WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Thời cơ đã chín muồi cho một cuộc Cách mạng Dân chủ tại Việt Nam?

Mặc dù thế giới đang chứng kiến các cuộc cách mạng dân chủ ngoạn mục từ Bắc Phi sang đến Trung Đông với kết quả vượt ngoài sự mong đợi của mọi người, nhưng tại Việt Nam, dù đời sống người dân lầm than cơ cực hơn rất nhiều và mức độ dân chủ người dân Việt Nam được hưởng so với Ai Cập và Tunisia thua kém rất xa, nhưng có vẻ người dân Việt Nam vẫn chưa sẵn sàng đứng lên dành quyền tự quyết cho chính mình. Đa số người dân dường như ngày càng thêm bận rộn vật vã với miếng cơm manh áo và vật gía leo thang nên lơ là với các diễn biến thời sự đầy ý nghĩa này hay chăng? Để trả lời cho câu hỏi đó, chúng ta lược qua thật nhanh những diễn biến tại những quốc gia liên hệ cùng thành quả đấu tranh đạt được cho đến ngày hôm nay. Đồng thời so sánh các quốc gia có các cuộc cách mạng dân chủ với hoàn cảnh chính trị và xã hội tại VN để tìm lời giải đáp.

Diễn biến Cách Mạng Dân Chủ tại Bắc Phi và Trung Đông:

1. Tại Tunisia: Mặc dù đời sống người dân Tunisia cao hơn dân Việt Nam gấp nhiều lần, thu nhập hàng năm của người dân Tunisia hơn $4.000 USD (1) và tỷ lệ thất nghiệp thấp hơn VN, nhưng người dân vẫn rất bất mãn chế độ và nhất là nhà độc tài Ben Ali. Qua biến cố ngày 17-12-2010 của một thanh niên có học nhưng không kiếm được việc làm tương xứng phải đi bán dạo lại bị cảnh sát áp bức nên phẩn uất tự thiêu, dân chúng sẳn đang bất mãn đã tập hợp nhau lại biểu tình phản đối ở nhiều nơi. Kết quả là chỉ trong vòng 27 ngày, chế độ bị sụp đổ. Nhà độc tài Ben Ali phải đào tị ra nước ngoài sau 23 năm cầm quyền.

2. Tại Ai Cập: Người hùng một thời của Ai Cập là Hosni Mubarak đã cai trị đất nước được 30 năm. Thu nhập của người dân khoảng gần $3.000 USD. Cũng giống như tại Tunisia, sự giàu có quá độ của giới cầm quyền làm dân chúng bất mãn. Kết qủa là ngày 2-11-2011, chỉ trong vòng 18 ngày biểu tình có lúc ôn hòa có khi quyết liệt, chế độ bị sụp đổ và Tổng Thống Mubarak rút lui! Cần nói thêm là các cuộc bầu cử tại Ai Cập và Tunisia tự do dân chủ hơn Việt Nam rất nhiều. Trong khi Việt Nam tuyệt đối không có một viên chức chính quyền nào từ trung ương xuống đến địa phương, kể cả đại biểu Quốc Hội, do người dân tự ứng cử. Tại Ai Cập và Tunisia mặc dù bị chính quyền mua chuộc, nhưng Quốc Hội và Toà Án vẫn độc lập và người dân vẫn có thể tự ứng cử và bầu cử lấy người của mình.

3. Tại Libya: Nhà độc tài Moammar Gadhafi là một biệt lệ. Từng bị tổng thống Hoa Kỳ Ronald Reagan gọi đích danh là “The mad dog of the Middle East” (Con chó điên của Trung Đông) hay còn bị thế giới xếp vào hàng “khủng bố quốc tế”, tuy nhiên Gadhafi cũng đã cầm quyền được hơn 40 năm. Đó là nhờ các bộ lạc “phe nhà” bảo vệ và Gadhafi sẳn sàng dùng bạo lực đối với các cuộc nổi dậy nên nhà độc tài này có vẻ “muôn năm trường trị” giống như chính thể CSVN. Tuy nhiên tại Libya, lấy “cảm hứng” từ cuộc cách mạng “Hoa Lài” của nước láng giềng Tunisia, phong trào phản kháng bộc phát mạnh trên toàn quốc. Dân chúng Libya nổi lên bị đàn áp khốc liệt bởi chiến xa và phi cơ của quân chính phủ! Do đó, Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc vào ngày 18-3-2011 vừa qua đã thông qua nghị quyết can thiệp để bảo vệ sinh mạng người dân Libya. Với sự ruồng bỏ của thế giới, sự cáo chung của chế độ độc tài ở Libya chỉ còn là vấn đề thời gian.

4. Tại các quốc gia khác như Yemen, Bahrain, Iran, Saudi Arabia, Syria, Jordan … các phong trào biểu tình đòi Dân Chủ bùng phát khắp nơi. Hầu hết các quốc gia Trung Đông đều có truyền thống … độc tài. Rất nhiều quốc gia còn theo chính thể Quân Chủ. Tuy nhiên hầu hết các quốc gia Trung Đông đều có quốc hội hoặc nghị viện, hiến pháp và đảng chính trị đối lập. Vì đa đảng nên các quốc gia Trung Đông không độc tài chuyên chế tuyệt đối như chế độ Cộng Sản tại Việt Nam. Chức vụ Tổng Thống như tại Iran do các đảng phái chính trị và giáo quyền ủy nhiệm và vận động dân chúng trực tiếp bỏ phiếu chứ không hề có vấn đề “Đảng cử Dân bầu” như tại Việt Nam hiện nay. Các quốc gia tại Trung Đông hầu hết tuy độc tài nhưng không toàn trị nên những đòi hỏi dân chủ của người dân luôn được giới lãnh đạo lắng nghe và nhượng bộ.

Nhìn chung, tất cả các nước Trung Đông và Bắc Phi, đời sống người dân cao hơn Việt Nam nhiều lần. Thể chế chính trị tuy có khắc khe nhưng vẫn dân chủ hơn Việt Nam vì có hệ thống chính trị đa đảng và Quốc Hội độc lập với chính quyền.

Hoàn Cảnh Chính Trị và Xã Hội tại Việt Nam

Việt Nam từ 1954 phân nửa đất nước thuộc miền Bắc nằm dưới ách thống trị độc tài Cộng Sản. Phân nửa trong Nam thuộc chính thể dân chủ tự do và đa đảng. Chính quyền miền Nam trước đây từ cấp địa phương cho đến Tổng Thống đều do dân trực tiếp bầu ra, kể cả Quốc Hội. Để thực hiện “nghĩa vụ quốc tế” được Cộng đảng Liên Xô và Trung Quốc giao phó và yểm trợ, đảng CSVN phát động chiến tranh Giải Phóng Miền Nam khỏi sự “xâm lược” (?) của “đế quốc Mỹ”. Trớ trêu thay CSVN ngày nay đang tìm mọi cách liên hệ với “đế quốc Mỹ” để tìm chổ dựa từ kinh tế cho đến chính trị và luôn cả an ninh khu vực nhằm chống lại ý đồ bành trướng của người “đồng chí” anh em là nước láng giềng Trung Quốc. Cuộc chiến tranh “giải phóng” kéo dài gần 20 năm kết thúc năm 1975 gây vô vàn mất mát đau thương, giết hại hàng triệu sinh linh ở cả hai miền, thiệt hại tài nguyên và tiềm năng dân tộc không sao kể xiết. Để rồi ngày hôm nay, sau 36 năm thống nhất, độc lập, hoà bình…dân tộc Việt Nam thực sự được gì ngoài những thành tích như thu nhập bình quân của người dân thuộc hàng thấp trên thế giới. Theo International Monetary Fund (Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế), năm 2010 lợi tức đầu người của Việt Nam là $1.155 USD (1). Thực tế còn thấp hơn nhiều vì số liệu không đo lường được mức hoang phí của một thiểu số và thân phận nghèo hèn của đại đa số quần chúng nông thôn lao động. Việt Nam còn có những thành tích ngoại hạng về tham nhũng mà thế giới đã nhiều lần cảnh cáo. Đối với nhân dân, CSVN có rất nhiều thành tích khác như nhượng đất đai, biển đảo cho ngoại bang, bán con dân mình ra ngoại quốc làm tôi mọi lao động quốc tế và nô lệ tình dục. Trong nước thì đời sống công nhân, nông dân và lao động thành thị ngày càng thêm bi đát.

Tất cả những đói nghèo và bất công xã hội đều xuất phát từ hệ thống độc tài độc đảng mà ra. Quốc Hội không do tự dân chúng tìm người tài đức bầu lên mà do đảng Cộng Sản đề nghị nên không có thực quyền. Những sai lầm về kinh tế, những tham ô tệ hại của cấp lãnh đạo không bao giờ bị trừng trị. Đúng như lời tuyên bố của Thủ Tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng: “Từ khi làm Thủ Tướng tôi chưa bao giờ kỹ luật ai!” mặc dù những sai phạm trắng trợn như PMU18, Vinashin…Ký giả đưa tin bị ở tù, phạm nhân lại được thả ra! Rất dể hiểu vì tất cả những đổ bể tai tiếng đều có dính dáng đến Tổng Bí Thư, Thủ Tướng hoặc thành viên Bộ Chính Trị…

Chúng ta thường nghe những luận điệu nhà nước CS đưa ra như “Đa đảng đa nguyên sẽ tạo ra sự mất ổn định xã hội như ở Thái Lan và các nước dân chủ khác…” (!). Đây là lời nói dối trá và ngụy biện. Dù có “mất ổn định xã hội” vì đa đảng nhưng Thái Lan không bao giờ bị đe doạ mất nước, trong khi Việt Nam “ổn định” lại có cơ mất nước! Thái Lan dù có biểu tình chống đối nhau nhưng cũng chỉ một thời gian ngắn. Điều quan trọng là xã hội “mất ổn định” Thái Lan lại có đời sống cao hơn xã hội “ổn định” Việt Nam gấp nhiều lần và ngày càng bỏ xa Việt Nam. Tại sao vậy? Sự thông minh và trí tuệ người dân Việt Nam ngu đần hơn dân tộc Thái Lan phải không? Chắc chắn là không rồi!

Như vậy rõ ràng chế độ độc đảng là sai lầm!!! Hệ thống xã hội đặt trên những định chế sai lầm. Chính sách quốc gia sai lầm nhưng không ai ngăn cản nỗi. Tham nhũng được bao che không cho báo chí phanh phui. Quốc Hội không do dân tự ứng cử và do người dân tín nhiệm tự bầu lên nên không đại diện cho dân và không có thực quyền. Đời sống nông dân và công nhân rất là cơ cực và bị bốc lột tàn tệ. Chế độ “ổn định” nhờ hệ thống đàn áp. Các nước khác mỗi 500 dân mới có một cảnh sát giữ an ninh trật tự, tại Việt Nam mỗi 100 dân có một công an và một dân phòng hay du kích! Mấy ai quên được bài học Liên Xô, cái nôi Cộng Sản Chủ Nghĩa. Xã hội Liên Xô “ổn định” và hệ thống an ninh, công an mật vụ dày đặc cũng không ngăn cản được lòng dân…

So sánh thực trạng tại Việt Nam và các nước đang có các cuộc cách mạng Dân Chủ tại Trung Đông và Bắc Phi, mọi người đều có chung một kết luận: Việt Nam cần có một cuộc cách mạng thay đổi chế độ cầm quyền. Nhưng thời cơ đã chín muồi cho một cuộc cách mạng Dân Chủ hay chưa?

Thời Cơ của cuộc Cách Mạng Dân Chủ Toàn Dân

Trong bài “Không ai được đùa với cách mạng và nổi dậy”,  ông Nguyễn Minh Cần, một đảng viên CS cao cấp ly khai đang sống tại Nga viết rằng “Khi chưa có đủ điều kiện chủ quan và khách quan mà hành động phiêu lưu thì chỉ là hành động tự sát.” và nhà văn “phản tỉnh” Tô Hải phát biểu: “Tình hình nổi dậy lật đổ chính quyền ở các nước Bắc Phi chưa thể nào lan tới Việt Nam hiện nay… Lúc này chưa phải là có thời cơ, địa lợi, nhân hoà!…”. Một số không nhỏ các nhà hoạt động dân chủ trong nước cũng đồng ý với quan điểm trên! Vì thế, trong khi người dân đang vật vã với lạm phát và vật gía, trí thức và những nhà đấu tranh chờ đợi “thời cơ chín muồi” thì thế giới đang bừng bừng cách mạng Dân Chủ khắp mọi nơi!

Thật ra không riêng gì các ông Nguyễn Minh Cần và Tô Hải, hầu hết những nhà đấu tranh dân chủ trong nước đều không có đìều kiện sống trong chế độ dân chủ tự do thật sự, do đó hầu hết đều không có kinh nghiệm về các vận động Dân Chủ và các hoạt động biểu tình, xuống đường. Thử nhìn xem tại Iran, suốt bao năm nay sinh viên và giới trẻ Iran liên tục biểu tình chống Tổng Thống Mahmoud Ahmadinejad và hệ thống giáo quyền cực đoan. Dù không thành công nhưng họ vẫn tiếp tục xuống đường và học hỏi kinh nghiệm những lần thất bại trước. Chắc chắn nhân dân Iran sẽ đạt được khát vọng của mình một ngày không xa. Tại Nam Hàn, sinh viên và dân chúng liên tục và tiếp nối nhau dai dẳng biểu tình, hàng trăm người chết làm lung lay chế độ của Tổng Thống Chun Doo Hwan (Toàn Đẩu Hoán) những năm thập niên 80. Nhờ thành quả Dân Chủ này mà Hàn Quốc phát triển và tiến bộ vượt bậc như ngày nay.

Trong thực tiễn đấu tranh dân chủ, các cuộc biểu tình bất bạo động rất cần thiết để gây ý thức tự chủ cho người thanh niên và quyền lợi công dân. Những cuộc biểu tình lớn và nổi tiếng từ trước đến nay đều diễn ra một cách tự phát. Các cuộc biểu tình lật đổ Tổng Thống Phi Luật Tân Ferdinand Macos (1986), các cuộc cách mạng tại Đông Âu và Liên Sô, và mới đây tại Tunisia, Ai Cập và Libya đều tự phát. Dĩ nhiên khi ta thấy các phong trào tự phát không có nghĩa là thiếu chuẩn bị. Nhưng ta cũng phải hiểu là chuẩn bị không có nghĩa là “đoàn ngũ hoá”, là tổ chức và phân công cụ thể từ trước khi biểu tình xãy ra. Người lo tiếp tế, người lo cứu thương, người lo liên lạc…

Đừng hiểu lầm cách mạng tại Tunisia đã có chuẩn bị và dàn dựng kỹ lưỡng. Những nhóm sinh viên và trí thức Tunisia trong các Youtube được phổ biến (2), chỉ có một nhóm nhỏ rất ít người kín đáo liên lạc và chuẩn bị từ trước với nhau. Khi biến cố thanh niên Mohamed Bouazizi tự thiêu bất ngờ xãy đến làm dân chúng phẩn nộ và ùn ùn kéo nhau xuống đường tự phát, lúc đó nhóm nhỏ “có chuẩn bị” đó mới bắt đầu xuất hiện và kêu gọi thêm nhiều cá nhân nhanh chóng gia nhập nhóm tạo thành một “Ban Tham Mưu” hướng dẫn quần chúng đấu tranh hiệu quả. Và họ đã phát huy sáng kiến để ứng phó với tình hình cũng như cấp thời kêu gọi thêm tình nguyện viên. Không hề có việc “đoàn ngũ hoá” thành viên và huấn luyện thuần thục như nhiều người tưởng tượng qua vài đoạn “video clips” ngắn ca ngợi thành quả.

Việt Nam hiện nay đang có rất nhiều tổ chức chính trị đã và đang âm thầm phát triển và chuẩn bị cho một hay nhiều biến cố tương tự. Nếu xãy ra những biến cố quần chúng xuống đường tự phát, chắc chắn những nhóm đấu tranh có chuẩn bị đó sẽ sẳn sàng vào cuộc và vận dụng mọi sáng kiến để tiếp trợ và hướng dẫn quần chúng. Hàng trăm “Phóng viên tự do” khắp mọi nơi trên toàn quốc chắc chắn sẽ lao vào làm việc, hàng ngàn trí thức, sinh viên và cả giới lao động bình dân sẽ tham gia phong trào… Dĩ nhiên các nhóm nhỏ nồng cốt này dù ở Tunisia hay Việt Nam, trước khi cuộc cách mạng xãy ra phải tuyệt đối kín đáo. Nếu mọi người biết được những nhóm nhỏ này từ đâu và do ai chủ xướng để có thể “yên tâm xuống đường biểu tình vì có chuẩn bị chu đáo!” thì an ninh CSVN dễ gì để yên cho họ?

Những người “cẩn trọng” cũng cảnh giác là CSVN sẽ tàn sát không nương tay dù đó chỉ là những cuộc biểu tình ôn hòa! Nên biết rằng thời đại thông tin ngày nay không phải là thời của cuộc cách mạng Quỳnh Lưu năm 1956 tại Nghệ An. CSVN đủ khôn ngoan và tự chế để không đàn áp nhân dân một cách thô bạo làm xúc động dư luận và tạo sự can thiệp của quốc tế như liên quân NATO can thiệp vào Libya nhằm loại trừ Gadhafi ra khỏi quyền lực. Với trào lưu cách mạng dân chủ ngày nay, Hoa Kỳ và thế giới chắc chắn sẽ đứng về phía nhân dân Việt Nam. CSVN sẽ chùn tay trước khí thế của đám đông và khát vọng dân chủ một cách chính đáng. Nên nhớ rằng không có cuộc cách mạng nào là không có đổ máu. Cuộc cách mạng màu xem ra êm thắm tại Liên Sô năm 1991 cũng lấy đi hàng trăm sinh mạng. Các cuộc cách mạng Dân Chủ xãy ra nhanh chóng và “ôn hòa” nhất, cả thế giới phải ngợi khen như tại Tunisia cũng “nhẹ nhàng” lấy đi 219 sinh mạng, theo số liệu của Liên Hiệp Quốc (3). Tại Ai Cập, Hosni Mubarak chỉ chịu thoái vị khi có hơn 680 người chết (4). Một tài liệu không chính thức khác cho biết con số tử vong của cuộc cách mạnh dân chủ tại Ai Cập vừa qua lên đến 3.200 người! Chúng ta phải công bình mà so sánh những cuộc cách mạng Dân Chủ như vừa nói với cuộc cách mạng tại Cuba hoặc cuộc cách mạng “Giải Phóng Miền Nam” do Cộng Sản VN phát động năm 1959 và kết thúc 1975 đã lấy đi sinh mạng hàng triệu người dân Việt Nam của cả hai miền đất nước.

Việt Nam mỗi năm có hàng trăm cuộc cuộc đình công, có những cuộc đình công quy tụ hàng chục ngàn người. Những cuộc biểu tình của Dân Oan xảy ra hàng ngày từ Hà Nội cho đến Sài Gòn. Đó không là những cuộc biểu tình đòi cơm áo, công bằng xã hội và công ăn việc làm thì là gì? Bao nhiêu cuộc biểu tình vì tôn giáo tại Thái Hà, Đồng Chiêm, Cồn Dầu, từ Phật Giáo, Hòa Hảo…Tại sao chúng ta lại quá lo sợ các quan niệm biểu tình vì “Chính Trị” và đỏi hỏi “Dân Chủ”? Điều đó cũng dể hiểu thôi vì “Chính Trị “ và “Dân Chủ” là điều cấm kỵ mà CSVN không muốn người dân đề cập đến và tâm lý của một số đông người dân, kể cả trí thức tại Việt Nam cũng không vượt quá “phản ứng có điều kiện” này.

Ngay lúc này có phải là thời cơ cho một cuộc xuống đường của toàn dân? Nhìn lại những năm CSVN đang vận động gia nhập WTO (2007) và ký kết Hiệp Định Thương Mại với Hoa Kỳ trước đó cũng như chủ trì Hội Nghị APEC (2006). Suốt những năm đó CSVN đã tạo bộ mặt hiền từ và nhiều thiện cảm với thế giới. Các tổ chức chính trị và đảng phái rầm rộ ra mặt công khai như đảng Dân Chủ, đảng Thăng Tiến, Khối 8406 v..v… Ngay vào những thời điểm đó, nếu huy động được quần chúng cho những cuộc xuống đường quy mô có phải là “Thời Cơ” hay không? Chúng ta đã bị các phản ứng và lời kêu gọi có dụng ý là chờ đợi “thời cơ”. Nhưng là thời cơ nào? Chờ đến khi thế giới nhàm chán và mệt mõi không còn muốn yểm trợ các cuộc cách mạng Dân Chủ trên thế giới nữa? Thật ra thời điểm hiện tại mới chính là “Thời Cơ” quí báu và hiếm hoi cho dân tộc VN thoát ách Cộng Sản vì dư luận khắp nơi đang nồng nhiệt ủng hộ các cuộc cách mạng dân chủ trên thế giới!

Nếu Việt Nam bùng nổ cách mạng toàn dân vào thời điểm này, thế giới sẽ có thái độ rất thuận lợi cho cuộc cách mạng “Hoa Lài, Hoa Sen v..v… tại VN”. Đó chính là yếu tố “Thiên Thời”. Lòng dân đang căm giận sự tham nhũng thối nát và bất tài của tập đoàn CSVN làm cho lạm phát tăng cao và đời sống càng cơ cực khó khăn. Hơn lúc nào hết, cái hoạ ngoại xâm rành rành trước mắt do sự nhu nhược và cấu kết ngoại bang hiến dâng biển đảo và đất nguồn biên giới. Đó là yếu tố “Nhân Hòa”. Đại Hội 11 CSVN vẫn cam kết thắt chặt bang giao “hữu hảo” với CS Trung Quốc tạo thành yếu tố “Điạ Lợi”. Trong cả 3 yếu tố Thiên Thời, Địa Lợi và Nhân Hoà, VN hiện nay đang có được cả 3 để nhân dân dành lại quyền tự quyết cho chính mình và cho thế hệ mai sau.

Một trái cây chín muồi thì trước sau gì cũng rụng. Nhưng đợi chờ đến lúc trái rụng thì không còn gì để mà hưởng thụ. Tương tự hoàn cảnh đất nước hiện nay trong gọng kềm Cộng Sản. Nếu chúng ta vùng vẫy thì sẽ được nới lỏng ra. Toàn dân cùng đồng tâm hợp lực thì chắc chắn dân tộc sẽ được giải thoát. Nhược bằng chờ đợi “tình thế chín muồi” theo kiểu trái chín sẽ tự động rụng và không muốn mất công để hái thì dân tộc phải đợi chờ nhiều chục năm nữa. Khi đó, ngoài việc tài nguyên đất nước cạn kiệt vì sự khai thác tham lam vô ý thức, chế độ độc tài quản lý con người một cách tối tăm ngu đần, nhưng quan trọng hơn hết là có thể lúc đó, dân tộc Việt Nam không phải chống chính quyền CSVN mà là chống lại quan Tổng Đốc Lưỡng Quảng để đòi cho Việt Nam được quyền… tự trị!!!

© Quốc Phùng

Ghi chú:
(1) http://en.wikipedia.org/wiki/List_of_countries_by_GDP_%28nominal%29_per_capita
(2) http://www.youtube.com/watch?v=VEy8voAt7nA
(3) http://www.allvoices.com/contributed-news/8075491-the-un-says-219-dead-in-the-tunisian-revolution
(4) http://www.almasryalyoum.com/en/node/346094

14 Phản hồi cho “Thời cơ đã chín muồi cho một cuộc Cách mạng Dân chủ tại Việt Nam?”

  1. Yeu dan toc says:

    Mấy thằng chia rẻ dân tộc và gây hận thù dân tộc chỉ được cái nói suông. Nói như thế này: trong mấy mươi năm cầm quyền của bọn Ngụy, ngoài đi bợ đít cho thằng Mỹ, tui bây đã làm được cái gì tốt đẹp cho đồng bào? Ngoài việc gây hận thù và chiến tranh, chết chóc, nhân dân lầm than. Tao nói nếu không có giải phóng 30/4/75 thì dân Việt nam còn khổ nữa. Tụi bây biết gì về Đảng CS. Đó là một khối đoàn kết dân tộc to lớn chứ không phải là 1 cá nhân. Nó được hình thành từ một khối, ko biết bây có hiểu không. Suốt ngày cứ ngồi trong xó hô hoán, thật nực cười, thời buổi này cũng có mấy thằng dựa hơi làm chính trị để kiếm tiền đó bà con.

  2. Vũ duy Giang says:

    Trước đây có 1 nhà “ngoại cảm”ở Hà nội đã tiên tri rằng tướng VN.Giáp sẽ chết vào năm 2010,và lễ hội
    “1000 năm Thăng Long”phải hủy bỏ.Kết quả là tướng VNG vẫn còn sống hơn 100 tuổi,và lễ hội Thăng Long đã làm hao hụt ngân quỹ nhà nước CSVN!Bây giờ lại có tiên tri là CSVN sẽ bị”Thiến”Đứt vào ngày 30/4/2011,là ngày duy nhất mà cả VK và VC đồng lòng tưởng niệm mỗi năm!!

    Về bài viết của Tác già Quốc Phùng,thì nên học viết đúng tiếng VN là: chín”mùi”(như hoa quả chín,thì tỏa MÙI thơm),chớ không phải chín”muồi”(mà trẻ con vùng quê miền bắc có khi thay chữ M bằng chữ B,để chỉ con chim của”thằng cu”!!),trừ khi đã hít phải”muồi”thơm của hoa Nhài Ả Rập,nhưng bay tới VN thì thành”muồi”ôi,làm tịt mũi chăng?!!!

  3. vn says:

    nếu ông nào thấy thời cơ đã chín muồi, xin cho vài hình ảnh về VN sau khi xóa sổ cs hay lại thành độc tài hay loạn sứ quân thì mệt lắm

  4. chúng tôi nghĩ từ sau vụ Tiến Sĩ Cù Huy Hà Vũ bị bạo quyền cộng sản kết án. Ai nấy QN một lòng
    đứng lên ủng hộ. Không nói đỏ hay vàng nửa , xin đừng đặt điều kiện mà mất thời gian tính.
    Trong nước hãy mạnh bạo đứng dậy ,đừng sợ hải;hãy lật đổ bọn tham nhủng,độc tài cộng sản.
    Chắc chắn 100% hải ngoại không ai ham muốn chức lảnh tụ, và có muốn cũng không ai ( hải ngoại)
    ủng hộ.

  5. trinhngoctoan says:

    Lời Kêu Gọi Xuống Đường”

    Mục tiêu chung cho dân tộc, xin thêm sức mạnh

    Xin tiếp tay phổ biến sâu rộng ở Việt nam:

    “Lời Kêu Gọi Xuống Đường”

    Việt Nam
    Tháng 4 năm 2011

    Phong Trào Toàn Dân Hành Động
    Liên Hiệp Sinh Viên Học Sinh Kiến Quốc

    Cơ trời vận nước đã đến
    Cách mạng Hoa Lài đã đánh đổ, kết thúc các chính phủ độc tài Tunisai, Ai Cập, bây giờ đến sáp thành công ở Yemen, Lybia, Syria, Bahrain, Jordan…

    Phổ biến rộng khắp quê hương. Lời Kêu gọi Công nhân “Xuống Đường và Tổng Đình Công ngày 30 tháng 4 và 1 tháng 5 năm 2011″.Công nhân hợp sức cùng đồng bào từ ải Nam quan đến mủi Cà mau, giương cao ngọn cờ dân tộc, “Cờ vàng Rồng đỏ 1000 năm Thăng Long”, giương cao ngọn cờ tương lai dân tộc ba sọc ” Xanh nước biển, Xanh lá cây, Vàng của lúa”, cùng một lòng “Xuống đường”, không phân biệt tổ chức hội đoàn, không phân biệt tôn giáo tín ngưởng, trí thức, công nhân, nông dân, sinh viên học sinh, cán bộ, công an nhân dân, chiến sỉ quân đội nhân dân Việt Nam
    Việt Nam ngày nay đã ký kết các hiệp ước, công ước Quốc tế về nhân quyền, thương mại, kinh tế.
    Quyền lợi công nhân phải được bảo đảm, có sự giám sát quốc tế, công nhân mạnh dạn đứng lên:
    Đòi hỏi được Tổ Chức Công Đoàn Độc Lập, tổ chức đại diện thực sự của công nhân, không phải Công
    Đoàn của Đảng CS, một tổ chức không bị ràng buộc, không bị trấn áp bởi các quan tham ô của Đảng CS, một tổ chức thực sự bênh vực quyền lợi thực tiển cho công nhân.

    Đòi hỏi lương căn bản tối thiểu 300 – 350 đô la USA/ tháng (6 – 7 triệu đồng VN/tháng theo vật giá hiện
    hành). Bào đảm quyền lợi lương bổng và các Bảo hiểm An sinh Xã hội đầy đủ như: Bảo hiểm Thất nghiệp, Bảo Hiểm Tai nạn Lao động, Bảo hiểm y tế, Bảo hiểm Hưu trí, Quyền lợi Gia đình con cái ăn theo…, bảo đảm đời sống đầy đủ các phương tiện sinh hoạt gia đình, chi phí hoặc tài trợ cho con cái công hân được đến trường tiểu trung học, cao đẳng, đại học…

    Chúng ta giải thể Đảng Cộng Sản Việt Nam, giải tán Quốc Hội bù nhìn.
    Công nhân Việt Nam lực lượng chính trong sinh hoạt chính tri, kinh tế. Qua 66 năm bể dâu dưới sự lãnh đạo của Đảng CS người công nhân nghĩ gì:

    Sự lợi dụng: Trong chiến tranh Đảng lợi dụng người dân từ nông thôn, sợ hãi chiến tranh, không nắng mưa được với ruộng đồng, lánh nạn ra các thành thị kiếm sống, cuộc sống cơ cực vì miếng ăn manh áo, đảng CS chợp thời cơ “khích động thù hiềm giai cấp ” giàu
    nghèo, lôi kéo công nhân theo hàng ngũ đảng CS, công nhân bị lợi dụng hy sinh, chết oan uổng, cho tham vọng chính trị của Đảng CS trong mọi tình huống, ngày nay ai cũng hiểu rỏ. Hiện nay công nhân bị cưởng bức làm việc vất vả trong các Khu Chế Xuất Quốc Doanh cũng như Tư Doanh theo yêu cầu Xuất Khẩu của Đảng và Nhà nước CS Việt nam.

    Sự lường gạt: Đảng CS Việt Nam luôn ca tụng công nhân trong các bài diễn văn của lãnh tụ như: giai cấp
    công nhân giai cấp lãnh đạo, tiên phong trong mọi lãnh vực, nền chắc xây dựng Đảng, anh hùng trong chiến đấu, lao động sản xuất, chịu đựng hy sinh cho Đảng trong mọi tình huống. Đảng CS cho công nhân ăn bánh vẽ về tương lai và các bằng khen “Lao Động Tiên Tiến” với cái bụng lép xẹp vì đói. Đảng viên CS bây giờ bụng rất to vì ăn hối lộ và ăn cắp của công. Khi Đảng đạt được mục tiêu, công nhân được gì? Có công nhân nào nắm chức quyền hiện nay trong Bộ Chính Trị, Trung Ương Đảng, Đảng Ủy Tỉnh Thành ở Việt Nam không? Có Ủy viên Bộ Chính Trị, Trung Ương, Đảng Ủy các cấp nào ngày nay lý lịch từ giai cấp công nhân? Hiện nay công nhân bị khinh đãi, gọi là cu li, cửu vạn lao động cật lực, vất vả với đồng lương chết đói. Đảng tham ô móc ngoặc với các Chủ đầu tư sản xuất, không binh vực quyền lợi công nhân. Khi công nhân đình công đòi hỏi quyền lợi, bị Công Đoàn của Đảng cho công an dùng băng đảng tệ nạn xã hội đàn áp, đánh đập thô bạo.

    Sự bỏ rơi: Không thấy chính sách nào của Đảng và Nhà nước bảo vệ quyền lợi cho công nhân thích đáng, chỉ làm có lệ cho qua cơn thịnh nộ của quần chúng công nhân. Thậm chí, công nhân còn bị bán ra nước ngoài làm nô lệ, như ở Mã Lai, Đài Loan, các nước Trung Đông: Ai cập, Jordan. Saudi Arabica. Các công nhân nữ bị cưởng bức, sách nhiễu tình dục, bị bán vô các ổ mãi dâm. Các chủ công ty môi giới của Đảng ăn tiền môi giới, lừa gạt công nhân không được trả lương như hợp đồng, không bảo hiểm lao động, không bảo hiểm y tế, tiền lương ít ỏi. Nói chung công nhân không đủ ăn thì làm sao lo cho gia đình, con cái không tiền học phí trở nên ngu dốt, tệ nạn xã hội, theo chính sách: “Dân Đói Dân Ngu Dễ Trị của Đảng Cộng Sản Việt nam”.

    Tại sao chúng ta cho phép Đảng CS đè đầu cỡi cổ chúng ta tiếp tục? Tại sao vậy?
    Chúng ta giải thể Đảng Cộng Sản Việt Nam, giải tán Quốc Hội bù nhìn.

    Tiến tới bầu cử Tự do Dân chủ, Xây dựng đất nước hùng cường độc lập tự do dân chủ. Có chinh phủ đa đảng, có hiến pháp, có luật pháp công minh, đời sống công nhân chắc chắn gia đình cơm no áo mặc, con cái đến trướng, tự do bình đẳng, có cơ hội thăng tiến trong xã hội mở mang phát triển.

    Hỡi công nhân! Xuống Đường! Đình Công! Tự Do Dân Chủ cho Việt Nam
    Hỡi đồng bào! Tự Do Dân Chủ cho dân tộc

    Phong Trào Toàn Dân Hành Động
    Liên Hiệp Sinh Viên Học Sinh Kiến Quốc

  6. Linhnguyen says:

    Tác giả có chỉ ra tại Iran, giới trẻ và sinh viên đã liên tục biểu tình chống Tổng Thống Mahmound và hệ thống giáo quyền cực đoan. Dù không thành công, nhưng họ vẫn tiếp tục xuống đường và học hoỉ những lần thất bại trước…… Theo thiển ý thì họ (Iran) đoàn kết (trong và ngoài nước) và có tổ chức được điều hành bởi một Hội Đồng Kháng Chiến Toàn Quốc Iran ,một tổ chức đối lập lưu vong ở Pháp do Maryam Raryam Rajavi (Chủ Tịch) *.

    Trong vòng 2 tháng nay, ở VN đã có gần 20 tổ chức , cá nhân, các nhà Dân chủ (Quốc Nội/Hải ngoại) kểu gọi xuống đường, nhưng kết quả thế nào thì ai cũng biết.

    Cá nhân tôi rất tâm đắc với tác giả và phản hồi của bạn Nguyen V N. Việc đề cử một Lãnh tụ là điều tối cần thiết, nhưng trước hết theo thiển ý các Tôn giáo, tổ chức, đảng phái, lực lượng yêu nước (trong/ngoài) nển liên kết để thành lập Một Hội Đồng Cải Cách Xã Hội Việt-Nam (điển hình là Bản Tuyên ngôn của người Việt trong và ngoài nước nhân cách mạng Hoa lài ở Bắc phi Trung đông phổ biến ngày 9 tháng 3/2011 gồm 37 tổ chức và 23 cá nhân). Quý tổ chức và các cá nhân đã chịu cùng đứng dưới một cây dù là Bản Tuyên ngôn thì hà cớ sao không thành lập một một tổ chức ? Để từ đó bầu ra một vị hay hai hoặc ba vị đồng Chủ tịch .v.v… Tiện lợi và an toàn nhứt là nên đặt cơ sở nẩy ở hải ngoại.

    Là một người tỵ nạn cs bình thường, nhưng tôi cũng hiểu được Hoa kỳ có chính sách siêu thực dụng (có người cho rằng chính sách ngoại giao hai mặt), không có kẻ thù muôn thuở, cũng chẳng có bạn muôn đời. Bức tử đồng minh VNCH, sau đó bang giao với cựu thù VN cs. Ngày nay, thực tế ai cũng rõ, một mặt bang giao gần như toàn vẹn về mọi mặt với cs VN, mặt khác lại có nhiều động thái bênh vực, yễm trợ các tổ chức, cá nhân chống cộng (gần đây là vụ BS Nguyễn Đan Quế)

    VGCS chỉ dựa vào sức mạnh ngoại bang (đặc biệt là Tàu cộng…) và bạo lực công an để tiếp tục buôn dân bán nước.

    Xin đừng để lịch sử tái diển. Công cuộc đấu tranh Tự Do Dân Chủ cho Việt-Nam, mọi mưu tìm yểm trợ của Quốc tế rất ư cần thiết, nhưng sức mạnh của Toàn dân mới là cốt lỏi và bền vững.

  7. Quốc Anh says:

    Lập luận của ông Nguyen V N không thuyết phục chút nào, mà cũng chẳng hiểu ông muốn nói gì?

    Quốc Anh thấy bài phân tích của tác giả rất hay, rất hợp tình thế và hợp lý.

  8. Nguyen V N says:

    Tôi đồng ý với tác giả là trái cây đã chín mùi, tứv là chế độ oan nghiệt, độc tài chuên ché tham nhũng bắt người lại thêm bán nưóc bi toàn dân căm phản.
    Nhưng chứ có người hái, mà điều tai hại hơn nữa người sẽ hái chính là tập đoàn CSVN mánh khoé trá hình tự biến thành Elsine Gorbochop như Nguyễn tấn Dũng nhiều lần đang ca bài lừa bịp này.

    KHÔNG CÓ NGƯỜI HÁI vì:
    Đối lâp HN và QN không chung một tiếng nói ,lập trường, khẩu hiệu lại cầm hai ngọn cờ THÙ NGỊCH . Lại nữa quá nhiều đảng phái chia rẽ, vì vậy không có tiếng nói nào ĐÂI DIỆN cho cuộc cách Mạng.
    Trận chiến Cồ Đỏ Cờ Vàng tái diễn mỗi khia ai nhac tới là nỗ đùng.

    Xin hảy thành thật mà nói HN cờ Vàng và QSN cơ đỏ da thành hai nưóc riêng biệt, hai màu cờ thù hận nhau và LỜ nhau.
    Têên phương diện đối ngoại dù có muốn Giúp hay Can thhiệp và VN về nhân quyên Th(ế giới không tìm đuoc một “Interlocuteur” nào xứng đáng để nói chuyện.

    Đối lập trăm đầu không ai theo ai. Một kiến nghị trăm chự kỳ không có lội gì.
    Hầu như HN cờ Vàng không có một uy yín nào đối QN và mọi lời kêu gôi từ HN và ngay cả trong nuoc không ai theo cả.
    Tình trạng này kéo dài hơn 35 nam và sẽ kèo dài hơn nữa nếu chúng ta chưa thức tỉnh.

    Ngay cả biến cố vụ án Cù Huy Hà Vũ cũng không phát động đuoc nỗi dat của thanh niênb Hà thành.

    Các diễn viên chính trị ít ai tìm cách đứng chung hay đề cử một lãnh tụ chung mặc dù chúng ta KHÔNG THIẾU anh hùng, Trưoíc thí có Lê thi Công Nhân, LS Đài, trưóc nưa có BS NGuyen Đan Quế… MỘt mặt trnậ chung không nghe ai nói hết, còn các bài Hoà giải hay Đoàn kết Dân tôc đều bị chụp mũ và triệt hạ và bị chèn ép từ trong trứng.

    NHièu tiếng nói ca tụng Anh hùng Cù huy Hà Vũ thế nhưng có Chủ tịch !Đảng “Một ngưoii” nào Chấp nhận hay Đề cũ anh Vũ làm Thủ lãnh đễ thống nhất Mât trận chung và cũng là Diều Kiệ(n Tuiên Quyết nêu ta còn hi vọng lật dỗ CSVN.

    Tôi cám ơn một chủ tịch ĐVD Nguyen công Bang đề nghị LS Cù Huy Hà Vũ làm thủ lãnh tung lai cho VN, nh§ưng tại sao CHÚNG TA tất cả không Đê2 cử CHHV làm lãnh tụ ngay bây giờ. Neu làm đuoc thì CHHV sẹ có TƯCÁCH TẬP HỢP toàn dân HN và QN. và Vị thủ lãnh sẽ PHỐI HƠP hành động cương lĩng cho Mat tran chung Đoàn kết lâi Dân tộc.

    Thưa tác giả và các bạn khi coí cùng m(ột lãnh tụ HN và QN mới có một nội l’ực chunbg đễ Giải thể CSVN. Một lá cờ CHUNG chap hai lá cờ lại mới th(ồng nhất đưoc dân t’ộc và lòng dân.

    Khi đó Chúng ta HN và QN, Công cũng như Quôc là một nhu CHHV nói chúng ta là một thì CSVN chỉ còn là Thiểu số Đơn độ Và tự kết liễu.

    Chỉ cần Dân tộc ta Vàng và Đỏ phải đứng lại với Hơà hợp chung một màu cờ mà cứu nuoc.
    Theo tôi trươc nhất chúng ta phải thực hiện một CUỢC CÁCH MẠNG ĐOÀN KẾT DÄN TỘC trưóc khi muón thuc hiện những gì mmình muốn Đó là TD DC và CHống ngoai xâm.
    THân ái

    Nguyen V N

  9. Trung Kiên says:

    Trích bài chủ…”Kết qủa là ngày 2-11-2011, chỉ trong vòng 18 ngày biểu tình có lúc ôn hòa có khi quyết liệt, chế độ bị sụp đổ và Tổng Thống Mubarak rút lui!

    –> Ngày 2-11-2011 là bị gõ sai? Theo wikipedia thì…”Biểu tình nổ ra từ ngày 25/1/2011, là cuộc biểu tình lớn nhất ở Ai Cập kể từ năm 1977, bốn mươi năm sau khi ông Hosni Mubarak lên nắm quyền tổng thống Ai Cập“.

    Một bài phân tích rất thực tế! TK hoàn toàn đồng ý với nhận định trên của tác giả Quốc Phùng. Theo sự tiên liệu của tác giả Thiên Đức thì cuộc cách mạng sẽ nổ ra vào ngày 30/4/2011! Nhưng cho dù thế nào, cũng mong các tổ chức chính trị và dân sự, trong đó có KHỐI 8406 hãy chuẩn bị ngay từ bây giờ với sự “tổ chức cần có” như tác giả đã nhắc nhở ở trên. Mong lắm thay!

    Cám ơn tác giả Quốc Phùng và DanChimViệt.Info

  10. Nhật Hồng says:

    Đồng ý với tác giả. Tôi đã vào và ra khỏi đảng vì thấy giả dối.
    Tôi làm khoa học và đang sống tại Miền Trung.
    Hình ảnh Hà Vũ tay bị còng mà vẫn ngẩng cao đầu làm hàng triệu người Việt xúc động trong đó có tôi và bạn bè tôi.
    Thời cơ chính là đây. Chính phủ tham nhũng , khả năng điều hành yếu về kinh tế xã hội.. Chúng ta cũng phải tạo nên thời cơ nửa.
    Tôi yêu dân tộc . Không có dân chủ thì dân tộc sẻ tê liệt mãi.
    Vậy phải phá ách gông cùm của độc tài cộng sản.
    Chúng ta hãy dồn dập đánh trên net cho nhiều người căm giận chính thể lừa gạt này .
    Rõ ràng thời cơ đã đến và làm sao cho toàn dân hành động.
    Hiện nay dân làm báo đã bị đánh , ĐÀN CHIM VIỆT đọc tốt , BBC Việt, chhv đọc tốt , bauxite tê liệt lâu rồi,
    Theo tôi , mặt trận net là quyết định. Khi sức phản kháng của dân tăng lên khoảng 1/3 dân số thì chúng ta tổng khởi nghỉa là đẹp. Quyết đưa bọn tham nhũng , độc tài đền tội.

    • Nguyen V N says:

      Thưa bạn Quôc Anh
      Đây là diễn đàn dân chu và tương kính, chúng ta vào đây đễ trao đổi và học hỏi nhau, lập luận nào không đúng không thuyét phuc đuoc ai xin cứ trình bày đe tôi lãnh hội trong tinh thần cởi mở, nếu không hiểu ytôi nói gì thì tại sao qiuá thấu f!đáo đễ kết luận.
      TÖI HOÀN TOÀN ĐÖNG Ý VỚ1 TÁC GIẢ TRONG NHIỀU ĐIỂM nên đề nghhị bổ tuc mà thôi.
      Xin bạn bảy tỏ rõ hơn mới là tranh luãn dân chủ.
      NGuyen V N

    • Nguyen V N says:

      Kính bạn Nhãt Hồng
      Tôi chia sẽ toàn vẹn từng câu nói của bạn, nhất là mat trận net là quyết dịnh, lòng d^pan là quyết đinh, Chế đ’ộ này quá ư đốn mạt trong mọi phạm vi từ chuyên chê tham nhũng !đến nhân quyền, hà hiếp cưóp dựt dân…
      Điều này lòng dân đã chín mùi và PHẢN UÂT. Nhưng tôi cũng như một số lớn nhân sĩ nhận thấy Đối lập chưa chín muèi và chưa đủ ĐỒng tâm, Chưa sữa soạn cuộc tổng nỗi dậy.một cách chín chằn.

      Tại các nuớc Bac Phi là cuộc nỗi dậy TỰ NHIẸN Bộc phát toàn diện mà không cần có đảng phái. Sự thành công CHỚP NHOÁNG là vì toàn dân cùng một lòng và cùng chung mục đích.

      Theo tôi hoàn cảnh VN chưa cho phép một cuộc nỗi dậy toàn diện thiếu sửa soạn và không có lãnh tụ và biểu tựợng của cuộc cách mạng. Chưa có tổ chức và chưa có một tiếng nói CHUNG một mệnh lệnh chung. Thì với bộ máy tinh xảo nhiều điều kiện tiền tài thế lực với sự nâng đở của cá đàn anh đế quóc, tôi nghĩ ngay giờ phút này chưa phải lúc và sẽ bị bẻ gảy nhu trong quá khứ. Chinh vì v’ậy mà 4000 giáo dân đã lựa cuộc “Bất tuân dân sự ” nhỏ BBĐ qua hình thức” biểu tình qua internet” bang buởi cầu nguyện nghiêm chỉnh với các bức bihỉnh và biểu ngữ nhỏ.

      Ta phải đi từng bưóc trong cuộ(c BẤT TUÂN Dân Sự này dùng SỨC ÉP Quần chúng qua internet và hình ảnh biểu tình tại chổ ÊM THẮM nhưng Cônbg an không trở tay kịp. Phải hẹn nhau cùng mô5t ngày cùng giờ từ Nam chí Bắc , mọiu tôn giáo, hay không tôn giáo chuyển hình ảnh BI5ỂU TÌNH TẠI CHỔ qua mọi hình thức, Họp nhau giơ nắm tay đấm vào chế !độ với hình CHHV chính thức hóa vai trò lãnh tụ Đối lập của ông.
      BUỗi lễ Giáo xứ Thái Hà đã làm cho Đảng CSVN Sợ hải thì hình ảnh hàng trăm ngàn le khác đông người nhưng không SỢ chúng xâm nhập mà có xâm nhập thì “ĐÃ TRỄ RỒI” Net đã đem hình ảnh ra toàn thế giới.

      Chúng ta phải TẠO DỰNG một Linh hồn cho đối lập tức là phải có một Mat Trận CHUNG và môt lãnh tụ Đai diên phong trào đối ngoại với thế giới. Lãnh tụ trong nưóc chĩ định một Đại diện HN điều hành Quôc ngoại.

      Nếu mat trận Đoàn kết dân tộc này thành hình, và trong khi chờ đợi HN và QN phải thóng nhât một khẩu hiệu tranh đâu, bang CỨU CÁNH Đồng thuận theo tôi đó là TỰ DO Dân chủ Đa NGuyên và Chống ngoại xâm..
      Trong khi cở võ thành hình mat trận chung fđó, mỡi nhhóm chúng ta cữ TIẾP DIỄN “CUÔC BẤT TUÂN DÂN SƯ BBĐ bằng hình ảnh trên internet.

      Hảy xữ dụng mọ’i lợi the trong tay như Lễ Câu nguyên Thái Hà dễ BIỂU TÌNH , dâèn dân sẽ lan tràn và Bọn Cầm quyền CSVN sẽ trở thành cô lập.

      và cuôc Bất Tuân Dân SỰ NGầm nhưng bang Internet nó sẽ không còn là NGÀM. Các chủ tich rieng rẽ hảy vì nư§óc mà cùng chung chung môt mênh lênh BAT TUAN DAN SU cùng môt màu cờ.

      Nếu làm đưoc BƯỚC ĐẦU đó giác mơ§ của bạn, tôi và tất cả sẽ THỰ HIỆN KHÔNG KHÓ.
      Xin Đa tạ

      Nguyen V N

Phản hồi