Một cuộc cách mạng bất bạo động cho VN
Trong trả lời phỏng vấn của BBC ngày 26/8 vừa qua, Tiến sỹ Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng viện nghiên cứu phản biện độc lập (IDS, đã tự giải thể) ở Việt Nam, thừa nhận 70 năm sau khi Việt Nam giành được độc lập “những mục tiêu dân giàu nước mạnh, những mục tiêu về độc lập dân tộc, kể cả những mục tiêu về dân chủ chưa đạt”. Mặc dầu vậy, trước câu hỏi thế thì Việt Nam có cần một cuộc cách mạng toàn diện mới hay không, ông nói: “Tôi rất ghét cách mạng, tôi chỉ thích tiến hoá mà thôi. Bởi vì các cuộc cách mạng, nhìn suốt lịch sử thế giới, đều là các cuộc cách mạng vô cùng tàn bạo. Cái giá nó mang lại cho nhân loại hoặc cho từng dân tộc đều rất đắt, cho nên là dẹp cách mạng đi.”
Để xem Tiến sĩ Nguyễn Quang A có lý hay không, ta cần giải đáp các câu hỏi sau đây:
Một, cách mạng là gì?
Hai, có phải tất cả các cuộc cách mạng đều chủ trương bạo lực?
Ba, Việt Nam hiện tại có cần một cuộc cách mạng hay không?
Cách mạng là gì
Cách mạng là một sự thay đổi sâu sắc hoặc triệt để về chất, thường xảy ra trong một thời gian tương đối ngắn. Cách mạng xảy ra trong nhiều lĩnh vực như chính trị, xã hội, văn hoá, kinh tế, công nghiệp…Trong bài viết này, “cách mạng” được dùng với nghĩa “cách mạng trong lĩnh vực chính trị”.
Cách mạng là thay chế độ (thể chế) chính trị hiện tại bằng một chế độ chính trị tiến bộ. Xóa bỏ chế độ quân chủ để thiết lập nền cộng hòa, đó là cách mạng. Xóa bỏ chế độ thực dân để thiết lập độc lập dân tộc, đó là cách mạng. Xóa bỏ chế độ độc tài – toàn trị để thiết lập nền dân chủ – đa đảng, đó là cách mạng. Có cuộc cách mạng cùng một lúc thiết lập nền độc lập dân tộc và nền cộng hòa, có cuộc cách mạng thiết lập cùng một lúc nền cộng hòa và nền dân chủ – đa đảng. Và có cuộc cách mạng thiết lập cùng một lúc độc lập dân tộc, nền cộng hòa và nền dân chủ – đa đảng. Thông thường cách mạng được tiến hành với sự tham gia của một số đông quần chúng.
Tóm lại, cách mạng đồng nhất với tiến bộ và vì vậy là tuyệt đối cần thiết để thúc đẩy nhân loại phát triển. Chống lại cách mạng là chống lại tiến hóa xã hội.
Cũng cần phân biệt cách mạng với đảo chính là biến cố chính trị dẫn đến thay đổi lãnh đạo quốc gia, chính phủ nhưng không dẫn đến thay đổi chế độ chính trị.
Biến cố chính trị tháng 8 năm 1945 ở Việt Nam dẫn đến Độc lập dân tộc và sự ra đời của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa vào 2-9 cùng năm chắc chắn là một cuộc cách mạng không chỉ vì đã chấm dứt chế độ phong kiến mà ở đây là Đế quốc Việt Nam của hoàng đế Bảo Đại và khai sinh nền Cộng hòa mà trước hết vì đã thực hiện Quyền dân tộc tự quyết, thực hiện Độc lập dân tộc không trên cơ sở nhượng cho của phát xít Nhật. Còn cuộc cách mạng này ngay lúc đó đã thiết lập được một nền dân chủ – đa đảng hay chưa thì tôi sẽ bàn tới trong một bài viết khác.
Cách mạng không chỉ bằng bạo lực
Nói đến cách mạng thường người ta nghĩ đến bạo lực bởi đơn giản đối tượng phế bỏ là chế độ độc tài có quân đội và cảnh sát bảo vệ, mức độ độc tài càng cao thì khả năng cách mạng sử dụng bạo lực càng lớn.
Điển hình của cách mạng bạo lực là Cách mạng Pháp với việc đưa vua Louis XVI lên đoạn đầu đài. Tuy nhiên không phải cuộc cách mạng bạo lực nào cũng dẫn đến đổ máu, tháng 8 tại Việt Nam là bằng chứng. Thực vậy, dưới áp lực mạnh mẽ của các cuộc khởi nghĩa vũ trang do Việt Minh tiến hành và trong bối cảnh Nhật đang bảo hộ Đế quốc Việt Nam đã đầu hàng Đồng Minh, hoàng đế Bảo Đại quyết định thoái vị, trao chính quyền cho Việt Minh. Đó là lý do vì sao thủ tướng Đế quốc Việt Nam Trần Trọng Kim đã từ chối đề nghị của quân Nhật dẹp Việt Minh bằng vũ lực. Chiều ngày 8/1945, trước hàng ngàn người tụ họp trước cửa Ngọ Môn, hoàng đế Bảo Đại đã đọc Tuyên ngôn Thoái vị và trao ấn, kiếm vàng biểu trưng cho vương quyền cho hai đại diện Việt Minh là Trần Huy Liệu và Cù Huy Cận, phụ thân của người viết bài này,.
Mặc dù vậy, thực tế cho thấy đã có những cuộc cách mạng phi bạo lực.
Chỉ trong vài năm, từ 1989 cho đến 1991, thế giới đã chứng kiến sự sụp đổ ngoạn mục của chế độ cộng sản dưới sức ép của các cuộc biểu tình bất bạo động ở các nước xã hội chủ nghĩa Đông Âu.
Đáng tiếc là ở nhiều nước hậu cộng sản vẫn chưa có được tự do, dân chủ thực sự bởi các cựu lãnh đạo cộng sản vẫn tiếp tục nắm quyền, độc tài chỉ đổi dạng từ tập thể qua cá nhân mà thôi. Vì vậy ở các nước này lại diễn ra các cuộc cách mạng bất bạo động được biết đến dưới cái tên “cách mạng màu” đặc trưng bởi các cuộc biểu tình ngồi và tổng đình công. Kết quả là những kẻ tân độc tài đã phải cuốn gói. Đó là Cách mạng Hoa hồng tại Gruzia năm 2003, Cách mạng Cam tại Ukraina năm 2004, Cách mạng Hoa Tulip tại Kyrgyzstan năm 2005.
Các cuộc cách mạng bất bạo động cũng đã nổ ra ở các nước có chế độ độc tài phi cộng sản và một số đã thành công. Đó là tại Philippin nam 1986, cuộc Cách Mạng Hoa Lài lật đổ nhà độc tài Ben Ali tại Tunisia, cuộc cách mạng lật đổ nhà độc tài Hosni Mubarak tại Ai Cập năm 2011…
Một cuộc cách mạng bất bạo động cho Việt Nam
Với Điều 4 Hiến pháp Việt Nam quy định “Đảng cộng sản Việt Nam là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội”, chế độ chính trị ở Việt Nam rõ ràng là chế độ độc tài – toàn trị. Dưới chế độ này các quyền con người và công dân cơ bản như tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình, tự do tín ngưỡng, tôn giáo… cho dù được ghi trong Hiến pháp đã bị công an đàn áp thẳng thừng. Bên cạnh đó, chính quyền cộng sản Việt Nam ra sức sử dụng vị trí độc quyền cai trị đất nước của mình để cướp bóc tài sản của người dân cũng như của quốc gia. Nghiêm trọng không kém, cũng chính để giữ quyền lực nhằm bảo đảm đảm mục tiêu ăn cướp này mà chính quyền cộng sản Việt Nam đã và đang làm ngơ cho Trung Quốc xâm chiếm chủ quyền và lãnh thổ của Việt Nam đặc biệt ở biển Đông. Thực vậy, đối với chính quyền này Trung Quốc là chỗ dựa duy nhất để chống lại sự nổi dậy từ phía người dân.
Do đó, một cuộc cách mạng ở Việt Nam là chẳng thể đừng để cứu dân, cứu nước!
Vấn đề còn lại là cuộc cách mạng này sẽ diễn ra theo hướng nào, bạo động hay bất bạo động?
Sau Tuyên ngôn Độc lập 2-9-1945, Việt Nam đã trải qua 30 năm liên tục chiến tranh: kháng chiến chống thực dân Pháp từ 1946 đến 1954 và nội chiến có sự can thiệp quân sự của Mỹ trong bối cảnh chiến tranh lạnh từ 1955 đến 1975. Do máu đã đổ quá nhiều như vậy nên dù là chính đáng, là cấp thiết thì một cuộc cách mạng mới ở Việt Nam không thể lấy bạo lực làm phương tiện. Hơn thế nữa, sự thành công của cách mạng phi bạo lực trên thế giới, nhất là ở các nước cộng sản Đông Âu, càng làm cho các lực lượng dân chủ Việt Nam tin rằng đấu tranh bất bạo động hoàn toàn có thể đưa cuộc cách mạng của họ tới đích. Cụ thể, đó sẽ là biểu tình, đình công và các hình thức phản đối tập thể và ôn hòa khác đòi chính quyền hủy bỏ Điều 4 Hiến pháp, thực hiện nghiêm túc và đầy đủ các quyền con người, quyền công dân, quyền của người lao động được ghi trong Hiến pháp cùng lúc với đòi hủy bỏ các điều 79, 88, 258 Bộ luật hình sự và các điều luật đàn áp nhân quyền khác, trả lại đất đai, nhà cửa đã bị chính quyền cưỡng đoạt…
Về phía chính quyền cộng sản Việt Nam, cũng như bất cứ chế độ độc tài – toàn trị nào khác, chắc chắn chính quyền này sẽ dùng bạo lực kiểu “Thiên An Môn 1989” để chống trả cách mạng đồng nhất máu những người biểu tình sẽ đổ. Việc chính quyền này tấn công, đánh đập dã man bằng công an và côn đồ, bắt bớ, bỏ tù hàng loạt người đấu tranh cho dân chủ – nhân quyền, “dân oan”, nhất là trong thời gian gần đây, đã cho thấy rõ điều đó. Tuy nhiên chắc chắn không kém là máu của người biểu tình ôn hòa một khi đã đổ thì điều này chỉ càng nung nóng quyết tâm “người trước ngã, người sau tiến” của khối người biểu tình, càng gây phẫn nộ và thôi thúc cả nước xuống đường vì một ngày mai dân chủ!
Dù tàn bạo đến đâu giới cầm quyền Việt Nam cũng hiểu không thể nào tránh khỏi sụp đổ, càng đàn áp thì tội với dân, với nước càng lớn nên cách tốt nhất là trì hoãn cái kết cục tất yếu kia được lúc nào hay lúc ấy. Một trong những thủ đoạn “câu giờ” này là tung tin rồi sẽ có một “Gorbachep Việt Nam” để giải thể chế độ cộng sản hay “chế độ cộng sản Việt Nam tự thủ tiêu” và vì vậy cách mạng là không cần thiết.
Sở dĩ tôi khẳng định giải pháp “Gorbachep Việt Nam” hay “chế độ cộng sản Việt Nam tự thủ tiêu” là thủ đoạn “câu giờ”, tức không thể có, bởi giới cầm quyền Việt Nam rất khác với giới cầm quyền Liên Xô. Thực vậy, giới cầm quyền Liên Xô là cộng sản quan liêu, tức ngộ nhận chủ nghĩa cộng sản sẽ mang lại công bằng và hạnh phúc cho con người và vì vậy một khi tỉnh ngộ thì họ dứt bỏ nó. Còn giới cầm quyền Việt Nam hiện nay về tổng thể là kẻ cướp theo đúng nghĩa đen của từ này như trên đã phân tích, mà kẻ cướp thì không thể có chuyện tự nguyện hoàn lương, trả lại tài sản và đền bù cho các nạn nhân của nó.
Như vậy, bỏ qua nhận định không chuẩn của ông về sự đối lập giữa “cách mạng” và “tiến hóa” bởi “tiến hóa” bao gồm “đột biến” hay “cách mạng”, Tiến sĩ Nguyễn Quang A với quan điểm “dẹp cách mạng” và những người có quan điểm tương tự đang tiếp tay, cho dù không cố ý, kéo dài sự tồn tại của chế độ cộng sản Việt Nam gắn với tội ác chống con người và thảm họa mất nước vào tay Trung Quốc.
Thành thử, một cuộc cách mạng bất bạo động là tất yếu, và không những thế, là cấp thiết cho Việt Nam trước khi mọi cái trở nên quá muộn!
——————————————————————————————
Tác giả là một nhà bất đồng chính kiến và tù nhân chính trị Việt Nam, đã hai lần khởi kiện Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng về các quyết định trái Hiến pháp và pháp luật, hiện là học giả tại Đại học Northwestern, Hoa Kỳ.
(Bài do tác giả gửi đăng)
Được đặt tên là “Thái tử đảng (CSVN)” (vì có thân phụ từng là bộ trưởng trong nội các của Hồ Chí Minh),
nếu tôi là Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ
tôi sẽ “nín thở qua sông”, ngoi lên để được vào Chính trị bộ VC,
rồi sẽ làm như ông Gorbachev
ốp hết mấy tên đầu sỏ VC, và tuyên bố giải thể đảng CSVN:
1 cuộc cách mạng không có đổ máu.
San Diego, Hoa Kỳ
“Sở dĩ tôi khẳng định giải pháp “Gorbachep Việt Nam” hay “chế độ cộng sản Việt Nam tự thủ tiêu” là thủ đoạn “câu giờ”, tức không thể có, bởi giới cầm quyền Việt Nam rất khác với giới cầm quyền Liên Xô. ”
Ðây là bất bạo động
Kết luận của Cù Vũ
“Thành thử, một cuộc cách mạng bất bạo động là tất yếu, và không những thế, là cấp thiết cho Việt Nam trước khi mọi cái trở nên quá muộn!”
Câu sau chửi cha câu trước … thế thì trí thức rõm cứ gật gù khen thơm! Ối làng nước ơi!
Chiến sỹ cách mạng như ông Cù Huy Hà Vũ béo quay hơn 90 kg trong tù CSVN mà ở riêng một phong với cả TV và một cái tủ to nhiều ngăn đựng toàn thực phẩm bổ dưỡng.
Chiến sỹ như thế này liệu có làm cách mạng được không ? Ai trả lời câu hỏi này?
https://www.google.com/url?q=http://vnexpress.net/tin-tuc/phap-luat/chung-toi-khong-nguoc-dai-cu-huy-ha-vu-2832930.html&sa=U&ved=0CBIQFjAGahUKEwjptdqFqenHAhWLi5IKHUIqChA&client=internal-uds-cse&usg=AFQjCNHim6T9FBlVUIw3fhZ-LLTpISbLew
http://vnexpress.net/tin-tuc/phap-luat/chung-toi-khong-nguoc-dai-cu-huy-ha-vu-2832930-p3.html
http://vnexpress.net/tin-tuc/phap-luat/chung-toi-khong-nguoc-dai-cu-huy-ha-vu-2832930-p2.html
Nếu không phải ông Cù Vú thì có thể là những người dưới đây làm CM được hay không?:
Cách mạng nhưng phải có các chiến sỹ dám hy sinh cả về thể xác với quyền lợi cá nhân thì CM mới thành công. Liệu cái đám người CCCĐ dân trí lùn vô học kia có là những nhà CM được không? Hãy xem cái Video dưới đây để suy ngẫm:
Lá cờ vàng 3 sọc VNCH bị người Mỹ ném vào thùng rác từ lâu
https://www.youtube.com/watch?v=WBZU2Hx-CO0 Đám ba que đó hiện đang trong cơn hoang tưởng trầm trọng. Hãy xem chúng bất lực nhìn cô cảnh sát Mỹ thản nhiên cầm chiếc cờ 3 que, vo lại và lạnh lùng ném thẳng vào sọt rác. Chúng có dám làm gì không? Câu trả lời là không. Nếu hành động này mà ở Việt Nam thì sao? chúng sẽ gào lên, lu loa, tụt quần, vạch ti và gào thét, kết tội chính quyền. Còn ở Mỹ, chúng im bặt. Thật ngoan phải không các bạn?
Cù Huy Hà Vũ bị coi là mập nhưng không ú na ú nần như Phùng Quang Lợn, í quên, Thung Quang Phành, í liạ quên, Phùng Quang Thanh và đám cán lợn ăn tạp, ăn hớt của dân.
Chỉ có cái lá cờ vàng nhỏ bằng giấy bị bà Mỹ bỏ vào thùng rác nhưng không bị chà đạp, còn nhiều cờ đỏ bằng vải to tướng mà dân mang theo đi biểu tình bị công an giằng xé, chà đạp dưới chân mới là thê thảm chứ!
Đối với cô nhân viên bảo vệ người Mỹ thì lá cờ nhỏ bằng giấy chẳng có ý nghĩa gì, anh chàng thanh niên VN đưa cho cô ta cờ giấy nhỏ với bộ mặt lạnh cảm. Tôi tự hỏi anh thanh niên này nghĩ gì khi đưa lá cờ với một thái độ lạnh nhạt như thế với mục đích gì?
Ở điểm khác, cô người Mỹ không giằng giựt, hơn nữa, cô ta đang thuê mướn giữ trật tự thì cô ta không có bổn phận phải cầm giữ lá cờ, bỏ vào thùng rác chỉ là thái độ “thuận tay” mà thôi.
Khác hẳn với việc công an CSVN giằng xé cờ đỏ khi người dân mang theo biểu tình chống TQ ở Sài gòn và Hà Nội trông rất thê thảm.
https://www.youtube.com/watch?v=SsAh_OCwehs
Ong Cù vì…mập, không xứng đáng mần…chiến sỉ CM…
Nhìn tới nhìn lui, không ai đáng mặt mần…chiến sỉ cả
Không ai xứng đáng nà chiến sĩ CM, anh Ngu đề nghị hay bầu cho em cò mồi…cắt dán này nàm chiến sỉ CM đi…
Tương lai nước VN, dân tộc VN phải được đặt trong tay em cò mồi Cộng láo thạo nghề…cắt dán.
Bởi cái nghề…cắt dán, nập đi nập nại, nó rất nà….đỉnh cao, dân ngu vòng quanh thế giới sẽ dể bị…tóm cổ, tung hô VN Cộng láo…vĩ đại, bác Hồ…vĩ đại.
Ăn tiền nắm nghe. Bằng chứng là cò mồi ở các toà đại sứ nước ngoài, thi nhau tặng tượng bác cho các em thị trưởng sở tại, (không biết có kèm phong bì gì không?),
Tượng bác từ đó được đưa lên. Vài năm vài tháng sau, cò mồi Cộng láo chụp ảnh, quay phim, về khoe với nhân dân, bác quả thiệt nà…vĩ đại, ngay cả…thế giới cũng dựng nên tượng bác để…tôn kính.
Nhân dân bèn…tin như sấm, và bác cứ nà…lên đời.
Bác lên đời thì Cộng láo…bền, Cộng bền thì cò mồi Cộng…khoẽ, lên chức…phó phòng, đá Nguyễn công Bằng ra rìa….
Sướng mê tơi….
Tiền Ngu thì cũng cùng trong mấy chiến sỹ này mà thôi:
https://www.youtube.com/watch?v=WBZU2Hx-CO0
Nói năng lảm nhảm cái gì thế hả Tiên Ngu ơi?
Vạch mặt chuột cò mồi Cộng láo thì nà….lãm nhãm, còn cắt dán, tuyên truyền láo thì mới nà….không lãm nhãm….
Cò mồi ní nuận nghe…có ní….
Anh Ngu cũng lạy trời cho mình đưọc nàm…chiến sỉ. Tiếc thay, cứ mỗi lần apply cái dốp này, thì cái tật lười lại kéo đến. Thành ra Cộng láo còn đó và anh Ngu ….hãy còn đây.
Nhưng mà em yên chí, thế nào anh Ngu cũng…get job cho em thôi không còn bị Cộng xịt sau đít để tiến lên mà…láo.
Chúc may mắn cho anh Ngu nghe
Tiên Ngu=Thằng điên!
Tôi cũng rất muốn chửi CSVN nhưng trước khi chửi phải uốn 3 tấc lưỡi, phàm phải tìm lý luận cho logic, khoa hoc thì người ta mới tin chứ nói câu không ra câu, thanh không ra thanh, tục không ra tục như ông Tiên Ngu này thì chỉ tổ thiên hạ người ta ị vào mồm cho. Xấu hổ cho những ai lại cùng trong hàng ngũ với cái loại dở dở ương ương như cái lão Tiên Ngu này.
Hỡi ơi,
Gáo tra thì…dài cán. í quên giáo đa thì thành oán.
Anh Ngu đã chân thành, vạch mặt cò mồi, khuyên nhủ nhỏ nhẹ em có không nên…ngu mà để bị Cộng xịt vô đít, phun láo, cắt dán om sòm.
Kiếm cơm bằng cách đó, sáo khá, em?
Ấy thế mà em cò không biết ơn, lại xoay ra, chổng khu, phun phân anh bằng đủ thứ…nicks.
Anh Ngu bị phun tới tấp kiểu này, sao sống nỗi, em?
1. Trong khi cộng đồng đứng ngoài biểu tình phản đối, thậm chí rất nhiều người phải dấu mặt, bịt tai để “chui” vào rạp hát thì hình ảnh 1 thanh niên tươi cười, hạnh phúc tiến vào rạp đại diện cho thành phần nào?
2. “Chui” vào rạp hát để thưởng thức văn nghệ nhưng tay ve vẩy cờ vàng là để làm gì? Rồi khi bị 1 tên an ninh thuê giờ tước lấy thì chỉ đực mặt ra mà giao cho người ta: Nhân cách nào vậy?
3. Đây là 1 chương trình ca nhạc tư nhân. Thính gỉa chỉ cần phải mua vé là được quyền vào xem? Cờ vàng nếu được khẳng định là 1 tài sản của tư nhân thì ban tổ chức lấy quyền gì để lấy đi? Nếu thay vì ve vẩy cờ vàng, khán gỉa mặc áo vàng 3 sọc đỏ thì sẽ bị lột trần hay bị đuổi về? Nếu xách tay hay đồ trang sức có hình cờ vàng thì sẽ bị tịch thâu hay liệng vào thùng rác?
Sự việc này đã xãy ra từ năm 2008 nhưng người Việt tị nạn CSVN hình như vẫn không chịu học bài học nào nên mới để xãy ra vụ đại sứ Mỹ tại Việt-Nam đến nói chuyện với cộng đồng tị nạn cộng sản mà đòi phải dẹp cờ vàng và ban tổ chức cũng phải chiều… Dĩ nhiên, tôi không phê phán như 1 hình thức bôi nhọ nhưng chúng ta phải nhìn nhận những thiếu sót của chúng ta mà cải tiến. Công cuộc đấu tranh đòi hỏi nhiều gian nan và khó khăn gấp cả ngàn lần những chuyện tép riêu như thế này.
Có nhiều người Mỹ gốc Việt cứ sợ rằng họ đụng chạm đến chính sách bang giao với CSVN của Mỹ… Năm 1968, những người Mỹ, sinh viên đại học Mỹ đã chống lại chính sách tham chiến của hành pháp Mỹ, thậm chí tấn công cả lực lượng an ninh quốc gia (National Guard) của Hoa Kỳ đến độ bị bắn trả và có người đã bị chết… Tôi không bao giờ cổ võ 1 tình huống như thế, vì không cần thiết khi chế độ đã dành cho chúng ta quyền tự do tư tưởng và ngôn luận. Đừng cúi đầu mà đi. Đừng chấp nhận thân phận của 1 con ếch ngồi đáy giếng.
Nhắn với âm binh tú xương bên dưới: Tú Xương là 1 nhà thơ văn lớn của Việt-Nam. Thái độ bất mãn, khinh đời của ông là phản ảnh 1 tấm lòng yêu nước và thiết tha trước những băng hoại của xã hội. Lấy tên của tiền nhân 1 cách cẩu thả thì chỉ có âm binh mới làm như thế, nghe rỏ chưa? Hiến pháp Hoa Kỳ cho phép những người bất đồng chính kiến với hành pháp đốt cả lá cờ 50 ngôi sao của Hoa Kỳ. Điều này đã được Tối Cao Pháp Việt Hoa Kỳ khẳng định. Đi về học lại thêm trước khi lên diễn đàn để không làm nhục những đỉnh cao của trí tuệ loài người. Phát biểu linh tinh, làm nhục CHXHCNVN thì không phải là chúng tôi mà chính lãnh đạo quí vị sẽ gọi về để trị tội đó.
Cách mạng bất bạo động ư? Chỉ một việc cờ vàng chính nghĩa quốc gia bị mỹ ném sọt rác mà các chiến binh cờ vàng không dám ho he lấy một tiếng . Thế thì làm cách mạng cái nỗi chi hả ông Cù Vú?
Thế mà Mỹ lại cấm treo cờ vàng thế mới đau. Công vụ Mỹ bỏ cờ vàng vào sọt rác, các vị cờ vàng to mồm lắm cơ mà. Sao không đến tận nhà trắng mà biểu tình. Đến một tiếng phản đối cũng không? Nhục?
https://www.google.com/url?q=http://www.youtube.com/watch%3Fv%3DWBZU2Hx-CO0&sa=U&ved=0CAUQFjAAahUKEwjnpeeY_uTHAhVLG5IKHTd7Awc&client=internal-uds-cse&usg=AFQjCNEDgGOXltk1DK4_IsIZjeHa5dVjBQ
Lá cờ vàng 3 sọc VNCH bị người Mỹ ném vào thùng rác từ lâu
https://www.youtube.com/watch?v=WBZU2Hx-CO0 Đám ba que đó hiện đang trong cơn hoang tưởng trầm trọng. Hãy xem chúng bất lực nhìn cô cảnh sát Mỹ thản nhiên cầm chiếc cờ 3 que, vo lại và lạnh lùng ném thẳng vào sọt rác. Chúng có dám làm gì không? Câu trả lời là không. Nếu hành động này mà ở Việt Nam thì sao? chúng sẽ gào lên, lu loa, tụt quần, vạch ti và gào thét, kết tội chính quyền. Còn ở Mỹ, chúng im bặt. Thật ngoan phải không các bạn?
Vẫn đám này, khi về Việt Nam, hoặc ở nước ngoài diễn thuyết, thì kinh khủng, ai không biết thì tưởng chúng là anh hùng xả thân vì nước.
Một bạn ở Mỹ nói, chấp làm gì, chúng chỉ giỏi thủ dâm chính trị bằng phô tô sốp mà thôi. Bất cứ khi nào và ở đâu hễ thấy cơ hội là chúng bám lấy phô tô sốp để chửi lại quê hương mình. Thật! thảm hết chỗ nói.
Cứ xem đoạn clip trên, sẽ thấy đám 3 que chỉ là những con cáy. Bám Phô tô sốp làm anh hùng bàn phím trên thế giới ảo cho cái ảo vọng trong đầu. Nhưng khi lâm trận thực thụ, tất thảy cúp đuôi, cun cút chuồn nhanh.
Không tin các bạn cứ xem đi. Đây là chuyện đã xảy ra từ 2008, nhưng nó phần nào cho thấy sự đớn hèn của những kẻ chống cộng cực đoan. Nhưng trên hết, chúng không chống cộng vì “quốc gia” nào hết, mà là để kiếm cái vả vảo mồm. Vì lẽ đó, các bạn sẽ thấy khi “lá cờ quốc gia” mà bọn chúng tôn thờ hoặc giả vờ tôn thờ bị cảnh sát Mỹ vo lại, ném vào thùng rác, thì đừa nào đứa ấy câm như hến.
Đêm nhạc Trịnh Công Sơn “Đóa hoa Vô Thường” tại thính đường Don Wash thuộc thành phố Garden Grove, Cali được tổ chức vào tối thứ Bẩy, ngày 29/3/2008.
Từ hàng tháng trước đó, nhiều tổ chức, nhiều hội đoàn chống công đã hò hét kêu gọi tổ chức một cuộc biểu tình tẩy chay Đêm nhạc với lý do Trịnh Công Sơn là tay sai cộng sản. Ngày 29/3/2008, dù Đêm nhạc bắt đầu diễn ra lúc 20:00 nhưng ngay từ 17:00 các tổ chức cộng đồng, các đoàn thể đã lũ lượt mang theo cờ vàng 3 sọc kéo tới cổng thính đường.
Lúc 19:30, mặc cho các chiến sĩ cờ vàng gào thét, đả đảo, một cô an ninh người Mỹ đã thản nhiên cầm cở vàng VNCH ung dung ném vào thùng rác trước mặt bao nhiêu chiến sĩ cờ vàng!
Điều khiến chúng tôi vô cùng ngạc nhiên là những “chiến sĩ vinh danh cờ vàng” này và bao nhiêu cơ quan truyền thông của người Việt ở hải ngoại không có bất cứ ai dám lên tiếng với một cô an ninh người Mỹ!
Cách mạng theo chính định nghĩa của ông Cù Huy Hà Vũ là “đồng nhất với tiến bộ và vì vậy là tuyệt đối cần thiết để thúc đẩy nhân loại phát triển”. Quan điểm này đưa đến 2 hệ luận:
1. Việt-Nam ngày nay cần 1 cuộc cách mạng trước khi quá muộn. Nếu chấp nhận 1 cuộc cách mạng là cần thiết và phải có thì thực hiện đường lối cách mạng dù phải bạo lực là 1 hệ luận của quan điểm trên. Tại sao phải tuyệt đối là bất bạo động? Đừng tưởng bất bạo động là không cần hy sinh hay tránh đổ máu. Ngược lại là khác! – vì chính tác giả cũng xác nhận đảng CSVN hiện nay là 1 đảng cướp thì lý luận được gì với họ?
Tùy vào tình hình thế giới và quốc nội mà vận dụng, điều quan trọng là người Việt-Nam phải sẵn sàng để thích nghi với mọi tình thế. Sự việc vị đại sứ Mỹ tại Việt-Nam đến với cộng đồng tị nạn mà yêu cầu phải dẹp cờ vàng là 1 thử nghiệm cho trình độ chính chắn của cộng đồng tị nạn.
2. Cách mạng theo chính định nghĩa của ông Cù Huy Hà Vũ là “đồng nhất với tiến bộ …” thì cái gọi là cách mạng tháng 8 có phải là 1 cuộc cách mạng hay không? Nó quả thật là 1 thay đổi toàn diện, triệt để nhưng nó có là phản ảnh của 1 tiến bộ hay không? Hay là nó có tiến bộ nhưng bây giờ chúng ta cần phải có 1 cuộc cách mạng khác? – thậm chí vì nó không giống như “bác Hồ” đã đề ra…! Tôi cố tin ông Cù Huy Hà Vũ thực tâm muốn nhìn thấy 1 cuộc cách mạng thật sự – như ông đã can đãm vạch ra những lỗ hổng trong quan điểm “dẹp cách mạng” của ông TS Nguyễn Quang A. Nhưng hình như những “tạp niệm” về “bác Hồ” và 1 chủ nghĩa xã hội “nhân bản” thật sự vẫn lẩn quẩn trong đầu của ông Vũ dầu sau nhiều năm tháng trong tù đày…
Cách mạng nhưng phải có các chiến sỹ dám hy sinh cả về thể xác với quyền lợi cá nhân thì CM mới thành công. Liệu cái đám người CCCĐ dân trí lùn vô học kia có là những nhà CM được không? Hãy xem cái Video dưới đây để suy ngẫm:
Lá cờ vàng 3 sọc VNCH bị người Mỹ ném vào thùng rác từ lâu
https://www.youtube.com/watch?v=WBZU2Hx-CO0 Đám ba que đó hiện đang trong cơn hoang tưởng trầm trọng. Hãy xem chúng bất lực nhìn cô cảnh sát Mỹ thản nhiên cầm chiếc cờ 3 que, vo lại và lạnh lùng ném thẳng vào sọt rác. Chúng có dám làm gì không? Câu trả lời là không. Nếu hành động này mà ở Việt Nam thì sao? chúng sẽ gào lên, lu loa, tụt quần, vạch ti và gào thét, kết tội chính quyền. Còn ở Mỹ, chúng im bặt. Thật ngoan phải không các bạn?
Tác giả CHHV định nghĩa cách mạng nghe … không sai. Thế nhưng biến cố chính trị tháng 8/1945 nhiều lãnh đạo CSVN, tài liệu, sách vở, kể cả HCM đều nói đó là ngày cướp chính quyền. Bác Bùi Tín trong bài Cướp trên trang mục ĐCV này cũng xác nhận như vậy.
Cách mạng là xóa bỏ cái cũ xấu để thay cái mới tốt hơn. Người làm công việc này phải là người tốt. Người tốt sao lại đi cướp?
Là “lưỡi không xương lắm điều lắc léo” hay “đừng tin những gì cộng sản nói” hay ts CHHV là người “chữ nghĩa đầy bụng nhưng không sáng dạ?”
PM
Nếu xem cái “vụ việc” đảng Cộng Phỉ An Nam cướp chính quyền từ tay Bảo Đại – Trần Trọng Kim là một cuộc Cách Mạng, thì Hồ Chí Minh và bọn đầu lĩnh cái đảng thổ tả ấy chính là một lũ phản Cách Mạng .
Tiến Sĩ Cù Huy Hà Vũ nghĩ sao ?
Tiến hóa là quy luật thay đổi tự nhiên để thích nghi với môi trường thiên nhiên hoặc hoàn cảnh điều kiện sống xã hội và thường là rất chậm.
Cách mạng cũng vậy, cũng là làm thay đổi tốt hơn nhưng không bởi môi trường thiên nhiên mà do bởi con người và thay đổi nhanh.
Nói cách mạng là làm thay đổi tốt hơn vậy làm thay đổi xấu hơn thì có phải là cách mạng? Cộng sản kêu gọi cách mạng nhưng thực chất là lừa dối, được che đậy dưới mỹ từ “Cách Mạng” để lật đổ cướp một chính quyền. “Cách Mạng Mùa Thu” rõ ràng mang ý nghĩa cao đẹp, nó kêu gọi lòng yêu nước đánh Pháp giành độc lập nên được mọi tầng lớp đáp ứng tham gia với hy vọng VN sẽ có tự do và độc lập. Nhưng tất cả bị cộng sản lừa. Thành quả cách mạng đã bị cộng sản cướp và áp đặt một thể chế mới nhưng tàn ác và man rợ còn hơn chế độ thực dân và phong kiến, vậy nó có phải là cách mạng hay là cướp chính quyền?
Nhận định của ông Nguyên Quang A nghe thật chán, rõ ràng ông không muốn cộng sản sụp đổ mau lẹ mà hy vọng cộng sản sẽ tiến hóa thay đổi từ từ. Tiến hóa bao lâu? Vài ba thế hệ hoặc năm bảy chục năm nữa?
Cộng sản không làm cách mạng, cộng sản chỉ lừa dối và cướp đoạt.
Cộng sản là bạo động thì làm sao cho phép dân làm cách mạng bất bạo động?
nv
Thật khó khi phân tích ý tứ của ông Tiến sỉ Nguyễn-quang-A….vì ông ta phải về lại VN để sống nên khi nói,ông ta nói bóng gió,cũng là để giữ lấy mạng của ổng.Tuy nhiên cho phép tui phân tích vài câu nói của ông Quang-A,chẳng hạn như ông ta nói: hãy để cho CSVN tức việt-cộng tiến hóa??? đúng là một từ ngữ dể hiểu lầm,vì tiến hóa theo thuyết của Darwin nhà tiến-hóa thì thời gian rất lâu có thể kéo dài cả trăm năm,vậy thì lúc đó việt-cộng đã bán nước cho tàu-cộng hết rồi,và có thể việt-công quá giàu vì tham nhũng tiền muôn bạc vạn,họ ra ngoại quốc sống hết,một VN chỉ còn là thuộc địa tàu-cộng thì tiến hóa từ nô lệ…….bị bốc lột tận cùng xương tủy tui nghỉ người Việt chắc thành con….khỉ trở lại chăng? Chờ Việt-cộng tiến hóa,tiêu hóa hết tiền tham nhũng tui nghỉ cũng như chờ đến tết…Ma-rốc!!!!_____với tôi đây là kiểu tranh đấu cải lương….._____ còn cách mạng thế nào thì theo tôi phải căn cứ vô thực tế…..không ai thích chiến tranh và cũng không ai thích đổ máu….nhưng nếu trong hoàn cảnh bắt buộc thì phải tùy cơ úng biến,cụ thể chúng ta thấy dân đi đón những người tù lương tâm được thả mà tụi việt-cộng chận đường đánh bầm mặt,lổ đầu chảy máu….thì thử hỏi chúng ta làm cách làm cách mạng kiểu gì đây? Bất bạo động trong khi tụi việt-cộng thì cực kỳ manh động đánh đồng bào đổ máu,u đầu vô bệnh viện,hình lên mạng ai ai cũng thấy?? Thì chẳng lẻ bất bạo động mang đầu máu hoài sao??….????…..Tóm lại cách mạng bạo động hay không bạo động,bạo động đến mức nào phải tùy cơ ứng biến vào thực tế,ví dụ cách mạng hoa-lài ở trung-đông từ chỗ ôn hòa,họ đã chuyễn sang chủ chiến,và kết thúc thắng lợi!!!…..Vậy theo tôi phải cách mạng triệt để vì nếu không Việt-cộng còn tồn tại vì bảo tồn đãng việt-cộng lại bán nước tiếp,mà đã triệt để thì tùy tình hình mà ứng biến……Nếu toàn dân xuống đường mà CSVN từ bỏ quyền lực phổ thông đầu phiếu,thì chẳng ai đánh đấm làm gì,mọi cái có pháp luật…..còn nếu Việt-cộng ra tay tàn sát máu chảy thành sông và tàu cộng kéo qua hợp lực thì đến lúc đó ông Cù-huy-hà Vũ có muốn bất bạo động cũng không được,với tôi phải cách mạng triệt để và hoàn cảnh sẽ quyết định tới đâu!!…Vì nếu việt-cộng giết dân đen,đương nhiên tay phương sẽ can thiệp như trung-đông và sẽ cấm vận.Và cũng như trung-đông buộc lòng tây phương phải giúp dân đen chiến đấu giành dân chủ,nhân quyền như nhũng cuộc cách mạng hoa-lài…….Chúng ta cứ phân-tích cách mạng hay không cách mạng,bạo động hay không bạo động chúng ta sẽ bị Việt-cộng phân hóa,thao túng,tức hải ngoại hay dân đen cứ cải hoài rồi bàn bạc,rồi cải rồi bàn bạc,thì đến tết Ma-rốc cũng chẳng đi tới đâu,chỉ làm việt-cộng cười ruồi mà thôi……Hãy làm một cuộc cách mạng triệt để lật đổ bạo quyền Việt-cộng bán nước hại dân cướp đất tham nhũng,đơn giản chỉ có vậy……nay kính.