WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Một bước chuyển thật chăng?

(Suy nghĩ  nhân một bài mới đăng trên báo Đảng)

Biển Đông cuộn sóng, quân xâm lăng truyền kiếp lại đang táo tợn, dồn dập, thách thức sự tồn vong của đất nước và thách thức  nhân phẩm mỗi người Việt Nam chúng ta.

Trong không khí vừa sục sôi sục căm giận vừa lo âu của dân chúng, bài báo  Những bước đi có tính toán…, (ký tên Tấn Vũ) xuất hiện trên Báo điện tử của ĐCSVN có thể xem là một bước ngoặt rất mới, rất có ý nghĩa trong quan điểm và thái độ của Đảng đối với sự xâm lấn của Trung quốc và với toàn bộ mối quan hệ Việt-Trung.

NẾU (xin được nhấn mạnh chữ nếu) những lời này là nhận thức và quyết tâm thật sự của Đảng để biến thành hành động trong thời gian tới thì biết đâu đây chẳng là một tín hiệu đáng mừng về một sự chuyển đổi, cho thấy khả năng hồi sinh hiếm thấy của Đảng trong cuộc hồi sinh của Dân tộc, sẽ kết lại thành dinh lũy phòng thủ kiên cường khi Dân tộc đã đứng bên bờ vực.

Tại sao việc nói đúng sự thật và có dũng khí của một bài báo thôi lại đáng quan tâm đặc biệt như thế? Vì đó là báo Đảng, một Đảng mà cách xử sự trước họa xâm lăng từ phương Bắc lâu nay cứ mềm yếu triền miên, bưng bít sự thật, tôn kẻ xâm lăng làm láng giềng tốt, đồng thời đã có những bằng chứng về sự không song hành, không đồng bộ giữa lợi ích của Đảng và lợi ích Dân tộc. Tình hình đã đến nước khẩn trương như hiện nay thì thiết tưởng không gì tốt hơn là phải nói thẳng, nói thật với nhau mong góp phần làm sáng tỏ nhận thức chung trước những thời cơ và hiểm họa của đất nước.

1/ Sự khiếp nhược trường kỳ gây đau thương vĩnh viễn cho Dân tộc

Tình hình xã hội lâu nay bị dồn nén đáng ngai. Anh láng giềng phương Bắc to xác nhưng tham lam và xấu thói bao năm nay cứ đeo cái mặt nạ “láng giềng hữu nghị” để xục xạo khắp đất nước ta, cài cắm khắp nơi, bủa vây tứ phía, xiết gọng kìm toàn diện…, nay đã đến lúc hắn chuyển thế trận, vứt phăng cái mặt nạ thân yêu giả tạo ấy cho đỡ vướng, để tiện việc hành xử một cách côn đồ cấp tập.

Dân đã nhìn thấy nguy cơ từ lâu và nóng lòng chờ đợi, trong khi những người cầm quyền thì đi đâu cũng đội lên đầu 16 chữ vàng , hớn hở tuyên truyền về hữu nghị và thắng lợi, nhộn nhịp phát triển nhiều hợp đồng, gia tăng nhiều mối quan hệ rất nguy hiểm, có ai lên tiếng báo động thì bảo “ an ninh vẫn ổn định, chẳng có gì mới”, ai biểu tình giữ nước thì đuổi học, cho Công an bắt bớ, nhốt vào nhà tù…Quân đội không bảo vệ được ngư dân nghèo đánh cá trên lãnh hải của mình, lại bảo quân đội không can thiệp vào chuyện dân sự , quân đội trốn ở đâu khi tàu nước ngoài ngang nhiên xâm nhập hải phận nước mình để đánh phá, cướp bóc? Tất cả sự đầu hàng khiếp nhược ấy được núp dưới chiêu bài “chiến thuật mềm”, kiên trì đàm phán song phương, ngoại giao hòa bình, giữ tình hữu nghị làm vốn quý (!)…

Vẫn biết cách ứng xử ở đời phải có cương có nhu, không quên ta là nước nhỏ. Nhưng điều khôn ngoan ấy không đồng nghĩa chút nào với sự khiếp nhược, đầu hàng.

Ông cha ta, thuở xưa nước ta còn nhỏ bé và nghèo lắm, nhưng đối với anh “kẻ thù truyền thống” phương Bắc ta đã biết phối hợp cương-nhu rất đúng quy luật. Bình thường thì xã giao hữu nghị, song cứ “kính nhi viễn chi”, chứ không được chui hẳn vào vòng tay của họ. Nhưng khi họ giở thói xâm lăng thì ta phải đổi ngay cách ứng xử, đi thẳng từ cấp độ 1 lên cấp độ 3 của sự kiên cường:

- cấp độ 1: dám đánh
- cấp độ 2: đánh thắng
- cấp độ 3 : đánh thắng đến mức quân thù phải khiếp vía, phải trọng ta và phải sợ không dám bén mảng nữa. Ta chỉ trở lại giao hảo (đúng với tầm một nước nhỏ) sau khi đã đánh tan ý đồ xâm lược.

Nay xem ra sự ứng xử vừa qua của nhà nước ta (hãy nói từ sau cuộc chiến 1979 trở lại đây) thì thấy độ “kiên cường” luôn nằm ở dưới “cấp độ 1”, nên kết quả thật đáng buồn, đã không dám thắng thì không có chiến thắng đã đành, lại cứ thua từng phần . Kẻ địch tât nhiên chẳng những không sợ, không trọng mà còn khinh ta hèn, họ càng nuôi chí xâm lấn, mỗi ngày một táo tợn hơn. Kinh nghiệm của ông cha bị một lớp con cháu thời Cộng sản vận hành ngược lại nên kết quả cũng lộn ngược.

Còn hèn và nhục nào hơn khi báo chí “lề phải” không dám đưa tin biểu tình một cách xứng đáng mà còn bôi nhọ rằng đây là sự “tụ tập” chỉ đi ngang qua cơ quan của Trung quốc (như vô tình hoặc vì sợ sệt), và khi được giải thích thì đã tự giải tán? Người đưa tin như thế thật không xứng đáng là một công dân nước Việt chứ nói gì danh hiệu cao quý của một nhà báo? Còn hèn và nhục nào hơn mang danh Hiệu trưởng một trường mà cấm và đuổi học sinh viên đi biểu thị lòng yêu nước? Họ định “giáo dục” cho thanh niên điều gì đây, định dạy môn “cừu học” thay cho môn “công dân giáo dục” chăng? Tấm hình chụp em bé biểu tình chống Trung quốc ngày 12-6-2011 chẳng biết có gây cho các nhà giáo dục ấy một chút cảm xúc?

Sự nhu nhược quá mức chẳng những làm mình bị thua thiệt biên cương, tài nguyên, chẳng những làm nhục nhân dân, mà điều nguy hiểm hơn cả là sự khiếp nhược của nạn nhân đã nuôi dưỡng ý chí xâm lược của đối phương ngày một lớn hơn.

Chịu thua một lần là trút thêm khó khăn cho lần sau, và cứ thế ngày càng thêm khó. Khi sự leo thang lên đến nấc cuối cùng, thì mọi sự thương lượng đều đã muộn.  Nếu để họ dồn đến đường cùng chẳng còn gì mà thương lượng, thì còn cách gì ngoài  cách làm chiến tranh để tự vệ? Khi ấy kẻ hèn sẽ bị giết chết nhưng chết trong tư thế là kẻ tội phạm gây chiến. Hiện nay một mặt họ vu cáo “Việt nam xâm lược”, một mặt khiêu khích ở Biển Đông chính là cái bẫy như vậy, vừa thôn tính ta vừa đổ được tiếng ác cho ta. Bài báo nói trên của tác giả Tấn Vũ trên trang mạng ĐCSVN đã vạch rõ được mưu mẹo rất hiểm ác này. Thế là đã tỉnh. Tóm lại chính sự nhu nhược cũng góp phần vào nguy cơ nổ ra chiến tranh. Muốn ngăn chiến tranh không gì bằng phải cứng rắn ngay từ đầu.

Trung quốc đang tiến tiến hành một chế độ Thực dân kiểu mới cực kỳ hiểm độc. Chiến thuật của họ là cứ lao thẳng vào nơi ta hoàn toàn có chủ quyền (cả trên đất liền và lãnh hải), thế là biến nơi không tranh chấp thành nơi có tranh chấp. Có tranh chấp thì thương lượng song phương. Song phương thì họ dùng sức mạnh ép chia đôi vùng tranh chấp ấy, hoặc cùng khai thác. Cưa đôi 50-50 là công bằng nhá ! Cứ thế vết dầu loang sẽ dần dần biến tất cả biển trời của ta thành biển trời của họ.

Ta là nước yếu hơn, nhưng ta có lý lẽ, hợp công pháp quốc tế, nên phải tận dụng mọi thuận lợi để đương đầu với kẻ khổng lồ tham lam bất chấp. Trong lĩnh vực này Bộ Quốc phòng đã có những chủ trương rất khó hiểu. Dứt khoát không để mình bị đơn độc trước anh khổng lồ, nên cần những cuộc đàm phán đa phương và quốc tế hóa (chỉ sợ ai đó đã bán cho họ thật rồi thì về pháp lý khó mà đảo ngược).

Nước nhỏ muốn chống sự chèn ép của nước lớn buộc phải liên kết, nhất là liên kết với nước lớn khác. Tuyên bố “không liên kết với nước này để chống nước khác” thì nghe có vẻ hợp đạo lý nhưng là thứ đạo lý tự diệt, khác nào dâng đất nước cho kẻ thù. Liên kết để phòng thủ, để tự vệ chứ không tấn công ai, đó là quyền của mỗi dân tộc. Nếu dùng thứ đạo lý ngụy biện tự diệt ấy để khước từ liên kết với Hoa Kỳ thì sao lại chấp nhận “hợp tác chiến lược” với Trung Quốc, tức hợp tác chiến lược với chính kẻ xâm lược? Chính vì có mối liên kết chiến lược với Trung quốc nên Trung Quốc mới tuyên bố “Ai xâm phạm Việt nam cũng tức là xâm phạm Trung quốc, Trung quốc có nghĩa vụ can thiệp” ! Sao Đảng ta lại gửi trứng cho Ác như thế? Nếu lời tuyên bố kia là của Hoa Kỳ từ một hiệp ước phòng thủ thì Trung Quốc dễ gì dám gây hấn như hiện nay?

Đâu có phải cứ liên kết là nghĩa là hiếu chiến, là không yêu hòa bình, trái lại có liên kết đúng mới đề phòng được chiến tranh. Nếu có sự hợp tác chặt chẽ với Hoa Kỳ trong lĩnh vực kinh tế-kỹ thuật-văn hóa-du lịch quanh vùng Cam Ranh thôi thì sẽ chặn được bàn tay gây hấn của Trung quốc  mà chưa cần động đến súng đạn. Như vậy mới là yêu hòa bình và yêu nước, và giữ gìn được mọi tình hữu nghị nữa. Tại sao cứ tìm chính kẻ xâm lược để trao thân gửi phận? Đã tự gài nước mình vào thế kẹt đó thì có tuyên bố mạnh mẽ nghìn lần cũng vứt đi. Đến đây tôi thấy ý kiến của Cù Huy Hà Vũ mới là cứu nước và chính xác : liên kết với Hoa Kỳ là mệnh lệnh của thời đại ! Chẳng trách Hà Vũ bị bắt ngay !

Nói ta phải tự kiềm chế để khỏi mắc mưu khiêu khích thì chỉ đúng một phần, còn như nói thế để bó tay thì không chấp nhận được. Họ dùng những phương tiện bán vũ trang hoặc vũ trang trá hình như “hải giám, ngư chính…”, những hình thức dân sự trá hình để gây thiệt hại về người và của cho ta, thì ta chưa thể chính thức dùng hải quân can thiệp là đúng , nhưng chẳng lẽ ta là kẻ bị hại lại không nghĩ được hình thức đối phó nào hữu hiệu tương xứng hay sao? Khi đối chọi với những kẻ thù ngắn hạn như Pháp và Mỹ những tố chất biến hóa tài tình ấy trong ta có thừa, nay trước “kẻ thù lịch sử” Trung quốc, vừa là đồng chí vừa là anh em,  thì những ưu điểm ấy biến đi đâu hết cả, để quanh đi quẩn lại cứ bắt bà Nguyễn Phương Nga quay mãi một điệu hát cũ? (câu trả lời xin xem phần sau) . Khi “nắn gân” thì hai bên phải nắn gân lẫn nhau, ăn thua ở sức mạnh tinh thần hay sự bạc nhược chứ đâu nhất thiết phải dùng súng đạn?

Thực tiễn đã quá đủ để nhà giáo Hà Văn Thịnh kết luận: hãy vứt vào sọt rác cái tình “hữu nghị” vẫn rêu rao với 16 chữ vàng. Tôi xin thêm: Và vứt luôn vào sọt rác cả cái “chiến lược mềm” đầu hàng, khiếp nhược mà một thế lực trong Đảng lâu nay vẫn viện ra để trấn áp mọi tiếng nói yêu nước tỉnh táo trong và ngoài Đảng!.

Đối mặt với chủ nghĩa bành trướng bá quyền ngông cuồng, kiên định và ác hiểm của Trung quốc thì đối sách gọi là “khôn ngoan”, đặt hữu nghị lên trên, mềm dẻo trường kỳ… giữa hai đảng Cộng sản, chưa biết vô tình hay hữu ý, chỉ tiếp tay cho kẻ xâm lược, dẫn đến nỗi nhục nghìn đời, đau thương vĩnh viễn cho Dân tộc.

2/ Đồng hành cùng lợi ích Dân tộc

2a/  Mấy lời xin thưa trước:

- Chủ nghĩa bành trướng hung hãn và hiểm độc ở tầm thế giới, như bài báo của Tấn Vũ vừa mạnh dạn phân tích, đã đặt đất nước Việt nam ta trước một thử thách muôn ngàn khó khăn. Muốn thoát khỏi mối hiểm họa có thể làm tiêu tán Dân tộc  thì yếu tố tiên quyết không gì thay thế được là SỰ CỐ KẾT TOÀN DÂN TỘC THÀNH MỘT KHỐI ĐOÀN KẾT VỮNG CHẮC , giữa những khối quần chúng đa dạng trong Dân tộc với bộ máy đang cầm quyền đất nước mà thực chất là đảng Cộng sản.

- Muốn có sự đồng thuận vững bền để cùng lo một việc quá lớn thì LỢI ÍCH CỦA ĐẢNG PHẢI HOÀN TOÀN NẰM TRONG LỢI ÍCH DÂN TỘC nếu Đảng còn muốn tồn tại, hơn thế tồn tại như một lực lượng lãnh đạo.

- Yếu tố quyết định tiếp theo của sự đoàn kết là phải thành thực để TIN CẬY nhau, không thể nghĩ một đằng nói một nẻo, rồi nói một đằng lại làm một nẻo khác nữa.

- Vì hiểu nhu cầu sinh tử của một khối đoàn kết là phải thật thà trung thực nên tôi xin mở lòng mình bằng sự nói thật, mặc dù tôi biết rõ  mình đang sống trong một môi trường mà sự NÓI THẬT hoặc là điều cấm kỵ, điều liều mạng, điều ảo tưởng, điều điên rồ mất trí, hoặc là một kẻ bất thường đáng nghi, một kẻ ngớ ngẩn đáng chê cười!

Khó mà tìm ra một người nói thật, nhất là nói thật chính trị, nói nửa câu cũng phải uốn lưỡi,lựa lời. Những sự thật tôi viết ra đây có điều đã thành nhận thức chung, có điều mới là lượm lặt chưa thể sàng lọc kỹ càng, chỉ như một gợi ý tham khảo, nhưng tất cả đều là sự thật.

Mỗi người đọc tôi đây coi tôi là loại gì tùy ý, chỉ một câu tôi tự nhủ lòng: Sống mà không còn nói thật nữa thì sống làm gì? Cứ nói quanh co suốt một đời thì khổ lắm, Một dân tộc không thể cố kết nhau bằng sự nói thật thì dù đông đến trăm triệu người cũng chỉ là một đám hỗn độn, rời rạc. lừa đảo lẫn nhau, làm mồi cho chủ nghĩa lưu manh cơ hội hủy diệt. Cú nói thật đi, vượt qua cơn vật vã nói thật nhất định sẽ đến một thế giới tốt đẹp hơn.

2b/ Về lòng tin hiện nay:

- Dân tin Đảng không? Khi chưa cầm quyền, Đảng ở một phia với dân, dân tin lắm, và yêu nữa. Từ khi nắm quyền, người có quyền cứ triển khai các mục tiêu “xây dựng Chủ nghĩa Xã hội” đến đâu là khổ dân đến đấy. Con SÂU tham nhũng nào càng bự thì càng ca ngợi Mác Lê, càng nói đạo đức Bác Hồ. Đảng viên bên dưới còn nhiều người tốt nhưng càng lên cao sự tốt càng giảm đi. Nhà văn Phạm Đình Trọng cứ mở Tivi nhìn thấy ông Tổng Bí thư hoa chân múa tay là phải nhìn thấy “nỗi ngán ngẩm ngày thường” , dân chúng cứ nhìn thấy mặt quý vị lãnh đạo là muốn tắt Tivi. Vậy là có tình trạng Dân rất ngán Đảng.

- Đảng tin Dân không? Người dân giải thích vì sao Đảng bị Trung quốc o ép mà khi Dân đứng về phía Đảng biểu tình chống Trung quốc thì Đảng cho Công an bắt bớ, chính vì Đảng đề phòng Dân hơn đề phòng kẻ thù xâm lược, để cho chúng biểu tình lỡ chúng chống Đảng thì sao? Giữa hai cái xấu Đảng phải chọn cái ít xấu hơn là bá quyền Trung quốc.

- Xã hội hiện nay đang chịu 2 áp lực lớn : Trong nước thì kinh tế suy thoái, giá cả leo thang, tài chính kiệt quệ. Ngoài Biển Đông thì Bành trướng o ép. Người ta lo sợ khả năng Đảng sẽ bán bớt Biển Đông để lấy tiền vực kinh tế trong nước, thế là “lấy khó khăn giải quyết khó khăn” , phải đề phòng bọn bán nước dám tán tận lương tâm thế lắm!

- Trước cảnh tượng hàng ngàn dân chúng vược qua nỗi sợ Công an để biểu thị lòng yêu nước chống quân bành trướng, có người thì hồ hởi, mong cho số người tham gia đông hơn nữa cho bọn bành trướng biết lòng dân Việt nam. Nhưng có người thũng thẵng đưa lời can:  Đông vừa vừa thế thôi, đông quá Đảng sợ Dân chủ, sợ bạo loạn, sợ mất chủ nghĩa Xã hội, Đảng lại mời các đồng chí Trung quốc sang dẹp loạn thì xe tăng nó nghiền dân mình ra bã! Nghe mà đau lòng.

Khi sự nghi kỵ đến mức như thế thì việc xây dựng một khối đoàn kết “vững như thép gang” đủ sức chống xâm lăng từ nước khổng lồ quả thực không đơn giản. Nhưng tôi dám nói hết những sự thật này vì tôi không tuyệt vọng trước những tâm trạng ấy, xin có lời bàn ở cuối bài.

2d/ Những liên kết do lợi ích

Tại sao Bành trướng Trung quốc xâm lấn đất nước mình mà đảng CSVN cứ phải bám lấy Trung quốc? TS Nguyễn Thanh Giang thì giải đáp bằng cả một một bài viết dài giải thích :vì  theo Tàu tuy mất nước nhưng còn hơn theo Mỹ thì mất ghế! Ghế quan trọng vì gắn với lợi quyền.
Dân quán nước thì chẳng cần lý luận chỉ đọc Bút Tre:

Từ hồi sụp đổ Đông Âu
Đảng Ta không bám Đảng Tàu thì…toi!

Đề tài cái ghế Chuyên chính Mác Lê gắn với lợi quyền thống trị thế nào thì đã quá phong phú, đầy những dẫn liệu từ thâm cung bí sử, chẳng cần nói lại ở đây.

Tôi chỉ xin nói thêm một điều là nạn NGOẠI XÂM (bành trướng Trung quốc) và NỘI XÂM ( đàn SÂU tham nhũng, độc tài, cửa quyền, áp bức dân chúng) ở nước ta vốn cùng một nguyên nhân phát sinh.

Ảo tưởng Mác-Lê ở quy mô một nước là “chủ nghĩa tập thể”, ở quy mô quốc tế thì sinh ra “thế giới đại đồng” , tất thẩy cứ muốn tập trung vào một khối lớn để tự quản lý lẫn nhau , và tin như thế là chẳng còn kẻ thống trị nữa, quyền lực sẽ tự tiêu vong.

Nhưng tập thể hóa mà không có cơ chế Dân chủ và Pháp trị thì kẻ cầm đầu là Đảng của vùng ấy sẽ tự tung tự tác, lạm quyền mà sinh ra “một bầy SÂU nhỏ SÂU to” , rồi thành kẻ những NỘI XÂM chiếm mất quyền làm chủ của dân, dân có nước mà cũng như mất nước.

Ở quy mô “quốc tế đại đồng” mà coi nhẹ biên giới quốc gia (trong gia đình đại đồng Xã hội chủ nghĩa Việt Nam vẫn gọi Anh cả Liên xô và Chị hiền Trung quốc), thì nước lớn sẽ nuốt nước bé sinh ra nạn bá quyền Cộng sản như Liên xô, Trung quốc. Việt nam bị chui tụt vào vòng tay của bà “chị hiền Trung quốc” chính vì bị mê hoặc bởi cái ảo tưởng đại đồng phi quốc gia ấy, nay đã ngập sâu từ mấy chục năm, “chị hiền” tham lam đâu có chịu nhả “thằng em” ra.

Ai cũng biết một câu tuyên ngôn cơ bản nhất của đảng Cộng sản là:  Ngoài lợi ích của nhân dân, của dân tộc, Đảng không có lợi ích gì khác ! Và quả thực đã có thời kỳ lý tưởng, có những nhân vật lý tưởng đã trung thành với đạo đức ấy, nhưng suốt dặm đường dài mấy ai thoát khỏi sự nhào nặn của con quái vật Lợi Quyền?

Ngày nay lực lượng Công An thì nêu khẩu hiệu “Chỉ biết còn Đảng còn mình” !. Lực lượng Quân đội thì trước hết phải trung với Đảng rồi mới đến Dân, coi Quốc hội trước hết của Đảng rồi mới “cũng là của Dân” !. Chỉ chừng ấy thôi đủ minh họa cho độ chênh giữa giữa dòng ưu tiên Lợi ích của Đảng và dòng ưu tiên Lợi ích của Dân. Dân tộc là thể ổn định và trường tồn, lợi ích Dân tộc là mặc nhiên khách quan. Đáng lẽ  lợi ích của Đảng phải theo đó mà phù hợp, nếu có phù hợp cũng ở vị trí thứ hai, phát sinh. Nhưng cả hai lực lượng vũ trang đều đưa yếu tố thứ hai thành thứ nhất, xép lợi ích Dân tộc thành yếu tố thứ hai phải thích nghi theo ! Chừng nào lợi ích của Đảng còn xếp lên trên thì không bao giờ có khối đoàn kết dân tộc chân chính, nếu có cũng chỉ là khiên cưỡng, áp đặt, buông sự áp đặt ra là vỡ. Chính vì thế Đảng luôn tự hào tuyên bố về khối đoàn kết do Đảng lãnh đạo mà thực chất trong lòng vẫn sợ , vẫn không dám tin vào lời tuyên bố bố ấy của mình, cứ phải nuôi một bộ máy khổng lồ để giám sát dân.

Ảo tưởng “đại đồng” nơi quốc tế hay “tập thể hóa” nơi quốc nội của Mác-Lê đều là một cơ chế phi dân chủ, à uôm, phi luật pháp, là cái ổ phát sinh nạn độc tài và tham nhũng ở những cấp độ khác nhau. Muốn giải phóng nhân dân khỏi độc tài quốc nội hay giải phóng nước Cộng sản nhỏ Việt Nam ra khỏi bá quyền Cộng sản Trung quốc đều cần dùng đến DÂN CHỦ và PHÁP TRỊ (cả luật quốc tế) mới “giải nô” được. Riêng Trung quốc gốc gác đã có máu bá quyền Đại Hán, sau lại được sự tiếp tay của tư tưởng bá quyền Cộng sản nên thành bọn bá quyền bình phương, nó đang bành trướng nhanh như thổi, trở thành hiểm họa cho cả thế giới.

Bầy SÂU trong nước và bá quyền Cộng sản Trung hoa chính là chị em sinh đôi, cùng một mẹ đẻ ra, mang cùng dòng máu gia trưởng Mác xít phi dân chủ và duy lợi, gắn kết với nhau cũng là tự nhiên. Chỉ cần khảo sát mấy năm gần đây, những hiện tượng cho thấy Lợi ích của Đảng không phù hợp với Lợi ích Dân tộc cũng không ít. Tuy vậy những con SÂU nào chưa nguội hẳn dòng máu Dân tộc thì máu của nó còn là máu pha, vẫn còn cơ hội tìm về lợi ích Dân tộc, nhất là có lúc nó nhận ra có bám theo “chị hiền” thì cũng cam phận tôi đòi vong bản.

Trong hai đợt biểu tình chống Trung quốc xâm lược năm 2007 và 2011, những người có tư tưởng dân chủ đều mừng vì nhân dân đã thức tỉnh trước nguy cơ bị xâm lăng và thức tỉnh nhận ra vai trò công dân phải làm chủ đất nước của mình, các anh em đó coi cuộc biểu tình là sự hồi sinh của dân tộc sau bao năm im ắng, chìm đắm. Họ tiếc rằng cơ hội ấy không phát triển tiếp được để đẩy mạnh những tiến bộ xã hội. Nhưng lực lượng “chỉ biết còn Đảng còn mình” lại coi các cuộc biểu tình ấy là điều xấu cần trấn áp, và họ mừng là đã trấn áp được để nó không phát triển ra. Cùng một sự việc nhưng người của Dân thì gọi nó là cơ hội và tiếc rằng chưa phát triển, người của Đảng thì coi nó là tiêu cực và mừng rằng đã dẹp được yên. Vậy “cơ hội vàng” của bên này lại chính là “thảm họa đen” của bên kia và ngược lại. Ước vọng ngược nhau bởi quyền lợi trái ngược nhau. Nếu còn như vậy thì không thể có những  thời cơ hay thảm họa chung cho cả Đảng và cho Dân tộc. Hai dòng lợi ích trái chiều nhau làm sao có thể tạo nên khối đoàn kết để chống xâm lăng. Sự bất hòa ấy chính là thời cơ vàng cho kẻ xâm lược.

Xem như vậy đủ thấy bức tranh liên kết lợi quyền còn nhiều dằn vặt vô cùng phức tạp.

d/ Mấy lời tóm lại

Chủ đề mà tác giả Tấn Vũ qua bài  Những bước đi có tính toán…, đã gợi cho tôi dòng suy nghĩ miên man về số phận dân tộc mình, trước hiểm họa của mưu đồ bá quyền Cộng sản-Đại Hán quá ư tàn bạo và nham hiểm, mà nguy thay, họ đã đi được một bước khá dài.

Làm gì đây để cứu Dân tộc ra khỏi nguy cơ? Muốn làm gì trước hết cũng phải tìm sức mạnh ở khối đoàn kết toàn dân tộc. Đảng thì bảo khối đoàn kết ấy luôn luôn có rồi, dưới sự lãnh đạo của Đảng. Nhưng theo tôi một khối đoàn kết vững chắc, đồng tâm, đủ sức đương đầu với hiểm họa hiện nay chưa có. Chẳng những chưa có mà muốn hình thành được cũng còn muôn vàn khó khăn.

- Làm sao đặt lợi ích của Đảng nằm dưới và hoàn toàn phù hợp với lợi ích Dân tộc?
- Làm sao để ngày càng nhiều người biết thành tâm và dũng cảm nói sự thật, sống với sự thật?
- Làm sao toàn dân biết thức tỉnh nhìn nhận đúng nguy cơ và sức mạnh của Dân tộc mình?
- Làm sao biết tạm gác lại mọi khác biệt để tập trung đối phó với lực lượng ngoại bang xâm lược?
Chưa thể một lúc giải quyết hết mọi nguyên nhân tận gốc. Nhiều việc còn phải gỡ dần. Tự nhiên tôi thấy hai chữ”đồng bào” thật quá thiêng liêng, người trong một nước…

Để đất nước lần này rơi vào tay kẻ Bành trướng phương Bắc thì mọi việc đánh dấu chấm hết, không chỉ những chiến công gần đây mà những trang sử vàng chống Bắc thuộc suốt 4000 năm cũng đổ xuống sông xuống bể , những Hưng Đạo Vương, Nguyễn Huệ… sẽ khóc giống nòi, dân tộc này sẽ mất hết quyền tự chủ, “mỗi việc mỗi lời” cũng để cho người ta “dắt tựa trâu bò”!
Nạn Bắc thuộc mới do bá quyền Đại Hán và bá quyền Cộng sản chập lại thì muôn đời không thoát khỏi.

Lời cuối tôi khẩn thiết đề nghị các cấp chính quyền hãy trả lời sự “nắn gân” dân tộc anh hùng chúng ta bằng sự biểu dương truyền thống đoàn kết giữ nước, để khỏi làm nhục cha ông chúng ta. Ít nhất là tiếng nói xứng đáng của báo chí, là sự bình đẳng xứng đáng của quý vị mỗi khi làm việc với đối tác Bắc phương, là sự dừng ngay việc xâm lấn kinh tế, văn hóa, dân cư…của họ đang triển khai trên khắp đất nước, và  một sự trả lời rất có ý nghĩa là thả ngay, ít nhất 2 người : Cù Huy Hà Vũ và Điếu Cày mà tinh thần yêu nước chống xâm lược của họ đã thành tiêu biểu. Nếu được trả tự do trong tình thế này tin chắc họ hiểu ý nghĩa thiêng liêng của nghĩa cử , và biết phải làm gì để đáp ứng xứng đáng lòng yêu nước, bảo vệ đất nước mà mọi người mong đợi.

Bài viết của Tấn Vũ trên báo Đảng, cùng với những phát biểu mới mẻ gấn đây của ông Lê Đức Anh, ông Nguyễn Tấn dũng…về tinh thần chống xâm lấn , giữ vững chủ quyền, bảo vệ đất nước liệu có thể báo hiệu một bước chuyển gì chăng?

***

Có thể tôi đã mở lòng ra như một kẻ vô duyên, hay như “gái góa lo việc triều đình”.

Nhưng từ đêm nay tôi không còn xấu hổ với dòng máu đang chạy trong huyết quản tôi, không còn phải cúi mặt mỗi khi nghĩ  đến những thế hệ sẽ ra đời sau tôi mấy chục năm, mà số phận họ thế nào tôi chưa thể hình dung được.

Chỉ biết, xin các bạn hãy cùng tôi cầu chúc cho những thế hệ Việt hậu sinh ấy được muôn ngàn lần tự do và hạnh phúc.

Đà Lạt 14/6/2011

© HSP

© Đàn Chim Việt

15 Phản hồi cho “Một bước chuyển thật chăng?”

  1. khaymouk says:

    minh la nuoc nho chia chac quyen lon voi cac nuoc lon de ho co the bao ve quyen loi cua ho va cua minh la nen lam, nhung khong the chia cho nuoc muon xam chiem minh vi lam the minh se mat tat ca
    quyen loi lan chu quyen lanh hai.

  2. Nguyễn Mãi Quốc says:

    Việc đầu tiên trong công cuộc chống ngoại xâm là CSVN phải minh bạch tất cả những công hàm, văn thư, hiệp định mà bọn cướp CSVN đã ký kết với Tàu cộng, phải không các cô chú Cò????? Muốn toàn dân chung sức chống ngoại xâm, mà che dấu, lén lút ký những hiệp định mờ ám sau lưng toàn dân, thì tôi nghĩ người nào tham gia quân đội đánh nhau cho bọn cướp CSVN là dại dột!!!! Phải để cho toàn dân VN xem xét những việc gì đã và đang xảy ra cho quê hương của họ, sau đó toàn dân sẽ quyết định HOÀ hay CHIẾN. Khi chính người dân đã quyết định CHIẾN, thì sự hy sinh của toàn dân mới mang ý nghĩa. Nếu không, thì mọi hy sinh chỉ là vô ích và chỉ để cho một nhóm nhỏ cai trị lợi dụng mà thôi!!! Bài học lịch sử VN thời cận đại vẫn còn sờ sờ trước mắt. Chúng ta, toàn dân VN, quyết không dại dột hy sinh cho những gì mờ ám, lén lút, để làm những con cừu hy sinh cho con cháu của bọn cướp CSVN ung dung thụ hưởng tài sản mà cha mẹ chúng đã cướp được từ máu và nước mắt của nhân dân VN.

  3. xuan Huong says:

    THIÊN THƯ
    ĐỊNH PHẬN

    TRÍ THỨC LÀ NGUYÊN KHÍ QUỐC GIA

    NGÀN NĂM THĂNG LONG
    (1010-2010)

    LÒNG ĐẤT BAO DUNG TUỒNG HƯNG PHẾ
    TÌNH NGƯỜI GẮN BÓ NGHĨA TỒN VONG
    MỆNH TRỜI ĐỊNH PHẬN VUÔNG TRÒN
    NGUYỆN THỪA
    NGUYÊN KHÍ HÙNG VƯƠNG
    VỮNG BỀN
    BÁCH DÂN TRĂM HỌ VỖ YÊN
    NON SÔNG TOÀN VẸN TỔ TIÊN ẤM LÒNG

    LẬP XUÂN CANH DẦN-2010
    XUÂN HƯƠNG
    doithoai.com

  4. Doan Trang says:

    Ha si Phu da qua NGAY THO Khi tin tuong vao mot bai bao cua TAn Vu tren bao Cong san .de tu do tin rang bonlanh dao Cas se duong dau cung ran voi Trung Cong . Thuc te cho thay bonlanh dao Bac bo bo da cam tam lam tay sai cho tau COng tu lau. Chuyen chung dan ap nguoi bieu tinh va gio nay van bat giam nhung nguoi chong Trung cong nhu Diau cay cho thay chung hen ha nhu the nao .. truoc quan thay Trung Cong
    . Ha si Phu moi day cung da tin tuong su tot lanh cua Truong Tan Sang .. cho ong Sang se diet tru bay sau trong Bo chinh tri trong khi ong Sang chua co hanh dong gi cu the,, chi co ” danh vo mom ” noi nhung loi tot lanh trung nghia !!!!
    Ha si Phu da den giai doan lu lan roi, khong con sac ben trong chinh tri nhu ngay xua nua,, dang buon thay !!!

  5. Nga My Son says:

    Hồn Nước

    Sông núi tủi tổ tiên giận sục sôi
    Nhập nô tài lại xuất lũ vô tài
    Ôi hèn mạc đất dày lên quỷ đỏ
    Ngậm đau thương quằn quại tháng ngày dài

    Sông núi hận bạc đầu khô quằn quại
    Nén tủi nhục căm hờn thấu trời xanh
    Thâu chính khí giữ gìn trong bốn cõi
    Vén cơ trời cởi trói ải Nam Quan

    Vén cơ trời cởi trói ải Nam Quan
    Mở mang lại cõi bắc lên Dương Tử
    Mở đường sống hải đảo oai hung dậy
    Bao linh khí bừng bừng dậy hiên ngang

    Thắp nén hương mười phương gọi hồn nước
    Ôi anh linh tổ quốc đến ngàn sau
    Hồi chuông dậy cờ lau muôn vạn thắng
    Rạng giống nòi dựng chung phép cơ màu
    Quang Nguyên
    Jan 09, 2011

    Thề Giác

    Thân viễn xứ gặm nhắm tháng ngày dài
    Hồn phiêu lãng đếm biên cương từng mức
    Lên non cao Lão Sơn khóc miệt mài
    Xuống biển rộng Hoàng Sa lòng bức sức

    Ôi đất Việt nội thù bọn nô tài
    Đem cơ đồ ngàn năm chuyện đen đỏ
    Bán nàng Kiều qua xứ lạ tay sai
    Cõi trần gian nghe nhục bầy ghẻ chó

    Còn tây nguyên rừng thiêng kêu oằn oại
    Nơi thắt lưng đau thốn những linh hồn
    Mẹ Việt ơi sinh thằng con bất hiếu
    Làm Việt gian bán đứng cả giang sơn

    Thề nước non nguyện cứu nòi giống Việt[1]
    Cùng vũ trụ nhân ái bầu khí hòa[2]
    Cho tỏ tường kim cổ muôn dân biết
    Giống Lạc Hồng nguyên khí chảy gần xa

    Giống Lạc Hồng nguyên khí chảy gần xa
    Nền văn minh lập trước bọn nhà Hán
    Nết nhân nghĩa thắng bao triệu gian tà
    Hồi cố quốc Đại Việt lại bừng sáng

    Hồi cố quốc Đại Việt lại bừng sáng
    Trang sử xanh dòng sửa hiền lại thơm
    Cõi biên cương vững vàng cờ chính nghĩa
    Quét giặc thù như quét thứ cỏ rơm

    Thân viễn xứ gặm nhắm tháng ngày dài
    Hồn phiêu lãng đếm biên cương từng mức
    Lên non cao Lão Sơn khóc miệt mài
    Xuống biển rộng Hoàng Sa lòng bức sức

    Quang Nguyên
    Jan 10, 2011

    [1] Mượn ý Lý Đông A
    [2] Mượn ý Lý Đông A. Ngũ Đại thề nguyện: 1.Thề giác biện chứng lớn. 2.Thề tu tính mệnh ta. 3. Thề bênh loài người yếu. 4. Thề yêu nòi giống Việt. 5. Thề cùng vũ trụ hoà.

  6. Tô huy cơ says:

    Trong không khí vừa sục sôi sục căm giận vừa lo âu của dân chúng, bài báo Những bước đi có tính toán…, (ký tên Tấn Vũ) xuất hiện trên Báo điện tử của ĐCSVN có thể xem là một bước ngoặt rất mới, rất có ý nghĩa trong quan điểm và thái độ của Đảng đối với sự xâm lấn của Trung quốc và với toàn bộ mối quan hệ Việt-Trung.
    Trước mỗi hiên tượng mỗi người một ý , việc bài viết của Tấn Vũ tôi không có ý như ông Hà sĩ Phu …” có thể xem là một bước ngoặt …” như ông viết !. Tôi chưa bao giờ thấy có cái gọi là sự lãnh đạo của đảng vì thực tế khi chế độ quân chủ bị xóa bỏ thì nó chỉ bị thay bằng chế độ chủ tịch chủ ( hoàng đế kiểu mới )mà thôi . Các hoàng đế mới rất láu cá nấp dưới cái danh là đảng để quyền lực thì vô hạn độ lúc lợi thì vơ vào cá nhân mình ( lãnh đạo sáng tạo , tài tình ) hại thì đổ cho đảng, cho cấp dưới không triệt để thấu triệt chủ trương – luôn luôn cho là đúng – của cấp trên !.Hiện tượng Tấn Vũ viết bài trên có thể nghĩ theo nhiều góc độ khác nhau , hoặc ông ta viết theo lệnh của ( hoặc Lê đức Anh , hoặc của Đỗ Mười – hai người vẫn thao túng hoàn toàn cái gọi là đcs VN – ), hoặc ông ta còn một chút liêm sỉ nào đó nên đã viết theo một bước ngoặt mới nẩy sinh trong lương tâm của chính ông ta ( y như Đổng trọng Vĩnh , Nguyễn văn An , Tô Hải …v…v…) thôi . Chúng ta đang ở thập kỷ thứ hai của thiên niên kỷ thứ ba , thế giới đã hoàn toàn phẳng bởi Net do MỸ . Với một chế độ Tự do , Dân chủ ưu việt , với đồng $ lưu và lưu thông cho toàn thế giới , với 11 tâù sân bay ( khiến biên giới Mỹ phủ khắp toàn cầu ) Mỹ đã đánh sập Liên Xô mà không khoe khoang , biến Tầu thành đại công trường gia công cho nhu cầu của dân Mỹ …Vậy thì Obama có quyền nói :” Điều mà những người hoài nghi không hiểu là mặt đất đã chuyển dịch bên dưới họ — rằng những luận điểm chính trị cũ rích đã làm hao mòn chúng ta từ bao lâu nay không còn thích hợp nữa…
    Đối với những người lãnh đạo khác trên thế giới đang tìm cách gieo mầm xung đột, hoặc đổ lỗi và qui trách nhiệm cho phương Tây về những thói hư tật xấu trong xã hội của họ – hãy nhớ rằng dân tộc của quí vị sẽ đánh giá quí vị về những gì quí vị xây dựng chớ không phải là những gì quí vị phá hoại. Đối với những kẻ bám lấy quyền lực nhờ vào tham nhũng, dối trá và bịt miệng những người bất đồng chính kiến, hãy biết rằng các người đang đứng sai chổ trong lịch sử; nhưng chúng tôi sẽ đưa tay ra nếu các người muốn thả lỏng nắm đấm của mình….”
    điều đó có nghĩa trật tự thế giới là trật tự mà người Mỹ có thể hình dung….Sự kiện Biển đông là sự kiện bọn Hán gian và Việt gian bị “ diễn biến hòa bình “ làm lộ bộ mặt phản dân hại nước cuả chúng. Chúng sẽ lĩnh đủ luật nhân quả mà chính chúng đã gieo nhân khi chiến tranh xẩy ra .

  7. Lão Quét Chùa says:

    “… Nhưng khi họ giở thói xâm lăng thì ta phải đổi ngay cách ứng xử, đi thẳng từ cấp độ 1 lên cấp độ 3 của sự kiên cường:
    - cấp độ 1: dám đánh
    - cấp độ 2: đánh thắng
    - cấp độ 3 : đánh thắng đến mức quân thù phải khiếp vía, phải trọng ta và phải sợ không dám bén mảng nữa. Ta chỉ trở lại giao hảo (đúng với tầm một nước nhỏ) sau khi đã đánh tan ý đồ xâm lược.
    …”
    Lão ngu suốt ngày quanh quẩn sân chùa, kiến thực hạn hẹp, nhưng nghĩ còn 1 cách thứ 4 nữa là “Làm sao cho tự nó đánh nó”, cho bọn khựa nó ở nhà chơi trò Tam Quốc Diễn Nghĩa với nhau, thì bấy giờ hãy áp dụng 1 trong 3 phương án trên.
    Già rồi, đầu óc hơi lẩn thẩn… để Lão ngu này sắp xếp lại ý rồi sẽ viết 1 bài hầu bà con.

    • Thày Chùa says:

      Tôi can lão (quét chùa), viết có mấy dòng mà đã “lú”, bây giờ định viết cả 1 bài hàng vạn chữ thì “bằng tra trấn dã man ĐCV” còn gì nữa.

      “Biết mình biết người” thì “trăm trận đánh trăm trận thắng” còn chủ quan khinh địch như lão quét (lá đa) sân chùa chưa kịp ra “quân” đã chạy “ỉa ra quần”.

      Tôi can ông, hãy chịu khó quét sân chùa, lau chùi hố tiểu, hố xí cho sạch để khách thập phương tới lễ Phật ấy là cũng góp phần đánh (thắng) quân bành trướng bá quyền Trung Quốc.

      Mô Phật! Phù hộ cho lão (quét rác này) này đỡ chứng khùng, kẻo nó mà viết 1 bài “tưng tửng” thì chết độc gỉa ĐCV còn gì nữa!

      A-di-đà-Phật!

      • Sư di động says:

        A Di Đà Phật, chùa mạng của bần đạo không cần thày cũng không cần lão quét lá !
        A Di Đà Phật !

      • Thích Thích Thật. says:

        Mô Phật! Nhà Chùa không có thày chùa (sư, sãi) lất ai người quét (sân), dâng hương cúng Phật.

        Cái anh chàng “đầu trọc giang hồ” (Sư Di Động) kiếm cơm (khất thực) bằng lối “giang hồ xã hội đen” chắc?

        Bá ngọ cái tay “giang hồ đầu trọc” định giở thói cộng sản đuổi sư sãi ra khỏi chùa!

        Mô Phật!

  8. TTLân-Paris says:

    Ông HSP lạc quan hơn tôi rồi đó. Bao nhiêu lần trong đời ông, Đảng đã nói một đằng làm một nẻo mà ông HSP vẫn còn dễ tin. Nếu nói là ông tin vào lời của Tấn Vũ thì còn nghe được, vì ai cũng biết rằng ngay trong guồng máy ĐCSVN đã bắt đầu có nhiều chia rẽ! Cũng phải mong là cũng còn vài thành phần ‘có chút lương tâm’ hay ‘còn chút tự ái dân tộc’! nhưng vẫn chết run trứơc Ba Đình, mà mấy thằng chóp bu Ba Đình thì lại chết run trứơc TC! Chúng nó đáng liếm giày cho những ngừơi xuống đường biểu tình chống TC.
    Tôi chỉ sợ đây lại là một thủ đoạn của cha con xhcn TC và VC, giàn trận giả để cho cả hai bên dân sùng sục nổi dậy, để tóm cổ bỏ bót hết các anh đòi Dân Chủ, Tự Do, Chủ Quyền vv…Chứ chúng nó đã dâng hiến TS, HS cho Tàu cộng từ lâu rồi còn mẹ gì dám đòi lại ‘của cống hiến’ cho quan thầy???? Đã có ai trong đám những nhà đấu tranh đòi Dân Chủ, Tự Do, Nhân Quyền lên tiếng? Hay đã thấy bóng giáng một đại diện nào cho các đoàn thể, tôn giáo, công đoàn nào ra mặt trong buổi xuống đường? Dù lá cờ Đỏ đây đó trong vụ biểu tình có làm tôi gai mắt, tôi vẫn thấy thưong cho những thanh niên phất phơ cờ Đỏ tửơng là như vậy sẽ an toàn, ai dè đâu cũng đựơc lôi một cách hung bạo về bót mần việc! Có nghĩa là sao? CA đựơc lệnh bắt và chà đạp lên chính cờ của nứơc CHDCVN, là coi đất nứơc không có ký lô nào cả trứơc quan thầy của chúng!!! Các vị tranh đấu cho DC, TD, tránh mặt là phải dù có không sợ tù bót vì đựơc thế giới để ý đến cho đi nữa, ra mặt thì cũng lọt lào bẫy của Ba Đình, và con dao hai lữơi đó sẽ hổ hởi vỗ ngực rằng các đối lập đã về hùa với đảng ta mà đồng thời tóm cổ đựơc cả đám những ai đi theo họ biểu tình! Tôi chỉ có một phương thức “Tin ĐCS thì đổ thóc giống mà ăn”!

  9. xin thanh that cam on nhung dieu tam huyet ,tran tro cua Ong ,qua dung nhu cua NGUYEN TRAI da viet :van nuoc co khi thinh khi suy song hao kiet luc nao cung co .xin cui dau cau nguyen cho HON THIENG SONG NUI hay linh thieng dan dat con dan dat viet thoat khoi hiem hoa cua bac trieu va nan doc tai dang tri .cuoi cung xin cau chuc cho HA SI PHU suc khoe doi dao ,tri luc duoc tiep tuc minh man sang suot vi theo chau nghi hon luc nao het ,van menh dan toc rat can nhung nguoi con giau tam huyet nhu Ong .XIN TRAN TRONG KINH CHAO !

  10. Ngan Ha says:

    Muon chong ngoai xam Trung Cong ,,phai giat sap che do noi xam Viet Cong.. khong co cach nao hon,,
    Dung truoc nguy co bi ngoai bang xam lang, thay vi nha nuoc VC ho hao danchung bieu tinh va chuan bi tinhthan chong xam lang thi chinh quyen khon nan don mat VC lai ngan chan bieu tinh va danh dap nguoi di bieu tinh chong TrunG Cong xam luoc..That la tan cung cua su khon nan hen ha
    Dan saigon va Ha noi da co 2 lan dien tap bieu tinh trong hai ngay 5 va 12 thang 6 lam nuc long dong bao trong va ngoai nuoc
    Can them vai chuc cuoc dien tap bieu tinh nua la dan co du suc manh quat do chinh quyen ban nuoc vc hien tai,, Diet noi xam VC xong roi moitinh chuyen chong ngoai xam Trung Cong duoc,,
    Bao da noi len roi, van nuoc da den roi,, Ngay sup do cua che do khon nan Vc cung sap den roi,, tien su bon ban nuoc khon nan..

Leave a Reply to Nga My Son