WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Bia, rượu, thuốc lá…và người Viêt Nam

ruoubia1

Trăm năm bia đá thời mòn
Ngàn năm bia rượu vẫn còn trơ trơ…

Chiều theo ý một người ( bạn ) chưa biết mặt, tên tuổi, giới tính, quen trên Net, tôi viết bài này để cùng bạn nói chuyên nhậu nhẹt ( đào sâu, đào xa ) cuối tuần cho vui.

Chữ cuối tuần tôi dùng ở đây là cho ( ai đó ) những người còn đi làm mà người miến Nam nói là còn mần việc, riêng tôi thì ngày nào cũng là ngày thứ bẩy cuối tuần, vì ( may mắn hay xui xẻo? ) đã về hưu non.

Nghỉ hưu sớm cũng khỏe, đêm nằm ngủ, thức dậy giữa giấc, đi tiểu, không phải liếc nhìn cái đồng hồ digital có radio để biết mấy giờ rồi. Nhưng cũng có cái bất tiện, tiền hưu bớt đi cũng khá, nói theo ngôn ngữ thời thượng là tiền hưu hơi ( bị ) hẻo.

Bạn giống tôi, không phải là dân nhậu nhưng bạn thích phong cách nho sinh của các tiền bối, thường khề khà một hai ly mào đầu rồi mới vào chuyện, tôi ngược lại, thích xong chuyện rồi mới làm một ly nhỏ Cognac Remy Martin XO hay Whisky Johnny Walker Blue Label, xong…đi ngủ.

Ngồi vào bàn nhậu thì tôi là chuyên viên phá mồi, không cho phá mồi là tôi…không nhậu, bởi tôi không phải là nho sinh mà là dân cổ xanh, chặt to, kho mặn, lông nách một nạm, trà tàu một hơi.

Nhưng uống trước hay sau thì cũng là uống, chất alcohol vẫn thấm vào máu, ở một lượng nào đó ( ít nhiều ) tùy theo cơ thể, người ta sẽ thấy máu chẩy mạnh, đầu óc lâng lâng, thích thú…

Uống thêm nữa thì chưa biết sẽ ra sao khi gan không còn hấp thụ nổi lượng alcohol đang được nạp liên tục vào trong máu và ( cũng ) tùy theo bô đì ( body ) mà mỗi người sẽ phản ứng khác nhau khi xỉn.

Thông thường thì rượu vào, lời ra ( tửu nhập, ngôn xuất ). Nói thông thường bởi vì có người càng uống càng nói nhiều, nhưng cũng có người càng uống càng ít nói. Có người mới làm một ngụm rượu, một ly bia ( chai ) 33cl mặt đã đỏ ửng như gà chọi nhưng có người càng uống nhiều mặt càng tái đi.

Nói chung, chất alcohol đi vào trong máu làm thay đổi phản ứng sinh lý của con người, nhiều, ít, như thế nào tùy cơ thể và tùy sự tập luyện.

Dùng chữ tập luyện ở đây không có gì là quá đáng, bởi bia, rượu có nhiều mùi vị, nồng độ khác nhau, có những thứ nên uống nóng, có thứ nên uống lạnh mới thưởng thức được hết cái tuyệt vời của từng loại.

Uống bia, rượu nốc ừng ực như hũ chìm thì không thể thưởng thức được cái ngon của bia rượu. Người biết thưởng thức cái ngon của bia, rượu phải tập cho cái lưỡi của mình quen với từng mùi vị từ fruity, exotic, herb…từ nhẹ tới nặng thì mới thưởng thức được hết hương vị của từng loại.

Người Việt Nam trong nước cũng như hải ngoại uống bia nhiều hơn uống rượu nhưng hỏi họ bia loại nào ngon và ngon như thế nào thì đa số trả lời trớt quớt. Họ chỉ phân biệt được độ nặng, nhẹ, đầm, gắt, ít người có khả năng ( kể cả người viết bài này ) nhận biết chính xác cái ngon của từng loại, mùi vị của bia, rượu đặc biệt ra sao.

Dù trên thế giới có cả ngàn thứ bia, hầu hết dân VN trong nước hiện nay chỉ uống bia Tiger, Sài Gòn, Heineken, Tsingtao…bên Mỹ thì thêm Corona, Budweiser, Beck´ s, Bud Light…Đi ăn, nhậu với bạn bè, thường chỉ thấy các loại này trong nhà hàng Việt Nam, tò mò gọi những thứ khác như Sculpin IPA của California trong các nhà hàng ở San Jose hay Top Cutter của Washington ở Seattle thì hầu như không nhà hàng Việt Nam nào có. Muốn uống các thứ này phải tới nhà hàng Mỹ ( may ra ) mới có.

Về rượu cũng thế, dân trong nước thì chơi các loại đế, nếp than…sản xuất trong nước, sang hơn thì có Whisky, Cognac, Bourbon…một số thích uống rượu ngâm cắc kè, rắn, toa Minh Mạng… nhưng đa số uống để chứng tỏ đẳng cấp, bàn chuyện làm ăn, trao đổi, áp phe, tham nhũng… hơn là thưởng thức cái ngon, cái đẹp, cái hay của rượu mà bạn tôi gọi là cái thú của nho sinh.

Người Tây phương ( thường ) uống rượu wine trước và trong khi ăn, rượu mạnh chỉ uống sau khi ăn hoặc uống chơi trong bar khi gặp bạn bè…và ít khi uống như hũ chìm, trừ kẻ thất tình, chán đời hay có tâm sự muốn tìm quên…

Khi ăn, họ cũng chọn đúng thứ rượu cho hợp với thức ăn. Ăn thịt bò steak họ uống wine đỏ như Merlot của Chile, Cabernet Sauvignon…, các món Ý như Spaghetti, Lasagne, Pizza…uống với Chianti hoặc Barbera, Brolo…, tôm cua, đồ biển uống wine trắng như Riesling, Sauvignon blanc…, tráng miệng, ăn bánh ngọt dùng rượu trái cây, liquor…tức những loại có cùng độ ngọt với món tráng miệng. Họ không uống bừa, uống tá lả, thứ nào cũng có thể đi với nhau như đa số Việt Nam ta. Một bữa ăn tối, người Âu Mỹ thay đổi 3-4 thứ rượu cho hợp khẩu vị từng món ăn là chuyện bình thường.

Bia thì người Âu, Mỹ uống bất cứ lúc nào ( dĩ nhiên ) trừ lúc làm việc, đa số uống như một thứ giải khát thay cho nước, họ uống không cần mồi. Buổi chiều tan sở, trên đường về ghé vào một cái quán, bar nào đó làm một chai 0,5l rồi mới về nhà ăn cơm, buổi tối sau bữa cơm, ra cái Pub gần nhà làm một ly bia, tán láo với hàng xóm một lúc rồi về ngủ là chuyện bình thường. Ở những nơi đó, ngưới Tây phương thường không trao đổi làm ăn, không chứng tỏ đẳng cấp, bàn chuyện áp phe…, họ chỉ nói chuyện trên trời, dưới biển, chuyện mưa nắng, học hành của con cái, chuyện kỳ này bầu cho đảng nào, cho ai…

Bia, rượu, nhất là rượu wine, uống đều đặn, chừng mực một số lượng nào đó vào bữa ăn tối, tùy theo cơ thể mỗi người từ 10-20 cl rất có lợi cho sức khỏe, làm tăng sự tuần hoàn, lưu thông của máu, tiêu hóa thức ăn, giúp ăn, ngủ ngon, tăng sức đề kháng bệnh tật của cơ thể.

Người Đức vào dịp lễ Weihnachten ( Christmas ) thường hay uống Glühwein, một loại rượu Wine hâm nóng. Mùa đông, trời lạnh, nhiệt độ -5, -10° C, đi ra các khu chợ Giáng Sinh ( Weihnachtsmarkt ) người đang run vì lạnh, uống một ly Glühwein thấy người ấm hẳn lên.

Nói chuyện bia, rượu mà không nói tới thuốc lá cũng giống như ăn bánh xèo có nước mắm pha thiệt ngon nhưng không có rau sống.

Đối với người nghiện thuốc lá, các bar rượu, pub… là những nơi họ thoải mái nhả khói mà không sợ bị phiền trách hay phạt vạ.

Thường đi với bia, rượu nhưng hoàn toàn khác với bia, rượu. Thuốc lá là thứ gây nhiều bệnh nguy hiểm cho cơ thể, từ tăng cholesterol trong máu, tăng huyết áp đến tiểu đường loại 2, ung thư, nhất là ung thư phổi, Alzheimer và vô số các bệnh khác.

Hút nhiều bệnh nhiều, hút ít bệnh ít, hút nhiều chết sớm, hút ít chết trễ hơn một chút, không hút mà hít thở không khí có khói thuốc người hút thở ra cũng bị nguy hiểm không kém…( passive smoking ).

Trong khói thuốc không chỉ có chất Nicotin là độc, con số hóa chất có trong khói thuốc lá thật khủng khiếp, không tưởng tượng nổi là 4.800 loại, với khoảng 250 chất độc, trong đó 90 thứ đã được chứng minh là gây ung thư, đặc biệt là Arsen, Blei, Cadmium, Formaldehyd, Benzol, Nitrosamine…những chất có thể làm hư hại sự sinh sản của tế bào, gây bệnh ung thư và bệnh hoại huyết ( leukemia ).

Các thành phần khác của khói thuốc lá làm tăng tác dụng gây ung thư. Chất Amoniac làm xáo trộn đường hô hấp ngay cả ở nồng độ thấp, còn acetaldehyd làm tê liệt các lông mao có nhiệm vụ lọc các chất ô nhiễm trong đường phế quản khiến các hóa chất độc hại này không bị đẩy ra ngoài mà sẽ bám chặt vào các mô.

Không kể những hóa chất gây ung thư, trong số 250 chất độc nói trên có những chất tối độc như hydrogen cyanide, chỉ với một lượng rất nhỏ thải ra trong không khí đủ gây chết người. Hydrogen cyanide gây chóng mặt, ói mửa, nhức đầu…

Hiện khoa học chưa thể xác định được mức độ nguy hiểm của từng hơi thuốc hit vào phổi, hút bao nhiêu điếu môt ngày thì không nguy hại đến sức khỏe. Chỉ có một điều chắc chắn rằng mỗi khi hút điếu thuốc, cơ thể sẽ nhận một số lượng chất độc với những hậu quả không thể ước lượng được. Như một nghiên cứu mới đây cho biết, chỉ cần 3 điếu thuốc một ngày thì nguy cơ bị đứng tim ( heart attack ) sẽ tăng 2/3 so với người không hút.

Xin liệt kê những chất nguy hiểm chính:

1. Nicotin.
Đây là chất gây nghiện. Càng nhiều chất nicotin thấm vào máu khi hút thuốc, cơ thể càng cảm thấy hưng phấn, nguy cơ nghiện thuốc lá càng tăng.

2. Tar.
Khi thuốc lá cháy, sẽ xuất hiện một chất dẻo, nhớt như nhựa đường ( Asphalt ) gọi là Tar, chất này kế tủa trong đường hô hấp và từ từ nhuộm đen 2 lá phổi của người hút theo năm tháng.
Người nào mỗi ngày hút một gói thuốc ( 20 điếu ) sẽ nhận khoảng một tách Tar để nhuộm đen đường hô hấp. Khí quản qua đó sẽ mất dần những rào cản cần thiết để ngăn chặn các chất dơ bẩn, độc hại, và tác nhân gây bệnh.

3. Carbon monoxide.
Đây là chất khí độc, không mùi vị, không thể nhìn thấy. Vào trong máu chất Carbon monxide chiếm chỗ, thay thế oxy trong hồng cầu khiến các cơ quan trong cơ thể thiếu oxy, để trung hòa tình trạng này máu phải được bơm nhiều hơn, do đó tim phải đập nhanh hơn, dẫn đến tình trang tăng áp huyết và các bệnh tim, mạch.

4. Hương liệu và chất phụ gia.
Các hãng chế tạo thuốc lá trộn thêm hương liệu cùng hàng trăm chất khác vào thuốc lá thô khi chế biến, tạo điều kiện cho điếu thuốc cháy dẽ dàng, không bị tắt, có mùi vị đặc biệt cho nhiều sở thích khác nhau. Có những chất vô hại nhưng khi bị đốt lên trong điếu thuốc sẽ biến đổi thành những chất độc hại. Thí dụ như Đường, dùng che phủ các mùi vị bị cấm, khi cháy trong thuốc lá sẽ trở thành Acetaldehyde rất độc hại.

Tóm lại, thuốc lá là một tác nhân gây nhiều căn bệnh nguy hiểm, trầm trọng nhất cho người hút. Chính vì thế mà ở bên ngoài các bao thuốc được bán trên toàn thế giới, luôn luôn phải có lời cảnh cáo.

Lời cảnh cáo nguy cơ hút thuốc hầu hết được in lớn, đậm, rõ ràng và dán 2 mặt bên ngoài bao, nội dung thay đổi tùy theo ngôn ngữ, nơi sản xuất, tiêu thụ,.. nhưng tựu chung:- Hút thuốc có thể gây chết người, hút thuốc gây bệnh ung thư, gây liệt dương…, ngoài ra còn phải có một ghi chú về số lượng chất nicotin, tar… chứa đựng trong mỗi điếu thuốc.
Người hút, khi mở bao thuốc cầm trong tay, không thể không thấy những dòng chữ cảnh cáo này.

Người ngoại quốc, dân Âu Mỹ, phần lớn ý thức được nguy hại tiềm tàng của việc hút thuốc nên không những người lớn tuổi, giới trẻ cũng đã bỏ hút rất nhiều.

Dân Á Châu, nhất là Việt Nam thì ngược lại, rất coi thường sự độc hại, nguy hiểm của thuốc lá. Hầu hết sống với phương châm:- Cứ hút đi! Nhà mày đã chết ngay đấy à?

Về Việt Nam sẽ thấy ngay việc bia, rượu, thuốc lá đi với nhau ồn ào khắp mọi nơi. Từ nhà hàng, quán nhậu, quán cóc, đến tiệm cà phê, ngoài đường phố…chỗ nào cũng có thể nhậu được, hút thuốc được.

Cứ khoảng chừng 5-6 giờ chiều trở đi, ngày thường cũng như ngày thứ bẩy, chủ nhật, ở các thành phố lớn như Sài Gòn, Hà Nội, Đà Nẵng… là các quán nhậu, nhà hàng khắp nơi, trên từng cây số bắt đầu tấp nập. Tiếng ồn ào, kêu gọi, cười nói râm ran, xe gắn máy, xe hơi đậu, chen lấn khắp nơi. Nhiều tiền thì vô nhà hàng lớn, sang, có máy điều hòa không khí các em tiếp viên chân dài, xinh như mộng, ăn các món đặc sản, ít thì vào quán trung bình với các món nhậu bình dân, giá phải chăng, ít hơn nữa thì ra quán cóc với một cái bàn bằng gỗ hay nhựa, dăm ba cái ghế đẩu, một xị đế quốc… lủi với đĩa đậu phụng, con mực nướng…

Người nghèo, người có suy nghĩ, ưu tư cho đất nước, dân tộc… đi qua, nhìn cảnh ăn nhậu thở dài chán nản, tiếp tục đi.
Zdô! Zdô!…Uống cạn ly đầy rồi ta rót đầy ly cạn, hãy thả hết ưu phiền, lo lắng theo khói thuốc bay ra, tản đi khắp nơi, ai hít nhằm, ráng chịu…cho quen. Đời sống ngày mai chưa biết ra sao, ai chẳng chết một lần, suy nghĩ làm quái gì cho… mệt óc? Hãy tận hưởng hơi men và khói thuốc cho đời thêm hứng thú, ý nghĩa.

Người ngoại quốc đến Việt Nam hiện nay sẽ thấy người dân sống thật vô tư và vô cảm. Đất nước, dân tộc Việt Nam sẽ đi về đâu với chế độ ăn, nhậu, hút hàng ngày và khắp nơi như thế này?

Trước đây, khi người Pháp đô hộ Việt Nam, họ tìm cách dùng rượu và thuốc phiện để ru ngủ, đầu độc người dân, thanh thiếu niên Việt Nam cho dễ bề cai trị.

Ngày hôm nay cộng sản VN lại dùng kế sách này. Người dân tiêu thụ bia, rượu, thuốc lá càng nhiều chừng nào càng dễ quên thực tế hiện tại, quên đi tương lai đất nước, dân tộc, quên đi cuộc sống bấp bênh, quên đi cái họa xâm lăng phương Bắc càng ngày càng rõ rệt…, như thế càng tốt cho chính sách cai trị của chế độ CSVN chừng đó.

© Thạch Đạt Lang

© Đàn Chim Việt

20 Phản hồi cho “Bia, rượu, thuốc lá…và người Viêt Nam”

  1. Ban Tối ngồi rung đùi says:

    Đừng lo bò trắng răng,

    https://www.youtube.com/watch?v=qCWWofjzjKM

    “Ông Thanh cho biết, bản thân đã bỏ nhà đi vài chục lần nhưng rồi vài ngày lại phải quay về, do mẹ ruột không cho ở và chẳng ai chứa chấp với lý do có vợ con, nhà cửa đàng hoàng. “Sao mày bị vợ đuổi hoài vậy? Má hỏi mà tôi không thể trả lời được, nước mắt cứ chảy dài,” ông Thanh đau khổ kể.”

    Đa số các ong dành toàn thời gian nơi đây, vì sợ đi nhậu mấy mu vợ già úynh ? hahahaaaaa:)

  2. Fen kụ Kường says:

    “Hy vọng các ông mọt sách, “người biết quá nhiều” … sẽ không léo hánh vô đây bình lọan mất dzui.”

    Tui đồng í với kụ Kường. Bài “châm biếm” , “nhiều chất cồn ít chính trị” bỗng thành “châm chọc mấy hồi.

    Dan An nam mít là dân nghiện rượu, hút sách va`…. đớp cả côn trùng (hàng độc) được cả thế giới công nhận năm bồ oăn!

  3. Hoanh Vo says:

    Ông Thạch Đạt Lang uống nhiều nhậu khá trong cuối đời hưu trí và lại hiểu biết về y tế để phòng ngừa tránh né. Cám ơn ông Thạch Đạt Lan nhiều nha.Nhậu nhiều không có tốt đó. Tôi củng về hưu ở nhà hủ hỉ với người iêu. Ha, ha !!

  4. Nguyễn Trọng Dân says:

    Hút thuốc ngó mồ của bạn

    Trong nấm tro tàn có linh hồn người tử trận

    Trong lệ chảy buồn có nổi nhớ của yêu đương

    Tôi thấy thiếu nữ nào quỳ bên nấm mộ

    Của Bạn tôi vừa chết tại chiến trường …

    Tôi đứng đàng xa dựa lưng hút thuốc

    Chị ấy ngồi trứơc mộ sụt sùi

    Mộ bằng đá nên cứ hoài vô cãm

    Nhốt hồn xưa, xô đẩy những ngậm ngùi

    Đã qua hai tiếng, trời lên nắng gắt

    Tôi đành bỏ đi kiếm chổ nghĩ chân

    Ly cà phê , dĩa cơm quán bình dân

    Cho đở đói để rồi quay trở lại…

    Chiều đã tàn , nghĩa trang hoang dại

    Gió tràn về rờn rợn bẻ cành khô

    Chị ấy chưa đi ….vẫn trước nấm mồ…

    Của Bạn tôi , mà ngồi khóc mãi…

    Tôi đứng đằng xa lặng nhìn tình tuôn chảy

    Đất nước này sao chua sót binh đao

    Bạn của tôi tử thủ một chiều nào

    Trước Cộng quân tấn công cuồng loạn!

    Vạn mối tình cứ từng ngày đứt đoạn

    Khi Cộng Quân hung ác tấn công vào

    Người thiếu nữ dáng vẻ thanh tao

    Là ai đó …trong tình yêu xứ sở ?

    Tôi không hiểu vì sao dân tôi khổ sở

    Cho Mác Lê cuồng vọng bạo tàn

    Những đợt tấn công-chiến tranh tổng lực

    Khiến miền Nam tan nát điêu tàn ..

    Trời xụp xuống vội vàng như trốn chạy
    
Trước tình yêu vĩnh cửu của lòng người

    Chuyến xe cuối chạy ngang không dừng lại,

    Chở dùm tôi , dang dở tuổi đôi mươi….

    NTrD

  5. Nguyễn Trọng Dân says:

    Huyền Thoại Rượu ( Nhạc và Lời : Trịnh Cong Queo )
    ****************

    Đêm trong màn nằm nhớ “rượu”, buộc hai cẳng phải đi
    Dù vợ có la chi , ta quyết đi cho bằng được!
    Ai cản ngăn cũng mặc , vợ là vợ mà Ta là Ta…

    Ai trong đời cũng uống rượu – Vì rượu quí hơn cơm!
    Vì rượu quí hơn cơm, hai ly buôn mới được một xị
    Ai nói chi cũng mặc kệ, rượu là rượu- mà cơm là cơm!

    Ai trong đời cũng lấy vợ – vợ là nợ- là oan gia
    Thà rằng cứ như Ta, Ta thề không lấy vợ
    Để từng đêm đi nhậu, chẵng sợ vợ nào nó la…

    Bây giờ Mỹ bỏ cấm vận, bọn nhậu Mỹ nó sang ta ..
    Vì lợi ích quốc gia …ta lại đi …”chiến dich”
    Ta cụng ly với địch- địch là địch mà Ta là Ta…!

    …địch là địch mà Ta là Ta…!

    (https://www.youtube.com/watch?v=jgJ1eNP3G8E)

  6. UncleFox says:

    Không thể dùng mấy cái tar, nicotin, carbon monoxide hay mê-nồn (methanol ?) để hù doạ nhân dân Việt Nam xã nghĩa anh hùng . Chúng tôi đã từng đánh thắng Nhật bằng hai quả bom nguyên tử của Mỹ, đánh thắng Pháp bằng tài chỉ huy của tướng Tầu, đánh thắng Mỹ bằng sự thoả thuận trao đổi của Chệt …
    Orange agent chúng tôi còn uống hàng trăm triệu lít, sá gì mấy thứ chất độc lẻ tẻ .

    Thôi cùng gõ nắp áo quan,
    Nghiêng bình thánh tửu rót tràn thiên thu .
    Thuốc thơm nhả khói mịt mù,
    Nhân sinh một kiếp phù du bay vèo !

  7. Nguyễn Thanh says:

    Trong một bài viết trên VN Express tháng 8, năm 2012, một thương gia người Úc thường xuyên qua VN công tác đã nhận xét như sau:

    “Tôi đến TP HCM bất kể giờ tan sở hay trước khi tan sở cũng thấy trong những quán cafe, quán nhậu, quán cóc, nhà hàng đều đầy ắp đàn ông ngồi túm 5 tụm 3 uống bia”, Alex (người Australia) phản ánh và nhận xét “đàn ông Việt Nam lười quá”.

    Là một doanh nhân và thường xuyên sang Việt Nam công tác, Alex cho biết đây không phải lần đầu mà hầu như lần nào đến TP HCM, ông cũng thấy cảnh những người đàn ông bù khú nhậu nhẹt với nhau, bất kể là giờ nào. Ông kể: “Có hôm nhìn đồng hồ đã 6h chiều, lúc này là lúc cần ở nhà để xem có phụ giúp được gì cho vợ con không. Nếu vợ có con nhỏ thì mình nên giúp nhiều hơn, tại sao họ lại rảnh rỗi ngồi nhậu với nhau như vậy?. Tôi thắc mắc thì nhiều người bảo ở Việt Nam đó là chuyện bình thường. Trong khi phụ nữ có nhiệm vụ lo cho gia đình, con cái thì người chồng chỉ lo kiếm tiền. Nhiều ông còn viện cớ đi nhậu để xã giao làm ăn đến đêm mới về, vợ mà hỏi thì bị chửi, thậm chí còn bị đánh”.

    Những hậu quả xảy ra đằng sau việc say rượu, say bia đã ảnh hưởng xấu đến con cái, làm gia đình đổ vỡ, ly tán. Các bản tin đăng nhan nhản trên báo :

    - Trong cơn say rượu, người chồng đã nhẫn tâm lôi vợ vào phòng khoá trái cửa, rồi dùng ống nước, ghế, đánh vợ dã man, khiến chị vợ phải nhập viện điều trị trong tình trạng chấn thương nặng. (Quảng Trị) .

    - Nguyễn Huy Vũ đánh chết vợ chỉ vì đang nhậu, bị gọi về ăn cơm (đắk Nông) .

    - Cha nghiện bài bạc, bia rượu, thường xuyên đánh đập vợ con, trong cơn say, đã dùng xăng đốt con, bé trai 8t bị bỏng 80%, cơ thể biến dạng, khuôn mặt hoàn toàn bị hủy hoại.(Quảng Ninh) .

    - Say rượu đánh vợ tới chết, lấy lý do vợ làm mất đứa con trong bụng (TP HCM) .

    - Sau 10 năm liên tục phải chịu cảnh chồng nát rượu, vũ phu, đánh đập. Trương Thị Bài đã giết chồng (Nghệ An) .

    - Bà Nguyễn Thị Mỹ Năng 48t can tội giết chồng vì chồng thường xuyên uống rượu say và tìm cách gây gỗ, đánh đập vợ.(TP HCM) .

    - Biết bà chủ nhiều lần bị chồng say xỉn đánh đập, người ở, Nguyễn Thị Thoan, giúp bà chủ chém chết ông chủ bằng dao(đắk Nông) .

    v…v…

  8. Tien Ngu says:

    Dân ngu VN và chính quyền VN Cộng láo nghe ra chưa, hử?

    VN muốn…khá, tiến bộ, phải nghe lời em Lang ma bỏ cái tật…thuốc lá, rượu chè. Mấy cái thứ này đã trở nên…xưa, không nên dùng làm phương tiện….ngoại giao nữa.

    Em nào ghiền quá, bỏ không được, thì chỉ nên làm…lai rai thôi.

    Hút thuốc, phải thuốc lá hạng sang như bác Hô, phi líp mô rít. Ngày hút chứng gói…rưởi thôi, không sao hết, đến 70 tuổi chết cũng vừa. Không sống lâu mà hành con cháu.

    Uống rượu, tệ lắm cũng phải là chai rượu như rượu của ông Nguyễn cao Kỳ gửi về cho, không nên uống rượu…dõm của các thứ gian thương bất lương, dể bị…ung thư cổ họng mà…chết sớm, hành hạ con…vợ.

    Sau đây là toa thuốc ngâm rượu thứ thiệt, bảo đãm. Ai không bỏ được rượu thì nên theo.
    Uống không bị bênh, không bị chết, trái lại còn…xung độ, khoẽ như râm:

    Thục linh: một lạng
    Ô chặc chiều: hai lạng
    Mật Nhân: nữa lạng
    Một con tắc kè phơi khô
    Hà thủ ô: một lạng
    Rể tranh: hai lạng
    Rượu nếp nước nhất: hai lít

    tất cả rữa sạch, sao vàng cho thơm. Xong, bỏ vô tỉnh…nước nắm ( đã hết nước mắm), đổ rượu, tráng xi măng bịt miệng, mang chôn sau vườn. Mười năm sau, đào lên…

    Từ đó mới nên…uống.

    Nhất xị, giãi thiên sầu.
    Không giãi được sầu, cứ…cha Tiên ngu mà chửi.
    Giãi được…sầu, cứ từ đó mà…mần tới, truyền cho hậu thế./..

    • tonydo says:

      Mười năm nữa thì đám khứa già mình chết mẹ nó hết rồi, còn ai chửi, ai nghe chửi?
      Kính!

      • Tien Ngu says:

        Đù à,

        Đừng bi quan vậy em.

        Cứ theo cái toa thuốc của anh Ngu mà nàm…

        Muời năm nữa, em …ngáp ngáp, chờ…đứt bóng, tợp một hớp rượu đó vô. Anh Ngu bảo đãm em sẽ…bật dậy ngay trong vòng….30 giây!

        Đây là cái toa thuốc ngâm rượu gia truyền lâu năm, thuộc loại qúi hiếm thượng đẳng. Thương anh em DCV, anh Ngu mới…bật mí.

        Rưọu này công hiệu nhiều nhất với người…già….

        PS: có bao giờ Đù thấy anh Ngu chửi cái gì chưa? Anh chỉ chuyên trình bày những điều mắt thấy, tai nghe thôi em…. Chửi em chi cho…mắc oán chớ?

  9. Hồ Dương says:

    Ở VN hầu như tất cả các tội đều có thể chạy chọt bằng tiền, chỉ trừ “tội”
    liên quan đến chính trị, nên đa số người dân đều ngán những gì liên quan
    đến chính trị, những chuyện về xã hội như trộm cắp, đâm chém, hãm hiếp
    … có thể bỏ sót hay chậm trễ, nhưng với “tội” về chính trị thì 100% không
    thoát.

  10. Ông Ba says:

    Đọc bài của TĐL thú vị lắm. Nhưng mấy cha nhậu nghe nè:
    1. Nhậu là để thưởng thức cái hương vị, cái đậm đà của rượu, thấy rượu di từ từ vào máu mà khoái. Nhậu để thấy mình…sang. Không phải nhậu xô bồ, nhậu say sưa làm mất phẩm chất con người.
    2. Chỉ có ở Việt nam nhậu kết hợp với áp-phe, nhậu kết hợp với tham nhũng. Không đâu trên thế giới có loại hình “văn hóa” này.
    3. Và cũng không đâu trên thế giới mà nhậu thường đi với HIẾP,CHÉM, GIẾT như ở Việt Nam.

    Vậy thì…không nên nhậu theo nghỉa 2. và 3. nói trên, nghĩa là về Việt Nam đừng có nhậu. Hơn nữa 99% rượu ở VN là rượu dỏm.

    • Lão Ngoan Đồng says:

      Bài viết của Thạch Đạt Lang hay và có “đẳng cấp”. Cám ơn nhiều.
      Lời “còm” của còm sĩ Ông Ba còn hay hơn, bởi giản dị nhưng rất “thấm”. Bravo 3x
      Cuối tuần đọc bài chủ “nhiều chất cồn ít chính trị” với lời bình khôi hài đen kiểu Anh rất thú vị.
      Hy vọng các ông mọt sách, “người biết quá nhiều” … sẽ không léo hánh vô đây bình lọan mất dzui.

      • Tien Ngu says:

        Tien Ngu đồng ý…

        Diễn đàn, cuối tuần muốn cho…vui, nên để một mình thầy Cường viết…nhiều thôi. Càng dai càng dài càng…vui.

        Mấy em mọt sách như…Tiên Ngu, nên nói in ít , tí…

      • Ban Mai says:

        Trước hết, xin bác Lão Ngoan Đồng cho tôi xin lỗi, vì hôm nào đó tôi đùa quá trớn với bác trong lúc lẽ ra phải nghiêm túc. Sau đó tôi bị bạn PM la, và la đúng, nên từ nay… xin chừa! Hết dám giỡn tầm bậy tầm bạ nữa. Bác tha thứ để thọ trăm tuổi và tôi cũng trẻ lại được đôi chút nghen bác! :)

        VN chịu ảnh hưởng khá nặng về “cầm, kỳ, thi, tửu”, được coi như là văn hóa đẵng cấp, các cụ truyền lại. Tính Nho phong mà Kim Trọng là điển hình… cũng sai nặng. “Văn hóa Tràng An” cho mình là đại diện cho lịch lãm, văn minh (dẫu gì cũng là người Tràng An!) tự nó đã đưa đến kỳ thị. Quan niệm “ngưu ẩm” hay “râu hùm hàm én”… mới anh hùng đã dẫn đến “giặc nhậu”! Các bác thường gân: “nam vô tửu như kỳ vô phong” nên VN mới như hiện tại. Nhưng ko thể trách tâm trạng “túy ngoạ sa trường quân mạc tiếu – cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi!” thời chiến, một đi ko trở lại! Khi đối diện hằng hữu với cái chết, có thể đến bất cứ lúc nào thì phải được ngoại lệ!

        Câu thơ đặc trưng Tàu: “Dục phá thành sầu tư dụng tửu – Túy ngọa túy đảo sầu tự sầu” (đại khái là muốn phá bỏ đau buồn đang vây hãm nên uống rượu. Say nghiêng say ngửa mà nỗi sầu vẫn còn nguyên) Như vậy thì rõ ràng rượu chẳng giúp được gì để giải tỏa những ẩn ức từ sâu thẳm!

        Về Thuốc thì từ rất lâu các thi nhân, văn nhân VN… thường dính đến á phiện! (Tôi ko thể nêu tên một số người nổi tiếng ở đây vì ko muốn xúc phạm họ) hậu quả là cứ thấy vị nào đầu bờm, tóc rối… say xỉn, lúc nào cũng phì phèo điếu thuốc, 2 ngón tay vàng quánh… thì y như là văn/thi/họa/ca sĩ! Fashion! Mức độ ngón tay vàng đậm nhạt cũng nói lên đẵng cấp! Không thể chối cãi là chính họ đã đắm mình trong men rượu, bay trong khói thuốc… để vào một thế giới siêu thực mà từ đó tràn ra trên giấy bút. “Sức mạnh sáng tác” của họ có được là từ độc dược nên xã hội thừa hưởng hậu quả là đương nhiên!

        Trở lại thực tế trong nước. Các vị nổi danh thơ/văn/nhạc/vẽ/hát… hay mở đầu câu chuyện bằng.. hẹn gặp nhau ở đâu đó, kể việc cụng ly lai rai sao đó… trước khi đi vào nội dung chính! Đôi lúc hứng chí còn mô tả trạng thái một ai đó có vẻ “nổi bật” nhờ hơi men nên đã có những đóng góp ý nghĩa nào đó..! Những hình ảnh như vậy đi kèm theo chủ trường tha hóa xã hội để tầng lớp thanh niên quên đi thực trạng thối nát của chế độ nên “giặc nhậu”, “giặc thuốc” đưa đến “giặc gái gú” rồi đến “giặc phá thai”… đang dẫn đầu thế giới tính theo tỉ lệ dân số! Một hình ảnh tôi ko quên là khi nhà văn Nguyễn Quang Lập bị nhốt đã có 3 ông đến nhà giam Phan Đăng Lưu tìm cách vào thăm, một ông ngồi trên xe lăn (nghe đâu đang sắp chết), một ông đẩy và một ông cầm theo chai rượu… rồi sau đó rao bán đấu giá trên FB… để gom tiền mở tiệc đón NQL trở về! Những hình ảnh như vậy thì làm sao ko ảnh hưởng đến xã hội?

        Tôi ko chống đối, nếu ko muốn nói là đồng tình, về những tiệc vui, những cuộc hẹn hò… rất cần có chút hơi men. Chàng sẽ đàn ông hơn, nàng sẽ trữ tình hơn với đôi mắt biếc… để từ đó đi vào đời nhau, với kỷ niệm dễ thương, với những cuộc tình… đẹp! Nhưng dùng nhậu/thuốc/cờ bạc/đĩ điếm… như là chuẩn mực trong các quan hệ thì hậu quả khôn lường về kinh tế, về hạnh phúc gia đình, về lãng phí thời gian, về tệ nạn xã hội, về mánh mung, về tư cách… và trên hết là văn hóa đồi trụy bao trùm cả xã hội thì ko thể chấp nhận!

        Chế độ đang cai trị lặng lẽ cổ súy và kẻ thù chung đang lặng lẽ hỗ trợ với âm mưu hiểm độc… biến giới trẻ VN như những chú ếch, thoải mái ngâm mình trong nước lạnh… dù đang ở trên bếp lửa… !

        Đã quá dài. Xin cám ơn bác nào mỏi mắt! Kính chúc một cuối tuần vui.

      • Lão Ngoan Đồng says:

        Dear Ban Mai,

        Đùa (nhả) để chọc ghẹo mua vui với nhau, không hàm chứa ác ý hay mạ lỵ cá nhân, theo tôi cứ tự do phát huy cao độ :-) !
        Tự giác như bác thật đáng qúi, khi tự thấy mình đi quá biên hạn cho phép. Ở đây mấy ai được như bác. Thái độ ung dung, văn phong nhã nhặn, không kém phần trào phúng, lý luận như chém đinh chặt sắt … :-)

        Ăn nhậu hút sách … tùy quan niệm hưởng thụ mỗi người. Riêng tôi không thích sự LẠM DỤNG dưới mọi hình thức.

        Lạm dụng dịp vui như cưới xin, dịp buồn như tang ma, hay lễ tết … để mở tiệc to tiệc nhỏ, ăn nhậu thả dàn gọi là … tới bến, rồi gây gỗ đánh nhau, say xỉn ói mửa lung tung, khiến mất tư cách con người, phá hoại cuộc vui hay buồn …, theo tôi nên ngăn cấm tối đa.

        Lạm dụng danh nghĩa văn nghệ sĩ để đi quá đà trong ăn nhậu, hút sách … theo tôi cần lên tiếng mạnh mẽ phê phán hiện tuợng tiêu cực này.
        Những hang người này cứ làm như phải ăn nhậu thật say, hút thuốc như đầu tầu xe lửa phun khói … mới sống thực hết mình cho văn chương, để có hứng sáng tác mạnh và hay ….

        Thú thật tôi vào blog của Bọ Lập, Nguyễn Trọng Tạo .. thấy họ lấy làm thích thú khi đùa dai với tính mạng của mình.
        CS đã không qúi trọng, nếu kô muốn nói là sài phí nhân tài và tài nguyên đất nước. Các ông mang danh nhà văn nổi tiếng nhất nước cũng tiêp tay CS, phung phí sức khỏe của mình vô tội vạ. Họ yêu rượu và thuốc lá hơn mạng sống của mình ! Kể ra thật đáng buồn.
        Lý do sức khỏe là quan trọng nhất đời. Theo lệ thường thì có sức khỏe mới làm việc hăng say, tới nơi tới chốn, sáng tạo được nhiều hơn … Bệnh tật liên miên, bận rộn ăn hút tối ngày, tôi e ảnh hưởng nhiều đến sức khỏe lẫn sáng tác, nếu không muốn nói là giảm sút trầm trọng theo thời gian. Tuổi già sống sộc đến ngay đấy thôi.

        Tệ nạn trên ngày một phổ biến manh ở nước ta. Trong khi ở các nước văn minh tiên tiến người ta cố hạn chế bằng mọi cách, trong mọi giới, nhất là thể dục thể thao.
        Cứ xem anh chàng Michael Phelp của Mỹ lỡ dại hút cần sa, bị cấm thi đấu ở giải bơi lội thê giới hè năm nay, dù được dự tranh ở giải vô dịch tòan nước Mỹ.

        Nhín chung mọi lạm dụng đều đem lại kết quả xấu. Trong diễn đàn này không thiếu kẻ lạm dụng tự do ngôn luận để phỉ báng, mạ lỵ và chụp mũ công khai những ai không vừa lòng họ. Thật đáng tiếc.

        Kính,
        LNĐ

Phản hồi