Suy nghĩ cô đọng sau một năm từ bỏ Cộng Sản
Một năm sau ngày tôi gửi đơn xin ra khỏi Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN). Là một năm trải nghiệm khá thú vị khi nhìn lại Tổ Chức mình từng là thành viên, với vị thế độc lập của một người ngoài hệ thống không bị những điều lệ, nghị quyết của Đảng (*) siết chặt não trạng.
Tôi cũng đã có ý định nhặt nhạnh những câu chuyện bên lề của tôi và của những người mà tôi biết đã từng nghỉ sinh hoạt Đảng để tạm “ngoại suy” khái quát cho các trường hợp bỏ Đảng khác trong gia đoạn hiện nay. Nhưng qua một seri bài của bác Nguyễn Minh Cần (**) về chuyện dài ra đảng và đa đảng, khiến tôi đã từ bỏ ý định này vì đánh giá đó là loạt bài quá sâu sắc và ở một tầm mức đại cuộc cho Dân Chủ.
Tuy tài hèn-sức mọn nhưng ngay từ khi bỏ Đảng, tôi đã mơ hồ nghĩ đến việc nếu để chính những người bỏ Đảng đứng ra là hạt nhân, hoa tiêu cho một cuộc cách mạng, phong trào Dân Chủ thì sẽ có khiếm khuyết. Vì mỗi người trong số bỏ Đảng dù ít, dù nhiều đều mang theo tàn dư của Cộng Sản trong não trạng khi đấu tranh cho dân chủ mà chưa chắc họ đã nhận ra. Đó cũng là lý do tôi nảy sinh “Ý tưởng về CLB Huynh Đệ Lầm Đường Lạc Lối” và không gọi những người như tôi là Cộng Sản phản tỉnh, cấp tiến, chân chính… mà là những người lầm đường-lạc lối. Mục tiêu khiêm tốn của tôi là những người có tư tưởng giống như mình gắn kết, nương tự vào nhau, từ đó đi tìm và vận động những người có cùng hoàn cảnh thành một lực lượng nhằm ủng hộ, bổ trợ cho phong trào Dân Chủ nói chung. Còn việc các thành viên có mục đích gì? đường hướng ra sao? có ý định tham gia vào một tổ chức chính trị nào trong tương lai là do họ tự quyết định. Mọi người thông tin đa chiều để chia sẻ và gắn kết với nhau ở một mức độ cơ sở và cũng là nơi bắt đầu: BỎ ĐẢNG.
Hãy tự đánh thức lương tâm mình đi các đảng viên ĐCSVN yêu quí của tôi. Hãy tự phá xiềng cho chính mình rồi hẵng đi kêu gọi phá xiềng cứu giúp người khác!
Tôi có lời cảnh tỉnh chân thành với bạn đọc mà thực ra là của những tiến bối đi trước đã từng nhắc:
1) Đối với những người từng là nạn nhân của CS, bị CS dụ nhiều lần hãy khắc sâu trong tâm khảm câu nói bất hủ của cố tống thống VNCH – Nguyễn Văn Thiệu: “Đừng nghe những gì Cộng Sản nói mà hãy nhìn những gì Cộng Sản làm“
2) Đối với các thành phần trí thức, những người chưa bị CS bức hại đã đang và sẽ đấu tranh cho dân chủ hãy đọc kỹ những bài viết của bác Nguyễn Minh Cần.
3) Tìm hiểu các bài viết, câu chuyện của những cựu đảng viên CS nổi tiếng ở các nước trên thế giới, còn ở trong nước là những người ly khai hay bị Đảng đàn áp trước năm 2000. Đó là những người đi từ trong lòng chế độ CS đi ra. Những câu chuyện cũ họ kể có độ chân thật cao hơn, không hề tính toán-bất mãn cho cá nhân và bị sự đàn áp/khủng bố tinh thần rất mạnh mẽ.
Sự thật đã rõ nhưng những người đảng viên ĐCSVN dám dứt ra khỏi chuyện cơm áo-gáo tiền, chuyện quá khứ nặng nghĩa-nặng tình, chấp nhận dấn thân còn rất rất ít hơn tôi kỳ vọng. Một nỗi buồn xâm chiếm trong tôi nhưng từ đây tôi rút ra được một điều đau đớn : ĐCSVN đã tàn phá nặng nề khả năng phản biện, đầu độc tư tưởng các thế hệ thanh niên Việt Nam trong tổ chức này ngay từ khi tâm hồn họ còn rất trong sáng, động lực đầy nhiệt huyết. Ngay cả khi có đảng viên sớm nhận ra điều đó thì họ vẫn cứ chấp nhận thân phận trâu-ngựa (đập đi-hò đứng), an phận cho đời sống cá nhân, nhắm mắt làm ngơ chuyện tiêu cực trong xã hội và chỉ biết than vắn thở dài cho đến khi nhắm mắt xuôi tay. Đau đớn thay đó là chính những người sống quanh tôi, quanh bạn và chung quanh chúng ta.
Thật đáng thương cho những người Việt đương là đảng viên ĐCSVN và bất hạnh cho dân tộc của tôi!
Theo Blog Donghailongvuong
———————————————————
Ghi chú:
(*) : Đảng : ám chỉ Đảng Cộng Sản Việt Nam
(**) : Nguyễn Minh Cần là một người nổi tiếng trong nhóm xét lại chống Đảng, dân gian thường gọi là “Nhóm Ngũ Minh”
Tự sự của tôi về động cơ ra khỏi ĐCSVN: http://www.youtube.com/watch?v=8KJSvUZooQc
anh Đức bị đạp vào mặt nên mới thấy rỏ chân tướng bọn khốn nạn CS. Gần 3 triệu đảng viên đang bị đảng mình đập vào mặt…nhưng vẩn còn ….mù
” Đó cũng là lý do tôi nảy sinh “Ý tưởng về CLB Huynh Đệ Lầm Đường Lạc Lối” và không gọi những người như tôi là Cộng Sản phản tỉnh, cấp tiến, chân chính… mà là những người lầm đường-lạc lối. Mục tiêu khiêm tốn của tôi là những người có tư tưởng giống như mình gắn kết, nương tự vào nhau, từ đó đi tìm và vận động những người có cùng hoàn cảnh thành một lực lượng nhằm ủng hộ, bổ trợ cho phong trào Dân Chủ nói chung ”
Anh Nguyễn Chí Đức
Nếu nhiều thanh niên VN có được tấm lòng và nhận thức trong sáng như anh , thì quê hương mình sẽ sớm thoát khỏi kèm kẹp u mê để con dân VN được ngẩn mặt lên cùng thế giới của tự do dân chủ
VÀO RỒI RA
Khi vào em rất hân hoan
Bây giờ ra lại cũng oan cho đời
Nhưng mà vật đổi sao dời
Có gì mãi mãi để hoài vậy đâu
Cuộc đời cũng chỉ bể dâu
Có gì vui mãi nán hoài đặng chi
Vào ra cũng chỉ thị phi
Trơn tru hay mắc có chi bận lòng
Khi ham em muốn vào trong
Hết ham em lại một lòng phải ra
Giống như trăng gió vậy mà
Khi lên khi xuống chỉ là thường thôi
Có chi mà để vẽ vời
Có chi đâu lạ để đời phải xem
LÁ NGÀN
(17/9/13)
Thật sự thì Nguyễn chí Đức đả nhận thức nhiều cái phi-lý của chế -độ CS từ 2002 (theo trả lời của anh với PV hải ngoại). Cú đạp Lịch-sử của tên đại úy CA ở Hanoi ,là giọt nước làm tràn ly.(2011).Năm 2012 anh ra khỏi Đảng. Vì sao từ 2002 đến 2012, mới có quyết định “bỏ Đảng”?? Anh cho biết vì sự rang buộc của gia đình và vì SỢ!! Nói cho cùng,là người bình thường (trừ Vận động viên),không ai có thể nhảy qua một cái Hố
ngoài sức mình.Nhưng khi có kẻ cướp đuổi sau lưng,vì bản năng sinh tồn”,nhiều người nhảy qua dễ-dàng!!
Đại úy CA tên Minh chính là thằng ăn-cướp đuổi NCD vậy! Còn bao nhiêu Đảng viên bị “thằng ăn cướp” đuổi?? Anh NCĐ cho biết “nhiều”! Củng câu chuyện “bỏ đảng”.Đầu 1980,anh Hoàng hửu Quýnh,một chuyên gia “thượng thặng” của chính quyền Miền Bắc ,đả bỏ đảng trong lúc đang cùng 13 thành viên, đi Công tác các nước Âu-Châu.Anh HHQ thuộc dòng tộc “Hoàng-hửu”Quảng Trị theo Quốc Gia nhiều hơn CS,chuyện Bỏ đảng xem ra có phần “dễ hiểu”.Còn NCĐ sinh ra ở Nghệ-An,xứ sở của
“chuyên chính Vô sản”,mà củng Bỏ-Đảng! Thế thì còn gì nửa!! Đảng bây giờ “Trơ-trọi” hết chổ nói!Cách nhau 2 thế hệ: HHQuynh nói:” Hể ngày nào còn DCS trên quê Hương VN, thì ngày dó toàn dân Việt còn khắc khoải,quằn quại và đớn đau”. NCĐức nói:” Thật đáng thương cho người Việt đang là DVCS và bất hạnh cho dân tộc tôi”. Hai thế hệ CÓ HỌC nói cùng một Suy-Tư.Đó không phải là một minh chứng rỏ nét nhất cho Tuổi trẻ VN về một chế-dộ thối nát hay sao?? Đả đến lúc các Đội,các Đoàn,Thanh niên trẻ hảy đứng lên chỉ vào Mặt Đảng: Chính mầy đang đuổi tao!.Hảy nhảy qua “lằn chỉ đỏ”,để được Sống cuộc đời Tự-Do,thanh thản.Để xây dung VN thành một nước Nhân bản và nhân văn. Mong lắm thay./
suy nghỉ của anh là đúng
và
việc làm của anh là rất tốt
*
nhưng
anh phải tránh xa
nhửng tay
lảo thành cách mạng phản tỉnh
*
vì
bọn đồ tể chờ xuống lổ này
rất gian trá
bọn chúng
chỉ buông dao vào giờ thứ 25 và 26
*
(bọn chúng ăn cơm của việt cộng để chống lại việt cộng thì không thể tin được)
*
lợi thế
của nhửng đảng viên trẻ
là hai bàn tay còn sạch sẻ
chưa
nhúng vào máu dân để thỏa mản thú tính
và
củng chưa thọc tay vào túi dân
để
vơ vét cho đầy túi tham
*
lời nói của đảng viên trẻ là đáng tin
*
trước năm 1975
tôi
có nghe một người mỷ nói rằng
*
“chống cộng
tích cực nhất và hiệu quả nhất
phải do
chính nhửng người cộng sản tiến hành”
*
tại thời điểm đó
tôi cho rằng
người mỷ bố láo và ba sạo
*
nhưng
khi xảy ra sự kiện hai tay cộng sản gộc
là
goóc ba chốp và bô rít en xin
đánh sập
đảng cộng sản liên xô
và
đảng cộng sản nga
thì
tôi mới giật mình
*
tình thế của Việt Nam
hơi khác một chút
*
sanh mạng của việt cộng
nằm
trong tay lớp đảng viên trẻ
*
chỉ cần
10.000 (mười ngàn )
người trẻ bỏ đảng
tập hợp lại
để
đứng lên cùng hành động
*
thì
thì chắc chắn 100%
là
bọn việt cộng
chết không kịp ngáp
*
hoan hô
đảng viên trẻ
cà dân tộc
đang trông đợi các anh *