũng lây làm hãnh diện và lại tràng giang đai hãi viết,copie,,post ….những diều mà một tên cuồng tín theo đạo công sãn , người điên ở Biên Hòa vn nói thôi !Ai lại châp nhất thằng điên kia chứ…
      2/ LMC cũng bị hút theo sự thôi miên dẫn dụ của hân,giong điệu Y CHANG. Người ta nói về PGCS va tư thiêu (hay bị ĐỐT) cho tham vọng của môt nhà sư ,đãng viên đãng CS (có hồ sơ P.I I Pháp đế lai) chớ AI nói tơi Đạo Phật chân chinh? Liên Thành cũng la Phật tữ , cháu của một Hòa Thượng,cũng đã đề cập tới trong BĐMT.
      3Nhân vụ những thầng trí thức hùa theo PG QD
      khơi lại biến cố làm mất miền Nam này và vinh danh con ngươi bị tế Thần Công Nga Tàu, và con cháu nhà cm NTT cũng làm việc này copie y chang VC ngươi ta mới nói tới chính nghĩa ,mơi mong vạch mật bọn cỏ đuôi chó,mói tìm ra kẻ dẩm phai cứt đái cs mà tưỡng mùi hương,
      ôm ấp hít ngửi mà không thấy THÚI.
      A di đà phật
      (tđt)

    • Bút Thép VN says:

      Doctor Cường nện oan ông DâM TiêN rồi đấy!

      Hãy đọc kỹ lại DâM Tiên đã viết gì mà cho là “không có một sự tôn trọng tôn giáo bạn quả là đáng sợ cho sự liều mạng tuyên bố vung vít như trên.“?

  3. Lại Mạnh Cường says:

    Thưa tôi có một số ý kiến nhỏ như sau:

    1/
    Xã hội có kẻ tốt người xấu, không thể vi các kẻ xấu mà mình mạnh miệng kết tội xã hội xấu.
    Cẩn thận nhất là ta làm thống kê báo cáo rõ ràng, chẳng hạn xã hội có bao nhiêu phần trăm tốt / xấu? thành phần xấu chủ yếu là ai ? ở địa phương nào nhiều nhất? v.v…

    Không thế nói chung chung, vơ đũa cả nắm ! Nói thế sẽ gây nhiều ngộ nhận đáng tiếc.
    Khi nói về một đìêu gì quan trọng, nhất là có tính tiêu cực, cần dẫn chứng rõ ràng cụ thể nhất (hard proof). Nếu không đừng nói; nhất là dẫn chứng thật mơ hồ, toàn là chuyện đồn thổi “buôn dưa lê” (hear & say), hay tin từ kẻ xấu tung ra hòng làm nhiễu loạn dư luận quần chúng.

    Thậm chí khi có bằng chứng tung ra, như hình ảnh ông Loan xử bắn tại chỗ một tên đặc công CS, ta cũng phải xem kỹ dưới nhiều góc cạnh, hơn là kết luận vội vàng cho là tướng tá VNCH toàn là những kẻ tàn ác, vô đạo.

    Chuyện tự thiêu phía Phật giáo cũng nên nhìn dưới khía cạnh khác nhau, chẳng hạn ý nghĩa của việc nay dưới lăng kính giáo lý nhà Phật ra sao? Tại sao lại phải dùng cách này ? Phát ngôn bừa bãi, thiếu kính trọng, kiểu như bà Nhu sẽ gây phản cảm và hậu quả khôn lường như ai ai cũng rõ.
    Tốt nhất nên tránh vết xe đổ của người đi trước, để không rơi vào tình huống đổ dầu vào lửa lúc này.

    Dân tộc ta đang bị cái họa độc tài CS, cần đoàn kết lại với nhau, dù là tín đồ các tôn giáo khác nhau, nhất là tín đồ thuần thành các tôn giáo lớn lại càng phải xiết chặt tay nhau, chống kẻ thù chung. Một lời nói hớ, bất nhã, thiếu tôn trọng nhau … sẽ gây ra những tranh cãi vô bổ, dẫn đến những đổ vỡ tình cảm kô hàn gắn nổi. Hệ quả kẻ thù chung còn ngồi đó dài dài và tìm cách phân hoá thêm nữa.

    Nhiệt thành sống đạo, KHÔNG ĐỒNG HÀNH bao giờ với chuyện xem thường, buông lời miệt thịt tôn giáo bạn thật sống sượng ! Có thế mới hy vọng mang lại bình an dưới thế cho kẻ thiện tâm !

    Hay ly khai và cô lập những kẻ nhân danh tôn giáo ăn nói hàm hồ, gọi là để cứu đạo cứu nước. Kẻ cứu đạo cứu nước chân chính sẽ cực kỳ thận trọng khi nhận định về tôn giáo bạn, về các cá nhân hiện đang tranh đấu cho dân chủ, nhất là đang ở trong nước, phải trực tiếp đối mặt với cường quyền.
    Cương quyết ngoảnh mặt làm ngơ với những tin đồn bât lợi cho phía dân chủ, những mị dân giả trá để láo lừa dư luận quần chúng.

    Ngắn gọn, COOL BLOOD & BE PATIENT, bởi chuyện đâu còn có đó.
    Thời gian sẽ trả lời, bởi cây kim dấu mãi trong đống giẻ rách có ngày cũng lòi ra. Nóng vội bới móc có khi bị kim đâm vào tay chảy máu và bị nhiễm trùng, mà tệ hại nhất là dễ bi uốn ván (tetanus) nếu gặp phải cái kim sét rỉ !
    Cây ngay không sơ chết đứng, rồi ra mọi sự sẽ đươc giải quyết ổn thoả, nếu biết bình tĩnh phán đoán và đoàn kết một lòng. Bởi một cánh én không làm nổi mùa xuân, cũng như “ba cây chụm lại nên hòn núi cao” !

    2/
    Trong các tôn gáio lớn mang tính toàn cầu như Phật, Kitô, Hồi … cũng có kẻ tốt người xấu, bởi đó cũng là cộng đồng cực lớn. Ở VN Kitô hữu chiếm gần 10 %, Phật giáo khoảng 50 % (gom đủ mọi hạng, từ thuần thành đến lơ tơ mơ) …
    Phật giáo du nhập vào VN từ thế kỷ thứ nhất, còn kitô giáo cũng hàng mấy trăm năm rồi.
    Các tôn giáo lớn này đã theo vận nước nổi trôi và có những đóng góp cụ thể vào sự phát triển và trường tồn của dân và nước Việt. Đến nay đã thấm nhập vào lòng dân Việt, trở thành một phần thịt da máu mủ, tứ mang đậm nét dân tộc tình Việt.
    Chẳng hạn trong các ngôi chùa ngoài Bắc từ xưa đã có cảnh tượng thờ phương rất hay “tiền Phật hậu Thánh” (chính điện thờ Phật, hậu liêu thờ Thần thánh, thường là các danh nhân có công với đất nước dân tộc), hay quần thể kiến trúc các nhà thờ đá ở Phát Diệm mang dáng dấp kiến trúc Việt, ngược lại dân Việt thấm nhuần tính bác ái của Kitô giáo ! Tín đồ các tôn giáo tham gia sinh hoạt trong mọi lãnh vực và có những đóng góp tích cực. Dĩ nhiên cũng có phần tiêu cực, không cần nêu ra ở đây mất thì giờ mọi người.

    Điều cần nói thêm là, thời phong kiến nhà Nguyễn giáo hội Kitô giáo chống lại triều đình và ngà theo thực dân Pháp, cũng như thời ông Ngô Đình Diệm giáo hội Phật giáo thống nhất (cả ông Thích Minh Châu lẫn các ông Thích Tịnh Khiết, Thích Trí Quang, Trí Thủ …) chống lại chính quyền, cũng bởi vì bị đàn áp, rồi sang thời độc tài quân phiệt Kỳ và Thiệu lại ngả sang thành phần thứ ba, bởi lý do chính yếu họ không đồng tình với nhà cầm quyền và thay vì cố đi tìm một đồng thuận dân tộc, thì các chính quyền lại tìm đủ mọi cách áp chế, nảy sinh ra các tác tệ mà hậu quả khôn lường ai cũng rõ. Chính trị đã xâm nhập thô bạo và nhà chùa và nhà Chúa, kihến cho có những kẻ xấu trong hàng ngũ tu sĩ và tín đồn lợi dụng làm chính trị, cũng như bị bọn con buôn chính trị xâm nhập làm đìêu tác tệ, mang tiếng cho tập thể giáo hội.

    Thời CS hiện nay ta thấy rõ là các giáo hội tôn giáo lớn nhỏ đều tham gai chống Cộng kịch liệt và Cộng đã phản pháo bằng cách lập ra các giáo hội và tu sĩ quốc doanh, với hành vi ma qủi, khiến thật giả khó phân biệt. Đó là thời kỳ mạt pháp tệ hại nhất.

    3/
    Cá nhân tôi cực lực chống lại hai điều:
    - chính trị hóa quân đội và
    - chính trị hoá tôn giáo !

    Tuy nhiên linh mục Nguyễn Văn Khải của dòng Chúa Cứu thế đã có những giải thích hợp tình hợp lý. Ông khẳng định, các tu sĩ catholic từ bé tới lớn cấm không được làm chính trị. Nếu vi phạm sẽ bị treo chén, tức không được dâng lễ, treo micro, tức không được giảng đạo nữa.
    Để làm rõ nghĩa hơn lm Khải kể rằng, chính ngay giáo hoàng quá cố Giioan Phao lồ đệ nhị, lúc sinh thời đã có lần ngài tuyên bố: Nếu bảo tranh đấu cho tự do tôn giáo, cho nhân quyền là làm chính trị thì tôi đang làm chính trị đây !
    Và lm Khải kết luận, tôi không làm chính trị kiểu đảng phải, để tranh giành quyền lực, mà chỉ thiết tha đòi hỏi chính quyền phải tôn trọng và thực thi dân chủ tự do, nhân quyền …

    Tôi rât tâm đắc với những điều trên của lm Khải và rất qúi trọng ông, ủng hộ ông hết lòng.

    Kinh cáo,
    Lại Mạnh Cường

  4. DâM TiêN says:

    – Vì sao cào cào châu châu Ấn Quang lại bừng tỉnh náo nhiệt vậy cà, ru?
    –Tại sao Việt Tân cũng nhơn nhơn ói óc hết Khải thủy, lại Cú Vú, cha Lý
    và …linh tinh nhiều thế ru, mà ?

    Dễ hiểu quá, mà cũng hoải Dâm Tiên. Bời vì mấy cha mấy mễ vừa
    tỉnh giấc mơ hoa (cứt lợn) ngỡ rằng một tình thế mới xếp đặt đang tới
    gió mùa xuan tói… nên Đạo và Đời ra sức chạy đưa xí chỗ, canh me
    kiếm cái chỗ ngồi ngon đó mà…

    Trong tiến trình đó, thì Đạo Ấn Quang và Đời Việt Tân đang kẻng loa
    mong sao có phần thịt xôi hòa hợp hòa giải đấy!— Và lạ thay, tất cả
    thầy trò đều cầu cho cựu VNCH chết tiết đi, hòng còn trám vô, thay thế
    vô chỗ trống VNCH đó.

    Cũng lạ thay, VNCH coi như chết rồi, mà sao các ngươi lại còn SỢ sự
    hiện hữu của VNCH thế ?

  5. TUL says:

    Tác giả đã nêu bật sự ” trái cựa ” của Cộng Sản , kỷ niệm Hoà Thượng Thích Quảng Đức và sự im lặng khó hiểu đầy nghi vấn của Thích Trí Quang suốt 38 năm qua !!!! Mấy ai đã phân tích được như thế?? để trả lời ” tôi không thể tin vào Cộng Sản”. Cám ơn tác gỉa NVL

  6. TUL says:

    Bài viết nêu bật sự trái cựa ( chữ của tác giả) của cộng Sản, kỷ niệm sự hy sinh của Hoà Thượng Thích Quảng Đức , và sự im lặng khó hiểu suốt 38 năm qua của thích Trí Quang ?) mấy ai đã phân tích được như thế để tự trả lời ” tôi không thể tin vào Cộng Sản ?

  7. TUL says:

    Bài viết nêu lên sự “trái cựa” hai mặt của Công Sản một cách sắc bén – tưởng niệm Hòa thượng TQĐ và sự cô lập Thích trí Quang.- cũng như sự im lặng khó hiểu của TTQ suốt 38 năm qua !!! không biết mấy ai đã phân tích được và tự trả lời ? cho thấy ” tôi không thể nào tin vào CS.”.

  8. Thích Nói Thật says:

    Mấy tên việt gian mượn đạo tạo đời như: Vũ Ánh, Huỳnh Tấn Lê, Nguyễn Trọng Nho, Đào Văn Bình, Cao Văn Hở, Nguyễn Huy Sỹ, Trần Quý Hùng, Nguyễn Phú Hùng, Nhã Ca, Trần Dạ Từ và tập đoàn Việt Báo, đang tiếp tay cho VC, làm chứng gian, bóp méo lịch sử bằng cách cùng tổ chức kỷ niệm 50 năm thầy Thích Quảng Đức bị thiêu.

    Ông Lữ Giang đã viết một bài phân tích vụ này: Chuyện 50 năm nhìn lại!

    • Lão Ngoan Đồng says:

      Sau vụ Thích Quảng Đức, Phật Giáo Việt Nam tưởng rằng đối kháng theo kiểu đó là thượng sách, nên đã thực hiện thêm 30 vụ dưới thời VNCH và 22 vụ dưới thời Cộng Sản, nhưng tất cả đã trở thành tiếng kêu trong sa mạc. Tại sao?
      Câu trả lời rất giản dị: Tại vì ngọn đuốc Thích Quảng Đức là ngọn đuốc CIA, còn các ngọn đuốc khác không có CIA nhúng tay vào nên “No One Cares”! (nguyên văn)

      Cách kết luận chắc như bắp rang này của ông thày cãi Lữ Giang thiệt là thày chạy !

      Lẽ ra sau khi suy nghĩ như thế, ông phải tìm cho ra bằng chứng cụ thể lấy từ văn khố CIA hay của chính phủ Mỹ, chứng minh giả thuyết của mình là sự thật, nhưng do cáo gian nên ông bỏ ngang, mặc cho ai tin hay không ông cũng không màng tới.

      Sử gia Vũ Ngự Chiêu khi muốn vạch trần sự thật chuyện ông Hồ Chí Minh xuống tàu Tây ở càng Nhà Rồng, xin làm bồi, để làm tay sai cho Tây, chứ không phải đi tìm đường cứu nước, ông Vũ đã phải vào văn khố của Tây để lục tìm cho ra lá đơn, do chính tay ông Nguyễn Tất Thành, viết xin đi học làm công chức cho Tây, lúc ông này mới đặt chân lên đất Pháp.

      Tiểu thuyết gia Dan Brown viêt The Da Vinci Code, sau được quay thành phim, cũng bi giáo hội Kitô giáo phản ứng mạnh, bởi tưởng tượng quá phong phú, trở thành bôi nhọ vi sáng đạo của họ.

      Nay ông Lữ Giang chắc đang viết tiểu thuyết, kiểu như ông nhà báo, kiêm tiểu thuyết gia Trần Trung Quân chắc !
      Dù sao ông Quân cũng thành thật cho hay trong bài tựa của tiểu thuyết trên là nhờ đám Văn Nghệ Tiền Phong giúp đỡ nên ông ta ra được sách này. Đám VNTP là ai tôi không cần nói thêm nữa ở đây.
      Còn ông Quân từ Pháp bò sang Mỹ vài năm, chịu không nổi phải quay trở lại Pháp làm báo chợ (Ép Phê ?0 ngắn ngoải ít lâu rồi chết ! Hình như ông Quân đã qua đời được ít lâu nay thì phải !

      “Biển Đông và Trung Quốc, Mỹ chọn ai?” của Lữ Giang viết rất hay ,được một số blogger lề trái trong nước chọn đăng lại hồi tháng sáu vừa qua. Tác giả viết có dẫn chứng đầy đủ, lý luận chặt chẽ không chê vào đâu được. Ai dè đến bài này lai tệ quá xá.

      Mong ông Lữ Giang chỉnh lại tay viết hay thay bàn phím thật tốt, để cho ra những bài nặng ký để độc giả thêm sáng mắt sáng lòng nhé.

      Lão Ngoan Đồng

      • Trần Tiểu Ngũ says:

        Theo tôi, nhận xét chung của ông Lữ Giang không sai và những câu hỏi: – Ngọn đuốc của ai? (Cái chết của thầy Quảng Đức) – Tự thiêu hay bị thiêu? cần được làm sáng tỏ.

        Nhưng khẳng định rằng; “Trò cướp công của CIA, và “Tại vì ngọn đuốc Thích Quảng Đức là ngọn đuốc CIA, còn các ngọn đuốc khác không có CIA nhúng tay vào nên “No One Cares”” ông Lữ Giang nói theo cảm tính và suy diễn cá nhân, tôi nghĩ, phần nào làm giảm giá trị bài viết của ông. (tuy phân tích của ông khá thuyết phục).

        Nhìn lại diễn biến lịch sử, tôi nghĩ, có nhiều người cũng nghĩ như ông Lữ Giang, ngay như ông Ngô Đình Nhu lúc đó cũng đã suy đoán như vậy, sự việc do người Mỹ dàn dựng và VC đã chen vào lợi dụng, khổ nỗi, biết như thế nhưng thời đó nói ra thì ít có người chịu tin. Ai đụng tới ‘THẦY’ Thích Trí Quang là sẽ bị lên án là vu khống, chống Phật Giáo!

        Mới đây, ông Liên Thành cựu sĩ quan cảnh sát và an ninh ở Huế, ông là một phật tử chân chính, chaú của Thượng Toạ Tịnh Khiết, nói Thích Trí Quang tục danh là Phạm Văn Bồng (nếu tôi nhớ không lầm) chính là một đảng viên CS được Tố Hữu kế nạp từ 1946. Vậy mà một số người mệnh danh phật tử đã nhao nhao đấu tố, chửi bới ông Liên Thành thậm tệ!

        Rồi nay, CSVN đã đích thân cùng với Phật Giáo Quốc Doanh ở trong nước đứng ra tổ chức vinh danh “cuộc bị thiêu” của thầy Quảng Đức cách nay 50 năm cho chúng ta thấy điều gì?

      • Ô già chống Vc says:

        “Mong ông Lữ Giang chỉnh lại tay viết hay thay bàn phím thật tốt…”

        Mong ông LG đừng “chỉnh” đừng “thay” gì ráo!
        Ông nên thêm liều lượng vào – nện mạnh thêm cho tui.
        Lũ sư sãi khốn nạn Vc này đã thui nướng thịt đồng đạo một cách mọi rợ!

    • thíchđũthứ says:

      Ong Lữ Giang nên xem lai người đốt HT TQ Đ. Đoa là một chú tiểu có nhiêm vụ giúp cho HT TQ Đ vì luc báy giờ TT đã già.
      Chú tiểu sau đó được “bôc” đi Mỹ học/
      Có người quen cho biết ,chính là Anh của anh ta, và cùng là em ruột của môt SQ ,sau này về làm tại TTM,cấp bậc cuối cùng là Đại Tá .
      (Hình như chú tiêu (:Thích như Hãi) sau vụ đo lên Đai Đức….)
      (tđt)

  9. Min Trí says:

    Phật giáo Việt Nam trước 1975 đã góp phần gây nên sự sụp đổ của chính thể Việt Nam Cộng Hòa. Còn sau năm 1975? Một số bị bắt tù hoặc bị giam lỏng hoặc thủ tiêu. Một số khác thì bị lợi dụng trở thành tay sai của Cộng sản.

  10. Hoài An says:

    Cộng Sản VN đang giở thủ đoạn, dùng tôn giáo quốc doanh đánh phá tôn giáo cổ truyền, dùng Phật giáo giả (quốc doanh) đánh phá Phật giáo thật, đau lòng thay có những tu sĩ, cư sĩ tiếp tay cho giặc, hay chúng chính là những tên VC nằm vùng giả nhà tu để đánh phá tôn giáo?

    Nhà cầm quyền xúi giục chức sắc quốc doanh tấn công thánh thất Cao Đài Long Bình, Gò Công Tây

    sáng nay, 8:00 am, những người Cao Đài nhân danh nhà nước đang tụ tập trước của thánh thất Cao Đài Lòng Bình, huyện Gò Công Tây, tỉnh Tiền Giang, ném đá vào thánh thức làm đổ máu nhiều đồng đạo đang cầu nguyện bên trong, và dùng cưa sắc cưa cổng thánh thất

Leave a Reply to Lão Ngoan Đồng