Tinh thần dân tộc đối với sự phát triển quốc gia
Thời điểm này,Thế giới đang trong giai đoạn giành giật gay gắt, sức mạnh võ lực là yếu tố tiên quyết để đạt được chiến thắng và chinh phục các quốc gia nhỏ. Các nước Phương Tây đang mở rộng chiến lược áp đặt lên các xứ sở lạc hậu bằng nhiều phương tiện khác nhau. Hoa Kỳ, Anh, Đức, Hà Lan đang chĩa mũi tên tấn công vào các quốc gia Á Châu để thực hiện ý đồ xâm chiếm, cướp bóc. Trước sự khác biệt quá xa về công nghệ quân sự, nước Nhật rơi vào thế bị động. Chính quyền Mạc phủ nhu nhược đã chấp nhận giải pháp hòa hoãn ký kết với phương Tây những hiệp ước bất bình đẳng mà quan trọng nhất là hiệp ước Kanagawa. Người Nhật nhận thấy tương lai của quốc gia- dân tộc đang rơi vào thế bế tắc khốn cùng.
Năm 1867 Minh Trị Thiên hoàng chấp chính, ông cùng với các lãnh chúa và giai cấp tư sản trong nước tiến hành cải cách, đưa đất nước theo đường lối cách tân toàn diện cả về kinh tế, quân sự và Văn hóa. Các nhà tư tưởng lúc bấy giờ muốn người dân mình “nếm mùi” Văn hóa phương Tây, Shokaku là nhà tư tưởng nổi bật, đã có công đưa dân chúng Nhật Bản tiếp cận và bước đi vững chắc trên con đường cải cách, thực hiện phát triển quốc gia theo mô hình kinh tế tư bản kiểu phương Tây với mong ước đưa đất nước thoát ra khỏi cuộc khủng hoảng nghiêm trọng này. Năm 1889, Đại Nhật Bản Đế Quốc Hiến pháp được ban hành, kinh tế Nhật bản đang từng bước phục hồi và thăng hoa, các công ty tư bản xuất hiện với thành tựu vượt bậc mà đáng kể nhất là những Đại công ty như: Mitsui, Mitsubishi, sumitomo… Đời sống người dân cũng được nâng cao hơn trước rất nhiều, cơ sở hạ tầng được củng cố và xây dựng.
Nền kinh tế phát triển tất yếu dẫn đến nền quân sự hiện đại, xứ Phù Tang mà phương Tây từng thèm thuồng bây giờ đã thay đổi diện mạo, từ một đất nước nghèo nàn lạc hậu, dễ bị thôn tính, bỗng chốc nó vươn lên trở thành một cường quốc kinh tế- quân sự đủ khả năng cạnh tranh với các nước kể cả những nước đã có nền công nghiệp lâu đời nhất trên Thế giới. Nhu cầu bảo vê quốc gia hiện tại không còn là điều được đặt ra nữa, đứng trước Thế giới đang tranh đoạt, Đế quốc Nhật Bản cũng muốn nhảy vào xâu xé tranh quyền đoạt lợi. Trước tình thế đó, lãnh tụ Đảng Hoạt động từ thiện Đế quốc Arashika Sudao trở thành lãnh tụ cực hữu Đảng quân phiệt Nhật…Với tinh thần quốc gia cực đoan, ông muốn đưa nước Nhật trở thành một Đế quốc ngang hàng với phương Tây, thực hiện chính sách xâm lược thuộc địa, vơ vét của cải vật chất từ các quốc gia nhỏ yếu phục vụ người Nhật, đánh đuổi ảnh hưởng phương Tây ra khỏi khu vực Á châu, lập nên một vành đai quân sự vững chắc nhằm bảo vệ nước Nhật phát triển trong an ninh. Ông đưa ra thuyết Cổ học Nhật Bản, tập trung toàn bộ tinh hoa văn hóa và tinh thần của người Nhật cộng hưởng với chủ thuyết phát xít đang nổi lên như một mô hình lý tưởng nhất tại Âu Châu.
Chúng ta dễ dàng nhận thấy, tinh thần dân tộc và chủ nghĩa quốc gia đang được các nhà lãnh đạo tôn vinh, khuếch đại nhằm định hướng người dân nước họ với mục tiêu chấn quốc và tạo ra một chủng tộc ưu việt để chinh phục và chiến thắng các dân tộc khác. Học thuyết Kodoha được tạo ra với chủ trương gắn liền Thiên Hoàng, Người Nhật, Đất Nhật, Tinh thần Nhật làm một khối không thể tách rời. Ý thức Quân Quốc đang ở trạng thái cực thịnh, người lính Nhật trước khi ra trận luôn đặt tay lên ngực hồi tưởng về hình ảnh quốc gia, coi sự hy sinh của họ như là động lực đấy đất nước đến ngôi vị thống trị. Khi lâm trận những nhà lãnh đạo quân sự luôn động viên binh sĩ bằng những lời lẽ khích lệ đầy tự hào về hình ảnh của một Đại Nhật Bản thống trị khu vực châu Á-Thái bình dương. Tinh thần võ sĩ đạo được đem ra khai dụng tối đa-đây cũng là lý do nhằm giải thích cho chiến thắng thần kỳ của quân đội Nhật Bản tại Trân Châu cảng.
Đế quốc Nhật giờ đây là một con hổ của Châu Á,họ đã chiến thắng vẻ vang trong cuộc chiến Nga –Nhật và từng bước thôn tính Cao ly, và vùng Đông bắc Trung Hoa, rồi các quốc gia như: Malaisia, Miến Điện, Đông Ấn, Mông Cổ, Phillipines và Việt nam… lần lượt bị quân đội Nhật chiếm đóng. Úc là một miếng mồi ngon mà Nhật đang hướng tới, ngày 19/2/1942 không quân Nhật Bản oanh tạc thành phố Dorwin. Tại các quốc gia thuộc địa, phát xít Nhật áp đặt chính sách cai trị tàn khốc, nhưng thời điểm đó, luật và công lý thuộc về kẻ mạnh, người chiến thắng có tất cả, kẻ chiến bại mất tất cả.
Câu hỏi được đặt ra: Điều gì khiến tất cả các quốc gia châu Á kể cả một dân tộc lớn như Trung Hoa đều bị các nước Tây phương thôn tính chinh phục mà nước Nhật (một quốc gia nhỏ hơn về diện tích, ít hơn về dân số, nghèo tài nguyên thiên nhiên) vẫn phát triển không ngừng và tránh được thảm họa đó? Điều gì khiến cuộc Canh tân thành công tại Nhật mà các nước khác không thể làm được? Điều gì khiến Nhật Bản trở thành một Đế quốc trong khu vực?.
Đó là nhờ ý thức quốc gia và tinh thần dân tộc.
Rồi sau Thế chiến 2, từ một nước bại trận và tan hoang Nhật Bản lại một lần nữa vươn lên thành một quốc gia hiện đại, giàu có bậc nhất thế giới một cách nhanh chóng?
Trận động đất vừa qua đã tàn phá nước Nhật nghiêm trọng,gây nên những tổn hại to lớn về người và của.Trong thời gian xãy ra thảm họa và sau đó,đã không có những vụ vi phạm luật pháp nghiêm trọng diễn ra, tình trạng mất an ninh và tội phạm được giảm thiểu tối đa. Người dân Nhật Bản bắt tay vào việc tái thiết lại đất nước – phục hồi sau thiên tai.Ban đầu luôn gặp khó khăn và trở ngại nhưng họ đã bình tĩnh để đối mặt với thực tế, giữ cho đất nước ổn định và tiếp tục phát triển…Họ biết rằng cả Thế giới đang nhìn vào nước Nhật, và một lần nữa,các dân tộc trên thế giới nhìn người Nhật với sự kính trọng và thán phục. Vì sao nước Nhật làm được điều mà không phải quốc gia nào cũng làm được?
Có người cho rằng dân tộc Nhật làm được như vậy là vì nước Nhật có sự chuẩn bị. Lại có ý kiến khác cho là họ có dân trí cao và dân đức cao..
Tây Âu và Hoa Kỳ đều có trình độ dân trí cao, người dân được huấn luyện để đối phó với mọi tình hình khi có biến động, nhưng chưa hẳn làm được điều mà dân Nhật đã làm.
Nước Nhật phát triển như ngày hôm nay và tạo dựng được nền móng Dân chủ – Pháp trị là nhờ công lao của Hoa Kỳ, nhưng chính phủ Nhật,người Nhật chưa bao giờ quan tâm hay lên tiếng trong việc bảo vệ nhân quyền trên khắp Thế giới, họ đứng ngoài dửng dưng nhìn dân tộc khác bị kìm nén áp bức bởi các chế độ độc tài. Thử hỏi một dân tộc có lương tri và trách nhiệm, có dân đức cao, dân tâm cao có hành xử như thế không? Câu trả lời chắc chắn là không.
Người Nhật chỉ quan tâm đến đất nước và dân tộc của họ.
Câu trả lời chính xác nhất trong vấn đề này chính là: Chủ nghĩa Quốc gia và tinh thần Dân tộc của con người Nhật Bản đã làm nên những “kỳ tích” đó
THƯ MỜI
Chào Bạn,
Xin mời Bạn viếng thăm
trang mạng ĐÁNH Giặc Tàu:
http://www.danhgiactau.com/
“Cùng chung sức vào cuộc Chiến Đấu,
ĐÁNH GIẶC TÀU xin góp phần ở phương diện LỊCH SỬ,
VĂN MINH, HỌC THUYẾT, và VĂN HÓA…
để Củng Cố Quyết Tâm Chiến Đấu, Niềm Tin Chiến Thắng,
và Thể Hiện Hùng Tâm Dũng Khí, Niềm Tự Hào của Dân Tộc.”
Người Giới Thiệu.
tàu cộng
đang
đứng trước nguy cơ
nội loạn
và
tan vở ra từng mảnh
chính vì vậy
bọn chúng
phải
thổi bùng ngọn lửa
“dân tộc cực đoan”
để
tự cứu mình
dù biết rằng
điều này rất nguy hiểm
và
bị thế giới khinh ghét
Không ! Bài này cổ vũ cho chủ nghĩa dân tộc
THẾ NÀO LÀ TINH THẦN DÂN TỘC CHÍNH ĐÁNG VÀ ĐÚNG ĐẮN
Tinh thần hay ý thức dân tộc là ý nghĩa cầu tiến, tự vệ, phát huy, nhưng không phải tấn công hay bạo lực bất chính. Nó cũng giống như tinh thần mỗi cá nhân trong cộng đồng dân tộc hay xã hội. Có nghĩa ý thức hòa bình, độc lập, tự do, tự vệ, phấn đấu đi lên chính đáng là chính, không thể theo cách bạo lưc, thù hận, tà mị, lương lẹo, hoặc cạnh tranh bất chính. Tinh thần, ý thức dân tộc luôn luôn cần thiết, chính đáng, quan trọng, nhưng nhất thiết không thể thấp kém, hẹp hòi, đố kỵ hoặc ma đầu, ma giáo, và thiên về sự bạo lực để ức chế, cưỡng đoạt người khác.
VHT
Viet lac de va co vu cho tinh than cuc doan ! Giua Duc va Nhat khong co can bang khi dem ra so sanh, nhu vay la khap khieng , Vietnam chua phat trien toi muc do ma so sanh! Viet nhu the ma DCV cho dang bai la co chu dich rieng ! So voi nhung comment cua doc gia ma khong post len
Chung to DCV khong co respect y kien khac biet ! That a sad thing to say
Tác giả viết chỗ nào để gọi là cỗ vũ cho tinh thần cực đoan như bạn Minh Đức nghĩ? Những sự việc đã xảy ra cho 2 nước Phát Xít Nhật và Đức qua tiến trình vực dậy những quốc gia từng bại trận, nghèo nàn, xã hội phân hóa như thế mà họ cùng áp dụng chung một phương thức để thay đỗi là : Cỗ vũ cho Tinh Thần Dân Tộc để Phát Triên Quốc Gia.
Những sự kiện đó được đưa ra có tính cách đễ chứng minh cho mọi người thấy những kẽ như Adolf Hitller và những nhà lảnh đạo Phát Xít Nhật đã kêu gọi Tinh Thần Dân Tộc đễ kích động dân tộc tính của người Nhật, người Đức và họ đã thành công. Và sau khi thành công đễ xây dựng và phát triển đất nước xong. Những thành phần đó lại có tham vọng chinh phục, xâm lăng thế giới. Đó là một vấn đề khác, đâu thể gọi là lạc đề hay cổ vũ cho chế độ Phát Xít. Tác giả còn chứng minh thêm một Trung Quốc kêu gọi Tinh Thần Dân Tộc giả hiệu kiểu Đại Hán của Mao Trạch Đông mà cũng có vẻ thành công trong công việc vực dậy một nước Tàu bạc nhược bị cả Thế Giới khinh rẻ. Chính nhờ Tinh Thần Dân Tộc mà chúng ta có Hội Nghị Diên Hồng để cả vua tôi Nhà Trần và Toàn Dân Việt Nam đánh tan quân Mông Cổ. Sự cỗ vũ Tinh Thần Dân Tộc và Đoàn Kết Quốc Gia thật sự đem lại sức Mạnh cho dân tộc đâu có gì sai trái? Nhưng sau khi thành công đễ xây dựng đất nước mình rồi mà đi xăm lăng nước khác mới là điều đáng phê bình.
Điều hành 1 quốc gia, cũng như điều hành chính bản thân, có những điều nên làm và không nên làm, cho dù là lợi ích cách mấỵ Đứng trước mọi vấn đề, câu hỏi lớn nhất là: “Is this the right thing to do?” “Right thing” cả về lý lẽ lẫn đạo đức, nguyên tắc, nhân phẩm, v.v. chứ không phải chỉ lấy thành quả để biện minh cho hành động. Được như vậy, thì khi ta 100 tuổi (nếu sống lâu như thế) – ngồi ngẫm lại sẽ chẵng thấy hổ thẹn với bản thân và mong có thể sửa lại những chuyện đã làm. (Hỏi bác Bùi Tín, Tô Hải thì thấy thôi. :))
Bài này cổ vũ cho chế độ phát xít!