Bác Đại Tá
Viết cho những người Việt đã một thời chọc trời khuấy nước.
Không ai gọi ổng là đại tá. Chính vợ con, bạn bè ổng cũng không gọi ổng là đại tá. Ổng là người bác trong họ của tôi, cùng khóa với cha tôi, nhưng cha tôi tử trận khi còn là trung úy. Lớn lên tôi nghe người ta kể lại, và qua các cuốn hồi ký về chiến tranh Việt nam, tôi biết ông bác tôi rất can trường và rất đứng đắn, chưa bao giờ mang tiếng tham nhũng như một số sĩ quan cao cấp khác. Bởi sự kính trọng đó tôi luôn luôn gọi ổng là bác Đại Tá.
Thật khó đoán được tuổi của bác, tôi chỉ căn cứ vào tuổi của cha tôi biết bác cỡ trên dưới 75 tuổi. Bác ốm quá, tay chân như còn xuơng với da, nhưng bác còn sáng suốt chưa lú lẫn, dù bác rất ít nói gần như không nói. Thỉnh thoảng cuối tuần tôi đến thăm bác và chở bác đi ăn sáng. Lên xe đến ăn phở trong thành phố rồi về mất khoảng hơn một giờ, nhưng bác chỉ nói khi tôi hỏi mà thôi, giá sử tôi không hỏi thì bác cũng không nói.
Có lần tôi hỏi hàng ngày bác làm gì. Bác trả lời nho nhỏ, đâu có làm gì. Có lần tôi hỏi, người ta ca tụng bác đánh giặc giỏi lắm có phải không, bác cũng trả lời nho nhỏ, họ nói mà. Thế là tôi cũng chịu, không biết thêm gì về bác, chỉ biết qua các cuốn sách tôi đã đọc được đó mà thôi.
Tuy bác trả lời, đâu có làm gì, nhưng tôi biết bác làm nhiều việc. Từ sáng sớm bác đi bỏ báo. Về nhà trước 7 giờ sáng, bác dẫn hai đứa cháu ngoại đi học. Khoảng 9 giờ bác đi bỏ bánh bột lọc do bác gái làm, cho các quán ăn. Hai ba giờ chiều bác đến trường đón hai đứa cháu về nhà. Ngoài những giờ qui định đó, bác làm vườn. Nhà bác vườn khá rộng, đủ thứ rau, và nhiều loại cây ăn quả. Tôi đến nhà thường ra vườn gặp bác.
Bác gái, vợ của bác Đại tá, là người đàn bà Bắc rất đảm đang. Khi đến Mỹ bác chuyên làm bánh bán cho các nhà hàng Việt Nam trong vùng. Trái với bác Đại tá, bác gái lúc nào cũng vồn vã và nói rất nhiều. Nhiều lúc tôi phải lên tiếng thanh minh cho bác Đại tá. Có lần nghe bác nói bác Đại tá lái xe kém quá, lúc nào cũng đi trên lane của người khác. Tôi cực lực thanh minh, theo cháu thì bác Đại tá lái xe rất cẩn thận, không bao giờ có chuyện chạy trên lane của người khác, tại bác ngồi trong xe nhìn không rõ thấy vậy thôi, chứ ngay như cháu còn trẻ đây, nhưng lái không an toàn như bác Đại tá. Bác gái nhìn tôi có vẻ hoài nghi lời nói của tôi.
Tôi thường đi cửa bên hông nhà vào vườn sau để gặp bác, có khi đứng một hồi lâu nhìn bác đang ngồi bất động bên gốc cây nhìn đám rau cải. Hình như bác thích ở ngoài vườn hơn trong nhà. Thấy tôi thường gọi bác Đại tá có lần người con gái lớn của bác hỏi tôi đại tá với đại úy ai lớn hơn, tôi im lặng. Chị nói tiếp, ông cắt cỏ cho nhà chị nghe nói trước kia ổng làm tới đại úy, nay cũng già yếu rồi,
Có lần tôi đến cửa chưa kịp bấm chuông nghe tiếng bác gái la ồn ào trong nhà, hình như bác đang nói về việc bỏ bánh. Tôi vào thì bác gái phân bua, cháu nghĩ làm như thế có giết người không, loại bánh hạng nhất, ổng lẫn ổng quờ quạng, tính tiền loại hạng hai cho chủ quán, thế thì còn làm ăn cái gì, có một việc nhỏ mà không làm được, thì làm ăn cái gì nữa, ôi làng nước ôi, khổ cái thân cho tôi quá. Tôi thấy bác Đại tá vẫn im lặng như không có gì quan tâm.
Nhưng một lần làm tôi bực mình nhất, và tôi không đến nhà bác Đại tá nữa. Lần đó là bữa giỗ, bác gái có báo cho tôi biết, và trưa đó tôi đến nhưng trễ vì có cuộc họp ở hãng. Tôi đến thì mọi người khách đã ra về. Vào nhà thấy hai chị cùng bác gái và mấy cháu nhỏ đang xúm xít xem cuốn Paris by night, còn bác Đại tá đang rửa một bàn chén đầy. Tôi buột miệng, sao hai chị không rửa cho bác Đại tá. Một chị trả lời nho nhỏ, có mấy cái chén mà, ổng bảo để ổng rửa. Bác gái mời tôi ăn, tôi phải nói láo đã ăn ở sở do chủ hãng đãi nhưng phải đến sợ bác la. Tôi bực bội ra xe về.
Đã nhiều lúc tôi định nói cho hai chị biết hai chị có người cha anh hùng, đáng quí trọng, nhưng sao cả nhà đều xem thường có vẻ khinh bỉ ổng quá vậy, nhưng thấy bác gái người quắc thước hơi dữ dữ tôi lại không dám. Hãng tôi dời sang tiểu bang khác, tôi đi theo.
Năm năm sau có dịp tôi về Cali ghé thăm nhà thì bác Đại tá không còn ở đó nữa. Tôi đến nhà người con gái lớn của bác, gặp bác gái đang trông nom mấy đứa cháu ngoại. Tôi mới biết bác Đại tá đã vào nursinghome.
Bác dùng xe lăn ra phòng khách thăm tôi. Bác đi không được, nhưng vẻ mặt vẫn tỉnh táo. Bác cho biết bây giờ không còn làm việc gì được nữa, xin vào đây nằm cho yên thân. Bác dửng dưng, nhưng tôi bật khóc thành tiếng.
© Nguyễn Liệu
© Đàn Chim Việt
Chú thích: hình sử dụng trong bài chỉ mang tính minh họa.
Tôi là người bạn ngày còn đi học với vợ của ĐT PVL ở ĐaLạt, tên Phan thị KIm Phụng. Bà vợ của ông PVL là người Phan Rang, nói giọng Nam, nhỏ tuổi hơn ông Liễu đến 13, hay 15 tuổi. Bà Liễu là người đàn bà rất nhu mì, ăn nói nhỏ nhẹ và rất ít nói. Bà Liễu đã mất trước ông Liễu có lẽ gần 10.
Tôi chỉ là một người bạn thân. Nay tôi thấy ông Phong Điền đã rủa người đã chết một cách độc ác nên tôi có đôi dòng đính chánh cho bà vợ của ông Liễu. Tôi mong rằng nếu có người biết con cái của Ô/B PVL thì nên cho những người con này biết là ông Nguyễn Liệu có thể viết bài này không đúng sự thật hoặc là ông Nguyễn Liệu đã viết về 1 ông Đại Tá nào khác nhưng ông lại đưa tấm hình của ông PVL lên diễn đàn để người khác hiểu lầm?
Mong ông Nguyễn Liệu lên tiếng đính chánh dùm những điều tôi viết ra ở đây đúng hay sai ?
Đọc bài viết của ông và tấm hình của ĐT Phạm văn Liễu làm tôi thắc mắc.
ông PV Liễu làm phó cho ông HC Minh, mà trong buổi đại hội tai San Jose Ô Liễu lên phát biểu quá giờ ấn định sang giờ nói của ông Minh. Ô Minh trẻ hơn ông Liễu bốn năm tuổi nhưng bù lài ô Minh học cao hơn ô Liễu bốn năm năm. Nhưng giữ lễ là chính, địa vị càng cao càng phải giữ lễ,tôn ti . Đây chỉ là một vài điểm nhỏ. Làm cách mạng là phải tính cơ may thành bại vì nó liên quan đến đại cuộc, vận mệnh của qúôc gia và toàn dân, phải tính liệu sức mình và sức đồng bọn, có ba bốn người mà làm như thế là vô mưu, là mạo hiểm vô cùng. Tất cả hai ông nay đã về cõi miên viễn, như giấc chiêm bao.Cả hai ông Minh, LIễu đều là cấp chỉ huy sáng giá của QLVNCH.
Cá nhân tôi rất ngưỡng mộ ông Lương văn Ngọ đã đứng ra tổ chức buổi lễ tưởng niệm này, Ưu ái và thuỷ chụng với đồng đội, với thượng cấp dù đã âm dương đôi ngả.
Chào bạn Thuy; tôi không biết bạn; nưng có lẽ bạn cũng không biết tôi trong nhiều bộ măt chìm nổi,và đường hướng khá c nhau; Nhưng chúng ta dấn thân cho ĐẠI CUÔC thì tình anh em lại khắng khí hơn tình QUÂN NHÂN còn trong nước.
Vì YÊU NƯỚC;YÊU DÂN nanh em hy sinh trong không có dựa vào một thế lực nào hết.
Chúng ta cũng không bắt găp được thời cơ; vì bị động ở bên ngnoài làm lộ bên trong.
Nếu Bình; thì Ông Tướng chỉ có tiếng nhưng không có HÙNG. Nhưng thời CHIẾN thì một thằng BINH NHÌ có cách cũng làm nên THỜI CUỘC.
Cuộc khởi nghĩa giữa anh em từ Mỹ; qua Pháp; qua Nhật là tiểng BOMBS của THÀNH THÁI đả NỔ; và có lịch sử ngày mai.
Cuộc chiến VIET NAM chưa kết thúc: NHƯNG CHÚNG TÔI TIN: ĐẠO ĐỨC THẮNG GIAN TÀ.SỰ THẬT THẮNG GIẢ DỐI,và TÌNH THƯƠNG SẼ THẮNG OÁN THÙ.
18 nam truoc khi toi dat chan den My tren cac bao chi tieng Viet tai USA luc do thi co dai ta PVL chup mu CS bua bai nhung ai khong tham gia to chuc cua ong Hoang co Minh ke ca cac vi chong cong nhiet tinh truoc 1975. Nay doc bai nay thi theo toi day la qua bao danh cho ong ta.
BÀN CỜ TƯỚNG :
LẠC NƯỚC HAI XE ĐÀNH BỎ PHÍ.
ĐƯỢC THỜI MỘT tốt CŨNG THÀNH CÔNG.
Hai con XE là hai con CỜ quan trọng,và tối quan trọng trong bàn CỜ; hai con tung hoành ngang dọc trong bàn cờ; mà không cần LUẬT: TƯỢNG ĐIỀN; MÃ NHẬT hay PHÁO CÁCH; mà con XE nó chạy liền liền khi gặp TRỞ NGẠI VẬT trước mặt nó; nó có thể đạp lên đè bẹp đối phương. Thế mà khi vận nước đã hết; thì chỉ có một thằng TỐT què cũng vào DINH ĐỘC LẬP làm mưa làm gió !
Oh hô !
THỜI LAI ĐỒ ĐỂU THÀNH CÔNG DỊ.
SỰ KHỨ ANH HÙNG ẨM HẬN ĐA !
Nhưng cái chết đơn giản của ĐT Phạm văn Liễu trong ngày giỗ 49 ngày tại Hội CỰU TÙ NHÂN CHÁNH TRỊ đã có tôi trong hàng ghế Đầu danh dự,và lời phát biểu HÙNG HỒN đã khiến cho quan khách : QUÂN;DÂN;CÁN;CHÍNH/VNCH phải suy gẫm…lại mình:
NHÂN SINH TỰ CỔ THÙY VÔ TỬ
LƯU THỦ ĐAN TÂM CHIẾU HÃN THANH.
Xưa nay thử hỏi ai không chết;
Lưu lại lòng son với sử xanh.
Cái chết của cựu Đại tá Phạm văn Liễu tuy đơn giản; nhưng nó đem lại TINH THẦN của người CHIẾN BINH VNCH luôn luôn hy sinh vì DÂN mà TRANH ĐẤU; chứ không vì bạo quyền mà đấu tranh.
Buổi lễ 49 ngày chỉ có sự hiện diện của aí nữ của cựu ĐT Phạm văn Liễu; và người em gái là Phạm thị Kim Chi với giọng nghẹn ngào đầy Ý-NGHĨA.
Lịch sử vẫn còn đó; anh Liễu đã ra đi… nhưng rồi chúng tôi cũng phải ra đi…để đòi lại: HÃY TRẢ TÔI SÔNG NÚI.
ban. nhat nheo !
Toi co the dong y voi ban cau dau, nhung cau ” nguy hiểm hơn là ngưòi vô đạo đức khoa tay mú võ trên chính trường.” toi hoan toan khong dong y va cho rang ban hoan toan sai hay noi dung hon ban nguy bien cho bon vua gian vua ac .
Bang chung rat ro rang , ke tu ho chi minh cho toi nay llanh dao cong san tu Thu T uong , chu tich dang chu tich nuoc xuong den tan cung chu tich :phuong, xom , lang, xa, toan la mot phuong : “vo dao duc khoa tay mua vo tren chinh truong ” vi vay ma nuoc VN ngay nay moi mat dat, mat bien , mat dao. Dan VN thi mat tu do , mat doc lap voi Tau cong .
Mien Nam truoc 1975 , tuy cung co nhung ” nguoi ngu xuan tren chinh truong ” va cung co nhung ” ten gian tham vi quyen loi “, nhung so voi bon. vc, thi su gian ac cua can bo cong san gap tram ngan lan hon ho nua
Bang chung ro rang , mien Nam truoc 1975 khong he mat mot tac dat , va ngu dan VN duoc tu do , doc lap khong he phai lay luc , hay chuoc tien cho bat ky ai de duoc di luoi ca noi hai phan VN .
Ban can than khi phat bieu nhung dieu sai quay tren dien dan tu do , vi co nguoi se nhin ra
Cám ơn ông Nguyen Giao đã sửa lại tên Nguyễn văn Liễu là Đại Tá Phạm văn Liễu . Nếu đúng là Đaị Tá PVL vừa mất ơ viện dưỡng lão SF cách nay khoảng 2 tháng và ông có viết cuốn sách “Trả lại ta sông núi” (nếu tôi nhớ không lầm) , ông làm Tổng giám đốc nha cảnh sát ngày xưa (tôi không nhớ năm nào) thì tôi biết rất nhiều về gia đình của ông.
Bà vợ của ông PVL là người Phan Rang, nói giọng Nam và là người vợ rất hiền lành , ít nói. Khi qua Mỹ năm 1975, gia đình định cư ở Sacramental.
.Người đạo đức nhưng ngu xuẩn trên chính trường vì đã giúp những tên gian tham quyền lợi thì còn nguy hiểm hơn là ngưòi vô đạo đức khoa tay mú võ trên chính trường.
Cuộc đời nó là như vậy ,nhiều người làm Tướng làm Tá… trong chiến trường khôn ngoan anh dũng kiên cường ,nhưng khi về với vợ con mẹ già lại ngoan ngoãn vâng lời nhường nhịn ,nhường nhìn quá đâm họ nhờn mặt.thế mới tội.nhiều khi có trường hợp Chồng có chức có quyền trong sạch hết lòng vì nhiệm vụ Vợ lạm dụng ,cơ hội , đầu cơ ,tham nhũng..nó thường xảy ra.
KG tac gia Nguyen Lieu:
Ten dung cua nguoi trong buc anh thu 1 la Pha.m Va(n Lie^~u.
Nen rat can than khi goi ten nguoi minh ki’nh & ne^?.
Nguyen Giao
San Diego, CA
Xin cam on tac gia ve bai viet cam dong nay. Dung la co nhung gia dinh da quen mat la cha, ong cua ho, nhung chien si VNCH, da co mot thoi la nhung anh hung cua dat nuoc, that dang buon thay.