WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Người Tây phương nói về cuộc chiến Việt Nam

Ảnh google

Ảnh google

Cựu Tổng thống Nixon viết trong hồi ký (1): Thực không cố biến cố nào trong lịch sử Hoa Kỳ bị hiểu lầm hơn cuộc chiến Việt Nam, hồi đó đã được tường trình sai và bây giờ người ta vẫn nhắc tới một cách sai lạc. Thật là hy hữu có lắm người sai lầm như vậy. Chưa bao giờ hậu quả những sự hiểu lầm của họ đã bi đát như thế.

Việt nam đã là đề tài của hơn 1,200 cuốn sách, hàng nghìn bài báo, mấy chục cuốn phim và tài liệu truyền hình, đa số kết luận như sau:

- Cuộc chiến VN chỉ là nội chiến
- Hồ Chí Minh trước hết là người quốc gia sau đó là người CS, được đa số người hai miền ủng hộ.
- Ngô Đình Diệm là bù nhìn của thực dân Pháp.
- Mặt trận giải phóng miền nam là một phong trào cách mạng không phụ thuộc vào Bắc Việt.
- Việt Cộng được lòng dân làng quê với chính sách nhân đạo của họ.
- Lời Tuyên bố của Hiệp định Genève 1954 đòi hỏi chính phủ Diệm và Mỹ phải tuyển cử thống nhất hai miền.
- Phần nhiều lính Mỹ (ở VN) nghiện ngập, tàn ác vô nhân đạo.
……
- Mỹ bại trận về quân sự.
- Trận Mậu Thân 1968 là thất bại quân sự của Mỹ
- Người Mỹ cố ý oanh tạc các mục tiêu thường dân ở BV
- Thuyết Domino được chứng tỏ là sai
- Cuộc sống tại Đông Dương tốt đẹp hơn sau khi Mỹ rút đi
. . . . . . . . .
Và Nixon kết luận tất cả những nhận định trên đây đều sai lạc.

Không riêng gì người Mỹ, nhiều người Pháp, người Âu cũng nhận định sai về cuộc chiến VN. Tôi xin đề cập một số trường hợp điển hình như dưới đây:

Hai sử gia người Pháp Jean Lacouture và Philippe Deviller cùng viết La Fin d’une Guerre Indochine 1954, (Kết Thúc một Cuộc Chiến Đông Dương 1954) in 1960. Năm 1969 cuốn sách được dịch và xuất bản bằng tiếng Anh End of a War Indochina 1954, trong phần đề tựa bản dịch này Jean Lacouture nói: Hai cuộc chiến (Đông Dương lần I và II) rất giống nhau.

1- Trong cả hai trường hợp các cường quốc Tây phương (tức Pháp, Mỹ) đã muốn biến đổi người Việt Nam tới chế độ, sự lãnh đạo và cách thức tiến bộ mà họ chọn cho VN, nhưng đều thất bại.

2- Trong cả hai trường hợp, các cường quốc Tây phương đã không biết tới tinh thần thống nhất cơ bản, sâu xa của dân tộc VN và đã dai dẳng cố giữ cái biên giới về địa lý cũng như ý thức hệ mà người VN bác bỏ.

3- Trong cả hai, người Tây phương nói là họ chống CS xâm lăng do Mạc Tư Khoa, Bắc Kinh xúi dục mà không chịu nhìn nhận nguyên do cơ bản mà Việt Minh hay Việt Cộng chiến đấu.

4- Trong cả hai, đoàn quân viễn chinh rõ ràng là người ngoại quốc xa lạ đối với đất nước (VN) và bị đại đa số người dân (VN) chống đối cùng với thủy thổ bất phục như rừng già, đầm lầy, sốt rét ngã nước …..

Điểm thứ nhất Jean La Couture nói người Tây phương áp đặt một chế độ hay sự lãnh đạo lên nước VN là hoàn toàn sai. Người Quốc gia tự nguyện theo chề độ dân chủ thân Tây phương và lựa chọn người lãnh đạo để chống CS xâm lược.

Điểm thứ hai ông ta nói tinh thần thống nhất sâu xa của dân tộc VN là cơ bản cho sự chiến đấu chỉ là luận điệu tuyên truyền của CS. Người Việt Nam thời ấy nông vi bản, họ ngày ngày vác cuốc ra đồng mà chẳng cần biết thống nhât là gì. Chẳng ai muốn thống nhất bằng núi xương sông máu, chẳng ai muốn con em họ phải vác súng vượt Trường Sơn, mười người vô Nam chỉ có một người quay trở về. Tại sao không thống nhất bằng hòa bình mà phải chém giết nhau? Đó là tội ác chứ không thể gọi là tinh thần dân tộc.

Nỗ lực thống nhất đất nước năm 1975 đã được cựu đảng viên Bùi Tín gọi là “Cuộc Ăn Cướp Vĩ Đại”, các đảng viên CS tranh nhau cướp nhà, cướp tài sản của người miền Nam công khai, xua đuổi dân đi kinh tế mới để đưa bè đảng vào ăn trên ngồi chốc, nay hầu hết nhà mặt đường Sài Gòn đã đổi chủ. Các chưc vụ béo bở hái ra tiền đều vào tay đảng viên từ miền Bắc đổ vào. Máy móc, xe cộ, lúa gạo bị cướp mang đi hàng loạt. Cựu đảng viên Dương Thu Hương nói năm 1975 một nước mọi rợ đánh chiếm một nước văn minh, đó không phải là thống nhất đất nước mà là một nước nghèo đói lạc hậu đi ăn cướp một nước giầu, trù phú.

Điểm thứ ba ông ta ngụ ý ca ngợi mục tiêu cao đẹp của Việt Minh hay Việt Cộng chiến đấu giành độc lập và thống nhất tổ quốc. Sự thực thì họ chẳng có nguyên do chính đáng nào ngoài việc áp đặt chủ nghĩa chuyên chính vô sản Đệ Tam quốc tế lên đầu lên cổ toàn dân VN và chiếm đoạt vựa lúa miền Nam.

Điểm chót cùng theo Lacouture đoàn quân viễn chinh Pháp và sau này Mỹ là người ngoại quốc bị đại đa số dân Việt chống đối, sự thực chỉ có những người CS chống đối mà thôi. Trong cuộc chiến 1946-1954, những năm đầu người Pháp bị thù ghét vì họ tái chiếm Đông Dương lập lại chế độ thực dân nhưng sau đó họ hợp tác và giúp đỡ người VN chống Việt Minh tay sai CS quốc tế. Cuộc chiến VN lần thứ hai, người Mỹ giúp đỡ miền nam tận tình chống CS tàn ác bảo vệ tự do, không có lý do gì để người VN thù ghét họ

Stanley Karnow đề tựa cuốn Dien Bien Phu, The epic Battle America Forgot (Điện Biên Phủ, Trận Đánh Oai Hùng Người Mỹ Đã Quên) của tác giả Mỹ Howard Simpson. Tại trang XI Karnow cho biết ông đã hỏi Võ Nguyên Giáp tại Hà Nội: các ông chiến đấu chống Mỹ tới bao giờ thì ông ta trả lời hai mươi năm nữa, có thể một trăm năm nữa, bất kể thiệt hại bao nhiêu. Và Karnow kết luận Mỹ cũng như Pháp trước đây đã đương đấu với một kẻ địch coi mục tiêu là thiêng liêng sẵn sàng hy sinh ghê rợn để đạt tới và ông khuyên Mỹ phải quan tâm bài học này.

Sự thực không phải người Mỹ chịu thua chiến lược cố đấm ăn xôi đẩy thanh niên vào chỗ chết của Võ Nguyên Giáp, của CSVN mà vì TT Johnson sai lầm đã áp dụng chiến lược hạn chế (limited war) không dám làm mạnh năm 1965, 1966…để cho cuộc chiến kéo dài và cuối cùng thua ở Mặt trận tại đất nhà chứ không phải thua VC.

Trong lời mở đầu (introduction) tác phẩm, tác giả Simpson nói về trận Điện Biên Phủ, ông chỉ trích Pháp chủ quan khinh địch nên đã thảm bại, ông cũng nói thập niên 60, 70 người Mỹ cũng khinh địch (BV, VC) như Pháp trước đây (trang XX) .
Thật ra Pháp thất trận Điện Biên Phủ vì yếu hơn Việt Minh đã được Trung Cộng viện trợ ồ ạt về quân sự. Thập niên 60, 70 hỏa lực Mỹ đã đè bẹp CSBV, VC tại miền nam VN và đã giết được mấy trăm ngàn tên địch nhưng thua vì Mặt trận tại đất nhà
Trang XXIV ông nói : Mặc dù đạo quân thực dân là quá khứ nhưng di sản của nó vẫn còn, Quân đội VNCH không bao giờ phủ nhận được cái gốc gác của nó là quân đội thuộc địa do người Âu châu huấn luyện. Nay Mỹ thay Pháp, cái màu thực dân vẫn còn và đã cho VC đề tài tuyên truyền đây là quân đội tay sai. Đối với chúng ta “thực dân” vẫn là nhãn hiệu lịch sử đối với nhiều nước thế giới thứ ba, nó vẫn là một biểu tượng xấu.

Đây chỉ là sự tưởng tượng của một người không tiếp xúc, gần gửi với miền nam VN trong thời kỳ chiến tranh. Quân đội Mỹ không được quyền bắt bớ người dân như thời Pháp thuộc, trái lại họ giúp đỡ và bảo vệ người Việt. Người dân thường bỏ chạy về phía VNCH và quân đội Mỹ khi bị VC tấn công.

Trang XXV ông viết: lính Mỹ không biết mục đích chiến đâu đó là điều bất lợi, trong khi kẻ địch (VC) tin vào mục đích chiến đấu nên chịu gian khổ, chết nhiều cho mục tiêu.

Hoàn toàn sai, tác giả ca ngợi đối phương quá đáng, con người ta chẳng có ai xương đồng da sắt, ai cũng sợ chết, những người theo Việt Minh thập niên 40, 50 và theo VC thập niên 60, 70 phần nhiều vì sợ mà phải theo, hoặc bị ép buộc tham gia, biết là gian khổ, nguy khốn cũng không dám bỏ trốn.

Neil Sheehan đặc phái viên UPI và New York Times trong phần đề tựa (introduction) cuốn The Battle of Dien Bien Phu (Trận Điệm Biên Phủ) của Jules Roy (cựu Đại tá không quân Pháp) đã viết: năm 1963, 9 năm sau trận ĐBP, các tướng lãnh nhà ngoại giao Mỹ cũng sẽ chịu chung số phận người Pháp trước đây. Bảo Đại suy đồi bị đầy sang Pháp, Ngô Đình Diệm quan liêu, xa lánh người dân…… người CS đã đuổi quân Pháp khỏi VN được người dân tin tưởng, Hồ Chí Minh là nhà lãnh đạo quốc gia lớn nhất được lòng dân. Mỹ trợ giúp miến nam trong khi đây chỉ là tàn tích từ thời thực dân để lại, tham nhũng có từ thời Bảo Đại , Mỹ thất bại ở VN cũng nhiều cái giống như Pháp.

Sheehan một ký giả nổi tiếng được giải thưởng Pulitzer nhưng đã trắng trợn xuyên tạc sự thật, khuynh tả rõ ràng không một chút khách quan. Nếu nói người CS đuổi thực dân ra khỏi VN được người dân tin, Hồ Chí Minh là người quốc gia được lòng dân thì sao năm 1954, người CS và Hồ Chí Minh về tiếp thu Hà Đông, Hà Nội, Hải Phòng…thì đã có hàng triệu người bỏ xứ vào nam. Nếu người CS và Hồ Chí Minh là người quốc gia thì tại sao phải yêu Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, họ là người quốc gia hay tay sai của CS quốc tế?

Sheehan ca ngợi đối phương lộ liễu, về trận Điện Biên Phủ ông chê Tướng Pháp Navarre và Bộ tham mưu không nhận thức được là lý thuyết quân sự Tây phương thất bại trước chiến lược địch (Việt Minh) đưa tới thảm bại.

Sự thực lực lượng địch tại đây quá đông đảo, gấp 4 hoặc 5 lần Pháp, hỏa lực pháo binh và phòng không của Việt Minh quá mạnh đã chế ngự và đè bẹp quân Pháp, chẳng có gì liên hệ tới chiến thuật chiến lược.

Chỗ khác ông ta nói: người Mỹ không biết rằng dân quê VN thắng chế độ Diệm, một chế độ cũng thối nát độc ác như bọn tay sai thực dân trước đây. Nguyên do CS lan rộng ở miền quê miền nam VN từ 1957 tới 1961 là do sự thối nát, gia đình trị của ông Diệm, Mỹ không thực tâm muốn chế độ Diệm phải cải tổ.

Nhà báo Sheehan không hiểu gì về tình hình quân sự và cuộc chiến tại miền nam, trước khi tập kết ra Bắc năm 1954 họ đã để lại nhiều cán binh nằm vùng chờ thời. Năm 1957 sau khi đã hoàn thành Cải cách ruộng đất, đấu tố mà CS Nga Tầu ép phải thực hiện, Hà Nội phát động cuộc chiến tranh du kích để chiếm vựa lúa miền nam mà họ thèm khát từ trước. Kế đó họ cho những đảng viên tập kết băng qua vùng khu phi quân sự tại sông Bến Hải vào Nam hàng đàn hàng lũ chứ chẳng có ai tại miền nam muốn nổi dậy chống chính phủ, VC bắt ép thanh niên miền quê gia nhập các đơn vị Mặt trận giải phóng miền nam, ai từ chối thường bị sát hại để làm gương.

Tác giả Jules Roy nói về sự thất bại của Pháp tại Điện Biên Phủ (trang 289) như sau: Lý do tại sao kẻ thắng trận ĐBP lại là kẻ trang bị yếu hơn? Suy cho cùng một bên có và một bên không có niềm tin của người dân muốn chiến đấu hay họ muốn bác bỏ.

Ông này đã từng là Đại Tá trong quân đội Pháp mà không nắm vững tình hình chiến sự tại ĐBP, trong khi Việt Minh (VM) đưa 6 sư đoàn chính qui thiện chiến nhất của họ bao vây ĐBP, đông gấp 4 hoặc 5 lần Pháp. Hỏa lực pháo binh của VM bắn như mưa đè bẹp quân Pháp, cao xạ VM chế ngự bầu trời và vô hiệu hóa không quân quá yếu của Pháp, toàn bộ chiến trường Đông Dương Pháp chưa có tới 200 máy bay cánh quạt và vận tải. Trong một trận đánh qui ước bên nào lực lượng mạnh, đông thì nắm chắc phần thắng trong tay.

Trang 294 ông nói: nhiều năm sau trận đánh, Jules Roy trong chuyến viếng thăm ĐBP ông quan sát cảnh người dân làm ruộng, sinh sống, chắt chiu kiếm lúa gạo… và tìm ra nguyên do: men chiến đấu khiến họ liều thân lao vào súng máy, hàng rào kẽm gai là vì lý tưởng tự do và danh dự được làm bộ đội cụ Hồ.

Sự thật thì chẳng ai muốn lao vào chỗ chết, chẳng có ai xương đồng da sắt, ai cũng sợ chết nhưng kỷ luật khắt khe của bộ chỉ huy CS không cho phép người chiến sĩ lùi bước. Nhiều nhà báo, chính khách, giới quân sự Tây phương ca ngợi tinh thần chiến đấu của Việt Minh, VC, họ có mất gì đâu một lời khen ngợi, ta thường nói được tiếng khen thì ho hen chẳng còn.

Không những truyền thông báo chí mà ngay cả các chính khách tên tuổi cũng nhận định sai về tình hình chính trị quân sự của VN. Tác giả Fredrik Logevall trong cuốn Ember of war… (2) trang 478 có nói về ĐBP: Thượng nghị sĩ Kennedy cho biết đổ tiền của và người vào những khu rừng núi Đông Dương một cách vô ích vì không có hy vọng thắng. Dù Mỹ có giúp đỡ cũng không thể thắng địch khi chúng ở khắp mọi nơi, nó được người dân có cảm tình và che chở.

Sự thực thì người dân sợ cả Việt Minh và thực dân Pháp, họ sợ VM hơn Pháp vì VM ghê rợn hơn, thu thuế, theo dõi và có khi thủ tiêu họ. Tại hậu phương VM, người dân trốn về vùng Quốc gia do Tây kiểm soát rất nhiều. Họ phải che chở VM vì nếu không sẽ bị trả thù thê thảm chứ không phải vì có cảm tinh.

Trang 484 sách kể trên nói: ngoại trưởng Eden (Anh) không tin là viện trợ của Trung Cộng (TC) cho Việt Minh là quyết định, theo tin tức của Tình báo cho biết số lượng viện trợ của Mỹ cho Pháp lớn hơn của TC cho VM rất nhiều. Ông cho rằng dù (Mỹ) can thiệp để TC không còn viện trợ cho VM, ông và những người Anh khác vẫn tin VM là một đe dọa lâu dài.

Ông ngoại trưởng Eden nói dù VM không nhận được giúp đỡ của TC họ vẫn là mối đe dọa, thế thì họ lấy súng đạn ở đâu? chắc họ mua súng lậu? ông nói Pháp được Mỹ viện trợ nhiều hơn là VM được Tầu viện trợ, nhưng Tướng tư lệnh Navarre lại nói những năm 1953, 54 Đông dương lâm vào tình trạng hấp hối, chẳng lẽ Pháp mạnh hơn VM lại sắp thảm bại? Tướng Navarre, Tư lệnh quân Pháp tại Đông Dương cho biết những năm 1953, 1954 quân lưu động VM rất mạnh khoảng 9 sư đoàn, gấp ba quân lưu động Pháp gồm 7 Liên đoàn lư động và 8 tiểu đoàn nhẩy dù (3)

Trang 495 nói: Walter Robertson, phụ tá Bộ trưởng ngoại giao Hoa Kỳ đặc trách Viễn đông sự vụ có nói với ký giả Sulzberger tờ New York Times ngày 22-4-1954: người VN ghét người thực dân nhưng Mỹ lại kết với ông vua bù nhìn của Pháp đó là ông Bảo Đại gớm ghiếc, Robertson lẩm bẩm chán nản “chỉ cần Hồ Chí Minh về phía chúng ta, ta có thể thay đổi tình hình nhưng tiếc rằng ông ta là kẻ địch”

Nhiều sử gia và chính khách Tây phương, trong đó có TT Eisenhower cho rằng ông Bảo Đại theo Tây bị người dân VN oán ghét, ông Hồ Chí Minh chống Pháp nên được người dân quí trọng. Đó chỉ là những nhận định chủ quan, hoàn toàn sai lạc, họ nghĩ người Việt ghét thực dân, ai chống thực dân sẽ được coi như anh hùng, ái quốc.

Người dân ghét Tây điều này không ai phủ nhận nhưng họ sợ hãi Việt Minh, giữa Pháp và Việt Minh họ vẫn chọn sống trong vùng quân Pháp kiểm soát vì sống với Việt Minh chẳng khác nào một cơn ác mộng, đói khát, hà khắc, tàn bạo. Người Tây phương không hề biết rằng người ta theo VM hay VC vì sợ hãi hoặc bị ép buộc hơn là tự nguyện. Theo tờ tường trình của Tướng Leclerc gửi chính phủ Pháp ngày 27-3-1946 thì tính tới cuối năm 1945, VM đã thủ tiêu, giết hại tổng cộng khoảng 50,000 người. (4)

Người bị trị đều ghét thực dân, nhưng giữa thực dân và CS họ vẫn thích sống với thực dân hơn. Năm 1997 chính phủ Anh trao trả nhượng địa Hồng Kông cho Trung Cộng nhưng người dân Hồng Kông đã biểu tình phản đối, có người nhẩy lầu tự tử, họ đòi được sống dưới ách nô lệ của thực dân hơn là chuyển sang sống với CS.

Theo lời kể của ông Đoàn Thêm (5) chính phủ Bảo Đại chấp chính từ tháng 7-1949 đến đầu năm 1950, cựu hoàng về nước trị vì đã gây được niềm tin tưởng nơi người dân y như nhà có nóc. Từ đấy dân chúng taị hậu phương Việt Minh hồi cư tấp nập về thành thị, các tỉnh Bắc Ninh, Hà Đông, Hà Nội, Sơn Tây… trong tháng 7-1949 mỗi ngày có vài nghìn người, riêng ngày 30-10 tại Bắc Ninh, Hà Nội, Hà Đông, Sơn Tây…số người trở về lên tới 35 ngàn người. Giải pháp Bảo Đại đem lại thắng lợi, người dân bỏ già Hồ về với cựu hoàng.

Diện tích vùng thuộc Pháp tại Trung châu tăng lên gấp ba, số ruộng cầy cấy tăng lên nhiều. Gạo xuất cảng từ 59 ngàn tấn năm 1945 tăng lên 379 ngàn tấn năm 1950, nhân công dồi dào, an ninh bảo đảm hơn, các ngành sản xuất than đá, vải sợi, xi măng, đường… đều tiến bộ. Trị giá nhập cảng năm 1946 là 16 tỷ đồng quan Pháp đến năm 1949 tăng lên 73 tỷ đồng. Hàng hoá tràn ngập các cửa hiệu, chợ búa, các ngành sản xuất cũng tiến hẳn lên, lương bổng công tư chức khá cao. Cựu hoàng về nước đem theo nhiều thuận lợi, hàng nhập cảng ngày càng nhiều.

Mỹ, Anh, Úc …và nhiều nước trên thế giới tự do thừa nhận chính phủ Quốc gia, tình hình kinh tế, chính trị, ngoại giao, quân sự đều sáng sủa. Thủ đô chính trị là Sài Gòn, các phái đoàn ngoại giao đều thiết lập ở đó.

Người dân bỏ hậu phương Việt Minh vì quá gian khổ và vô lý, giành độc lập bằng bạo lực, đưa đất nước vào cảnh núi xương sông máu. Họ kéo nhau về vùng quốc gia thuộc Pháp vì cuộc sống ở đây dễ thở và sung túc hơn nhiều. Đối với người hồi cư, hình ảnh của Hồ Chí Minh, của đảng Lao Động là những biểu hiện gớm ghiếc, ghê sợ.

Phong trào phản chiến. Ảnh www.english-online.at

Phong trào phản chiến. Ảnh www.english-online.at

Những nhận định sai lạc như trên của truyền thông báo chí Tây phương có nhiều ác ý và ảnh hưởng tai hại, nó đã thúc đẩy phong trào phản chiến lên cao đưa cuộc chiến Đông Dương tới chỗ sụp đổ tan tành.

Trọng Đạt

———————————————————–

Chú thích

(1) Richard Nixon: No More Vietnams, chương 1 The Myths of Vietnam, trang 9
(2) Fredrik Logevall: Embers of War, The Fall of An Empire And The Making Of America’s Vietnam, Sụp Đổ Của Đế Quốc Pháp Và Sự Khởi Đầu Cuộc Chiến Của Người Mỹ tại Việt nam
(3) Henri Navarre, Agonie de l’Indochine trang 47
(4) Quân sử 4, Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa trong giai đọan hình thành 1946-1955, Bộ Tổng Tham Mưu VNCH năm 1972
(5) Đoàn Thêm: Những Ngày Chưa Quên, quyển thượng trang 138-140, 173-174, 206-210

 

32 Phản hồi cho “Người Tây phương nói về cuộc chiến Việt Nam”

  1. Nguyễn Thanh says:

    Giới truyền thông Nhật Bản trong thời kỳ chiến tranh Việt Nam:

    Ký giả Komori Yoshihisa, một đặc phái viên kỳ cựu của Nhật Bản đã có mặt tại Sài Gòn trước và sau thời điểm 30/4/1975. Từng là ký giả của tờ báo Mainichi được biệt phái đến Sài Gòn từ năm 1972 với tính cách là trưởng ban biên tập tại Sài Gòn. Hiện nay, ông nổi tiếng là một nhà bình luận thời cuộc thế giới kiêm giáo sư danh dự tại trường đại học quốc tế Akita ( Nhật Bản) .

    Ký giả Komori Yoshihisa viết :Trong giới truyền thông Nhật Bản lại thường sử dụng từ ngữ “lực lượng giải phóng” để ám chỉ những thành phần chống lại chính phủ miền Nam. Mặc dù tổ chức MTGPMN được gọi tắt là MTGP, nhưng ta không thể nào gán ghép từ ngữ “giải phóng” vào những danh xưng như “quân giải phóng”, “phe giải phóng”, “lực lượng giải phóng” để gọi tên các thế lực chống đối miền Nam một cách tùy tiện và chủ quan như vậy được.

    Ngay cả giới truyền thông quốc tế như các hãng thông tấn AP, UPI, AFP v.v.., họ cũng chỉ dùng các từ như “quân Bắc Việt”, “phía cộng sản”, “Việt cộng” hoặc “lực lượng cách mạng”mà thôi. Theo sự hiểu biết giới hạn của tôi, thì họ không bao giờ sử dụng các từ ngữ “quân giải phóng”, “phe giải phóng”, “lực lượng giải phóng” để nói về MTGP hoặc quân đội Bắc Việt cả.

    Do đó, danh xưng MTGP chỉ là một trường hợp đặc biệt, vì ý nghĩa của ngôn từ giải phóng đã mang theo một tác động tâm lý về mặt tuyên truyền rất hiệu quả là cởi mở sự trói buộc để trở thành tự do. Có nghĩa là tự thân của từ ngữ này đã vô hình chung mang một ý nghĩa rất chủ quan.

    Trong một cuộc đấu tranh, nếu ta gọi một bên là phe giải phóng thì tất nhiên ta đã coi bên kia là phía trói buộc, đàn áp tự do và chẳng khác nào ta đã nhận định chủ quan để phân chia ra hai bên gồm một bên thiện và một bên ác, trong khi ta lại chưa rõ hư thực thế nào.

    Trong thời gian chiến tranh tại VN tất cả báo chí toàn quốc Nhật Bản đều lấy tin tức liên quan từ hãng thông tấn Kyodo, mà hãng Kyodo cũng chỉ dịch lại những bài ký sự của những hãng thông tấn ngoại quốc như UPI, AP một cách sai lạc về từ ngữ, vì trong khi nguyên văn tiếng Anh là “quân Bắc Việt”, “quân cộng sản” thì ban dịch thuật của Kyodo lại chuyển dịch thành “quân giải phóng”, “lực lượng giải phóng” khiến dư luận Nhật Bản vốn đã mù mờ về cuộc chiến VN càng trở nên lệch lạc thêm nhiều hơn.

    Nếu thực sự họ có ý đồ bẻ cong ngòi bút dịch thuật như vậy thì họ đã trở thành những nhà báo thiên kiến quá đáng, không làm tròn chức năng của người ký giả trong lĩnh vực truyền thông quốc tế.

  2. Dan Nguyen says:

    Cuộc chiến VN phải mất hàng chục năm nữa mới được nhìn một cách đúng đắn, từ trước đến nay các ký giả, các người viết sách về chiến tranh VN đều là những kẻ không nhìn được sự thật của cuộc chiến… Trong khoảng 15 năm nữa các thư viện sẽ có những sách nói được chính xác bản chất của cuộc chiến VN. Nay thì một vài sự thật đã được hé mở. Thí dụ lý lịch của tên Hồ Chí Minh…..chế độ học tập cải tạo sau khi CSVN chiếm được miền Nam, phong trào vượt biên.v.v….

  3. HN says:

    thanh nói

    Ngày trước Mỹ và Đại Hàn cũng đã chiến đấu cam go ác liệt với Bắc Hàn + Trung Cộng + Nga Sô để giữ Nam Hàn mà đâu có bị bọn truyền thông, trí thức cánh tả ngu si phá thối như hồi VNCH + Mỹ đánh trả cuộc xâm lăng VNCH của khối cộng sản. Có ai thử giải thích xem được không?
    …….
    Xin góp ý
    Trong cuộc chiến Triều Tiên chỉ có 5% dân chúng Mỹ có TV, cuộc chiến VN 1965, 66, 67..hơn 90% dân Mỹ đã có TV, hàng ngày họ coi cảnh bắn giết tại VN do phóng viên tu VN đem về, người dân Mỹ bị khích động chán nản nên quay ra chống chiến tranh VN

  4. Minh Đức says:

    Trích: “Neil Sheehan: các tướng lãnh nhà ngoại giao Mỹ cũng sẽ chịu chung số phận người Pháp trước đây. Bảo Đại suy đồi bị đầy sang Pháp, Ngô Đình Diệm quan liêu, xa lánh người dân… người CS đã đuổi quân Pháp khỏi VN được người dân tin tưởng, Hồ Chí Minh là nhà lãnh đạo quốc gia lớn nhất được lòng dân. Mỹ trợ giúp miến nam trong khi đây chỉ là tàn tích từ thời thực dân để lại, tham nhũng có từ thời Bảo Đại , Mỹ thất bại ở VN cũng nhiều cái giống như Pháp.”

    Điều thiếu trong cách nhìn của Neil Sheehan là ý đồ bành trướng của khối CS, đứng đầu là Liên Xô. Cách nhìn đó cũng thiếu về thực trạng đời sống tại các nước CS. Đó là xã hội chỉ để phục vụ chiến tranh, phục vụ cho tham vọng của đảng CS, không phục vụ cho dân. Ngô Đình Diệm có thể bị mất lòng dân, Hồ Chí Minh có thể được lòng dân, nhưng chế độ CS bắt dân ăn đói để đánh nhau cả đời cho đến khi CS toàn thắng trên thế giới là chế độ không đem lại hạnh phúc cho con người và là một tai họa cho nước nào bị CS cai trị.

    Sở dĩ Neil Sheehan và vô số trí thức Tây Phương có cách nhìn thiếu sót đó là vì kỹ thuật tuyên truyền của phe CS quá giỏi. CS khéo che dấu ý đồ thực sự là bành trướng CNCS và đưa ra các lý do giả như chống xâm lược, phải thống nhất cùng là đưa ra bộ mặt hạnh phúc giả của các nước XHCN. Các trí thức đó như những con cá đớp vào cái mồi tuyên truyền do CS quăng ra. Họ được các nước CS ca ngợi là trí thức tiến bộ nhưng trong thâm tâm những người CS xem họ là những thằng khờ bị người CS gạt.

  5. Nguyễn Thanh says:

    Hồ chí Minh đánh Pháp, đánh Mỹ là đánh cho bọn đế quốc Trung – Xô hay cho nền độc lập, thống nhất của Việt Nam ? :

    Trong ngày Lễ Lao Động 1-5-1924 ở Mạc Tư Khoa , Hồ chí Minh được xếp đứng trên khán đài danh dự cùng với các đại biểu Quốc tế Cộng sản sau Lá Cờ Đỏ thêu hàng chữ “Chúng Tôi Nguyện Đem Lá Cờ Của Người Đi Khắp Thế Giới”. Chữ Người của khẩu hiệu trên là Lênin, lá cờ là cờ Búa Liềm của Liên Xô, và khẩu hiệu trên là mục tiêu tranh đấu của Cương Lĩnh Lênin về vấn đề thuộc địa. ( Trích “Bác Hồ Trên Đất Nước Lênin” – Hồng Hà là chấp bút )

    Hồ chí Minh : “Chúng ta theo chủ nghĩa Quốc tế, không theo chủ nghĩa Quốc Gia. Chúng ta phải nâng cao tinh thần đấu tranh giải phóng, nghĩa là hình thức thì dân tộc mà nội dung là quốc tế”. ( Trích – “Lịch Sử Đảng Cộng sản Việt Nam” – Cộng sản Hà Nội xuất bản) .

    Hồ chí Minh : “Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa là một thành viên trong đại gia đình Xã Hội Chủ Nghĩa, đứng đầu là Liên xô vĩ đại. Chúng ta có nhiệm vụ giữ vững vị trí tiền đồn của chủ nghĩa xã hội ở Đông Nam Á và trên thế giới” .(Trích Hồ Chí Minh, Diễn văn khai mạc Đại Hội 3 của đảng cộng sản Việt Nam, 1960) .

    Trong thư đề ngày 06-6-1938 gửi Lê Nin, Hồ chí Minh viết: “Đồng chí hãy phân tôi đi đâu đó, hay là giữ tôi ở lại đây. Hãy giao cho tôi một việc làm gì mà theo đồng chí cho là có ích?” (Trích ” Hồ Chí Minh toàn tập “).

    Sau trận Điện Biên Phủ, Hồ chí Minh: “Nhận chỉ thị của Quốc Tế Cộng Sản để giải quyết vấn đề cách mạng ở nước ta, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ”.

    Tổng bí thư Lê Duẩn- người sau này kế vị HCM-sau tháng Tư năm 75- xác quyết: “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc”.

    Và rằng: “Chúng ta đã cắm ngọn cờ Mác Lê bách chiến bách thắng trên toàn lãnh thổ Việt Nam. Điều đó có nghĩa là chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ do Quốc Tế 3 ủy nhiệm”.

    Trên tờ báo Thanh Niên phát hành ở Quảng Châu ngày 20/12/26, Hồ chí Minh viết :”Cái danh từ tổ quốc là do các chính trị gia đặt ra để đè đầu nhân dân, để buộc những người vô sản phải cầm vũ khí bảo vệ tài sản của địa chủ và quyền lợi của giai cấp tư sản. Thực ra, chẳng có tổ quốc, cũng chẳng có biên giới “.

  6. Nguyễn tấn Trung says:

    Xin trả lời bạn Thanh: Chiến tranh Quốc cọng ở Hàn quốc với việt nam giống nhau nhưng truyền thông vf trí thức cánh tả có quan điềm khác nhau là vì vì 2 hai lý do:
    1 – Lành tụ Bác hàn Kim nhật Thành và bộ máy tuyên truyền không có tài bịp khủng khiếp như Hồ chí Minh và bộ máy tuyên truyền đasnh tráo được mọi sự thầt như Hồ có vơj có con có bồ nhí nhưng mọi người đều tin tuyệt đối: Hồ không biết gì về gái, Như đến bữa ăn Hồ có cả tá người lo cơm nước nhưng Hồ bịp là tự nấu cơm, trước khi vo gạo Hò còn hốt bớt một nắm trong phần gạo của Hồ để dành gởi cho Bộ đội ở chiến trường, Bộ đội chết đói ở chiến trường vẫn cảm động kính thương Hồ quá, Hồ và bộ máy tuyên truyền bịp được mọi thứ nên truyền thông và trí thức khuynh tả dễ theo.
    2 – Bác Hàn không chiếm được Nam hàn, Còn Bắc Việt chiếm được miêfn nam nên lý lẽ kẻ thắng bao giờ cũng đúng dù thực không phải vậy.

  7. thanh says:

    Ngày trước Mỹ và Đại Hàn cũng đã chiến đấu cam go ác liệt với Bắc Hàn + Trung Cộng + Nga Sô để giữ Nam Hàn mà đâu có bị bọn truyền thông, trí thức cánh tả ngu si phá thối như hồi VNCH + Mỹ đánh trả cuộc xâm lăng VNCH của khối cộng sản. Có ai thử giải thích xem được không.

    • vb says:

      Nghe Bác “dạy” đây:

      Một là vì thời gian “ngắn’ quá, chiến tranh Triều Tiên mới chỉ diễn ra 3 năm thì kết thúc (1950-1953). Bọn Nga, Tàu…chưa kịp mua chuộc, tác động vào giới truyền thông phương Tây. Người dân Mỹ còn trong khả năng…chịu đựng, không như cuộc chiến VN kéo dài gần…20 năm.
      Hai là Mỹ, Đại Hàn và Đồng Minh đứng dưới ” cái dù’ cuả Liên Hiệp Quốc nên mặc nhiên là có…”chính nghiã”. Bố bảo thằng truyền thông phương Tây, trí thức cánh tả nào dám chống lại …”chính nghiã”, nếu không muốn… mất nghiệp và…thất nghiệp!

      (Sơ sơ vài đường thế nhé!)

    • noileo says:

      Có nhiều khác biệt giữa cuộc chién tranh Bác Hàn xâm lăng Nam Hàn với cuộc chiến tranh quân cộng sản VNDCCH xâm lăng VNCH tự do.

      Trong cuộc chiến tranh Nam & Bac Hàn, quân Bắc Hàn mặc quân phục quân đội bắc hàn, ra mặt công khai xâm lăng Nam Hàn, do đó quân Liên Hiệp quốc & Mỹ & Nam hàn dễ dàng phân biệt giữa quân địch với người dân Nam hàn,

      Trong cuộc chiến tranh VNDCCH cộng sản xâm lăng VNCH thì bọn tướng tá cộng phỉ VNDCCH tay sai Trung cộng,

      y hệt như bọn công an cộng sản Hồ chí Minh ngày nay giả dạng côn đồ, giả dạng quần chúng tự phát, hèn hạ đánh hội đồng những người dân bất đồng chính kiến với cộng sản

      y hệt như bọn lính Putin ở U cơ rai na

      trước khi vượt vỹ tuyến 17 xam nhap VNCH, bọn tướng tá cộng phỉ VNDCCH tay sai Trung cộng phải trút bỏ hết quân phục, lon lá, “quân hàm”, cờ hiệu đơn vị, cờ đỏ sao vàng & cờ “tổ quốc”…, quăng hết vào mấy cái hố xí 2 ngăn ở miền bắc xã hội chủ nghĩa, xong giả dạng thường dân, thực sự là quân thổ phỉ, quân thổ phỉ cộng sản, [vì thế người dân miền nam gọi chúng là quân "cộng phỉ"], cầm súng đạn giặc tàu lén lút xâm nhập VNCH lùng sục giết hại người dân miền nam, reo rắc nọc độc cộng sản tội ác lên miền nam

      Y hệt như Putin chối bỏ lính Nga, bọn Việt cộng Hồ chí Minh & Lê Duẩn & Võ NGuyênGiáp & Pham Van Đồng đều chỉ nín khe hoặc lắc đầu chối đây đẩy không dám nhận lính của chúng là lính của chúng, khi mấy người ký giả ngoại quốc đưa ra cho chúng xem, những bằng chứng của VNCH về cuộc xâm lăng của VNDCCH, là những người lính của quân đội nhân dân cộng sản VNDCCH bị quân lục VNCH bắt tại chiến truòng trong lãnh thổ VNCH

      Còn gì hèn nhục hơn cho một “chủ tịch nước”, nguyên thủ quốc gia, một “thủ tướng”, một “đại tướng bộ trửong quốc phòng”, một “tổng bí thư” khi chối bỏ người lính của mình!

      “Chính nghĩa” nào mà người lính, mà tướng tá khi ra chiến truòng lại phải trủt bỏ quân phục, phải chối bỏ quân tịch, “chính nghĩa” nào mà một “chủ tịch nứoc & thủ tướng & đại tướng bộ trưởng quốc phòng” phải chối bỏ lính của mình?

      Rõ ràng đó, cuộc chiến tranh VNDCCH xâm lăng VNCH, là tội ác, tuyệt đối không phải là “chính nghĩa”, tuyệt đối không phải là chiến tranh chính nghĩa

      *****

      Quân Bắc Hàn ra mặt công khai xâm lăng Nam Hàn, vì thế bắc hàn không cần phải dựng nên cái chiêu bài “nhân dân miền nam vùng lên” cai to chuc toi ac chuyen nghe tiep tay cong sarn bac Viet & VNDCCH khung bo tham sat nguoi dan mien nam, gồm những tên nam kỳ phản bội như Lê Hiếu Đằng, Huỳnh Tấn Mẫm, Hoàng Phủ NGọc Tường, Nguyễn Đắc Xuân, Võ Văn Kiệt..

      Hồi chiến tranh Triều Tiên chưa có những kiểu “ký giả”, chưa có những kiểu “làm tin” như hồi Viẹt cộng bắc kỳ tay sai Trung cộng xâm lăng VNCH

      Hồi chiến tranh Triều Tiên, Mỹ vừa thắng cuộc chiến tranh thế giới thứ 2, còn giàu & mạnh, nhiều nước Âu châu còn đang nhận trợ giúp của Mỹ, vào thời điểm cuộc chiến tranh cộng sản Bắc Việt phục vụ giặc tàu xâm lược Việt nam thì hầu hết các quốc gia đã từng nhận viện trợ của Mỹ để tái thiết đất nước sau khi cuộc WW2 chấm dứt, đã hồi phục

      Cái tâm lý của kẻ mang ơn thường là vỗ ơn để ra cái điều ta đây ngon lành, chẳng nhờ vả ai, cho nên những kẻ mang ơn Hoa kỳ từ sau cuộc WW2, khi đã hồi phục, bèn quay đầu lại chửi Mỹ,

      lại sẵn có bọn nam kỳ phản bội núp dưới chiêu bài “nhân dân miền nam nổi dạy” do bọn cộng sản VNDCCH dựng nên, bọn vỗ ơn bèn nương vào đó mà hùa nhau chửi Mỹ, mà vờ đi sự thật là cộng sản Nga Tàu đúng sau lưng cộng sản bắc kỳ thúc đẩy, hỗ trợ Hồ chí Minh & bọn cộng sản VNDCCH tội ác xâm lăng VNCH

      cái tâm lý ấy, cái trò đê tiện ấy đến nay vẫn còn, chẳng hạn như nhà trí thức đứng giữa háng Lại Mạnh Cường vẫn không ngừng hộc lên chủi Mỹ để rửa nhục cho Hòa lan đã từng phải nhờ cậy Mỹ mà tái thiết lại Hòa Lan sau WW2, do đó đã bị Mỹ làm áp lực (doạ cắt viện trợ Marshaall), khiến Hoà lan phải bỏ ý định xâm lăng tái chiếm cựu thuộc địa Indonexia.

      ****

      “nhân dân miền Bắc là những người lo ăn chẳng đủ, chịu rất nhiều khổ nạn, nào là cải cách ruộng đất, cải tạo công thương nghiệp, là nạn nhân của nhiều chiến dịch như đấu tố gắt gao, làm sao có tư duy đi “xâm lăng” ở đâu đó. – See more at: https://www.danluan.org/tin-tuc/20150718/nguyen-duy-vinh-tan-man-ve-bai-noi-chuyen-cua-ong-tong-bi-thu-o-my#sthash.Z2TEcECo.dpuf

      Ở trên là một luận điệu của một dư luận viên nhằm chối bỏ tội ác Việt cộng bắc kỳ VNDCCH tấn công VNCH phục vụ Trung cộng xâm luọc VN

      Đúng là nhân dân miền bắc lúc ấy rất đói khổ, nhưng nhân dân miền bắc dù đói khổ bao nhiêu vẫn có bàn tay biết bóp cò súng AK, vẫn có cái dạ dày & bao tử biết lắng nghe những lời lẽ bịp bợm của Hồ chí Minh và bọn trí thức cộng sản lao động Tàu đẻ chân chính tim đỏ thẻ đỏ, những luận điệu bịp bợm “thống nhất & giải phóng miền nam & kháng chiến chống Mỹ” che đậy cho cuộc chiến tranh tội ác phục vụ cộng sản quốc tế xích hóa VN, phục vụ giặc tàu Trung cộng xâm luọc VN, phục vụ Trung cộng chiếm đoạt Hoàng sa & biển Đông của VN

      Và bọn cộng sản NGa tàu cũng chỉ cần có nhiêu đó “khả năng” ở người dân miền bắc, “khả năng” bóp cò súng AK, “khả năng” lắng nghe những lời lẽ bịp bợm của Hồ chí Minh và bọn trí thức cộng sản Lao động Tàu đẻ chân chính tim đỏ thẻ đỏ, để xử dụng người dân miền bắc làm lính đánh thuê xâm lụoc VN, xích hóa VN

      Và bọn cộng sản bắc Việt & VNDCCH tội ác cũng chỉ cần những “khả năng” như trên ở người dân miền bắc để thu gom & cống hiến xương máu người dân miền bắc cho chủ nô Nga tàu làm lính đánh thuê xâm lăng Việt nam, bành trứong chủ thuyết Mác lê tội ác vào VN, để được giặc Tàu chống lưng cho làm đầu nậu Việt nam

      “nhân dân miền Bắc là những người lo ăn chẳng đủ, chịu rất nhiều khổ nạn, nào là cải cách ruộng đất, cải tạo công thương nghiệp, là nạn nhân của nhiều chiến dịch như đấu tố gắt gao, làm sao có tư duy đi “xâm lăng”

      Điều nói trên cho thấy ̣đúng là cộng sản bắc Việt & VNDCCH hoàn toàn không có một chút gì gọi là “tiềm lực quân sự” & “tiềm lực kinh tế” để có thể đi gây chiến, để có thể tiến hành cuộc chiến tranh tội ác khủng khiếp xâm lăng VNCH,

      như vậy phải hiểu sở dĩ mà VNDCCH có thể tiến hành đuọc cuộc chiến tranh tội ác xâm lăng VNCH là vì VNDCCH làm tay sai cho Nga Tàu cộng sản, có cả một khối cộng sản gồm Nga Tàu và các quốc gia cộng sản Đông Âu đứng sau lưng VNDCCH cộng sản, cung cấp & thoả mãn mọi nhu cầu chiến tranh, mọi nhu cầu nuôi sống người dân miền bắc, “từ cây kim sợi chỉ” đến hạt muối hạt đường, đến từng viên đạn to nhỏ, từng khẩu súng ngắn dài…

      Thế nhưng có một bộ phận không nhỏ ký giả ngoại quốc, “ký giả Âu châu” đã cố tình vờ đi sự thật ấy, họ làm như thể chỉ có một nước VNDCCH “yếu đuối , nghèo khổ, yêu hỏa bình”, họ làm như thể cuộc chiến tranh trên lãnh thổ VNCH [thực sự do VNDCCH gây nên, tiến hành, phục vụ Trung cộng xâm luọc VN] la “nội chiến” gồm một bên là bọn”mặt trận giải phóng”, một bên là chính quyền VNCH,

      Họ phải làm như thế để họ có thể đóng vai trò “hiệp sĩ” bìm bịp, “bênh kẻ yếu & chống kẻ mạnh”

      Đó là một kiểu cách “ký gỉa”, một kiểu cách “làm tin” trong cuộc chiến tranh VNCH chống giặc tàu xâm lược, điều không có trong cuộc chiến tranh Triều Tiên

  8. triết lý gia 0001 says:

    ….. Dư-luận thì vẩn là dư luận…..nhưng thực thi,thực hiện lại là một chuyện khác….____ Tây phương khi họ quyết định làm gì có lợi thì họ tạo dư-luận,hiển nhiên,người Việt-nam phải biết tương lai dân tộc mình để thông minh chọn hướng đi,chứ đừng để một đãng phái hay một nhóm người xách động sai lầm rồi nghe theo,để rồi khi hư sự mình tự trách mình thì đúng hơn.Ví-dụ hiện tại campuchia đang bị tàu-cộng xách động khiêu khích với VN rỏ ràng,họ biết,nhưng vì tàu-cộng viện trợ cho tiền nên họ hám tiền họ nghe theo…..Rồi một ngày nào đó họ nhận định họ sai lầm khi họ phải trả một cái giá quá đắt thì họ tỉnh ngộ….Thời Khemer-Đỏ tàn sát hơn 3 triệu người Campuchia bài học lịch sữ vẩn còn đó…Đó là nói về người còn giờ nói về mình Việt-cộng hiện tại đang biết tàu-cộng lợi dụng mình,rỏ ràng,rồi khi tàu-cộng chiếm được hết nước VN theo kiểu hong-kong thì lúc đó mọi người VN điều bị nô-lệ lúc đó họ mới tỉnh ngộ,còn giờ thì tàu-cộng đang vuốt ve Việt-cộng tàu-cộng tung tiền mua chuộc rỏ ràng……Việt-cộng biết,dĩ nhiên Việt-cộng biết,nhưng giờ họ đang tham nhũng của dân họ đang thống trị nước VN,họ đang giàu có cả chục tỉ đôla….và biết đâu chừng khi nước Việt bị tàu đô hộ,họ đã dông ra ngoại quốc hết,như hiện giờ hể đau bệnh là bọn lãnh đạo Việt-cộng chạy qua Mỹ qua pháp chữa bệnh….Có nghĩa là nếu bị mất nước bọ lãnh đạo Việt-cộng có thể ôm của tiền chạy ra ngoại quốc,chỉ tội dân đen Việt,chụi mọi nổi đau khổ. Trước mắt rỏ ràng……Chưa gì hết mà dân Việt đánh cá ở biển đông đã bị tàu-cộng cho người đánh đập,cướp bóc rồi…..rồi khi tàu-cộng đô hộ sẽ thê thảm đến mức nào,rỏ ràng trước mắt nói đâu xa……..Cũng chuyện trước mắt khi tàu-cộng xăm chiếm biển đông!!!! Việt-cộng làm gì? Rỏ ràng họ chạy nhờ tây phương cụ thể là Mỹ giúp họ,tức họ nhờ người mà trước đây họ nghe theo tàu-cộng họ gọi là quân “xâm lược”….rồi giờ tưởng sao họ lại chạy đi nhờ “quân xâm lược” là Mỹ mà một thời họ báng bổ_____ Điều này chứng tỏ hùng hồn là Việt-cộng nghe theo tàu-cộng là sai….Sai 100%….____ đã sai thì sữa,sao việt-cộng không chụi sữa sai? Đơn giản là gì việt-cộng đang ôm của ăn cướp của dân đen trên vài chục tỉ đôla….họ không chụi buông bỏ,quá đơn giản dể hiểu,thì dân đen phải họp lại lật đổ cộng sản chỉ vậy thôi…….Nếu dân đen không làm thì khi mất nước Việt-cộng sẽ ôm của chạy ráo ra ngoại quốc,chỉ có vậy….dân tộc Việt-nam là của toàn dân chứ không phải của bọn đãng cộng sản Việt-nam…..Bọn CSVN chỉ là bọn việt-gian theo tàu,cướp nước thôi…..Nếu toàn dân không họp lại lật đổ bọn này,thì chắc chắn mất nước,VN sẽ trở lại thời kỳ bắc thuộc,rỏ ràng.Tiên trách kỷ trước rồi hậu mới trách nhân,mình phải tự trách mình trước,rồi mới trách người…..rỏ ràng…nay kính.

  9. noileo says:

    Tây phương có những người “tây phương” có những hiểu lầm, nói sai về cuộc chiến tranh tự vệ của Việt nam chống lại cuộc xâm luọc của Trung cộng,

    VN cũng có một số người VN có trò “hiểu lầm” rất bịp bợm, không thua kém, còn có phần “sang tạo” hơn.

    Một trong những trò bịp ấy là cái luận điệu “chiến tranh ủy nhiệm” của chí thức vịt cừu yêu Việt cộng NGuyễn nGọc Giao ở bên Tây, bênh vực cộng sản bênh vực giặc tàu, vu cáo VNCH trong cuộc chiến tranh chống giặc tàu xâm lược là “thi hành chiến tranh ủy nhiệm” hàm ý VNCH đánh giặc tàu cộng sản cho Mỹ

    rồi gần đây trên DCV có nhà trí thức đứng giữa… háng, nick “Lại Mạnh Cường”, học mót chí thức vịt kìu yêu việt cộng NGuyễn NGọc Giao, bênh giặc tàu, vu cáo VNCH là “làm công cụ cho Mỹ ngăn chặn Trung cộng”

    *****

    Hỏi Nguyễn nGọc Giao, hỏi Lại Mạnh Cường, có phải chỉ trong cuộc chiến tranh 1954-1975 vừa qua, VN mới lần đầu tiên chống lại giặc tàu?

    *****

    Bất cứ một người ngoại quốc nào nếu có đọc lịch sử VN cũng biết, bất cứ một người Việt nam nào ở VNCH, dưới nền giáo dục VNCH, cũng biết, “chống giặc tàu xâm lược” là công việc hầu như thường xuyên mà người VN phải làm trong dòng lịch sử hàng nhiều ngàn năm của mình

    chỉ có Việt cộng Hồ chí Minh tội ác, phản quốc, bán nước & bọn cộng sản VNDCCH vong bản ngoại lai tay sai giặc tàu mới rước giặc tàu vào VN, mới “môi hở răng lạnh” với giặc tàu, mới bái giặc Tàu làm cha, làm ông, mới đút đầu vào háng giặc tàu làm tay sai & nội ứng cho giặc tàu xâm luọc Việt nam, chia cắt Việt nam, cắt đất VN dâng cho giặc Tàu

    Như vậy, trong cuộc chiến tranh vừa qua, VNCH đã chỉ làm công việc thường trực của người VN, chống giặc tàu xâm lược.

    Là “cộng sản” hay là “phong kiến” giặc Tàu vẫn là giặc Tàu với dã tâm xâm lược VN .

    Chỉ có Việt cộng, bọn cộng sản Hồ chí Minh, bọn cộng sản VNDCCH, cùng là đồng chí cộng sản với Trung cộng, nhờ sự chống lưng đỡ đầu của giạc tàu Trung cộng mà được làm đầu nậu VN mới quên đi dã tâm xâm luọc của giặc tàu

    *****

    Ngày xưa, thế giới nhỏ hẹp, chỉ có ta và tàu.
    Ngày nay thế giới rộng lớn, không chỉ có ta và Tàu, mà, vào lúc diễn ra cuộc chién tranh, trên Tàu còn có Nga, dưới Tàu còn có Việt cộng Hồ chí Minh & Lê Duản & bọn cộng sản VNDCCH & bọn trí thức cộng sản Lao động chân chính tim đỏ thẻ đỏ tay sai giặc tàu phục vụ giặc tàu chống Mỹ cho giặc Tàu đến người VN cuối cùng, phục vụ giặc Tàu xâm luọc VN,

    Ngày xưa, thế giới nhỏ hẹp, chỉ có ta đánh tàu,
    ngày nay thế giới rộng lớn, còn có “đế quốc” Mỹ, đối địch với Nga cộng, cũng chống Tàu,

    Vậy nếu VNCH liên minh với Mỹ để cùng chống giặc tàu, thì cũng là lẽ thường

    *****

    Như vậy, rõ ràng là vô căn cứ, rõ ràng là bịp bợm cái luận điệu “chiến tranh ủy nhiệm” của Nguyễn NGọc Giao và những con tương cận, rõ ràng là xảo ngôn, là ngụy ngữ cái luận điệu “công cụ cho Mỹ ngăn chặn Trung cộng” của Lại Mạnh Cường và bọn trí thức đứng giữa… háng, hòng xuyên tạc & vu cáo VNCH trong cuộc chiến đấu chống giặc tàu xâm lược, hòng chạy tội & bênh vực giặc tàu và tay sai, bọn cộng sản Hồ chí Minh tội ác phản quốc bán, bọn cộng sản VNDCCH vong bản ngoại lai tay sai giặc tàu xâm luọc VN

    • chửichacs says:

      Cám ơn bác noileo, bác nói làm tôi hả dạ làm sao…
      Cái đám “chí ngủ vịt cừu” này còn lạ gì, “ăn cơm quốc gia thờ ma cs” ở bên Pháp nhiều lắm…
      Rõ chán, thay vì chửi cs, thì chúng chỉ thích chỉ trích VNCH để cho ra điều là mình “ta đây khôn ngoan hơn người” nhưng thực ra thì cuối cùng chỉ cho thấy họ là một lũ hèn “khôn nhà dại chợ” đáng khinh.

  10. vybui says:

    Theo thiển ý, đây là bài viết có giá trị nhất cuả Trọng Đạt!

    Với tôi, giới khoa bảng (không phải giới trí thức) cả Âu lẫn Mỹ đều có chứng tật như nhau: Kiêu ngạo và hèn . Khỏi phải nhắc đến lãnh vực tâm lý vì sao kiêu ngạo, chỉ xin nói tại sao hèn. Cũng như đại đa số đảng viên CSVN và những cảm tình viên cuả họ, sau khi biết mình sai lầm đi theo CS, họ vẫn bám víu vào chiến công tưởng tượng , vẫn “ăn mày quá khứ”, vẫn tự đánh lừa cả người khác lẫn chính họ khi cho rằng họ theo CS để “giải phóng dân tộc”, đem lại tự do, ấm no, hạnh phúc cho toàn dân. Giới khoa bảng Âu-Mỹ cũng hèn kém như thế! Dù biết mình sai, nhưng đã hưởng “vinh quang” từ những cuốn sách, những bài báo (lầm lẫn một thời) trong quá khứ, trừ một số rất nhỏ, mà tôi cho là họ đúng là mẫu trí thức, dũng cảm phản tỉnh! Tuyệt đại đa số còn lại không dám từ bỏ hào quang mà dư luận một thời cống hiến cho họ.
    Giới khoa bảng Việt Nam, một số khá đông ở cả hai phía trong cuộc chiến còn tệ hại hơn. Với tâm lý ‘sùng ngoại”, HỄ NHỮNG ĐIỀU GÌ GIỚI HỌC GIẢ(!) TÂY PHƯƠNG NÓI ĐỀU ĐÁNG TIN, DÙ ĐÓ LÀ CHUYỆN TRONG NHÀ MÌNH, CHUYỆN CUẢ MÌNH!
    Đó cũng là lý do tại sao, chúng ta những người yêu dân tộc, yêu đất nước – đặc biệt những người đã có may mắn sống qua hai cuộc chiến – vẫn còn phải tiếp tục tranh đấu. Cuộc chiến bây giờ là “TRẢ SỰ THẬT VỀ CHO…SỰ THẬT!”.
    Cũng may, thời gian đang ủng hộ nỗ lực cuả chúng ta. Sự thật càng ngày càng sáng tỏ. Những lầm lẫn trong quá khứ đang được phơi bày và được sửa chữa. Nhưng có lẽ phải chờ đến khi chế độ độc tài toàn trị, hậu thân cuả chế độ CS bất nhân, tàn ác ở cả VN lẫn Trung Hoa sụp đổ, lúc bấy giờ giới nghiên cứu lịch sử sẽ không còn bị ngăn trở khi tiếp cận lượng văn bản khổng lồ trong thư khố cuả hai Đảng, hai nhà nước CS ghê tởm nhất trong lịch sử loài người. Lúc đó sự thật sẽ …”cứu rỗi’, ít nhất là dân tộc Việt Nam!

Phản hồi