WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Nguyên nhân thất thủ Điện Biên Phủ [1]

Điện biên phủ

Điện biên phủ

Nguyên nhân sụp đổ Điện Biên Phủ đã được nhiều người bàn luận từ thập niên 50 cho tới nay và người Mỹ vẫn viết về chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất 1946-1954 cũng như về trận đánh này.

Tôi xin đề cập tới ý kiến của giới quân sự, các nhà sử gia nghiên cứu để có thêm nhiều nhận định ngõ hầu soi sáng vấn đề

Trước hết ý kiến giới chức quân sự

Tướng Navarre. Ông được cử làm Tư Lệnh quân viễn chinh Pháp tại Đông Dương từ tháng 5- 1953 để cứu vãn tình thế trong khi Pháp suy yếu, Việt Minh (VM) ngày càng mạnh, họ kiểm siểm soát gần hết lãnh thổ Việt Nam. Đầu tháng 6-1954 ông được triệu hồi về Pháp sau khi Điện Biên Phủ thất thủ ngày 7-5-1954. Năm 1956, Navarre viết Agonie de l’Indochine, Đông Dương Hấp Hối để bào chữa cho ông và quân đội Pháp về nguyên do bại trận tại Điện Biên Phủ đồng thời cũng qui trách nhiệm cho chính phủ Pháp đã đưa tới sự hấp hối, sụp đổ cuộc chiến Đông Dương 1946-1954.

Sau khi ĐBP thất thủ, Navarre trả lời phòng vấn trong một cuộc họp báo, nhận trách nhiệm hoàn toàn về kế hoạch, quyết định tác chiến trong trận ĐBP (1)

Ông phủ nhận một số phán đoán cho rằng quyết định đánh ĐBP trái với ý kiến của của một số vị cấp bộ trưởng trong Chính phủ, các vị chỉ huy quân sự, một số thuộc cấp của ông.

Kế hoạch quân sự tại ĐBP của Navarre đã không hề bị một cấp chỉ huy quân sự nào chống lại. Bản kế hoạch này cũng đã được sự chấp thuận của Tướng Ely, Tổng tham mưu trưởng Bộ quốc phòng và Chủ tịch ủy ban các TTM. Không hề có thuộc cấp nào của ông trong Lục quân, Không quân- ít ra những người trực tiếp liên quan- phản đối.

Trong cuốn sách kể trên (2) Navarre đã nêu rõ những nguyên nhân thất thủ của ĐBP, trước hết ông đưa ra những lý do phụ, nhỏ như.

-Tổ chức phòng thủ, chỉ đạo cuộc chiến có thiếu sót sai lầm.

-Sự phân chia các trung tâm kháng cự trong khu lòng chảo cần thảo luận lại.

-Một số đơn vị tác chiến phẩm chất kém nhất là những tiếu đoàn người Thái đáng lý phải được thay thế trước khi xẩy ra trận đánh bằng những đơn vị thiện chiến hơn lấy từ Châu thổ BV.

-Một số địa thế không được bảo vệ đầy đủ và đủ sức chống lại đạn đại bác và súng cối nặng của địch.

-Việc xử dụng quân trừ bị cần bàn lại.

-Luyện tập chống pháo binh và cao xạ địch không đủ, vì các chuyên viên quá lạc quan, đã để địch biềt quan niệm của mình, khinh địch.

-Trong một số lãnh vực, bộ chỉ huy Hà nội không tích cực đối với đồn lũy ĐBP.

-Phối hợp không quân và bộ binh không được bảo đảm hữu hiệu.

Những thiếu sót và sai lầm trên không thể qui cho cấp chỉ huy đồn lũy và bộ chỉ huy Không quân nhưng nhất là Lục quân Bắc việt, chịu tràch nhiệm chuẩn bị và lãnh đạo cuộc chiến. Navarre nhận trách nhiệm toàn bộ vì ông là Tư lệnh.
Theo Navarre những khuyết điểm trên chỉ ảnh hưởng nhẹ tới cuộc chiến.

Những khuyến điểm sâu xa về sự thất thủ ĐBP được ông nêu ra như sau.

-Pháp thiếu phương tiện chiến tranh, thiếu từ 6 tới 8 Liên đoàn lưu động mà chỉ có nó mới giải cứu được hữu hiệu.Trong khi Việt Minh thành lập được Quân đoàn chính qui gồm tương đương 9 sư đoàn lưu động, Pháp chỉ tương đương 3 sư đoàn lưu động (3), đó là cái giá phải trả vì đã để cho địch thành lập nhiều đơn vị hơn Pháp từ trước.

-Về mặt phẩm cũng không đủ để bù vào sự yếu kém về lượng, cấp chỉ huy kém khả năng, đa số sĩ quan, hạ sĩ quan thiếu kinh nghiệm chiến trường, thiếu huấn luyện. Phía người VN (đi lính cho Pháp) tỷ lệ yếu kém cao. Suốt trận đánh cho thấy sự yếu kém về mặt phẩm của bộ binh. Pháp cũng trả giá nhiều sai lầm tích tụ lại trong quá khứ vì không chịu chi phí, chỉ muốn đánh trận rẻ tiền.

-Không quân Pháp thiếu thốn nhiều, yêu cầu tăng viện của Navarre không được thỏa mãn, hoặc gửi tới quá trễ. Nếu gửi kịp thời sẽ khiến Pháp chiến đấu trong điều kiện thuận lợi hơn, Việt Minh đã thiết lập những trang bị kiềm chế Pháp rất nhiều.

-Cung cấp cho đồn lũy giờ phút cuối khi đã hỗn loạn thì vô dụng. Khi viện trợ Trung cộng gia tăng ồ ạt là lúc Pháp cần một lực lượng không quân có khả năng mạnh hơn mười lần. Chỉ có Mỹ có thể cung cấp cho Pháp nhưng dù đã xin họ cũng vô vọng. Số lượng viện trợ lớn gia tăng ồ ạt của Trung Cộng cũng là một nguyên nhân đưa tới sụp đổ ĐBP. Pháp bị bất ngờ vì đứng trước một hình thức chiến tranh hoàn toàn mới tại Đông Dương.

-Đại bác, súng cối hạng nặng của địch pháo kích ồ ạt khiến quân trú phòng Pháp hoảng hốt, mất tinh thần. Ngay cả 1940 bộ binh Pháp bị không quân Đức tấn công phản nằm bẹp dưới đất nhưng lính Pháp tại ĐBP tinh thần còn xuống thấp hơn thế. Phản ứng của họ chậm trễ để ngăn ngừa sụp đổ và tái chiếm những điểm chính đã bị mất, nó ảnh hưởng lớn tới trận đánh.

-Máy bay trinh sát bị cao xạ VM ngăn chận khiến họ không chỉ điểm cho pháo binh Pháp. Khi bị đích pháo không phản pháo được, pháo binh Pháp bất lực không còn là ưu thế tại Đông dương như trước.

-Phi cơ Pháp bất ngờ trước màng lưới phòng không dầy đặc của VM, phải thả dù ớ độ cao, vì yếu kém do thiếu phương tiện nên hiệu quả giảm.

-Có sự bất ngờ tại ĐBP nhưng không do lỗi của sở quân báo Đông dương, khả năng chỉ có giới hạn, họ mù tịt về những chuyện bên trong Trung Cộng, không biết gì về hoạt động của Bộ chỉ huy VM.

-Ta không biết về địch, ngược lại họ lợi thế biết nhiều về Pháp vì những tin tức do báo chí Pháp tiết lộ hay rò rỉ ồ ạt như thác có tầm vóc chính phủ Pháp.

-Dù vậy, Pháp vẫn luôn có những tin tức gần chính xác về địch, về hiện tại và những chuyện sẽ sẩy tới trong thời hạn vài tuần nhưng không thể biết những việc VM dự định trong thời gian xa.

-Pháp chỉ biết kẻ địch bây giờ và xa hơn một chút ví như khi người ta xây một cây cầu 10 tấn sẽ dự liệu một giới hạn an toàn lên tới 15 hoặc ngay cả 20 tấn nhưng không thể lên tới 100 hay 150 tấn. Đó là cách Pháp đã làm tại ĐBP, nếu sức mạnh của địch chỉ nhân lên 2 hay 3 thì sẽ chịu được sự tấn công của họ vì Pháp đã bố trí xong. Nhưng thực ra nó lại là một hệ số nhân quá lớn trong nhiều lãnh vực: Khả năng vận tải và sửa chữa đường giao thông, hỏa lực pháo binh và phòng không.

-Navarre nói:

“Chính vì cái lãnh vực cuối cùng mà yếu tố bất ngờ rất lớn. Chúng tôi biết rõ VM có pháo binh và phòng không. Chúng tôi biết tầm quan trọng của nó vá cách họ bố trí đạn dược. Chúng tôi đã tiên đoán số khấu pháo và kho đạn sẽ tăng lên, nhưng chúng tôi đã định giới hạn cho khả năng gia tăng này. Đó là trong trường hợp giới hạn này dã bị vượt quá xa mà sự bất ngờ nằm trong đó. “Chỉ huy là tiên liệu”. Dĩ nhiên là thế, nhưng nếu một cấp chỉ huy chỉ tiên đoán cái xấu tệ sẽ khiến mình không dám làm gì cả”

-Vì chính phủ Pháp đã không theo ý kiến của Tư lệnh Navarre quyết định tham dự Hội nghị Genève khi đang có trận chiến lớn, quyết định đã thay đổi hậu quả của vấn đề.

-Cấp lãnh đạo VM trước đây không muốn gây thiệt hại lớn cho các đơn vị chính qui như tại Nassan, Cánh đồng Chum, nhưng vì có Hội nghị Genève họ đã liều hy sinh lực lượng lớn để lấy thế mạnh tại bàn Hội nghị.. Cũng vì có Hội nghị Genève mà Trung cộng đã viện trợ cho VM ồ ạt chưa từng có.

Vì Chính phủ Pháp tham gia Genève mà gió đã đổi chiều.

-Genève đã cho VM một cơ hội hòa bình nhanh và thắng lợi, đã nâng cao tinh thần họ và chơi liều hết mình để bảo đảm một thắng lợi huy hoàng của cơ hội bất ngờ.

-Hội nghị Genève đã khiến Trung cộng cho VM một khối viện trợ lớn lao để lấy ưu thế trên bàn hội nghị, từ nay không còn hiểm nguy nữa, nó là nguyên nhân mà những phương tiện vật chất của Pháp bỗng nhiên đứng trước một vị trí quyết định vì bị thua xa địch.

-Ngày mà Hội nghị Genève được quyết định tổ chức thì số phận của ĐBP đã được xác định rõ.

Jules Roy- Sĩ quan Không quân Pháp từ Thế chiến thứ hai, tiếp tục trong quân ngũ tới 1953. Roy giải ngũ khi mang cấp bậc Đại tá vì chống cuộc chiến tranh Đông dương mà ông ta cho là tàn bạo, cuộc chiến ngu xuẩn và bất chính. Roy tìm hiểu sự kiện, ra thăm ĐBP, viết Trận Điện Biên Phủ, cuốn sách nổi tiếng, xuất bản 1963, best seller tại Pháp.(4)

Roy chỉ trích Tư lệnh Đông dương rất nặng nề. Ông trích dẫn những danh ngôn của người xưa về quân sự, chính trị để kết án Navarre hoặc phủ nhận mọi sự bào chữa của vị Tư Lệnh này.

Khai sinh một huyền thoại

“Một vị Tư lệnh không thể biện hộ cho lỗi lầm của mình khi nhận lệnh của Quốc vương hay ông Bộ trưởng, khi mà người ra lệnh không có mặt tại chiến trường và hoàn toàn không biết gì về sự kiện, diễn tiến mới sẩy ra. Đúng lý ra, một Tư lệnh khi thi hành một kế hoạch nếu thấy nó sai lầm, ông ta phải nêu lý do, đề nghị sửa sai kế hoạch và sau cùng từ chức hơn là làm công cụ cho sự sụp đổ của đạo quân” (5)
Napoléon – Châm ngôn và tư tưởng quân sự

Cái bẫy

Ta phải cẩn thận chọn cao điểm để ta có thể đổ xuống đánh địch rất có lợi. Nhưng điểm quan trọng nhất là đóng quân trên cánh đồng dưới chân núi mà kẻ địch có thể chiếm dễ dàng. Vì pháo của địch có thể nghiền nát ta từ cao điểm gần đó, ta không thể tránh bị pháo địch bắn ta liên tục dễ dàng. Quân ta đang bị bối rối khó mà đánh lại địch”
Machiavelli- Binh thư, Quyển IV (6)

Điếu văn cho trận Điện Biên Phủ

“Chính là tinh thần đã chiến thắng và sẽ luôn luôn thắng trận, nó cũng đã thắng trong tất cả mọi thời đại của lịch sử thế giới. Giá trị của tinh thần chiến đấu không bao giờ thay đổi từ xưa đến nay. Trang bị cơ khí, súng ống chính xác, tất cả những sấm sét do con người sáng chế ra cùng với khoa học không bao giờ có thể hơn cái mà (trong lúc đó bị coi rẻ) người ta gọi là tinh thần
Barley d’Aurevilly (7)

“Trong chiến tranh, một trận thảm bại luôn được coi là trọng tội”
Napoléon (8)

Jules Roy nhận định (9) mặc dù đã tiên đoán trước nhưng ĐBP thảm bại đã làm ông kinh sợ, lý do tại sao tại ĐBP đạo quân thắng trận lại là quân đội được trang bị yếu hơn. Suy cho cùng một bên có niềm tin và một bên không có, ý của người dân muốn chiến đấu hay họ bác bỏ. Nói nôm na thì tiền, đàn bà và quyền lực là ba nguyên nhân xử lý ĐBP vào thời điểm đó. Người khôn ngoan làm giầu, người lính bắn giết hoặc bị giết, lương tâm suy đồi, tinh thần của người Pháp đặt không đúng chỗ, các nhà lãnh đạo Chính phủ hèn nhát không dám nhìn sự thật vì nó cần tới đạo đức mà họ không có. Tất cả đã đưa đất nước vào chỗ đáng khinh ghét nhất của thế kỷ.

Có đáng xấu hổ không?

Tại sao chúng ta xấu hổ khi đọc tên ĐBP?

Nếu một ông Tướng bị thất trận ĐBP chắc hẳn ông ta không có tài. Có lẽ cũng bởi các nhà chính trị không có cùng một quan niệm danh dự như các Tướng lãnh. Sau cùng có thể nói nước Pháp tỏ ra thờ ơ hoàn toàn với quân đội và cái tội bỏ quên “Không cứu những người lâm nạn”, nếu là người thường dân sẽ bị luật pháp trừng trị. Khi cả nước có tội sẽ đưa tới sự thua bại mà không bao giờ phục hồi và cuối cùng sẽ bị diệt vong.

Chúng ta là người Pháp cần phải can đảm nhìn thẳng vào một trong những chiến lược sai lầm nhất của lịch sử

Trách nhiệm của nhân dân Pháp

Nếu những người thất trận tại ĐBP được xét xử nhân danh người Pháp, họ sẽ bị kết án như thế nào? Vì đã đánh giá sai tình hình và đối phương? Nhưng ai cử Navarre vào chức vụ của ông? Ai đã giao nhiệm vụ cho ông ta và những người tiền nhiệm nếu không phải là các chính phủ của nền Đệ tứ Cộng hòa? Tại sao các chính phủ không kiểm soát các Tướng lãnh. Trên thực tế việc chỉ đạo ĐBP là do sự bất lực của Bộ chỉ huy cao cấp cũng như sự lãnh đạm quái gở của cả nước. Có thể nói Quốc phòng của đất nước coi chiến cuộc được tiến hành trong thời bình do những người lính đánh thuê để giữ các đồn điền cao xu, bông goòng, cộng đồng Thiên chúa giáo hay các trường học?. Về mặt trường kỳ mấy trăm ngàn người mang quân phục Pháp sống tại đó bị bệnh tật, thương tích hay bị giết chỉ vì phục vụ cho một chế độ đế quốc ngu xuẩn nhất trên thế giới, nó không muốn mất thị trường, lợi lộc lại giả mạo cuộc chiến đấu chống CS. Các nhà quân sự nhiệt thành của chúng ta phải chấm dứt xung đột bằng đàm phán vì không thể thắng được cuộc chiến.

Không ai nghĩ rằng các ông Tổng thống, Thủ tướng đã đưa đất nước vào tai họa lớn lao như thế. Vấn đề là khi nỗi đau đớn hiển nhiên không ai dám kết tội nó. Nội các nói họ bảo vệ Tây phương, họ điên khùng, quá khích, nhu nhược, kết hợp nhau trong sự ngu dốt. Họ đáng bị xử như thế nào khi giữ nhiệm sở, sự sai lầm và hèn nhát của họ khiến những người khác phải trả giá bằng máu. Còn về các Tướng lãnh không ai phủ nhận nhiệt tâm của họ phục vụ đất nước. Người dân Pháp mù điếc và kém thông minh là kẻ có tội nhất

Chìa khóa của lịch sử

Roy nói trong chuyến viếng ĐBP ông ta đã tìm ra thìa khóa đi tới nguyên nhân của sự thất thủ.

Trên đường đi tới ĐBP, Roy quan sát cảnh người dân làm ruộng, sinh hoạt chắt chiu kiếm lúa gạo… và tác giả đã tìm ra nguyên do: say men chiến đấu khiến họ liều thân vào súng máy, hàng rào kẽm gai là vì lý tưởng tự do và danh dự là bộ đội cụ Hồ.

Lỗi ở ai?

Trước hết quân đội của VM ăn mặc giống nhau, sống đơn giản, bình đẳng, đồng cam cộng khổ.

Các lãnh đạo ta tầm thường, coi địch như điên rồ, quân đội chỉ gồm những lãnh đạo thâm niên, tự mãn, không biết địch, tự mãn về quân đội và tiềm lực của mình.

Các vị chỉ huy Đông dương ở biệt thự với xe hơi, đàn bà, giải trí. Chiến tranh với những lều, tủ lạnh, sĩ quan, ban tham mưu đầy đủ tiện nghi. Các ông sư đoàn, trung đoàn, tiểu đoàn trưởng không ăn uống cùng lính, cũng đi bộ với lính, sống với lính như kẻ địch của ta.

VM dùng những phương tiện thô sơ, xe đạp thồ, bom đạn không ngăn được tiếp tế. Navarre thua vì sự tinh khôn và ý chí của địch. Các nhà lãnh đạo quân sự vô cùng ngây thơ. Ngày 13-12 Navarre quyết định mở trận ĐBP trước sự ngạc nhiên của mọi người. Làm sao ông đổ lỗi cho việc chuyển quân không ngờ trước của Tướng Giáp, ông này mở cuộc tấn công sớm hơn 8 tháng như dự đoán. Cái gì bắt Navarre đặt căn bản lý luận trên giả thuyết rằng VM không bao giờ thay đổi phương pháp và phương tiện và Giáp không vô phép đến độ đảo ngược kế hoạch của một ông Tướng đã trải qua “Trung tâm nghiên cứu quân sự tân tiến”. Làm sao ông bào chữa cho việc nghĩ rằng ông thành công ngăn chận được các sư đoàn VM tiến sang Lào mà chỉ có một sư đoàn đi qua ngã chận của ông đi Luang Prabang?

Navarre không nhận sai lầm của mình, không phải vì Hội nghị Genève mà Giáp mở trận tấn công ĐBP. Navarre là người độc nhất cùng Đại tá Berteil, cố vấn chiến lược hoàn toàn mù quáng. Không ai đòi hỏi ông liều lĩnh trong kế hoạch của mình mà ông phải tránh. Không ai buộc ông phải bảo vệ Lào, ai còn tin tưởng cái lạc quan của ông để gửi thêm tăng viện ông cần để tiếp tục cuộc chiến mà ông không biết chiến đấu như thế nào?

Tất cả những cái đó Navarre không biết hoặc giả vờ không biết bắt đầu bằng lý luận cho nên ông đã nhiều lầm lẫn, ông muốn một trận công khai và bị đóng khung trong đó. Từ chối một trận đánh lớn với đại quân VM ông lại thách thức địch, không biết rằng ông đã đem cả vận mạng của cuộc chiến vào trong một ván bài. Là chuyên viên tình báo, ông nghi ngờ tất cả những tin tức có được đối đầu với sự thất bại của mình, ông từ chối không nhìn nhận sự quan trọng của nó và đổ lỗi cho những nguyên do bên ngoài chứ không phải lỗi riêng của ông.

Sau cùng không lãnh đạo được ai, ông ta xử dụng sai những người ông có. Ai lựa ông ra trong hàng ngũ các Tướng? Thủ tướng, Tổng thống? Ai từ chối ông? Một Đại tá không quân và Cogny, phụ tá của ông. Trong chính phủ không ai dám, trong quân đội viễn chinh không ai dám nói sự thật. Navarre làm nhục Cogny, ông này trả đũa lại. Castries nói láo với báo chí. Ông Dejean (Tổng cao ủy) nói láo với Nội các và các Bộ trưởng nói láo với Quốc hội và Thủ tướng. Máu chẩy mà người Pháp yên lặng, Piroth (Đại tá pháo binh tại ĐBP) tự tử có danh dự quân đội hơn Navarre và Castries

Quân sử 4- hay Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa trong giai đoạn thành hình 1946-1955, dầy 460 trang là cuốn Quân sử thứ tư của Bộ Tổng Tham Mưu VNCH xuất bản năm 1972, nhà xuất bản Đại Nam tái bản tại Hải ngoại 1983.

Theo ý kiến Bộ TTM về khuyết điểm của Pháp tại ĐBP trước hết do thung lũng bị khai quang (10). Các mục tiêu đã bị lộ rõ làm mồi cho pháo binh VM trên đồi nhắm xuống.

Bộ TTM nhận xét chung về nguyên do Pháp thất trận ĐBP là do hậu quả những tính toán sai lầm của Pháp (11) . Về sự bố phòng, hai cứ điểm tiến tuyến phía Bắc là Gabrielle và Béatrice quá yếu ở xa tầm pháo binh yểm trợ của cứ điểm Isabelle phía Nam. Việt Minh chiếm được các cứ điểm trung ương chế ngự được phi trường và vô hiệu hóa mọi tiếp tế bằng không vận. Hầm trú ẩn tại ĐBP không được xây bằng bê tông nên không chịu nổi đạn pháo kích của VM. Trung tâm Isabelle phía Nam quá xa khu Trung ương khiến sự phối hợp và yểm trợ không được hữu hiệu.

Song sai lầm lớn nhất của Navarre là khinh địch, không ước tính chinh xác lực lượng tham chiến, khả năng tác chiến, tiếp tế của VM. Ông ta không ngờ VM đã tung vào ĐBP với trên 60,000 quân chứ không phải chỉ có 20,000 như ông đã dự đoán. Pháp không ngờ VM đem được nhiều đại bác đến mặt trận, họ đặt trên sườn núi xung quanh lòng chảo để bắn trực xạ mà Pháp không thể khám phá và tiêu diệt được. Số trọng pháo VM đã bắn phá dữ dội trong suốt thời gian họ vây hãm ĐBP.

Một sai lầm khác của Navarre là trong khi VM sắp đánh ĐBP thì ông lại theo đúng kế hoạch cũ mở màn chiến dịch Atlante làm phân tán chủ lực của Pháp khiến không thể cứu vãn ĐBP một cách đắc lực. VM tuy thắng trận này nhưng vì chiến đấu ròng rã tám năm đã thấm mệt nên vội ký Hiệp định Genève chấm dứt chiến tranh để nghỉ ngơi và ngăn ngừa sự tham chiến bất ngờ của Mỹ.

Còn tiếp

© Trọng Đạt

———————————————————-

Chú Thích

(1) Agonie de l’Indochine trang 197, 198

(2) Sách đã dẫn trang 251-255: Les Causes de La Chute de Dien Bien Phu

(3) Sách đã dẫn, trang 42, 47

(4) La Bataille de Dien Bien Phu, Julliard, 1963. Bản dịch The Battle of Dien Bien Phu

(5) Sách kể trên trang 1

(6) Sách kể trên trang 35, Machiavelli nhà sử gia, chính trị gia Ý (1469-1527)

(7) Sách kể trên trang 288, Barley d’Aurevilly nhà văn Pháp Thế kỷ 19

(8) Sách kể trên trang 288

(9) Sách kể trên, trang 289-291, 294, 304-306

(10) Quân sử 4, trang 159 với hình lòng chảo bị khai quang

(11) Quân sử 4 trang 172, 173

43 Phản hồi cho “Nguyên nhân thất thủ Điện Biên Phủ [1]”

  1. noileo says:

    Trích Hùng says at 25/05/2016 at 12:20

    “Một thằng nào đó nó vô cướp nhà mày, nó hành động như nó là chủ nhà thì mày phải đánh đuổi nó ra để giữ nhà và khẳng định mày là chủ nhà chứ” (Hùng says at 25/05/2016 at 12:20)

    *****

    “Thằng nào đó” là bọn bắc kỳ cộng sản VNDCCH vong bản ngoại lai tay sai giặc tàu, là Việt cộng Hồ chí Minh tay sai giặc tàu chuyên gia rước giặc tàu vào Việt nam mở ra một thời kỳ bắc thuộc mới dựng nên cái tổ quốc xã hội chủ nghĩa Việt nam Dân chủ Cộng hòa tội ác cho tay sai Hồ chí Minh làm chủ tịch,

    là Việt cộng Lê Duẩn cặp rằng lính đánh thuê cho Nga tàu, là bọn trí thức cộng sản Lao động tàu đẻ chân chính tim đỏ thẻ đỏ, là bọn trí thức kiki bắc kỳ, aka “trí thức đảng lãnh đạo”, là bọn lão thành cách mạng mao-ít tội ác phản quốc bán nước chuyên nghề làm chứng gian lừa gạt nhân dân miền bắc, xô đẩy nhân dân miền bắc đi làm công cụ chiến tranh phục vụ bạo lực cộng sản, phục vụ cuộc chiến tranh Hồ chí Minh tội ác, bất chính, bất nghĩa, xam lang VNCH, bành trướng chủ thuyết Mác lê tội ác vào Việt nam.

    Việt Nam Cộng Hòa phải đánh đuổi bọn bắc kỳ cộng sản xam lang & tàn ác ra khỏi bờ cõi để giữ nhà, để bảo vệ tự do. Cuộc chiến tranh tự vệ của Việt nam Cộng Hòa tự do chống lại cuộc chiến tranh tội ác, chống lại cuộc chiến tranh VNDCCH cộng sản xâm lăng VNCH tự do, là cuộc chiến tranh hoàn toàn chính danh, chính nghĩa, hợp pháp

    *****

    Hoa kỳ & Mỹ, ít nhất là từ 1945, khi cuộc chiến tranh thế giới thứ 2 – WW2 – chấm dứt, cho đến nay, chưa bao giờ xâm lăng & xâm lược chiếm đoạt nền độc lập & lãnh thổ, đất đai của nước nào,

    Trước WW2 Hoa kỳ có thuộc địa Philippines, nhưng không phải do Hoa kỳ chiếm đoạt, mà do Tây ban Nha nhượng lại cho Hoa kỳ sau khi Tây ban Nha bị thua Hoa kỳ trong một cuộc chiến tranh.

    Ngay sau khi WW2 chấm dứt, nêu lên chủ trương “quyền dân tộc tự quyết”, Hoa kỳ đã trả lại Độc Lập cho Philippinnes.

    Chỉ là bịp bợm cái luận điệu & thuật ngữ “đế quốc Mỹ xâm lược nước ta” do Việt cộng Hồ chí Minh & Lê Duẩn & bọn trí thức bắc kỳ cộng sản , bọn trí thức cộng sản lao động Tàu đẻ chân chính tim đỏ thẻ đỏ, bọn trí thức kiki, bọn lão thành cách mạng Mao-ít tội ác phản quôc bán nước, dựng nên,

    lợi dụng tình trạng nhân dân miền bắc bị bưng bít thông tin, bị nhồi sọ thông tin, bọn cộng sản tội ác dựng nên luận điệu & thuật ngữ “đế quốc Mỹ xâm lược nước ta” lừa gạt nhân dân tổ quốc xã hội chủ nghĩa VNDCCH, xô đẩy nhân dân tổ quốc xã hội chủ nghĩa VNDCCH đi làm lính đánh thuê cho nga tàu, xâm lăng VNCH, đánh phá VNCH, thảm sát hàng triệu người nam, bành trứong chủ thuyết mác lê tội ác, kinh nhật tụng của bọn cộng sản lao động Tàu đẻ, vào Việtnnam, xô đẩy VN vào vòng tụt hậu trên mọi phương diện, lãnh thổ VN bị bọn cộng sản bắc kỳ tổ quốc xã hội chủ nghĩa noi gương nhau, noi gương Hồ chí Minh bán nước cứu đảng cắt xẻ dâng cho Trung cộng.

    *****

    Từ khi thành lập cho đến 30-4-1975, VIệt Nam Cộng Hòa chưa bao giờ lâm cảnh đói khổ như bọn bắc kỳ cộng sản, bọn trí thức cộng sản lao động Tàu đẻ, bọn trí thức kiki, bọn lão thành cách mạng Mao-ít tội ác hằng tuyên truyền lừa dối nhân dân miền bắc, ngược lại, “tự do & thịnh vượng” mới là những điều đúng, là sự thật, khi nói đến VNCH, khi so sánh VNCH với cái tổ quốc xã hội chủ nghĩa VNDCCH cộng sản tội ác trước 1975, khi so sánh với cái “CHXHCNVN” ngày nay

    Từ khi thành lập cho đến 30-4-1975, Việt nam Cộng Hòa chưa bao giờ bị “đế quốc Mỹ xâm lược” như Việt cộng Hồ chí Minh, Việt cộng Lê Duẩn, bọn bắc kỳ cộng sản, bọn trí thức cộng sản lao động Tàu đẻ, bọn trí thức kiki, bọn lão thành cách mạng Mao-ít tội ác hằng bịa đặt, tuyên truyền, dựa vào đó lừa dối nhân dân miền bắc, lừa gạt nhân dân miền bắc đi làm lính đánh thuê cho nga tàu, xâm lăng VNCH

    bởi một lẽ rõ ràng, như đã nêu, Hoa kỳ chưa bao giờ xâm lăng, chưa bao giờ chiếm đoạt lãnh thổ đất đai của một quốc gia nào, và Việt Nam Cộng Hoà (= Quốc gia Việt Nam, từ 1956 Quốc Gia Việt Nam thay đổi thể chế, thay đổi quốc hiệu, mang quốc hiệu mới là “Việt Nam Cộng Hoà) thì đã thiết lập bang giao, trao đổi đại sứ với Hoa kỳ từ 1950.

    Chỉ từ 30-4-1975 đến nay VNCH mới bị mất Độc lập vào tay quân cộng sản tội ác, mới bị chiếm đóng bởi quân bắc kỳ cộng sản tội ác tay sai giặc tàu, bọn tướng tá lính đánh thuê quốc tịch tổ quốc xã hội chủ nghĩa VNDCCH tội ác,
    quân bắc kỳ cộng sản tội ác tay sai giặc tàu, bọn tướng tá lính đánh thuê quốc tịch tổ quốc xã hội chủ nghĩa VNDCCH tội ác xâm lăng VNCH phục vụ “lý tưởng cộng sản” bành trướng chủ thuyét Mác lê tội ác vào Việt nam, áp đặt chế độ cộng sản VNDCCH nhơ bẩn đầy tội ác lên VNCH, đầy đọa người dân VNCH, reo rắc tội ác “xây dụng chủ nghĩa xã hội” lên VNCH, thi hành tội ác “đồng hóa”, tội ác bôi xóa lý lịch tử tế của người dân VNCH, hủy hoại môi trường sống của VNCH vốn rất tươi đẹ, trong lành, tử tế trước khi bị quân bắc kỳ cộng sản tổ quốc xã hội chủ nghĩa VNDCCH tội ác tay sai giặc tàu chiếm đóng.

    Chỉ là bịp bợm những luận điệu & thuật ngữ “kháng chiến & thống nhất & giải phóng & chống Mỹ cứu nước” của Việt cộng Hồ chí Minh & Việt cộng Lê Duẩn, bọn trs thức bắc kỳ cộng sản, bọn trí thức cộng sản lao động Tàu đẻ, bọn lão thành cách mạng Mao-ít tội ác phản quốc bán nước, bọn trí thức tinh hoa bắc kỳ 2-9 độc lập bìm bịp

  2. HN says:

    Người Việt Hải ngoại rất vui mừng khi Mỹ bán vũ khí cho Việt Cộng để chúng bắn giết nhau với Trung cộng, rất mong tụi Cộng Sản chúng nó giết nhau cho vui, hoan hô TT Obama đã bán súng cho VC để bọn chúng giết lẫn nhau, chúng ta ngồi coi vỗ tay
    Tụi CS nó giết nhau cho chúng chết bớt đi

    • Chống Cộng ra rìa says:

      Người Việt chống VN đau hơn bị hoạn, bị thiến khi Obama xóa bỏ cấm vận vũ khí sát thương cho VN mà không đoái hoài gì đến chuyện nhân quyền như người Việt chống Công năn nỉ Mỹ gắn nhân quyền với xóa bỏ cấm vận vũ khí.
      Mỹ coi người Việt chống Cộng chẳng là cái lông d…, lông l… gì hết.

      • nvqg says:

        Người Việt Hải ngoại đéo quan tâm tới bọn VN chúng mày
        Chúng ông chỉ mong cho bọn Tầu Cộng nó giết Việt Cộng, rồi Việt cộng bắn lại Tầu Cộng cho vui, chúng ông chỉ mong bọn CS chúng mày giết nhau nhiều chừng nào tốt chừng nấy
        Mọi chuyện chẳng ăn thua gì, chúng ông ở ngoài này an toàn, tụi VC chẳng đụng tới cái lông dái chúng ông được

  3. Bọn mặt thớt says:

    Tin nóng
    Mấy người chống Việt Nam nên đội cờ trắng lần nữa như năm 75 đi, TT Obama sang tận HN tuyên bố dỡ bỏ cấm vận vũ khí rồi kìa, cào mặt ăn vạ để cản trở mãi mà đâu có được?
    (hết trích)

    Ủa hồi xưa bác đảng chửi cha thằng Đế Quốc xâm lăng VN, trút bom đạn xuống đầu nhân dân VN

    Thế mà bây giờ năn nỉ Đế Quốc để mua súng đạn của Đế Quốc, của quân xâm lăng, mua súng của Mỹ để làm gì, để đàn áp nhân dân, để bắn vào nhân dân chứ bắn ai? Cái bọn hèn hạ đó mà dám bắn Tầu phù à?

    Bọn CS VN mặt trơ như mặt thớt, mặt chai mày đá, bọn CSVN là chó chứ không phải là người

    • Hùng says:

      Ngu thế! Một thằng nào đó nó vô cướp nhà mày, nó hành động như nó là chủ nhà thì mày phải đánh đuổi nó ra để giữ nhà và khẳng định mày là chủ nhà chứ. Đuổi được nó ra và nó công nhận mày là chủ nhà rồi mà thù nhau mãi thì cả 2 chỉ có hại chứ có lợi gì đâu, nó và mày phải bắt tay hòa bình để cùng nhau làm ăn và sống vui vẻ chứ dại gì mà thù nhau mãi. Nó lại có hàng hóa tốt để bán thì mày có tiền mày có quyền mua để xây dựng và bảo vệ nhà mày. Hiểu chưa hỡi thằng ngu.

      • Tien Ngu says:

        Cò mồi à,

        Bỏ cái tật ăn nói mất dạy đi em. Thấy thương…má em quá…

        Tuy nhiên, anh Ngu cũng phải công nhận là em có phần đúng.

        Tụi Cộng láo cướp nhà VNCH với sự bơm sau đít của Nga mí Tàu. Thì VNCH phải cố gắng đánh đưổi giặc Cộng mà giử nhà.

        Bằng mọi cách phải năn nỉ nhờ Mỹ giúp đở.

        Xui có cái, Mỹ về lâu về dài, dân nó không chịu đi chết cho VNCH nữa, Mỹ bèn ngưng giúp đở.

        Thành ra VNCH bị Cộng láo nó cướp mẹ cái đất nước. Nó láo là giãi phóng VNCH, thực ra là nó láo.

        Nay dân VN biết nó láo thì đã muộn, bị nó hành cho khốn nạn cả một thế kỷ. Dân VN như…em, bị nó làm cho thành…lưu manh, mất dạy.

        Thiệt nà…thãm.

      • Lan says:

        Năm thằng trên chiếc xe tăng
        Nổ ÙM một phát năm thằng tiêu ma…
        Vợ con bỏ lại quê xa
        Mẹ già cô quạnh vườn nhà lao đao…

        Bây giờ Đảng rước Mỹ vào
        Đéo ai còn nhớ thằng nào chết oan!

  4. Cá chết says:

    Ông obama rất quan tâm đến vụ cá chết ở Việt Nam, nhưng rất khôn khéo chứ không vô duyên như mấy người chống đối, đến Hà nội, quan tâm đến cá, ông cùng bà Kim Ngân vào ao cá trong phủ chủ tịch cho cá ăn, thật là hành động nói lên tất cả!

    • Tien Ngu says:

      Nghe cò mồi nịnh Ô Ba Má mà anh Ngu…chán mớ đời…

      Xưa nịnh cha nó Mỹ, đừng nịnh theo Cộng láo có phải là đở khổ không?

      Nay biết Mỹ nó là…tử tế thì coi bộ hơi muộn.

      Nhất là cái tật…láo cũng không bỏ, chưa chịu xưa mình…ngu.

      Bỏ cái tật láo đi em…

Phản hồi