WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Giặc đã vào nhà, bây giờ ai ra đánh?

 

Tau-TQ-dam-tau-VN2-5a513-crop1399481822183p
Với thái độ ngang nhiên lấn chiếm biển rồi đâm vào tàu kiểm ngư của Việt Nam, Trung Hoa đã tỏ rõ thái độ khinh thường của họ đối với một nước láng giềng mà họ tự tin đã kiểm soát gần như trọn vẹn.

Không một người Việt nào, dù trong hay ngoài nước, dù lúc trước khăng khăng Trung Hoa là “nước bạn”, là “đàn anh” cũng không thể thiếu thông minh đến mức không nghi ngờ chuyện này có thể xảy ra. Từ ý muốn, trở thành âm mưu, rồi phát triển thành một chiến lược, Bắc Kinh đương nhiên đã phải liên tục chuẩn bị , làm kế hoạch, tổ chức v.v… ròng rã nhiều năm , và chậm nhất thì cũng đã công khai thực hiện từ năm 2011 khi ngang nhiên cắt cáp tàu Bình Minh 2 .
Tóm lại, việc xảy ra không phải là không thể đóan trước, và ngay cả về vấn đề thời gian, từ nhà cầm quyền đến người dân Việt Nam cũng đã có tối thiểu là 3 năm để suy nghĩ, sửa sọan và hành động nhằm ngăn chận. Thêm vào đó Việt Nam lại cũng là một nước nhược tiểu tuy đầy kinh nghiệm đau thương nhưng cũng không thiếu kinh nghiệm về cách xử thế đương đầu với mộng bành trướng của Trung Quốc.

Vậy mà nay giặc đã vào nhà.

Là người Việt dù đang sống trong nước hay đang sống an toàn, no đủ tại một quốc gia khác, nghe tin giặc đã đánh vào và máu Việt đã đổ thì phản ứng đầu tiên chắc chắn là đau xót và căm giận.

Điều này đang được thể hiện khắp mọi nơi trên thế giới, dù nơi đó có ít hay nhiều người Việt đang sinh sống.

Nhưng để dân tộc còn có một tương lai, chúng ta cũng phải nhìn lại chính người dân và nhà cầm quyền Việt Nam trong ba năm qua đã làm gì và tình trạng nước ta ra sao?

Chúng ta bây giờ mới lồng lộn lên vì Trung Quốc cắm giàn khoan tại vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, nhưng chúng ta đã yên lặng khi “thực dân Vàng” nắm trọn đời sống kinh tế đất nước.

Yên lặng trong khi nhiều vùng đất trên lãnh thổ Việt đã lọt vào tay người Hoa: Mười tỉnh (1) Lạng Sơn, Quảng Ninh, Cao Bằng, Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Nam, Bình Định, Kon Tum, Bình Dương, đã cho các các doanh nghiệp nước ngoài thuê đất rừng dài hạn (50 năm) trồng rừng nguyên liệu với tổng diện tích dự kiến là 305.353 ha, trong đó các doanh nghiệp từ Hongkong, Đài Loan, Trung Quốc chiếm trên 264 ngàn ha, 87% ở các tỉnh xung yếu biên giới, bất kể đến vấn đề an ninh quôc phòng.

Yên lặng khi Sa Vĩ, địa đầu tổ quốc, bị công ty Hoa thuê 50 năm làm sân Golf.

Yên lặng khi thành phố Móng Cái với 25 dự án đầu tư nước ngoài, số vốn đạt gần 300 triệu USD thì trong đó, có tới 3/4 là dự án này của các nhà đầu tư Trung Quốc, còn lại là hình thức liên doanh giữa nhà đầu tư Trung Quốc và doanh nghiệp tại địa phương.

Có ai, cơ quan nào đã lưu tâm tìm cách xác định con số những người Trung Hoa đang chính thức và không chính thức có mặt tại VN hay không? Có còn bao giờ những người Hoa này trả lại những vùng đất của ta mà họ đang giữ?

Tại sao ta yên lặng đằng đẵng bấy nhiêu năm?

Nghe tin lãnh hải bị xâm chiếm lần này người Việt đâu có thờ ơ với vận mệnh mất còn của dân tộc?

Vậy thì tại sao một quốc gia có chính phủ, có gần chín chục triệu dân, có cơ quan truyền thông, truyền hình…. mà để Trung Hoa xâm nhập dễ dàng như vào nhà vô chủ cho tới ngày nay?

Đất, rừng, mỏ, đảo. Một phần giang sơn đắp xây bằng xương máu ông cha từ bao ngàn năm bây giờ đã được đánh đổi lấy chút cơm thừa canh cặn. Cho ai?

Những câu hỏi này mỗi cái đầu Việt Nam phải suy nghĩ và trả lời trước những thế hệ tiếp nối. Con đường tương lai đầy sỏi đá, phải suy nghĩ tường tận, đừng vấp ngay ở cục sạn con đầu tiên là như vậy có phản động không, có chống chế độ không rồi sợ hãi dừng lại? Nếu bây giờ còn chưa dám nhìn vào sự thật thì làm sao gỡ mối nguy?

Nhưng cũng đừng dừng lại ở chỗ bắt lỗi ,kết tội.

Phải tích cực tìm đường gỡ mối nguy.

Giặc đã vào nhà và đang gia tăng tốc độ xâm chiếm.

Mọi sự việc Trung Hoa đã sắp đặt kỹ càng và tiến hành đều đặn.

Vẫn chỉ một giọng điệu, một phương cách : khi đánh giá nước đàn em không có những dấu hiệu trên đường phố của sự đoàn kết chú tâm của dân chúng, không có sự chống cự quyết liệt về mặt ngoại giao và pháp lý, cũng không có một lực lượng quân sự khổng lồ, thì dại gì mà không nuốt? Những bước trước đã chót lọt, trơn tuột, tại sao không đi tiếp?
Vưà cướp, vừa la làng chửi rủa, vừa tỏ ra mình là kẻ cả: mọi bất đồng giữa Việt Nam và Trung Quốc có thể được giải quyết thông qua “đàm phán hòa bình”. (Thứ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Trình Quốc Bình )

Đã đàm phán kín hở mấy chục năm rồi nên mới ra nông nỗi!

Dù sao cũng nên ghi nhận nhà cầm quyền Việt Nam lần này đã anh dũng không “đàm phán hoà bình” với giặc trong khi đất nước còn đang bị xâm phạm. Nhưng tại sao phải chờ đến giờ phút này , sau khi đã ngăn cản mọi sửa sọan từ tinh thần đến sức lực của người dân để chống trả mộng bành trướng của họ?

Mất bao thời gian, bao cơ hội. Tại sao vậy?

Chủ nhà tỉnh giấc, giặc đã đứng đầu giường.

Hai năm sau những cuộc biểu tình của vài trăm ngàn người trên các đường phố Nhật Bản và Philippines chống chủ nghĩa bành trướng Trung Quốc, người dân Hà Nội-Saigon đã xuống đường. Vài trăm nơi này, vài ngàn nơi khác, với sự mừng rỡ không bị đánh, đạp vào mặt hay ăn mưa dùi cui. Một người sống trong một đất nước tự do dân chủ không bao giờ có thể tưởng tượng được điều này. Vậy mà một hành động tự nhiên để tỏ bày ý kiến của người dân như đi biểu tình tại Việt nam đã là một hành động đầy can đảm sau nhiều suy tư cân nhắc, chấp nhận hy sinh. Để cuối cùng thì chỉ một việc đơn giản là đứng trên chính mảnh đất cha ông mình để lại để tỏ thái độ bằng vài cái biểu ngữ, hô to vài câu chống đối, cách xa toà đại sứ Trung Quốc vài trăm thước, mà đã tốn bao lo lắng, năng lượng, của cả người đi biểu tình lẫn nhà cầm quyền kiểm soát biểu tình, thì bao giờ cho đủ sức để chống lại và đuổi được giặc ra khỏi lãnh thổ và lãnh hải của mình?

Điều này Trung Quốc thấy. Họ biết. Và họ đã đưa vào sự tính toán của họ.

Chỉ còn một bộ phận nhỏ người Việt là Trung quốc chưa đánh giá được hoàn toàn: đó là những người Việt ở hải ngoại.

Người Việt tại hải ngoại đang làm gì?

Trong những ngày tháng sắp tới có thể nào thái độ của người Việt hải ngoại sẽ là một đóng góp định hướng cho kế hoạch chống Trung Quốc của Việt Nam?

Người Việt hải ngọai nói đây có thể là những người đúng nghĩa với chữ kiều bào, nghĩa là những người Việt sống ở nước ngoài, vẫn hoàn toàn tùy thuộc Đại sứ qúan nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, hoặc đó là những người công dân các nước tự do nhưng có gốc Việt. Cần định nghĩa rõ vì sự khác biệt giữa hai nhóm người này đưa đến những hình thức phản ứng khác nhau đối với sự xâm chiếm trắng trợn mới đây của Trung Quốc.

Cũng những xúc động, cũng những căm giận, nhưng ngay trong phản ứng đầu là đi biểu tình đa số vẫn chưa thể đứng bên nhau. Tình trạng này có những khía cạnh tiêu cực nhưng ứng dụng một cách thông minh cũng có những khía cạnh tích cực.

Khác với những cuộc biểu tình trong nước mà sự hiện diện của Cờ Đỏ Sao Vàng đã thưa đi, nhóm kiều bào nhấn mạnh vào lá cờ này mà đối với họ là lá cờ Tổ quốc. Mặc dù lá cờ này rõ ràng chỉ đồng thời xuất hiện với đảng Cộng sản Việt Nam và ông Hồ Chí Minh (chính theo lời ông Võ Nguyên Giáp) và đánh dấu quãng thời gian dài 69 năm ràng buộc, nợ nần, vay trả với đảng Cộng sản Trung Quốc, đưa tới sự mất kiểm soát chủ quyền ở một số vùng đất nước vì đã trao quyền khai thác hoặc cho thuê dài hạn, hoặc bị chiếm cứ. Và cũng đưa tới những lặng câm, nhu nhược suốt 3 năm nay, không dám mạnh dạn đứng vào hàng ngũ những quốc gia dân chủ để hợp tác kinh tế, ngoại giao, quân sự với họ. Sự gắn bó của những kiều bào với lá Cờ Đỏ là một gắn bó tình cảm mà lý trí cũng khó cắt rời. Chỉ có một tình cảm mạnh mẽ hơn, đó là tình cảm thiêng liêng đối với dân tộc một mai mới có thể giúp con người có cái nhìn sáng suốt vào lịch sử để tách Tổ quốc là trên hết.

Đảng Cộng sản chỉ là một đảng phái chinh trị, chỉ có thể thăng trầm theo sự lợi ích hay phương hại của nó cho Tổ quốc, không thể đem đánh đồng với Tổ quốc. Sau cuộc sụp đổ của Cộng sản quốc tế , từ gần 100 quốc gia chỉ còn sót lại có 5 nước còn tự tuyên bố trong tên gọi hoặc hiến pháp là nước Xã hội Chủ nghĩa, mà Trung Hoa là nước đứng đầu.
Đó là thế kẹt của đảng Cộng Sản Việt Nam.

Nhưng đừng để nó trở thành thế kẹt của dân tộc Việt !

Không kém cương quyết lá cờ của mình mới là lá cờ Tổ quốc, những người gốc Việt (đã là công dân các nước khác) giương cao lá Cờ Vàng ba sọc đỏ trong những cuộc biểu tình chống mưu toan xâm lược của Trung quốc.

Lá Cờ Vàng có vị thế một lá cờ của toàn Quốc gia Việt Nam, nhưng chỉ trong một thời gian ngắn, trước khi trở thành cờ của Đệ Nhất và Đệ Nhị Việt Nam Cộng Hoà và đã được những người Việt tỵ nạn cộng sản mọi nơi trên thế giới mang theo khi rời đất nước, để làm biểu tượng cho lý tưởng Tự do Dân chủ, không cộng sản của họ. Khác với Cờ Đỏ, lá Cờ Vàng chưa bao giờ bị ràng buộc vào chỉ riêng một đảng phái chính trị, nhưng vì những người Việt sống ở miền Bắc và cả những người sanh trưởng ở miền Nam sau 1975 chưa bao giờ sống với lá cờ này nên cũng khó có thể có sự lựa chọn nhanh chóng Cờ Vàng là cờ Tổ quốc. Đây là một sự thật hiển nhiên. Phải chấp nhận.

Lẽ dĩ nhiên từ khi người dân trong nước nhận rõ sự hiểm nguy của mưu đồ Hán hóa, và ngay cả nhà cầm quyền Việt nam đương thời cũng mong mỏi được kết thân với nước Mỹ, thì những ” người Cờ Vàng” đã mời Mỹ làm đồng minh trước kia đã có cơ hội phục hồi danh dự cho cuộc tranh đấu cho lý tưởng Tự do Dân chủ của họ. Hơn lúc nào hết họ có quyền tin rằng lá Cờ Vàng là cờ chính nghiã vì những “người Cờ Vàng” chưa bao giờ chịu luồn phục Trung Hoa đỏ.

Nhưng lý lẽ hay phải trái rồi cũng chỉ là một góc nhìn.

Khi tàu cảnh sát biển Việt Nam bị đâm, nhìn những người lính kiểm ngư bị thương nằm trên sàn tàu thì ai còn nghĩ gì tới phân bì cờ quạt? Đó là những con dân Việt chỉ biết làm phận sự của mình trong những bộ quân phục có gắn Cờ đỏ sao vàng, tàu của họ mang lá cờ Đỏ, như một điều tự nhiên, không suy nghĩ hay thắc mắc, vì cũng không có lựa chọn.

Cờ Đỏ là của đảng Cộng Sản VN thật nhưng Cờ Đỏ không thể làm người lính biển không còn là người anh em trong lòng những người không chấp nhận Cờ Đỏ. Cờ Đỏ không có đủ sức mạnh chia rẽ làm cho đứa trẻ mồ côi người cha vừa ra biển không về, không còn cùng giòng máu Việt.

Chế độ chính trị sẽ thay đổi. Màu cờ sắc áo sẽ thay đổi. Chỉ có Tổ quốc mới trường tồn.

Hãy giữ cho giang sơn gấm vóc cha ông ta để lại được toàn vẹn.

Chúng ta chỉ có thể an tâm và hãnh diện khi giương cao một Bản đồ Tổ quốc không suy suyển.

Giặc đã vào nhà, bây giờ ai ra đánh?

Trước mắt, chỉ có những người lính biển phải tìm cách đối đầu với một kẻ thù hung hãn mạnh gấp chục lần. Họ phải đứng mũi chịu sào vì cả một dân tộc Việt Nam vì lý do này vì lý do khác đã thất bại không thoát ra được quỹ đạo độc hại của Trung Quốc. Lẽ dĩ nhiên đó là những người con anh dũng của Mẹ Việt Nam, nhưng nếu thương nhau thật tình thì không phải là những huy chương hay những lời hoan hô suông mà phải là những hành động khôn ngoan có trách nhiệm để giảm thiểu tối đa sự hy sinh xương máu của họ.

Không biết khai thác tình thế để giữ sự tranh chấp trong phạm vi pháp lý và ngọai giao, giới lãnh đạo Việt Nam mang trách nhiệm rất nặng khi sự tranh chấp chuyển qua phạm vi quân sự. Nhà cầm quyền Việt Nam đã không khôn khéo dứt khóat dĩ vãng trong những năm qua để hội nhập vững vàng với khối ASEAN, và công khai thiết lập phòng tuyến chung với Philippines, Malaysia, Singapore, là những quốc gia chủ trương chống sự bành trướng của Trung Quốc.

Những quốc gia dân chủ có quyền lợi trực tiếp ở Đông Nam Á và Biển Đông như Mỹ, Úc, Ấn Độ, Nhật, Anh, Pháp, Đức, Nam Hàn…v.v… cần một Việt Nam dân chủ đáng tin cậy, để hợp tác. Và còn những quốc gia như Na Uy, Thụy Điển, Phần Lan…v.v… luôn sẵn sàng bênh vực những đồng minh cùng theo lý tưởng Tự do, Dân chủ với họ.

Đánh giặc trong thế kỷ 21 là như vậy.

Người Việt tại hải ngoại có khả năng và trọng trách huy động hậu thuẫn của thế giới tự do để mặt trận chống ngoại xâm của Việt Nam trở thành một mặt trận toàn cầu, yểm trợ cho những lực lượng dân tộc trong nước, tiết kiệm xương máu cho đồng bào.

Người Việt trong nước là phần chính của dân tộc sẽ phải chịu mọi khổ cực cam go để gánh vác trách nhiệm. Không thể giao trắng tiền đồ đất nước cho một nhóm người nhỏ.

« Toute nation a le gouvernement qu’elle mérite » là một nhận xét bất hủ của Bá tước Joseph de Maistre (1753-1821)
Mối quan tâm của người Việt ngày hôm nay là phải dùng sự hiểu biết để tích cực lựa chọn những người lãnh đạo quốc gia có đạo đức và khả năng giữ toàn vẹn lãnh thổ, không đẩy dân tộc bằng những huyền thoại tâng bốc vào những hy sinh đẫm máu không có tương lai.

Thục Quyên

38 Phản hồi cho “Giặc đã vào nhà, bây giờ ai ra đánh?”

  1. CUONGBAN says:

    ĐẢNG “GIẶC CỜ ĐỎ”
    HÁN NÔ CỘNG SẢN VIỆT NAM đã bán xong nước VIỆT cho HÁN TẶC CỘNG SẢN

    **BIỂN ĐẢO đã bị HÁN TẶC CHIẾM ĐÓNG , bọn HÁN NÔ câu giờ KHÔNG KHIẾU NẠI chờ 8 năm nữa qua hạn 50 năm là CHỦ NÔ TẦU CỘNG SẢN SẼ ĐƯỢC CẤP SỔ ĐỎ CHỦ QUYỀN .

    C Ờ ĐỎ 6 SAO ĐÃ LỘ DIỆN , PHẤT PHƠ GIỮA LÒNG THỦ ĐÔ HÀ NỘI
    TẦU CỘNG SẢN VUI VẺ TIẾP NHẬN LÁ CỜ 6 SAO KHÔNG HỀ THẤY CÓ GÌ KỲ LẠ TRONG CÁC NGHI THỨC NGOAI GIAO

    **CỜ ĐỎ 6 SAO CHÍNH LÀ MỘT KHẾ ƯỚC BẤT THÀNH VĂN GIAO NỘP NƯỚC VIỆT CHO TẦU
    ,HÁN TẶC SẼ NỘP CHO LIÊN HỢP QUỐC ĐỂ NHẬP CẢ NƯỚC VIỆT VÀO LÀM MỘT TỈNH CỦA TẦU

    ***NHIÊM VỤ HÁN NÔ ĐÃ HOÀN TẤT MỸ MÃN , “ĐẠI CÔNG CÁO THÀNH” :

    **Đảng Cộng Sản VN mang danh hiệu mới;
    1-Tên: ĐẢNG GIẶC CỜ ĐỎ
    2- Cờ: CỜ ĐỎ 6 SAO VÀNG [Cờ lạ -thaycho cờ đỏ 1 sao vàng ]
    3-Nhiệm vụ: HÁN NÔ BÁN NƯỚC

    =Cờ đỏ 6 sao đã được trình làng giữa thủ đô HN , lể ra mắt của ”ĐẢNG GIẶC CỜ ĐỎ” đã được truyền thông thế giới ghi hình với sự chứng giám của CHỦ NÔ là ĐẠI THỦ LÃNH HÁN TẶC .

    –Đầu sỏ đảng GIẶC CỜ ĐỎ cũng đã qua TẦU triều kiến CHỦ NÔ , DƯỚI BÓNG CỜ ĐỎ 6 SAO VÀNG , cũng được truyền thông thế giới theo sát đưa tin .

    “HỌA MẤT NƯỚC ‘’ dành cho DÂN VIÊT NAM chính là LÀ TRẬN ĐẠI THẮNG CUỐI CÙNG CỦA” HÁN NÔ

    Đảng CỘNG SẢN VIẸT NAM chính là “đảngGIẶC CỜ ĐỎ’’

    - Cho tới mua xuân 75 :
    TỔNG BÌ THƯ LÊ DUẨN nói ” TA ĐÁNH MỸ LÀ ĐÁNH CHO NGA CHO TẦU ”
    ***K ẾT LUẬN: đảng CSVN là một CÔNG TY ĐÁNH THUÊ cho TẦU CỘNG VÀ NGA CỘNG.

    - Từ mùa xuân 75 :
    =Công hàm PVĐ ,bản đồ nước ta năm72,sách địa lý dậy học trò ta mà HÁN TĂC đã trao cho LHQ đã cho ta thấy:

    -**Công hàm PVĐ đóng dấu ký tên thừa nhân đường lưỡi bò đã delete hải đảo của ta khỏi tổ quốc

    **Bản đồ năm72 cuả CỘNG SẢN VN phát hành đã bôi sạch hải đảo ta

    **Sách giáo khoa Đia lý đã bôi hết hải đảo ta trong đầu CON TRẺ VIỆT

    **Tổng bí thư N.P.Trọng đã giương cao ngọn cờ đỏ của HAN TẶC khác với cờ chính thức chỉ có 5sao.TRỌNG đã thêm 1sao thành 6
    Đó chính là nước VN cống nạp cho Tàu,xếp hàng cùng 5 ngôi sao cũ

    **KẾT LUẬN : đảng CSVN là một ĐẢNG HÁN NÔ BÁN NUỚC

    ĐẢNG CÔNG SẢN VN là BỌN DUY NHẤT trong lịch sử nước Việt đã chính thức bằng giấy trắng mực đen BÁN NƯỚC CHO TÀU

    *NGẮN GỌN :
    BẢN CHÂT “ĐANG CSVN” chỉ gồm BỐN CHỮ :
    ĐÓ LÀ “ĐÁNH THUÊ = BÁN NƯỚC ” !

    GIƯƠNG CAO NGỌN CỜ ĐỎ 6 SAO VÀNG, MANG TOÀN BỘ DẤU ẤN CỦA CHỦ NÔ HÁN TẶC, CÓ TỔ TIÊN LÀ ”BỌN GIẶC CỜ ĐEN” ĐÃ TỪNG QUA CƯỚP PHÁ NƯỚC TA :

    Đảng HÁN NÔ CSVNCÓ ĐẦY ĐỦ TƯCHẤT ĐỂ CẢI DANH LÀ “đảng GIẶC CỜ ĐỎ” .

  2. TRĂNG NGÀN says:

    BUỒN CƯỜI

    Buồn cười cho nước Việt Nam
    Nay còn cò đỏ cờ vàng cãi nhau !
    Cãi nhau trong cuộc chống Tàu
    Giống như sân bóng hai đàng ganh đua !
    Đều vì sắc áo cùng chơi
    Chơi tràn đến mức lọi giò mới thôi
    Bây giờ Tàu đặt giàn khoan
    Cờ vàng. cờ đỏ kéo đi biểu tình !
    Hệt như tạp nhạp linh tinh
    Cả toàn thế giới nhìn vào vui ghê !
    Làm sao giải thích thỏa thuê
    Cờ vàng, cờ đỏ ai yêu cờ nào ?
    Còn tùy quan điểm không sao
    Cờ Vàng chống Cộng, Cờ Sao chống Vàng !
    Quả là một nước hai đàng
    Như hai dòng chảy rất càng khó tin !
    Bởi qua lịch sử đôi miền
    Chiến tranh Nam Bắc còn in vậy mà
    Thôi thì huỵch tẹt nói ra
    Để cùng giải tỏa mà lo chống Tàu !
    Chống Tàu từ trước đến sau
    Bá quyền dẹp bỏ mới thành điều vui !

    SÓNG NGÀN
    (18/5/14)

  3. quang quằn quại says:

    ta cười cái sự đời, ta chửi cái sự đời, chém cha cái thói thùng rỗng kêu to. Suốt mấy tuần qua cả thế giới chỉ thấy đỏ rực một màu cờ đỏ sao vàng đấu tranh phản đối TQ. Chớ hề thấy một mống cờ vàng nào ở Đức, ở Pháp, Ở Nhật Ở khắp thế giới.Hay mấy anh cờ Vàng khiếp dúm dó lại chui vào hầm chống tăng hết rồi?Đấy mở mắt ra mà trông các ngài phét lác

  4. Trúc Bạch says:

    Ai đứng đằng sau giựt dây các vụ biểu tình bạo đông của công nhân ?

    Mời các bạn đọc ĐCV đọc bài phân tích mà tôi cho là rất hay của Ngô Nhân Dụng :

    Trích :

    “Ngay sau vụ công nhân biểu tình đốt phá ở Bình Dương, cả công an lẫn hệ thống tuyên truyền nhà nước đều xác định các biến cố này là “tự phát,” không ai tổ chức. Ðiều này khó hiểu, vì xưa nay mỗi lần như vậy thế nào họ cũng tố cáo những “thế lực thù địch” xúi giục và tổ chức.”

    “Tại sao họ xác nhận về tính “tự phát” nhanh chóng, không cần phải nghiên cứu, điều tra một thời gian nào cả? Câu trả lời tự nhiên là: Họ không cần điều tra, vì họ biết đây không phải là những hành động tự phát. Ai ra lệnh cho cả guồng máy nói cùng một giọng nói dối như vậy? ”

    “Ðể trả lời những câu hỏi này, cần kiểm điểm coi các sự kiện đã diễn ra như thế nào.” , Hãy đọc toàn bài theo link dẫn dưới đây :

    http://www.diendantheky.net/2014/05/ngo-nhan-dung-ai-ung-ang-sau-giat-day.html#more

    • Dao Cong Khai says:

      Bài của ông Ngô Nhân Dụng viết hết sức mâu thuẫn. Ai tin nổi lý luận rằng TQ nó muốn vụ đó xẩy ra? để TQ có thể xây dựng một chế độ độc tài sắt thép ở VN, chế độ thần phục TQ bằng cách cho nổ ra cuộc bạo động đập phá hãng xưởng của người Tàu ở VN như vậy. Làm như vậy khác nào ôm bom mang vào nhà mình mà đặt.

      Quý vị có theo dõi tình hình thế giới chưa? TQ đâu có lợi lộc gì qua vụ bạo động ở Bình Dương trước công luận thế giới. Tôi chỉ thấy thế giới họ nhân vụ phản kháng đồng loạt của công nhân VN, họ chú ý đến tình hình Biển Đông nhiều hơn và lên án dã tâm của TQ ở Biển Đông nhiều hơn. Chỉ có 1 điều là TQ nhân vụ này mà họ lên án VN (nói chung và CSVN nói riêng) nhiều hơn và mạnh tay hơn với CSVN.

      Chuyện đó tốt thôi. CSVN đâu là cái gì của nhân dân VN và của chúng tôi, hay noi rõ ràng hơn họ chỉ là kẻ thù của nhân dân VN. Cứ để trâu bò đá nhau, càng tốt. Ngay nội bộ vụ đốt phá ở Bình Dương, tôi thấy cả 2 thằng VC và Trung Cộng bị lỗ lớn nhất. Kinh tế VN phát triển xưa nay trước hết là làm giầu cho cán bộ VC và giòng họ chúng. Nếu người dân muốn ngồi gầm bàn mà gặm những cục xương do VC liệng xuống thì tôi không có ý kiến, nhưng nếu họ nhận thấy đó là tủi nhục mà vùng lên chống lại đảng CSVN thì họ phải noi gương các công nhân VN ở Bình Dương và Hà Tĩnh. Những hành động của họ mới chính là anh hùng. Xưa nay dân VN bị CS chèn ép, dư luận quốc tế có bênh vực họ được bao nhiêu đâu mà quý vị sợ họ bị coi là khủng bố?

      Cá nhân tôi hồi còn ở VN bị VC đối xử tàn ác, không có hộ khẩu ở SG để sống; phải vào rừng làm than, có ông quốc tế nào can thiệp hay giúp đỡ tôi một chén gạo nấu cơm đâu. Do đó trong khi làm than, tôi chán ghét gặp chỗ nào tôi cũng đốt; và cũng chính tôi đã đốt cháy bao nhiêu mẫu rừng ở VN… qúy vị muốn lên án tôi là khủng bố, phá hoại không? Xã hội VN nó như thế nên tôi phải hành động như thế! Tài nguyên, kinh tế của đất nước? nhưng đất nước của ai; những hãng xưởng của tư bản Tàu đó nó đóng thuế và mang lại lợi tức cho ai? Cho nhân dân VN hay cho cán bộ VC?

      (có đốt thì tôi đốt ở VN thôi, giờ đây ở Mỹ gặp thằng nào đốt bậy là tôi tóm cổ đưa cho police ngay à)

  5. NgườiViệtYêuNước says:

    Bọn Tầu khựa đang tự hại dân chúng của họ, do vậy họ đâu ngại gì khi sát hại dân VN ta.
    Chỉ có nhà cầm quyền CSVN ngu dốt mới tin tưởng và dựa vào TQ!

    http://www.ttxva.net/ly-do-tau-banh-truong/

  6. Thích Nói Thật says:

    Trích: “Chúng ta bây giờ mới lồng lộn lên vì Trung Quốc cắm giàn khoan tại vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, nhưng chúng ta đã yên lặng khi “thực dân Vàng” nắm trọn đời sống kinh tế đất nước.
    Yên lặng trong khi nhiều vùng đất trên lãnh thổ Việt đã lọt vào tay người Hoa: Mười tỉnh (1) Lạng Sơn, Quảng Ninh, Cao Bằng, Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Nam, Bình Định, Kon Tum, Bình Dương, đã cho các các doanh nghiệp nước ngoài thuê đất rừng dài hạn (50 năm) trồng rừng nguyên liệu với tổng diện tích dự kiến là 305.353 ha, trong đó các doanh nghiệp từ Hongkong, Đài Loan, Trung Quốc chiếm trên 264 ngàn ha, 87% ở các tỉnh xung yếu biên giới, bất kể đến vấn đề an ninh quôc phòng.
    “.

    Chúng ta là ai? Là nhân dân, hay đảng CSVN đã yên lặng, hay đã đích thân rước voi về dầy mả tổ? Mở đường cho trâu bò vào ỉa dập lên mộ mả cha ông?

    Xin hãy viết cho rõ ràng, vì dùng chữ “chúng ta” chung chung thì oan ức cho nhân dân lắm!

    Hãy nhìn cho kỹ, “nhân dân chúng ta” không yên lặng, không ngồi yên khi bị đám tham quan CSVN cướp đất bán cho Tầu, cho người ngoại quốc thuê rừng đầu nguồn vì lo sợ đến an nguy của đất nước, khi TQ xâm lấn biển đảo! Nhưng “chúng ta” (nhân dân) đã bị CSVN đè đầu đánh đập, khủng bố. Nhiều người cũng vì lên tiếng mạnh mẽ như Điếu Cầy Nguyễn Văn Hải, Trần Huỳnh Duy Thức, Trần Anh Kim, Lê Quốc Quân, Nguyễn Xuân Nghĩa, Tạ Phong Tần, vẫn đang phải ngồi bóc lịch trong tù đấy!

  7. Văn Quang says:

    @Cờ vàng xỏ lá ba que : Đúng là “Xấu hay nói tốt, dốt hay nói chữ”! Tôi cho “đồng chí” yem clip dưới đây của Youtube để biết thế nào là tư cách “Kiêu Hùng” của các quân nhân thuộc QLVNCH nhé:

    http://youtu.be/AjYnIqXy32Y

    Thua đến nơi mà vẫn đánh đến cùng, và vẫn hào hiệp với kẻ thù đã ngã ngựa qua nghĩa cử tìm mọi cách để cứu sống kẻ địch ngay trên trận địa. “Kiêu hùng” là thế đấy, và “kiêu hùng” nhất trên thế gian này chỉ có QLVNCH!

    PHE “THẮNG TRẬN” CÁC CHÚ, CÓ TÌM LÒI CẢ HAI CON MẮT TRONG KHO PHIM ẢNH TUYÊN TRUYỀN CỦA CÁC CHÚ, CŨNG KHÔNG THỂ TRƯNG DẪN MỘT ĐOẠN PHIM TƯƠNG TỰ CỦA CÁC CHÚ ĐỂ CHỨNG MINH CHO MỌI NGƯỜI THẤY CÁC CHÚ DÁM “KIÊU HÙNG” NHƯ QUÂN LỰC VNCH NĂM NÀO !!!

    • Dân Quê VN says:

      Trong clip trên cho thấy QLVNCH vừa chiến đấu chống cộng sản, vừa bảo vệ thường dân và trẻ con. Kính phục!

  8. Lê Thị Nhung says:

    trích từ bài chủ: “…những “người Cờ Vàng” chưa bao giờ chịu luồn phục Trung Hoa đỏ”.

    Hây dà! Những người cờ vàng (xỏ lá ba que) chưa thần phục Trung Cộng, nhưng đã thần phục, quỳ lạy 2 kẻ ngoại bang xâm lược Việt Nam là giặc Pháp và giặc Mỹ. Năm
    Trước nguy cơ bị dân tộc và nhân dân Việt Nam đánh bại, năm 1948 giặc Pháp đẻ ra cái chiêu bài “Giải pháp Bảo Đại” với cái gọi là quốc kỳ là cờ vàng (xỏ lá ba que). Năm 1954 Pháp bại trận cút khỏi Việt Nam thì đám cờ vàng (xỏ lá ba que) tụ họp ở nửa nước phía Nam Việt Nam để tiếp tục thần phục và quỳ lạy giặc Mỹ cũng với cái biểu tượng ô nhục là cờ vàng (xỏ lá ba que). Mỹ bại trận phải bỏ của chạy lấy người trong một cuộc tháo chạy tán loạn bằng trực thăng để cút xéo khỏi Việt Nam thì đám cờ vàng (xỏ lá ba que) cũng bại trận, đầu hàng không điều kiện cờ đỏ sao vàng vào trưa 30/4/1975. Từ đó, cờ vàng (xỏ lá ba que) đã bị nhân dân Việt Nam vĩnh viễn vứt vào sọt rác lịch sử.
    Như vậy, chỉ có những người điên hoặc bọn bán nước thì mới coi cờ vàng (xỏ lá ba que) đã từng bán nước cho 2 tên giặc ngoại bang xâm lược Việt Nam là Pháp và Mỹ là quốc kỳ của Việt Nam.
    Nếu chế độ CSVN có sụp đổ thì đại đa số người Việt Nam không ai ngu và điên đến mức lại đi bới đống rác lịch sử thối hoắc ra để dựng lại cái thây ma ngụy quân, ngụy quyền VNCH đã chết thúi rữa, và càng không bao giờ lấy miếng giẻ rách màu vàng ba sọc đỏ trong đống rác lịch sử dơ bẩn ra để làm quốc kỳ Việt Nam.

    • VC đội ngoại bang lên đầu says:

      đứa nào đội ngoại bang lên đầu để thờ , đứa nào là tay sai ngoại bang, đứa nào gây chiến tranh, đứa nào gây tang tóc đau khổ cho dân tộc, gây tang hoang cho đất nước :

      Tổng bí thư Lê Duẩn : “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc” .

      Trong thư đề ngày 06-6-1938, Hồ chí Minh gửi Lenin. “Đồng chí hãy phân tôi đi đâu đó, hay là giữ tôi ở lại đây. Hãy giao cho tôi một việc làm gì mà theo đồng chí cho là có ích” . (Trích Hồ Chí Minh Toàn Tập . Sách của đảng cộng sản Việt Nam)

      Hồ chí Minh: “Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa là một thành viên trong đại gia đình Xã Hội Chủ Nghĩa, đứng đầu là Liên xô vĩ đại. Chúng ta có nhiệm vụ giữ vững vị trí tiền đồn của chủ nghĩa xã hội ở Đông Nam Á và trên thế giới” (Hồ Chí Minh, Diễn văn khai mạc Đại Hội 3 của đảng Cộng sản Việt Nam, 1960 ).

      Hồ chí Minh viết :”Cái danh từ tổ quốc là do các chính trị gia đặt ra để đè đầu nhân dân, để buộc những người vô sản phải cầm vũ khí bảo vệ tài sản của địa chủ và quyền lợi của giai cấp tư sản. Thực ra, chẳng có tổ quốc, cũng chẳng có biên giới”.( Trên tờ báo Thanh Niên phát hành ở Quảng Châu ngày 20/12/26 ).

      Khi Lenin qua đời, Hồ chí Minh viết trên tờ báo Pravda của đảng CS Liên Xô, số ra ngày 27/1/1924 , như sau :

      “Khi còn sống, Người là cha, là thày, là đồng chí và cố vấn của chúng ta. Nay Người là ngôi sao dẫn đường đưa tới cách mạng xã hội. Lênin sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta. Người bất tử . ”

      Rồi khi Stalin qua đời, phó Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Cộng sản Tố Hữu làm thơ :

      Ông Stalin ơi, Ông Stalin ơi!
      Hỡi ơi, Ông mất! Đất trời có không?
      Thương cha, thương mẹ, thương chồng
      Thương mình thương một, thương Ông thương mười

      ***Cựu đại tá Cộng sản Bùi Tín tại San Jose ngày 23/6/2013 phát biểu: Ông ấy (HCM) theo đường lối quốc tế III Cộng sản để nhuộm đỏ Đông Dương. Nếu mà ông ấy không theo chủ nghĩa cộng sản thì phương Tây nó không cần cuộc chiến tranh để dẹp chủ nghĩa cộng sản .
      ***Nhà văn Tô Hải ở Việt nam viết: “Không có ông Hồ, không có cái Đảng này thì đâu đến nỗi cả dân tộc tôi bị chiến tranh tàn phá, anh em, họ hàng đâu đến nỗi chia lìa, chém giết lẫn nhau, đâu đến nỗi thua xa những nước cũng thuộc địa như nước tôi đến cả thế kỷ về mọi mặt” .

    • vybui says:

      Cháu Lê thị Nhung,

      Khi bị dân chúng và các đảng phái Quốc Gia chống Pháp chất vấn là, tại sao phe CS (Hồ) lại ký ” Hiệp Ước Sơ Bộ” ngày 6/3/1946, đồng ý cho Pháp trở lại Việt Nam, thì để biện hộ cho hành động này, Hồ đã nói:
      ” THÀ NGỬI RẮM PHÁP CÒN HƠN ĂN CỨT TÀU”!

      Đám hậu duệ cuả Hồ luôn miệng hô hào dân chúng VN phải học tập và làm theo gương Bác Hồ, sao bây giờ “các cháu” không nghe lời Hồ???

    • Ong Nội says:

      Cờ dỏ ba mươi của đàn bà ma Nhung nói là chưa thần phục Tàu Cộng vậy thì nó từ cái lổ nào chung ra vậy, hãy đọc toàn bài viết của ông Huỳnh Tâm có hình ảnh chứng minh, và cuốm Hồ Chí Minh sinh bình khảo của Kha Tuấn Hùng người Tàu họ viết đó, họ nói có sách mách có chứng chứ không như bọn lú hơn súc vật nói mà không biết đúng sai như thế nào cứ như con vật vô tri.

  9. Trực Ngôn says:

    Trích: “Là người Việt dù đang sống trong nước hay đang sống an toàn, no đủ tại một quốc gia khác, nghe tin giặc đã đánh vào và máu Việt đã đổ thì phản ứng đầu tiên chắc chắn là đau xót và căm giận“.

    Đúng vậy!

    Nhưng ghét Tầu 1 thì hận CSVN 10! Tại vì CSVN là kẻ hèn nhát và rước kẻ thù vào nhà!

    Vì vậy, muốn chống Tầu thì phải khử trừ CSVN trước đã! Kẻ thù đang ở ngay trong nhà mình và nối giáo cho giặc!

  10. vb says:

    Thục Quyên… sai rồi!

    Nếu đã biết lá cờ Đỏ là cờ do Đảng CS áp đặt tại sao “kiều bào” còn cho đó là cờ Tổ Quốc? Có khác gì chấp nhận, đồng hoá đảng CS với Tổ Quốc? Vì lý do tình cảm không bỏ được cờ Đỏ hay sợ “tai mắt” cuả Đại Sứ Quán? Ai chê trách, ai lên án họ khi họ không dùng cờ Đỏ? Có ai bắt họ phải cầm CỜ VÀNG đâu?

    Người lính có quân lệnh, có đội ngũ, khi có giặc chỉ biết chiến đấu, trái lại người DÂN có quyền lưạ chọn hoặc “đứng dưới cờ” (Đỏ) hoặc …KHÔNG!

    Người Việt Hải Ngoại tỵ nạn CS sẽ không bao giờ chịu đứng chung hàng ngũ với những người còn coi lá cờ Đỏ cuả Đảng CS và Chế Độ bán nước là CỜ TỔ QUỐC. Không ai có lý trí minh mẫn mà chấp nhận đứng dưới cờ cuả bọn bán nước Việt Cộng để chống Trung Cộng, đơn giản là không bao giờ có chuyện CÙNG MỘT LÚC vừa BÁN NƯỚC lại vừa CHỐNG BÁN NƯỚC như VC đang làm! Như thế không có nghĩa là người Việt Quốc Gia không chống Tàu, mà thực ra, họ CHỐNG…CẢ HAI!

Leave a Reply to Dao Cong Khai