WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Bẻ lái chiến lược thật chăng?

Hôm qua, trên mạng Đàn Chim Việt và Đối thoại, tôi có bài : ‘Coi chừng! một cuộc đảo chính không tiếng súng‘.  Anh Trần Bình Nam góp ý ngay là tôi tỏ ra bi quan. Theo anh,  có vẻ như Bộ chính trị ở Hà Nội vừa có một quyết định rất hệ trọng trong đường lối đối ngoại, từ bỏ con đường thân và phụ thuộc Trung quốc bằng con đường khác, đó là kết bạn với mọi nước,  một mặt kết thân với Hoa kỳ và các nước Nhật bản, Ấn độ, châu Âu, Úc, Canada …, mặt khác giữ quan hệ bình thường với nước láng giềng lớn Trung quốc và cảnh giác với mọi mưu đồ bành trướng của họ.

Anh Trần Bình Nam  phán đoán là ý kiến mạnh dạn, cứng cỏi của thành phần sỹ quan cao cấp trong đảng Cộng sản đã tạo nên sự thay đổi quan trọng này.

Anh Trần Bình Nam còn cho rằng lãnh đạo khi triển khai sự thay đổi này muốn dành chỗ cho cả những nhân vật được xem là thân Trung quốc, như các ông Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nguyễn Chí Vịnh, nhằm đạt sự đồng thuận cao theo con đường  “chống Tàu cứu nước”.

Anh Trần Bình Nam còn nói thêm rằng qua việc cử trung tướng Nguyễn Chí Vịnh dự cuộc đối thoại cấp cao quốc phòng Việt – Mỹ ngày 17-8, Hà Nội muốn nhắn với Trung quốc rằng đừng hy vọng gì vào các con bài Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nguyễn Chí Vịnh của họ, những người này đang tìm cách xếp hàng vào với đa số “chống Tàu cứu nước”.

Tôi cũng mong rằng những dự đoán của anh Trần Bình Nam là chính xác. Còn gì hay, tốt , có lợi cho đất nước, cho nhân dân hơn.

Nếu quả là như vậy thì Bộ chính trị hiện nay không phải là thấp kém, là thiếu cả ‘tâm‘ lẫn ‘tầm ‘ , là ‘những người lùn‘ về khả năng lãnh đạo, như vài trí thức trong nước đánh giá.

Nếu quả là như vậy thì Bộ chính trị hiện nay đã hiểu rõ về chức năng lãnh đạo, nhất là chức năng lãnh đạo một dân tộc, một đất nước . Đó là phải tìm cho ra con đường tối ưu trong lĩnh vực đối nội và đối ngoại nhằm phát triển bền vững với tốc độ cao trong đồng thuận dân tộc cả trong và ngoài nước.  Do đó lãnh đạo là phải biết lựa chọn hướng đi, quả đoán thay đổi hướng đi khi cần thiết, là biết bẻ lái rẽ ngoặt từ đường mòn đầy cạm bẫy ra đại lộ thênh thang hiện đại của thế giới văn minh.

Sự thay đổi con đường đối ngoại như trên nếu là sự thật hiển nhiên thì sẽ là đại phúc cho dân tộc và nhân dân ta, là điều tốt đẹp cho lãnh đạo đảng dám  từ bỏ ‘con đường Bắc thuộc’  sai lầm, tệ hại trong suốt gần 20 năm qua,  đã làm mất đà phát triển, làm mất thời gian quý báu, phí phạm bao tiền của, tài nguyên của đất nước.

Qua sự thay đổi ngoạn mục này, có thể nói lãnh đạo dần dần có thể chuộc lại một phần những sai lầm nghiêm trọng, kéo dài, tệ hại của 20 năm phụ thuộc vứa qua, khôi phục một phần niềm tin của nhân dân.

Nếu như sự thay đổi đường lối đối ngoại như trên là sự thật hiển nhiên và sâu sắc, những nhân tố gì đã dẫn đến sự thay đổi ấy?

Có thể nói đó là sự trùng hợp của nhiều yếu tố, có những yếu tố nội tại, từ trong nước, có những yếu tố khu vực và toàn cầu từ bên ngoài.

Trong nước, con đường phụ thuộc dại dột đã phơi bày những thảm cảnh chưa từng có. Duy trì định hướng chủ nghĩa xã hội theo Trung quốc mà nội dung chính dẫn đến sự làm ăn thua lỗ nặng nề, phá sản, vỡ nợ của những cơ sở quốc doanh từ lớn nhất đến nhỏ nhất.

Bọn bành trướng trúng thầu hầu hết các công trình trọng điểm về kinh tế : khai khoáng, cơ khí, năng lượng, vật liệu xây dựng,  trồng rừng, giao thông vận tải…Cả vùng chiến lược Tây nguyên có nguy cơ bị hủy diệt cuộc sống trong vũng bùn đỏ bôxít độc hại để thỏa mãn nhu cầu nhôm của nước lớn. Tất cả hậu quả đã phơi bày sự tệ hại, đến người dân thường cũng động tâm và có thể nhận ra trong phẫn nộ cao độ, chưa nói đến sự nổi giận chính đáng của giới sỹ phu đông đảo. Bộ chính trị  không thể không nhận ra ngày càng rõ những hậu quả khủng khiếp nhãn tiền ấy cũng như sự nổi giận xung thiên của toàn xã hội do con đường Bắc thuộc đưa lại.

Trong khi ấy, tình hình thế giới chuyển động. Trung quốc ngày càng tỏ rõ tham vọng phát triển gấp lên để rồi thành siêu cường số một, cạnh tranh với Mỹ. Bắc kinh lợi dụng sự sa lầy của Hoa kỳ ở Trung đông, I-rắc, Ap-ga-ni-stan, sự khủng hoảng tài chính của phương Tây  để thách thức Mỹ. Nhưng họ đã quá chủ quan, duy ý chí, và sai lầm. Họ đã quên lời khuyên của ông Đặng Tiểu bình trước khi nhắm mắt, là Trung quốc hãy lẳng lặng, nghiến răng mà phát triển, trong 50 năm thu hẹp dần khoảng cách, chớ có sớm khiêu khích người khác, khi thế lực quân sự còn yếu kém.

Yêu sách độc chiếm biển Đông, sự huênh hoang về căn cứ tầu ngầm ở Tam Á – Hải nam, dàn hàng trăm tên lửa hướng ra Đài loan… là những hành động khiêu khích ngang ngược, nhưng quá vội, như con hổ con nhe nanh còn non, vuốt còn mỏng.

Và điều quan trọng là Washington đã nhận ra trách nhiệm hàng đầu là bảo vệ an ninh thế giới  cùng loài người tiến bộ. Tình hình I-rắc, Ap-ga-ni-xtan đã tạm lắng. Phài kịp thời ngăn chặn Trung quốc trong tham vọng bá chủ châu Á và toàn cầu, ngay khi nó đang còn “nín thở qua sông”, khi con hổ còn chưa có nanh dài, vưốt nhọn, không thì sẽ muộn.
Từ đó mới có chuyện Mỹ trở lại châu Á, mới có câu nói trầm tĩnh mà mạnh mẽ của bà ngoại trưởng Hilary Clinton “biển Đông là vùng giao thông quốc tế hệ trọng, là nơi gắn bó với quyền lợi quốc gia của Hoa kỳ. Hoa kỳ có trách nhiệm ở vùng này “.

Bà ngoại trưởng còn khẳng định thêm: “Hoa kỳ cho rằng các tranh chấp ở vùng biển Đông cần giải quyết thông qua thương lượng đa phương. Không nước nào được dùng vũ lực hoặc đe dọa dùng vũ lực, mọi giải pháp bằng vũ lực, bằng đe dọa dùng vũ lực đều không có giá trị”. Báo Mỹ cho rằng chuyến đi của bà ngoại trưởng Mỹ sang Hànội tháng 7 -2010 giống như chuyến đi của ngoại trưởng Kit-xinh-gơ sang Bắc kinh cuối năm 1971, mở ra một théi kỳ mới trong quan hệ các nước, làm đảo lộn các mối liên minh. Điều khác nhau là hồi ấy Mỹ bắt tay với Bắc kinh làm Nhật bản và Đài loan  nổi giận và lo, còn nay Mỹ trở lại châu Á, kết thân với Inđônêxia, Singapor, Malaixia, với Việt nam làm cho Trung quốc nổi giận, lồng lộn lên, dọa dẫm, nhưng cuối cùng vẫn buộc phải vào khuôn phép, vì hiểu rõ sức mình là rất có hạn.

Tất nhiên những biển chuyển trên đây trong nền ngoại giao Mỹ, rồi tiếp ngay đó là những tầu chiến Mỹ loại hiện đại nhất vào vùng biển và cặp bến cảng Việt nam, rồi đặc biệt là việc bàn chuyển giao kỹ thuật hạt nhân cho Việt nam  (chỉ dành cho bạn thân tín nhất ) – là những thông điệp mạnh, rõ,  mang tính thời cơ hiếm, hệ trọng, mà Bộ chính trị Hànội không thể không nghiên cứu kỹ lưỡng và quyết định đối sách thích hợp.

Tiếp theo nữa là tháng 10 tới, Bộ trưởng quốc phòng Hoa kỳ đã được Bộ trưởng quốc phòng Việt nam mời đến Hànội dự cuộc họp Bộ trưởng quốc phòng các nước Đông Nam Á, và sau đó là chuyến thăm chính thức đã được dự báo của Tổng thống Hoa kỳ B.Obama.

Rồi  Đại lễ Kỷ niệm Nghìn năm Thăng long, rồi Đại hội đảng toàn quân, Đại hội đảng toàn quốc thứ XI .

Nếu quả thật sự thay đổi đường lối đối ngoại theo hướng trên đây là rõ ràng, chân thật, minh bạch, công khai, thì ắt sẽ phản ánh đầy đủ trong mọi lời nói, mọi hành xử của các nhân vật lãnh đạo  từ đối nội đến đối ngoại, và không thể không có những điều chỉnh cần thiết, rõ ràng, kịp thời, nhằm loại trừ dần những hậu quả tệ hại của đường lối cũ, và đi vào thực hiện ngày càng nhất quán, phù hợp với sự thay đổi mới , mang lại nhiều hứa hẹn tốt đẹp cho đất nước và nhân dân ta.

Paris 18-8-2010

Nguồn: Blog Bùi Tín (VOA)

7 Phản hồi cho “Bẻ lái chiến lược thật chăng?”

  1. ngo nhat nam says:

    Lam nguoi thi kho tranh mac phai loi lam.Nhung biet loi lam ma sua thi moi la kinh trong.Cung”Ngam hay muon su tai troi,Troi kia da bat lam nguoi co than.”Chau la nguoi Viet va chau thuoc long cau”Nam quoc son ha Nam de cu…”Con binh luan chinh tri nhu cac Bac chau hoi kho hieu.Chuc cac Bac luon Khoe viet bai hay cho cac chau tham khao.

  2. nong duc yeu says:

    bon tau cong dang gam nham nuoc vn qua hinh thuc 16 chu vang bon tot boi lu ngu dot cs vn bon lanh dao nay chi la con chot tau cong bon tau dang gam nham vn boi bon nong duc manh la thang tau con gi neu con bon csvn ton tai tren dat nuoc vn thi hoa mat nuoc vao tay tau cong khong xa nhung hang hoa o nhiem chat hoa hoc danh phakinh te vn xam thuc chiem dat va tau cong vao vn khong can visa chung de tau vao dat nuoc lam nhu nha cua bon tau chi khi nao dep sach se bon csvn thi moi tin la con giu duoc nuoc hom nay nhieu bien co hop tac voi my chi lua dao va xoa diu noi oan han cua nguoi dan vn dan toc vn hay dung len dep tan bon csvn buon dan va ban nuoc nay

  3. Vũ Duy Giang says:

    Có người bị CSVN đưa vào thế trận”Thái cực đồ”phức tạp,mà không biết lối ra,nên đã phải cùng”Đồng minh tháo chạy”,hoặc bây giờ cũng có người vẫn chỉ biết”nghĩ sao,viết dzậy”:chửi bới lung tung,chụp mũ”Lê chiêu Thống”(học viết tên này từ người khác!),thay vì tiếp tục làm”thơ(lẩn)thẩn”, hay”dựa cột mà nghe”!Trở lại bài viết của ông BT hy vọng rằng CSVN”Nếu thực sự thay đổi đường lối đối ngoại theo hướng trên đây”(theo giả thuyết của Trần bình Nam)thì thật phúc đức cho đất nước!Nhưng nếu đây chỉ thêm 1 màn kịch của “MA quỉ” để vừa “chấn an”TQ bằng”tay sai”NCV, vừa “thổi phồng”NCV vào TW Đảng(rồi vào BCT,hay chính phủ?),cũng như họ vừa dùng 1 học”giả” VK tuyên bố(trước thềm 1 hội thảo tại Mỹ về Biển Đông của nhóm”VK yêu nước cũ”) rằng HS và TS KHÔNG phải của VN,hoặc nước Á châu nào cả,để cho TQ”nhắc”lại làm bằng chứng(như TQ đã làm với công hàm của Phạm văn Đồng công nhận chủ quyền của TQ ở HS,ngay sau khi TQ chiếm của VNCH)để TQ thè lưởi bò liếm hết Biển Đông!Khi đó,những tay sai”giả”hay thật này của TQ sẽ xếp hàng đợi ở”cổng sau”của TQ(giống như các quan chức CSVN gặp phải VK mỗi khi đi công tác ở nước ngoài!)để hưởng lợi do TQ thải ra!Tuy nhiên,đây cũng chỉ là một trong nhiều”giả”thuyết của thế trận “Thái cực đồ”này!

  4. Le Quoc Trinh says:

    LÃNH ĐẠO BẺ LÁI QUAY MŨI TÀU ?

    Bác Bùi Tín lại tiếp tục lý luận lẩn quẩn đưa mọi người vào một thế trận Thái Cực Đồ phức tạp một cách vô lý.

    Bác thừa hiểu tập đoàn lãnh đạo hiện thời là một loại “NGUỴ QUYỀN” rõ ràng hơn bao giờ hết. Hơn nửa thế kỷ nay họ vẫn ngang nhiên chiếm địa vị độc tôn, không hề thông qua bầu cử phổ thông, không hề được nhân dân tín nhiệm. Mỗi lần họ “bẻ lái, quay mũi tàu” là một thảm kịch cho nhân dân VN. Bằng chứng:

    - 1954: Rước Tàu vào để đánh thực dân Pháp đi đến Cải Cách Ruộng Đất, đấu tố địa chủ thảm sát hơn 100,000 người dân vô tội trong số đó không ít những người từng có công lao kháng chiến chống Pháp và ủng hộ Việt Minh;

    - 1975: Rước Nga vào để đánh đế quốc Mỹ đi đến chiến thắng 30-04-1975 và chiến dịch đánh Tư Sản Mại Bản, ngăn sông cấm chợ, Học Tập Cải Tạo. Hậu quả kinh tế tê liệt, hàng trăm ngàn người bị giam cầm và hàng triệu người vượt biển di tản;

    - 1979: Cầu viện Nga để chống cự Tàu, đưa đến chiến tranh biên giới hai đầu đất nước, hy sinh hàng chục ngàn Thanh Niên Xung Phong và Bộ Đội;

    - Từ 1980 đến nay: rước tư bản đỏ TQ vào xây dựng đất nước theo mô hình Tàu, đi đến dâng đất hiến đảo, nhượng biển, tài nguyên bị băm vằm, rừng xanh bị cày nát, khiến cho lòng dân căm phẫn, vì cán bộ hủ nát, đàn áp dân nghèo, trù dập trí thức;

    Và …bây giờ thì sắp sửa thay đổi mặt nạ, từ CS biến sang Tư Bản để vuốt ve Hoa Kỳ, rước Mỹ vào để ngăn chận ảnh hưởng “làn sóng đỏ tràn từ phương Bắc”. Thật sự mưu đồ này đã được tập đoàn lãnh đạo CS tính toán từ khi khối Liên Xô sụp đổ. Họ đã âm thầm tích luỹ tài sản, đưa con ông cháu cha đi du học ở Mỹ, cốt để tìm nơi nương tựa sau này và vận động thế lực tài phiệt Mỹ.

    Kết luận: Tập đoàn lãnh đạo VN có thay đổi chiến thuật chiến lược liên tu bất tận, có thay đổi “chiếc mặt nạ” đều đều chính là để mưu đồ bám lấy chiếc ghế quyền lực, từ đời ông cho đến đời con cháu. Họ có bao giờ được người dân tín nhiếm bầu lên đâu mà họ phải hy sinh cật lực vì dân, vì nước. Bác Bùi Tín thừa hiểu chuyện này mà.

    Bây giờ sau khi đối thoại với một ông Trần Bình Nam nào đó bác lại mập mờ tự hỏi: phải chăng họ đang bẻ lái, quay mũi tàu ? Bác làm tôi thất vọng hết sức, rốt cuộc tinh thần “tôn thờ lãnh tụ, cầu mong lãnh tụ thay đổi” của tư tưởng phong kiến hãy còn rơi rớt trong tâm khảm Bác.

    Muốn đấu tranh cho tự do, dân chủ trước tiên những con người tự nguyện tiên phong như Bác hãy chứng tỏ một sức mạnh “độc lập, quả cảm và tự tin”, bác không làm chủ được niềm tin của bác thì làm sao làm chủ được lá phiếu trong bầu cử ?

    Thân chào bác,

  5. Nguoi Viet says:

    Bác Bùi Tín có vẽ hơi vội vàng khi đưa ra nhận định.Còn bác Trần bình Nam thì hơi chủ quan.
    Hãy bình tỉnh quan sát thật thấu đáo rồi mới viết 2 bác ạ

  6. Thực tình chúng ta chưa thể vội hi vọng những điều ông Bùi Tín và ông Trần Bình Nam đặt dấu hỏi cho cái Bộ chính trị cộng sản VN đã quay mũi lái? Mặc dù bị sức ép của các tướng lĩnh cứng cỏi tiến bộ trong nước. Đây chỉ là một chiêu thức “nín thở qua sông” của nhóm bộ sậu Mười-Anh-Mạnh và mấy con tốt đen Vịnh v.v…Nên nhớ rằng Vịnh là nhân viên của Cục tình báo Hoa nam Trung quốc, một kẻ điệp viên 2 mang. Còn Mạnh thì đã ngậm sâm Tàu ô bao nhiêu năm nay rồi. Với Mười – Anh cũng vậy. Đây chỉ là “một bước tạm lùi để mười bước tiến” sau này. Bởi chúng ta phải thấy một sự thực hiển nhiên rằng: Bàn tay con bạch tuộc Trung quốc đã thò ra khắp mọi miền đất nước ta từ vùng biển đến đồng bằng núi cao…Một ngón đòn cực kì thâm độc ngấm ngầm dần vào máu của cơ thể VN ta. Nó hủy hoại tiêu diệt các tế bào trong cơ thể từ từ…Mà cái gốc thì ở tận trên nóc nhà Ba đình: Bộ chính trị. Kẻ thù của chúng ta không dễ dàng bỏ cuộc đâu. Chúng đang bày mưu tính kế với các bộ sậu trong cái Bộ chính trị cộng sản VN. Cứ để cho các ông Mĩ sang “dạo chơi” ở cảng biển VN đi, cứ hội họp phát biểu ầm ĩ đi,…Còn bọn Bắc kinh cứ âm thầm xây dựng các căn cứ quân sự, cả nơi giấu tàu ngầm, sản xuất tên lửa chống hạm đội, máy bay xe tăng đời mới nhất v.v…đợi thời cơ thuận tiện đã! Chính cái câu nói của tay Nguyễn Chí Vịnh về chuyện: “Quả đấm thép” là đây đấy! Không phải của anh VN đâu, đừng có mà mơ. Hiện tại nếu nói như ông Trần Bình Nam “trách” ông Bùi Tín là “bi quan” thì sai to. Ông Bùi Tín không bi quan chút nào.Ông ấy nhận định rất đúng đó(Bài viết: CUỘC ĐẢO CHÍNH KHÔNG TIẾNG SÚNG”) Tất nhiên trong bài này:” BẺ LÁI CHIẾN LƯỢC THẬT CHĂNG?” những ý kiến của ông đưa ra là mong muốn Bộ chính trị sẽ “biết nghe ra”(?)mà quay đầu về với dân tộc khi còn chưa muộn. Cái chân lí: “Quay đầu là bờ” rất chí lí. Nhưng liệu các bố già này có biết nghe ra không hay chỉ là ngón đòn “cáo giả chết”?

    • Hoanh Son says:

      Thật ra bây giờ giới lãnh đạo VN không thể quay lại với Mỹ vì TQ đã nắm kinh tế và chính trị ,những cái bắt tay hay đi thăm Mỹ chỉ là những cách mà TQ nhờ đàn em đi thay để xem Mỹ muốn giở trò hay có những âm mưu nào trong kế hoạch chống TQ.Trong quá khứ dân tộc VN là nạn nhân trong việc tranh giành thế lực của các cường quốc,nếu có những tranh chấp ở biển Đông hay xung đột ở Đông nam á trong thời gian tới thì dân tộc VN sẽ là nạn nhân trực tiếp hay sẽ là tên lính xung kích trong việc bành trướng của TQ ?

Phản hồi